Luân Hồi Chuyển Phận

Chương 87: Tiếp tục tấn công một băng sơn tặc khác

Bé Munw

04/08/2023

Khi lão già vung tay lên thì tất cả các thanh vũ khí của những kẻ đã chết đều bay lên và đồng loạt lao đến cắm sâu vào thân thể nhóm người băng Xs, chỉ trong chớp mắt hơn hai chục người đồng loạt mất mạng! Thấy vậy những thành viên thuộc băng Wi vội quay sang phía lão già cung kính nói;

“Cảm ơn đại nhân Curtis đã ra tay hỗ trợ.”

Lão già không nói gì chỉ gật đầu rồi quay đi bước về hướng trung tâm của doanh trại này, các thành viên ở đây thì phân công nhau đi càn quét những thứ có giá trị, có nhiều kẻ xì xào bàn tán với nhau.

“Trước giờ nghe người ta nói là siêu năng lực gia có khả năng giết người rất đáng sợ tao còn không tin lắm, vừa rồi chứng kiến quả là kinh thật, với năng lực đó nếu muốn giết tất cả chúng ta thì chỉ cần một cái phẩy tay là xong.”

“Còn phải nói, ngài ấy chính là siêu năng lực gia duy nhất ở vùng này hơn nữa khả năng trưởng khống đồ vật rất cao siêu đã khiến vô số kẻ phải bỏ mạng rồi đó!”

“Thì như vậy thủ lĩnh của chúng ta mới chú ý đến và tận lực trả giá rất cao để được ngài Curtis đồng ý gia nhập băng Wi này và chịu ở dưới trướng thủ lĩnh.”

“Chúng mày buôn chuyện ít thôi mau tách ra rồi nhanh chóng lục lọi đồ đạc khắp nơi đi.”

Từ đó toàn bộ địa bàn của băng Red này đã bị băng Wi chiếm đóng hoàn toàn, vài thế lực khác muốn lên xin chén canh đều bị những kẻ của băng Wi đuổi giết không ngừng, nếu gặp phải đối thủ khó xơi thì lão già đồ trắng sẽ ra tay tiêu diệt.

Lão già đồ trắng tên Curtis này chính là một siêu năng lực gia nổi tiếng trong toàn bộ vùng 124 Đông Nam, trước giờ lão luôn ở một mình không gia nhập bất kì thế lực nào. Đã có rất nhiều kẻ tham lam với khối tài sản của lão già nên nhiều lần tấn công lão, nhưng những kẻ đó không bao giờ còn trở về nữa. Hiện tại lão đã gia nhập băng Wi với chức danh phó thủ lĩnh và là kẻ cầm đầu trong chiến dịch chiếm đóng địa bàn băng Red lần này!

Cách nơi đó khá xa tại một ngọn núi cao có một doanh trại rộng lớn nằm tại nơi này, bên trong phòng họp một tên trung niên vừa nghe xong thủ hạ báo cáo liền nhíu mày nói;

“Lúc trước khi biết tin toàn bộ băng Red bị giết chết ta còn đang tiếc vì địa bàn chúng ta ở quá xa không tiện đưa quân sang xâm chiếm địa bàn mà chúng để lại. Bây giờ ta lại cảm thấy may mắn, nếu không thì không biết bao nhiêu thủ hạ của ta sẽ chết dưới tay lão già Curtis đó rồi!”

Gã trung niên này có làn da rất đen, thân hình lực lưỡng, khuân mặt xấu xí có thêm vài vết sẹo trông rất đáng sợ. Hắn chính là thủ lĩnh của băng sơn tặc Riu và hiện tại những kẻ cao tầng nhất trong băng đang họp bàn chuyện với nhau. Một gã trung niên khác trông khá gầy là chỉ huy của băng quay sang nói;

“Kẻ thần bí đeo mặt nạ đó không biết thuộc thế lực nào mà có thể một mình tiêu diệt toàn bộ băng Red, nghe vài kẻ đã thấy trận chiến kể lại thì hắn có tốc độ vô cùng nhanh và dường như mặc một bộ giáp rất cao cấp có thể chống lại những đòn chém của gã thủ lĩnh băng Red!”



Tên thủ lĩnh liền nói; “Mặc kệ hắn có lai lịch ra sao chúng ta không nên trêu chọc vào hắn, ra lệnh cho tất cả thủ hạ nếu chẳng may bắt gặp tên đó thì chạy nhanh đi đừng có gây chuyện với hắn. Lúc trước có vài thủ hạ của chúng ta mất mạng khả năng lớn là do tên đó giết, chuyện này chúng ta bỏ qua tận lực đừng dây dưa đến hắn!”

Tên chỉ huy gật đầu đáp; “Ngài nói phải, loại người có thực lực đáng sợ như vậy nếu không thể làm bạn thì tận lực tránh kết thù, băng Red chính là một minh chứng cho điều đó.”

Lúc này đã có rất nhiều thế lực kiêng kị kẻ thần bí che mặt chính là Vera, các thủ lĩnh đều lệnh cho thủ hạ của mình tận lực không trêu vào kẻ thần bí này. Vì băng Red đã chứng minh hậu quả cho những kẻ khác thấy, tất cả các băng phái, thế lực đều chờ xem hành động tiếp theo của kẻ thần bí là gì.

Đã mấy ngày trôi qua Vera vẫn đang rèn luyện nâng cao khả năng tấn công của mình, em tìm một con hung thú ‘Bậc 2’ loại phòng thủ cực tốt để thử nhiệm những chiêu số mới của mình.

“Từ khi trình độ kiếm pháp của mình tăng lên thì ‘Mật Trảm’ và ‘Thập Nhị Thức Hợp Trảm’ đều được tăng sát thương hơn không ít, trước mắt những thứ này đều không thể tăng thêm được nữa...”

Vừa nghĩ Vera vẫn vừa tấn công con hung thú, em đổi dần từ dùng kiếm tấn công sang dùng chân tung những đòn cước pháp rất uy mãnh khiến con hung thú cũng gầm lên đau đớn.

“Thử chiêu này xem thế nào... Ảnh Chi Cước!”

Đôi chân thon dài của Vera di chuyển vô cùng nhanh tạo ra vài ảo ảnh xung quanh, em tung rất nhiều cước gần như cùng một lúc lên thân thể to lớn của con hung thú khiến nó bị văng đi chục mét. Vera ngừng tấn công nhìn lên phần bị trúng đòn của con hung thú nhíu mày nói;

“ Tuyệt chiêu vừa rồi tính uy lực thì chỉ ngang với tuyệt kỹ ‘Hiếm phẩm –sơ giai’ thôi quá kém rồi, tạo ra một tuyệt kỹ mạnh mẽ quả là khó khăn mà.”

AI liền lên tiếng; “Chủ nhân tự sáng tạo ra tuyệt kỹ mà có thể sánh với những chiêu được xếp bậc đã là rất xuất sắc rồi, cô có biết những bậc thầy võ học trên thế giới mới có khả năng sáng tạo được ra tuyệt kỹ mạnh mẽ không?”

“Tôi biết chứ, chẳng qua là tôi có cảm giác mình có thể tự sáng tạo ra một tuyệt chiêu bằng cước pháp vô cùng lợi hại!”

Nói rồi Vera lại lao tới tấn công con hung thú xấu số đó, dựa vào bao cát di động này Vera vẫn đang không ngừng nghiên cứu ra những cách thức tấn công mới. Cước pháp của Vera không ngừng được mài rũa nâng cao hơn, hiện tại trình độ cước pháp đã ngang với kiếm pháp Quang phổ kiếm tầng 4 toàn lực rồi! Dựa vào việc kết hợp hai chiêu là Nộ Chi Cước và Hoành Chi Cực lúc trước tự mình chế ra, Vera đã tự sáng tạo ra thêm một chiêu thức tên là Ảnh Chi Cước nhưng uy lực vẫn chưa thể đạt đến yêu cầu mà em mong muốn.

Ngày qua ngày, ban ngày thì tìm kiếm hung thú loại phòng thủ để thử nghiệm các chiêu số mới mà mình nghĩ ra, thi thoảng tiêu diệt những kẻ xấu chẳng may bắt gặp. Tối đến thì hấp thu năng lượng tinh thuần trong Tinh Tú thạch giúp bản thân gột rửa và cường hóa linh hồn, lực tâm linh. Đến nay cũng đã qua được gần 20 ngày kể từ khi Vera được mẹ đưa tới đây!



Tại một ngọn núi cao nơi thế lực sơn tặc Riu cư ngụ, có thân hình một kẻ khoác áo choàng tối màu chùm kín người đang chậm rãi đi lên đỉnh núi. Trên quãng đường kẻ này đi dần lên đã có vài tên lính canh phát hiện nhưng chỉ trong nháy mắt họ đều mất mạng, và rồi kẻ thần bí này đã đi đến trước cổng doanh trại băng sơn tặc Riu.

“Tất cả những tên khốn băng Riu mau lăn ra đây nộp mạng!”

Tiếng hét chói tai vang vọng khắp doanh trại và đỉnh của ngọn núi này khiến không ít kẻ giật mình. Từng tên nhanh chóng chạy ra cổng chính nhìn xem kẻ nào to gan dám đến tận cửa thách thức bọn chúng, khi nhìn thấy thân ảnh một kẻ thần bí che mặt ai nấy đều hoảng sợ nhốn nháo cả lên, vài người lập tức chạy đi báo với thủ lĩnh.

Sau một phút gã thủ lĩnh lực lưỡng và tên phó thủ lĩnh gầy đã đi ra đến cổng, nhìn ra ngay trước cổng chính có một kẻ đang khoanh tay đứng rất ngạo nghễ. Thấy vậy gã thủ lĩnh có khuân mặt xấu xí đáng sợ nghiêm nghị nói;

“Bọn tao và mày không thù không oán gì, hôm nay mày tới đây còn nói muốn lấy mạng bọn tao là có ý gì?”

Tuy bề ngoài tên thủ lĩnh trông nghiêm nghị như vậy nhưng thực ra hắn cũng đang rất thấp thỏm, vì kẻ trước mắt chính là từng một mình tiêu diệt toàn bộ băng Red. Phải biết là băng Riu này của hắn cả tổng thể thực lực và số lượng cũng chỉ ngang với băng Red mà thôi, kẻ thần bí kia có thể tiêu diệt sạch băng Red thì cũng có thể tiêu diệt sạch băng Riu này! Nếu chẳng may gặp nguy hiểm bản thân gã thủ lĩnh có vài phần nắm chắc có thể chạy trốn, nhưng tất cả thủ hạ cùng với toàn bộ tài sản, địa bàn đều sẽ mất hết.

Vera cười như không cười quát; “Tất cả bọn mày những năm qua làm rất nhiều việc ác, đã có vô số người bình thường chết dưới tay chúng mày rồi, hôm nay tao tới đây chính là để trả thù thay cho bọn họ!”

Nghe vậy tất cả những người ở đây ai nấy đều há hốc mồm không thể tin nổi, cái lí do của Vera thực sự khiến họ muốn bật cười, lí do như thể nói ra cho có vậy.

Gã thủ lĩnh quát; “Mày đang chơi trò anh hùng chính nghĩa à, rảnh quá thì đi đâm đầu vào gốc cây mà chết đi đừng có đến đây gây sự với bọn tao!”

Trong tay Vera chợt xuất hiện thanh kiếm, thấy vậy những kẻ xung quanh vội cầm chắc vũ khí tập chung tinh thần. Vera chậm rãi tiến lên vài bước rồi nói;

“Dù sao thì tất cả chúng mày đều sẽ chết hết thôi đừng có nhiều lời nữa!”

Cả thân thể Vera hóa thành tàng ảnh lao đi rất nhanh, hiện tại tuyệt kỹ thân pháp của Vera cũng đã được nâng cao hơn rất nhiều. Gã thủ lĩnh nổi giận xác mặt khó coi gầm lên quát;

“Đã thế thì để tao xem rốt cuộc mày có thực sự mạnh như trong lời đồn, tất cả chúng mày xông lên giết chết nó!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Luân Hồi Chuyển Phận

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook