Chương 22: Thứ hai vốn luôn rắc rối
Long Chấn
09/01/2014
Người đôi
lúc chẳng có tin vào trời ,
Nên từ đó trời cũng có lúc đúng lúc sai .
Sáng sớm , buổi thứ 2 đầu tuần . Trong 1 căn biệt thự ở bên sông Sài Gòn ở quận 12 . Căn biệt thự to lớn , với sân rộng rãi và hàng rào sắt với camera chu đáo .
Một vài vệ sĩ mặc quần jean áo sơ mi ngắn tay , bỏ áo trong quần đi rãi rác khắp nơi . Cái sân lớn , không trồng bất cứ cái cây nào cả mà chỉ có cỏ xanh . Căn nhà được sơn toàn màu trắng và mái ngói màu xám tro .
Nơi này có 1 người làm chủ tên Văn .
Sáng thứ 2 đầu tuần , trong phòng đọc sách của mình . Căn phòng có 1 cái cửa sổ bằng kính to , 1 cái bàn gỗ bự , màu đen thuần . Những giá sách được đặt ngay ngắn đầy ấp căn phòng rộng . Mọi thứ rất gọn gàng , sạch sẽ. Có 1 người tay chống cằm , ngồi bên bàn gỗ nhìn ra phía cửa ngoài đầy nắng ấm .
Gương mặt hiền lành , đôi mắt dõi xa xăm . Hắn đang nghĩ !
Trên bàn có 1 cái điện thoại , hắn vừa nhận được 1 tin là tối qua 1 người hắn đang theo đuổi bổng nhiên đi cùng ba hắn và 1 người quen củ . Hắn đang nghĩ..........
Chợt tiếng nhạc vang lên . Hắn từ trầm tư quay lại , có cuộc gọi đến !
“ Cạch ! “
“ Alô , ông chủ , có 1 tin đồn sáng nay lan truyền khắp công ty ... “
“ Nói , là tin đồn gì mà phải gọi cho ta ? “
“ Vâng.......là.......là vầy , khắp công ty đang rộ lên tin đồn là......là.......tối qua Chủ Tịch , ba của ông chủ đã hứa gã Hoàng Nhã tiểu thư cho con nuôi mới của ông già Huy Hoàng kèm theo lượng lớn của hồi môn......”
Trầm ngâm 1 tí , Văn lại đáp “ Ngươi nghe thấy khi nào ? “
“ Dạ , em nghe thấy sáng nay “
“ Ai đã nói ? “
“ Dạ , ai cũng đồn ạ “
“ Được rồi , ta sẽ đến đó ngay “
Cạch ! Văn cúp máy , hắn đứng dậy . Hơi trầm ngâm , hắn lại lấy điện thoại ra gọi cho ai đó .
“ Đạo đó à ? “
“ Dạ , em đây “
“ Gọi thêm người đến theo dõi tên đó , nếu thấy không ổn lập tức bắt sống nó đến gặp ta . Hiểu chứ “
“ Em hiểu rồi , ông chủ an tâm “
“ Ừa ! “
Cạch ! Người lái xe Air Blade cúp điện thoại , lại tra danh bạ . Gọi vài cuốc điện thoại kêu thêm người đến .
Văn sau khi gọi xong . Hắn đi thay 1 bộ áo vest lịch sự , lại kêu tài xế đến . Tên bảo vệ hay đi theo Văn cũng đến ngồi ở ghế trước . Lên xe , lúc hắn ngồi xuống thì điện thoại lại vang lên . Lần này người gọi tên là Trọng Nhân ! Văn nhìn số đó , nghĩ 1 hồi ngắn rồi bắt máy :
“ Alô , cha à ? Có chuyện gì tìm con sớm thế ? “
“ Không có chuyện không tìm con được sao ? Ba có chuyện vui , con đến công ty ngay đi “
“ Dạ , con thay đồ rồi đến ngay “
“ Ừa , cứ vào thẳng phòng ba nhé “
“ Dạ , con biết rồi “
Cạch ! Điện thoại lại cúp . Văn cuối đầu xuống trầm ngâm . Hắn nghĩ gì đó ........
Rì rì rào ! rào ! Văn nghe thấy gì đó , từ trong suy tư nhìn ra ngoài cửa kính .
Trời lại mưa ? Lúc nãy trời còn nắng gắt........
Mây đen cuồn cuộn , gió giựt chớp tắt . Trời lại đang mưa lớn nữa .
Hắn chợt nhớ hôm qua , lúc về thì trời cũng bổng nhiên từ nắng gắt lại mưa to thế này . Hôm qua tên đó còn cho hắn mượn dù ............dù ? Cây dù đã để ở đâu nhỉ ?
Dù.......
Hắn không nghĩ nữa , dù gì cũng là chuyện nhỏ . Nếu có mất thì lại mua cây khác mà đền . Hắn lại cuối đầu xuống , không quản gió hay mưa mà tiếp tục suy nghĩ .
Hắn cứ nghĩ suy , trời cứ mưa.............
O0O................
Căn biệt thự của Văn ! Nơi hắn vừa đi khỏi !
Mưa lớn khiến cho mấy tên bào vệ phải chạy vào nhà trú mưa . Camera cũng bị ảnh hưởng ích nhiều , tín hiệu lúc được lúc mất mà nếu có cũng chỉ nhìn thấy nâu nâu trắng trắng .
Đúng là khổ mà..........cứ mưa thế này thì làm sao ?
Mấy tên bảo vệ ta nhìn ngươi , ngươi nhìn ta . Họ chả biết phải làm gì , mà họ theo tên Văn này cũng lâu mà có thấy trộm cắp gì xảy ra đâu chứ . Cứ khéo lo !
Không lo lắng lắm , dù gì đã ở đây lâu mà cũng chưa từng thấy gì không ổn . Có nhiều lần đợi Văn đi xong 1 hay 2 người trong số họ lại lơ là , có lúc đánh bài , uống rượu mà mọi việc vẫn ổn . Thấy thế , 1 vài người bắt đầu nói chuyện rôm rả . 1 số khác rất chuyên nghiệp , vẫn đảo mắt nhìn quanh . Không quên chức trách !
Mọi việc vẫn ổn , tiếp tục trong coi .
Phía kia cũng không có gì đặc biệt !
Ơ phía đó , A ! Có trộm !
1 người hét lớn :
- CÓ NGƯỜI ĐỘT NHẬP ! CÓ NGƯỜI ĐỘT NHẬP ! MAU ! MAU ! BẮT THẰNG ĐÓ LẠI !
Tất cả mọi người nhìn lại , họ vẫn chưa định hình được rõ ràng vì mưa to . Nhưng không cần nhiều thế , mọi người đồng loạt đuổi theo 1 bóng dáng mờ mờ đằng trước . Xông vào cơn mưa lớn .
Mọi người lao về trước !
Chợt !
Mưa tạnh !
Một số người nhạy cảm giật mình trước thời tiết quái đản , lúc mưa nắng , lúc tạnh ngay . Một số khác không chú tâm vì vẫn tập trung đuổi theo bóng người phía trước .
Căn biệt thự ở phía sau yên tĩnh............
O0O..............
Trong 1 nơi đầy giấy và vài vật dụng linh tinh , vài thứ đồ củ , vài thức ăn dự trử . Một cái nhà kho nhỏ bên trong căn biệt thự .
Không nổi bật ! 1 cây dù màu nâu đen nằm ở 1 góc nhỏ bên trái . Không để ý kỹ sẽ không thấy được .
Cây dù yên lặng nằm đó ! Nếu lắng nghe kỹ thì sẽ thấy từ thân dù có âm thanh phát ra . Rất nhỏ !
“ Tít , tít , tít “
1 tiếng tít lại được phát ra sau 1 giây .
Bên ngoài người cứ chạy , trong nhà dù cứ kêu . Mưa lại tạnh rồi !
“ uuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu “
Chợt cây dù phát ra âm thanh ngân dài .............
O0O...................
Bên ngoài căn biệt thự , bọn bảo vệ đang đuổi theo 1 người . Nhìn thấy rõ bóng lưng là 1 con trai . Áo thun bó sát người , quần jean đang chạy hối hả phía trước . Trên tay hình như đang cầm 1 xấp giấy gì đó .
Có lẽ tên này vừa ăn cắp 1 tài liệu quan trọng nào đó .
“ THẰNG CHÓ , ĐỨNG LẠI CHO TAO “
1 bảo vệ thét lên .
OÀNH ĐÙNG !
ẦM ẦM ẦM !
Tiếng nổ vang vọng làm bọn bảo vệ giật mình chấn động . Cả đám xoay lại ! Nhà kho đang bốc cháy ! Sao lại thế này ? Làm sao mà nhà kho lại nổ cho được chứ ? Cái gì thế này ?
1 người tỉnh lại rất nhanh , quay đầu lại nhìn hướng kẻ cắp chạy lúc nãy . Hướng đó trống trơn , không còn ai nữa !
- Con mẹ nó , thằng chó đó trốn mất rồi !
Người bảo vệ mặt hầm hừ nhổ lại 1 câu . Cả đám lại nhanh chóng chạy về hướng nhà kho dập lửa .
Các câu xỉ vả vẫn tuôn ra từ miệng không ngừng !
O0O...................
Trong 1 con hẻm nhỏ rất nhỏ , nói là hẻm thật ra là ngỏ cụt do 2 căn nhà to 2 bên xây cách nhau khoảng 1 mét mà ra . 1 người mặc áo bót sát , quần jean . Mặt bôi đầy bùn đất đang thở hổn hển . Trên tay đang cầm 1 xấp tài liệu to .
Hắn thở dốc nhìn xuống tập tài liệu trên tay , ánh mắt sáng rực lên . Lần này phát tài rồi ! Hắn vốn chỉ là 1 tên móc túi đầu đường xó chợ , thế mà lại có người đến cho hắn tiền rồi kêu hắn lợi dụng lúc mưa to , vào căn biệt thự lúc nãy tìm 1 xấp tài liệu quan trọng . Xong việc còn cho thêm nữa chứ !
Hắn đâu có ngu mà để người ta sắp đặt ! Hắn sẽ dùng xấp tài liệu này mà đòi 1 mẻ lớn , sướng cả đời mới được . Dù gì mấy người cũng giàu , cho tôi chút cháo thì đã sao ?
Hắn ánh mắt sáng rực , hô hấp từ từ đều lại . Hắn cầm xấp tài liệu , đang suy nghĩ tìm cách giấu đi xấp tài liệu thì hắn nghe 1 tiếng gì đó rất rít tai ập vào .
“ KÉT....ÉT........KE.......KÉT............... ”
Hắn xoay đầu lại , 1 người đang đi lại gần hắn . Người này bận áo khoác có mủ trùm đầu , lấy mù trùm trùm đầu lại nên hắn không nhìn rõ mặt . Quần jean , áo thun , áo khoác lại trùm đầu . Nhưng âm thanh phát ra là từ ống sắt người lạ này đang cầm trên tay .
Trên tay người lạ có 1 ống sắt dày , 1 tay hắn ta đang dí đầu ống sắt cạ vào tường . Kéo 1 đường dài gây ra tiếng động két két .
Người trùm đầu lên tiếng : “ Để đồ lại , cho ngươi 1 cơ hội “
Giọng nói lạnh nhạt , không có tình cảm . Tên trộm nhìn nhìn người trùm đầu , lại nhìn ống sắt trên tay . Củng chỉ có 1 người , ráng liều mạng giữ được ống sắt thôi chứ gì . Tiền đã vào tay , ông mày sẽ ói ra sao ? Hắn hừ lạnh đáp :
- Mày coi ông mày là ai thằng tôm tép kia , hù ông mày à . Tao nói mày biết , hôm nay gặp tao thì tao sẽ cho mày khóc mà về nhà với mẹ .
Người trùm đầu dừng lại . Không bước tới nữa , ông sắt cũng dừng lại .
Tên trộm cười nhếch mép . Biết sợ rồi à con !
Nhưng lập tức nụ cười hắn thu lại , hắn nuốt nước miếng Ực ! Đúng là tên trùm đầu trước mặt hắn đã dừng lại , cây gậy sắt đã dừng lại nhưng...................tiếng két két vẫn phát ra . Tại sao ?
Tại sao lại thế ?
Hắn từ từ xoay đầu lại 1 cách khó khăn . Phía sau hắn , lại là 1 người trùm đầu khác , 1 cây gậy sắt đang dí vào tường gây ra tiếng két két đau tai khó nghe. Người trùm đầu này cũng thốt ra 1 câu lạnh nhạt :
“ Cơ hội hết rồi ! “
Kẻ trộm mặt xám lại , hắn nuốt nước miếng Ực !
5 phút sau , những tiếng la hét thất thanh cất lên từ trong con hẻm nhỏ . Tiếng hét thảm thiết thê lương vô cùng.......vài người sợ có án mạng nên không dám đến gần . Lâu lâu người ta còn nghe thấy tiếng kim loại va chạm , hay 1 vài tiếng bụp bụp như đánh vỡ cái gì đó .
Xung quanh hẻm trống người , trong hẻm tiếng la hét vang dội . Lúc đầu lớn , lúc sau nhỏ dần......rồi tắt hẳn . Chỉ nghe thấy tiếng kim loại va vào tường , chạm vào nhau hay đập trúng vật gì đó.
2h sau .
Cũng trong con hẻm đó , 1 người đang nằm trên mặt đất bất tỉnh . 1 đống bầy nhầy theo đúng nghĩa . Xương toàn thân đã bị đánh gần nát hết , xương chân , tay , vai , đều bị đánh gãy , trán cũng bị đánh móp vào . Trên người hàng đống vết thương rách toạt ra , đang chảy máu . Những vết bầm xánh tím rải rác mọi nơi . Máu chảy ướt cả xung quanh !
Kế bên cái đống bầy nhầy đang vật vựa sắp chết đó có 1 người đang ngồi . Hắn ta gương mặt thản nhiên chăm chú nhìn , chưa có ý định ra tay cứu giúp hay làm gì . Người này tên Phương !
Sau Phương đang đứng 2 người . 1 người to lớn , vạm vỡ , đầu tóc rất dài , thắt bím lại , môi dày , mũi ưng rất là vũ mị . 1 người vóc dáng gầy yếu , mắt thanh , môi mỏng , không có nét đẹp trai nhưng nhìn ra lại thanh nhã văn phong .
Phương đang vuốt cằm . Nhìn nhìn cái đống bầy nhầy không chớp mắt . Vị diện mục nho sinh lên tiếng :
- Ông chủ , là người chúng ta phái đi lấy đồ .
Phương :
- Ta biết ! Lôi , kiểm tra ra sao ?
Người to con đáp lại , giọng nói ồ ồ :
- Là do cao thủ karate ra tay , không phải 1 người mà là 2 .
Phương nghe xong , mặt không đổi sắc . Từ từ đứng dậy . Mặt hắn không chút biểu cảm , đưa 2 tay ra chắp sau lưng . Từ từ bước khỏi con hẻm . Không biết hắn đang nghĩ gì !
2 người ở lại , chỉ nghe thấy hắn từ trước nói vọng lại phía sau :
Phương :
- Giải quyết mọi thứ cho sạch sẻ . 3 ngày nữa ta muốn 2 tên kia xuất hiện trước mặt ta .
2 người cùng đáp: “ Rõ thưa ông chủ “
Rồi 2 người xoay lại nhìn cái đống bầy nhầy đang nằm dưới đất . Nếu người nằm dưới đất thấy cảnh này chắc hắn tự tử luôn mất , mạng người đó nhé . Híc , cả 3 tên này là ai mà nhẫn tâm vô tình thế . Híc hà
Thứ 2 , vốn là đầu tuần nên nó đầy rắc rối............
Nên từ đó trời cũng có lúc đúng lúc sai .
Sáng sớm , buổi thứ 2 đầu tuần . Trong 1 căn biệt thự ở bên sông Sài Gòn ở quận 12 . Căn biệt thự to lớn , với sân rộng rãi và hàng rào sắt với camera chu đáo .
Một vài vệ sĩ mặc quần jean áo sơ mi ngắn tay , bỏ áo trong quần đi rãi rác khắp nơi . Cái sân lớn , không trồng bất cứ cái cây nào cả mà chỉ có cỏ xanh . Căn nhà được sơn toàn màu trắng và mái ngói màu xám tro .
Nơi này có 1 người làm chủ tên Văn .
Sáng thứ 2 đầu tuần , trong phòng đọc sách của mình . Căn phòng có 1 cái cửa sổ bằng kính to , 1 cái bàn gỗ bự , màu đen thuần . Những giá sách được đặt ngay ngắn đầy ấp căn phòng rộng . Mọi thứ rất gọn gàng , sạch sẽ. Có 1 người tay chống cằm , ngồi bên bàn gỗ nhìn ra phía cửa ngoài đầy nắng ấm .
Gương mặt hiền lành , đôi mắt dõi xa xăm . Hắn đang nghĩ !
Trên bàn có 1 cái điện thoại , hắn vừa nhận được 1 tin là tối qua 1 người hắn đang theo đuổi bổng nhiên đi cùng ba hắn và 1 người quen củ . Hắn đang nghĩ..........
Chợt tiếng nhạc vang lên . Hắn từ trầm tư quay lại , có cuộc gọi đến !
“ Cạch ! “
“ Alô , ông chủ , có 1 tin đồn sáng nay lan truyền khắp công ty ... “
“ Nói , là tin đồn gì mà phải gọi cho ta ? “
“ Vâng.......là.......là vầy , khắp công ty đang rộ lên tin đồn là......là.......tối qua Chủ Tịch , ba của ông chủ đã hứa gã Hoàng Nhã tiểu thư cho con nuôi mới của ông già Huy Hoàng kèm theo lượng lớn của hồi môn......”
Trầm ngâm 1 tí , Văn lại đáp “ Ngươi nghe thấy khi nào ? “
“ Dạ , em nghe thấy sáng nay “
“ Ai đã nói ? “
“ Dạ , ai cũng đồn ạ “
“ Được rồi , ta sẽ đến đó ngay “
Cạch ! Văn cúp máy , hắn đứng dậy . Hơi trầm ngâm , hắn lại lấy điện thoại ra gọi cho ai đó .
“ Đạo đó à ? “
“ Dạ , em đây “
“ Gọi thêm người đến theo dõi tên đó , nếu thấy không ổn lập tức bắt sống nó đến gặp ta . Hiểu chứ “
“ Em hiểu rồi , ông chủ an tâm “
“ Ừa ! “
Cạch ! Người lái xe Air Blade cúp điện thoại , lại tra danh bạ . Gọi vài cuốc điện thoại kêu thêm người đến .
Văn sau khi gọi xong . Hắn đi thay 1 bộ áo vest lịch sự , lại kêu tài xế đến . Tên bảo vệ hay đi theo Văn cũng đến ngồi ở ghế trước . Lên xe , lúc hắn ngồi xuống thì điện thoại lại vang lên . Lần này người gọi tên là Trọng Nhân ! Văn nhìn số đó , nghĩ 1 hồi ngắn rồi bắt máy :
“ Alô , cha à ? Có chuyện gì tìm con sớm thế ? “
“ Không có chuyện không tìm con được sao ? Ba có chuyện vui , con đến công ty ngay đi “
“ Dạ , con thay đồ rồi đến ngay “
“ Ừa , cứ vào thẳng phòng ba nhé “
“ Dạ , con biết rồi “
Cạch ! Điện thoại lại cúp . Văn cuối đầu xuống trầm ngâm . Hắn nghĩ gì đó ........
Rì rì rào ! rào ! Văn nghe thấy gì đó , từ trong suy tư nhìn ra ngoài cửa kính .
Trời lại mưa ? Lúc nãy trời còn nắng gắt........
Mây đen cuồn cuộn , gió giựt chớp tắt . Trời lại đang mưa lớn nữa .
Hắn chợt nhớ hôm qua , lúc về thì trời cũng bổng nhiên từ nắng gắt lại mưa to thế này . Hôm qua tên đó còn cho hắn mượn dù ............dù ? Cây dù đã để ở đâu nhỉ ?
Dù.......
Hắn không nghĩ nữa , dù gì cũng là chuyện nhỏ . Nếu có mất thì lại mua cây khác mà đền . Hắn lại cuối đầu xuống , không quản gió hay mưa mà tiếp tục suy nghĩ .
Hắn cứ nghĩ suy , trời cứ mưa.............
O0O................
Căn biệt thự của Văn ! Nơi hắn vừa đi khỏi !
Mưa lớn khiến cho mấy tên bào vệ phải chạy vào nhà trú mưa . Camera cũng bị ảnh hưởng ích nhiều , tín hiệu lúc được lúc mất mà nếu có cũng chỉ nhìn thấy nâu nâu trắng trắng .
Đúng là khổ mà..........cứ mưa thế này thì làm sao ?
Mấy tên bảo vệ ta nhìn ngươi , ngươi nhìn ta . Họ chả biết phải làm gì , mà họ theo tên Văn này cũng lâu mà có thấy trộm cắp gì xảy ra đâu chứ . Cứ khéo lo !
Không lo lắng lắm , dù gì đã ở đây lâu mà cũng chưa từng thấy gì không ổn . Có nhiều lần đợi Văn đi xong 1 hay 2 người trong số họ lại lơ là , có lúc đánh bài , uống rượu mà mọi việc vẫn ổn . Thấy thế , 1 vài người bắt đầu nói chuyện rôm rả . 1 số khác rất chuyên nghiệp , vẫn đảo mắt nhìn quanh . Không quên chức trách !
Mọi việc vẫn ổn , tiếp tục trong coi .
Phía kia cũng không có gì đặc biệt !
Ơ phía đó , A ! Có trộm !
1 người hét lớn :
- CÓ NGƯỜI ĐỘT NHẬP ! CÓ NGƯỜI ĐỘT NHẬP ! MAU ! MAU ! BẮT THẰNG ĐÓ LẠI !
Tất cả mọi người nhìn lại , họ vẫn chưa định hình được rõ ràng vì mưa to . Nhưng không cần nhiều thế , mọi người đồng loạt đuổi theo 1 bóng dáng mờ mờ đằng trước . Xông vào cơn mưa lớn .
Mọi người lao về trước !
Chợt !
Mưa tạnh !
Một số người nhạy cảm giật mình trước thời tiết quái đản , lúc mưa nắng , lúc tạnh ngay . Một số khác không chú tâm vì vẫn tập trung đuổi theo bóng người phía trước .
Căn biệt thự ở phía sau yên tĩnh............
O0O..............
Trong 1 nơi đầy giấy và vài vật dụng linh tinh , vài thứ đồ củ , vài thức ăn dự trử . Một cái nhà kho nhỏ bên trong căn biệt thự .
Không nổi bật ! 1 cây dù màu nâu đen nằm ở 1 góc nhỏ bên trái . Không để ý kỹ sẽ không thấy được .
Cây dù yên lặng nằm đó ! Nếu lắng nghe kỹ thì sẽ thấy từ thân dù có âm thanh phát ra . Rất nhỏ !
“ Tít , tít , tít “
1 tiếng tít lại được phát ra sau 1 giây .
Bên ngoài người cứ chạy , trong nhà dù cứ kêu . Mưa lại tạnh rồi !
“ uuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu “
Chợt cây dù phát ra âm thanh ngân dài .............
O0O...................
Bên ngoài căn biệt thự , bọn bảo vệ đang đuổi theo 1 người . Nhìn thấy rõ bóng lưng là 1 con trai . Áo thun bó sát người , quần jean đang chạy hối hả phía trước . Trên tay hình như đang cầm 1 xấp giấy gì đó .
Có lẽ tên này vừa ăn cắp 1 tài liệu quan trọng nào đó .
“ THẰNG CHÓ , ĐỨNG LẠI CHO TAO “
1 bảo vệ thét lên .
OÀNH ĐÙNG !
ẦM ẦM ẦM !
Tiếng nổ vang vọng làm bọn bảo vệ giật mình chấn động . Cả đám xoay lại ! Nhà kho đang bốc cháy ! Sao lại thế này ? Làm sao mà nhà kho lại nổ cho được chứ ? Cái gì thế này ?
1 người tỉnh lại rất nhanh , quay đầu lại nhìn hướng kẻ cắp chạy lúc nãy . Hướng đó trống trơn , không còn ai nữa !
- Con mẹ nó , thằng chó đó trốn mất rồi !
Người bảo vệ mặt hầm hừ nhổ lại 1 câu . Cả đám lại nhanh chóng chạy về hướng nhà kho dập lửa .
Các câu xỉ vả vẫn tuôn ra từ miệng không ngừng !
O0O...................
Trong 1 con hẻm nhỏ rất nhỏ , nói là hẻm thật ra là ngỏ cụt do 2 căn nhà to 2 bên xây cách nhau khoảng 1 mét mà ra . 1 người mặc áo bót sát , quần jean . Mặt bôi đầy bùn đất đang thở hổn hển . Trên tay đang cầm 1 xấp tài liệu to .
Hắn thở dốc nhìn xuống tập tài liệu trên tay , ánh mắt sáng rực lên . Lần này phát tài rồi ! Hắn vốn chỉ là 1 tên móc túi đầu đường xó chợ , thế mà lại có người đến cho hắn tiền rồi kêu hắn lợi dụng lúc mưa to , vào căn biệt thự lúc nãy tìm 1 xấp tài liệu quan trọng . Xong việc còn cho thêm nữa chứ !
Hắn đâu có ngu mà để người ta sắp đặt ! Hắn sẽ dùng xấp tài liệu này mà đòi 1 mẻ lớn , sướng cả đời mới được . Dù gì mấy người cũng giàu , cho tôi chút cháo thì đã sao ?
Hắn ánh mắt sáng rực , hô hấp từ từ đều lại . Hắn cầm xấp tài liệu , đang suy nghĩ tìm cách giấu đi xấp tài liệu thì hắn nghe 1 tiếng gì đó rất rít tai ập vào .
“ KÉT....ÉT........KE.......KÉT............... ”
Hắn xoay đầu lại , 1 người đang đi lại gần hắn . Người này bận áo khoác có mủ trùm đầu , lấy mù trùm trùm đầu lại nên hắn không nhìn rõ mặt . Quần jean , áo thun , áo khoác lại trùm đầu . Nhưng âm thanh phát ra là từ ống sắt người lạ này đang cầm trên tay .
Trên tay người lạ có 1 ống sắt dày , 1 tay hắn ta đang dí đầu ống sắt cạ vào tường . Kéo 1 đường dài gây ra tiếng động két két .
Người trùm đầu lên tiếng : “ Để đồ lại , cho ngươi 1 cơ hội “
Giọng nói lạnh nhạt , không có tình cảm . Tên trộm nhìn nhìn người trùm đầu , lại nhìn ống sắt trên tay . Củng chỉ có 1 người , ráng liều mạng giữ được ống sắt thôi chứ gì . Tiền đã vào tay , ông mày sẽ ói ra sao ? Hắn hừ lạnh đáp :
- Mày coi ông mày là ai thằng tôm tép kia , hù ông mày à . Tao nói mày biết , hôm nay gặp tao thì tao sẽ cho mày khóc mà về nhà với mẹ .
Người trùm đầu dừng lại . Không bước tới nữa , ông sắt cũng dừng lại .
Tên trộm cười nhếch mép . Biết sợ rồi à con !
Nhưng lập tức nụ cười hắn thu lại , hắn nuốt nước miếng Ực ! Đúng là tên trùm đầu trước mặt hắn đã dừng lại , cây gậy sắt đã dừng lại nhưng...................tiếng két két vẫn phát ra . Tại sao ?
Tại sao lại thế ?
Hắn từ từ xoay đầu lại 1 cách khó khăn . Phía sau hắn , lại là 1 người trùm đầu khác , 1 cây gậy sắt đang dí vào tường gây ra tiếng két két đau tai khó nghe. Người trùm đầu này cũng thốt ra 1 câu lạnh nhạt :
“ Cơ hội hết rồi ! “
Kẻ trộm mặt xám lại , hắn nuốt nước miếng Ực !
5 phút sau , những tiếng la hét thất thanh cất lên từ trong con hẻm nhỏ . Tiếng hét thảm thiết thê lương vô cùng.......vài người sợ có án mạng nên không dám đến gần . Lâu lâu người ta còn nghe thấy tiếng kim loại va chạm , hay 1 vài tiếng bụp bụp như đánh vỡ cái gì đó .
Xung quanh hẻm trống người , trong hẻm tiếng la hét vang dội . Lúc đầu lớn , lúc sau nhỏ dần......rồi tắt hẳn . Chỉ nghe thấy tiếng kim loại va vào tường , chạm vào nhau hay đập trúng vật gì đó.
2h sau .
Cũng trong con hẻm đó , 1 người đang nằm trên mặt đất bất tỉnh . 1 đống bầy nhầy theo đúng nghĩa . Xương toàn thân đã bị đánh gần nát hết , xương chân , tay , vai , đều bị đánh gãy , trán cũng bị đánh móp vào . Trên người hàng đống vết thương rách toạt ra , đang chảy máu . Những vết bầm xánh tím rải rác mọi nơi . Máu chảy ướt cả xung quanh !
Kế bên cái đống bầy nhầy đang vật vựa sắp chết đó có 1 người đang ngồi . Hắn ta gương mặt thản nhiên chăm chú nhìn , chưa có ý định ra tay cứu giúp hay làm gì . Người này tên Phương !
Sau Phương đang đứng 2 người . 1 người to lớn , vạm vỡ , đầu tóc rất dài , thắt bím lại , môi dày , mũi ưng rất là vũ mị . 1 người vóc dáng gầy yếu , mắt thanh , môi mỏng , không có nét đẹp trai nhưng nhìn ra lại thanh nhã văn phong .
Phương đang vuốt cằm . Nhìn nhìn cái đống bầy nhầy không chớp mắt . Vị diện mục nho sinh lên tiếng :
- Ông chủ , là người chúng ta phái đi lấy đồ .
Phương :
- Ta biết ! Lôi , kiểm tra ra sao ?
Người to con đáp lại , giọng nói ồ ồ :
- Là do cao thủ karate ra tay , không phải 1 người mà là 2 .
Phương nghe xong , mặt không đổi sắc . Từ từ đứng dậy . Mặt hắn không chút biểu cảm , đưa 2 tay ra chắp sau lưng . Từ từ bước khỏi con hẻm . Không biết hắn đang nghĩ gì !
2 người ở lại , chỉ nghe thấy hắn từ trước nói vọng lại phía sau :
Phương :
- Giải quyết mọi thứ cho sạch sẻ . 3 ngày nữa ta muốn 2 tên kia xuất hiện trước mặt ta .
2 người cùng đáp: “ Rõ thưa ông chủ “
Rồi 2 người xoay lại nhìn cái đống bầy nhầy đang nằm dưới đất . Nếu người nằm dưới đất thấy cảnh này chắc hắn tự tử luôn mất , mạng người đó nhé . Híc , cả 3 tên này là ai mà nhẫn tâm vô tình thế . Híc hà
Thứ 2 , vốn là đầu tuần nên nó đầy rắc rối............
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.