Chương 29: Tiệc tàn !
Long Chấn
09/01/2014
Tiệc tàn rồi
nhỉ ?
Ánh trăng bên ngoài le lói chiếu ánh sáng xuống trần thế đảo điên , gió có những cơn vi vu cuốn qua kẽ tóc...........
Tiệc tàn rồi.............
Sẽ có kẻ vui người buồn !
Tối qua có loài hoa nở trong mộng , sáng ra hoa lại tàn .
Không phải vì hoa tàn trong mộng , mà vì mở mắt ra thì hoa theo đi ngàn cơn gió mà biến mất .
Mộng đẹp thường chẳng đến nhiều , đi tranh giành ở trần thế làm gì ? Cuốn vào chốn thị phi , bỏ cả đời người để theo đuổi giấc mộng 1 loài hoa đẹp . Mở mắt ra , vẫn chỉ là hoa trong mộng.............
Giật mình ! Đã đánh mất nhiều thứ mà không hay biết !
Gia đình ngươi có mấy người ?
Cha mẹ ngươi thích ăn món gì ?
Trời ! Vẫn cứ thường trêu người !
Người ! Lại chẳng bao giờ hiểu cuộc đời đi về đâu............
Sống ngắn ngủi , lầm lỗi nhiều . Ta sống để làm gì ? đi về đâu ?
Rồi 1 ngày giật mình thì đã muộn..............
Luôn luôn là ở lúc muộn màng mà tỉnh dậy !
Ta nhớ hương vị món mì mà mẹ làm quá , ta nhớ đứa em nhỏ ở nhà , nhớ con mắt đỏ do thức khuya của ba................
Ta nhớ cây mận , cây nhãn , nhớ con mèo .
Ta nhớ ,
Nhiều lắm !
Long ngẩn đầu nhìn bầu trời trong sanh mà trầm ngâm .
Long vừa đi gặp Huy Hoàng để nhận 200 triệu chuyển vào tài khoản ngân hàng của hắn , cũng để nói vài câu .
Không biết Phương , Hoàng và ông Nhân bàn bạc ra sao mà cuối cùng không có khởi tố Văn . Văn lại tự mình đi tự thú và xin giảm nhẹ tội , Hắn còn nhắn lại với Long là tổ chức xã hội đen kia không hề đơn giản .
Lúc nãy cũng có gặp qua Hoàng Trọng Nhân...................sau 1 ngày đầu lão ấy đã bạc trắng . Mái tóc bạc trắng còn đôi mắt lại có thêm phần tang thương . 2 người bạn thân..........2 người đều mất con . Haizz
Tên Phương đó thế mà keo kiệt , chỉ đưa hắn 20 triệu thôi . Hắn biết chắc là Phương đã đòi 1 vố đau nặng Nhân , bảo đảm là không ít . Nhưng biết sao được................hắn cầm bằng chứng mà .
Long nghĩ tới Phương................tên đó .......
Đúng là kẻ ngoài lạnh trong nóng . Hắn bảo hắn chỉ vì làm ăn chia chác vậy mà lại không đòi Huy Hoàng 1 xu , đòi Nhân 1 vố đau điếng . Hắn chính là vì tình cảm với người bạn thân Nguyễn Công Thành mà không màng tất cả hoàn thành kế hoạch này .
Long không có liên lạc với Nhã và Lan . 2 cô gái đó cần thêm thời gian , vết thương không bao giờ dễ lành............
Hôm nay hắn đã đi học trở lại . My hỏi hắn tùm lum nhưng hắn chỉ trầm mặc , hắn cảm thấy cuộc sống thật là khó hiểu . Mọi thứ lộn tung cả lên như có 1 định lý nào đó...........lại như chẳng có định lý nào . Hắn cảm thấy 1 nỗi buồn man mác..........
Hắn cứ trầm mặc như thế mãi nên My cũng không hỏi thăm hắn nữa . Hết tuần , hắn thi xong lại bắt xe về quê . Lần này Long được nghỉ tết , đến hơn nữa tháng lận . Hắn trầm mặc , trên xe hắn cũng suy nghĩ................
Bên ngoài , trời lại nổi những cơn gió rét..............
Những hạt mưa lấm tấm lại nhè nhẹ rơi xuống...........
Về Cần Thơ thôi , ta nhớ cái không khí êm đềm đó rồi !
O0O..........................
Buổi tối , Cần Thơ !
7h tối .
Long lại lấy chiếc xe Jupiter RC 2010 được papa khóa chặt ở nhà không cho đem lên Sài Gòn vì lý do “ Xe đông – Nguy hiểm “ . Hắn lon ton chạy trên đường.............
Tất nhiên chậm hơn rất nhiều so với kỳ hắn đi bão............
Haiz , hắn lần này mang theo 1 cái Vali đen !
Hắn lại quẹo vào 1 con hẻm , lại ngoằn ngoằn nghèo nghèo quẹo qua quẹo lại .
Hắn dừng xe trước 1 căn nhà nhỏ . 1 tiệm làm nail nhỏ , có khoảng sân nhỏ và 1 ghế đã trước nhà . Cả nhà có 1 hàng rào sắt nhỏ phía ngoài .
Long móc điện thoại ra gọi :
“ Alô , ra mở cửa coi tên kia “
“ Long hả , đợi chút tôi ra liền “
Long nhìn vào căn nhà , thở dài nhẹ !
1 lát sau , 1 người nam thân hình gầy ốm . Gương mặt xanh xao , lo lắng đi ra mở cửa . Long chạy xe vào đậu trong sân .
Cởi nón bảo hiểm ra đặt lên xe . Cái Vali vẫn để trên xe .
Long lại cái ghế đá ngồi xuống , người kia cũng ngồi kế bên . Long mĩm cười hỏi :
- Tìm được bao nhiêu rồi ?
Người kia hơi bân khuân trả lời :
- Hơn 50 triệu.............nhưng chưa đủ trò ạ . Sắp tới mẹ tôi định bán nhà trò ạ........
Long nhìn đăm đăm gương mặt người bạn này . Tên người này là Bình , bạn từ lúc học lớp 10 của Long . Người này là 1 người tốt , Long không muốn người tốt lại phải chịu nhiều khổ đau .
Hắn đứng dậy , đi lại lấy cái Vali rồi đặt xuống trước mặt Bình .
Bình thắc mắc xoay sang hỏi Long :
- Cái gì vậy ? sao có cả Vali ?
Long mĩm cười hiền hậu nói :
- Cái laptop của tôi , trò lấy bán đi xem được bao nhiêu tiền . Khi nào có thì trả lại !
Bình nhìn chằm chằm vào mắt người bạn thân này , rôi im lặng cuối đầu xuống . chỉ nghe lí nhí câu trả lời đơn giản :
- Cám ơn .........
Long mĩm cười hiền hậu . Hắn đứng lên đi lại xe lấy cái nón bảo hiểm đội vào . Bình thấy thế ngước lên hỏi :
- Trò về à ?
Long mĩm cười hiền hậu đáp :
- Mong ba trò sớm khỏi bệnh nhé . Giờ tôi còn phải làm vài chuyện , lần khác sẽ nói chuyện nhiều hơn . Đừng buồn tôi nha !
Bình cười miễn cưỡng đáp lại . Bình không cười nổi , trong lòng đầy lo lắng cho người ba cần tiền phẫu thuật của mình . Bình đi ra , mở lại cái cửa sắt cho Long .
Long như nhớ gì đó quay lại nói :
- Tối nay điện thoại tôi đợi gái , cấm trò gọi đó nhé !
Nói rồi Long cười hì hì . Bình nghe ra người anh em này nói chuyện , chắc có lẽ muốn làm mình vui nên cười cười rồi chào tạm biệt Long . Nhìn theo bóng lưng của Long xa dần mà Bình thở dài nhẹ . Dáng buồn bã đóng cửa sắt lại .
Lấy chiếc Vali lên , Bình từ từ mở ra .................
- ỐI MẸ ƠI !
Bình kinh ngạc hét lên 1 tiếng ! Tiền..............tiền , tiền ................nhiều tiền quá ! Ối mẹ ơi , nhỏ lớn mình đã nhìn thấy nhiều tiền thế này bao giờ.......
Có 1 mảnh giấy nhỏ nữa , cố nén kích động lại , Bình run run tay lấy đọc :
“ Gửi người anh em tốt . Trong số những người tôi quen biết thì trò là người tốt thật sự mà tôi tin tưởng . Ở nơi này có 200 triệu , là có 1 người cha mất con sau khi nghe câu truyện của trò đã hỗ trợ . Dùng nó đem đi đóng tiền phẩu thuật , số còn lại còn mua thuốc men trị liệu sau khi phẩu thuật nữa . Tối nay tôi đợi điện thoại của gái , đừng gọi đó . “
Nước mắt bình rơi xuống thấm xuống những tờ tiền bằng giấy . Cám ơn............cám ơn...........người hảo tâm đã giúp đỡ cha tôi ................cám ơn !
Bình móc điện thoại ra định gọi cám ơn Long nhưng chợt nhớ lời Long nói . Tên mập đó chắc là sợ sướt mướt đây mà . Bình vừa cười vừa lau đi 2 hàng nước mắt , bấm bíp bíp bíp trên điện thoại............
Cạch !
Long vừa gác chân xe xuống . Hắn đứng lên lề đường , móc điện thoại trong túi ra : “ 1 tin nhắn của Bình pé pé “
Haiz , Bình pé pé – biệt danh hắn lưu trong điện thoại cho tên ốm nhôm kia . Long bấm nút đọc .
“ Cam on tro nhiu lam . Cam on nguoi da ung ho nua . Cam on nhiu lam , doi nay toi no tro nhiu lam . Cam on tro nhiu . Toi tin ba toi se som khoe lai thoi . Di choi voi gai vui nhe . Bibi “
Long thở dài , hắn không nhắn lại .
Hắn nghĩ đến ông già Huy Hoàng . Đó cũng chỉ là 1 người mất con , Long không kiếm chác gì trên nổi đau của người khác . Lần này hắn liều mạng thực hiện kế hoạch này cũng là vì người bạn này . Hắn không muốn cuộc đời này làm mất đi thêm 1 người tốt nào nữa.......
Hắn liều mạng lập kế hoạch này hi vọng giúp được Bình . Ba mẹ.........ôi , cái này không thể được .
Lúc đầu , hắn dự định sẽ lấy nhiều . Nhưng khi nhìn thấy mái tóc đã bạc của người mất con ấy , lòng hắn không nỡ . Sẽ như loài cầm thú nếu mình làm thế .
Huy Hoàng nếu nghe câu truyện của Bình . Nghe được tình cha con của Bình chắc cũng sẽ giúp đỡ - đồng bệnh tương lân mà . Vậy , lấy tiền đi giúp người cần giúp coi như làm phước vậy .
Haiz , 20 triệu . Lấy 3 triệu đi trả cho lão vô gia cư mà hắn mướn – xin lỗi luôn vụ bị thằng Đạo hù sợ té khói . Tiền Taxi , tiền phục trang rồi còn thêm 5 triệu của Nhất Bút nữa . Híc , sao tự dưng liều mạng mà chỉ lời được chút tiền lẻ nhỉ ?
Thật là.............số con rệp luôn luôn nó thế .
Cứ ngỡ lần này phát tài chứ . Haiz
Hắn nhìn lên trời . Có 1 vòng tròn đỏ nằm ở gốc của mặt trăng . Lạ nhỉ ? Từ chấm giờ đã thành vòng tròn . Có khi nào cả mặt trăng sẽ thành màu đỏ không nhỉ ? Hắn lại nhìn ngôi sao đại diện cho hắn – sáng rực rỡ luôn . Hehe
Tối nay hắn thật sự có việc khác phải làm .
Hắn quay lại xe , đội nón bảo hiểm lên rồi lại chạy đi .
Tối nay hắn phải đi gặp 1 thằng rất rất rất khốn nạn , thằng bạn chí cốt của hắn .
Hắn đã bắt đầu ngửi thấy mùi không ổn .
Con mắt , mặt trăng , ngôi sao . Hắn muốn biết chuyện gì đang xảy ra............
Đợi đấy thằng khốn............
Tao đang lên !
Lần này không nói rõ là tao cho mày thành tiểu công công thần tiên luôn !
1 cái đầu đen tối và nụ cười man rợ đang lướt đi trên đường .
Ánh trăng bên ngoài le lói chiếu ánh sáng xuống trần thế đảo điên , gió có những cơn vi vu cuốn qua kẽ tóc...........
Tiệc tàn rồi.............
Sẽ có kẻ vui người buồn !
Tối qua có loài hoa nở trong mộng , sáng ra hoa lại tàn .
Không phải vì hoa tàn trong mộng , mà vì mở mắt ra thì hoa theo đi ngàn cơn gió mà biến mất .
Mộng đẹp thường chẳng đến nhiều , đi tranh giành ở trần thế làm gì ? Cuốn vào chốn thị phi , bỏ cả đời người để theo đuổi giấc mộng 1 loài hoa đẹp . Mở mắt ra , vẫn chỉ là hoa trong mộng.............
Giật mình ! Đã đánh mất nhiều thứ mà không hay biết !
Gia đình ngươi có mấy người ?
Cha mẹ ngươi thích ăn món gì ?
Trời ! Vẫn cứ thường trêu người !
Người ! Lại chẳng bao giờ hiểu cuộc đời đi về đâu............
Sống ngắn ngủi , lầm lỗi nhiều . Ta sống để làm gì ? đi về đâu ?
Rồi 1 ngày giật mình thì đã muộn..............
Luôn luôn là ở lúc muộn màng mà tỉnh dậy !
Ta nhớ hương vị món mì mà mẹ làm quá , ta nhớ đứa em nhỏ ở nhà , nhớ con mắt đỏ do thức khuya của ba................
Ta nhớ cây mận , cây nhãn , nhớ con mèo .
Ta nhớ ,
Nhiều lắm !
Long ngẩn đầu nhìn bầu trời trong sanh mà trầm ngâm .
Long vừa đi gặp Huy Hoàng để nhận 200 triệu chuyển vào tài khoản ngân hàng của hắn , cũng để nói vài câu .
Không biết Phương , Hoàng và ông Nhân bàn bạc ra sao mà cuối cùng không có khởi tố Văn . Văn lại tự mình đi tự thú và xin giảm nhẹ tội , Hắn còn nhắn lại với Long là tổ chức xã hội đen kia không hề đơn giản .
Lúc nãy cũng có gặp qua Hoàng Trọng Nhân...................sau 1 ngày đầu lão ấy đã bạc trắng . Mái tóc bạc trắng còn đôi mắt lại có thêm phần tang thương . 2 người bạn thân..........2 người đều mất con . Haizz
Tên Phương đó thế mà keo kiệt , chỉ đưa hắn 20 triệu thôi . Hắn biết chắc là Phương đã đòi 1 vố đau nặng Nhân , bảo đảm là không ít . Nhưng biết sao được................hắn cầm bằng chứng mà .
Long nghĩ tới Phương................tên đó .......
Đúng là kẻ ngoài lạnh trong nóng . Hắn bảo hắn chỉ vì làm ăn chia chác vậy mà lại không đòi Huy Hoàng 1 xu , đòi Nhân 1 vố đau điếng . Hắn chính là vì tình cảm với người bạn thân Nguyễn Công Thành mà không màng tất cả hoàn thành kế hoạch này .
Long không có liên lạc với Nhã và Lan . 2 cô gái đó cần thêm thời gian , vết thương không bao giờ dễ lành............
Hôm nay hắn đã đi học trở lại . My hỏi hắn tùm lum nhưng hắn chỉ trầm mặc , hắn cảm thấy cuộc sống thật là khó hiểu . Mọi thứ lộn tung cả lên như có 1 định lý nào đó...........lại như chẳng có định lý nào . Hắn cảm thấy 1 nỗi buồn man mác..........
Hắn cứ trầm mặc như thế mãi nên My cũng không hỏi thăm hắn nữa . Hết tuần , hắn thi xong lại bắt xe về quê . Lần này Long được nghỉ tết , đến hơn nữa tháng lận . Hắn trầm mặc , trên xe hắn cũng suy nghĩ................
Bên ngoài , trời lại nổi những cơn gió rét..............
Những hạt mưa lấm tấm lại nhè nhẹ rơi xuống...........
Về Cần Thơ thôi , ta nhớ cái không khí êm đềm đó rồi !
O0O..........................
Buổi tối , Cần Thơ !
7h tối .
Long lại lấy chiếc xe Jupiter RC 2010 được papa khóa chặt ở nhà không cho đem lên Sài Gòn vì lý do “ Xe đông – Nguy hiểm “ . Hắn lon ton chạy trên đường.............
Tất nhiên chậm hơn rất nhiều so với kỳ hắn đi bão............
Haiz , hắn lần này mang theo 1 cái Vali đen !
Hắn lại quẹo vào 1 con hẻm , lại ngoằn ngoằn nghèo nghèo quẹo qua quẹo lại .
Hắn dừng xe trước 1 căn nhà nhỏ . 1 tiệm làm nail nhỏ , có khoảng sân nhỏ và 1 ghế đã trước nhà . Cả nhà có 1 hàng rào sắt nhỏ phía ngoài .
Long móc điện thoại ra gọi :
“ Alô , ra mở cửa coi tên kia “
“ Long hả , đợi chút tôi ra liền “
Long nhìn vào căn nhà , thở dài nhẹ !
1 lát sau , 1 người nam thân hình gầy ốm . Gương mặt xanh xao , lo lắng đi ra mở cửa . Long chạy xe vào đậu trong sân .
Cởi nón bảo hiểm ra đặt lên xe . Cái Vali vẫn để trên xe .
Long lại cái ghế đá ngồi xuống , người kia cũng ngồi kế bên . Long mĩm cười hỏi :
- Tìm được bao nhiêu rồi ?
Người kia hơi bân khuân trả lời :
- Hơn 50 triệu.............nhưng chưa đủ trò ạ . Sắp tới mẹ tôi định bán nhà trò ạ........
Long nhìn đăm đăm gương mặt người bạn này . Tên người này là Bình , bạn từ lúc học lớp 10 của Long . Người này là 1 người tốt , Long không muốn người tốt lại phải chịu nhiều khổ đau .
Hắn đứng dậy , đi lại lấy cái Vali rồi đặt xuống trước mặt Bình .
Bình thắc mắc xoay sang hỏi Long :
- Cái gì vậy ? sao có cả Vali ?
Long mĩm cười hiền hậu nói :
- Cái laptop của tôi , trò lấy bán đi xem được bao nhiêu tiền . Khi nào có thì trả lại !
Bình nhìn chằm chằm vào mắt người bạn thân này , rôi im lặng cuối đầu xuống . chỉ nghe lí nhí câu trả lời đơn giản :
- Cám ơn .........
Long mĩm cười hiền hậu . Hắn đứng lên đi lại xe lấy cái nón bảo hiểm đội vào . Bình thấy thế ngước lên hỏi :
- Trò về à ?
Long mĩm cười hiền hậu đáp :
- Mong ba trò sớm khỏi bệnh nhé . Giờ tôi còn phải làm vài chuyện , lần khác sẽ nói chuyện nhiều hơn . Đừng buồn tôi nha !
Bình cười miễn cưỡng đáp lại . Bình không cười nổi , trong lòng đầy lo lắng cho người ba cần tiền phẫu thuật của mình . Bình đi ra , mở lại cái cửa sắt cho Long .
Long như nhớ gì đó quay lại nói :
- Tối nay điện thoại tôi đợi gái , cấm trò gọi đó nhé !
Nói rồi Long cười hì hì . Bình nghe ra người anh em này nói chuyện , chắc có lẽ muốn làm mình vui nên cười cười rồi chào tạm biệt Long . Nhìn theo bóng lưng của Long xa dần mà Bình thở dài nhẹ . Dáng buồn bã đóng cửa sắt lại .
Lấy chiếc Vali lên , Bình từ từ mở ra .................
- ỐI MẸ ƠI !
Bình kinh ngạc hét lên 1 tiếng ! Tiền..............tiền , tiền ................nhiều tiền quá ! Ối mẹ ơi , nhỏ lớn mình đã nhìn thấy nhiều tiền thế này bao giờ.......
Có 1 mảnh giấy nhỏ nữa , cố nén kích động lại , Bình run run tay lấy đọc :
“ Gửi người anh em tốt . Trong số những người tôi quen biết thì trò là người tốt thật sự mà tôi tin tưởng . Ở nơi này có 200 triệu , là có 1 người cha mất con sau khi nghe câu truyện của trò đã hỗ trợ . Dùng nó đem đi đóng tiền phẩu thuật , số còn lại còn mua thuốc men trị liệu sau khi phẩu thuật nữa . Tối nay tôi đợi điện thoại của gái , đừng gọi đó . “
Nước mắt bình rơi xuống thấm xuống những tờ tiền bằng giấy . Cám ơn............cám ơn...........người hảo tâm đã giúp đỡ cha tôi ................cám ơn !
Bình móc điện thoại ra định gọi cám ơn Long nhưng chợt nhớ lời Long nói . Tên mập đó chắc là sợ sướt mướt đây mà . Bình vừa cười vừa lau đi 2 hàng nước mắt , bấm bíp bíp bíp trên điện thoại............
Cạch !
Long vừa gác chân xe xuống . Hắn đứng lên lề đường , móc điện thoại trong túi ra : “ 1 tin nhắn của Bình pé pé “
Haiz , Bình pé pé – biệt danh hắn lưu trong điện thoại cho tên ốm nhôm kia . Long bấm nút đọc .
“ Cam on tro nhiu lam . Cam on nguoi da ung ho nua . Cam on nhiu lam , doi nay toi no tro nhiu lam . Cam on tro nhiu . Toi tin ba toi se som khoe lai thoi . Di choi voi gai vui nhe . Bibi “
Long thở dài , hắn không nhắn lại .
Hắn nghĩ đến ông già Huy Hoàng . Đó cũng chỉ là 1 người mất con , Long không kiếm chác gì trên nổi đau của người khác . Lần này hắn liều mạng thực hiện kế hoạch này cũng là vì người bạn này . Hắn không muốn cuộc đời này làm mất đi thêm 1 người tốt nào nữa.......
Hắn liều mạng lập kế hoạch này hi vọng giúp được Bình . Ba mẹ.........ôi , cái này không thể được .
Lúc đầu , hắn dự định sẽ lấy nhiều . Nhưng khi nhìn thấy mái tóc đã bạc của người mất con ấy , lòng hắn không nỡ . Sẽ như loài cầm thú nếu mình làm thế .
Huy Hoàng nếu nghe câu truyện của Bình . Nghe được tình cha con của Bình chắc cũng sẽ giúp đỡ - đồng bệnh tương lân mà . Vậy , lấy tiền đi giúp người cần giúp coi như làm phước vậy .
Haiz , 20 triệu . Lấy 3 triệu đi trả cho lão vô gia cư mà hắn mướn – xin lỗi luôn vụ bị thằng Đạo hù sợ té khói . Tiền Taxi , tiền phục trang rồi còn thêm 5 triệu của Nhất Bút nữa . Híc , sao tự dưng liều mạng mà chỉ lời được chút tiền lẻ nhỉ ?
Thật là.............số con rệp luôn luôn nó thế .
Cứ ngỡ lần này phát tài chứ . Haiz
Hắn nhìn lên trời . Có 1 vòng tròn đỏ nằm ở gốc của mặt trăng . Lạ nhỉ ? Từ chấm giờ đã thành vòng tròn . Có khi nào cả mặt trăng sẽ thành màu đỏ không nhỉ ? Hắn lại nhìn ngôi sao đại diện cho hắn – sáng rực rỡ luôn . Hehe
Tối nay hắn thật sự có việc khác phải làm .
Hắn quay lại xe , đội nón bảo hiểm lên rồi lại chạy đi .
Tối nay hắn phải đi gặp 1 thằng rất rất rất khốn nạn , thằng bạn chí cốt của hắn .
Hắn đã bắt đầu ngửi thấy mùi không ổn .
Con mắt , mặt trăng , ngôi sao . Hắn muốn biết chuyện gì đang xảy ra............
Đợi đấy thằng khốn............
Tao đang lên !
Lần này không nói rõ là tao cho mày thành tiểu công công thần tiên luôn !
1 cái đầu đen tối và nụ cười man rợ đang lướt đi trên đường .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.