Chương 28:
Tiếu Giai Nhân
31/08/2022
Trời tối đi.
Ngưng Hương đem ghế đặt tới giường đất, lại đi sang nhà bếp, từ trong nồi hướng tây múc nước ấm vào chậu rửa mặt, lại từ lu nước múc chút nước lạnh, sờ nước thích hợp, mới bưng chậu nước trở về Tây Ốc, nói với đệ đệ ngồi ở chăn đùa nghịch đồ chơi gỗ : “Lại đây rửa chân.”
A Mộc liền nắm chặt đồ chơi gỗ dịch tới gần mép giường đất, thử thăm dò đem một đôi chân nhỏ thả đi vào.
“Nóng sao?” Ngưng Hương ôn nhu hỏi.
A Mộc lắc lắc đầu, nhìn tỷ tỷ cười.
Ngưng Hương sờ sờ hắn đầu, khom lưng thay đệ đệ rửa chân, rửa xong lau khô, nàng lại thêm chút nước ấm, chính mình cũng đặt chân vào.
Đổ nước, đóng cửa kỹ, Ngưng Hương lên giường đất, đoạt lấy tượng gỗ trong tay đệ đệ nói: “Ngủ, ngày mai lại chơi.”
“Vậy tỷ để bên cạnh ta.” A Mộc đôi mắt đuổi theo tượng gỗ trong tay tỷ tỷ, lưu luyến.
Ngưng Hương liền đem đồ vật đặt tới đầu giường đất, sau đó giúp đệ đệ cởi ra áo bông thật dày, tỷ đệ hai cùng nhau vào ổ chăn.
Đồ vật trong phòng chỉ có hai cái giường đất, nguyên bản Từ Thủ Lương phu thê ngủ đông phòng, Tây Ốc là Từ Thu Nhi cùng A Mộc ngủ đầu giường đất, buổi tối kéo trương mành, cùng bên kia Từ Hòe ngăn cách. Lớn như vậy hai anh em vẫn ngủ một phòng, ở gia đình giàu không bao giờ xảy ra chuyện như vậy, nhưng đây là ở nông thôn, mùa hè ngày nóng, Từ Hòe có thể ngủ ở phong bên cách vách, nhưng là mùa đông, nào có như vậy nhiều củi đốt giường đất, Từ gia còn có điểm chú ý, có người gia một nhà mấy người đều nằm chen ở một cái trên giường đất.
Vì để các nàng tỷ đệ hai người hảo hảo trò chuyện, đêm nay Từ Hòe huynh muội tạm thời dọn tới đông phòng, kỳ thật cũng không có gì kiêng dè, mùa đông bên trong xiêm y ăn mặc dày, che đến kín mít, không cần lo lắng nhìn , cái không nên nhìn khiến cho xấu hổ.
“Tỷ tỷ thật thơm.” A Mộc ỷ lại mà ôm tỷ tỷ, đặc biệt cao hứng.
“A Mộc về sau không được đi Bắc Hà biết không?” Ngưng Hương hôn trán đệ đệ , nhu nhu mà dặn dò nói, “Muốn đi chơi nước ngươi chờ đại ca mang ngươi đi, đại ca không rảnh còn có nhị tỷ đâu, không được cùng Đại Tráng đi, vạn nhất ngươi rớt đến trong nước bò không lên làm sao bây giờ?”
Bởi vì xác thật phát sinh quá, nàng tuy rằng không khóc, nghe tới vẫn như cũ thập phần sợ hãi cùng thương tâm.
A Mộc đã có thể nhận ra cảm xúc của tỷ tỷ, trong bóng tối nhìn không thấy tỷ tỷ, hắn vươn tay nhỏ sờ mặt tỷ tỷ, “Tỷ tỷ không khóc, ta nghe lời tỷ tỷ nói.”
Tỷ đệ hai người đau lòng lẫn nhau, nhiều hơn là cảm giác cửu biệt gặp,trò chuyện liền ngủ một lúc rồi ngủ.
Lục gia thôn bên cạnh, Lục Thành ba huynh đệ mấy cái cũng ngủ, A Đào một mình ngủ Tây Ốc.
Trong Đông phòng, Lục Thành hai cha con ngủ ở đầu giường đất nóng hổi, Lục Ngôn ngủ trung gian, Lục Định nhỏ nhất mười ba tuổi ngủ bên ngoài, cũng là vị trí lạnh nhất. Nhưng Lục Định không có nửa điểm câu oán hận, bởi vì……
Đêm khuya tĩnh lặng, A Nam đột nhiên a a khóc hai tiếng, Lục Thành cùng Lục Ngôn nháy mắt bừng tỉnh.
Tiểu tử thúi muốn xi xi.
Lục Thành vừa muốn lên, đũng quần bỗng nhiên nóng lên.
Hắn tức khắc cương ở nơi đó.
Lục Ngôn đã phủ thêm áo ngoài xuống đất. Tiểu gia hỏa nửa đêm muốn xi xi còn muốn ăn sữa, trong nồi đã hâm nóng tốt sữa dê, lòng bếp luôn để hai thanh củi chay để giữ sữa ấm áp. Hai anh em một cái đem dỗ hài tử xi xi, một người đi nhóm lửa, đã phối hợp hơn nửa năm, ai ngờ Lục Ngôn thắp sáng đèn, lại thấy đại ca vẫn không nhúc nhích ngồi ở chỗ đó.
“Lại tè dầm?” Lục Ngôn hiểu rõ hỏi.
Lục Thành nhìn nam oa trong ổ chăn làm chuyện xấu còn có mặt mũi khóc lóc rầm rì, thở dài, rũ mắt nói: “Trước ta tìm cái quần thay.”
Lục Ngôn chỉ vào đầu giường đất nói: “Không phải đều ở phía dưới đệm giường sao?” Đặt ở phía dưới đệm giường, quần được giữ nóng hổi, một khi A Nam tè dầm, tùy tay có thể đổi mới mà nhóc con không bị lạnh.
“Là ta muốn đổi, hắn đều tè trên người ta.” Lục Thành sờ sờ A Nam mông phía dưới, một chút đều không có việc gì, chui ra ổ chăn nhìn lại chính mình, ướt lộc cộc một mảnh, phảng phất hắn mới là cái người tè dầm, cũng không biết đêm nay tiểu gia hỏa tư thế như thế nào.
Bỗng nhiên trong ổ chăn đột nhiên có người buồn cười.
Lục Thành nhíu mày xem qua đi, thấy lão tam Lục Định đã đem đầu lùi về ổ chăn.
Lục Ngôn nhìn đại ca nhà mình, bởi vì quần ướt, bên trong đồ vật liền rõ ràng, hắn nhìn chằm chằm nhìn mắt, cười không nổi.
Chính mình cùng đại ca so, giống như chênh lệch có chút lớn……
Trách không được hắn xấu hổ không ra khỏi chăn.
Lục Ngôn nhanh chóng từ trong ngăn tủ lấy quần ra , ném tới trên giường đất .
Quần lạnh lẽo, Lục Thành khi thay lạnh đến tỉnh hẳn, chui vào ổ chăn ấm áp của nhị đệ một lát, mới một lần nữa trở về ổ chăn chính mình, đem A Nam đang há mồm kêu khóc ôm đến trong lòng ngực dỗ.
Vì thế Lục Ngôn phải chờ lát mới dùng cái muỗng một chút một chút bón cháu trai trong lòng ngực đại ca, xong xuôi sau đó lần nữa chui vào ổ chăn.
Ngưng Hương đem ghế đặt tới giường đất, lại đi sang nhà bếp, từ trong nồi hướng tây múc nước ấm vào chậu rửa mặt, lại từ lu nước múc chút nước lạnh, sờ nước thích hợp, mới bưng chậu nước trở về Tây Ốc, nói với đệ đệ ngồi ở chăn đùa nghịch đồ chơi gỗ : “Lại đây rửa chân.”
A Mộc liền nắm chặt đồ chơi gỗ dịch tới gần mép giường đất, thử thăm dò đem một đôi chân nhỏ thả đi vào.
“Nóng sao?” Ngưng Hương ôn nhu hỏi.
A Mộc lắc lắc đầu, nhìn tỷ tỷ cười.
Ngưng Hương sờ sờ hắn đầu, khom lưng thay đệ đệ rửa chân, rửa xong lau khô, nàng lại thêm chút nước ấm, chính mình cũng đặt chân vào.
Đổ nước, đóng cửa kỹ, Ngưng Hương lên giường đất, đoạt lấy tượng gỗ trong tay đệ đệ nói: “Ngủ, ngày mai lại chơi.”
“Vậy tỷ để bên cạnh ta.” A Mộc đôi mắt đuổi theo tượng gỗ trong tay tỷ tỷ, lưu luyến.
Ngưng Hương liền đem đồ vật đặt tới đầu giường đất, sau đó giúp đệ đệ cởi ra áo bông thật dày, tỷ đệ hai cùng nhau vào ổ chăn.
Đồ vật trong phòng chỉ có hai cái giường đất, nguyên bản Từ Thủ Lương phu thê ngủ đông phòng, Tây Ốc là Từ Thu Nhi cùng A Mộc ngủ đầu giường đất, buổi tối kéo trương mành, cùng bên kia Từ Hòe ngăn cách. Lớn như vậy hai anh em vẫn ngủ một phòng, ở gia đình giàu không bao giờ xảy ra chuyện như vậy, nhưng đây là ở nông thôn, mùa hè ngày nóng, Từ Hòe có thể ngủ ở phong bên cách vách, nhưng là mùa đông, nào có như vậy nhiều củi đốt giường đất, Từ gia còn có điểm chú ý, có người gia một nhà mấy người đều nằm chen ở một cái trên giường đất.
Vì để các nàng tỷ đệ hai người hảo hảo trò chuyện, đêm nay Từ Hòe huynh muội tạm thời dọn tới đông phòng, kỳ thật cũng không có gì kiêng dè, mùa đông bên trong xiêm y ăn mặc dày, che đến kín mít, không cần lo lắng nhìn , cái không nên nhìn khiến cho xấu hổ.
“Tỷ tỷ thật thơm.” A Mộc ỷ lại mà ôm tỷ tỷ, đặc biệt cao hứng.
“A Mộc về sau không được đi Bắc Hà biết không?” Ngưng Hương hôn trán đệ đệ , nhu nhu mà dặn dò nói, “Muốn đi chơi nước ngươi chờ đại ca mang ngươi đi, đại ca không rảnh còn có nhị tỷ đâu, không được cùng Đại Tráng đi, vạn nhất ngươi rớt đến trong nước bò không lên làm sao bây giờ?”
Bởi vì xác thật phát sinh quá, nàng tuy rằng không khóc, nghe tới vẫn như cũ thập phần sợ hãi cùng thương tâm.
A Mộc đã có thể nhận ra cảm xúc của tỷ tỷ, trong bóng tối nhìn không thấy tỷ tỷ, hắn vươn tay nhỏ sờ mặt tỷ tỷ, “Tỷ tỷ không khóc, ta nghe lời tỷ tỷ nói.”
Tỷ đệ hai người đau lòng lẫn nhau, nhiều hơn là cảm giác cửu biệt gặp,trò chuyện liền ngủ một lúc rồi ngủ.
Lục gia thôn bên cạnh, Lục Thành ba huynh đệ mấy cái cũng ngủ, A Đào một mình ngủ Tây Ốc.
Trong Đông phòng, Lục Thành hai cha con ngủ ở đầu giường đất nóng hổi, Lục Ngôn ngủ trung gian, Lục Định nhỏ nhất mười ba tuổi ngủ bên ngoài, cũng là vị trí lạnh nhất. Nhưng Lục Định không có nửa điểm câu oán hận, bởi vì……
Đêm khuya tĩnh lặng, A Nam đột nhiên a a khóc hai tiếng, Lục Thành cùng Lục Ngôn nháy mắt bừng tỉnh.
Tiểu tử thúi muốn xi xi.
Lục Thành vừa muốn lên, đũng quần bỗng nhiên nóng lên.
Hắn tức khắc cương ở nơi đó.
Lục Ngôn đã phủ thêm áo ngoài xuống đất. Tiểu gia hỏa nửa đêm muốn xi xi còn muốn ăn sữa, trong nồi đã hâm nóng tốt sữa dê, lòng bếp luôn để hai thanh củi chay để giữ sữa ấm áp. Hai anh em một cái đem dỗ hài tử xi xi, một người đi nhóm lửa, đã phối hợp hơn nửa năm, ai ngờ Lục Ngôn thắp sáng đèn, lại thấy đại ca vẫn không nhúc nhích ngồi ở chỗ đó.
“Lại tè dầm?” Lục Ngôn hiểu rõ hỏi.
Lục Thành nhìn nam oa trong ổ chăn làm chuyện xấu còn có mặt mũi khóc lóc rầm rì, thở dài, rũ mắt nói: “Trước ta tìm cái quần thay.”
Lục Ngôn chỉ vào đầu giường đất nói: “Không phải đều ở phía dưới đệm giường sao?” Đặt ở phía dưới đệm giường, quần được giữ nóng hổi, một khi A Nam tè dầm, tùy tay có thể đổi mới mà nhóc con không bị lạnh.
“Là ta muốn đổi, hắn đều tè trên người ta.” Lục Thành sờ sờ A Nam mông phía dưới, một chút đều không có việc gì, chui ra ổ chăn nhìn lại chính mình, ướt lộc cộc một mảnh, phảng phất hắn mới là cái người tè dầm, cũng không biết đêm nay tiểu gia hỏa tư thế như thế nào.
Bỗng nhiên trong ổ chăn đột nhiên có người buồn cười.
Lục Thành nhíu mày xem qua đi, thấy lão tam Lục Định đã đem đầu lùi về ổ chăn.
Lục Ngôn nhìn đại ca nhà mình, bởi vì quần ướt, bên trong đồ vật liền rõ ràng, hắn nhìn chằm chằm nhìn mắt, cười không nổi.
Chính mình cùng đại ca so, giống như chênh lệch có chút lớn……
Trách không được hắn xấu hổ không ra khỏi chăn.
Lục Ngôn nhanh chóng từ trong ngăn tủ lấy quần ra , ném tới trên giường đất .
Quần lạnh lẽo, Lục Thành khi thay lạnh đến tỉnh hẳn, chui vào ổ chăn ấm áp của nhị đệ một lát, mới một lần nữa trở về ổ chăn chính mình, đem A Nam đang há mồm kêu khóc ôm đến trong lòng ngực dỗ.
Vì thế Lục Ngôn phải chờ lát mới dùng cái muỗng một chút một chút bón cháu trai trong lòng ngực đại ca, xong xuôi sau đó lần nữa chui vào ổ chăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.