Luật Sư Cố - Cô Có Phải Hồ Ly?
Chương 15: Thử Vai
Kylin FJ
28/09/2023
Cố Từ Hàm thở dài nhẹ nhàng lấy tinh thần, sau đó đứng lên và nói: "Bất kể là có mục đích hay không có mục đích, Cao Di Hòa đã sao chép và chuyển mã ra khỏi hệ thống, gửi đến email cá nhân mà không có bất kỳ báo cáo nào đến cấp trên - một vi phạm rõ ràng quy định bảo mật của Hirano. Điều này thể hiện sự thiếu chuyên nghiệp, đe dọa an ninh hệ thống, tin tặc có thể tận dụng để xâm nhập và đánh cắp mã."
Lời đáp trả của Cố Từ Hàm khiến không khí trong phòng xử án trở nên căng thẳng.
Cố Từ Hàm giơ một tệp tài liệu lên, bằng giọng điệu nhấn mạnh, cô nói: "Theo báo cáo điều tra từ cảnh sát, nhóm tin tặc Long Ẩn - thừa nhận công khai rằng đã xâm nhập vào hệ thống điều khiển tự động của H-Futurous, sử dụng đoạn mã trùng khớp với mã nguồn trong hệ thống tường lửa của Hirano - chính là đoạn mã mà Cao Di Hòa đã sao chép."
Trong không gian căng thẳng, vài tiếng xì xào vang lên từ phía ghế ngồi khán giả, mọi người khẽ thảo luận về bằng chứng mà luật sư Cố vừa đưa ra.
Hira và Jo Hirano đang chăm chú lắng nghe Cố Từ Hàm trình bày.
Thẩm phán cho phép Trình Vân lên tiếng sau khi anh liên tục phản đối.
Luật sư Trình Vân hướng mắt về bồi thẩm đoàn và thẩm phán: "Thưa tòa, việc đoạn mã bị sao chép là sự trùng hợp. Để kết luận rằng ông Cao Di Hòa đã tiết lộ nó cho nhóm Long Ẩn, chúng ta cần có chứng cứ cụ thể hơn. Đây là nhóm tin tặc nổi tiếng với khả năng xâm nhập cao. Họ hoàn toàn có thể tấn công tường lửa của Hirano mà không cần sự giúp đỡ từ bên ngoài khi hệ thống bảo mật của Hirano kém cỏi."
Cố Từ Hàm nhíu mày, được thẩm phán cho phép cung cấp bằng chứng, cô không chần chừ tung bằng chứng mã nguồn mà nhóm Long Ẩn sử dụng có chứa chữ ký mã hóa của Cao Di Hòa. Đây là dấu hiệu đặc trưng mà mỗi người dùng trong hệ thống đều có, chính Cao Di Hòa cũng bỏ lỡ chi tiết này dẫn đến việc thiếu sót không báo trước với bên luật sư Trình.
Trước khi vào công ty, một cuốn tài liệu cùng hợp đồng cam kết dài hai ngàn trang về các quy định bảo mật được đưa cho người dùng hệ thống tham khảo, thể hiện sự minh bạch từ phía Hirano, và phần ký kết đồng ý với điều khoản. Ngoài ra bên Hirano còn đặc biệt làm thêm một bản cam kết dài một trăm trang đề cập đến việc giữ bí mật về chữ ký mã hóa. Tuy nhiên, Cao Di Hòa đã thiếu sót không cung cấp tệp bổ sung đó cho phía Trình Vân.
Mật mã được sao chép từ hệ thống sẽ tự động chèn mã chữ ký của người sao chép tạo thành một phần của đoạn mã mới. Đây là kỹ thuật bảo mật tân tiến vô cùng bảo mật do tập đoàn Hirano thiết kế, nhằm tránh để lọt các thông tin kỹ thuật quan trọng bị sao chép ra ngoài. Điều này lần đầu tiên được công ty Hirano cho phép tiết lộ trên phiên tòa để chứng minh có mối liên kết giữa Cao Di Hòa và nhóm tin tặc Long Ẩn.
Bằng chứng đanh thép từ phía Cố Từ Hàm khiến bên Trình Vân không kịp trở tay. Hira và Jo Hirano vô cùng ấn tượng trước thể hiện của luật sư Cố. Cô nắm bắt thông tin và hiểu rõ cách thức hoạt động của mọi thứ rất nhanh, chỉ thảo luận một lần với luật sư Cố, cô đã có thể nắm bắt được điểm mạnh yếu và tung ra bằng chứng vào đúng thời điểm vô cùng thuyết phục.
Ban đầu Cố Từ Hàm muốn dò xét đối phương, xem bên Trình Vân đã chuẩn bị tới đâu. Xem ra bên đó chưa nắm hết được thông tin mà Cao Di Hoà cung cấp.
Lưu Đại Hùng bị mời lên. Đến lượt luật sư Trương Giai Tuệ thể hiện.
Đối với Trương Giai Tuệ, Cố Từ Hàm không cảm thấy khó khăn. Từng làm việc cùng với luật sư Trương trước đây, cô cũng không muốn tốn nhiều thời gian tranh luận vô ích trên tòa.
Cố Từ Hàm tung ra đoạn ghi âm và camera quay lại cảnh văn phòng Phó tổng giám đốc Hira Hirano cho gọi Cao Di Hòa lên chất vấn.
Trong đoạn video, Cao Di Hòa xin phó tổng giám đốc tha lỗi, đồng thời ông xin lỗi, còn nói rằng chính tổng giám đốc Lưu ép ông làm thế, nếu không sẽ không buông tha gia đình ông. Toàn bộ video được quay có sự đồng ý của Cao Di Hòa ký vào đơn cho phép quay phim và ghi âm trước khi buổi tra hỏi bắt đầu. Đồng thời, Cố Từ Hàm đưa giấy tờ xác minh được đóng mộc đỏ bởi tổ chức kiểm tra và viện kiểm sát xác minh tính xác thực của bản ghi âm và video, chứng minh nó không hề bị chỉnh sửa.
*Chương 8: - Cuộc Phỏng Vấn có đề cập đến đoạn đối thoại giữa Cao Di Hòa và phó tổng giám đốc Hira Hirano.
Trương Giai Tuệ được phép đứng lên, giọng điệu rõ ràng quyết đoán: "Chúng ta không thể chắc chắn về tình trạng tinh thần của Cao Di Hòa lúc đó. Có khả năng ông ấy đang chịu áp lực, căng thẳng sợ hãi, làm ảnh hưởng đến khả năng diễn đạt của mình. Mặc dù Cao Di Hòa đã phát biểu như thế, nhưng chúng ta chưa thấy bất kỳ bằng chứng cụ thể nào cho thấy Lưu Đại Hùng đã tiếp xúc trực tiếp hay đe dọa ông."
Cô nhấn mạnh: "Hãy chú ý vào từ ngữ mà Cao Di Hòa đã sử dụng. Ông ấy chỉ nói 'Lưu ép tôi làm', không nói rõ là 'Lưu Đại Hùng'. Tên hoặc họ 'Lưu' có thể ám chỉ bất cứ ai. Liệu chúng ta có nên dựa vào một lời khai mơ hồ để đưa ra phán đoán quan trọng?"
Cố Từ Hàm tự tin khi đáp trả: "Thưa quý tòa, trong đoạn video, phó giám đốc Hira và Cao Di Hòa đang bàn về một vấn đề liên quan đến bảo mật thông tin của công ty. Trong toàn công ty Hirano, người duy nhất có họ Lưu hoặc tên chứa từ "Lưu" lại là chú lao công Lưu Ân Phúc. Liệu có thể Cao Di Hòa đang ám chỉ đến chú lao công khi đề cập đến việc 'Lưu ép tôi'? Điều này khá khó tin và chắc chắn không có cơ sở."
Cố Từ Hàm đưa danh sách nhân viên và chức vụ trong công ty mới nhất cho thẩm phán. Từng chi tiết nhỏ đều được đội ngũ Cố Từ Hàm chuẩn bị kỹ lưỡng. Ban nãy trong lúc dò xét Trình Vân, tuy cô để xảy ra chút sơ sót trong phần đề cập đến OCR, Cố Từ Hàm vẫn cố gắng bình tĩnh đưa ra phản biện thích hợp.
Cố Từ Hàm tự rút ra kinh nghiệm cho bản thân, không nên đưa ra lập luận dài dòng tránh đối thủ nặng ký như Trình Vân dễ dàng tìm ra sơ hở.
Trương Giai Tuệ ngập ngừng, nhất thời không tìm ra cách phản biện lập luận vừa rồi của Cố Từ Hàm. Một lần nữa, Cao Di Hòa đã không cung cấp đủ thông tin về Hirano cho phía luật sư Trình và luật sư Trương để đối phó, cho thấy Hirano đề cao bảo mật mọi thông tin, ngay cả giám đốc kỹ thuật cũng không thực sự hiểu hết cách thức hoạt động của Hirano.
Luật sư Trình Vân ra hiệu với đội ngũ của anh và luật sư Trương nên ngừng tung ra thêm bằng chứng, khả năng cao sẽ bị phản tác dụng do bên luật sư Cố có sự chuẩn bị chu đáo hơn. Rõ ràng hôm nay bên anh thiếu sót, chưa chuẩn bị kỹ càng, để đội ngũ luật sư Cố Từ Hàm giành lợi thế.
Luật sư Hà Thiên Quý, người từ nãy tới giờ vẫn âm thầm quan sát và hỗ trợ sắp xếp tài liệu cung cấp cho luật sư Cố. Nếu để Hà Thiên Quý ra tay, e rằng phiên tòa này sẽ lan man không hồi kết ở những vòng tranh luận không đúng trọng điểm. Thế mạnh của Hà Thiên Quý là đi vòng, khiến đối phương bối rối hoài nghi nhân sinh, nhưng đối đầu Trình Vân, người có ưu điểm tìm kẽ hở rồi tấn công vào những lời nói dài dòng, cách này không phù hợp để đối phó.
Phiên tòa không thể hoàn tất trong thời gian dự kiến, thẩm phán quyết định gián đoạn phiên tòa. Phiên tòa kế sẽ được lên lịch tiếp tục vào một ngày khác. Mọi thông tin và bằng chứng được đưa ra sẽ được ghi chú lại cẩn thận. Bằng chứng sẽ được bảo quản đúng cách để đảm bảo tính toàn vẹn của chúng cho đến khi phiên tòa tiếp theo diễn ra.
_
Bình minh dần lên, ánh sáng vàng ấm áp như những sợi chỉ dệt thành tấm lụa mỏng manh, cố gắng xuyên qua những kẽ hở trên tấm rèm dày. Dưới tấm rèm kín đáo của căn phòng, ánh sáng kia dù muốn cũng không thể xâm nhập, để lại trong phòng chỉ có bóng tối và không gian tĩnh lặng.
Tiếng bíp nhẹ của đồng hồ báo thức làm Cố Từ Hàm tỉnh giấc. Dưới tấm chăn mềm mại, cô mở mắt, làm lộ ra đôi mắt nâu đen long lanh. Một ngày mới đang chờ đợi bắt đầu.
Cô nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve mái tóc xoăn bồng có chút rối, rồi quay sang nhìn về phía bàn làm việc nhỏ trong phòng. Những tài liệu đã được sắp xếp cẩn thận vào tối qua, nhắc nhở cô về cuộc họp quan trọng với Hira và Jo Hirano lúc mười giờ. Mỗi trang, mỗi dòng chữ đều mang thông tin quan trọng mà cô phải nắm vững.
Cô đứng dậy, nhẹ nhàng kéo rèm cửa ra, để ánh sáng ban mai chiếu sáng toàn bộ phòng. Mỗi lần ra ngoài, dù là đi làm hay đi chơi, Cố Từ Hàm đều dậy sớm một tiếng rưỡi. Cô luôn muốn dành thời gian chuẩn bị thật kỹ lưỡng và tránh giờ cao điểm, nơi đường phố thường xuyên bị kẹt xe.
Chu Tiểu Phấn đã thức dậy từ sáng sớm. Thói quen khi ngủ trên giường êm ái ở nhà đã khiến cô thường thức dậy vào khoảng tám giờ, nhưng mấy ngày hôm nay, trên chiếc sofa lạ lẫm này, cô luôn tỉnh giấc lúc năm giờ sáng.
Bầu không khí trong phòng vẫn còn se lạnh, Chu Tiểu Phấn ngồi dậy, lấy chiếc điện thoại từ bên cạnh và mở khóa. Màn hình sáng lên, hiển thị hàng loạt thông báo, tin nhắn và tin tức. Cô lướt qua, đôi khi ngẫu nhiên nghe một bài hát, xem một đoạn video, hoặc thậm chí chỉ đơn giản là nghịch với những ứng dụng trò chơi giải trí.
Từ năm giờ tới lúc Cố Từ Hàm thức dậy, Chu Tiểu Phấn nằm lướt điện thoại, tắt rồi mở rồi lại nằm nhắm mắt, cố gắng ngủ lại nhưng bất thành. Đến gần bảy giờ, Chu Tiểu Phấn quyết định dừng lướt điện thoại, chuẩn bị cho một ngày mới.
Trong tủ quần áo, bộ váy mới mẹ tặng dịp sinh nhật được Chu Tiểu Phấn treo lên cẩn thận, tỏa ra hương thơm dịu dàng của thương hiệu thời trang đắt tiền.
Chu Tiểu Phấn chăm chú nhìn vào tấm gương trước mắt. Bằng những động tác thuần thục, cô dùng bút kẻ mắt vẽ đường nét tinh tế, tạo điểm nhấn cho đôi mắt long lanh. Màu mắt tươi sáng khiến đôi mắt cô trở nên ngây thơ trong sáng. Son môi hồng bóng dịu lên màu đều và mềm mại, làm nổi bật vẻ đẹp tự nhiên, thanh thoát của cô. Những đường nét trên khuôn mặt cô giờ đây đã hoàn hảo, kiểu trang điểm ngây thơ nữ thần vườn trường, mỏng manh đang là xu hướng hot nhất, giúp Chu Tiểu Phấn trở nên tự tin hơn trước buổi thử vai quan trọng.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng vững vàng phát ra từ phía sau - Cố Từ Hàm, với nét mặt điềm đạm chuẩn bị rời khỏi nhà.
Chu Tiểu Phấn nhanh chóng quay đầu lại, mắt tròn xoe vội vã hỏi: "Biểu tỷ, tỷ đi làm sớm vậy?"
Cố Từ Hàm nhìn biểu muội đang trang điểm, tay vừa chỉnh lại giỏ vừa đáp: "Ừm, sao vậy?"
"Tỷ có thể cho muội đi nhờ không? Hôm nay muội có buổi thử vai quan trọng." Chu Tiểu Phấn mắt long lanh nhìn Cố Từ Hàm, tỏ ra vẻ đôi bên chưa từng có gì xảy ra, cố giấu đi sự ngần ngại.
"Muội tự bắt xe đi nhé." Giọng Cố Từ Hàm lạnh lùng, không chút dao động.
Chu Tiểu Phấn đứng đó, mắt to tròn ngạc nhiên, lòng chua xót. "Biểu tỷ... muội xin tỷ mà, chỉ một lần này thôi, bắt xe đắt đỏ lắm." Giọng cô đầy cầu xin, nhưng Cố Từ Hàm đã rời đi mà không nhìn lại.
Trên đường đến đài truyền hình Hà Bắc, Chu Tiểu Phấn không ngừng thầm trách móc Cố Từ Hàm trên taxi: "Ích kỉ, chỉ biết đến bản thân mình. Tiểu nhân! Đúng là tiểu nhân!"
Mỗi lần bị từ chối hay bỏ rơi, lòng cô như bị tổn thương sâu sắc. Chu Tiểu Phấn tự cho mình là một nghệ sĩ nghiệp dư, với tâm hồn nhạy cảm, cô có những cảm xúc yếu đuối được che đậy bởi thái độ ngông cuồng, thích người khác làm theo ý mình. Cô đã tự hỏi nếu mình là một minh tinh hàng đầu, liệu Cố Từ Hàm còn dám xem thường và đối xử tệ với cô? Từ khi đến Bắc Kinh, mỗi ngày đều là một cuộc chiến với nội tâm phức tạp, phải đối diện và nhẫn nhịn trước những lời lẽ và thái độ không thiện chí từ biểu tỷ.
Nếu được cho một cơ hội để khiến Cố Từ Hàm thân bại danh liệt, Chu Tiểu Phấn cũng muốn thử một lần.
Đã tới đài truyền hình Hà Bắc, Chu Tiểu Phấn theo hướng dẫn của nhân viên, tiến đến phòng thử vai.
Khi Chu Tiểu Phấn bước vào phòng, ánh sáng rọi lên khuôn mặt trong trẻo của cô, khiến đạo diễn Văn Nhĩ Thiện đang ngồi chính giữa nhất thời bị cuốn hút bởi vẻ đẹp thanh thuần, như búp bê sứ của Chu Tiểu Phấn. Tuy nhiên, khi cô bắt đầu tự giới thiệu, giọng điệu hơi gia trưởng cùng với giọng địa phương nặng trịch đã làm giảm đi phần nào ấn tượng ban đầu.
"Chu Tiểu Phấn." Đạo diễn Văn Nhĩ Thiện nói: "Hãy thử diễn một cảnh mà nhân vật của cô bị bắn và đang hấp hối."
Chu Tiểu Phấn bắt đầu nhập tâm vào vai diễn. Cơ thể cô cứng ngắc, mắt nhìn xa xăm mà không thể truyền tải nổi nỗi đau đớn và tuyệt vọng của nhân vật. Như một bức tranh không màu, cảm xúc của Chu Tiểu Phấn trong cảnh này trở nên mờ nhạt và không thể chạm đến trái tim của người xem.
Văn Nhĩ Thiện tỏ ra thất vọng với màn diễn xuất vừa rồi, Chu Tiểu Phấn xinh đẹp nhưng thiếu tài năng.
Trong lúc nghỉ giải lao, Chu Tiểu Phấn nhanh chóng bước vào nhà vệ sinh rồi trở về phòng sinh hoạt chung. Vừa rẽ phải, cô tình cờ chạm mặt Âu Dương Long.
Âu Dương Long với gương mặt điển trai và thần thái lịch lãm. Hắn nhìn cô và mỉm cười nhẹ nhàng, khiến trái tim cô đập nhanh hơn. Chu Tiểu Phấn cảm nhận được sự tự tin và trưởng thành từ phong cách ăn mặc của hắn.
Không rõ Âu Dương Long tới đài truyền hình để làm gì, giám đốc điều hành một công ty công nghệ như hắn, không ở công ty làm việc lại chạy đến đài truyền hình.
Âu Dương Long bước tới gần, khen ngợi về nét đẹp tự nhiên của Chu Tiểu Phấn. Hắn rút ra một tấm danh thiếp từ chiếc ví màu đen của mình và đưa cho cô, đồng thời mời cô ăn trưa cùng.
Giám đốc điều hành Huomi, một công ty công nghệ chuyên quản lý dữ liệu cho khách hàng.
Dù bất ngờ, nhưng Chu Tiểu Phấn cảm thấy hứng thú và nhanh chóng đồng ý lời mời của hắn. Người đàn ông trước mặt lịch lãm, ăn mặc lại thời thượng. Nếu quen được người này, chắc hẳn Cố Từ Hàm sẽ rất ganh tỵ và không xem thường cô nữa.
Chiếc Audi A8 màu đen bóng loáng của Âu Dương Long dừng lại trước một nhà hàng lộng lẫy, với ánh đèn vàng mềm mại và tiết tấu nhạc du dương từ bên trong. Chu Tiểu Phấn trợn mắt, cảm xúc lan tỏa từ đáy lòng: "Anh thực sự sống trong một thế giới khác so với tôi."
Âu Dương Long nở nụ cười tự tin, mở cửa xe và nói: "Anh muốn em cảm thấy đặc biệt khi ở bên cạnh anh."
Các nhân viên nhà hàng với bộ đồng phục chỉnh tề chạy ra chào đón, thể hiện sự tôn trọng. "Chào mừng cậu đến, cậu Âu Dương." Các nhân viên tỏ ra niềm nở.
Quản lý Trần A Mỹ với nụ cười rạng ngời bước ra: "Âu Dương Long, hoan nghênh hoan nghênh cậu đến. Vị tiểu thư xinh đẹp này là...?"
Chu Tiểu Phấn ngần ngại: "Tôi là Chu Tiểu Phấn."
Âu Dương Long hai tay để túi quần, giọng điệu thiếu kiên nhẫn nói: "Mau cho tôi một phòng riêng đặc biệt."
Trong không gian ấm áp của nhà hàng, Âu Dương Long nhìn Chu Tiểu Phấn: "Từ lúc gặp em, anh chỉ nghĩ làm thế nào để có thêm thời gian bên em."
Chu Tiểu Phấn đỏ mặt, thường ngày đối với những lời tán tỉnh, cô không ngại từ chối thẳng thừng nếu không thích. Tuy nhiên, Âu Dương Long vừa có ngoại hình, lại giàu có, giọng nói trầm ấm nam tính. Cô gái lâu ngày mới lên thành phố như cô, vô cùng hứng thú với "trai thành phố", vừa đẹp trai vừa phong độ.
Âu Dương Long nhấm một ngụm rượu, đặt ly xuống và nhìn Chu Tiểu Phấn một cách tự tin. Hắn mỉm cười, giọng đầy quyết đoán: "Chu Tiểu Phấn, từ giây phút đầu tiên gặp em, anh biết mình đã tìm thấy người đặc biệt mà anh muốn ở bên. Hãy hẹn hò với anh nhé?"
Chu Tiểu Phấn hơi ngỡ ngàng trước sự tự tin và quả quyết của hắn. Âu Dương Long tiếp tục, giọng đầy tự tin và có chút nhấn mạnh: "Anh biết mình sẽ không làm em thất vọng. Em muốn gì anh cũng chiều theo ý em. Cùng anh trải nghiệm những điều tuyệt vời nhất cuộc sống này em nhé?"
Ánh mắt hắn cứng rắn đầy thuyết phục, như muốn nói với cô rằng hắn luôn biết mình muốn gì và không sợ theo đuổi nó.
Chu Tiểu Phấn ngồi đó, hơi bất ngờ và không biết phải phản ứng thế nào.
Âu Dương Long cảm nhận được sự do dự trong ánh mắt cô. Dưới bàn, hắn nắm tay cuộn thành nắm đấm, cố gắng kiềm chế bản thân và thuyết phục cô. Nhưng càng nói, hắn càng thấy mất kiên nhẫn.
Chu Tiểu Phấn cảm thấy mình bị áp đặt, mặc dù trước đó cô thực sự bị cuốn hút bởi hắn. Việc nóng lòng muốn chứng tỏ với Cố Từ Hàm cũng không khiến cô vội vàng đồng ý, cô quyết định từ chối.
Nhận ra sự thiếu kiên nhẫn của mình, Âu Dương Long hít thở sâu và xin lỗi. Hắn thừa nhận mình đã hành động quá vội và khẳng định sẽ kiên nhẫn chờ đợi.
Chu Tiểu Phấn cảm nhận được sự xin lỗi chân thành của Âu Dương Long và quyết định sẽ dành thêm thời gian để tìm hiểu về hắn. Trong lòng cô vẫn cảm thấy cần phải cẩn trọng với người đối diện. Câu từ và thái độ của Âu Dương Long khiến cô cảm thấy bị đe dọa thay vì cảm thấy được yêu thích. Một cảm giác sợ hãi ùa về. Tại sao người này lại khiến cô cảm thấy có chút bất ổn?
Lời đáp trả của Cố Từ Hàm khiến không khí trong phòng xử án trở nên căng thẳng.
Cố Từ Hàm giơ một tệp tài liệu lên, bằng giọng điệu nhấn mạnh, cô nói: "Theo báo cáo điều tra từ cảnh sát, nhóm tin tặc Long Ẩn - thừa nhận công khai rằng đã xâm nhập vào hệ thống điều khiển tự động của H-Futurous, sử dụng đoạn mã trùng khớp với mã nguồn trong hệ thống tường lửa của Hirano - chính là đoạn mã mà Cao Di Hòa đã sao chép."
Trong không gian căng thẳng, vài tiếng xì xào vang lên từ phía ghế ngồi khán giả, mọi người khẽ thảo luận về bằng chứng mà luật sư Cố vừa đưa ra.
Hira và Jo Hirano đang chăm chú lắng nghe Cố Từ Hàm trình bày.
Thẩm phán cho phép Trình Vân lên tiếng sau khi anh liên tục phản đối.
Luật sư Trình Vân hướng mắt về bồi thẩm đoàn và thẩm phán: "Thưa tòa, việc đoạn mã bị sao chép là sự trùng hợp. Để kết luận rằng ông Cao Di Hòa đã tiết lộ nó cho nhóm Long Ẩn, chúng ta cần có chứng cứ cụ thể hơn. Đây là nhóm tin tặc nổi tiếng với khả năng xâm nhập cao. Họ hoàn toàn có thể tấn công tường lửa của Hirano mà không cần sự giúp đỡ từ bên ngoài khi hệ thống bảo mật của Hirano kém cỏi."
Cố Từ Hàm nhíu mày, được thẩm phán cho phép cung cấp bằng chứng, cô không chần chừ tung bằng chứng mã nguồn mà nhóm Long Ẩn sử dụng có chứa chữ ký mã hóa của Cao Di Hòa. Đây là dấu hiệu đặc trưng mà mỗi người dùng trong hệ thống đều có, chính Cao Di Hòa cũng bỏ lỡ chi tiết này dẫn đến việc thiếu sót không báo trước với bên luật sư Trình.
Trước khi vào công ty, một cuốn tài liệu cùng hợp đồng cam kết dài hai ngàn trang về các quy định bảo mật được đưa cho người dùng hệ thống tham khảo, thể hiện sự minh bạch từ phía Hirano, và phần ký kết đồng ý với điều khoản. Ngoài ra bên Hirano còn đặc biệt làm thêm một bản cam kết dài một trăm trang đề cập đến việc giữ bí mật về chữ ký mã hóa. Tuy nhiên, Cao Di Hòa đã thiếu sót không cung cấp tệp bổ sung đó cho phía Trình Vân.
Mật mã được sao chép từ hệ thống sẽ tự động chèn mã chữ ký của người sao chép tạo thành một phần của đoạn mã mới. Đây là kỹ thuật bảo mật tân tiến vô cùng bảo mật do tập đoàn Hirano thiết kế, nhằm tránh để lọt các thông tin kỹ thuật quan trọng bị sao chép ra ngoài. Điều này lần đầu tiên được công ty Hirano cho phép tiết lộ trên phiên tòa để chứng minh có mối liên kết giữa Cao Di Hòa và nhóm tin tặc Long Ẩn.
Bằng chứng đanh thép từ phía Cố Từ Hàm khiến bên Trình Vân không kịp trở tay. Hira và Jo Hirano vô cùng ấn tượng trước thể hiện của luật sư Cố. Cô nắm bắt thông tin và hiểu rõ cách thức hoạt động của mọi thứ rất nhanh, chỉ thảo luận một lần với luật sư Cố, cô đã có thể nắm bắt được điểm mạnh yếu và tung ra bằng chứng vào đúng thời điểm vô cùng thuyết phục.
Ban đầu Cố Từ Hàm muốn dò xét đối phương, xem bên Trình Vân đã chuẩn bị tới đâu. Xem ra bên đó chưa nắm hết được thông tin mà Cao Di Hoà cung cấp.
Lưu Đại Hùng bị mời lên. Đến lượt luật sư Trương Giai Tuệ thể hiện.
Đối với Trương Giai Tuệ, Cố Từ Hàm không cảm thấy khó khăn. Từng làm việc cùng với luật sư Trương trước đây, cô cũng không muốn tốn nhiều thời gian tranh luận vô ích trên tòa.
Cố Từ Hàm tung ra đoạn ghi âm và camera quay lại cảnh văn phòng Phó tổng giám đốc Hira Hirano cho gọi Cao Di Hòa lên chất vấn.
Trong đoạn video, Cao Di Hòa xin phó tổng giám đốc tha lỗi, đồng thời ông xin lỗi, còn nói rằng chính tổng giám đốc Lưu ép ông làm thế, nếu không sẽ không buông tha gia đình ông. Toàn bộ video được quay có sự đồng ý của Cao Di Hòa ký vào đơn cho phép quay phim và ghi âm trước khi buổi tra hỏi bắt đầu. Đồng thời, Cố Từ Hàm đưa giấy tờ xác minh được đóng mộc đỏ bởi tổ chức kiểm tra và viện kiểm sát xác minh tính xác thực của bản ghi âm và video, chứng minh nó không hề bị chỉnh sửa.
*Chương 8: - Cuộc Phỏng Vấn có đề cập đến đoạn đối thoại giữa Cao Di Hòa và phó tổng giám đốc Hira Hirano.
Trương Giai Tuệ được phép đứng lên, giọng điệu rõ ràng quyết đoán: "Chúng ta không thể chắc chắn về tình trạng tinh thần của Cao Di Hòa lúc đó. Có khả năng ông ấy đang chịu áp lực, căng thẳng sợ hãi, làm ảnh hưởng đến khả năng diễn đạt của mình. Mặc dù Cao Di Hòa đã phát biểu như thế, nhưng chúng ta chưa thấy bất kỳ bằng chứng cụ thể nào cho thấy Lưu Đại Hùng đã tiếp xúc trực tiếp hay đe dọa ông."
Cô nhấn mạnh: "Hãy chú ý vào từ ngữ mà Cao Di Hòa đã sử dụng. Ông ấy chỉ nói 'Lưu ép tôi làm', không nói rõ là 'Lưu Đại Hùng'. Tên hoặc họ 'Lưu' có thể ám chỉ bất cứ ai. Liệu chúng ta có nên dựa vào một lời khai mơ hồ để đưa ra phán đoán quan trọng?"
Cố Từ Hàm tự tin khi đáp trả: "Thưa quý tòa, trong đoạn video, phó giám đốc Hira và Cao Di Hòa đang bàn về một vấn đề liên quan đến bảo mật thông tin của công ty. Trong toàn công ty Hirano, người duy nhất có họ Lưu hoặc tên chứa từ "Lưu" lại là chú lao công Lưu Ân Phúc. Liệu có thể Cao Di Hòa đang ám chỉ đến chú lao công khi đề cập đến việc 'Lưu ép tôi'? Điều này khá khó tin và chắc chắn không có cơ sở."
Cố Từ Hàm đưa danh sách nhân viên và chức vụ trong công ty mới nhất cho thẩm phán. Từng chi tiết nhỏ đều được đội ngũ Cố Từ Hàm chuẩn bị kỹ lưỡng. Ban nãy trong lúc dò xét Trình Vân, tuy cô để xảy ra chút sơ sót trong phần đề cập đến OCR, Cố Từ Hàm vẫn cố gắng bình tĩnh đưa ra phản biện thích hợp.
Cố Từ Hàm tự rút ra kinh nghiệm cho bản thân, không nên đưa ra lập luận dài dòng tránh đối thủ nặng ký như Trình Vân dễ dàng tìm ra sơ hở.
Trương Giai Tuệ ngập ngừng, nhất thời không tìm ra cách phản biện lập luận vừa rồi của Cố Từ Hàm. Một lần nữa, Cao Di Hòa đã không cung cấp đủ thông tin về Hirano cho phía luật sư Trình và luật sư Trương để đối phó, cho thấy Hirano đề cao bảo mật mọi thông tin, ngay cả giám đốc kỹ thuật cũng không thực sự hiểu hết cách thức hoạt động của Hirano.
Luật sư Trình Vân ra hiệu với đội ngũ của anh và luật sư Trương nên ngừng tung ra thêm bằng chứng, khả năng cao sẽ bị phản tác dụng do bên luật sư Cố có sự chuẩn bị chu đáo hơn. Rõ ràng hôm nay bên anh thiếu sót, chưa chuẩn bị kỹ càng, để đội ngũ luật sư Cố Từ Hàm giành lợi thế.
Luật sư Hà Thiên Quý, người từ nãy tới giờ vẫn âm thầm quan sát và hỗ trợ sắp xếp tài liệu cung cấp cho luật sư Cố. Nếu để Hà Thiên Quý ra tay, e rằng phiên tòa này sẽ lan man không hồi kết ở những vòng tranh luận không đúng trọng điểm. Thế mạnh của Hà Thiên Quý là đi vòng, khiến đối phương bối rối hoài nghi nhân sinh, nhưng đối đầu Trình Vân, người có ưu điểm tìm kẽ hở rồi tấn công vào những lời nói dài dòng, cách này không phù hợp để đối phó.
Phiên tòa không thể hoàn tất trong thời gian dự kiến, thẩm phán quyết định gián đoạn phiên tòa. Phiên tòa kế sẽ được lên lịch tiếp tục vào một ngày khác. Mọi thông tin và bằng chứng được đưa ra sẽ được ghi chú lại cẩn thận. Bằng chứng sẽ được bảo quản đúng cách để đảm bảo tính toàn vẹn của chúng cho đến khi phiên tòa tiếp theo diễn ra.
_
Bình minh dần lên, ánh sáng vàng ấm áp như những sợi chỉ dệt thành tấm lụa mỏng manh, cố gắng xuyên qua những kẽ hở trên tấm rèm dày. Dưới tấm rèm kín đáo của căn phòng, ánh sáng kia dù muốn cũng không thể xâm nhập, để lại trong phòng chỉ có bóng tối và không gian tĩnh lặng.
Tiếng bíp nhẹ của đồng hồ báo thức làm Cố Từ Hàm tỉnh giấc. Dưới tấm chăn mềm mại, cô mở mắt, làm lộ ra đôi mắt nâu đen long lanh. Một ngày mới đang chờ đợi bắt đầu.
Cô nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve mái tóc xoăn bồng có chút rối, rồi quay sang nhìn về phía bàn làm việc nhỏ trong phòng. Những tài liệu đã được sắp xếp cẩn thận vào tối qua, nhắc nhở cô về cuộc họp quan trọng với Hira và Jo Hirano lúc mười giờ. Mỗi trang, mỗi dòng chữ đều mang thông tin quan trọng mà cô phải nắm vững.
Cô đứng dậy, nhẹ nhàng kéo rèm cửa ra, để ánh sáng ban mai chiếu sáng toàn bộ phòng. Mỗi lần ra ngoài, dù là đi làm hay đi chơi, Cố Từ Hàm đều dậy sớm một tiếng rưỡi. Cô luôn muốn dành thời gian chuẩn bị thật kỹ lưỡng và tránh giờ cao điểm, nơi đường phố thường xuyên bị kẹt xe.
Chu Tiểu Phấn đã thức dậy từ sáng sớm. Thói quen khi ngủ trên giường êm ái ở nhà đã khiến cô thường thức dậy vào khoảng tám giờ, nhưng mấy ngày hôm nay, trên chiếc sofa lạ lẫm này, cô luôn tỉnh giấc lúc năm giờ sáng.
Bầu không khí trong phòng vẫn còn se lạnh, Chu Tiểu Phấn ngồi dậy, lấy chiếc điện thoại từ bên cạnh và mở khóa. Màn hình sáng lên, hiển thị hàng loạt thông báo, tin nhắn và tin tức. Cô lướt qua, đôi khi ngẫu nhiên nghe một bài hát, xem một đoạn video, hoặc thậm chí chỉ đơn giản là nghịch với những ứng dụng trò chơi giải trí.
Từ năm giờ tới lúc Cố Từ Hàm thức dậy, Chu Tiểu Phấn nằm lướt điện thoại, tắt rồi mở rồi lại nằm nhắm mắt, cố gắng ngủ lại nhưng bất thành. Đến gần bảy giờ, Chu Tiểu Phấn quyết định dừng lướt điện thoại, chuẩn bị cho một ngày mới.
Trong tủ quần áo, bộ váy mới mẹ tặng dịp sinh nhật được Chu Tiểu Phấn treo lên cẩn thận, tỏa ra hương thơm dịu dàng của thương hiệu thời trang đắt tiền.
Chu Tiểu Phấn chăm chú nhìn vào tấm gương trước mắt. Bằng những động tác thuần thục, cô dùng bút kẻ mắt vẽ đường nét tinh tế, tạo điểm nhấn cho đôi mắt long lanh. Màu mắt tươi sáng khiến đôi mắt cô trở nên ngây thơ trong sáng. Son môi hồng bóng dịu lên màu đều và mềm mại, làm nổi bật vẻ đẹp tự nhiên, thanh thoát của cô. Những đường nét trên khuôn mặt cô giờ đây đã hoàn hảo, kiểu trang điểm ngây thơ nữ thần vườn trường, mỏng manh đang là xu hướng hot nhất, giúp Chu Tiểu Phấn trở nên tự tin hơn trước buổi thử vai quan trọng.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng nhưng vững vàng phát ra từ phía sau - Cố Từ Hàm, với nét mặt điềm đạm chuẩn bị rời khỏi nhà.
Chu Tiểu Phấn nhanh chóng quay đầu lại, mắt tròn xoe vội vã hỏi: "Biểu tỷ, tỷ đi làm sớm vậy?"
Cố Từ Hàm nhìn biểu muội đang trang điểm, tay vừa chỉnh lại giỏ vừa đáp: "Ừm, sao vậy?"
"Tỷ có thể cho muội đi nhờ không? Hôm nay muội có buổi thử vai quan trọng." Chu Tiểu Phấn mắt long lanh nhìn Cố Từ Hàm, tỏ ra vẻ đôi bên chưa từng có gì xảy ra, cố giấu đi sự ngần ngại.
"Muội tự bắt xe đi nhé." Giọng Cố Từ Hàm lạnh lùng, không chút dao động.
Chu Tiểu Phấn đứng đó, mắt to tròn ngạc nhiên, lòng chua xót. "Biểu tỷ... muội xin tỷ mà, chỉ một lần này thôi, bắt xe đắt đỏ lắm." Giọng cô đầy cầu xin, nhưng Cố Từ Hàm đã rời đi mà không nhìn lại.
Trên đường đến đài truyền hình Hà Bắc, Chu Tiểu Phấn không ngừng thầm trách móc Cố Từ Hàm trên taxi: "Ích kỉ, chỉ biết đến bản thân mình. Tiểu nhân! Đúng là tiểu nhân!"
Mỗi lần bị từ chối hay bỏ rơi, lòng cô như bị tổn thương sâu sắc. Chu Tiểu Phấn tự cho mình là một nghệ sĩ nghiệp dư, với tâm hồn nhạy cảm, cô có những cảm xúc yếu đuối được che đậy bởi thái độ ngông cuồng, thích người khác làm theo ý mình. Cô đã tự hỏi nếu mình là một minh tinh hàng đầu, liệu Cố Từ Hàm còn dám xem thường và đối xử tệ với cô? Từ khi đến Bắc Kinh, mỗi ngày đều là một cuộc chiến với nội tâm phức tạp, phải đối diện và nhẫn nhịn trước những lời lẽ và thái độ không thiện chí từ biểu tỷ.
Nếu được cho một cơ hội để khiến Cố Từ Hàm thân bại danh liệt, Chu Tiểu Phấn cũng muốn thử một lần.
Đã tới đài truyền hình Hà Bắc, Chu Tiểu Phấn theo hướng dẫn của nhân viên, tiến đến phòng thử vai.
Khi Chu Tiểu Phấn bước vào phòng, ánh sáng rọi lên khuôn mặt trong trẻo của cô, khiến đạo diễn Văn Nhĩ Thiện đang ngồi chính giữa nhất thời bị cuốn hút bởi vẻ đẹp thanh thuần, như búp bê sứ của Chu Tiểu Phấn. Tuy nhiên, khi cô bắt đầu tự giới thiệu, giọng điệu hơi gia trưởng cùng với giọng địa phương nặng trịch đã làm giảm đi phần nào ấn tượng ban đầu.
"Chu Tiểu Phấn." Đạo diễn Văn Nhĩ Thiện nói: "Hãy thử diễn một cảnh mà nhân vật của cô bị bắn và đang hấp hối."
Chu Tiểu Phấn bắt đầu nhập tâm vào vai diễn. Cơ thể cô cứng ngắc, mắt nhìn xa xăm mà không thể truyền tải nổi nỗi đau đớn và tuyệt vọng của nhân vật. Như một bức tranh không màu, cảm xúc của Chu Tiểu Phấn trong cảnh này trở nên mờ nhạt và không thể chạm đến trái tim của người xem.
Văn Nhĩ Thiện tỏ ra thất vọng với màn diễn xuất vừa rồi, Chu Tiểu Phấn xinh đẹp nhưng thiếu tài năng.
Trong lúc nghỉ giải lao, Chu Tiểu Phấn nhanh chóng bước vào nhà vệ sinh rồi trở về phòng sinh hoạt chung. Vừa rẽ phải, cô tình cờ chạm mặt Âu Dương Long.
Âu Dương Long với gương mặt điển trai và thần thái lịch lãm. Hắn nhìn cô và mỉm cười nhẹ nhàng, khiến trái tim cô đập nhanh hơn. Chu Tiểu Phấn cảm nhận được sự tự tin và trưởng thành từ phong cách ăn mặc của hắn.
Không rõ Âu Dương Long tới đài truyền hình để làm gì, giám đốc điều hành một công ty công nghệ như hắn, không ở công ty làm việc lại chạy đến đài truyền hình.
Âu Dương Long bước tới gần, khen ngợi về nét đẹp tự nhiên của Chu Tiểu Phấn. Hắn rút ra một tấm danh thiếp từ chiếc ví màu đen của mình và đưa cho cô, đồng thời mời cô ăn trưa cùng.
Giám đốc điều hành Huomi, một công ty công nghệ chuyên quản lý dữ liệu cho khách hàng.
Dù bất ngờ, nhưng Chu Tiểu Phấn cảm thấy hứng thú và nhanh chóng đồng ý lời mời của hắn. Người đàn ông trước mặt lịch lãm, ăn mặc lại thời thượng. Nếu quen được người này, chắc hẳn Cố Từ Hàm sẽ rất ganh tỵ và không xem thường cô nữa.
Chiếc Audi A8 màu đen bóng loáng của Âu Dương Long dừng lại trước một nhà hàng lộng lẫy, với ánh đèn vàng mềm mại và tiết tấu nhạc du dương từ bên trong. Chu Tiểu Phấn trợn mắt, cảm xúc lan tỏa từ đáy lòng: "Anh thực sự sống trong một thế giới khác so với tôi."
Âu Dương Long nở nụ cười tự tin, mở cửa xe và nói: "Anh muốn em cảm thấy đặc biệt khi ở bên cạnh anh."
Các nhân viên nhà hàng với bộ đồng phục chỉnh tề chạy ra chào đón, thể hiện sự tôn trọng. "Chào mừng cậu đến, cậu Âu Dương." Các nhân viên tỏ ra niềm nở.
Quản lý Trần A Mỹ với nụ cười rạng ngời bước ra: "Âu Dương Long, hoan nghênh hoan nghênh cậu đến. Vị tiểu thư xinh đẹp này là...?"
Chu Tiểu Phấn ngần ngại: "Tôi là Chu Tiểu Phấn."
Âu Dương Long hai tay để túi quần, giọng điệu thiếu kiên nhẫn nói: "Mau cho tôi một phòng riêng đặc biệt."
Trong không gian ấm áp của nhà hàng, Âu Dương Long nhìn Chu Tiểu Phấn: "Từ lúc gặp em, anh chỉ nghĩ làm thế nào để có thêm thời gian bên em."
Chu Tiểu Phấn đỏ mặt, thường ngày đối với những lời tán tỉnh, cô không ngại từ chối thẳng thừng nếu không thích. Tuy nhiên, Âu Dương Long vừa có ngoại hình, lại giàu có, giọng nói trầm ấm nam tính. Cô gái lâu ngày mới lên thành phố như cô, vô cùng hứng thú với "trai thành phố", vừa đẹp trai vừa phong độ.
Âu Dương Long nhấm một ngụm rượu, đặt ly xuống và nhìn Chu Tiểu Phấn một cách tự tin. Hắn mỉm cười, giọng đầy quyết đoán: "Chu Tiểu Phấn, từ giây phút đầu tiên gặp em, anh biết mình đã tìm thấy người đặc biệt mà anh muốn ở bên. Hãy hẹn hò với anh nhé?"
Chu Tiểu Phấn hơi ngỡ ngàng trước sự tự tin và quả quyết của hắn. Âu Dương Long tiếp tục, giọng đầy tự tin và có chút nhấn mạnh: "Anh biết mình sẽ không làm em thất vọng. Em muốn gì anh cũng chiều theo ý em. Cùng anh trải nghiệm những điều tuyệt vời nhất cuộc sống này em nhé?"
Ánh mắt hắn cứng rắn đầy thuyết phục, như muốn nói với cô rằng hắn luôn biết mình muốn gì và không sợ theo đuổi nó.
Chu Tiểu Phấn ngồi đó, hơi bất ngờ và không biết phải phản ứng thế nào.
Âu Dương Long cảm nhận được sự do dự trong ánh mắt cô. Dưới bàn, hắn nắm tay cuộn thành nắm đấm, cố gắng kiềm chế bản thân và thuyết phục cô. Nhưng càng nói, hắn càng thấy mất kiên nhẫn.
Chu Tiểu Phấn cảm thấy mình bị áp đặt, mặc dù trước đó cô thực sự bị cuốn hút bởi hắn. Việc nóng lòng muốn chứng tỏ với Cố Từ Hàm cũng không khiến cô vội vàng đồng ý, cô quyết định từ chối.
Nhận ra sự thiếu kiên nhẫn của mình, Âu Dương Long hít thở sâu và xin lỗi. Hắn thừa nhận mình đã hành động quá vội và khẳng định sẽ kiên nhẫn chờ đợi.
Chu Tiểu Phấn cảm nhận được sự xin lỗi chân thành của Âu Dương Long và quyết định sẽ dành thêm thời gian để tìm hiểu về hắn. Trong lòng cô vẫn cảm thấy cần phải cẩn trọng với người đối diện. Câu từ và thái độ của Âu Dương Long khiến cô cảm thấy bị đe dọa thay vì cảm thấy được yêu thích. Một cảm giác sợ hãi ùa về. Tại sao người này lại khiến cô cảm thấy có chút bất ổn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.