Chương 150: Hi vọng? (2)
Đào Y
25/12/2016
"Nếu suy nghĩ kỹ, cô có thể nghĩ ra được, không phải sao? Con dâu của nhà họ Lục, gia đình có thể chỉ có bốn bức tường, nhưng tuyệt đối không thể
lớn lên trong gia đình mà thân tình cũng có thể mua bán như nhà họ Cố
được." Bùi Dực thu hồi tài liệu trên tay cô, "Tạm thời đừng nói cho anh
ấy, tôi tới đi tìm cô."
"Tôi không cần phải cam kết bất kỳ cái gì với ai cả, đây là anh tự nguyện cho tôi xem , tôi và Lục Duật Kiêu là vợ chồng, tôi đối với anh ấy, sẽ giữ vững sự thẳng thắn cần thiết." Cố Tử Mạt không sao cả ngoắc ngoắc môi, cũng không đồng ý.
Bởi vì giữa cô và Lục Duật Kiêu, thiếu sự thẳng thắn, mới tạo thành sự ngăn cách như bây giờ, như vậy về sau, cô sẽ không như vậy nữa.
Giữa bọn họ có vấn đề, cô sẽ nói thẳng ra, hơn nữa nói cho anh ấy biết.
Bùi Dực không ngờ cô sẽ nói như thế, ngẩn người, sau đó lắc đầu, dán kín tập tài liệu, nắm chặt tay Diệp Nhất Đóa, xải bước ra bên ngoài.
"Này, anh buông tôi ra!" Diệp Nhất Đóa vừa kéo tay Bùi Dực, vừa bất mãn kêu la với Bùi Dực.
"Không đi U Lan cư?" Một câu nói của Bùi Dực, liền ngăn chặn mọi phản kháng của Diệp Nhất Đóa.
Cố Tử Mạt tiến lên vài bước, muốn ngăn cuộc chiến bắt gian ở U Lan cư tối nay, mới vừa đi được mấy bước, điện thoại di động có tin nhắn đến, cô vội liếc mắt nhìn, lòng bàn tay một trận tê dại, bước chân cũng không khỏi dừng lại.
Hứa Ngộ hẹn cô đến U Lan cư!
Đương nhiên cô sẽ không đi, trực tiếp xóa tin nhắn, trở về nhà.
dien.dan.le^quy'don^
. . . . . .
*
Đinh một tiếng, thang máy mở ra.
Hứa Ngộ giơ chân lên, khi thấy người đàn ông trong thang máy thì hơi dừng lại.
Hai người gật đầu với nhau, anh mới đi vào.
Cố phu nhân mời anh thiết kế, mà Lục Duật Kiêu lại là nhà đầu tư của Cố phu nhân, vừa rồi ở trong hội nghị, bọn họ có trao đổi gián tiếp.
Hứa Ngộ không biết lai lịch của Lục Duật Kiêu ra sao, cũng không biết tính tình của Lục Duật Kiêu như thế nào, nhưng anh biết, người đàn ông này, đã là chồng của Cố Tử Mạt.
Cố phu nhân dùng một chút tin tức về hôn nhân của Cố Tử Mạt, để đổi lấy lần hợp tác này.
Mà Lục Duật Kiêu thì không phải như vậy, anh đã xem qua tất cả tư liệu về Hứa Ngộ, thậm chí, lúc này Hứa Ngộ rời đi, sẽ đi đến đâu, anh cũng đều biết!
Điều này công lao đều nhờ mật báo của Bùi Dực.
Bùi Dực bị Diệp Nhất Đóa lôi đi bắt gian, Bùi Dực không lỗ mãng giống Diệp Nhất Đóa, lúc từ trong miệng Diệp Nhất Đóa biết được, nam chính gọi là ‘ Hứa Ngộ ’, thì cậu ta mơ hồ ý thức được chuyện không ổn.
Cậu ta có nhiều phương pháp, lập tức phái người đi thăm dò Hứa Ngộ hẹn người nào, kết quả điều tra, tra được đến trên đầu Cố Tử Mạt.
Lúc này cậu ta rất tức giận, lập tức báo cho Lục Duật Kiêu.
Nhớ lại cái quá trình không khéo không thành sách này, Lục Duật Kiêu câu môi, liếc Hứa Ngộ ở bên cạnh một cái, nhàn nhạt mở miệng, "Nghe nói đến nay anh Hứa đối với vợ tôi, vẫn là thâm tình khó quên?"
Hứa Ngộ nghiêm mặt, nở nụ cười, trầm ngâm, nói, "Bạn cũ, tình cũ, người cũ, nhưng trái tim, vẫn như lúc ban đầu."
Lục Duật Kiêu nghe xong, nhẹ nhàng híp mắt, mặc dù nghe được ý hơi khiêu khích trong lời nói của Hứa Ngộ vẫn nhẹ nhàng cong miệng cười yếu ớt, hết sức tuấn tú.
Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, không khí trầm mặc hết sức quỷ dị.
Lục Duật Kiêu bảo trì bình thản, Hứa Ngộ cũng như vậy, vì không mở miệng cũng sẽ không cảm thấy lúng túng.
Rất nhanh, thang máy dừng ở sảnh lầu một, hai người một trước một sau bước ra ngoài.
Thân cao chân dài, đều là dáng vẻ người xuất sắc thành công, hơn nữa dung mạo đều có điểm đặc biệt riêng, đều cực kỳ anh tuấn, cho nên sự xuất hiện của bọn họ gần như tạo thành một cảnh khó có được ở đại sảnh.
Bỗng chốc, bước chân của Lục Duật Kiêu dừng lại.
"Hẹn cô ấy ở U Lan cư, đúng không." Nói xong, người đàn ông lắc lắc điện thoại di động trong tay, "Cô ấy nói với tôi, cũng nhờ tôi nói cho anh biết, cô ấy sẽ không đi."
Hứa Ngộ cũng dừng lại, nhìn thẳng vào đôi mắt thâ thúy của đối phương, nở nụ cười, nói, "Đáng tiếc, sợ rằng anh Lục không có biện pháp chăm sóc tốt cho hai vị tiểu thư xinh đẹp cùng một lúc, không phải sao? Tôi nghe nói về một it chuyện của anh Lục, cũng có tìm hiểu qua, tôi nghĩ, vào lúc này, vợ chưa cưới của anh Lục nhất định càng cần đến anh, mà Tử Mạt, sẽ cần tôi một lần nữa, giống như trước đây vậy."
Hứa Ngộ nói chắc như đinh đóng cột, Lục Duật Kiêu một chữ không phát, qua một lúc lâu, anh cười khẽ, "Anh Hứa rất có lòng tin, tôi tự thẹn không bằng."
Hứa Ngộ biết Lục Duật Kiêu đang châm chọc anh tự tin quá mức, thành tự phụ.
Nhưng anh cũng không có tự loạn trận cước, mà vẫn ngẩng đầu lên, nói: " Có lẽ không lâu nữa, bên tôi sẽ có hy vọng rồi."
Khóe môi của Lục Duật Kiêu nâng lên, trào phúng, "Tôi hiểu cô ấy, mang tổn thương đến cho cô ấy, thì cô ấy sẽ không lại muốn nữa."
Nói xong, anh liền cất bước, bước về phía trước.
Hứa Ngộ liền giật mình, ngay sau đó đuổi theo, nói: " Người tiếp theo sẽ làm tổn thương cô ấy, chính là anh Lục."
Ánh mắt Lục Duật Kiêu tối sầm lại, quay đầu, "Tôi sẽ không cho anh tạo ra cơ hội này!"
Điện thoại di động có tin nhắn tới, anh nhìn nhìn, khóe miệng căng thẳng có đường cong, "Tôi phải về nhà, xin lỗi không tiếp được."
Lưu lại một mình Hứa Ngộ, thân hình cao ngất, lại chán nản.
Lúc Lục Duật Kiêu về nhà, Cố Tử Mạt đang gõ mạnh cửa của nhà đối diện.
"Kiều Tử Hoài, anh ra đây!"
Anh đi tới, cau mày, đau lòng cầm tay phải đập đến mức sưng đỏ của cô, hỏi cô, "Tử Mạt, sao vậy?"
Cố Tử Mạt quay đầu lại, nhìn thấy anh đã về, "A, anh về rồi, vậy chúng ta về nhà trước thôi." Trước đó cô có gửi tin nhắn cho anh, nói anh về nhà dùng bữa tối, bây giờ anh đã về rồi, đương nhiên cô không muốn để những chuyện khác ảnh hưởng đến tâm tình của anh.
Diệp Nhất Đóa nói đúng, cô tuyệt đối không thể đẩy Lục Duật Kiêu tới bên cạnh Lâm Yên Nhiên được, cái đó gọi là —— tự chui đầu vào lưới.
Như vậy thực ngu xuẩn.
Anh không hiểu, "Chuyện gì xảy ra, Kiều Tử Hoài chọc đến em, anh nhất định phải ra khí giúp em."
Cô thấy anh truy hỏi đến cùng, bất đắc dĩ đạp lên cánh cửa nhà Kiều Tử Hoài, lôi kéo anh trở về nhà, thở dài, nói, "Kiều Tử Hoài cố ý, anh ta nâng Lâm Yên Nhiên lên mặt bàn rồi."
Tối hôm nay, sau khi cô làm xong bữa tối, nhàm chán nên xem tin tức, tin tức có Ninh Uyển làm tuyên truyền cho bộ phim mới, mà hào quang của ảnh hậu, không nghi ngờ chút nào khiến Ninh Uyển lại lên trang đầu.
Mà lúc tuyên truyền bộ phim mới, Ninh Uyển lại chủ động nói ra, nói đến chuyện trước đó cô liên tục ước hẹn với một vị công tử nhà giàu, chính là Lục Duật Kiêu!
Phóng viên không nghi ngờ chút nào đã hỏi tới quan hệ của hai người, Ninh Uyển còn rất rộng rãi cười trả lời nói, thực lòng thích đối phương, nhưng đối phương quá khó theo đuổi, nên cô đã quyết định buông tay.
Mà đối với điều này, có người đứng ra khen ngợi Ninh Uyển dám yêu lại dám buông tay, là ‘ hình tượng người phụ nữ’ độ lượng, đúng lúc phù hợp với hình tượng của cô ấy trong bộ phim mới, mọi người đều tỏ vẻ chờ mong với bộ phim mới.
Mà từ trước đến này, phóng viên vẫn luôn đào bới, bắt lấy lời nói của Ninh Uyển để nhằm vào Ninh Uyển, nói nếu là thực sự thích, làm sao lại buông tay, trong lúc nhất thời, hiện trường trở nên vô cùng xấu hổ.
Mà Ninh Uyển chỉ cười khẽ, thản nhiên nói, là do sau khi tiếp xúc, cô phát hiện Lục Duật Kiêu đã có vợ chưa cưới, cũng tiết lộ vợ chưa cưới của Lục Duật Kiêu họ Lâm.
"Tôi không cần phải cam kết bất kỳ cái gì với ai cả, đây là anh tự nguyện cho tôi xem , tôi và Lục Duật Kiêu là vợ chồng, tôi đối với anh ấy, sẽ giữ vững sự thẳng thắn cần thiết." Cố Tử Mạt không sao cả ngoắc ngoắc môi, cũng không đồng ý.
Bởi vì giữa cô và Lục Duật Kiêu, thiếu sự thẳng thắn, mới tạo thành sự ngăn cách như bây giờ, như vậy về sau, cô sẽ không như vậy nữa.
Giữa bọn họ có vấn đề, cô sẽ nói thẳng ra, hơn nữa nói cho anh ấy biết.
Bùi Dực không ngờ cô sẽ nói như thế, ngẩn người, sau đó lắc đầu, dán kín tập tài liệu, nắm chặt tay Diệp Nhất Đóa, xải bước ra bên ngoài.
"Này, anh buông tôi ra!" Diệp Nhất Đóa vừa kéo tay Bùi Dực, vừa bất mãn kêu la với Bùi Dực.
"Không đi U Lan cư?" Một câu nói của Bùi Dực, liền ngăn chặn mọi phản kháng của Diệp Nhất Đóa.
Cố Tử Mạt tiến lên vài bước, muốn ngăn cuộc chiến bắt gian ở U Lan cư tối nay, mới vừa đi được mấy bước, điện thoại di động có tin nhắn đến, cô vội liếc mắt nhìn, lòng bàn tay một trận tê dại, bước chân cũng không khỏi dừng lại.
Hứa Ngộ hẹn cô đến U Lan cư!
Đương nhiên cô sẽ không đi, trực tiếp xóa tin nhắn, trở về nhà.
dien.dan.le^quy'don^
. . . . . .
*
Đinh một tiếng, thang máy mở ra.
Hứa Ngộ giơ chân lên, khi thấy người đàn ông trong thang máy thì hơi dừng lại.
Hai người gật đầu với nhau, anh mới đi vào.
Cố phu nhân mời anh thiết kế, mà Lục Duật Kiêu lại là nhà đầu tư của Cố phu nhân, vừa rồi ở trong hội nghị, bọn họ có trao đổi gián tiếp.
Hứa Ngộ không biết lai lịch của Lục Duật Kiêu ra sao, cũng không biết tính tình của Lục Duật Kiêu như thế nào, nhưng anh biết, người đàn ông này, đã là chồng của Cố Tử Mạt.
Cố phu nhân dùng một chút tin tức về hôn nhân của Cố Tử Mạt, để đổi lấy lần hợp tác này.
Mà Lục Duật Kiêu thì không phải như vậy, anh đã xem qua tất cả tư liệu về Hứa Ngộ, thậm chí, lúc này Hứa Ngộ rời đi, sẽ đi đến đâu, anh cũng đều biết!
Điều này công lao đều nhờ mật báo của Bùi Dực.
Bùi Dực bị Diệp Nhất Đóa lôi đi bắt gian, Bùi Dực không lỗ mãng giống Diệp Nhất Đóa, lúc từ trong miệng Diệp Nhất Đóa biết được, nam chính gọi là ‘ Hứa Ngộ ’, thì cậu ta mơ hồ ý thức được chuyện không ổn.
Cậu ta có nhiều phương pháp, lập tức phái người đi thăm dò Hứa Ngộ hẹn người nào, kết quả điều tra, tra được đến trên đầu Cố Tử Mạt.
Lúc này cậu ta rất tức giận, lập tức báo cho Lục Duật Kiêu.
Nhớ lại cái quá trình không khéo không thành sách này, Lục Duật Kiêu câu môi, liếc Hứa Ngộ ở bên cạnh một cái, nhàn nhạt mở miệng, "Nghe nói đến nay anh Hứa đối với vợ tôi, vẫn là thâm tình khó quên?"
Hứa Ngộ nghiêm mặt, nở nụ cười, trầm ngâm, nói, "Bạn cũ, tình cũ, người cũ, nhưng trái tim, vẫn như lúc ban đầu."
Lục Duật Kiêu nghe xong, nhẹ nhàng híp mắt, mặc dù nghe được ý hơi khiêu khích trong lời nói của Hứa Ngộ vẫn nhẹ nhàng cong miệng cười yếu ớt, hết sức tuấn tú.
Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, không khí trầm mặc hết sức quỷ dị.
Lục Duật Kiêu bảo trì bình thản, Hứa Ngộ cũng như vậy, vì không mở miệng cũng sẽ không cảm thấy lúng túng.
Rất nhanh, thang máy dừng ở sảnh lầu một, hai người một trước một sau bước ra ngoài.
Thân cao chân dài, đều là dáng vẻ người xuất sắc thành công, hơn nữa dung mạo đều có điểm đặc biệt riêng, đều cực kỳ anh tuấn, cho nên sự xuất hiện của bọn họ gần như tạo thành một cảnh khó có được ở đại sảnh.
Bỗng chốc, bước chân của Lục Duật Kiêu dừng lại.
"Hẹn cô ấy ở U Lan cư, đúng không." Nói xong, người đàn ông lắc lắc điện thoại di động trong tay, "Cô ấy nói với tôi, cũng nhờ tôi nói cho anh biết, cô ấy sẽ không đi."
Hứa Ngộ cũng dừng lại, nhìn thẳng vào đôi mắt thâ thúy của đối phương, nở nụ cười, nói, "Đáng tiếc, sợ rằng anh Lục không có biện pháp chăm sóc tốt cho hai vị tiểu thư xinh đẹp cùng một lúc, không phải sao? Tôi nghe nói về một it chuyện của anh Lục, cũng có tìm hiểu qua, tôi nghĩ, vào lúc này, vợ chưa cưới của anh Lục nhất định càng cần đến anh, mà Tử Mạt, sẽ cần tôi một lần nữa, giống như trước đây vậy."
Hứa Ngộ nói chắc như đinh đóng cột, Lục Duật Kiêu một chữ không phát, qua một lúc lâu, anh cười khẽ, "Anh Hứa rất có lòng tin, tôi tự thẹn không bằng."
Hứa Ngộ biết Lục Duật Kiêu đang châm chọc anh tự tin quá mức, thành tự phụ.
Nhưng anh cũng không có tự loạn trận cước, mà vẫn ngẩng đầu lên, nói: " Có lẽ không lâu nữa, bên tôi sẽ có hy vọng rồi."
Khóe môi của Lục Duật Kiêu nâng lên, trào phúng, "Tôi hiểu cô ấy, mang tổn thương đến cho cô ấy, thì cô ấy sẽ không lại muốn nữa."
Nói xong, anh liền cất bước, bước về phía trước.
Hứa Ngộ liền giật mình, ngay sau đó đuổi theo, nói: " Người tiếp theo sẽ làm tổn thương cô ấy, chính là anh Lục."
Ánh mắt Lục Duật Kiêu tối sầm lại, quay đầu, "Tôi sẽ không cho anh tạo ra cơ hội này!"
Điện thoại di động có tin nhắn tới, anh nhìn nhìn, khóe miệng căng thẳng có đường cong, "Tôi phải về nhà, xin lỗi không tiếp được."
Lưu lại một mình Hứa Ngộ, thân hình cao ngất, lại chán nản.
Lúc Lục Duật Kiêu về nhà, Cố Tử Mạt đang gõ mạnh cửa của nhà đối diện.
"Kiều Tử Hoài, anh ra đây!"
Anh đi tới, cau mày, đau lòng cầm tay phải đập đến mức sưng đỏ của cô, hỏi cô, "Tử Mạt, sao vậy?"
Cố Tử Mạt quay đầu lại, nhìn thấy anh đã về, "A, anh về rồi, vậy chúng ta về nhà trước thôi." Trước đó cô có gửi tin nhắn cho anh, nói anh về nhà dùng bữa tối, bây giờ anh đã về rồi, đương nhiên cô không muốn để những chuyện khác ảnh hưởng đến tâm tình của anh.
Diệp Nhất Đóa nói đúng, cô tuyệt đối không thể đẩy Lục Duật Kiêu tới bên cạnh Lâm Yên Nhiên được, cái đó gọi là —— tự chui đầu vào lưới.
Như vậy thực ngu xuẩn.
Anh không hiểu, "Chuyện gì xảy ra, Kiều Tử Hoài chọc đến em, anh nhất định phải ra khí giúp em."
Cô thấy anh truy hỏi đến cùng, bất đắc dĩ đạp lên cánh cửa nhà Kiều Tử Hoài, lôi kéo anh trở về nhà, thở dài, nói, "Kiều Tử Hoài cố ý, anh ta nâng Lâm Yên Nhiên lên mặt bàn rồi."
Tối hôm nay, sau khi cô làm xong bữa tối, nhàm chán nên xem tin tức, tin tức có Ninh Uyển làm tuyên truyền cho bộ phim mới, mà hào quang của ảnh hậu, không nghi ngờ chút nào khiến Ninh Uyển lại lên trang đầu.
Mà lúc tuyên truyền bộ phim mới, Ninh Uyển lại chủ động nói ra, nói đến chuyện trước đó cô liên tục ước hẹn với một vị công tử nhà giàu, chính là Lục Duật Kiêu!
Phóng viên không nghi ngờ chút nào đã hỏi tới quan hệ của hai người, Ninh Uyển còn rất rộng rãi cười trả lời nói, thực lòng thích đối phương, nhưng đối phương quá khó theo đuổi, nên cô đã quyết định buông tay.
Mà đối với điều này, có người đứng ra khen ngợi Ninh Uyển dám yêu lại dám buông tay, là ‘ hình tượng người phụ nữ’ độ lượng, đúng lúc phù hợp với hình tượng của cô ấy trong bộ phim mới, mọi người đều tỏ vẻ chờ mong với bộ phim mới.
Mà từ trước đến này, phóng viên vẫn luôn đào bới, bắt lấy lời nói của Ninh Uyển để nhằm vào Ninh Uyển, nói nếu là thực sự thích, làm sao lại buông tay, trong lúc nhất thời, hiện trường trở nên vô cùng xấu hổ.
Mà Ninh Uyển chỉ cười khẽ, thản nhiên nói, là do sau khi tiếp xúc, cô phát hiện Lục Duật Kiêu đã có vợ chưa cưới, cũng tiết lộ vợ chưa cưới của Lục Duật Kiêu họ Lâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.