Lửa Và Nước Mắt

Chương 16: Đường đại đạo !

Long Chấn

09/01/2014

Con người sợ hãi rất nhiều thứ ,

Nhất là những thứ nằm ngoài hiểu biết nhưng nằm trong tưởng tượng của họ !

Căn phòng xôn xao cả lên vì 1 quái nhân . Hắn là ai ? Chúng ta chưa từng biết hắn !

Mọi người đưa mắt nhìn nhau , đảo qua Nhất Bút và Long . Lại ngó sang Lan và Thượng . Không riêng mọi người , Thượng và Lan đang rất rất ngạc nhiên . Hai người đầu óc đánh Ong 1 cái . Cái gì thế này ? Tên nhóc này đang làm gì thế ?

_ Tên của người anh em này là Ưu Trà ?

Nhất Bút hơi nghĩ ngợi rồi hỏi lại . Mọi người đổ dồn ánh mắt sang người Long.

Long lại cuộn tờ giấy lại , đặt trên bàn . Hắn đáp , vẫn lạnh nhạt .

L:_ Tên không đẹp chăng ?

Nhất Bút ngớ ra . Nhất Bút lại cười cười nói , dường như đã thân nhau .

NB:_ Ưu Trà anh em sao lại nói thế . Tên đẹp , chữ cũng đẹp có điều hình như hơi yếu mềm nữ tính .

Nhất Bút nói xong lại nhìn xem phản ứng của Long . Long vẫn im lặng , đôi mắt lạnh nhạt . 1 giọng nói khác từ đâu hiện ra .

_ Cuộc đối thoại nãy giờ giữa Nhất Bút lão gia ngài và người anh em Ưu Trà đây thật khiến người khác mở rộng tầm mắt . Nhưng Từ tôi lại là người thiển cận , nghe không hiểu . Chẳng biết có thể thình giáo vị Ưu Trà anh em này ?

Người tự xưng là Từ này mày kiếm . Mũi cao , môi mỏng . Điển trai thứ thiệt ! ăn nói lại lễ phép . Long chỉ xoay đầu qua nhìn hắn 1 cái lại nhìn sang Nhất Bút :

L:_ Đó chỉ là sở thích của Ưu tôi . Tôi thích câu nói “ Nương theo chiều gió “ của người xưa . Chỉ có vậy , không uyển chuyển làm sao nương theo gió ?

Long vẫn lạnh nhạt trả lời . Nhất Bút khẽ nhìn Long gật đầu , Long cũng đáp lễ gật đậu nhẹ lại . Long lại quay sang nhìn người tên Từ , gương mặt Từ hơi trầm xuống . Có lẻ vì thấy Long làm ngơ mình , cũng có lẽ thấy ngại vì xen vào lời của Nhất Bút lão gia . Giọng nói lạnh nhạt lại truyền đến :

L:_ Lần này đến Ưu tôi hỏi . Xin hỏi khởi nguồn của phân định đúng sai từ đâu mà có ?

Nói xong Long lại rót 1 trà , cầm lên nhấp 1 ngụm . Đắm mình trong mùi trà . Thượng và Lan nhìn nhau rồi nhìn Long . Tên này.........rốt cuộc là hắn đang làm gì ?

_ Từ tôi nghĩ dù không giỏi giang nhưng đã là học qua nhiều sách . Miễn cưỡng có thể trả lời .

Từ cất tiếng . Nói xong lại nhìn sang vài người ngồi cạnh .Mọi người đang nhìn hắn , hắn lại quay sang nhìn Long. Lúc nhìn đến Long gương mặt Từ hơi nhăn lại rồi giãn ra ngay . Hắn không xem ta ra gì sao ? Hắn cứ ngồi uống trà ! Từ lại nói tiếp :

_ Cội nguồn của đúng sai là ở tâm . Tâm thấy chuyện đúng sai mà phân định . Không trái lẽ đời , không đi ngược luân thường đạo lý . Đúng chính là hợp ý người , hợp lý lẽ của con người nên đúng . Sai chính là đi ngược với ý của con người , đi ngược với đạo lý trên đời này . Không biết Ưu Trà huynh đệ nghĩ sao ?

1 vài người trầm ngâm . Tên này nói cũng có lý ! Mọi người lại quay sang nhìn gã mang mặc nạ . Hắn vẫn uống trà !

Long hạ chung trà xuống ! Lắc đầu nhẹ ! không nói thêm gì .

Từ nhăn mày lại , ánh mắt hắn u trầm . Tên này đang đùa ? 1 từ cũng không nói ! Giọng hắn mang theo vài phần đè nén , hơi run giọng hỏi :

_ Ưu Trà huynh đệ không nói 1 lời chỉ lắc đầu là sao ? Lẽ nào là không đúng ? Vậy ý của huynh đệ thế nào ?

Long lúc này nhìn nhìn về phía Từ . Hắn mở miệng nói , giọng nói vẫn lạnh nhạt :

L:_ Lời nói của Từ ngươi . Phù phiếm ! vốn chỉ là “ Hoa trong gương , trăng dưới nước ! “ .

Từ nghe đến đây , sắc mặt biến đổi ngay . Thượng , lan kinh ngạc . Mọi người trong phòng sắc mặt đều khó coi nhìn nhau . Mặt Văn không đổi sắc nhìn lại .

Từ lửa giận đã bốc rất cao , đang định nói gì đó thì 1 tiếng cười lớn cất lên :

_ Hahahah! Hahah ! rất hợp ý ta ! rất hợp ý ta ! hay cho câu “ Hoa trong gương , trăng dưới nước ! “ . Hay ! rất hay ! câu hỏi này Phương ta muốn trả lời . Ưu Trà tiên sinh thấy thế nào ?

Long và mọi người cùng nhìn về phía người đang nói . Mày rậm , mắt bén . Gương mặt cương nghị làm người ta thấy 1 chút uy nghiêm . Trên người hắn toát ra loại khí chất của kẻ làm chủ lâu ngày . Long có phần ngạc nhiên , hắn hơi đưa ánh mắt về phía đó .

Long giọng nói mang theo vài phần khiêm nhường , hình như hắn rất coi trọng người này .

L:_ Tiên sinh thì không dám nhận ! Ưu tôi đưa câu hỏi , mọi người đều có thể trả lời . Mời Phương tiên sinh đưa ra lời đáp !



Người tên Phương quay sang nhìn nhìn Long . Ánh mắt thích thú , Long vẫn lạnh nhạt nhìn .

_ Tiên sinh thì không dám nhận ! Phương tôi vốn chỉ là 1 người thích luận bàn . Phương tôi xin được đáp . Vốn trên đời này không có đúng sai . Đúng và sai là do người ta đặt ra . Vốn chỉ có mạnh hay yếu chứ không có đúng hay sai . Kẻ mạnh chính là kẻ đúng , số đông chính là kẻ đúng . Kẻ yếu chính là sai , số ích chính là sai .

Nói xong Phương xoay sang nhìn Long , ánh mắt có chút chờ mong , có chút hứng thú . Long vẫn ánh mắt lạnh nhạt nhìn lại . Hắn chậm rãi đáp :

L:_ Đúng !

Nói xong hắn lại im lặng !

Mọi người thoáng ngỡ ngàng . Đơn giản thế thôi sao ? Kẻ quái nhân đã chịu thua . Mọi người định thốt lên tiếng nào đó nhưng họ phát hiện có chổ không đúng . Phương vẫn nhìn chằm chằm Long , gương mặt cười cười vẫn thản nhiên . Long không nói gì , nghiêng nghiêng đầu nhìn Phương . Lúc này phương lại lên tiếng :

P:_ Không đúng ! Xin Ưu Trà huynh đệ cho câu trả lời .

Nói xong phương lại im lặng . 1 tiếng “ bộp ! bộp ! “ nhỏ vang lên . Mọi người nhìn sang , người đang vỗ tay chính là Long .

L:_ Hay cho 1 câu không đúng ! Không uổng ta đến đây chuyến này . Phương huynh đệ vốn không phải muốn trả lời không mà là muốn nghe ra cái đạo của ta . Đúng chứ ?

Phương chỉ cười cười . Long lại nghiêng nghiêng đầu nhìn Phương . Người này chắc chắc không đơn giản ! Long lại lạnh nhạt nói :

L:_ Câu trả lời của Phương huy đệ không sai ! Nhưng chỉ là chưa đủ sâu !

Long trầm ngâm rồi nói tiếp . Phương mở miệng ra ồ nhẹ thể hiện ngạc nhiên !

L:_ Nguồn gốc đúng sai của con người đến từ sự so sánh !

Long vẫn lạnh nhạt nói . Phương nhìn sang đầy hứng thú .

L:_ Trong lòng con người luôn có 1 cán cân để phân định mọi việc .Kẻ ác cũng có đạo đúng sai , kẻ xấu cũng có đạo đúng sai . Nếu nói tâm là đạo , vậy người xấu không biết phân biệt đúng sai ? họ biết ! chỉ là họ làm theo đạo của mình . Thuận theo cán cân đó , tạo lợi cho con người là đúng . Ngược lại cán cân , tạo hại cho con người là sai . Đôi khi người khác làm sai , không ảnh hưởng gì đến bản thân mình nhưng mình vẫn nhận xét đó là sai . Vì cán cân đã lệch . Đơn giản là vậy !

Long nói xong lại im lặng . Phương nhìn nhìn Long , vuốt vuốt cằm rồi lên tiếng .

P:_ Xin hỏi , lời Ưu Trà huynh đệ nghe rất hay . Nhưng không có sức thuyết phục lắm với Phương tôi . Người có thể nêu ra 1 ví dụ để tôi tâm phục khẩu phục hay không ?

Mọi người trong phòng rung động lên ! đúng vậy ! mọi người ở đây vẫn chưa khâm phục khẩu phục . Thượng và Lan nhìn nhau , động tĩnh này lớn quá ! . Họ lại nhìn sang Long . Tên này còn có cách nào không ?

Long nhìn nhìn Phương , ánh mắt hơi nheo lại . 1 tên rất là rắc rối đây ! Long lại đáp .

L:_ Được !

Cả phòng đều ngạc nhiên , ta nhìn ngươi , ngươi nhìn ta rồi lại nhìn sang Long . Lúc này , Long đảo mắt qua cả phòng . Rồi nhìn vào hư vô mà nói :

L:_ Đạo mà ta cầu là đại đạo , đạo các ngươi cầu là tiểu đạo .

Nói rồi Long xoay lên nhìn Văn . Mọi người vẫn chưa ngẫm ra hết ý nghĩa câu nói của hắn thì hắn lại cất tiếng tiếp . Hắn hỏi Văn :

L:_ Xin hỏi Văn huynh đệ tranh này do ai vẽ ?

Văn hơi ngớ ra . Cả phòng nghi hoặc . Tranh ai vẽ ? Nhưng Văn rất mau lại cười , đáp lời Long .

V:_ Ưu huynh đệ đúng là cao nhân thâm tàng bất lộ . Bức tranh này không phải tranh quý gì . Chỉ là do em gái ta vì 1 số lý do không tiện ra ngoài , trong nhà lâu sinh chán nên hay làm thơ vẽ tranh . Nó thấy tranh nhìu quá mà chỉ để ở nhà thì tiếc , mong có thể đưa tranh đến tay người tri âm nên giao 1 số cho ta đem đến đây làm phần thưởng . Đã làm Ưu huynh đệ chê cười .

Nói xong văn cười cười nhìn Long. Long lại cất tiếng .

L:_ Hay cho câu “ đưa tranh đến tay người tri âm ” của Văn huynh đệ đây . Ưu tôi tin đường đại đạo chính là những đạo lý không thể bàn cãi . Chính câu này của huynh . Hôm nay Ưu tôi sẽ cho mọi người thấy đại đạo của 1 câu nói .

Văn ngạc nhiên nhìn Long . Thượng và Lan cũng nhìn Long , Phương vuốt vuốt cằm trầm ngâm . Cả căn phòng đắn đo . Văn cũng tò mò , Văn hỏi . phá tan bầu không khí .

V:_ Xin hỏi Ưu huynh đệ đó là câu gì ?

L:_ Bảo kiếm chỉ tặng cho anh hùng ! Nay Ưu tôi xin được làm anh hùng , lấy đi thanh kiếm kia !



Long lạnh nhạt đáp . Ngón tay hắn chỉ vào người mình rồi lại chỉ vào bức tranh !

Mọi người đều hơi ngớ ra . Bảo kiếm tặng anh hùng ! Hắn là anh hùng ? Hắn nói muốn lấy là lấy ? Tưởng ở đây không người ? Mọi người nhất thời xôn xao cả lên . Long lại lạnh nhạt đáp .

L:_ Đường đại đạo ta đi là hoàn toàn đúng đắn . Nếu ta có thể khiến chủ nhân của bức tranh này mở miệng bảo tặng cho ta thì các vị có ý kiến gì nữa không ?

1 câu hỏi khiến toàn trường im lặng . Việc này có thể sao ? Hắn sẽ làm như thế nào chứ ? Hắn quen với người chủ của bức tranh này sao ? Một số người nghi hoặc lườm lườm Văn . Họ không so đo 1 bức tranh , nhưng hôm nay họ quá mất mặt . Họ chẳng còn mặt mủi nào cả , bị 1 người mới xoay như chong chóng mà .

Vừa nhìn đến Văn đã hiểu vấn đề . Nhìn xuống dưới nói ngay :

_ Mọi người ở đây ! Văn tôi có thể đảm bảo em gái tôi chưa từng quen biết vị Ưu huynh đệ này .

Nhất thời mọi người hòa hoãn 1 chút . Văn biết lời trong lòng của mọi người nên lại nhìn Long hỏi :

_ Vị ưu huynh đệ này nếu có thể thật sự khiến em gái đã lâu ngày không ra khỏi cửa của Văn tôi mở miệng nói tặng tranh này cho huynh đệ . Bức tranh này là của huynh đệ , đường đại đạo của huynh đệ . Nếu ai không phục thì Văn tôi sẽ là người đầu tiên đứng ra tranh luận cùng hắn . Ưu huynh đệ thấy thế nào ?

Văn biết em gái hắn thế nào ! Những người ở đây cũng biết ! Muốn nó làm những chuyện thế này ? Thật mơ tưởng ! Thế nhưng Long vẫn lạnh nhạt đáp :

L:_ Quân tử nhất ngôn !

Nói xong hắn xoay sang nhìn Lan . Lan vẫn đang dùng cặp chân mày nhíu nhíu nhìn hắn . Tên này thật khó hiểu ! Hắn lại nói với Lan . Thượng vẫn trầm ngâm dõi theo không nói gì .

L:_ Tranh này còn thiếu 1 thứ !

Hở ? tranh ? Long cầm tờ giấy A4 nằm trên bàn lên , đưa sang cho Lan . Thiếu thứ gì ? Nhưng sao là lúc này ? Hắn đang cá cược mà ! Hắn làm cái gì thế ?

Lan :_ Là thiếu thứ gì ?

Long với ánh mắt nhu hòa , có lẽ hắn đang cười . Hắn nói , giọng nói có phần ấm áp :

L:_ Tranh đã vẽ xong , chỉ còn thiếu chữ ký của người vẽ tranh . Ưu tôi có thể xin chữ ký của nhà văn Bạch Lan chứ ? Mong có thể có cả họ tên của Bạch Lan !

Hả ? Sao lại là vào lúc này ?Nhưng việc này là sao ? Mọi người đều đổ dồn ánh mắt sang đây .

Cánh tay long cầm cuộn giấy vẫn để trước mặt Lan . Ánh mắt thân thiết vẫn nhìn Lan ! Không hiểu cô gái đó nghĩ gì . Lan đưa tay nhận tranh , vuốt tờ giấy thẳng dậy rồi lấy bút bắt đầu viết tên vào gốc cuối của bức tranh . Xong lại cuộn lại , đưa lại cho Long.

Long đưa 2 tay nhận lấy rất trân trọng . Rồi hắn mở ra , nhìn sơ qua tranh , lại nhìn xuống gốc dưới của tranh . 3 chữ “ Lý Bạch Lan “ rất rõ ràng hiện lên bên dưới . Hắn quay sang nhìn Lan , gật đầu nhẹ rồi nói :

L:_ Cám ơn !

Mọi người vẫn nghi hoặc dõi theo hắn nãy giờ . Lúc này !

Hắn đứng dậy ! Hắn đi tới !

Mọi người đều dõi theo . Hắn tiến dần đến bàn chổ Văn ngồi . Hắn đi rất chậm , Văn nhìn hắn không động sắc thái .

Hắn đến trước mặt văn . Cuối nhẹ người , hắn đặt khẽ bức tranh trên tay xuống trước mặt Văn . Hả ? Tất cả mọi người đều nghi hoặc ! Lúc này âm thanh lạnh nhạt lại hiện ra :

L:_ Xin gửi bức tranh này đến cho em gái của người . Nói với cô ấy ta đổi tranh lấy tranh . Cô ấy chắc chắn sẽ đồng ý lời thỉnh càu đổi tranh của ta !

Toàn trường kinh ngạc ! Thượng , Lan , Nhất Bút đều bất ngờ không nói nên lời nhìn chằm chằm Long .

Phương nhếch môi cười khẽ ! Hình như hắn đã nhìn thấy điều gì !

Riêng chỉ 1 người bất động thanh sắc nhìn chằm chằm bức tranh trước mặt !

Văn vẫn im lặng !

Hắn đang nghĩ gì ?

Long nhìn Văn ! Người như hắn.......

Thật khó dò !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lửa Và Nước Mắt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook