Chương 65: THẦN SẤM VIII : Ngày Vui
Long Chấn
09/01/2014
Đám cưới diễn
ra trong căn nhà nhỏ , mọi người trong làng đều được mời đến , còn đạo sĩ thì
chỉ có vài người chí thân với Trực và Thành là đến chục mừng ngày vui .
Làng có hỷ sự , người đến khá đông , hôm đó Tuyết và Châu qua tặng quà rồi về , nghe loáng thoáng trong Lộc Thành đang tuyển chọn trưởng phái mới để làm vợ của Châu . Trực đến gặp Châu , nói vài câu rồi chúc phúc Châu mau tìm được người tốt với mình .
Bửa tiệc ngày cưới , gà , vịt , trâu , heo đãi mãi ba ngày , người say la lết khắp cả làng . Ngày vui ở làng quê , cứ rượu vào lời ra , nhộn nhịp vô cùng , có thể nói cứ uống mãi , uống mãi , chú rễ được một phen mở rộng tầm mắt vì tửu lượng của cô dâu ! Cũng......kinh thật !
Ngày vui đó , Thành cười toe toét , còn lập ra một bàn riêng “ Đứa nào chưa quắc cần câu thì tao không cho về “ . Chỉ có chú rễ ngày đó là hiền nhất , hết kéo cô dâu ra mấy bàn nhậu lại lí nhí nhắc nhở cha là uống ích thôi .
Vào cái đêm động phòng thì chú rễ với cô dâu bị quậy phá tưng bừng , người ta phá quá , toàn mấy thằng lèm nhèm say rượu , Trực muốn tìm cách thoát ra thì rất là bất ngờ trước oai nghiêm của vợ mới cưới , những tên xỉn rượu bị rượt đánh đến nổi tỉnh rượu luôn . Trực cảm thấy , có gì đó ngan ngán trong lòng....đáng sợ quá đi !
Nhà có thêm thành viên , ai cũng vui vẻ hớn hở hơn cả , ngày vui cứ thế theo dài . Trực sau đó vác cuốc ra đồng , làm một anh nông dân sáng thì ra đồng , chiều , tối về nhà với gia đình . Cuộc sống cứ thế mà tiếp diễn ở vùng miền quê đó , những hạnh phúc ấm nồng đơn giản mà mặn nồng làm người ta khó mà quên được .
Chỉ cần vậy mà thôi , đồng lúa vàng , ngôi nhà nhỏ với cha và vợ , những lủy trẻ , tán dừa , những con trâu ngoài đồng và gió mát thổi đến mỗi chiều .
Ấm êm !
- Trực , anh về rồi à ? Đi tắm đi rồi ra ăn cơm .
Giọng nói của Trúc vang lên bên tai Trực , hai người lấy nhau ba năm rồi , Trực mới từ đồng trở về , da đã đen nám , cả người càng rắn chắc hơn . Trực cười cười nói :
- ừa , em gọi cha ra ăn cơm luôn đi .
- Cha đi đánh cờ với mấy bác ngoài đầu làng , chút nữa cha về .
Tiếng của Trúc lần nữa vọng ra từ nhà bếp , Trực đi tắm một cái cho sạch sẽ rồi quay trở vào bếp phụ Trúc dọn cơm ra . Những món đồ ăn nghi ngút khói , nóng hổi được đặt lên !
Từ ngoài xa , dáng của Thành dõng dạc từ từ bước về , chắc hôm nay lại “ dạy dỗ “ được ai nữa đây nên tướng đi cao cả thế .
Thành bước vào nhà , phủi phủi áo rồi đến cái ghế , kéo ra ngồi xuống , nhìn lướt qua Trực và Trúc rồi cầm lấy đủa nói :
- Được rồi , hai đứa ăn đi .
- Cha ăn cơm
- Cha ăn cơm
Trúc và Trực đồng thanh nói rồi cũng lấy đủa gấp lấy cơm ăn .
- Haha , mấy đứa biết không ? hôm nay ông bảy đầu làng thua ba liền bảy ván đấy , đúng là dạo này ba thăng tiến thật nha . Chuyện vui , chuyện vui đấy .
- Thật ạ ? Thế chắc mai bác ấy lại muốn gỡ gạc nhỉ ?
Trúc cười cười hỏi , giờ thì Trúc với người cha này lại khá thân đó chứ . Trực im lặng ngồi ăn , hắn ta là tên chất phác , không rành kiểu ăn nói này .
- Haha , tất nhiên , tính tình ông già đó cha còn lạ gì nữa . Mà hôm nay đồ ăn sao nhiều hơn mọi hôm thế ?
- À phải , sao lại nhiều hơn mọi hôm thế này ?
Trực trong miệng vẫn còn nhai đồ ăn chưa dứt , chỉ chỉ vào mấy đĩa thức ăn trên bàn . Thường ngày chỉ ăn trưa thôi thì cũng không nên ăn nhiều thế .
Trúc hơi cuối đầu , cười cười nói :
- Hôm nay nhà mình có chuyện vui .
Thành chẹp chẹp miệng , mắt nheo lại như đoán ra cái gì .
Trực miệng vẫn nhai đều đều thắc mắc hỏi rõ hơn :
- Chuyện vui gì thế ?
Trúc nghe xong hơi giận lẫy liếc xéo Trực một cái , Trực chả hiểu đầu đuôi gì , lại gấp một miếng thịt lên nhai , Trúc liếc trực một cái rồi hờn dỗi nói :
- Em có thai rồi .
- Phụt !
Một phản ứng có điều kiện đã diễn ra và kết quả là một đống đồ ăn bay thẳng vào mặt của Thành , lão liếc xéo Trực , hừ một cái rồi chạy thẳng vào nhà tắm , Trực ú ớ nói không ra lời , vừa muốn giải thích , vừa muốn nói gì đó mà hắn chả biết nói sao . Biểu hiện của hắn làm Trúc sợ hãi nhìn trân trối.......có sao không vậy ?
Cuối cùng , Trực nắm hai vai của Trúc , nhìn thẳng , hít thở sâu năm phút rồi la lớn !
Người dân hàng xóm đang ăn trưa bổng nghe bên nhà Trực có một tiếng thét dài đáng sợ :
- Aaaaaaaaaaa , TÔI CÓ CON RỒI !
Từ ngày đó , Trực ra đồng cứ cách một tiếng lại chạy vụt về nhà , lúc đầu còn thế , lúc sau là ở lì bên cạnh Trúc không chịu đi . Tình cảnh của Trúc bây giờ y chang như Ngót năm xưa không khác tí nào , suốt ngày chỉ được nằm trên giường , đi rất ích , còn phải tống vào bụng bao nhiêu là “ đồ ăn bổ dưỡng “ nữa làm Trúc như điên lên đến nơi . Thành cũng rất vui mừng , đi khoe khoang khắp nơi . Cũng nhờ thầy đến bắt mạch , cho biết là thai nhi rất khỏe mạnh .
Trực và Thành thì có ý kiến trái ngược nhau , Thành thì bảo nên là cháu gái vì giống mẹ thì tốt còn dạng như giống Trực thì...thôi bỏ đi . Trực thì rống cổ cãi lên là con trai tốt , sẽ cho nó làm một người đàn ông dõng dạc đường hoàng !
Cứ thế mà hai bố con chơi trò đoán mò , Trúc thì hạnh phúc với đứa con chưa ra đời , dù là con gái hay con trai , vẫn cảm thấy hạnh phúc . Mỗi ngày qua đi , gia đình càng gần gũi nhau hơn , quan tâm nhiều hơn , hạnh phúc đong đầy không điếm hết được . Lần này , đích thân Thành xuống bếp nấu đồ bổ cho Trúc ăn , tuy rằng không dám nói thẳng mặt nhưng nhìn gương mặt của Trúc khi ăn cũng làm Trực phì cười mấy lần .
Ngày tháng dần qua như thế , cho đến ngày Trúc sắp sinh . Thành đi tìm mấy ông bạn xem bói cho tương lai đứa bé , bói thế nào mà bói hết ba ngày ba đêm chỉ nhận được vỏn vẹn mấy câu :
- Nè ông bạn , tụi tôi đoán thế nào thì mạng của đứa bé cũng là trên cả mạng Vương giả . Chúng tôi đoán cả trăm lần rồi , cũng chỉ là một quẻ đó .
Thành đắc ý , cho rằng mấy ông bạn muốn nói cho mình vui , nên cố ý nói là cứ nói đại nhưng vẫn là câu đó . Thành cũng không hỏi nữa , cho là số của cháu mình là số tốt , vậy là được rồi .
Cũng giống như ngày Ngót lâm bồn , ngày Trúc sinh , Thành cũng mời bà con cô bác trong thôn đến nhà để ăn tiệc mừng , nghe thấy tiếng khóc đầu tiên của đứa cháu....ích nhất đừng như thằng con của ổng , cả khóc cũng không biết là được .
Có chút xôn xao , mọi người ngồi xung quanh ăn uống , nói chuyện thì thầm với nhau , Thành thì nhìn bộ dáng đi qua đi lại , nóng ruột muốn phát điên của Trực thì cười khẩy , như cha ngày xưa thôi con à . Rồi nhởn nhơ ngồi cụng vài ly với các chiến hữu .
- Sắp chưa ? sắp chưa ? sao không có âm thanh gì cả ?
Trực đi qua đi lại lầm bầm trong miệng làm mọi người cười xôn xao cả lên , vài người bên dưới thì thầm bàn tán đoán xem là trai hay gái :
- Tao đoán là trai !
- Mày thì biết gì , tao nói là con gái , cá gì tao cũng cá !
- Mấy người toàn đoán bậy đoán bạ , chắc chắn là con trai !
Mấy câu nói lọt vào lỗ tai của Trực như châm thêm dầu vào lửa , anh chàng càng đi qua đi lại nhiều hơn !
- Ra chưa ? Ra chưa ? Thằng bé sao mà lâu ra quá vậy ?
Trực lại nóng lòng , bứt tóc , vò tay mà đi qua đi lại không ngừng . Thành lại nhìn thấy hình ảnh năm xưa của mình thì cười khẩy đắc chí . Hồi lúc tạo đợi mày chung ra cũng thế đấy !
- Oa oa oa oa oa !
Tiếng khóc từ trong nhà vọng ra !
- Sinh rồi , sinh rồi , sinh rồi kìa !
- Sinh rồi , sinh rồi , đứa bé chào đời rồi !
- Sinh ra rồi....
Mọi người đồng loạt la hét lên , Trực hồi hợp vô cùng ! Thành cầm chai rượu trong tay đập cái beng xuống đất , ngửa mặt lên trời hét lên :
- Nó biết khóc , nó biết khóc nè !
Và kết quả là nhận được một vài ánh mắt “ nhìn xem kẻ quái dị “ của vài người xung quanh !
Thành đang ngẩng mặt lên trời đó bổng nhiên giật mình như thấy cái gì , xoay lại nhìn Trực đang chạy vào trong nhà với vẻ mặt hớn hở , Thành nhanh chóng chạy đến nắm chặt tay Trực lại !
Bặt !
Trực đang chạy thì cánh tay bị một lực nếu lại , Trực xoay lại nhìn thì thấy Thành gương mặt vô cùng nghiêm túc đang nắm lấy cánh tay mình :
- Cha...
Chưa kịp nói hết câu thì một cái ánh sáng trắng chớp lên rồi tắt rất nhanh !
Hả ? Ánh sáng từ đâu mà ra ?
Oành đùng đùng đùng !
Giật mình , âm thanh chấn động màng nhỉ từ phía sau vọng ra , Trực quay lại , chỉ thấy một cột xét từ trên trời cao đang giáng thẳng xuống ngôi nhà của Trực !
Chưa kịp định hình chuyện gì xảy ra thì cột xét đó đã đánh vào ngôi nhà !
Chưa thấy cái gì nổ , chưa thấy ngôi nhà bong tróc , nhưng bị sét đánh vào như thế chắc chắn có chuyện !
Trực đôi mắt mở to như muốn rách ra , giọng nói khản lại ở cổ họng ráng hét to lên :
- TRÚCCCCCCCCCC !!!!!!!!
Bầu trời trong phút chốc , trước sự kinh ngạc của mọi người , Thành vẫn nắm lấy tay Trực không buông , ngăn cản Trực chạy vào , đôi mắt Thành nheo lại nhìn lên bầu trời biến sắc trên cao .
Bầu trời bây giờ , đen như đêm đã đến vậy ! Không chút ánh sáng , chỉ có mây đen !
Mọi người im lặng như tờ !
Lúc đó , Trước sự kinh ngạc của mọi người ,
Một ánh sáng trắng nữa lóe lên rồi tắt , một cột sét nữa lại nhắm vào căn nhà đó mà đánh xuống !
Trực lại hét to lên một lần nữa !
Làng có hỷ sự , người đến khá đông , hôm đó Tuyết và Châu qua tặng quà rồi về , nghe loáng thoáng trong Lộc Thành đang tuyển chọn trưởng phái mới để làm vợ của Châu . Trực đến gặp Châu , nói vài câu rồi chúc phúc Châu mau tìm được người tốt với mình .
Bửa tiệc ngày cưới , gà , vịt , trâu , heo đãi mãi ba ngày , người say la lết khắp cả làng . Ngày vui ở làng quê , cứ rượu vào lời ra , nhộn nhịp vô cùng , có thể nói cứ uống mãi , uống mãi , chú rễ được một phen mở rộng tầm mắt vì tửu lượng của cô dâu ! Cũng......kinh thật !
Ngày vui đó , Thành cười toe toét , còn lập ra một bàn riêng “ Đứa nào chưa quắc cần câu thì tao không cho về “ . Chỉ có chú rễ ngày đó là hiền nhất , hết kéo cô dâu ra mấy bàn nhậu lại lí nhí nhắc nhở cha là uống ích thôi .
Vào cái đêm động phòng thì chú rễ với cô dâu bị quậy phá tưng bừng , người ta phá quá , toàn mấy thằng lèm nhèm say rượu , Trực muốn tìm cách thoát ra thì rất là bất ngờ trước oai nghiêm của vợ mới cưới , những tên xỉn rượu bị rượt đánh đến nổi tỉnh rượu luôn . Trực cảm thấy , có gì đó ngan ngán trong lòng....đáng sợ quá đi !
Nhà có thêm thành viên , ai cũng vui vẻ hớn hở hơn cả , ngày vui cứ thế theo dài . Trực sau đó vác cuốc ra đồng , làm một anh nông dân sáng thì ra đồng , chiều , tối về nhà với gia đình . Cuộc sống cứ thế mà tiếp diễn ở vùng miền quê đó , những hạnh phúc ấm nồng đơn giản mà mặn nồng làm người ta khó mà quên được .
Chỉ cần vậy mà thôi , đồng lúa vàng , ngôi nhà nhỏ với cha và vợ , những lủy trẻ , tán dừa , những con trâu ngoài đồng và gió mát thổi đến mỗi chiều .
Ấm êm !
- Trực , anh về rồi à ? Đi tắm đi rồi ra ăn cơm .
Giọng nói của Trúc vang lên bên tai Trực , hai người lấy nhau ba năm rồi , Trực mới từ đồng trở về , da đã đen nám , cả người càng rắn chắc hơn . Trực cười cười nói :
- ừa , em gọi cha ra ăn cơm luôn đi .
- Cha đi đánh cờ với mấy bác ngoài đầu làng , chút nữa cha về .
Tiếng của Trúc lần nữa vọng ra từ nhà bếp , Trực đi tắm một cái cho sạch sẽ rồi quay trở vào bếp phụ Trúc dọn cơm ra . Những món đồ ăn nghi ngút khói , nóng hổi được đặt lên !
Từ ngoài xa , dáng của Thành dõng dạc từ từ bước về , chắc hôm nay lại “ dạy dỗ “ được ai nữa đây nên tướng đi cao cả thế .
Thành bước vào nhà , phủi phủi áo rồi đến cái ghế , kéo ra ngồi xuống , nhìn lướt qua Trực và Trúc rồi cầm lấy đủa nói :
- Được rồi , hai đứa ăn đi .
- Cha ăn cơm
- Cha ăn cơm
Trúc và Trực đồng thanh nói rồi cũng lấy đủa gấp lấy cơm ăn .
- Haha , mấy đứa biết không ? hôm nay ông bảy đầu làng thua ba liền bảy ván đấy , đúng là dạo này ba thăng tiến thật nha . Chuyện vui , chuyện vui đấy .
- Thật ạ ? Thế chắc mai bác ấy lại muốn gỡ gạc nhỉ ?
Trúc cười cười hỏi , giờ thì Trúc với người cha này lại khá thân đó chứ . Trực im lặng ngồi ăn , hắn ta là tên chất phác , không rành kiểu ăn nói này .
- Haha , tất nhiên , tính tình ông già đó cha còn lạ gì nữa . Mà hôm nay đồ ăn sao nhiều hơn mọi hôm thế ?
- À phải , sao lại nhiều hơn mọi hôm thế này ?
Trực trong miệng vẫn còn nhai đồ ăn chưa dứt , chỉ chỉ vào mấy đĩa thức ăn trên bàn . Thường ngày chỉ ăn trưa thôi thì cũng không nên ăn nhiều thế .
Trúc hơi cuối đầu , cười cười nói :
- Hôm nay nhà mình có chuyện vui .
Thành chẹp chẹp miệng , mắt nheo lại như đoán ra cái gì .
Trực miệng vẫn nhai đều đều thắc mắc hỏi rõ hơn :
- Chuyện vui gì thế ?
Trúc nghe xong hơi giận lẫy liếc xéo Trực một cái , Trực chả hiểu đầu đuôi gì , lại gấp một miếng thịt lên nhai , Trúc liếc trực một cái rồi hờn dỗi nói :
- Em có thai rồi .
- Phụt !
Một phản ứng có điều kiện đã diễn ra và kết quả là một đống đồ ăn bay thẳng vào mặt của Thành , lão liếc xéo Trực , hừ một cái rồi chạy thẳng vào nhà tắm , Trực ú ớ nói không ra lời , vừa muốn giải thích , vừa muốn nói gì đó mà hắn chả biết nói sao . Biểu hiện của hắn làm Trúc sợ hãi nhìn trân trối.......có sao không vậy ?
Cuối cùng , Trực nắm hai vai của Trúc , nhìn thẳng , hít thở sâu năm phút rồi la lớn !
Người dân hàng xóm đang ăn trưa bổng nghe bên nhà Trực có một tiếng thét dài đáng sợ :
- Aaaaaaaaaaa , TÔI CÓ CON RỒI !
Từ ngày đó , Trực ra đồng cứ cách một tiếng lại chạy vụt về nhà , lúc đầu còn thế , lúc sau là ở lì bên cạnh Trúc không chịu đi . Tình cảnh của Trúc bây giờ y chang như Ngót năm xưa không khác tí nào , suốt ngày chỉ được nằm trên giường , đi rất ích , còn phải tống vào bụng bao nhiêu là “ đồ ăn bổ dưỡng “ nữa làm Trúc như điên lên đến nơi . Thành cũng rất vui mừng , đi khoe khoang khắp nơi . Cũng nhờ thầy đến bắt mạch , cho biết là thai nhi rất khỏe mạnh .
Trực và Thành thì có ý kiến trái ngược nhau , Thành thì bảo nên là cháu gái vì giống mẹ thì tốt còn dạng như giống Trực thì...thôi bỏ đi . Trực thì rống cổ cãi lên là con trai tốt , sẽ cho nó làm một người đàn ông dõng dạc đường hoàng !
Cứ thế mà hai bố con chơi trò đoán mò , Trúc thì hạnh phúc với đứa con chưa ra đời , dù là con gái hay con trai , vẫn cảm thấy hạnh phúc . Mỗi ngày qua đi , gia đình càng gần gũi nhau hơn , quan tâm nhiều hơn , hạnh phúc đong đầy không điếm hết được . Lần này , đích thân Thành xuống bếp nấu đồ bổ cho Trúc ăn , tuy rằng không dám nói thẳng mặt nhưng nhìn gương mặt của Trúc khi ăn cũng làm Trực phì cười mấy lần .
Ngày tháng dần qua như thế , cho đến ngày Trúc sắp sinh . Thành đi tìm mấy ông bạn xem bói cho tương lai đứa bé , bói thế nào mà bói hết ba ngày ba đêm chỉ nhận được vỏn vẹn mấy câu :
- Nè ông bạn , tụi tôi đoán thế nào thì mạng của đứa bé cũng là trên cả mạng Vương giả . Chúng tôi đoán cả trăm lần rồi , cũng chỉ là một quẻ đó .
Thành đắc ý , cho rằng mấy ông bạn muốn nói cho mình vui , nên cố ý nói là cứ nói đại nhưng vẫn là câu đó . Thành cũng không hỏi nữa , cho là số của cháu mình là số tốt , vậy là được rồi .
Cũng giống như ngày Ngót lâm bồn , ngày Trúc sinh , Thành cũng mời bà con cô bác trong thôn đến nhà để ăn tiệc mừng , nghe thấy tiếng khóc đầu tiên của đứa cháu....ích nhất đừng như thằng con của ổng , cả khóc cũng không biết là được .
Có chút xôn xao , mọi người ngồi xung quanh ăn uống , nói chuyện thì thầm với nhau , Thành thì nhìn bộ dáng đi qua đi lại , nóng ruột muốn phát điên của Trực thì cười khẩy , như cha ngày xưa thôi con à . Rồi nhởn nhơ ngồi cụng vài ly với các chiến hữu .
- Sắp chưa ? sắp chưa ? sao không có âm thanh gì cả ?
Trực đi qua đi lại lầm bầm trong miệng làm mọi người cười xôn xao cả lên , vài người bên dưới thì thầm bàn tán đoán xem là trai hay gái :
- Tao đoán là trai !
- Mày thì biết gì , tao nói là con gái , cá gì tao cũng cá !
- Mấy người toàn đoán bậy đoán bạ , chắc chắn là con trai !
Mấy câu nói lọt vào lỗ tai của Trực như châm thêm dầu vào lửa , anh chàng càng đi qua đi lại nhiều hơn !
- Ra chưa ? Ra chưa ? Thằng bé sao mà lâu ra quá vậy ?
Trực lại nóng lòng , bứt tóc , vò tay mà đi qua đi lại không ngừng . Thành lại nhìn thấy hình ảnh năm xưa của mình thì cười khẩy đắc chí . Hồi lúc tạo đợi mày chung ra cũng thế đấy !
- Oa oa oa oa oa !
Tiếng khóc từ trong nhà vọng ra !
- Sinh rồi , sinh rồi , sinh rồi kìa !
- Sinh rồi , sinh rồi , đứa bé chào đời rồi !
- Sinh ra rồi....
Mọi người đồng loạt la hét lên , Trực hồi hợp vô cùng ! Thành cầm chai rượu trong tay đập cái beng xuống đất , ngửa mặt lên trời hét lên :
- Nó biết khóc , nó biết khóc nè !
Và kết quả là nhận được một vài ánh mắt “ nhìn xem kẻ quái dị “ của vài người xung quanh !
Thành đang ngẩng mặt lên trời đó bổng nhiên giật mình như thấy cái gì , xoay lại nhìn Trực đang chạy vào trong nhà với vẻ mặt hớn hở , Thành nhanh chóng chạy đến nắm chặt tay Trực lại !
Bặt !
Trực đang chạy thì cánh tay bị một lực nếu lại , Trực xoay lại nhìn thì thấy Thành gương mặt vô cùng nghiêm túc đang nắm lấy cánh tay mình :
- Cha...
Chưa kịp nói hết câu thì một cái ánh sáng trắng chớp lên rồi tắt rất nhanh !
Hả ? Ánh sáng từ đâu mà ra ?
Oành đùng đùng đùng !
Giật mình , âm thanh chấn động màng nhỉ từ phía sau vọng ra , Trực quay lại , chỉ thấy một cột xét từ trên trời cao đang giáng thẳng xuống ngôi nhà của Trực !
Chưa kịp định hình chuyện gì xảy ra thì cột xét đó đã đánh vào ngôi nhà !
Chưa thấy cái gì nổ , chưa thấy ngôi nhà bong tróc , nhưng bị sét đánh vào như thế chắc chắn có chuyện !
Trực đôi mắt mở to như muốn rách ra , giọng nói khản lại ở cổ họng ráng hét to lên :
- TRÚCCCCCCCCCC !!!!!!!!
Bầu trời trong phút chốc , trước sự kinh ngạc của mọi người , Thành vẫn nắm lấy tay Trực không buông , ngăn cản Trực chạy vào , đôi mắt Thành nheo lại nhìn lên bầu trời biến sắc trên cao .
Bầu trời bây giờ , đen như đêm đã đến vậy ! Không chút ánh sáng , chỉ có mây đen !
Mọi người im lặng như tờ !
Lúc đó , Trước sự kinh ngạc của mọi người ,
Một ánh sáng trắng nữa lóe lên rồi tắt , một cột sét nữa lại nhắm vào căn nhà đó mà đánh xuống !
Trực lại hét to lên một lần nữa !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.