Chương 136: Sẽ không tha thứ sao? 1
Đào Y
25/12/2016
Gió nhẹ thổi tới,
quét đi một phần mùa hè nóng bức, lại không thể mang đi cảm giác bực bội trong lòng cô, đều bởi vì hai người trước mắt kia.
Không thể không nói, trước mắt đột nhiên xuất hiện hai người kia, là một tổ hợp rất kỳ diệu.
Cô vuốt vuốt lọn tóc bay loạn vì bị gió nhẹ thổi, trực tiếp đi tới trước mặt Cố Trinh Trinh, nói: " Làm cái gì vậy, chẳng lẽ cô muốn qua lại với bạn trai cũ của tôi một lần nữa? Đừng quên, người đàn ông bên cạnh cô này, là cao thủ đùa giỡn tình cảm."
Mặc dù không có thấy Cố Trinh Trinh cùng Hứa Ngộ thân mật công khai, nhưng cô vẫn là nhịn không được châm biếm một câu.
Trong lòng Cố Trinh Trinh ngưỡng mộ Hứa Ngộ, đây là điều mà từ năm năm trước, cô cũng đã biết rồi.
Khi đó, Hứa Ngộ ngụy trang thành một học sinh nghèo, Cố Trinh Trinh ngại thân phận nghèo kiết hủ lậu của anh ta, đè nén tình cảm kích động của mình xuống, rồi sau đó, Hứa Ngộ thay đổi hoàn toàn quay trở về, không biết Cố Trinh Trinh có hối hận vì mình bị vẻ ngoài che mắt hay không.
Hứa Ngộ nghe được một câu cuối cùng của Cố Tử Mạt, sắc mặt xám trắng, mím môi đứng ở một bên, vẫn cố kìm nén, không có nói gì.
Mà Cố Trinh Trinh thì ngược lại, trên mặt có chút mất tự nhiên, khi Cố Tử Mạt nói xong, cô liền len lén liếc Hứa Ngộ một cái, thấy Hứa Ngộ vẫn không nhúc nhích, cô cũng không dám nói cái gì.
Đơn giản nói một câu phủ nhận, "Chị, chị cứ việc yên tâm, em sẽ không lặp lại chiêu cũ."
Động tác ánh mắt của Cố Trinh Trinh toàn bộ đều rơi vào trong mắt của Cố Tử Mạt, sao cô không nhìn ra tiểu tâm tư của Cố Trinh Trinh chứ.
Lúc này cô thản nhiên miệt thị nói, "Bản thân tôi, cũng không có gì yên tâm hay không yên tâm, chẳng qua tôi đang lo lắng thay bạn của mình thôi." Ngay sau đó, cô chuyển ánh mắt keo kiệt đến trên người Hứa Ngộ, nhướng mày nói với anh ta, "Hứa Ngộ, nếu anh đã nhận định Nhất Đóa là bạn gái của anh, vậy thì xin phiền anh, hãy đối tốt với cô ấy."
Trong mấy câu này, không phải không có nói bóng nói gió Hứa Ngộ là ‘ Hoa đã có chủ ’.
Ánh mắt Cố Trinh Trinh khẽ rụt một cái, ẩn nhẫn cắn cắn môi, nếu không phải là cô khống chế thỏa đáng, thì trên tay trắng thuần, ngay cả gân xanh cũng sẽ nổi lên rồi.
Những gì cô gặp phải ở nước Mỹ, quả thực là không thể nói đau thương.
Vừa nghĩ tới Bùi Dực làm việc cho Lục Duật Kiêu, cô liền hận đến nghiến răng nghiến lợi, cũng may cô thông minh, từ trong miệng bạn bè biết được Hứa Ngộ trở về nước, liền lập tức tìm Hứa Ngộ, dựa vào tòa núi dựa vững chắc này.
Thật không nghĩ, cái anh chàng Hứa Ngộ này, vậy mà có bạn gái rồi!
Hơn nữa, người bạn gái xứng đôi của Hứa Ngộ, còn là bạn tốt của Cố Tử Mạt —— Diệp Nhất Đóa! Nếu như cô nhớ không lầm, lần trước cô đạo diễn màn kịch ‘ Lưu phu nhân ’, cũng là bị Diệp Nhất Đóa phá hỏng.
Ngay từ năm năm trước, đối với Hứa Ngộ, cô đã thấy không cam lòng rồi, lần này bị thực tế kích thích, cô lại càng phát ra không cam lòng.
Hàm răng bị cô cắn thật chặt, càng thêm quyết tâm, vào thời khắc này mọc rể, nẩy mầm!
Hứa Ngộ chống lại tầm mắt của Cố Tử Mạt, đôi môi tái nhợt mấp máy, "Tử Mạt, chuyện không phải như em thấy đâu." Cho tới bây giờ đều không phải!
Nội tâm của anh, có một âm thanh đang không ngừng gào thét, nhưng mỗi khi cái âm thanh này trải qua cổ họng, cũng sẽ bị rất nhiều cố kị ngăn lại!
Anh không thể!
Cố Tử Mạt nghe anh nói, cau lại lông mày.
Chuyện gì? Là chỉ việc anh và Diệp Nhất Đóa qua lại sao?
Từ lần trước gặp nhau tại phòng hóa trang, thì cô đã phát giác, Diệp Nhất Đóa đối với Hứa Ngộ, cũng không có cái loại cảm giác tình cảm nồng nàn đó, như vậy Hứa Ngộ đối với Diệp Nhất Đóa, cũng vậy sao?
Mà cho dù chân tường là như thế nào, những thứ này, không có quan hệ gì với cô sao?
Hoàn toàn không liên quan!
"Tôi nói đến thế thôi, giữa chúng ta, đã không còn gì để nói ." Cô nói một câu này, xoay người rời đi.
Người cùng chuyện loạn thất bát tao này, tất cả đều là cô tránh không được.
"Tử. . . . . ." Hứa Ngộ muốn gọi cô lại, nhưng chỉ phun ra được một chữ, câu nói kế tiếp, cũng bị nghẹ lại ở giữa cổ họng.
Anh như vậy, ở trước mặt cô, thật không có lập trường!
Cố Trinh Trinh thấy Hứa Ngộ do dự, một ý niệm to gan thoáng qua, cô tiến lên, đè cánh tay của Hứa Ngộ lại, nói, "Hứa Ngộ, em sẽ gọi chị lại giúp anh, giao cho em!" Cho Hứa Ngộ một ánh mắt tin tưởng, cô liền chạy theo phía Cố Tử Mạt bước đi.
Cố Tử Mạt đi rất vội, để ý thấy Cố Trinh Trinh đuổi theo, định tiện tay gọi một chiếc taxi, nhắm mắt làm ngơ.
Cố Trinh Trinh không ngờ Cố Tử Mạt quyết tâm muốn chạy trốn như vậy, cô nhìn Hứa Ngộ ở phía sau vẫn còn đang suy nghĩ sâu xa, cắn răng, cũng vẫy một chiếc taxi, tiếp tục đuổi theo Cố Tử Mạt.
Sau khi Cố Tử Mạt lên xe, liền chú ý thấy Cố Trinh Trinh cũng đón xe đuổi theo phía sau.
Cô phiền muộn không thôi, nhìn chiếc xe kia trong kính chiếu hậu, vừa đốc thúc bác tài lái nhanh một chút, vừa tích cực nghĩ đối sách.
"Sát ——" chiếc xe phanh gấp một cái, thân thể của cô theo quán tính chúi về phía trước, phía trước có người đi đường hoảng hốt chạy qua, thì ra là người đi đường vượt qua.
Cô nhìn vẻ mặt hoảng hốt của người đi đường phía trước, trong đầu thoát ra một chiếc (BMW) gt.
Là Kiều Tử Hoài ép cô đi ra ngoài, khiến cô thiếu chút nữa thì gặp tai nạn giao thông, Kiều Tử Hoài cùng Cố Trinh Trinh hợp tác, như vậy suy luận lên thì? !
Cô thanh toán tiền xe, mở cửa xe xuống xe, quy củ đi tới ven đường, nhìn Cố Trinh Trinh cũng xuống xe.
Không đợi cho Cố Trinh Trinh chân chính đến gần cô, liền chất vấn cô ta nói, "Cố Trinh Trinh, lần đó tôi bị tai nạn xe cộ, có phải cô cũng có tham dự hay không! Ở hiện trường xảy ra chuyện, tôi có nhìn thấy xe của cô, chính xác không có lầm!"
Sau khi cô suýt chút nữa thì bị tai nạn, ở trên đường, hình như thấy được chiếc (BMW) kia của Cố Trinh Trinh, chẳng qua không nhìn rõ biển số xe, nên không dám xác nhận mà thôi.
Lần này đối mặt Cố Trinh Trinh, cô khăng khăng, quyết tâm đánh cuộc một phen.
Cố Trinh Trinh sợ Cố Tử Mạt tiếp tục chạy trốn, cho nên là chạy chậm tới, vốn dĩ hơi thở không ổn định, chợt nghe được lời chất vấn của Cố Tử Mạt, thân thể của cô liền phản ứng hơi lung lay.
Đợi đến khi cô đứng vững thân thể, thở ra hai cái, bản năng liền phủ nhận lời nói của Cố Tử Mạt, "Chị nói bậy, ngày đó chính là tôi đúng lúc ở đó thôi, chị đừng vu oan cho người tốt!"
Cố Tử Mạt nghe vậy, cười lạnh, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy chứ.
Cố Trinh Trinh thấy rõ ràng phản ứng của Cố Tử Mạt, cô biết Cố Tử Mạt không tin cô, lại nói, "CHuyện này, tôi đã từng đề cập với Lục Duật Kiêu, khẳng định anh ta rõ ràng nhất, chị có thể hỏi anh ấy." Nghĩ đến cái lần cô và Lục Duật Kiêu hai bên cùng có lợi kia, khóe môi cô dâng lên một nụ cười, "Đúng rồi, thuận tiện chị cũng có thể hỏi hỏi anh ta chuyện lần đó, chuyện tôi hợp tác với anh ta, lấy lại được đoạn video về cuộc sống của tôi ở trong ngục giam, thật có ý tứ."
Trong chuyện này, Cố Trinh Trinh rất thản nhiên tự tin, mặc dù có chút chuyện, quả thật cô đã làm, nhưng cho dù Cố Tử Mạt hoài nghi, vậy thì cũng chỉ có thể là hoài nghi mà thôi!
Chuyện mà Lục Duật Kiêu cũng không tra ra được, Cố Tử Mạt có thể tra được!
Hôm nay cô vẫn bình yên vô sự đứng ở đây, đã nói lên Lục Duật Kiêu cũng không biết chân tướng. Cho nên cho dù là Cố Tử Mạt hoài nghi, cũng làm cho chị ta phải bó tay lúng túng thôi.
Cố Tử Mạt nhìn nụ cười trên khóe miệng Cố Trinh Trinh, cảm thấy vừa chướng mắt lại chói mắt.
Cô tin tưởng có sự trùng hợp, lại không tin lời nói một phía của Cố Trinh Trinh, mà bên phía Lục Duật Kiêu, là chuyện gì xảy ra!
Không thể không nói, trước mắt đột nhiên xuất hiện hai người kia, là một tổ hợp rất kỳ diệu.
Cô vuốt vuốt lọn tóc bay loạn vì bị gió nhẹ thổi, trực tiếp đi tới trước mặt Cố Trinh Trinh, nói: " Làm cái gì vậy, chẳng lẽ cô muốn qua lại với bạn trai cũ của tôi một lần nữa? Đừng quên, người đàn ông bên cạnh cô này, là cao thủ đùa giỡn tình cảm."
Mặc dù không có thấy Cố Trinh Trinh cùng Hứa Ngộ thân mật công khai, nhưng cô vẫn là nhịn không được châm biếm một câu.
Trong lòng Cố Trinh Trinh ngưỡng mộ Hứa Ngộ, đây là điều mà từ năm năm trước, cô cũng đã biết rồi.
Khi đó, Hứa Ngộ ngụy trang thành một học sinh nghèo, Cố Trinh Trinh ngại thân phận nghèo kiết hủ lậu của anh ta, đè nén tình cảm kích động của mình xuống, rồi sau đó, Hứa Ngộ thay đổi hoàn toàn quay trở về, không biết Cố Trinh Trinh có hối hận vì mình bị vẻ ngoài che mắt hay không.
Hứa Ngộ nghe được một câu cuối cùng của Cố Tử Mạt, sắc mặt xám trắng, mím môi đứng ở một bên, vẫn cố kìm nén, không có nói gì.
Mà Cố Trinh Trinh thì ngược lại, trên mặt có chút mất tự nhiên, khi Cố Tử Mạt nói xong, cô liền len lén liếc Hứa Ngộ một cái, thấy Hứa Ngộ vẫn không nhúc nhích, cô cũng không dám nói cái gì.
Đơn giản nói một câu phủ nhận, "Chị, chị cứ việc yên tâm, em sẽ không lặp lại chiêu cũ."
Động tác ánh mắt của Cố Trinh Trinh toàn bộ đều rơi vào trong mắt của Cố Tử Mạt, sao cô không nhìn ra tiểu tâm tư của Cố Trinh Trinh chứ.
Lúc này cô thản nhiên miệt thị nói, "Bản thân tôi, cũng không có gì yên tâm hay không yên tâm, chẳng qua tôi đang lo lắng thay bạn của mình thôi." Ngay sau đó, cô chuyển ánh mắt keo kiệt đến trên người Hứa Ngộ, nhướng mày nói với anh ta, "Hứa Ngộ, nếu anh đã nhận định Nhất Đóa là bạn gái của anh, vậy thì xin phiền anh, hãy đối tốt với cô ấy."
Trong mấy câu này, không phải không có nói bóng nói gió Hứa Ngộ là ‘ Hoa đã có chủ ’.
Ánh mắt Cố Trinh Trinh khẽ rụt một cái, ẩn nhẫn cắn cắn môi, nếu không phải là cô khống chế thỏa đáng, thì trên tay trắng thuần, ngay cả gân xanh cũng sẽ nổi lên rồi.
Những gì cô gặp phải ở nước Mỹ, quả thực là không thể nói đau thương.
Vừa nghĩ tới Bùi Dực làm việc cho Lục Duật Kiêu, cô liền hận đến nghiến răng nghiến lợi, cũng may cô thông minh, từ trong miệng bạn bè biết được Hứa Ngộ trở về nước, liền lập tức tìm Hứa Ngộ, dựa vào tòa núi dựa vững chắc này.
Thật không nghĩ, cái anh chàng Hứa Ngộ này, vậy mà có bạn gái rồi!
Hơn nữa, người bạn gái xứng đôi của Hứa Ngộ, còn là bạn tốt của Cố Tử Mạt —— Diệp Nhất Đóa! Nếu như cô nhớ không lầm, lần trước cô đạo diễn màn kịch ‘ Lưu phu nhân ’, cũng là bị Diệp Nhất Đóa phá hỏng.
Ngay từ năm năm trước, đối với Hứa Ngộ, cô đã thấy không cam lòng rồi, lần này bị thực tế kích thích, cô lại càng phát ra không cam lòng.
Hàm răng bị cô cắn thật chặt, càng thêm quyết tâm, vào thời khắc này mọc rể, nẩy mầm!
Hứa Ngộ chống lại tầm mắt của Cố Tử Mạt, đôi môi tái nhợt mấp máy, "Tử Mạt, chuyện không phải như em thấy đâu." Cho tới bây giờ đều không phải!
Nội tâm của anh, có một âm thanh đang không ngừng gào thét, nhưng mỗi khi cái âm thanh này trải qua cổ họng, cũng sẽ bị rất nhiều cố kị ngăn lại!
Anh không thể!
Cố Tử Mạt nghe anh nói, cau lại lông mày.
Chuyện gì? Là chỉ việc anh và Diệp Nhất Đóa qua lại sao?
Từ lần trước gặp nhau tại phòng hóa trang, thì cô đã phát giác, Diệp Nhất Đóa đối với Hứa Ngộ, cũng không có cái loại cảm giác tình cảm nồng nàn đó, như vậy Hứa Ngộ đối với Diệp Nhất Đóa, cũng vậy sao?
Mà cho dù chân tường là như thế nào, những thứ này, không có quan hệ gì với cô sao?
Hoàn toàn không liên quan!
"Tôi nói đến thế thôi, giữa chúng ta, đã không còn gì để nói ." Cô nói một câu này, xoay người rời đi.
Người cùng chuyện loạn thất bát tao này, tất cả đều là cô tránh không được.
"Tử. . . . . ." Hứa Ngộ muốn gọi cô lại, nhưng chỉ phun ra được một chữ, câu nói kế tiếp, cũng bị nghẹ lại ở giữa cổ họng.
Anh như vậy, ở trước mặt cô, thật không có lập trường!
Cố Trinh Trinh thấy Hứa Ngộ do dự, một ý niệm to gan thoáng qua, cô tiến lên, đè cánh tay của Hứa Ngộ lại, nói, "Hứa Ngộ, em sẽ gọi chị lại giúp anh, giao cho em!" Cho Hứa Ngộ một ánh mắt tin tưởng, cô liền chạy theo phía Cố Tử Mạt bước đi.
Cố Tử Mạt đi rất vội, để ý thấy Cố Trinh Trinh đuổi theo, định tiện tay gọi một chiếc taxi, nhắm mắt làm ngơ.
Cố Trinh Trinh không ngờ Cố Tử Mạt quyết tâm muốn chạy trốn như vậy, cô nhìn Hứa Ngộ ở phía sau vẫn còn đang suy nghĩ sâu xa, cắn răng, cũng vẫy một chiếc taxi, tiếp tục đuổi theo Cố Tử Mạt.
Sau khi Cố Tử Mạt lên xe, liền chú ý thấy Cố Trinh Trinh cũng đón xe đuổi theo phía sau.
Cô phiền muộn không thôi, nhìn chiếc xe kia trong kính chiếu hậu, vừa đốc thúc bác tài lái nhanh một chút, vừa tích cực nghĩ đối sách.
"Sát ——" chiếc xe phanh gấp một cái, thân thể của cô theo quán tính chúi về phía trước, phía trước có người đi đường hoảng hốt chạy qua, thì ra là người đi đường vượt qua.
Cô nhìn vẻ mặt hoảng hốt của người đi đường phía trước, trong đầu thoát ra một chiếc (BMW) gt.
Là Kiều Tử Hoài ép cô đi ra ngoài, khiến cô thiếu chút nữa thì gặp tai nạn giao thông, Kiều Tử Hoài cùng Cố Trinh Trinh hợp tác, như vậy suy luận lên thì? !
Cô thanh toán tiền xe, mở cửa xe xuống xe, quy củ đi tới ven đường, nhìn Cố Trinh Trinh cũng xuống xe.
Không đợi cho Cố Trinh Trinh chân chính đến gần cô, liền chất vấn cô ta nói, "Cố Trinh Trinh, lần đó tôi bị tai nạn xe cộ, có phải cô cũng có tham dự hay không! Ở hiện trường xảy ra chuyện, tôi có nhìn thấy xe của cô, chính xác không có lầm!"
Sau khi cô suýt chút nữa thì bị tai nạn, ở trên đường, hình như thấy được chiếc (BMW) kia của Cố Trinh Trinh, chẳng qua không nhìn rõ biển số xe, nên không dám xác nhận mà thôi.
Lần này đối mặt Cố Trinh Trinh, cô khăng khăng, quyết tâm đánh cuộc một phen.
Cố Trinh Trinh sợ Cố Tử Mạt tiếp tục chạy trốn, cho nên là chạy chậm tới, vốn dĩ hơi thở không ổn định, chợt nghe được lời chất vấn của Cố Tử Mạt, thân thể của cô liền phản ứng hơi lung lay.
Đợi đến khi cô đứng vững thân thể, thở ra hai cái, bản năng liền phủ nhận lời nói của Cố Tử Mạt, "Chị nói bậy, ngày đó chính là tôi đúng lúc ở đó thôi, chị đừng vu oan cho người tốt!"
Cố Tử Mạt nghe vậy, cười lạnh, trên đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy chứ.
Cố Trinh Trinh thấy rõ ràng phản ứng của Cố Tử Mạt, cô biết Cố Tử Mạt không tin cô, lại nói, "CHuyện này, tôi đã từng đề cập với Lục Duật Kiêu, khẳng định anh ta rõ ràng nhất, chị có thể hỏi anh ấy." Nghĩ đến cái lần cô và Lục Duật Kiêu hai bên cùng có lợi kia, khóe môi cô dâng lên một nụ cười, "Đúng rồi, thuận tiện chị cũng có thể hỏi hỏi anh ta chuyện lần đó, chuyện tôi hợp tác với anh ta, lấy lại được đoạn video về cuộc sống của tôi ở trong ngục giam, thật có ý tứ."
Trong chuyện này, Cố Trinh Trinh rất thản nhiên tự tin, mặc dù có chút chuyện, quả thật cô đã làm, nhưng cho dù Cố Tử Mạt hoài nghi, vậy thì cũng chỉ có thể là hoài nghi mà thôi!
Chuyện mà Lục Duật Kiêu cũng không tra ra được, Cố Tử Mạt có thể tra được!
Hôm nay cô vẫn bình yên vô sự đứng ở đây, đã nói lên Lục Duật Kiêu cũng không biết chân tướng. Cho nên cho dù là Cố Tử Mạt hoài nghi, cũng làm cho chị ta phải bó tay lúng túng thôi.
Cố Tử Mạt nhìn nụ cười trên khóe miệng Cố Trinh Trinh, cảm thấy vừa chướng mắt lại chói mắt.
Cô tin tưởng có sự trùng hợp, lại không tin lời nói một phía của Cố Trinh Trinh, mà bên phía Lục Duật Kiêu, là chuyện gì xảy ra!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.