Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Chương 26: Kỳ huyễn
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
02/05/2021
Ánh trăng vẫn sáng tỏ, rèm cửa bay múa, điểm điểm ánh trăng xuyên thấu vào, rơi ở trên giường.
Tướng ngủ của Kỳ Yến không tốt lắm, một cái duỗi chân, chăn đắp trên người liền rơi xuống đất, ánh trăng chiếu vào trên bụng cậu, ánh sáng giao hội, yên lặng lại tốt đẹp.
Buổi sáng ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh, là chuyện hạnh ohúc nhất trên thế giới, chỉ là hôm nay phần hạnh phúc này bị phá hư. Kỳ Yến nhìn bạn tốt ngồi ở trên ghế sô pha, ghét bỏ bưng một phần thức ăn sáng cho hắn, “Nói lý do sáng sớm cậu chạy tới gõ cửa đi.”
Vương Hàng căn bản không thèm để ý Kỳ Yến thối mặt, cười hì hì bưng cháo loãng lên uống một hơi, bắt đầu lột trứng vịt muối, “Nếu không phải cậu tắt di động, tớ cũng không muốn chạy đến tìm cậu sớm như vậy.” Hắn moi moi ở trên người, lấy di động của mình ra, nhấn mở một đoạn video đưa cho Kỳ Yến xem, “Tiền Tiền, Lôi Phong sống trong cái video này có phải cậu không?”
Kỳ Yến nhìn nhìn, phát hiện thế mà lại có người quay lại chuyện từ cầu hôn đến bắt cóc ngày hôm qua, cậu vội ho một tiếng: “Đi ngang qua thấy bất bình, rút dao tương trợ. Cậu phải biết, nguyện vọng của tớ là thế giới hòa bình.”
“Đừng đánh trống lảng, ” Vương Hàng gạt đi mấy câu vui đùa của cậu, nghiêm túc nói, “Tiền Tiền, tớ biết cậu biết xem bói xem phong thuỷ, nhưng đó dù sao cũng không phải là siêu năng lực, về sau gặp được loại người điên này, cậu phải chú ý an toàn bản thân. Tối hôm qua lúc tớ nhìn thấy cái video này, liền thay cậu lau mồ hôi. May mắn thứ người này cầm là dao, lỡ như cầm gậy gỗ vậy có bao nhiêu nguy hiểm?”
“Tớ chính là thấy hắn cầm dao mới dám đến mà, ” Kỳ Yến chia một cái bánh quẩy cho Vương Hàng, chú ý tới vành mắt đen của hắn, “Cậu lại thức đêm chơi game hả?”
“Tớ ở công ty, cũng không tiếp xúc được công việc chân chính gì, mấy người ở công ty hận không thể thờ tớ lên luôn, ” Vương Hàng cắn một ngụm bánh quẩy cho hả giận, “Cũng là cậu tốt, làm chuyện mình thích, người khác cũng không dám coi khinh cậu. Nghe nói ngay cả Sầm gia cũng tôn sùng cậu là thượng khách, nếu việc này truyền ra, không biết bao nhiêu người đỏ mắt với cậu đâu.”
Kỳ Yến nghe hắn oán giận, cúi đầu ăn cháo không nói lời nào.
Vương Hàng oán giận xong, bánh quẩy cũng trong lúc bất tri bất giác ăn sạch. Hắn có chút ngượng ngùng nói: “Tiền Tiền, cậu nói xem trạng thái hiện tại của tớ, có phải có chút không tốt hay không?”
“Biết còn hỏi?” Giữa Kỳ Yến và Vương Hàng cũng không cần nói lời khách khí, cậu nhướn mày nhìn Vương Hàng, “Chẳng lẽ cậu muốn tớ kể một ít câu chuyện súp gà* đến khích lệ cậu hả?”
*Câu chuyện súp gà: nói về bộ sách nổi tiếng “Chicken Soup for the Soul” (Súp gà cho tâm hồn) của hai tác giả Jack Canfields và Mark Victor Hansen. Bộ sách bao gồm nhiều câu chuyện cảm động giúp cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn, và mọi người thường kể lại cho nhau nghe những câu chuyện trong sách mỗi khi ai đó có vấn đề tương tự.
“Không cần, ” Vương Hàng sờ sờ mũi, “Tớ chỉ là có chút hâm mộ cậu tự do tự tại như vậy mà thôi.” Làm con ông chủ công ty, hắn vừa vào công ty, đã bị viên chức công ty thật cẩn thận mà nâng niu, ngay cả nói một câu cũng sợ đắc tội hắn, điều này làm cho hắn vốn luôn sang sảng vô cùng không được tự nhiên.
“Sống trong phúc mà không biết phúc, năm nay còn có thiệt nhiều người khoá này tốt nghiệp không tìm được công việc, con ông chủ công ty lớn như cậu thì đừng có mà ủy khuất, cẩn thận sau này đi ra ngoài bị người ta trùm bao tải, ” Kỳ Yến thấy Vương Hàng thích ăn trứng vịt muối, lại cầm một cái trong bát cho hắn, “Trứng muối không thể ăn quá nhiều, không tốt cho thân thể.”
“Không có biện pháp, cậu làm trứng muối hương vị quá ngon, nơi khác đều không bằng, ” Vương Hàng gõ bể trứng, tốc độ tay lột vỏ nhanh chóng, “Yêu cậu, moa moa.”
“Đi đi đi, ” Kỳ Yến tựa như phủi ruồi bọ mà phất phất tay, “Đừng bán manh.”
Hai người bất tri bất giác đem một bát cháo ăn hết, Vương Hàng giúp đỡ Kỳ Yến thu dọn chén, do do dự dự mở miệng: “Tiền Tiền, hiện tại trên mạng có không ít người đang hỏi người trong video là ai, lúc cậu đi ra ngoài phải cẩn thận, đừng để cho người ta nhận ra.”
Nếu Tiền Tiền làm nghề khác, dù có bị nhận ra cũng không có gì. Chỉ là thân phận hiện tại của Tiền Tiền là đại sư, hắn sợ Tiền Tiền bởi vì thân phận mà bị người ta lên án, “Cô gái được cậu cứu, ở trên weibo viết ra nguyên nhân hậu quả cậu cứu cô ta, luôn nói lời cảm ơn. Bởi vì tìm không thấy cậu, cô ta và người nhà cô ta lấy danh nghĩa Lôi Phong sống là cậu, quyên một khoản tiền cho tổ chức từ thiện, nói là hy vọng đem phần thiện ý này tiếp tục truyền lại.”
Kỳ Yến nghe thấy, trên mặt lộ ra ý cười, “Đây không phải là rất tốt sao?”
Vương Hàng nhún vai, cả người ngồi phịch ở trên ghế sô pha: “Tiền Tiền, nếu không tớ cũng theo cậu học xem phong thuỷ nhé, không chừng tớ cũng là một đại sư tiềm tàng.”
“Cậu đừng động kinh, ” Kỳ Yến biết Vương Hàng là trong lòng buồn bực, muốn tìm một người kể khổ. Vì thế bưng một đĩa quả khô đi ra, chọn một tư thế thoải mái ngồi tựa vào trên ghế sô pha, “Nói đi, có chuyện gì không vui nói ra để tớ vui vui coi.”
Vừa bị Kỳ Yến hỏi như vậy, Vương Hàng nhất thời cảm thấy mình cũng không nói ra được, hắn liếc mắt nhìn Kỳ Yến: “Tiền Tiền, cậu nói với tớ một chút xem, làm nghề của các cậu khó không?”
“Cũng không có gì khó khăn, chính là từ ba bốn tuổi bắt đầu học tập khẩu quyết thủ quyết, năm sáu tuổi bắt đầu học cách làm thế nào mượn linh khí thiên nhiên ngũ hành, bảy tám tuổi học tập phù triện trận pháp, mười tuổi bắt đầu thuộc làu các loại sách cổ, mười hai tuổi bắt đầu học tập lý luận không gian, học thuyết vũ trụ, lịch sử văn hóa truyền thống, mánh khóe mê tín bịp người từ xưa đến nay, thiên nhiên biến hóa và quan hệ thời tiết, hướng đi của sơn mạch quốc gia, ảnh hưởng của địa lý đối với mệnh số, nhân loại tâm lý học, tướng mạo bách khoa toàn thư, suy tính chính xác mệnh số…”
“Từ từ, từ từ, các cậu không phải ngồi xuống, niệm đọc chú ngữ là được rồi sao?” Vương Hàng thấy Kỳ Yến còn có xu thế tiếp tục niệm, cả người đều muốn quỳ xuống, “Vì cái gì phải học nhiều thứ như vậy?”
Cái này căn bản không giống trong TV diễn nha!
“Không phải cậu cho rằng mệnh số và phong thuỷ dễ dàng nhìn ra như vậy chứ?” Kỳ Yến nghĩ đến thời thơ ấu u ám của mình, nhịn không được vứt cho Vương Hàng một ánh mắt “phàm nhân ngu xuẩn”, “Có câu gọi là quất sinh ở Hoài Nam thì là quất, quất sinh ở Hoài Bắc thì là chỉ*, cho dù là hai người sinh ra cùng thời gian, vận mệnh cũng không giống nhau. Thuật sĩ học không đầy đủ, thì sẽ là gà mờ, kết quả tính ra có khả năng sẽ không chuẩn xác, đây không phải là gạt người lại thêm hại người sao?”
*Chỉ: cây “chỉ”, cây chanh gai, cây quýt hôi, quả không ăn được nhưng dùng làm thuốc. Còn có tên là “cẩu quất”, “xú quất”.
Vào giờ khắc này, Vương Hàng cảm thấy bóng dáng Kỳ Yến ở trong mắt hắn trở nên cao lớn hơn, chút uất ức của mình căn bản không tính là uất ức. Nếu bảo hắn từ nhỏ đã bắt đầu học tập mấy cái đó, hắn hiện tại đại khái đã điên rồi.
“Nếu cậu là thuật sĩ chính thống, sao còn phải học mánh khóe mê tín bịp người phong kiến?”
“Không biết mấy cái đó, làm sao vạch trần những kẻ lừa đảo?” Kỳ Yến bắt đầu tách hạt dưa, “Biết người biết ta, giữ gìn chính thống.”
Vương Hàng biểu tình chết lặng nhìn bộ dạng Kỳ Yến lười biếng cắn hạt dưa, yên lặng nắm lấy một nắm từ trong đĩa.
Nếu thuật sĩ chính thống đều là bộ dạng giống Tiền Tiền, đại khái sẽ không ai tin bọn họ, dù sao thì thần côn giả càng có cảm giác thần bí hơn một chút, càng có phong phạm hơn một chút.
Nhưng mà sau khi nghe qua cuộc sống thơ ấu của Tiền Tiền, Vương Hàng bắt đầu cảm thấy chút vấn đề mình gặp phải chỉ là kiểu cách thôi, hắn mang theo một túi trứng vịt muối Kỳ Yến ướp đứng ở cửa nhà tỏ vẻ, nhất định phải dùng vương bá khí của hắn chinh phục viên chức trong công ty.
Kỳ Yến nhìn hắn, cảm giác mình đang nhìn một tên bị bệnh tuổi dậy thì: “Hôm nay cậu có khả năng gặp phải tranh cãi nhỏ, nhưng không có hậu quả gì không tốt, đừng lo lắng.”
Vương Hàng nghe không có hậu quả không tốt, vì thế thả lỏng rời đi.
Lúc đi thang máy đến lầu sáu, cửa thang máy mở ra, một cô gái sắc mặt tái nhợt đi vào thang máy. Vương Hàng thấy sắc mặt cô không tốt, ngay cả trang điểm cũng không, đoán được thân thể cô có thể có chút không thoải mái, đang muốn hỏi cô một chút xem có cần người hỗ trợ hay không, cô gái này liền dán lên tường thang máy hôn mê bất tỉnh.
Vương Hàng nhất thời sợ tới mức lui tới chân tường, ấn vang chuông báo nguy trong thang máy, thật cẩn thận đến gần cô gái đó.
Kỳ Yến thật không ngờ, Vương Hàng rời đi không đến năm phút đồng hồ, liền xảy ra chuyện. Cậu đi xuống lầu vào phòng quản lý tài sản, liền nhìn thấy vài bác gái trong tiểu khu vây quanh Vương Hàng không cho hắn đi, trên ghế sa lông đôi bên cạnh, có một cô gái trẻ tuổi nằm ngang, nhìn như là ngất đi.
“Kỳ tiên sinh, ” trưởng phòng quản lý tài sản nhìn thấy Kỳ Yến đến, đứng dậy nghênh đón cậu, “Vị Vương tiên sinh này tự xưng là bạn của ngài, xin hỏi có thật không?”
Kỳ Yến gật gật đầu, đi đến trước mặt Vương Hàng: “Phát sinh chuyện gì vậy?”
“Vừa rồi lúc thang máy đến lầu sáu, cô gái này đi đến, kết quả vừa mới tiến vào không lâu, liền ngất đi, ” Vương Hàng buồn bực đến mức bả vai đều rũ xuống, “Tớ thấy trong thang máy có camera, liền ấn chuông báo nguy, đang ngồi xổm xuống tính nhìn xem cô ấy có chuyện gì hay không, kết quả cửa thang máy mở ra…”
Hắn nhìn nhìn mấy vị bác gái, “Liền bị mấy bác gái này cho là phần tử gây rối bắt đến đây, cố tình camera thang máy hôm nay còn bị hỏng.”
Trong mấy bác gái, có người nhận ra Kỳ Yến, bởi vì gương mặt cậu khiến người ta có thiện cảm, cho nên thực dễ dàng lưu lại ấn tượng tốt với mấy bác gái.
Nói ví dụ như bà Vương có hảo cảm với Kỳ Yến, bà thấy Vương Hàng và Kỳ Yến thật sự là bạn bè, nhân tiện nói, “Mọi người trước hết đừng hoảng hốt, chờ xe cứu thương đến cô bé này tỉnh dậy, chuyện liền rõ ràng. Chúng ta không thể buông tha người xấu, nhưng mà không thể oan uổng người tốt.”
Bà Vương làm nhân vật đầu lĩnh múa quảng trường, trong mấy bác gái rất có uy vọng, cho nên bà vừa mở miệng như vậy, ánh mắt mấy bác gái khác nhìn về phía Vương Hàng rốt cuộc cũng không sắc bén như vậy nữa.
Xe cứu thương còn chưa đến, một bác gái có kinh nghiệm cứu chữa vẫn luôn trông nom cô gái này, còn không cho quá nhiều người vây quanh cô, để tránh ảnh hưởng người bệnh hô hấp.
Kỳ Yến nhìn cô gái té xỉu, phát hiện là cô gái mà cậu gặp được trong thang máy tối hôm qua. Cậu nhíu mày, kỳ quái, nhìn từ tướng mạo cô gái này, cô chưa bao giờ làm chuyện ác, vì sao trên người lại quấn vận xui?
Vừa lúc đó, cô gái hốt hoảng mở mắt ra, thấy người cô không quen biết đứng ở bốn phía, rụt lui vào trong sô pha.
“Cô bé, đừng sợ, chúng tôi đều là hàng xóm của cháu, ” bà Vương nhìn ra cô có chút khẩn trương, cười tủm tỉm an ủi cô, “Vừa rồi thấy cháu té xỉu trong thang máy, hiện tại cháu cảm thấy có chỗ nào không thoải mái?”
“Cám ơn.” Lâm Ngọc cảm thấy không thể nằm nói chuyện với người ta, giãy dụa muốn đứng dậy, chỉ là trên người mềm nhũn, một chút khí lực cũng không có, “Vừa rồi cháu vốn là muốn đi bệnh viện…”
“Chúng tôi đã giúp cháu gọi xe cứu thương rồi, cháu nằm đừng động đậy, ” bà Vương quay đầu lại nhìn Vương Hàng, đã xác định hắn không phải người mang lòng dạ xấu: “Cậu em, ngại ngùng, vừa rồi chúng tôi hiểu lầm cậu, chúng tôi xin lỗi cậu.”
“Không có việc gì, không có việc gì, ” Vương Hàng thấy tuổi của mấy bác gái đó không sai biệt lắm so với mẹ mình, lại là thật lòng lo lắng cho cô gái sinh bệnh này, chút buồn bực trong lòng đã sớm biến mất, “Đều là hiểu lầm, đều là hiểu lầm.”
Cơ mà Tiền Tiền chính là Tiền Tiền, nói hắn sẽ gặp tranh cãi nhỏ, hắn liền thật sự gặp được tranh cãi nhỏ.
Có một người bạn tốt giống như vật bổ trợ như vậy, hắn cảm thấy cả cuộc đời mình đều trở nên kỳ huyễn.
Tướng ngủ của Kỳ Yến không tốt lắm, một cái duỗi chân, chăn đắp trên người liền rơi xuống đất, ánh trăng chiếu vào trên bụng cậu, ánh sáng giao hội, yên lặng lại tốt đẹp.
Buổi sáng ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh, là chuyện hạnh ohúc nhất trên thế giới, chỉ là hôm nay phần hạnh phúc này bị phá hư. Kỳ Yến nhìn bạn tốt ngồi ở trên ghế sô pha, ghét bỏ bưng một phần thức ăn sáng cho hắn, “Nói lý do sáng sớm cậu chạy tới gõ cửa đi.”
Vương Hàng căn bản không thèm để ý Kỳ Yến thối mặt, cười hì hì bưng cháo loãng lên uống một hơi, bắt đầu lột trứng vịt muối, “Nếu không phải cậu tắt di động, tớ cũng không muốn chạy đến tìm cậu sớm như vậy.” Hắn moi moi ở trên người, lấy di động của mình ra, nhấn mở một đoạn video đưa cho Kỳ Yến xem, “Tiền Tiền, Lôi Phong sống trong cái video này có phải cậu không?”
Kỳ Yến nhìn nhìn, phát hiện thế mà lại có người quay lại chuyện từ cầu hôn đến bắt cóc ngày hôm qua, cậu vội ho một tiếng: “Đi ngang qua thấy bất bình, rút dao tương trợ. Cậu phải biết, nguyện vọng của tớ là thế giới hòa bình.”
“Đừng đánh trống lảng, ” Vương Hàng gạt đi mấy câu vui đùa của cậu, nghiêm túc nói, “Tiền Tiền, tớ biết cậu biết xem bói xem phong thuỷ, nhưng đó dù sao cũng không phải là siêu năng lực, về sau gặp được loại người điên này, cậu phải chú ý an toàn bản thân. Tối hôm qua lúc tớ nhìn thấy cái video này, liền thay cậu lau mồ hôi. May mắn thứ người này cầm là dao, lỡ như cầm gậy gỗ vậy có bao nhiêu nguy hiểm?”
“Tớ chính là thấy hắn cầm dao mới dám đến mà, ” Kỳ Yến chia một cái bánh quẩy cho Vương Hàng, chú ý tới vành mắt đen của hắn, “Cậu lại thức đêm chơi game hả?”
“Tớ ở công ty, cũng không tiếp xúc được công việc chân chính gì, mấy người ở công ty hận không thể thờ tớ lên luôn, ” Vương Hàng cắn một ngụm bánh quẩy cho hả giận, “Cũng là cậu tốt, làm chuyện mình thích, người khác cũng không dám coi khinh cậu. Nghe nói ngay cả Sầm gia cũng tôn sùng cậu là thượng khách, nếu việc này truyền ra, không biết bao nhiêu người đỏ mắt với cậu đâu.”
Kỳ Yến nghe hắn oán giận, cúi đầu ăn cháo không nói lời nào.
Vương Hàng oán giận xong, bánh quẩy cũng trong lúc bất tri bất giác ăn sạch. Hắn có chút ngượng ngùng nói: “Tiền Tiền, cậu nói xem trạng thái hiện tại của tớ, có phải có chút không tốt hay không?”
“Biết còn hỏi?” Giữa Kỳ Yến và Vương Hàng cũng không cần nói lời khách khí, cậu nhướn mày nhìn Vương Hàng, “Chẳng lẽ cậu muốn tớ kể một ít câu chuyện súp gà* đến khích lệ cậu hả?”
*Câu chuyện súp gà: nói về bộ sách nổi tiếng “Chicken Soup for the Soul” (Súp gà cho tâm hồn) của hai tác giả Jack Canfields và Mark Victor Hansen. Bộ sách bao gồm nhiều câu chuyện cảm động giúp cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn, và mọi người thường kể lại cho nhau nghe những câu chuyện trong sách mỗi khi ai đó có vấn đề tương tự.
“Không cần, ” Vương Hàng sờ sờ mũi, “Tớ chỉ là có chút hâm mộ cậu tự do tự tại như vậy mà thôi.” Làm con ông chủ công ty, hắn vừa vào công ty, đã bị viên chức công ty thật cẩn thận mà nâng niu, ngay cả nói một câu cũng sợ đắc tội hắn, điều này làm cho hắn vốn luôn sang sảng vô cùng không được tự nhiên.
“Sống trong phúc mà không biết phúc, năm nay còn có thiệt nhiều người khoá này tốt nghiệp không tìm được công việc, con ông chủ công ty lớn như cậu thì đừng có mà ủy khuất, cẩn thận sau này đi ra ngoài bị người ta trùm bao tải, ” Kỳ Yến thấy Vương Hàng thích ăn trứng vịt muối, lại cầm một cái trong bát cho hắn, “Trứng muối không thể ăn quá nhiều, không tốt cho thân thể.”
“Không có biện pháp, cậu làm trứng muối hương vị quá ngon, nơi khác đều không bằng, ” Vương Hàng gõ bể trứng, tốc độ tay lột vỏ nhanh chóng, “Yêu cậu, moa moa.”
“Đi đi đi, ” Kỳ Yến tựa như phủi ruồi bọ mà phất phất tay, “Đừng bán manh.”
Hai người bất tri bất giác đem một bát cháo ăn hết, Vương Hàng giúp đỡ Kỳ Yến thu dọn chén, do do dự dự mở miệng: “Tiền Tiền, hiện tại trên mạng có không ít người đang hỏi người trong video là ai, lúc cậu đi ra ngoài phải cẩn thận, đừng để cho người ta nhận ra.”
Nếu Tiền Tiền làm nghề khác, dù có bị nhận ra cũng không có gì. Chỉ là thân phận hiện tại của Tiền Tiền là đại sư, hắn sợ Tiền Tiền bởi vì thân phận mà bị người ta lên án, “Cô gái được cậu cứu, ở trên weibo viết ra nguyên nhân hậu quả cậu cứu cô ta, luôn nói lời cảm ơn. Bởi vì tìm không thấy cậu, cô ta và người nhà cô ta lấy danh nghĩa Lôi Phong sống là cậu, quyên một khoản tiền cho tổ chức từ thiện, nói là hy vọng đem phần thiện ý này tiếp tục truyền lại.”
Kỳ Yến nghe thấy, trên mặt lộ ra ý cười, “Đây không phải là rất tốt sao?”
Vương Hàng nhún vai, cả người ngồi phịch ở trên ghế sô pha: “Tiền Tiền, nếu không tớ cũng theo cậu học xem phong thuỷ nhé, không chừng tớ cũng là một đại sư tiềm tàng.”
“Cậu đừng động kinh, ” Kỳ Yến biết Vương Hàng là trong lòng buồn bực, muốn tìm một người kể khổ. Vì thế bưng một đĩa quả khô đi ra, chọn một tư thế thoải mái ngồi tựa vào trên ghế sô pha, “Nói đi, có chuyện gì không vui nói ra để tớ vui vui coi.”
Vừa bị Kỳ Yến hỏi như vậy, Vương Hàng nhất thời cảm thấy mình cũng không nói ra được, hắn liếc mắt nhìn Kỳ Yến: “Tiền Tiền, cậu nói với tớ một chút xem, làm nghề của các cậu khó không?”
“Cũng không có gì khó khăn, chính là từ ba bốn tuổi bắt đầu học tập khẩu quyết thủ quyết, năm sáu tuổi bắt đầu học cách làm thế nào mượn linh khí thiên nhiên ngũ hành, bảy tám tuổi học tập phù triện trận pháp, mười tuổi bắt đầu thuộc làu các loại sách cổ, mười hai tuổi bắt đầu học tập lý luận không gian, học thuyết vũ trụ, lịch sử văn hóa truyền thống, mánh khóe mê tín bịp người từ xưa đến nay, thiên nhiên biến hóa và quan hệ thời tiết, hướng đi của sơn mạch quốc gia, ảnh hưởng của địa lý đối với mệnh số, nhân loại tâm lý học, tướng mạo bách khoa toàn thư, suy tính chính xác mệnh số…”
“Từ từ, từ từ, các cậu không phải ngồi xuống, niệm đọc chú ngữ là được rồi sao?” Vương Hàng thấy Kỳ Yến còn có xu thế tiếp tục niệm, cả người đều muốn quỳ xuống, “Vì cái gì phải học nhiều thứ như vậy?”
Cái này căn bản không giống trong TV diễn nha!
“Không phải cậu cho rằng mệnh số và phong thuỷ dễ dàng nhìn ra như vậy chứ?” Kỳ Yến nghĩ đến thời thơ ấu u ám của mình, nhịn không được vứt cho Vương Hàng một ánh mắt “phàm nhân ngu xuẩn”, “Có câu gọi là quất sinh ở Hoài Nam thì là quất, quất sinh ở Hoài Bắc thì là chỉ*, cho dù là hai người sinh ra cùng thời gian, vận mệnh cũng không giống nhau. Thuật sĩ học không đầy đủ, thì sẽ là gà mờ, kết quả tính ra có khả năng sẽ không chuẩn xác, đây không phải là gạt người lại thêm hại người sao?”
*Chỉ: cây “chỉ”, cây chanh gai, cây quýt hôi, quả không ăn được nhưng dùng làm thuốc. Còn có tên là “cẩu quất”, “xú quất”.
Vào giờ khắc này, Vương Hàng cảm thấy bóng dáng Kỳ Yến ở trong mắt hắn trở nên cao lớn hơn, chút uất ức của mình căn bản không tính là uất ức. Nếu bảo hắn từ nhỏ đã bắt đầu học tập mấy cái đó, hắn hiện tại đại khái đã điên rồi.
“Nếu cậu là thuật sĩ chính thống, sao còn phải học mánh khóe mê tín bịp người phong kiến?”
“Không biết mấy cái đó, làm sao vạch trần những kẻ lừa đảo?” Kỳ Yến bắt đầu tách hạt dưa, “Biết người biết ta, giữ gìn chính thống.”
Vương Hàng biểu tình chết lặng nhìn bộ dạng Kỳ Yến lười biếng cắn hạt dưa, yên lặng nắm lấy một nắm từ trong đĩa.
Nếu thuật sĩ chính thống đều là bộ dạng giống Tiền Tiền, đại khái sẽ không ai tin bọn họ, dù sao thì thần côn giả càng có cảm giác thần bí hơn một chút, càng có phong phạm hơn một chút.
Nhưng mà sau khi nghe qua cuộc sống thơ ấu của Tiền Tiền, Vương Hàng bắt đầu cảm thấy chút vấn đề mình gặp phải chỉ là kiểu cách thôi, hắn mang theo một túi trứng vịt muối Kỳ Yến ướp đứng ở cửa nhà tỏ vẻ, nhất định phải dùng vương bá khí của hắn chinh phục viên chức trong công ty.
Kỳ Yến nhìn hắn, cảm giác mình đang nhìn một tên bị bệnh tuổi dậy thì: “Hôm nay cậu có khả năng gặp phải tranh cãi nhỏ, nhưng không có hậu quả gì không tốt, đừng lo lắng.”
Vương Hàng nghe không có hậu quả không tốt, vì thế thả lỏng rời đi.
Lúc đi thang máy đến lầu sáu, cửa thang máy mở ra, một cô gái sắc mặt tái nhợt đi vào thang máy. Vương Hàng thấy sắc mặt cô không tốt, ngay cả trang điểm cũng không, đoán được thân thể cô có thể có chút không thoải mái, đang muốn hỏi cô một chút xem có cần người hỗ trợ hay không, cô gái này liền dán lên tường thang máy hôn mê bất tỉnh.
Vương Hàng nhất thời sợ tới mức lui tới chân tường, ấn vang chuông báo nguy trong thang máy, thật cẩn thận đến gần cô gái đó.
Kỳ Yến thật không ngờ, Vương Hàng rời đi không đến năm phút đồng hồ, liền xảy ra chuyện. Cậu đi xuống lầu vào phòng quản lý tài sản, liền nhìn thấy vài bác gái trong tiểu khu vây quanh Vương Hàng không cho hắn đi, trên ghế sa lông đôi bên cạnh, có một cô gái trẻ tuổi nằm ngang, nhìn như là ngất đi.
“Kỳ tiên sinh, ” trưởng phòng quản lý tài sản nhìn thấy Kỳ Yến đến, đứng dậy nghênh đón cậu, “Vị Vương tiên sinh này tự xưng là bạn của ngài, xin hỏi có thật không?”
Kỳ Yến gật gật đầu, đi đến trước mặt Vương Hàng: “Phát sinh chuyện gì vậy?”
“Vừa rồi lúc thang máy đến lầu sáu, cô gái này đi đến, kết quả vừa mới tiến vào không lâu, liền ngất đi, ” Vương Hàng buồn bực đến mức bả vai đều rũ xuống, “Tớ thấy trong thang máy có camera, liền ấn chuông báo nguy, đang ngồi xổm xuống tính nhìn xem cô ấy có chuyện gì hay không, kết quả cửa thang máy mở ra…”
Hắn nhìn nhìn mấy vị bác gái, “Liền bị mấy bác gái này cho là phần tử gây rối bắt đến đây, cố tình camera thang máy hôm nay còn bị hỏng.”
Trong mấy bác gái, có người nhận ra Kỳ Yến, bởi vì gương mặt cậu khiến người ta có thiện cảm, cho nên thực dễ dàng lưu lại ấn tượng tốt với mấy bác gái.
Nói ví dụ như bà Vương có hảo cảm với Kỳ Yến, bà thấy Vương Hàng và Kỳ Yến thật sự là bạn bè, nhân tiện nói, “Mọi người trước hết đừng hoảng hốt, chờ xe cứu thương đến cô bé này tỉnh dậy, chuyện liền rõ ràng. Chúng ta không thể buông tha người xấu, nhưng mà không thể oan uổng người tốt.”
Bà Vương làm nhân vật đầu lĩnh múa quảng trường, trong mấy bác gái rất có uy vọng, cho nên bà vừa mở miệng như vậy, ánh mắt mấy bác gái khác nhìn về phía Vương Hàng rốt cuộc cũng không sắc bén như vậy nữa.
Xe cứu thương còn chưa đến, một bác gái có kinh nghiệm cứu chữa vẫn luôn trông nom cô gái này, còn không cho quá nhiều người vây quanh cô, để tránh ảnh hưởng người bệnh hô hấp.
Kỳ Yến nhìn cô gái té xỉu, phát hiện là cô gái mà cậu gặp được trong thang máy tối hôm qua. Cậu nhíu mày, kỳ quái, nhìn từ tướng mạo cô gái này, cô chưa bao giờ làm chuyện ác, vì sao trên người lại quấn vận xui?
Vừa lúc đó, cô gái hốt hoảng mở mắt ra, thấy người cô không quen biết đứng ở bốn phía, rụt lui vào trong sô pha.
“Cô bé, đừng sợ, chúng tôi đều là hàng xóm của cháu, ” bà Vương nhìn ra cô có chút khẩn trương, cười tủm tỉm an ủi cô, “Vừa rồi thấy cháu té xỉu trong thang máy, hiện tại cháu cảm thấy có chỗ nào không thoải mái?”
“Cám ơn.” Lâm Ngọc cảm thấy không thể nằm nói chuyện với người ta, giãy dụa muốn đứng dậy, chỉ là trên người mềm nhũn, một chút khí lực cũng không có, “Vừa rồi cháu vốn là muốn đi bệnh viện…”
“Chúng tôi đã giúp cháu gọi xe cứu thương rồi, cháu nằm đừng động đậy, ” bà Vương quay đầu lại nhìn Vương Hàng, đã xác định hắn không phải người mang lòng dạ xấu: “Cậu em, ngại ngùng, vừa rồi chúng tôi hiểu lầm cậu, chúng tôi xin lỗi cậu.”
“Không có việc gì, không có việc gì, ” Vương Hàng thấy tuổi của mấy bác gái đó không sai biệt lắm so với mẹ mình, lại là thật lòng lo lắng cho cô gái sinh bệnh này, chút buồn bực trong lòng đã sớm biến mất, “Đều là hiểu lầm, đều là hiểu lầm.”
Cơ mà Tiền Tiền chính là Tiền Tiền, nói hắn sẽ gặp tranh cãi nhỏ, hắn liền thật sự gặp được tranh cãi nhỏ.
Có một người bạn tốt giống như vật bổ trợ như vậy, hắn cảm thấy cả cuộc đời mình đều trở nên kỳ huyễn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.