Lúc Em Tới Có Mưa

Chương 83

Diêm Hoan

28/10/2024

Có lẽ vì không muốn ban đêm gây ra tiếng ồn ảnh hưởng đến cả nhà cô giáo Tiểu La, Tư Nguyên dùng hết sức nén giọng của bản thân xuống, khi kìm lại giọng mặt cô cũng đỏ bừng, nhưng đôi mắt vẫn mở to, hưng phấn nhìn chằm chằm Giang Ảnh.

Bạn bè chính là chỉ cần một ánh mắt của cô ấy thì bạn biết ngay hàng vạn từ ngữ cô ấy giữ trong cổ họng và không nói ra.

Giang Ảnh lắc đầu cam chịu, vén chăn bước ra khỏi giường, cầm vali hành lý để trong góc phòng qua, kéo từ trong ra ngoài mấy lớp khóa, từ túi trong cùng lấy ra một hộp nhỏ bằng vải nỉ, duỗi tay ra đưa cho Tư Nguyên.

Khi Tư Nguyên nhìn thấy chiếc hộp, đã ngả người ra sau, phấn khích đặt tay lên má, Tư Nguyên vội xoa xoa tay: “Tay tớ run, sợ làm rơi xuống đất, cậu cầm cho tớ xem là được rồi.”

……

Giang Ảnh thích ứng rất nhanh với phản ứng kinh ngạc của Tư Nguyên, lần này ngay cả lắc đầu cam chịu cũng bỏ qua, theo lời Tư Nguyên nói, mở chiếc hộp nhỏ xoay về phía Tư Nguyên, Giang Ảnh đối mặt với Tư Nguyên, rất ân cần và chu đáo mở hộp.

“Wow…” Tiếng cảm thán này rất chân thành: “Tớ đồng ý, không phải. Nhẫn đẹp quá, đây là vương miện sao?”

“Đúng rồi, là vương miện lông vũ của rừng.” Giang Ảnh chỉ vào đỉnh của chiếc nhẫn: “Những đường nét này có chút giống lông vũ.”

“Này, sao cậu có thể bình tĩnh như một nhà thiết kế trang sức như vậy. Trọng điểm không phải là chuyện lông vũ, rõ ràng ở giữa có viên kim cương, nó to ghê! Cái này đắt lắm đấy.”

“Ồ… mấy hôm trước mình đều nhìn chằm chằm vào nó, chắc là thị giác có chút mệt rồi.” Giang Ảnh có chút yếu: “Với lại cậu biết không? Màn cầu hôn này là một bất ngờ mà anh ấy đã lên kế hoạch từ lâu, nhưng hôm đó mình vừa chuẩn bị xong muốn cho anh ấy một bất ngờ, những ngày đó bất ngờ nối tiếp bất ngờ, niềm vui gần như không còn.”

Giang Ảnh kể cho Tư Nguyên nghe về những trải nghiệm quanh co của bản thân khi chuẩn bị khuy măng sét. Tư Nguyên sau khi nghe xong cũng không sợ tay mình không ổn định nữa, trực tiếp cầm lấy hộp trang sức, ra hiệu cho Giang Ảnh lấy điện thoại cho cô xem ảnh chụp khuy măng sét.

Tay trái cầm nhẫn kim cương, tay phải sờ vào vào hình ảnh khuy măng sét trong điện thoại, Tư Nguyên cảm thán trong ánh sáng chói lóa sắp làm mù bản thân: “Nội dung trong thời gian cậu ở thành phố C quả thật rất đặc sắc.”

Giây tiếp theo trở lại là bản thân: “Vậy tại sao tớ lại phải tự đi tìm ngược nhỉ, mắt mình sắp mù rồi, tim cũng trở thành một quả chanh bị vắt…”

Nói thế nào đi chăng nữa, những thứ trên tay phải được đặt ở vị trí thích hợp.

Sau khi Tư Nguyên trả điện thoại và nhẫn về cho nguyên chủ, cô ngồi trên giường đắp một chiếc chăn mỏng dựa người vào tường, nhìn Giang Ảnh đi trong phòng cất túi xách, nói thêm: “Tớ cũng lợi hại quá đi mất.”

“Hả? Những lời này là ý gì?” Giang Ảnh cất đồ xong, quay lại giường, cũng ngồi dưới chăn giống như Tư Nguyên.

“Cậu xem, vốn dĩ tớ đã nói hai người rất có triển vọng, không lâu sau hai người thành một đôi luôn.” Thần Tư Nguyên ở đây, quay đầu sang ngang, vén phần tóc gợn sóng buông dài từ vai ra sau lưng: “Tớ tổng kết lại sự nghiệp, tình yêu cậu đều gặt hái thành công, quả nhiên, chỉ sau vài phút nhìn thấy chiếc nhẫn lớn của cậu-tớ không nói lắp, tớ chỉ muốn nói to ba lần.”



“….Được, mời tiếp tục.”

“Vậy nói không chừng… dự án này của chúng ta cũng được thần bói toàn là tớ khai sáng.” Tư Nguyên khúc khích: “Tóm lại từ lúc bắt đầu tớ đã cảm thấy dự án này có thể thành công, vả lại thành công đến tận các trường ở vùng sâu, vùng xa của tất cả các tỉnh thành đều có thể tham gia.”

“Ra vậy.” Giang Ảnh ngồi trên giường gật đầu như gà mổ thóc: “Sau một vài đợt thí điểm, mở rộng quy mô chỉ còn là vấn đề thời gian. Cậu đúng là một nhà tiên tri vĩ đại.”

“Đây là một mặt.” Nói đến công việc, người luôn lạc quan như Tư Nguyên lại thêm vài phần u sầu: “Nhưng có một vấn đề trong tiềm thức mình luôn né tránh, nếu dự án lớp học trực tuyến đồng bộ càng làm càng lớn, có thể phải đối mặt với vấn đề này.”

“Cậu nói đến chuyện tỷ trọng nghiệp vụ, đúng không?” Cuối cùng khi đưa vào vận hành, Giang Ảnh phản ứng rất nhanh, nỗi lo của Tư Nguyên cũng thể hiện ra: “Khả năng sự phát triển của các khóa học trực tuyến ban đầu và những người sử dụng Lớp học Khải Tư của chúng ta sẽ dần dần chậm lại.”

“Có thể còn tệ hơn cả chậm lại.” Tư Nguyên nhẹ nhàng lắc đầu: “Các khóa học trực tuyến cạnh tranh rất khốc liệt, không tiến thì lùi. Chúng mình sau khi tập trung vào dự án giáo dục phổ cập lớp học trực tuyến đồng bộ, nếu muốn đồng thời duy trì phát triển mô hình học trực tuyến nền tảng ban đầu, rõ ràng là không thực tế.”

“Dự án mới và mô hình cũ không thể có cả hai.” Giang Ảnh thở dài, vui vẻ nói: “Cũng may bây giờ vẫn chưa đến bước đấy, lượng người dùng các khóa học trực tuyến vẫn đang tăng đều, dự án lớp học trực tuyến đồng bộ cũng chỉ mới bắt đầu, hy vọng chúng ta chỉ lo âu vô cơ, lo sớm quá.”



Cuối tuần, Giang Ảnh đưa Tư Nguyên đi dạo một vòng thôn Tiên Quả, sau khi ngắm tòa nhà dạy học trước đây và cây tiên quả trong truyền thuyết, thì từ biệt cô giáo Tiểu La và gia đình cô ấy để trở lại thành phố B.

Tư Nguyên nhìn thôn Tiên Quả cảm khái, phần cảm khái này lại được thể hiện ở dự án lớp học trực tuyến đồng bộ, hai người trên đường về thành phố B đang bàn về dự án và chuyện lớp thí điểm ở trường học.

Người vừa về thành phố B còn chưa đến công ty, bên công ty đã gọi điện đến, vẫn còn vài tuần nữa mới khai giảng, rất nhiều trường học đổ về muốn tham gia thí điểm, tính sơ bộ đã có hơn hai mươi trường.

Sau khi Giang Ảnh nghe tin, nhịn không được vỗ vai Tư Nguyên: “Bà chủ, miệng của cậu khai quang thật rồi, tớ thấy chúng ta cần phải chuẩn bị tốt cho lần bùng nổ số lượng trường học lần này.”

Tư Nguyên rõ ràng cũng sợ sợ: “Vậy… còn có dự án mới tớ nói và cảnh khó khăn của mô hình cũ, có phải là sắp đến rồi không?”

Giang Ảnh đưa tay vẫy vẫy trước mặt Tư Nguyên: “Thả lỏng đi, tốt thì linh mà xấu thì không linh.”

“Không phải tốt thì không linh mà xấu thì linh sao?”

“Bà chủ à, dữ liệu người dùng ở chỗ chúng ta, chút nữa sẽ đưa cậu xem, đường cong tăng trưởng tốt. Sao cậu lại mê tín, không tin vào khoa học vậy?”

“Ôi chao, còn không phải là tại cậu nói trước…” Tư Nguyên trống rỗng nhìn Giang Ảnh: “Làm kinh doanh đều mê tín, cậu không biết à?”



“Được, tớ hiểu.” Thấy sắp đến công ty, Giang Ảnh chỉ về hướng công ty: “Khi nào rảnh tớ sẽ mua vài con nhện đặt trong phòng làm việc của cậu, cho doanh nhân mê tín cậu nuôi.”

“Hả? Tại sao?”

“May mắn. Kiến thức về mê tín của cậu có hơi thiếu nha bà chủ.”

“Vậy… vậy mua mấy con đi, đừng mua con to quá, tớ sợ.”

“…”



Sau đó vẫn chưa mua được nhện, bởi vì Giang Ảnh và Tư Nguyên đều bận tối mắt tối mũi.

Đừng nói đến những hoạt động mê tín như mua nhện nữa, sau khi Giang Ảnh về đến thành phố B, cô thậm chí còn không có thời gian để nghỉ ngơi và nói chuyện với Trác Thành.

Bên Trác Thành đang triển khai một phiên giao dịch mới, bận nên tự nhiên không nói, nhưng là trong phạm vi bình thường. Bên phía Giang Ảnh bận rộn ngoài sức tưởng tượng của cô.

Các nhóm trường dường cứ như đã hẹn trước vậy, lần lượt nộp hồ sơ xin làm trường thí điểm, chỉ vài tuần ngắn trước khi bắt đầu học kỳ, vì tháng 9 là bắt đầu năm học mới, có thể vào lớp thí điểm kỳ đầu tiên, bất kể nói như thế nào, hiệu quả cũng tốt hơn nhiều so với việc bắt đầu từ học kỳ thứ hai.

Khải Tư phía bên này cũng hoàn toàn hiểu được quan điểm của phía trường học, vì vậy đều nhận lời với tất cả, sau nhiều tuần luân chuyển liên tục giữa bộ phận kỹ thuật và vận doanh, cuối cùng cũng là đưa tất cả sự chuẩn bị của trường học và nền tảng mạng, tất cả đã được chuẩn bị thỏa đáng trước khai giảng một ngày.

Và Giang Ảnh không chỉ phải quản lý các dự án mới, tháng 9 vừa đúng lúc là thời gian ôn tập bắt đầu để tìm kiếm việc làm trong năm tới và các kỳ thi đào tạo, vì vậy khóa học trực tuyến ban đầu của Khải Tư cũng đối mặt với vấn đề bùng nổ người dùng và các vấn đề về tối ưu hóa và nâng cấp.

May mắn thay, lời Tư Nguyên từng tiên tri khai quang tạm thời ở trạng thái “tốt thì linh”.

Sau khi lượng lớn các trường thí điểm mới bước vào dự án lớp học trực tuyến đồng bộ trong học kỳ mới, vì đã có phương pháp trải nghiệm chi tiết và chuẩn bị tâm lý đầy đủ trong học kỳ vừa rồi, trạng thái của giáo viên và học sinh đều không tệ, mặc dù cần một khoảng thời gian làm quen, nhưng toàn thể thì tâm trạng và tâm lý tốt hơn nhiều so với các trường thí điểm đợt đầu, hiệu quả được thể hiện trên mặt thành tích cũng tăng rõ ràng.

Mặc dù các khóa học trực tuyến ban đầu đang trong giai đoạn “không có gì mới”.

Tuy nhiên, nền tảng và các khóa học hiện tại của Khải Tư vẫn có thể đáp ứng nhu cầu thi cử và đào tạo kỹ thuật của người dùng, vì vậy cả tháng 9, mặc dù tất cả mọi người trong đoàn đội Khải Tư bận đến xoay vòng vòng, nhưng cả lớp học trực tuyến và lớp học trực tuyến đồng bộ đều đã cập bến thành công, tiến triển thuận lợi trong thời gian này.

Tuy nhiên, kể từ khi bắt đầu tháng 10, một làn sóng chấn động đối với ngành giáo dục Internet ở địa phương, khiến Lớp học Khải Tư phải đối mặt với vấn đề tỷ lệ nghiệp vụ mà Tư Nguyên lo lắng trước đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lúc Em Tới Có Mưa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook