Luân Hồi

Chương 104: Bách niên Gia Lăng

Hải Đồng

11/03/2014

Đợi ba ngày liên tiếp, cuối cùng mưa cũng dừng lại, hơn nữa trận mưa chết tiệt này lại giống như một đứa trẻ đùa nghịch, lúc to lúc nhỏ không có quy luật cho người ta biết.

Đất lở ở phía trước địa phương vẫn chưa thể sửa chữa được, Trương Lam nghe người ta kháo nhau thế. Hình như đất còn lở nhiều hơn, lúc nào cũng sẵn sàng có một hòn đá lao xuống đất, mấy ngày nay có những chiếc xe đi qua đều biết mất một cách khó hiểu, thiên nhiên cũng có uy lực của nó, thật sự là con người không thể ngăn trở được, Trương Lam thở dài, đây là do việc cải cách mở cửa mà chỉ chú trọng tới kinh tế gây ra, bỏ qua việc bảo vệ môi trường. Ông trời đang bắt đầu trừng phạt một cách nghiêm khắc.

Mấy ngày liền mưa lớn nên rất nhiều người ở lại đây, giá nhà nghỉ cũng tăng lên, nhưng chỗ của Trương Lam ở thì không tăng giá, vẫn là một trăm đồng. Vào thời điểm này tuy rằng không tính là rẻ nhưng còn may mắn hơn những người kia. Bây giờ tiêu chuẩn là ba mươi đồng một ngày sợ không có người ở sao, người muốn vào ở còn đang xếp hàng kia kìa.

Người chủ quán nhẹn nghĩ ra chủ ý mới, bèn để lại chiếc giường của mình lại cho người ta còn mình thì về nhà. Tuy rằng có hơi vất vả một chút nhưng đổi lại mỗi ngày có thêm năm mươi đồng thì khổ cực chút cũng có sao.

Cách làm này nhanh chóng được những người chủ quán và nhà nghỉ nhỏ học theo, người chủ nhà vui vẻ ra mặt, ước gì trận mưa này còn kéo dài nữa.

Trương Lam và Tiểu Thần Hi thì không nói gì, sớm một ngày hay muộn một ngày cũng không sao. Chỉ là khổ thân những thương nhân kia. Đến lúc nhìn thấy đồ của mình bị hư thối, rất nhiều người đành từ bỏ hy vọng của mình. Quay người lại chính mình không có phương hướng.

Đợi một tuần sau, ông trời cũng cảm thấy sự trừng phạt đối với nhân thế như thế là đủ rồi, vì thế bèn để cho các người một con đường sống, hoặc là vì ông trời chỉ là một đứa trẻ nghịch ngợm, nhìn thấy mọi người giống như kịch thế kia cuối cùng đã đại phát từ bi, cho phép mọi người tha thiết hy vọng ánh mắt trời sẽ chiếu lên.

Ngày ánh mặt trời chiếu rọi, nhưng lại không có ai ra đường bắn pháo hoa, hình như thời gian dài không khí bị ẩm ướt nên ngòi nổ không lên được, hoặc là trong lúc đốt bên trong thì bị ẩm nên pháo không vang được. Thế nhưng tiếng khóc lớn vang lên thì có thể thấy được một vài chỗ.

Đối với những người này Trương Lam cũng cảm thấy bọn họ sao lại như thế này, những người này dù gì cũng đáng tôn kính, bọn họ đang cố gắng nỗ lực vì ước mơ của mình, lúc này so với mọi người còn tỏ ra căm thù hơn nữa bọn quan lại tham ô và những doanh nghiệp gặm nhấm kia, biểu hiện của những người này còn đáng kính hơn nhiều.

Đường bị sụp ba ngày sau đó thì đã được sửa lại nhanh chóng, sở dĩ phải nhanh chóng bởi vì cũng không có tiến hành đổ nhựa đường trước đó, bởi vậy hành động qua loa này khi đường bị sụt suống, mọi người đi trên đường giật mình tại sao đường lại được san bằng mới như thế, sau đó thì bên trên chỉ được đổ qua một tầng cát mà thôi.

Trương Lam đứng ở bậc thềm nhà nghỉ, thở dài một cái. Tiểu Thần Hi lái xe chậm rãi đi tới, mấy người phục vụ bèn ba chân bốn cẳng nhanh chóng giúp đặt hành lý lên trên xe, đáng tiếc là năm nay không cho phép những người phục vụ được nhận tiền boa, vì vậy Trương Lam thật ra cũng không ngại khi những người phục vụ này nhiệt tình phục vụ.

Lên xe, Trương Lam vẫy tay về phía những người đang đứng ở trên bậc cầu thang nhà khách:

- Những ngày này làm phiền mọi người nhiều rồi.

- Không thể nhìn ra được hai chị em nhà này lại được dạy dỗ như thế, không giống như truyền thuyết vẫn nói về những người ỷ lại thế lực của mình để làm loạn.

Thấy chiếc xe đi ra, trong đám người có người to nhỏ nói.

- Đây là cha mẹ người ta dạy tốt.

Giám đốc đứng bên cạnh giải thích nhẹ nhàng với cô ta.

- Càng những gia đình cao cấp thì việc giáo dục con cái càng nghiêm ngặt, vì thế đứa con của họ sau này mới có thể làm nên chuyện, những đứa con của gia đình như thế đi ra ngoài biểu hiện rất tốt.

Nói rồi khẽ nhắc nhở người này:

- Cô nhất định không được cho rằng con của ông này bà nọi thì đều như thế, những gia đình này đều là quan chức, những gia đình như thế này khá là kiêu ngạo, gặp phải kẻ hỗn láo như thế thì đến lúc đó cô muốn khóc cũng không kịp đâu.

Ôi, những người như thế thì chưa gặp, ai mà biết được là như thế nào?

Qua ranh giới của huyện Xạ Hồng, trên đường đi khá thuận lợi, cũng không gặp phải tai họa gì, những đám thổ phỉ mà trước đây thường nghe các bác tài xế nói đến cũng không gặp phải, ăn ngay nói thật, Trương Lam rất muốn sẽ gặp được những hảo hán rừng xanh, cũng muốn cho Tiểu Thần Hi một cơ hội, để cho Tiểu Thần Hi có cơ hội học tập Elyse. Có lúc, tận mắt nhìn thấy người thái giám cuối cùng của Trung Quốc được sinh ra cũng là một chuyện vô cùng hạnh phúc.

Rất thuận lợi đạt được mục đích như ban đầu dự định, tất cả những khu đất bằng phẳng của tập đoàn Gia Lăng Trùng Khánh.

Đối với tập đoàn Gia Lăng, Trương Lam mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, cho dù sau này xe máy Gia Lăng có bị suy sụp nhưng đối luôn luôn có một thái độ kính trọng đối với thương hiệu trăm năm này. Gia Lăng được ra đời trong một lần giao thiệp vận động với nước ngoài, tiền thân được chế tạo vào năm 1875 ở Giang Nam thành phố Thượng Hải do phân cục Tổng cục Hoa long chế tạo ra, là một trong những xí nghiệp quân sự lớn nhất thời kì cận đại Trung Quốc, bùng nổ sau chiến tranh chống Nhật, năm 1938 vùng đất đai bằng phẳng ở Trùng Khánh ở con sông Gia Lăng, trong cuộc chiến tranh kháng Nhật của dân tộc Trung Hoa đã trở thành một chiến tích không thể xóa nhòa.



Hiện tại tập đoàn xe máy Gia Lăng sản xuất động cơ xe máy, linh kiện là một trong những ngành chủ đạo của tập đoàn cấp quốc gia, xí nghiệp trực thuộc trung ương và các doanh nghiệp cấp lớn.

Năm 1979, Gia Lăng thực thi “ quân chuyển dâ” phát triển sản xuất xe máy, là người đặt nền móng và dẫn đường cho ngành sản xuất xe máy của Trung Quốc. Thông qua thực thi chiến lược "Quốc nội liên hợp, quốc tế hợp tác", nâng cao lực cạnh tranh trọng tâm. Thúc đẩy ngành sản xuất xe máy nhanh chóng phát triển. Năm 1987, thành lập tập đoàn Gia Lăng Trung Quốc. Tập đoàn này có một hệ thống phát triển, sản xuất và phân phối hàng hóa mạnh mẽ, sở hữu công nghệ động cơ tiên tiến ngang tầm quốc tế, kỹ thuật hóa du khí, điều khiểu từ xa, bình xăng chống trọng lực, người máy hàn, bộ đồ giảm áp lực, áp chú, xử lý nhiệt và các công đoạn lắp ráp CAD/CAM/CAE. Toàn bộ động cơ của xe máy đều lấy chất lượng làm trọng tâm, kỹ thuật tiên tiến và trang bị hoàn thiện.

Đối với những điều này Trương Lam nghĩ đến mà thèm, công ty Gia Lăng có thể bồi dưỡng ra một đội ngũ nhân tài công nhân kỹ thuật ưu tú, đặc biệt là một xí nghiệp trọng điểm của cả nước. Trong một thời đại kinh tế kế hoạch như hiện nay, quốc gia cũng có rất nhiều chính sách và tài nguyên khó tránh khỏi sự ảnh hưởng lớn tới những doanh nghiệp cấp một.

Chương 95 (b): Bách niên Gia Lăng.

Bởi vậy việc bồi dưỡng ra một đội ngũ công nhân kỹ thuật lành nghề đối với Trương Lam mà nói quả thật là một bảo bối. Những công nhân kỹ thuật này được người Nhật Bản tôn xưng là những “ thần kỹ thuật”

Thế nhưng vào thời kỳ này, Trung Quốc cơ bản không nhận thức đến điều này, không có ai nhận ra được sự quý giá của những công nhân kỹ thuật thành thạo, rất nhiều những công nhân kỹ thuật không vừ mắt lãnh đạo thì còn không được đối đãi tử tế, mặc dù như vậy nhưng từ xã hội cũ đi tới một xã hội mới, lực lượng công nhân kỹ thuật không ngừng được khẳng định vị trí của mình.

Chuyến này Trương Lam mục đích là muốn những người này - “thần kỹ thuật” của Trung Quốc! Nếu nhuq có thể thu hút được một vài công nhân kỹ thuật về phía mình thì chuyến đi này của Trương Lam thành công mỹ mãn.

Rất đáng tiếc, Trương Lam không quen một ai ở tập đoàn Gia Lăng, không chỉ không có người đồng hành có thể cẩn thận để tìm hiểu về mỗi cái tên mà ngay cả một cái tên cũng không có ấn tượng gì.

Trương Lam và Tiểu Thần Hi hai người mỗi người một cây kem, vừa đứng ở bên cạnh cửa lớn của công ty Gia Lăng vừa buồn rầu không biết làm thế nào để trà trộn vào - bây giờ đang là giờ làm việc, bởi vậy Tiểu Thần Hi muốn biến thân cũng không thể tìm được đối tượng thích hợp. Trương Lam và Elyse vừa mới bắt đầu nghĩ cách giả bộ tìm người để trà trộn vào. Thế nhưng trông cánh cửa bảo vệ khá chắc chắc, cho nên vẫn chưa có cơ hội.

Còn nữa, cần phải vận dụng thủ đoạn phi thường! Hai người trở lại nhà xe, ở một công ty như thế này, lộ quân bài Cherokee rất có tác dụng.

Quả nhiên, thấy một chiếc xe Cherokee màu xanh từ từ đi vào. Bảo vệ còn không cần làm nhiệm vụ kiểm tra, nhanh chóng cho xe vào, nhìn theo chiếc xe vào trong xưởng, Tiểu Thần Hi và Trương Lam mới có thể đi vào được.

Hai người tìm một chỗ dừng xe, liền bắt đầu tìm người hỏi thă,. Hỏi thăm về khu dân cư công nhân viên chức, hỏi những bà cô, bà thím về hưu nhàn rỗi ngồi buôn chuyện, ai hôm nay ở nhà máy bị khinh thường, ai hôm nay ở nhà máy cầm thứ gì đó bị phát hiện, ai hôm nay bị người khác làm khó dễ. Người công nhân kỹ thuật nào cũng bị lôi ra xem xét. Tìm hỏi thăm những người này thì quá chuẩn!

Các bà đang ngồi nói chuyện phiếm cũng không chú ý tới Tiểu Thần Hi và Trương Lam. Đại khái là họ hàng nhà nào đó? Chuyện này là rất thường tình nên mọi người không cảm thấy ngạc nhiên.

Hai người làm bộ có hứng thú với câu chuyện của mấy bà bèn dừng lại nghe ngóng.

- Muốn nói thì phải nói tới cái anh Hoàng ở nhà máy chúng ta đen đủi lái cái xe kia (bịa đặt)

Bà anh khoảng chừng sáu mươi tuổi nói:

- Bà nói xem, mặc dù nói là kỹ thuật nhưng anh Hoàng này kỹ thuật thì khỏi phải nói, động cơ của nhà máy chúng ta được cải tiến là do ông ta đưa ra chủ ý, vất vả cả cuộc đời tưởng sẽ hết khổ, lên tới chủ nhiệm phân xưởng, kết quả phát hiện trong xưởng từ xưởng trưởng đều trục lợi linh kiện nhà máy.anh giả bộ không biêt thì được còn có thể nói nói cười cười được, bây giờ thì tốt rồi, chọc giận xưởng trưởng, chủ nhiệm phân xưởng có người khác lên thay, bản thân ngay cả cái chức vụ gì cũng chẳng có, bị lệnh cách chức kiểm tra cưỡng chế tạm thời, anh Hoàng vì chuyện này mà đổ bệnh nằm giường đã nửa tháng nay, mấy ngày trước mới đỡ được một chút.

- Anh hoàng này, tính tình thẳng thắn.

Bên cạnh có người nói tiếp vào:

- Cả đời người này chỉ biết chịu khổ thôi, nếu như tính tình khôn khéo một chút, chi bằng ông ta đừng nói ra thì bây giờ đã trở thành xưởng trưởng rồi. Nói lại thì anh Hoàng sao lại không nghĩ rằng, cánh tay làm sao có thể đấu lại được với cái chân.

Lẽ nào vừa đến đã phát hiện có bảo bối rồi? Trương Lam trong lòng hưng phấn, nghe những bà anh này nói xong, quả thật anh Hoàng không chỉ kỹ thuật tốt mà còn biết quản lý. Chỉ cần nghe những người này nói thì có thể thấy người này tuổi vẫn còn trẻ nên có thể tiếp thu được công nghệ của nước ngoài. Không biết mình có thể thuyết phục được anh ta hay không.

- Bác à.

Trương Lam cảm thấy hứng thú, liền ngồi xổm vây quanh các bà nói chuyện phiếm.

- Mọi người vừa nói về anh Hoàng, có phải là bác Hoàng của xưởng sản xuất xe không? kỹ thuật tốt, sửa xe lại giỏi phải không?

Trương Lam lợi dụng lợi thế mình còn nhỏ tuổi, cho dù những người này nói thế nào thì mình nói là bác Hoàng cũng không sai. Sửa xe giỏi, mồ hôi tức ra, công nhân kỹ thuật xe máy, sửa xe giỏi?



- Ôi, không nhận ra, con ếch con này quen quá.

Mấy bà đang nói chuyện bèn quay qua nhìn Trương Lam và Tiểu Thần Hi:

- Hai đứa là con cái thân thích nhà ai? Nghe giọng của hai đứa hình như là người Sơn Đông?

- À, cô chú cháu là người của nhà máy, bác đoán đúng quá, chúng cháu là người Sơn Đông.

Ai biết được cô chú là ai! Trương Lam trong lòng thầm nói tiếng xin lỗi cô chú đó.

- Nhân ngày nghỉ chị em cháu đến nhà cô chú chơi, lần trước xe của cô cháu bị hỏng là do bác Hoàng sửa giúp cho, không biết bác Hoàng mà mọi người nói có đúng không ạ?

Trương Lam đứng dậy, khoa chân mua tay:

- Đại khái là cao khoảng này, quần áo thì trông bẩn bẩn.

Trương Lam khoa chân múa tay một hồi, một đứa trẻ hai tuổi thì ai biết nó nói cái gì. Mọi người tự động nghĩ rằng người mà Trương Lam đang nói đến là anh Hoàng đó. Trong thời đại này, công nhân kỹ thuật thì toàn bộ trên người là dầu máy thôi. Nghe các bà nói như thế thì hình như anh này còn có tinh thần trọng nghĩa. Trương Lam vừa nghĩ trong đầu đã thông suốt những vấn đề này.

Thế nhưng các bà nói bộ dạng thì không nhìn ra, đứa trẻ này có vẻ quen với anh Hoàng! Vì thế nên không cảnh giác với Trương Lam: đều là người quen thì có gì mà giấu chứ?

- Đúng thế.

Bà lão thở dài một hơi, rõ ràng là đồng tình với anh Hoàng đen đủi.

- Đúng rồi, bác à.

Tiểu Thần Hi và Trương Lam cùng phối hợp đúng là một đoi, đương nhiên biết phối hợp đến đâu rồi Trương Lam bèn nói:

- Lần trước chúng cháu tới vào thời điểm này cũng chưa được đến nhà bác Hoàng chơi, lần này chúng cháu mang tới một ít đặc sản định đưa tới nhà bác ấy, xin hỏi nhà bác ấy ở chỗ nào ạ?

- Hai đứa thật là có tâm.

Bà lão nhìn Tiểu Thần Hi và Trương Lam khen ngợi, quay người chỉ cho Tiểu Thần Hi và Trương Lam:

- Thấy không, phía sau toàn nhà kia, phía sau tòa số 7 và tòa số 8, đó là tòa số 9 số nhà 502 là nhà anh Hoàng.

Suy nghĩ một chút rồi gật đầu.

- À, hôm nay bọn họ nhất định là ở nhà., hai cháu đi lúc này đúng là không sai.

- Cảm ơn bác.

Tiểu Thần Hi và Trương Lam đứng dậy, cảm ơn rối rít bà lão.

Tạm biệt các bà, Trương Lam và Tiểu Thần Hi bèn đi theo chỉ dẫn đến nhà bác Hoàng.

Bác Hoàng tên thật là Hoàng Tĩnh Thiên, chỉ là người bình thường không biết thường gọi là Hoàng Tĩnh Điềm, rất nhiều người lần đầu tiên gặp bác đều kì lạ tại sao tên bác lại như thế con gái vậy? cũng có người nói đùa bác là Tiểu Điềm Điềm. Đương nhiên Tiểu Điềm Điềm hay là Tiểu Điềm Điềm Britney thì cũng không có quan hệ gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook