Luân Hồi

Chương 89: Ích lợi

Hải Đồng

11/03/2014

- Vậy được rồi, nếu đối với vấn đề này mọi người không còn nghi vấn gì…

Lý Ngọc Mai thoải mái khoanh hai tay trước ngực, nhẹ nhàng tựa lưng vào ghế ngồi, hỏi:

- Vậy tiếp theo chúng ta tiến hành thảo luận về hạng mục này, rốt cục nên đem mảnh đất nào đưa ra ngoài, ủy ban huyện chuẩn bị thành lập công ty như thế nào, đồng thời nên chiếm bao nhiêu cổ phần trong công ty xe máy sắp được xây dựng kia?

Nghe nói như thế tất cả mọi người đều trầm mặc, ở trong lòng lại tính toán lợi ích của mình. Tuy rằng cả ngày ở ngoài miệng hô hào mình muốn vì nhân dân phục vụ, nhưng nếu như có khả năng để nhân dân phục vụ cho mình thì kỳ thật cũng không có mấy người sẽ cự tuyệt. Nếu quả thật thành lập một công ty có vốn đầu tư mấy chục triệu, bên phía chính phủ có năng lực đủ chiếm một bộ phận cổ phần bên trong, như vậy vấn đề này nên làm sao cân nhắc đây? Không thể quá ít, thiếu sẽ không ai vừa lòng, chính mình không có lợi thì ai sẽ làm? Cũng không thể quá nhiều, nhiều lắm sẽ dọa bên đầu tư bỏ chạy. Gà bay trứng vỡ đối với tất cả mọi người không có chỗ tốt gì, đến lúc đó chính mình e rằng cái gì cũng không chạm được đến.

Người không thể quá lòng tham không đáy! Đây là nhận thức chung của toàn bộ mọi người, tham nhiều cuối cùng thứ gì cũng không chiếm được. Chỉ cần nắm chắc tốt chuyện trước mắt mới là chính yếu. Còn một điều thật mấu chốt, đầu tư này nhất định sẽ khiến cho trung ương chú ý, mình làm việc không thể quá kém lưu lại ấn tượng xấu cho cấp trên.

Loại chuyện này làm tốt thì ngươi cũng tốt, làm không tốt bên xí nghiệp dân doanh không có việc gì, nếu như là xí nghiệp mà vốn đầu tư trong và ngoài nước, hậu quả chính ngươi tự suy nghĩ đi.

- Cá nhân tôi có lời đề nghị!

Tôn phó chủ tịch huyện nghiêng người cẩn thận nói ra ý nghĩ của chính mình, nghe được Tôn phó chủ tịch lên tiếng, tất cả mọi người đều ngưng thần tĩnh khí nghe xem hắn nói như thế nào.

- Cá nhân tôi cho rằng chúng ta không ngại trước tiên đem tỉ lệ cổ phần đặt qua một bên đi, hiện tại việc khẩn cấp trước mắt là tìm được một mảnh đất thật thích hợp, sau đó chúng ta lại cùng tiểu thư Elyse và Trương Tông Quân khai thông, căn cứ theo số vốn bọn họ đầu tư mà tiếp tục tính toán tỉ lệ cổ phần của chúng ta, nếu không bây giờ chúng ta thảo luận đi ra, chiếm nhiều hơn hoặc ít hơn cũng không tốt. Mọi người cho rằng thế nào?

Tôn phó chủ tịch nói.

- Chủ ý này tôi cảm thấy thật khả thi!

Có người gật đầu tỏ vẻ đồng ý:

- Hiện tại chúng ta còn chưa biết được kim ngạch đầu tư cụ thể của bọn họ. Cá nhân tôi cho rằng lời đề nghị của Tôn phó chủ tịch là ổn thỏa nhất!

- Tốt lắm, nếu tất cả mọi người đều đồng ý với đề nghị này…

Chứng kiến hội nghị đã đạt được hiệu quả như ý muốn, Lý Ngọc Mai thật cao hứng:

- Như vậy chúng ta quyết định bước đầu như vậy đi, chờ có được tin tức cụ thể của tiểu thư Elyse truyền về, chúng ta lại tiếp tục tiến hành thảo luận vấn đề này. Tiếp theo chúng ta nên thảo luận một chút nếu như chúng ta tranh thủ được đầu tư hạng mục của tiểu thư Elyse thành công, hẳn nên đem hạng mục này đặt ở đâu?

- Chuyện này tôi cảm thấy nên để cho Trịnh cục trưởng bên Cục tài nguyên quốc thổ của huyện lên tiếng!

Tôn phó chủ tịch ngẫm nghĩ, đưa ra lời đề nghị:

- Không bằng để Trịnh cục trưởng đến đây cùng nhau dự họp bàn bạc việc này?

- Được!

Lý Ngọc Mai gật đầu, gọi Vương thư ký đang ghi chép bên cạnh cẩn thận dặn dò:

- Tiểu Vương, cậu đi qua bên Cục tài nguyên quốc thổ mời Trịnh cục trưởng đến đây, nói có một hội nghị cần sự tham dự của ông ấy, đúng rồi, thuận tiện đem tư liệu tương quan tới đất đai trong huyện mang tới đây, tốt nhất là gần thị trấn, đi nhanh về nhanh, trên đường thuận tiện đem tình huống giới thiệu với Trịnh cục trưởng!

- Dạ!

Vương thư ký gật đầu đi ra cửa.

- Các vị!

Lý Ngọc Mai nhìn đồng hồ:

- Chúng ta nghỉ ngơi một chút đi, tin tưởng mọi người đều đã mệt mỏi. Nửa giờ sau hội nghị lại bắt đầu!



- Ha ha…

Mọi người khẽ cười, không phải sao, cũng đã dự họp hơn một giờ, mọi người đúng là đang mệt mỏi.

Trịnh cục trưởng ôm chén trà Nghi Hưng Tử Sa, thưởng thức Bích Loa Xuân thượng đẳng do lão chiến hữu nhờ người đưa tới, uống một hớp, Trịnh cục trưởng thích ý híp mắt, thượng đẳng Bích Loa Xuân cùng lá trà bình thường đúng là khác hẳn, xem màu sắc óng ánh, xem nước trà trong trẻo, thật là thoải mái!

Nói tới Cục tài nguyên quốc thổ đúng là một nơi nuôi người thật tốt, trong ngày thường công tác không nhiều, nhưng tiền lại lấy không ít, phiêu lưu xảy ra sự cố cũng nhỏ, chỉ là lên chức chậm chạp, nhưng điều này đối với Trịnh cục trưởng cũng là chuyện hợp ý. Lão tử còn chưa muốn đi nhanh như vậy đâu, như bây giờ thư thư giãn giãn sống thật tốt, ai biết leo đi lên có những ngày tháng sống thoải mái được như vậy hay không?

- Trịnh cục trưởng, Trịnh cục trưởng!

Ngoài cửa truyền tới thanh âm tiếng đập cửa cắt đứt mơ màng của Trịnh cục trưởng, Trịnh cục trưởng buông chén trà xuống, cảm thấy thanh âm kia rất quen thuộc, nhưng nhất thời lại không nhớ rõ là ai.

- Vào đi!

Bất kể là ai, cục trưởng luôn phải có bộ dáng của một cục trưởng, chính mình đương nhiên không có khả năng tự mình đi mở cửa cho người kia, ai biết người kia là ai, vạn nhất là một tiểu lâu la chính mình chẳng phải là không còn mặt mũi?

Đợi khi nhìn thấy rõ người đi vào, Trịnh cục trưởng nhất thời nhiệt tình, vội vàng đứng lên bắt tay người kia, hàn huyên:

- Nguyên lai là Vương thư ký đại giá quang lâm, không biết hôm nay có gì chỉ bảo?

Nói xong còn nhìn ra ngoài cửa hô lớn một câu:

- Có ai không, giúp tôi châm chén trà ngon cho Vương thư ký!

- Không cần uống trà!

Vương thư ký vội vàng lôi kéo Trịnh cục trưởng đi ra ngoài:

- Trịnh cục trưởng, ngài nhanh chóng mang theo tài liệu về tình huống sử dụng đất đai bên trong huyện, tốt nhất là gần cạnh thị trấn, chúng ta phải lập tức đi ngay.

Chứng kiến vẻ mặt Trịnh cục trưởng mê mang, hắn nhanh chóng giải thích:

- Lên xe tôi sẽ giải thích cho ông rõ ràng!

- Nguyên lai là có chuyện như vậy!

Ở trên xe, Trịnh cục trưởng nghe Vương thư ký giới thiệu xong tình huống, trong lòng nắm chắc. Ta còn tưởng rằng là chuyện gì đâu, nguyên lai là chuyện mảnh đất lớn một chút thôi! Không phải muốn tìm mảnh đất thích hợp xây nhà xưởng, vậy còn không dễ làm?

Đến phòng họp bên trong huyện ủy, Trịnh cục trưởng phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn mình chằm chằm, thời gian nghỉ ngơi đã qua, mọi người vừa mới ngồi về chỗ.

Không phải lựa chọn ra một mảnh đất sao? Có gì là lớn lao, có cần làm ra vẻ như gà bay chó chạy? Trong lòng Trịnh cục trưởng thật sự khinh bỉ đám người làm việc bên trong ủy ban huyện.

- Trịnh cục trưởng, tình huống cụ thể Vương thư ký đã đại khái nói cho ông biết rồi đi?

Chờ Trịnh cục trưởng ngồi xuống, Lý Ngọc Mai cũng không khách khí trực tiếp hỏi.

- Đại khái sự tình tôi đã biết.

Trịnh cục trưởng gật đầu.

- Đối với tình huống sử dụng đất trong huyện chúng ta, ông hiểu rõ ràng nhất.

Lý Ngọc Mai suy nghĩ:

- Vậy theo ông cảm thấy nên đặt nhà máy ở đâu mới tốt nhất?



May mắn mình đem bản đồ tới đây luôn! Trong lòng Trịnh cục trưởng cảm thấy may mắn, nếu không có món đồ chơi này, không biết phải gặp bao nhiêu khó khăn khi giảng giải cho nhóm người này!

- Chúng ta tới xem bản đồ một chút đi!

Trịnh cục trưởng để Vương thư ký đem bản đồ gài lên, cầm một cây thước kiểu anten co duỗi khi dạy học vạch nhanh trên bản đồ:

- Đây là bản đồ vùng gần bên thị trấn cùng chung quanh, tôi sẽ giới thiệu về bản đồ này cho các vị xem một chút cho rõ!

- Căn cứ theo tình huống mà Vương thư ký nói với tôi, tôi cảm thấy được yêu cầu về diện tích cùng vị trí của nhà máy không thể quá nhỏ, bằng không sẽ bất lợi đối với việc mở rộng nhà máy sau này. Cũng không thể cách thị trấn quá xa, nếu không rất nhiều chuyện đều sẽ biến thành không thuận tiện, tỷ như thủy điện giao thông thông tin, muốn lắp đặt lại thêm lần nữa sẽ rất phiền toái. Hơn nữa còn phải nằm sát quốc lộ, thuận tiện cho việc vận chuyển sản phẩm về sau.

Trịnh cục trưởng chậm rãi nói, ở trên địa đồ chỉ vào một khối đất trống nằm ở góc tây bắc thị trấn:

- Tổng hợp những yêu cầu như vậy, tôi cho rằng đem nhà máy đặt ở góc tây bắc thị trấn là thích hợp, nơi này nằm sát quốc lộ, giao thông thật phương tiện, hiện tại góc tây bắc chủ yếu vẫn là một mảnh đất bị nhiễm phèn, diện tích vượt qua hai trăm mẫu, không ai trồng trọt hoa màu ở đó, trước kia luôn bị bỏ hoang, bây giờ nếu như có thể xây dựng nhà máy tại đây chẳng những khả năng tiêu hao sử dụng đất đạt được thấp nhất, hơn nữa còn không chiếm cứ đồng ruộng trồng trọt, có năng lực lợi dụng được triệt để vùng đất hoang này. Chính yếu một chút chính là nơi này lại nằm gần trạm phát điện của huyện, sử dụng điện lực càng thêm phương tiện, đội phòng cháy chữa cháy chỉ cách nơi này chưa đầy 2 km, hơn nữa còn nằm ở vùng ngoại thành, xảy ra vấn đề vẫn kịp thời chạy tới, về phần thủy lợi cùng thông tin, nơi này cũng thật phương tiện, tôi tin tưởng dùng địa điểm này xây dựng nhà máy là thích hợp nhất.

Nghe nhắc tới khối đất bị nhiễm phèn, ánh mắt mọi người chợt sáng ngời. Trịnh cục trưởng nhắc tới mảnh đất bị nhiễm phèn, tất cả mọi người đều biết rõ, nơi đó cũng đã biến thành một khối tâm bệnh của mọi người, diện tích quá lớn, nếu như muốn cải tạo đất bị nhiễm phèn thì trong huyện lại không có được nhiều tiền như vậy, phải bỏ hoang phế ở đó thật sự quá đáng tiếc. Mấy năm trước mọi người luôn luôn nghĩ phải động viên một ít xí nghiệp dời qua nơi đó, nhưng nếu như muốn hình thành đại quy mô xí nghiệp đàn, thì địa phương kia lại có điểm quá nhỏ, thuộc loại mảnh đất gân gà, về sau mọi người chậm rãi phai nhạt chuyện này. Bây giờ nghe Trịnh cục trưởng nhắc tới, trong lòng mọi người nhất thời trở nên linh hoạt, đúng vậy, mảnh đất kia dùng xây nhà máy sản xuất xe máy thật sự vô cùng thích hợp, diện tích khá lớn, sau này muốn mở rộng sản xuất cũng đủ, lúc trước luôn cảm thấy mảnh đất kia thật phiền toái, hiện tại xem ra quả thật là dùng chuẩn bị cho loại xí nghiệp lớn kia, đúng vậy, chính là nó!

Nghe Trịnh cục trưởng vừa nói như thế, Lý Ngọc Mai cũng rất động tâm, nếu như là địa phương kia vậy cũng thật hiếm có, không chỉ có thể tiến cử vốn nước ngoài, còn có thể giải quyết đất hoang, vấn đề này giải quyết thật quá tốt! Cẩn thận suy nghĩ, Lý Ngọc Mai cảm thấy tốt nhất nên đi xem qua mới ổn thỏa một chút, đã thời gian lâu không xem qua, không biết hiện tại bên kia có hình dạng gì.

- Các vị!

Lý Ngọc Mai đưa ra lời đề nghị:

- Tôi nghĩ mọi người đều biết tình huống mảnh đất kia như thế nào…

Nhìn thấy mọi người cười khẽ, Lý Ngọc Mai cũng nở nụ cười:

- Nhưng tôi nghĩ chúng ta cũng đã có một thời gian chưa xem qua, không bằng chúng ta thừa dịp này đi cẩn thận quan sát lại một chút?

Vậy thì đi đi, nếu bí thư huyện ủy đã đưa ra lời đề nghị, chính mình còn có thể không đi hay sao? Dù sao có xe, cũng không cần bản thân phát động xe hai chân vậy!



Đi ra khỏi cổng lớn ủy ban huyện, Trương Lam cùng tiểu Thần Hi vỗ tay chúc mừng, mục đích cuối cùng của hai người đã thuận lợi đạt được, tin tưởng Lý Ngọc Mai sẽ cẩn thận suy nghĩ lại, rốt cục nên làm sao để có thể tiến hành hợp tác.

Nhưng chính bản thân Trương Lam cùng tiểu Thần Hi hiện tại cũng không hề nghĩ tới sự tình sau này lại tiến triển vượt hẳn sự khống chế của họ, đương nhiên, là phát triển theo phương hướng thật tốt, chỉ là vượt ngoài ý liệu của Trương Lam rất lớn.

Dựa theo ý tứ nguyên lai của Trương Lam, kỳ thật cũng không muốn đem cả chính phủ kéo vào, đến lúc đó tin tưởng không biết sẽ xuất hiện bao nhiêu chuyện dây dưa phiền phức không rõ, không hiểu sẽ xuất hiện những kẻ nhờ người đi tìm quan hệ muốn đem lão bà nhi đồng cô bác dì dượng chú bác gì đó nhét vào hạng mục này, nhưng câu nói đầu tiên của tiểu Thần Hi đã làm Trương Lam hiểu ra:

- Chúng ta vốn là xí nghiệp hợp doanh Trung Mỹ, một ủy ban huyện cấp nho nhỏ, cho dù đến lúc đó Elyse không cho bọn hắn sắc mặt tốt bọn hắn còn có thể thế nào? Còn không phải chỉ có thể giương mắt mà nhìn sao?

Đúng vậy, chính là đạo lý này! Chỉ cần là người thực sự có tài năng Trương Lam cũng không để ý cho bọn họ vào nhà máy làm việc, nhưng nếu là những kẻ chỉ muốn tiến vào ăn không uống chùa nhàn rỗi, vậy xin lỗi rồi, nơi này cũng không phải địa phương lý tưởng mà các ngươi mong muốn. Nếu như có vị lãnh đạo nào chít chít méo mó, Trương Lam sẽ khiến cho Elyse trực tiếp dọa nạt:

- Xét thấy hoàn cảnh đầu tư của nơi này không quá lý tưởng, chúng tôi cảm giác không được hài lòng, nếu như vậy tôi sẽ phản ánh với thượng cấp chính phủ của các vị, lúc cần thiết tôi sẽ đưa ra lời nhắc nhở thiện ý đối với những người cùng làm kinh doanh bên Mỹ, báo cho họ biết thời gian này qua đây đầu tư hoàn cảnh cũng chưa hợp lý!

Có thể tin tưởng được bởi vì vậy sẽ không có mấy tên dám can đảm mạo hiểm mất mũ cánh chuồn lấy chính tiền đồ của mình đem ra nói giỡn.

Dưới sự âm thầm thao tác của Trương Lam cùng tiểu Thần Hi, hết thảy đều đang từng bước tiến hành theo kế hoạch. Ở tận Châu Âu xa xôi nhóm người của Elyse đang tiến hành đàm phán khí thế hừng hực cùng hai công ty xe máy nổi tiếng nước Ý.

Đối với việc tập đoàn của Elyse muốn tiến cử kỹ thuật cùng dây chuyền sản xuất của công ty mình, tập đoàn Piaggio tỏ vẻ hứng thú thật lớn, sau khi song phương tiến hành tiếp xúc bước đầu, rất nhanh đã ăn nhịp cùng nhau, chủ yếu đã đạt tới hiệp thương, tập đoàn Piaggio sẽ cung cấp đầy đủ dây chuyền sản xuất cùng kỹ thuật sản xuất cho phân công ty của tập đoàn Elyse tại Trung Quốc.

Vì muốn thể hiện đầy đủ sự xem trọng trong cuộc đàm phán, nhân viên phụ trách cao nhất của tập đoàn Piaggio lần này là phó tổng tài Riccard Costagliola của tập đoàn Piaggio.

Có thể ở khu Viễn Đông phát hiện được hộ khách mới, cao tầng công ty Piaggio đối với việc này phi thường cảm thấy hứng thú, tập đoàn Piaggio có số tài sản mấy tỷ đô la đối với tập đoàn Elyse nước Mỹ tỏ vẻ tôn trọng phái ra đoàn đại biểu có quy cách cơ hồ cao nhất – sở dĩ là cơ hồ đó là vì quy mô của tập đoàn tư bản Elyse cũng không quá lớn. Nếu không tập đoàn Piaggio sẽ phái ra đoàn đại biểu do chính tổng tài của họ dẫn đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook