Luân Hồi Thương Đế

Chương 49: Nhà ai hoàn khố

Luân Hồi Thương Đế

16/01/2022

Đoạn Ngọc sau khi nói xong nghi hoặc thì liền ngồi im lặng quan sát biến hóa, nghe được Tiết Đình đại sự nâng lên Hủ thực chi thủy thì cũng vạn phần kinh ngạc nhìn lên tàn phá cốt thương các lục sắc vết bám, quả thực nếu như không phải là có Tiết Đình đại sư giải thích thì ai cũng không biết đó đúng là một loại đáng sợ kỳ thủy.

Sau đó biến hóa không ngừng nhưng cuối cùng Đoạn Ngọc cũng xem như đạt được mục đích, trong phòng đấu giá hầu hết mọi người đối với tàn phá cốt thương đã không còn hứng thú, dù sao thì một thanh binh khí chỉ có độ cứng, mà lại còn đang không ngừng bị giảm cấp bậc thì ai lại muốn mua về làm cái gì? Nó ngoài giá trị đem làm trưng bày thì sợ là không còn tác dụng gì khác.

Nhất là trên đó lây nhiễm Hủ thực chi thủy cái này đáng sợ mà quỷ dị kỳ thủy, ai biết được đem nó mua về thì có cái gì nguy hiểm hay không? Không may để nó nhiễm lên cái nào binh khí thì quả thực là khóc không ra nước mắt.

“Tiết Đình đại sư, cái kia Hủ thực chi thủy có thể hay không ăn mòn Vương giả ý chí?”. Phượng phu nhân báo giá xong thì phòng đấu giá không có người lên tiếng, ngược lại thì lại có một vị Luân Hải cảnh võ giả cúi đầu hướng chỗ Tiết Đình gian phòng cung kính hỏi.

“Điểm này lão phu cũng không rõ ràng”. Tiết Đình thanh âm vang lên. “Ta biết đến Hủ thực chi thủy là từ trong Luyện khí ghi chép, chỉ biết nó có khả năng ăn mòn cực mạnh, bất luận vật gì bị nó nhiễm phải đều có thể bị ăn mòn biến mất, Vương giả ý chí không thuộc vào phạm trù vật chất, có thể bị ăn mòn hay không thì cũng khó nói”.

“Tiết huynh, ngươi nói người đạt được thanh cốt thương này có thể lách qua Hủ thực chi thủy đạt được trong đó Vương giả ý chí hay không?”. Bất chợt vị kia Ngân Nguyệt đan sư lại lên tiếng hỏi.

“Cần phải áp chế được Hủ thực chi thủy”. Tiết Đình trầm mặc một chút thì mới nói. “Cần có kỳ hỏa!”. Dừng lại một chút thì bổ sung thêm một câu.

“Ta hiểu!”. Ngân Nguyệt đan sư nhàn nhạt đáp, sau đó thì cũng không có tiếp tục lên tiếng.

Trong phòng đấu giá đám người nghe vậy thì mới giật mình, bọn hắn còn ôm chút hi vọng đối với Vương giả ý chí ẩn chứa trong cây tàn phá cốt thương kia, thế nhưng nghe được Ngân Nguyệt đan sư hỏi thì bọn hắn mới chợt nhận ra, cho dù là trong tàn phá cốt thương kia có Vương giả ý chí thì như thế nào? Bọn hắn cho dù mua lại cây tàn phá cốt thương đó thì cũng không thể đạt được ah!

Không có kỳ hỏa áp chế lại Hủ thực chi thủy thì cho dù biết bên trong tàn phá cốt thương đó có Vương giả ý chí cũng không thể lấy ra, có thể là kỳ hỏa cỡ nào hiếm thấy? Đừng nói là ở đây chỉ có Động Thiên cảnh võ giả là cấp bậc cao nhất, cho dù là Phong Hầu cảnh võ giả cũng chưa chắc từng thấy qua kỳ hỏa.

Từng đạo ánh mắt nhìn cái kia tàn phá cốt thương đã có khác biệt cực lớn, trước đó thì bọn hắn xem đây là bảo vật trân quý, hiện tại xem ra thì cũng chỉ là một cái gân gà mà thôi, nhìn thì ngon mà ăn không tiêu.

Phượng phu nhân cùng Linh Nguyệt cô nương đứng ở trên đài đấu giá tâm tình thì có chút phức tạp, hai người đều không ngờ đến cây tàn phá cốt thương vốn nên là bảo vật lại trở thành đồ trang trí như thế.

“Vật này đối với Luyện khí sư chung quy là vẫn có giá trị tham khảo, vật này bán cho lão phu đi, hai trăm năm mươi Hạ phẩm linh thạch!”. Trong phòng đấu giá im lặng hồi lâu không có người ra giá thì cuối cùng vẫn là Tiết Đình đại sư thở dài lên tiếng.

Nghe được Tiết Đình đại sư nói như vậy thì rất nhiều ánh mắt khâm phục nhìn về phía chữ Thiên phòng số hai tràn đầy khâm phục, biết là không có tác dụng gì nhưng dám bỏ ra hai trăm năm mươi Hạ phẩm linh thạch mua lại, đây mới chính là Luyện khí sư nên có khí độ, không có khinh nhờn một thanh cường đại binh khí, cho dù là nó đã bị tàn phá.



Đứng ở trên đài cao Phượng phu nhân cũng là âm thầm thở ra một hơi, ánh mắt hiện lên cảm kích chi ý hướng đến chỗ Tiết Đình đại sư khẽ gật đầu, hôm nay cây tàn phá cốt thương này nếu như không thể bán đi thì sợ là Thiên Lang phòng đấu giá danh tiếng sẽ bị ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng.

“Hắc hắc, bản thiếu gia cảm thấy nó giá trị không có như vậy ah? Dù sao thì nó cũng có khả năng ẩn chứa Vương giả ý chí, cho dù không thể lấy ra sở dụng thì vẫn không thể khinh nhờn, ta ra ba trăm Hạ phẩm linh thạch!”. Ngay lúc mọi người cảm thấy cây tàn phá cốt thương kia đã thuộc về Tiết Đình đại sư thì một đạo thanh âm lại từ chữ Huyền phòng số hai vang lên.

“Ừm?”. Tiết Đình đại sư kinh ngạc nhìn phòng đối diện, nói mới nhớ, chính là chủ nhân của gian phòng này nhắc nhở mọi người cái kia tàn phá cốt thương có vấn đề. Nhìn nhìn phòng đối diện một chút thì đáy mắt của hắn hiện lên từng tia kỳ dị quang mang.

“Ba... Ba trăm Hạ phẩm linh thạch? Cây này tàn phá cốt thương cũng có người ra cái giá này mua lại?”. Trong phòng đấu giá đám người đều là kinh ngạc, có kẻ không nhịn được mà cổ quái nói.

“Vị bằng hữu này nói sai, biết đâu người kia có kỳ hỏa, mua được thanh tàn phá cốt thương này đem về có thể lấy được trong đó ẩn dấu Vương giả ý chí”. Có người thì lại cười khẩy nói, ngữ khí khinh thường cực kỳ.

“Kỳ hỏa? Ha ha, Thánh Nguyên Đế quốc đã bao nhiêu năm chưa từng có kỳ hỏa xuất hiện rồi?”. Liền có người khác cười theo phụ họa.

“Hắc hắc, ai biết được có phải là nhà ai hoàn khố hay không, ba trăm Hạ phẩm linh thạch mà thôi, mua về một thanh binh khí ẩn dấu Vương giả ý chí xem ra là có lời”.

“Nói cũng đúng, đem một thanh binh khí có ẩn dấu Vương giả ý chí mang ở bên người, này quả thực là đủ trang bức!”.

“Đừng để không cẩn thận nhiễm phải Hủ thực chi thủy ah...”.

“Ha ha...”. Trong phòng đấu giá rất nhanh thì tràn ngập thanh âm cười khinh thường, tại bọn hắn ánh mắt xem ra thì ở đây trừ ra Tiết Đình đại sư mua tàn phá cốt thương là có chút ý nghĩa, còn lại người khác bỏ tiền ra mua đơn giản chính là ném tiền qua cửa sổ.

Đoạn Ngọc ở trong phòng nghe được tất cả những thanh âm này nhưng thần sắc không đổi, Hủ thực chi thủy tuy rằng khó giải quyết nhưng hắn cũng không để ý được nhiều như thế, trước tiên mua lại cây tàn phá cốt thương này rồi mới nói.

“Vị tiểu hữu kia đã có hứng thú với thanh cốt thương này thì lão phu cũng không thể cậy lớn ép nhỏ”. Tiết Đình đại sư im lặng một chút thì mới nói.

Tiết Đình đại sư đã lên tiếng như vậy thì trong phòng đấu giá cũng không có người nói thêm cái gì, Phượng phu nhân sau ba lần hô lên thì cây kia tàn phá cốt thương cũng trở thành đồ vật của Đoạn Ngọc, chỉ cần hắn thanh toán linh thạch thì có thể mang đi.

“Vốn muốn đem cây tàn phá cốt thương kia làm vật áp trục trong lần đấu giá hôm nay, ra chút ngoài ý muốn để cho chúng ta Thiên Lang phòng đấu giá có chút hổ thẹn”. Sau khi Linh Nguyệt cô nương mang theo cây tàn phá cốt thương kia đi xuống đài thì Phượng phu nhân chợt nói. “Xem như là đền bù tổn thất, Bản phu nhân sẽ đi trước thông báo cho tất cả mọi người ở đây hai cái tin tức cực kỳ chấn động được truyền về từ Cổ yêu chiến trường”.

Trong phòng đấu giá đám người nghe được câu trước thì mặt đều không có bao nhiêu biểu tình, có thể là nghe được câu sau thì không một cái ngoại lệ đều nổi lên hứng thú.



“Phượng phu nhân, Yêu tộc lại muốn công kích lao ra Cổ yêu chiến trường?”. Lên tiếng hỏi là vị kia Ngân Nguyệt đan sư, ngữ khí trầm trọng.

Trong phòng đấu giá đám người nghe vậy thì lập tức nhao nhao biến sắc. Yêu tộc mỗi lần muốn lao ra Cổ Yêu chiến trường thì Nhân tộc Tiên môn, Tà tông đều hiệu lệnh dưới trướng Đế quốc, Vương quốc tập kết vô số võ giả đi trước Cổ Yêu chiến trường, mỗi lần như thế thì có không biết bao nhiêu người ngã xuống, nhắc đến mỗi người đều không nhịn được mà sợ hãi.

“Ngân Nguyệt đan sư quả nhiên là tuệ nhãn hơn người, Yêu tộc quả thực là đã tấn công chúng ta Nhân tộc quan ải”. Phượng phu nhân trên mặt cũng hiện lên vẻ nghiêm nghị gật đầu. “Bất quá sự tình thế nào còn hi vọng các vị nghe Bản phu nhân nói xong!”.

Đạt được Phượng phu nhân xác nhận thì bao quát Đoạn Ngọc trong đó, tất cả mọi người trong phòng đấu giá đã kém chút loạn lên, còn tốt đó là Phượng phu nhân câu sau đã đem mọi người ổn định lại. Bọn hắn cho dù là tâm như lửa đốt cũng muốn biết một chút Cổ Yêu chiến trường tình huống hiện tại.

“Căn cứ theo chúng ta nhận được tình báo thì Yêu tộc đêm qua đã có ý định lao ra Cổ Yêu chiến trường, nguyên nhân trước không luận, kết quả nhưng là Yêu tộc hai vị Yêu Đế ngã xuống, Yêu tộc đại quân rút lui!”. Phượng phu nhân mỉm cười gật đầu nói, ngữ khí bình thản nhưng lại để cho người nghe huyết dịch sôi sục.

“Cái gì? Hai vị Yêu Đế ngã xuống? Yêu tộc đại quân rút lui?”. Trong phòng đấu giá không khí lập tức nổ tung, tâm tình có chút nặng nề đám người đều như ăn vào thần đan diệu dược mà mặt đỏ bừng bừng hưng phấn khiếp sợ hô lên.

“Ha ha, thật đúng là thiên đại hỉ sự! Yêu tộc đám con hoang kia cũng có ngày hôm nay, ha ha, hai vị Yêu Đế ngã xuống ah, Yêu tộc nhất định là nguyên khí đại thương!”.

“Ta nói Phượng phu nhân làm sao lại có thể như thế bình tĩnh, nguyên lai chúng ta Nhân tộc quan ải chiến sĩ đã đem Yêu tộc đẩy lùi, càng là để cho Yêu tộc tổn thất hai vị Yêu Đế, tin tức này sợ là không qua mấy ngày sẽ chấn động toàn bộ Võ đạo thế giới... Ha ha, thật đáng ăn mừng!”.

“Ta nghe nói Yêu tộc mỗi lần công kích quan ải đều kéo dài mấy năm, hiện tại làm sao đã lui binh rồi? Thật sự là cổ quái”. Chợt có người kỳ quái hỏi.

“Không phải là tổn thất hai vị Yêu Đế sao? Yêu tộc tổn thương quá nặng, bọn hắn không thể không lui binh”. Có người trả lời.

“Không phải Phượng phu nhân nói là có hai cái tin tức truyền về từ Cổ Yêu chiến trường sao, mọi người im lặng nghe một chút thì có thể biết thêm một chút rồi”. Lại có một kẻ khác chen vào quát.

Trong phòng đấu giá đám người nghe vậy thì đều cố nén tâm tình vui vẻ quay đầu nhìn về phía Phượng phu nhân, có thể đặt song song với tin tức hai vị Yêu Đế ngã xuống thì tất nhiên là không phải chuyện đùa.

“Tin tức thứ hai này rất có thể là nguyên nhân dẫn tới việc Yêu tộc muốn lao ra Cổ Yêu chiến trường!”. Phượng phu nhân nghiêm nghị gật đầu nói.

****** Cầu đánh giá!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Luân Hồi Thương Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook