Chương 20: Em trai thêm “giấm”
Thâm Hải Dữ Nguyệt Quang
13/12/2020
Trong trò chơi này, màn trùm áo khoác vest của Lục Nhất Hành đã chiếm được cảm tình của mọi người.
So với hành động mập mờ nhìn thấy rõ ràng, thì hành động làm cho người khác phải phỏng đoán như thế này càng khiến họ cảm thấy thích thú hơn.
Sau khi nhận được thắng lợi nho nhỏ từ trò chơi này thì đến phần phỏng vấn. Đây là thời gian để các phóng viên truyền thông đặt câu hỏi.
Theo sự dẫn dắt của người dẫn chương trình, đầu tiên là để hai vị tiền bối cấp bậc lão sư mở đường cho mục đích của chương trình, tiếp đó mới đến phần của hai nhóm khách mời còn lại.
Phóng viên ở ngoài cùng bên trái ở hàng đầu tiên giơ tay đặt câu hỏi: “Lúc trước trên mạng đều bàn tán về vấn đề Phạm Thước nhỏ tuổi hơn Y Y, vậy không biết là người trong cuộc, hai người có ý kiến gì về chuyện này không?”
Vấn đề này, có thể nói là rất khó trả lời.
Nó giống như hỏi trực tiếp, hai người là tình chị em, vậy hai người không ngại sao?
Vấn đề vừa đưa ra, biểu cảm của Ông Y Y đã thấy hơi không đúng, nhưng cũng may lớp phấn đủ dày, chỉ sau một giây, đã nhếch môi đỏ trả lời: 《Gặp gỡ người yêu lý tưởng》 vốn là một chương trình truyền hình thực tế mô phỏng cuộc sống sinh hoạt của các cặp đôi yêu nhau, hiện nay tình chị em hẳn là rất phổ biến……”
Lộ Ký Thu đứng ở một bên, mặc dù cô không phải rất thích Ông Y Y, nhưng khi nghe Ông Y Y nói lời này thì ngược lại cô cũng không có ý kiến gì, cũng coi như là đã trả lời đúng trọng tâm.
Tuy nhiên, có vẻ như vị phóng viên kia cũng không muốn nghe đáp án kiểu như vậy của cô ấy, nên đã chuyển hướng sang Phạm Thước, hỏi: “Vậy còn Phạm Thước? Giả thiết trong cuộc sống hiện thực, anh cũng sẽ yêu đương với người con gái lớn hơn mình mấy tuổi sao?”
Phạm Thước mang vẻ mặt tươi cười như thường ngày, nhẹ ôm bả vai Ông Y Y, giải thích nói: “Tôi cảm thấy, không có cái gì gọi là tiêu chuẩn để đánh giá liệu rằng hai người có thể cùng một chỗ hay không, cũng không có tiêu chuẩn nào để đánh giá liệu rằng những người nào ở cùng một chỗ thì mới tốt hơn…… Thật ra tôi cũng khá thích những người phụ nữ thành thục. Nếu như trong cuộc sống thực tế có gặp được người phù hợp thì điều quan trọng hơn chắc hẳn phải là cảm giác đi.”
Phóng viên kia nghe Phạm Thước trả lời như vậy, thì hài lòng gật đầu, sau đó ngồi xuống và không tiếp tục truy hỏi nữa.
Câu trả lời vừa rồi của Phạm Thước, đến tay những phóng viên này, nhất định sẽ trở thành —— Phạm Thước ở trước mặt mọi người bày tỏ thái độ, biểu thị bản thân cũng không ngại vấn đề chênh lệch tuổi tác khi kết hợp với Ông Y Y.
“Tiếp tục, nhân viên công tác đưa micro cho những người ở hàng ghế sau……”
Nghe thấy vậy, tầm mắt của mọi người đều dõi theo nhân viên công tác, cuối cùng micro được đưa cho một nữ phóng viên đeo mắt kính.
“Xin chào anh Hành, xin chào Ký Thu, tôi là phóng viên của kênh truyền hình giải trí Nam Phong. Tôi muốn hỏi hai vị một chút, trước mặt đã ở chung với nhau được một khoản thời gian, hai người có suy nghĩ về chuyện sẽ tiến thêm một bước như chính thức yêu đương hay không?”
Vấn đề mà phóng viên này hỏi rất ngay thẳng, một tí xíu vòng vo cũng không có.
Nhưng, Lộ Ký Thu lại sợ nhất vấn đề này.
Lưu Đồng đang đứng ở bàn bên cạnh, nghe được vấn đề này, đã vội vàng nhấc tay cầm micro, ngắt lời: Vấn đề này sẽ được giải đáp khi tập chính thứ hai của chương trình lên sóng. Còn bây giờ, mong mọi người hãy dành sự chú ý đến tập phát sóng chương trình vào thứ sáu tuần này một chút nhé.”
May mắn, liên quan đến vấn đề kịch bản, bọn cô có thể nhảy qua mà không trả lời.
Bị chặn câu hỏi thì nữ phóng viên cười cười, tỏ ra là đã hiểu, nhưng lại không thể hỏi vấn đề gì tiếp theo, nên đành phải nói: “Vậy tôi giúp đằng sau fan hâm mộ hỏi một câu đi! Vừa rồi phía dưới áo khoác, hai người có thân mật không?”
Vừa dứt lời, fan hâm mộ ở phía sau đang rất an tĩnh lại sôi trào.
“Thân mật đó ——”
“Khẳng định là có thân mật!”
………….
Lộ Ký Thu cúi đầu, sờ sờ vành tai đang nóng lên của mình, sau đó thấy anh cầm micro nói: “Để mọi người tự suy nghĩ.”
…… Anh đây rõ ràng chính là đang lừa gạt fan hâm mộ mà!
Sau khi kết thúc phần phỏng vấn đơn giản, người dẫn chương trình đứng trên sân khấu, nói lời tạm biệt.
“Hi vọng ba mươi ngày này chỉ là bắt đầu, chúng ta đều chờ mong có thể nhìn thấy sáu vị sẽ càng ngày càng có nhiều ‘khả năng’, phần còn lại hãy để thời gian cho chúng ta câu trả lời! Cảm ơn sáu vị đã đến ngày hôm nay, cũng vô cùng cảm ơn các phóng viên truyền thông cùng fan hâm mộ đã đến tham dự buổi họp báo này……”
Trước khi rời đi, sáu người đứng trên sân khấu, đưa lưng về phía dưới khán đài, giơ gậy chụp hình tự sướng, lúc này, buổi họp báo mới được xem là kết thúc mỹ mãn.
Bởi vì có nhận quảng cáo một thương hiệu ô tô, cho nên lúc rời đi, sáu người đã cùng nhau ngồi trên xe ô tô để di chuyển.
Ngồi vào hàng ghế ngồi phía sau, Lộ Ký Thu co người lại, cố gắng nới rộng khoảng cách với anh. Xe này rất rộng, không cần phải ngồi cạnh nhau.
Sau khi đợi một chút, Lưu Đồng và A Hồng mới lần lượt ngồi lên xe.
Chiếc xe chậm rãi đi ra đường lớn, từ đầu đến cuối Lộ Ký Thu đều nhìn ra ngoài cửa sổ xe, biểu hiện trông rất bình tĩnh nhưng chỉ cô mới biết trong lòng mình đang vô cùng rối loạn.
Mới vừa rồi trên sân khấu, Lục Nhất Hành dùng áo khoác vest phủ lên đầu hai người, ngay lúc đó, so với dưới khán đài, cô còn khẩn trương hơn. Mắt nhắm lại, cô không dám nhìn anh, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng được, hơi thở của anh nhẹ nhàng trên trán và chóp mũi của cô.
Lộ Ký Thu không dám nghĩ tới, nếu như lúc đó anh thực sự muốn hôn cô, vậy có phải cũng là kịch bản của chương trình hay không?
Thậm chí không dám nghĩ, trong khoảnh khắc đó cô đang mong đợi? Hay là chống cự?
Lục Nhất Hành ngồi bên cạnh cô, nhìn cô đang cô ý giấu bàn tay nhỏ bé trong túi áo khoác thì không kìm lòng được mà cong cong khóe miệng.
Cô đang xấu hổ, thậm chí là bắt đầu bộc lộ một chút tính tình với sự trêu chọc của anh.
Mà ở trong mắt Lục Nhất Hành, đây là phản ứng tốt. Bởi vì, điều này chứng tỏ rõ ràng là rốt cuộc cô cũng đã ý thức được —— hai người không chỉ đơn giản là đang ghi hình cho chương trình.
Xe chạy vững vàng trên đường, A Hồng liếc nhìn điện thoại, không kiềm lòng được mà che miệng nói: “Lại lên hot search trên weibo!”
Nghe nói như vậy, hai người ngồi ở phía sau đều liếc mắt nhìn A Hồng.
A Hồng gãi đầu một cái, ngượng ngùng nói: “Anh Hành, Ký Thu, bình thường hai người có thể dùng weibo để tuyên truyền, khẳng định mỗi lần đều có thể lên hot search.”
Tuy rằng đây không phải là yêu cầu cứng ngắc của tổ tiết mục nhưng kiến nghị của A Hồng cũng không sai.
Trong chốc lát, chiếc xe đã về đến dưới lầu của chung cư.
Vừa mới mở cửa xe, Lưu Đồng đã cầm điện thoại nói với Ký Thu: “Ký Thu, bạn của em đã đến, đang ở trong phòng 902 chờ em đấy.”
Lộ Ký Thu hơi sửng sốt, lúc này mới nhớ tới là tên Lộ Cẩm Vũ kia đã tới.
Gật đầu, nắm lấy tà váy xuống xe, mới vừa đi được hai bước thì phát hiện Lục Nhất Hành không có đi xuống, xoay người nhìn anh hỏi: “Anh làm sao vậy?”
Lục Nhất Hành cúi đầu, ho nhẹ một tiếng, lắc đầu nói: “Không có gì, anh đang nghĩ lát nên ăn gì.”
Nói xong cũng đi xuống trước, động tác tự nhiên nắm lấy tay cô.
Một tay Lộ Ký Thu nắm tà váy, tay còn lại để mặc anh nắm, cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ cho là anh đang lo lắng mình sẽ bị té ngã mà thôi.
Lưu Đồng đi theo phía sau hai người, đưa tay kéo A Hồng đang không có ý tứ ra phía sau, hạ giọng nói: “Cậu đi chậm một chút, đừng để lọt vào ống kính.”
Mặc dù Lưu Đồng không biết “người bạn” kia và Lộ Ký Thu có quan hệ như thế nào, nhưng với nhiều năm kinh nghiệm công tác đã nói cho cô biết —— cảnh tượng hôm nay, nhất định là rất đặc sắc.
Mọi người vào thang máy, Lộ Ký Thu kẽ cắn môi dưới, không biết một lát nữa nên giới thiệu hai người với nhau như thế nào.
Còn đang nghĩ ngợi thì cửa thang máy đã mở ra.
Mới vừa đi ra khỏi thang máy, Lộ Ký Thu đã nghe thấy giọng Lộ Cẩm Vũ đang nói chuyện.
“Nhất định phải đeo cái này sao? Cái này có chút khó nha…”
Kén cá chọn canh, nói nhiều lắm chuyện, đích thực là em trai cô rồi.
Mới vừa bước đi hai bước thì đã thấy Lộ Cẩm Vũ đi từ phòng 902 ra, trên tay còn đang cầm hộp micro.
Lộ Cẩm Vũ ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy Lộ Ký Thu, vô thức muốn gọi ‘chị’ nhưng cũng may đã kìm hãm lại kịp thời.
Lộ Ký Thu không khỏi thả lỏng tay đang nắm với Lục Nhất Hành ra. Tối hôm qua bị Lộ Cẩm Vũ nói hai người đóng giả thành thật, nên bây giờ nếu bị cậu ấy nắm thóp được hai người đang nắm tay thì không biết nó sẽ nói đến chuyện gì nữa.
Nhân viên công tác bên cạnh đều trốn phía sau máy quay, đi vào phòng 902, ở cửa chỉ còn lại ba người bọn họ.
“Xin chào, tôi là Cẩm Vũ, là bạn tốt nhất của Ký Thu, chúng tôi quen biết nhau đã hơn hai mươi năm.” Lộ Cẩm Vũ vừa nói, vừa đưa tay ra bắt tay với Lục Nhất Hành.
Lộ Ký Thu không khỏi liếc mắt nhìn cậu ấy một cái, cái người này, đúng là nói nhiều quá đấy!
“Đi vào rồi hãy nói.” Lục Nhất Hành nhàn nhạt lên tiếng.
Nói xong thì mở cửa phòng 901, ý bảo hai người bước vào.
Lộ Cẩm Vũ cũng không ngại khi đến chỗ lạ, tự mình đi vào, nhìn thấy tủ giày ở gần cửa có đôi dép tình nhân thì lại lắm lời: “Hắc, dép tình nhân ư —— “
Lộ Ký Thu đưa tay ngắt nhẹ cánh tay của cậu ấy một cái, dùng ánh mắt uy hiếp cậu, bớt nói đi!
Thay dép, cầm giày cao gót lên lầu, cũng không quên nói với Lục Nhất Hành: “Em lên lầu thay quần áo trước, anh không cần phải để ý đến cậu ấy đâu…”
Nói xong cũng nháy mắt ra dấu với Lộ Cẩm Vũ, đàng hoàng một chút!
Lộ Cẩm Vũ nhún nhún vai, đưa tay làm dấu im lặng.
Nghe thấy tiếng Lộ Ký Thu đóng cửa phòng, lúc này Lộ Cẩm Vũ mới xoay người nhìn Lục Nhất Hành, cha mẹ đã giao nhiệm vụ cho cậu, cậu nhất định phải hoàn thành nha!
Lục Nhất Hành đi tới phòng bếp, khỏi Lộ Cẩm Vũ đi sau lưng: “Muốn uống gì?”
“Có Sprite không?” Lộ Cẩm Vũ cố ý làm khó dễ, không quên bổ sung thêm một câu: “Ký Thu thích nhất là Sprite lạnh nha.”
Lục Nhất Hành nghiêng người nhìn cậu ấy một cái, dừng một chút rồi nói: “Không có, bây giờ cô ấy không tiện uống.”
Hiệp thứ nhất, Lộ Cẩm Vũ! KO (1)!
(1) KO: viết tắt của từ knock-out, ý nói Lộ Cẩm Vũ thua.
Đưa tay cầm chai nước khoáng không lạnh mà Lục Nhất Hành đưa tới, Lộ Cẩm Vũ vặn nắp chai, nhìn máy quay trong phòng khách.
Đi tới ngồi xuống ghế salon, làm bộ rất tùy ý hỏi anh: “Hai người các anh… Trước đây quen biết như thế nào?”
Lục Nhất Hành đi qua đầu phía bên kia, ngồi xuống, cũng không có gấp gáp trả lời cậu ấy, mà hỏi ngược lại: “Cậu vừa mới nói, hai người quen biết nhau đã hai mươi mấy năm?”
Lộ Cẩm Vũ toét miệng cười, cố ý nói: “Đúng vậy, cha mẹ chúng tôi đều biết, chị ấy lớn hơn tôi vài tuổi.”
Rất tốt, nói như vậy, nghe như là hai nhà có quen biết, nếu như lại nghĩ lệch thêm một chút…
“Chị ấy từng nói, nếu sau này chị ấy có bạn trai, nhất định phải đưa tới cho tôi đánh giá một chút.” Lộ Cẩm Vũ tiếp tục thêm dầu vào lửa, lừa gạt Lục Nhất Hành.
Thấy biểu tình của Lục Nhất Hành càng ngày càng không đúng, Lộ Cẩm Vũ không khỏi cười trộm trong lòng, lại thấp giọng, lắc đầu nói: “Tôi và chị ấy…”
Lời còn chưa nói hết thì đã nghe trên lầu có tiếng mở cửa, Lộ Cẩm Vũ vội vàng ngậm miệng lại.
Lộ Ký Thu mặc quần áo ở nhà, đi xuống lầu, thấy hai người ngồi trên ghế salon, cô bước tới nhưng cảm giác bầu không khí có chút là lạ.
Mỗi người ngồi ở một đầu ghế salon, Lộ Ký Thu theo thói quen ngồi xuống gần bên Lộ Cẩm Vũ.
Cô vừa ngồi xuống thì thấy Lục Nhất Hành mím chặt miệng.
Anh ấy làm sao vậy?
Lộ Ký Thu vội vàng lấy cùi chỏ chọc chọc Lộ Cẩm Vũ, nhỏ giọng hỏi cậu ấy: “Em đã làm cái gì? Em có nói gì lung tung không đó?”
Vừa mới dứt lời, Lộ Cẩm Vũ đã giơ hai tay, giả vờ vô tôi, nói: “Lộ Ký Thu! Trời đất chứng giám, em tới thăm chị, không phải chị nói là nhớ em sao, sao giờ còn đánh em…”
Lộ Ký Thu vội vàng che miệng cậu ấy lại, ra sức nháy mắt với cậu. Người này, nhất định là cố ý mà!
Mà nhìn hai chị em cô tương tác, trong mắt một người không biết chuyện gì như Lục Nhất Hành, thì đó lại là ‘liếc mắt đưa tình’.
Hết lần này tới lần khác đã chạm tới cực hạn của Lục Nhất Hành, rõ ràng là có thể trở về phòng, nhắm mắt làm ngơ, nhưng chính anh lại muốn ngồi ở chỗ này!
Lộ Ký Thu thực sự cảm thấy Lộ Cẩm Vũ là một loại phiền toái lớn, tìm được hai thư mời trên người cậu thì bắt đầu đuổi người.
“Được rồi, thư mời chúng ta đã nhận. Cậu có thể trở về đi!”
Nói xong cũng đứng lên trước, ý báo Lộ Cẩm Vũ nhanh chóng rời đi.
Lộ Cẩm Vũ ngồi trên salon còn chưa nóng mông đấy, đương nhiên là không chịu đi, nắm lấy ghế salon, hỏi Lục Nhất Hành không lên tiếng nãy giờ: “Hai người vẫn chưa ăn cơm đúng không? Em mời khách, chúng ta gọi đồ ăn tới nhé?”
“Không…”
Lời phản bác của Lộ Ký Thu còn chưa nói xong thì chợt nghe Lục Nhất Hành nói: “Cậu là khách, làm sao có thể để cho cậu mời khác. Hai người muốn ăn gì, để anh gọi.”
“Được, để em xem ở xung quanh đây có nhà hàng nào không!” Lộ Cẩm Vũ không hề khách khí, lấy điện thoại ra, bắt đầu truy cập vào phần mềm gọi đồ ăn.
Lộ Ký Thu cũng không ngốc, cô có thể cảm nhận được bầu không khí hôm nay không đúng lắm. Hơn nữa, tâm trạng của Lục Nhất Hành dường như không… không tốt lắm?
“Cậu ấy nói giỡn thôi, cậu ấy sẽ đi ngay lập tức…”
“Nói bậy!” Lộ Cẩm Vũ vừa nghe, đã lập tức cắt lời Lộ Ký Thu, xoa bụng nói: “Em rất đói bụng, không tin thì chị sờ thử đi.”
Sờ cái đầu quỷ! Lộ Ký Thu thật sự muốn sử dụng ‘bạo lực’ với em trai không làm cho người khác bớt lo của cô!
Bình thường, Lộ Cẩm Vũ rất lắm lời cũng rất ồn ào, nhưng hôm nay, tuyệt đối là cố ý!
Lộ Ký Thu hết cách với cậu ấy, không thể làm gì khác hơn là ngồi một bên yên lặng nhìn hai người bọn họ im lặng ‘không bình thường’ —— gọi đồ ăn.
Theo sở thích của Lộ Cẩm Vũ, bọn họ cuối cùng chọn một loạt các món nướng, lo lắng đến việc dạo gần đây Lộ Ký Thu không thể ăn cay nên đã cố ý ghi chú một nửa không cay.
Trong lúc đợi đồ ăn giao tới, ba người ngồi trên ghế salon, bầu không khí trở nên có chút xấu hổ.
Mắt lớn trừng mắt nhỏ, kim đồng hồ trôi qua từng phút từng giây, Lộ Ký Thu thật sự không chịu được nữa, đứng dậy nói: “Em đi rửa tay.”
Lộ Cẩm Vũ ngẩng đầu nhìn cô, không nể mặt mà phá đám, nói: “Tay của chị rất sạch nha!”
Lộ Ký Thu làm như không nghe thấy, cúi đầu đi vòng qua cậu ấy, đi thẳng vào phòng tắm.
Trong phòng khách, lại chỉ còn lại hai người bọn họ.
Lộ Cẩm Vũ cảm thấy cho tới bây giờ, sức nóng cũng không có tệ lắm, tiếp tục không ngừng cố gắng.
Làm bộ tò mò nhìn máy quay ở xung quanh, cảm khái nói: “Ghi hình chương trình như hai người quả thật không dễ dàng gì, trong nhà có nhiều máy quay như vậy, đi ra ngoài còn phải đề phòng paparazzi chụp ảnh…”
“Cũng may là Lộ Ký Thu không có ý định tìm kiếm bạn trai cùng ngành giải trí, nếu không thì không biết hai người phải nói chuyện yêu đương như thế nào…” Nói xong thì quay đầu nhìn Lục Nhất Hành, cười hỏi: “Anh cảm thấy thế nào?”
Nghe vậy, Lục Nhất Hành cau mày, nắm chặt tạp chí trong tay.
Một giây tiếp theo, Lộ Cẩm Vũ nhìn thấy anh đứng dậy, đi thẳng vào nhà tắm.
Yes! Giải quyết xong!
So với hành động mập mờ nhìn thấy rõ ràng, thì hành động làm cho người khác phải phỏng đoán như thế này càng khiến họ cảm thấy thích thú hơn.
Sau khi nhận được thắng lợi nho nhỏ từ trò chơi này thì đến phần phỏng vấn. Đây là thời gian để các phóng viên truyền thông đặt câu hỏi.
Theo sự dẫn dắt của người dẫn chương trình, đầu tiên là để hai vị tiền bối cấp bậc lão sư mở đường cho mục đích của chương trình, tiếp đó mới đến phần của hai nhóm khách mời còn lại.
Phóng viên ở ngoài cùng bên trái ở hàng đầu tiên giơ tay đặt câu hỏi: “Lúc trước trên mạng đều bàn tán về vấn đề Phạm Thước nhỏ tuổi hơn Y Y, vậy không biết là người trong cuộc, hai người có ý kiến gì về chuyện này không?”
Vấn đề này, có thể nói là rất khó trả lời.
Nó giống như hỏi trực tiếp, hai người là tình chị em, vậy hai người không ngại sao?
Vấn đề vừa đưa ra, biểu cảm của Ông Y Y đã thấy hơi không đúng, nhưng cũng may lớp phấn đủ dày, chỉ sau một giây, đã nhếch môi đỏ trả lời: 《Gặp gỡ người yêu lý tưởng》 vốn là một chương trình truyền hình thực tế mô phỏng cuộc sống sinh hoạt của các cặp đôi yêu nhau, hiện nay tình chị em hẳn là rất phổ biến……”
Lộ Ký Thu đứng ở một bên, mặc dù cô không phải rất thích Ông Y Y, nhưng khi nghe Ông Y Y nói lời này thì ngược lại cô cũng không có ý kiến gì, cũng coi như là đã trả lời đúng trọng tâm.
Tuy nhiên, có vẻ như vị phóng viên kia cũng không muốn nghe đáp án kiểu như vậy của cô ấy, nên đã chuyển hướng sang Phạm Thước, hỏi: “Vậy còn Phạm Thước? Giả thiết trong cuộc sống hiện thực, anh cũng sẽ yêu đương với người con gái lớn hơn mình mấy tuổi sao?”
Phạm Thước mang vẻ mặt tươi cười như thường ngày, nhẹ ôm bả vai Ông Y Y, giải thích nói: “Tôi cảm thấy, không có cái gì gọi là tiêu chuẩn để đánh giá liệu rằng hai người có thể cùng một chỗ hay không, cũng không có tiêu chuẩn nào để đánh giá liệu rằng những người nào ở cùng một chỗ thì mới tốt hơn…… Thật ra tôi cũng khá thích những người phụ nữ thành thục. Nếu như trong cuộc sống thực tế có gặp được người phù hợp thì điều quan trọng hơn chắc hẳn phải là cảm giác đi.”
Phóng viên kia nghe Phạm Thước trả lời như vậy, thì hài lòng gật đầu, sau đó ngồi xuống và không tiếp tục truy hỏi nữa.
Câu trả lời vừa rồi của Phạm Thước, đến tay những phóng viên này, nhất định sẽ trở thành —— Phạm Thước ở trước mặt mọi người bày tỏ thái độ, biểu thị bản thân cũng không ngại vấn đề chênh lệch tuổi tác khi kết hợp với Ông Y Y.
“Tiếp tục, nhân viên công tác đưa micro cho những người ở hàng ghế sau……”
Nghe thấy vậy, tầm mắt của mọi người đều dõi theo nhân viên công tác, cuối cùng micro được đưa cho một nữ phóng viên đeo mắt kính.
“Xin chào anh Hành, xin chào Ký Thu, tôi là phóng viên của kênh truyền hình giải trí Nam Phong. Tôi muốn hỏi hai vị một chút, trước mặt đã ở chung với nhau được một khoản thời gian, hai người có suy nghĩ về chuyện sẽ tiến thêm một bước như chính thức yêu đương hay không?”
Vấn đề mà phóng viên này hỏi rất ngay thẳng, một tí xíu vòng vo cũng không có.
Nhưng, Lộ Ký Thu lại sợ nhất vấn đề này.
Lưu Đồng đang đứng ở bàn bên cạnh, nghe được vấn đề này, đã vội vàng nhấc tay cầm micro, ngắt lời: Vấn đề này sẽ được giải đáp khi tập chính thứ hai của chương trình lên sóng. Còn bây giờ, mong mọi người hãy dành sự chú ý đến tập phát sóng chương trình vào thứ sáu tuần này một chút nhé.”
May mắn, liên quan đến vấn đề kịch bản, bọn cô có thể nhảy qua mà không trả lời.
Bị chặn câu hỏi thì nữ phóng viên cười cười, tỏ ra là đã hiểu, nhưng lại không thể hỏi vấn đề gì tiếp theo, nên đành phải nói: “Vậy tôi giúp đằng sau fan hâm mộ hỏi một câu đi! Vừa rồi phía dưới áo khoác, hai người có thân mật không?”
Vừa dứt lời, fan hâm mộ ở phía sau đang rất an tĩnh lại sôi trào.
“Thân mật đó ——”
“Khẳng định là có thân mật!”
………….
Lộ Ký Thu cúi đầu, sờ sờ vành tai đang nóng lên của mình, sau đó thấy anh cầm micro nói: “Để mọi người tự suy nghĩ.”
…… Anh đây rõ ràng chính là đang lừa gạt fan hâm mộ mà!
Sau khi kết thúc phần phỏng vấn đơn giản, người dẫn chương trình đứng trên sân khấu, nói lời tạm biệt.
“Hi vọng ba mươi ngày này chỉ là bắt đầu, chúng ta đều chờ mong có thể nhìn thấy sáu vị sẽ càng ngày càng có nhiều ‘khả năng’, phần còn lại hãy để thời gian cho chúng ta câu trả lời! Cảm ơn sáu vị đã đến ngày hôm nay, cũng vô cùng cảm ơn các phóng viên truyền thông cùng fan hâm mộ đã đến tham dự buổi họp báo này……”
Trước khi rời đi, sáu người đứng trên sân khấu, đưa lưng về phía dưới khán đài, giơ gậy chụp hình tự sướng, lúc này, buổi họp báo mới được xem là kết thúc mỹ mãn.
Bởi vì có nhận quảng cáo một thương hiệu ô tô, cho nên lúc rời đi, sáu người đã cùng nhau ngồi trên xe ô tô để di chuyển.
Ngồi vào hàng ghế ngồi phía sau, Lộ Ký Thu co người lại, cố gắng nới rộng khoảng cách với anh. Xe này rất rộng, không cần phải ngồi cạnh nhau.
Sau khi đợi một chút, Lưu Đồng và A Hồng mới lần lượt ngồi lên xe.
Chiếc xe chậm rãi đi ra đường lớn, từ đầu đến cuối Lộ Ký Thu đều nhìn ra ngoài cửa sổ xe, biểu hiện trông rất bình tĩnh nhưng chỉ cô mới biết trong lòng mình đang vô cùng rối loạn.
Mới vừa rồi trên sân khấu, Lục Nhất Hành dùng áo khoác vest phủ lên đầu hai người, ngay lúc đó, so với dưới khán đài, cô còn khẩn trương hơn. Mắt nhắm lại, cô không dám nhìn anh, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng được, hơi thở của anh nhẹ nhàng trên trán và chóp mũi của cô.
Lộ Ký Thu không dám nghĩ tới, nếu như lúc đó anh thực sự muốn hôn cô, vậy có phải cũng là kịch bản của chương trình hay không?
Thậm chí không dám nghĩ, trong khoảnh khắc đó cô đang mong đợi? Hay là chống cự?
Lục Nhất Hành ngồi bên cạnh cô, nhìn cô đang cô ý giấu bàn tay nhỏ bé trong túi áo khoác thì không kìm lòng được mà cong cong khóe miệng.
Cô đang xấu hổ, thậm chí là bắt đầu bộc lộ một chút tính tình với sự trêu chọc của anh.
Mà ở trong mắt Lục Nhất Hành, đây là phản ứng tốt. Bởi vì, điều này chứng tỏ rõ ràng là rốt cuộc cô cũng đã ý thức được —— hai người không chỉ đơn giản là đang ghi hình cho chương trình.
Xe chạy vững vàng trên đường, A Hồng liếc nhìn điện thoại, không kiềm lòng được mà che miệng nói: “Lại lên hot search trên weibo!”
Nghe nói như vậy, hai người ngồi ở phía sau đều liếc mắt nhìn A Hồng.
A Hồng gãi đầu một cái, ngượng ngùng nói: “Anh Hành, Ký Thu, bình thường hai người có thể dùng weibo để tuyên truyền, khẳng định mỗi lần đều có thể lên hot search.”
Tuy rằng đây không phải là yêu cầu cứng ngắc của tổ tiết mục nhưng kiến nghị của A Hồng cũng không sai.
Trong chốc lát, chiếc xe đã về đến dưới lầu của chung cư.
Vừa mới mở cửa xe, Lưu Đồng đã cầm điện thoại nói với Ký Thu: “Ký Thu, bạn của em đã đến, đang ở trong phòng 902 chờ em đấy.”
Lộ Ký Thu hơi sửng sốt, lúc này mới nhớ tới là tên Lộ Cẩm Vũ kia đã tới.
Gật đầu, nắm lấy tà váy xuống xe, mới vừa đi được hai bước thì phát hiện Lục Nhất Hành không có đi xuống, xoay người nhìn anh hỏi: “Anh làm sao vậy?”
Lục Nhất Hành cúi đầu, ho nhẹ một tiếng, lắc đầu nói: “Không có gì, anh đang nghĩ lát nên ăn gì.”
Nói xong cũng đi xuống trước, động tác tự nhiên nắm lấy tay cô.
Một tay Lộ Ký Thu nắm tà váy, tay còn lại để mặc anh nắm, cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ cho là anh đang lo lắng mình sẽ bị té ngã mà thôi.
Lưu Đồng đi theo phía sau hai người, đưa tay kéo A Hồng đang không có ý tứ ra phía sau, hạ giọng nói: “Cậu đi chậm một chút, đừng để lọt vào ống kính.”
Mặc dù Lưu Đồng không biết “người bạn” kia và Lộ Ký Thu có quan hệ như thế nào, nhưng với nhiều năm kinh nghiệm công tác đã nói cho cô biết —— cảnh tượng hôm nay, nhất định là rất đặc sắc.
Mọi người vào thang máy, Lộ Ký Thu kẽ cắn môi dưới, không biết một lát nữa nên giới thiệu hai người với nhau như thế nào.
Còn đang nghĩ ngợi thì cửa thang máy đã mở ra.
Mới vừa đi ra khỏi thang máy, Lộ Ký Thu đã nghe thấy giọng Lộ Cẩm Vũ đang nói chuyện.
“Nhất định phải đeo cái này sao? Cái này có chút khó nha…”
Kén cá chọn canh, nói nhiều lắm chuyện, đích thực là em trai cô rồi.
Mới vừa bước đi hai bước thì đã thấy Lộ Cẩm Vũ đi từ phòng 902 ra, trên tay còn đang cầm hộp micro.
Lộ Cẩm Vũ ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy Lộ Ký Thu, vô thức muốn gọi ‘chị’ nhưng cũng may đã kìm hãm lại kịp thời.
Lộ Ký Thu không khỏi thả lỏng tay đang nắm với Lục Nhất Hành ra. Tối hôm qua bị Lộ Cẩm Vũ nói hai người đóng giả thành thật, nên bây giờ nếu bị cậu ấy nắm thóp được hai người đang nắm tay thì không biết nó sẽ nói đến chuyện gì nữa.
Nhân viên công tác bên cạnh đều trốn phía sau máy quay, đi vào phòng 902, ở cửa chỉ còn lại ba người bọn họ.
“Xin chào, tôi là Cẩm Vũ, là bạn tốt nhất của Ký Thu, chúng tôi quen biết nhau đã hơn hai mươi năm.” Lộ Cẩm Vũ vừa nói, vừa đưa tay ra bắt tay với Lục Nhất Hành.
Lộ Ký Thu không khỏi liếc mắt nhìn cậu ấy một cái, cái người này, đúng là nói nhiều quá đấy!
“Đi vào rồi hãy nói.” Lục Nhất Hành nhàn nhạt lên tiếng.
Nói xong thì mở cửa phòng 901, ý bảo hai người bước vào.
Lộ Cẩm Vũ cũng không ngại khi đến chỗ lạ, tự mình đi vào, nhìn thấy tủ giày ở gần cửa có đôi dép tình nhân thì lại lắm lời: “Hắc, dép tình nhân ư —— “
Lộ Ký Thu đưa tay ngắt nhẹ cánh tay của cậu ấy một cái, dùng ánh mắt uy hiếp cậu, bớt nói đi!
Thay dép, cầm giày cao gót lên lầu, cũng không quên nói với Lục Nhất Hành: “Em lên lầu thay quần áo trước, anh không cần phải để ý đến cậu ấy đâu…”
Nói xong cũng nháy mắt ra dấu với Lộ Cẩm Vũ, đàng hoàng một chút!
Lộ Cẩm Vũ nhún nhún vai, đưa tay làm dấu im lặng.
Nghe thấy tiếng Lộ Ký Thu đóng cửa phòng, lúc này Lộ Cẩm Vũ mới xoay người nhìn Lục Nhất Hành, cha mẹ đã giao nhiệm vụ cho cậu, cậu nhất định phải hoàn thành nha!
Lục Nhất Hành đi tới phòng bếp, khỏi Lộ Cẩm Vũ đi sau lưng: “Muốn uống gì?”
“Có Sprite không?” Lộ Cẩm Vũ cố ý làm khó dễ, không quên bổ sung thêm một câu: “Ký Thu thích nhất là Sprite lạnh nha.”
Lục Nhất Hành nghiêng người nhìn cậu ấy một cái, dừng một chút rồi nói: “Không có, bây giờ cô ấy không tiện uống.”
Hiệp thứ nhất, Lộ Cẩm Vũ! KO (1)!
(1) KO: viết tắt của từ knock-out, ý nói Lộ Cẩm Vũ thua.
Đưa tay cầm chai nước khoáng không lạnh mà Lục Nhất Hành đưa tới, Lộ Cẩm Vũ vặn nắp chai, nhìn máy quay trong phòng khách.
Đi tới ngồi xuống ghế salon, làm bộ rất tùy ý hỏi anh: “Hai người các anh… Trước đây quen biết như thế nào?”
Lục Nhất Hành đi qua đầu phía bên kia, ngồi xuống, cũng không có gấp gáp trả lời cậu ấy, mà hỏi ngược lại: “Cậu vừa mới nói, hai người quen biết nhau đã hai mươi mấy năm?”
Lộ Cẩm Vũ toét miệng cười, cố ý nói: “Đúng vậy, cha mẹ chúng tôi đều biết, chị ấy lớn hơn tôi vài tuổi.”
Rất tốt, nói như vậy, nghe như là hai nhà có quen biết, nếu như lại nghĩ lệch thêm một chút…
“Chị ấy từng nói, nếu sau này chị ấy có bạn trai, nhất định phải đưa tới cho tôi đánh giá một chút.” Lộ Cẩm Vũ tiếp tục thêm dầu vào lửa, lừa gạt Lục Nhất Hành.
Thấy biểu tình của Lục Nhất Hành càng ngày càng không đúng, Lộ Cẩm Vũ không khỏi cười trộm trong lòng, lại thấp giọng, lắc đầu nói: “Tôi và chị ấy…”
Lời còn chưa nói hết thì đã nghe trên lầu có tiếng mở cửa, Lộ Cẩm Vũ vội vàng ngậm miệng lại.
Lộ Ký Thu mặc quần áo ở nhà, đi xuống lầu, thấy hai người ngồi trên ghế salon, cô bước tới nhưng cảm giác bầu không khí có chút là lạ.
Mỗi người ngồi ở một đầu ghế salon, Lộ Ký Thu theo thói quen ngồi xuống gần bên Lộ Cẩm Vũ.
Cô vừa ngồi xuống thì thấy Lục Nhất Hành mím chặt miệng.
Anh ấy làm sao vậy?
Lộ Ký Thu vội vàng lấy cùi chỏ chọc chọc Lộ Cẩm Vũ, nhỏ giọng hỏi cậu ấy: “Em đã làm cái gì? Em có nói gì lung tung không đó?”
Vừa mới dứt lời, Lộ Cẩm Vũ đã giơ hai tay, giả vờ vô tôi, nói: “Lộ Ký Thu! Trời đất chứng giám, em tới thăm chị, không phải chị nói là nhớ em sao, sao giờ còn đánh em…”
Lộ Ký Thu vội vàng che miệng cậu ấy lại, ra sức nháy mắt với cậu. Người này, nhất định là cố ý mà!
Mà nhìn hai chị em cô tương tác, trong mắt một người không biết chuyện gì như Lục Nhất Hành, thì đó lại là ‘liếc mắt đưa tình’.
Hết lần này tới lần khác đã chạm tới cực hạn của Lục Nhất Hành, rõ ràng là có thể trở về phòng, nhắm mắt làm ngơ, nhưng chính anh lại muốn ngồi ở chỗ này!
Lộ Ký Thu thực sự cảm thấy Lộ Cẩm Vũ là một loại phiền toái lớn, tìm được hai thư mời trên người cậu thì bắt đầu đuổi người.
“Được rồi, thư mời chúng ta đã nhận. Cậu có thể trở về đi!”
Nói xong cũng đứng lên trước, ý báo Lộ Cẩm Vũ nhanh chóng rời đi.
Lộ Cẩm Vũ ngồi trên salon còn chưa nóng mông đấy, đương nhiên là không chịu đi, nắm lấy ghế salon, hỏi Lục Nhất Hành không lên tiếng nãy giờ: “Hai người vẫn chưa ăn cơm đúng không? Em mời khách, chúng ta gọi đồ ăn tới nhé?”
“Không…”
Lời phản bác của Lộ Ký Thu còn chưa nói xong thì chợt nghe Lục Nhất Hành nói: “Cậu là khách, làm sao có thể để cho cậu mời khác. Hai người muốn ăn gì, để anh gọi.”
“Được, để em xem ở xung quanh đây có nhà hàng nào không!” Lộ Cẩm Vũ không hề khách khí, lấy điện thoại ra, bắt đầu truy cập vào phần mềm gọi đồ ăn.
Lộ Ký Thu cũng không ngốc, cô có thể cảm nhận được bầu không khí hôm nay không đúng lắm. Hơn nữa, tâm trạng của Lục Nhất Hành dường như không… không tốt lắm?
“Cậu ấy nói giỡn thôi, cậu ấy sẽ đi ngay lập tức…”
“Nói bậy!” Lộ Cẩm Vũ vừa nghe, đã lập tức cắt lời Lộ Ký Thu, xoa bụng nói: “Em rất đói bụng, không tin thì chị sờ thử đi.”
Sờ cái đầu quỷ! Lộ Ký Thu thật sự muốn sử dụng ‘bạo lực’ với em trai không làm cho người khác bớt lo của cô!
Bình thường, Lộ Cẩm Vũ rất lắm lời cũng rất ồn ào, nhưng hôm nay, tuyệt đối là cố ý!
Lộ Ký Thu hết cách với cậu ấy, không thể làm gì khác hơn là ngồi một bên yên lặng nhìn hai người bọn họ im lặng ‘không bình thường’ —— gọi đồ ăn.
Theo sở thích của Lộ Cẩm Vũ, bọn họ cuối cùng chọn một loạt các món nướng, lo lắng đến việc dạo gần đây Lộ Ký Thu không thể ăn cay nên đã cố ý ghi chú một nửa không cay.
Trong lúc đợi đồ ăn giao tới, ba người ngồi trên ghế salon, bầu không khí trở nên có chút xấu hổ.
Mắt lớn trừng mắt nhỏ, kim đồng hồ trôi qua từng phút từng giây, Lộ Ký Thu thật sự không chịu được nữa, đứng dậy nói: “Em đi rửa tay.”
Lộ Cẩm Vũ ngẩng đầu nhìn cô, không nể mặt mà phá đám, nói: “Tay của chị rất sạch nha!”
Lộ Ký Thu làm như không nghe thấy, cúi đầu đi vòng qua cậu ấy, đi thẳng vào phòng tắm.
Trong phòng khách, lại chỉ còn lại hai người bọn họ.
Lộ Cẩm Vũ cảm thấy cho tới bây giờ, sức nóng cũng không có tệ lắm, tiếp tục không ngừng cố gắng.
Làm bộ tò mò nhìn máy quay ở xung quanh, cảm khái nói: “Ghi hình chương trình như hai người quả thật không dễ dàng gì, trong nhà có nhiều máy quay như vậy, đi ra ngoài còn phải đề phòng paparazzi chụp ảnh…”
“Cũng may là Lộ Ký Thu không có ý định tìm kiếm bạn trai cùng ngành giải trí, nếu không thì không biết hai người phải nói chuyện yêu đương như thế nào…” Nói xong thì quay đầu nhìn Lục Nhất Hành, cười hỏi: “Anh cảm thấy thế nào?”
Nghe vậy, Lục Nhất Hành cau mày, nắm chặt tạp chí trong tay.
Một giây tiếp theo, Lộ Cẩm Vũ nhìn thấy anh đứng dậy, đi thẳng vào nhà tắm.
Yes! Giải quyết xong!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.