Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 64: ? ? ?

Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

07/10/2017

“Làm sao vậy?” Sầm Bách Hạc đi đến bên giường ngồi xuống, thuận tiện kéo cái chăn rũ bên mép giường lên.

“Giúp tôi chuyển một khoản tiền, ” Kỳ Yến chỉ chỉ di động đặt ở đầu giường, “Trong lịch sử chuyển khoản có tài khoản, anh dựa theo tài khoản đó chuyển qua là được.”

Mỗi khi tới thời điểm này, Kỳ Yến đều sẽ cảm thấy, có một hảo cơ hữu tin được, thật sự là rất tốt.

Mắt nhìn cái tay bôi thuốc của Kỳ Yến, Sầm Bách Hạc mở ra trang chuyển khoản, phát hiện mỗi tháng Kỳ Yến đều phải chuyển vài khoản tiền đến tài khoản của vài ngân hàng cố định, mức lớn nhỏ không đồng đều, số tiền lớn nhất có tới sáu con số, nhỏ nhất chỉ có năm trăm.

“Bên trong có vài tài khoản cố định, em muốn chuyển cái nào?” Sầm Bách Hạc không hỏi vì sao Kỳ Yến lại chuyển nhiều tiền ra ngoài như vậy, chỉ đưa di động tới trước mặt Kỳ Yến, để cậu chọn một cái tài khoản.

“Cái có số đuôi là 08, ” Kỳ Yến ngáp một cái, “Quy củ của sư môn chúng tôi, có vài khoản tiền không thể ở lại trên người qua đêm, không thì sẽ xui xẻo.”

“Chuyển nhiều ít?”

“500.”

Chuyển khoản xong, Sầm Bách Hạc bỗng nhiên nói: “Bên ngoài đổ mưa.”

Kỳ Yến nghe vậy quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, liền nhìn thấy có giọt mưa bay trên cửa sổ, vẽ ra trên cửa sổ một vệt nước trong suốt, rất nhanh tiếng mưa rơi liền truyền vào. Kỳ Yến kinh ngạc nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ một hồi, quay đầu lại nhìn về phía Sầm Bách Hạc, “Mấy ngày nay anh không đến công ty, thích hợp sao?”

“Không có việc gì, Lương Phong rất có khả năng, ” Sầm Bách Hạc cười cười, “Huống chi dù bản thân tôi không đến công ty, còn có thể mở hội nghị internet, sẽ không ảnh hưởng đến việc công ty vận chuyển bình thường.”

Đáy lòng Kỳ Yến ấm áp, biết Sầm Bách Hạc đây là lo lắng trong lòng mình có áp lực, vì thế lộ ra một khuôn mặt tươi cười thật xán lạn với hắn.

Thấy bộ dáng ngốc manh manh này của cậu, Sầm Bách Hạc nhịn không được vươn tay xoa xoa đầu cậu: “Hiện tại việc em cần làm chỉ có một chuyện, chính là an an tâm tâm dưỡng thương, những thứ khác đều không cần quản.”

Sau khi Vương Hàng nhận được điện thoại của lão nhị, nói hắn hoài nghi Tiền Tiền xảy ra chuyện, cả người có chút mơ hồ.

“Không đúng, hai ngày trước tớ còn gọi điện thoại với cậu ấy, giọng điệu cậu ấy rất bình thường, ” Vương Hàng không rõ vì sao lão nhị lại có ý nghĩ như vậy, “Sao cậu lại nghĩ thế?”

Lão nhị đứng ở ngoài cửa phòng 704, trong giọng nói khó nén lo lắng: “Tiền Tiền có bao nhiêu làm biếng, chúng ta đều biết, chỉ là mấy lần tớ đến nhà cậu ấy, trong nhà đều không có người. Người ở cửa đối diện cậu ấy nói, mấy ngày trước tết Trung Thu vào lúc hơn nửa đêm, sau khi cậu ấy rời đi với vài người, liền chưa từng trở về.”

Vương Hàng nghe nói như thế, suy nghĩ đầu tiên trong đầu không phải là Kỳ Yến xảy ra việc, mà là hoài nghi có phải Kỳ Yến có nhiệm vụ thần bí gì hay không. Hắn do dự một chút, vẫn là hàm hàm hồ hồ giải thích với lão nhị một chút: “Lão nhị, cậu đừng lo lắng, có khả năng Tiền Tiền có việc ra ngoài, qua một đoạn thời gian hẳn là sẽ trở lại.”

Hắn nhớ rõ hôm tết Trung Thu gọi vào di động Tiền Tiền, di động Tiền Tiền ở trạng thái tắt máy. Qua một ngày hắn lại gọi qua, người nghe là giọng đàn ông xa lạ, nam nhân này tự xưng họ Sầm, nói là bạn của Tiền Tiền, còn nói rõ Tiền Tiền không tiện nghe điện thoại của hắn. Lúc ấy hắn lo lắng Tiền Tiền xảy ra chuyện, liền nhờ người đi hỏi thăm một chút tin tức, kết quả nửa đêm cùng ngày người này liền hồi âm cho hắn, nói là chuyện này liên quan đến cơ mật quốc gia, hắn không dám tiếp tục tra nữa.

Dù Vương Hàng có ngốc, cũng đoán được trong này khẳng định có rất nhiều chuyện lớn phát sinh, cho nên mấy ngày này tuy rằng hắn lo lắng cho Tiền Tiền, nhưng mà mỗi lần gọi điện thoại với cậu ấy, đều cố ý tránh hỏi thăm hành tung cậu ấy, chỉ sợ mang đến phiền toái cho Tiền Tiền.

“Lão tam, có phải cậu biết cái gì không?” Lão nhị nhịn không được hỏi.

Vương Hàng có chút khó xử, hắn thở dài: “Lão nhị, nếu cậu lo lắng, có thể gọi điện thoại cho Tiền Tiền, cậu ấy khẳng định không có việc gì, cậu đừng lo lắng.”

Lão nhị nghe trong điện thoại truyền đến âm báo bận, rơi vào đường cùng, chỉ có thể gọi vào di động Kỳ Yến, tiếng chuông không vang bao lâu, Kỳ Yến liền nhận điện thoại.



“Lão nhị, hôm nay sao lại có thời gian điện thoại cho tớ?”

“Hôm nay vừa vặn nghỉ, cho nên muốn hẹn cậu cùng ra dùng cơm, ” lão nhị mở âm lượng điện thoại đến mức lớn nhất, không muốn buông tha bất luận một chút động tĩnh gì ở đầu kia di động, “Cậu muốn cùng qua đây hay không?”

“Hiện tại tớ có một số việc, tạm thời không cách nào đi ra dùng cơm, ” Kỳ Yến cắn ống hút, cúi đầu uống nước ép trái cây trong tay Sầm Bách Hạc, “Chờ tớ trở lại, chúng ta lại tụ họp.”

“Được, ” lão nhị nghe được Kỳ Yến giống như đang hút cái gì đó, lo lắng trong lòng biến mất hơn phân nửa, còn có lòng thanh thản một bên gọi điện thoại một bên uống nước trái cây, xem ra không xảy ra chuyện gì, “Đúng rồi, tớ quên nói cho cậu biết, vụ án của Lưu Vi đã điều tra ra.”

“Kết quả thế nào?”

“Lưu Vi và người tên Bưu Tử kia chính là đồng hương, thời gian hai người hợp tác vượt qua hai năm. Lưu Vi thường xuyên ra ngoài trường làm thêm, lừa gạt tín nhiệm của một ít nữ đồng nghiệp, lén lút mời các cô ấy ăn cơm hoặc là đi ra ngoài chơi, cấu kết với Bưu Tử lừa người đi.”

“Những kẻ buôn người khác đâu?”

“Chỗ kỳ quái ngay ở đây, bọn buôn người này không phải đội cố định, mà là lâm thời hợp tác, bọn họ theo yêu cầu của một cố chủ nào đó, dẫn vài người đặc biệt đi. Phụ nữ và con nít bị nhốt trong phòng, đều là cố chủ yêu cầu.”

“Cố chủ…” Kỳ Yến nghe lời này có kỳ quái, trong đầu giống như có linh quang gì đó hiện lên, nhưng lại rất nhanh biến mất, “Có bắt được cố chủ kia không?”

“Không, nhưng mà cảnh sát lại tìm được mấy đường dây giao dịch nhân khẩu ngầm, phá không ít án.” Giọng điệu lão nhị có chút suy sụp, đại khái chuyện này khiến hắn nghĩ đến việc dưới trời chiều hắn mất đi tình yêu.

Kỳ Yến biết tâm tình của hắn có thể sẽ không quá tốt, lại cùng hắn vui đùa một hồi, đùa cho tâm tình hắn tốt lên mới ngắt di động. Cậu nghiêng đầu nhìn về phía Sầm Bách Hạc bưng nước trái cây, “Bách Hạc, anh nói xem ai sẽ bảo bọn buôn người đi bắt cóc mấy người không hề có quan hệ với nhau?”

Sầm Bách Hạc để nước trái cây qua một bên: “Có lẽ là trên người những người này có thứ hắn muốn.”

Mấy phụ nữ trẻ em bị bắt cóc kia, thân thế vô cùng bình thường, thậm chí có một người nhà vô cùng nghèo, trên người bọn họ có thể có cái gì bị yêu cầu?

Bỗng nhiên cậu giống như nghĩ tới điều gì đó, gọi một cú điện thoại cho Triệu Chí Thành.

“Đội trưởng Triệu, xin anh giúp tôi một chuyện, tôi muốn biết ngày sinh tháng đẻ của vài người.”

“Được rồi, việc này hiện tại em đừng quan tâm, nằm xuống nghỉ ngơi.” Bộ dạng Sầm Bách Hạc giận tái mặt, vẫn rất có lực uy hiếp. Dưới con mắt vô cùng lãnh khốc của hắn, Kỳ Yến ngoan ngoãn nằm vào trong ổ chăn, hơn nữa còn giao di động ra.

Chờ sau khi Sầm Bách Hạc rời khỏi phòng bệnh, Kỳ Yến mới vươn đầu từ trong chăn ra, thở ra một hơi thật dài.

Ôi má ơi, vương bát khí trong truyền thuyết, còn rất dọa người.

Cùng lúc đó, trong một bệnh viện nào đó, vài người canh giữ ở xung quanh giường bệnh, nhìn người mang sắc mặt trắng bệch trên giường, trên mặt đều toát ra vẻ suy sụp.

“Thiên sư sao lại bị thương nghiêm trọng như thế, đến bây giờ còn không có tỉnh lại?”

Trong phòng một mảnh trầm mặc, ai cũng không nghĩ ra mấy đại sư kia lại có thể phá được khóa hổ trận và tế thiên trận, mà còn toàn thân trở ra, đây quả thực chính là không có khả năng!

“May mắn lần này lúc bày trận, lợi dụng những người có ngày sinh tháng đẻ đặc biệt, không thì…” Một đại sư phong thuỷ nuốt một ngụm nước bọt, “Thiên sư đây là bị sát khí phản phệ, dưỡng một đoạn thời gian hẳn là có thể tỉnh lại.”

Sắc mặt của người được xưng là lão đại thay đổi rồi lại thay đổi, muốn mắng chửi người đang nói, sau khi nhìn tới thiên sư trên giường bệnh, lại cứng rắn nhịn xuống: “Hiện tại thiên sư đã hôn mê bất tỉnh, mấy người còn có biện pháp gì tốt không?”



Người bị ánh mắt lão đại đảo qua, đều có chút chột dạ tránh đi tầm mắt của hắn, không dám mở miệng nói chuyện.

“Mấy người không ai có thể nghĩ ra biện pháp tốt à?”

“Lão đại, nếu không thể đồng thời đối phó bọn họ, không bằng tiêu diệt từng bộ phận?” Một nam nhân cao gầy mở miệng nói, “Mấy năm nay đại sư Hoa Hạ đời này không bằng đời trước, hiện tại chúng ta không cần đối phó những đại sư thực lực cao cường, có thể trước tiên ra tay với hậu bối trẻ tuổi.”

“Người trẻ tuổi là hy vọng của tương lai, nếu chúng ta đem hy vọng bóp chết ở trong nôi, như vậy tương lai Hoa Hạ…”

“Được, ” lão đại mặc đồ đen bình tĩnh nói, “Tôi muốn nhìn xem, cái gọi là quốc gia cổ mấy ngàn năm văn minh này, đến tột cùng có thể có bao nhiêu người tài ba.”

Chuyện Kỳ Yến nhờ Triệu Chí Thành làm, Triệu Chí Thành vô cùng để bụng, lúc ban đêm liền bảo Hướng Cường đem toàn bộ tư liệu mà cậu muốn đến.

Trong tư liệu là chi tiết tỉ mỉ cuộc đời, ngày sinh tháng đẻ của mấy phụ nữ nhi đồng bị bắt cóc, cùng với ảnh chụp chính diện chưa qua PS.

“Tôi quả nhiên không có đoán sai, ” Kỳ Yến buông tư liệu, biểu tình đặc biệt khó coi, “Người làm chủ phía sau màn muốn đem mấy người này làm quân cờ.” Bát tự của mấy người này vô cùng đặc biệt, là tuyển chọn tuyệt hảo để bày khóa hổ trận và tế thiên trận.

Lúc mấy người đó bị phát hiện, pháp trận ở trấn Vương Hương đã kết thành, chỉ là vẫn còn có người tìm kiếm người có loại ngày sinh tháng đẻ này, cái này tỏ vẻ người làm chủ phía sau màn cũng không tính chỉ bày loại trận này ở một chỗ trấn Vương Hương.

Trấn Vương Hương nhiều người như vậy còn chưa đủ, những người này đúng là ngay cả một chút nhân tính cuối cùng cũng mất đi?

Hướng Cường nghe Kỳ Yến giải thích xong, sắc mặt khó coi tới cực điểm, nếu không phải Kỳ đại sư vừa vặn gặp được án bắt cóc nhân khẩu này, còn ai có thể ngăn cản khóa hổ trận và tế thiên trận thứ hai?

Để có thể phá trận ở trấn Vương Hương, Kỳ đại sư chỉ thiếu chút nữa là mất mạng, lỡ như…

Sau lưng Hướng Cường từng đợt lạnh run, gần như không dám tưởng tượng nếu chuyện này thành công, sẽ mang đến cái dạng hậu quả gì.

“Hộ tịch của bốn người này cũng khác nhau, tôi hoài nghi bọn họ không phải bị lừa bán ở đế đô, mà là bị người ta lừa bán đến đế đô, ” sắc mặt Kỳ Yến có chút phát xanh, “Nếu có người bày loại trận này ở đế đô…”

Đế đô có bao nhiêu người? Hai cái trận này nếu thành công khởi động, sẽ gây ra hậu quả đáng sợ cỡ nào?!

Qua hôm nay, các nơi trên toàn quốc đều nhận được văn kiện cao cấp, nói là phải nghiêm trị chuyện lừa bán nhân khẩu, các ngành phải đề cao cảnh giác, nghiêm khắc tuần tra. Sau khi văn kiện này đưa ra, không ít bọn buôn người bị phá hang ổ, không ít phụ nữ được giải cứu ra, đạt được cuộc sống mới.

Gần đây Kỳ Yến phát hiện, trên người mình không hiểu sao lại có thêm một tầng công đức, tầng công đức này cũng sắp sửa gần bằng công đức đạt được khi phá khóa hổ trận lúc trước.

Gần đây cậu luôn luôn dưỡng thương ở bệnh viện, đi đâu làm việc tốt hả?

Công đức này sao lại nhảy ra?

Cơ mà công đức là việc nhỏ, khiến cho cậu cảm thấy cao hứng chính là rốt cuộc cậu không cần tiếp tục ở bệnh viện nữa. Hiện tại vết thương trên người cậu đã tốt đến bảy tám phần, vấn đề duy nhất chính là mất máu quá nhiều khiến cho dinh dưỡng không đầy đủ, cái này cần chậm rãi dưỡng mới được.

Sau khi người Sầm gia biết chuyện này, cả nhà nhiệt tình hiếu khách nhét Kỳ Yến vẻ mặt mơ hồ vào trong xe, chạy đến biệt thự lớn Sầm gia.

Kỳ Yến:???

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook