Chương 148: Tiểu Tam Nhi đoàn tụ
Đào Y
25/12/2016
Sắc trời như phủ một
màu xanh dương, vô cùng đẹp mắt, chẳng qua mảng màu xanh lam lớn này,
trải qua ẩn ý trước đó của Lâm Yên Nhiên, không thể hấp dẫn ánh mắt của
Cố Tử Mạt được nữa, cô nghe thấy Lâm Yên Nhiên cười nói, "Minh Hàn là em trai của Minh Tuyên, em trai cùng cha khác mẹ, mẹ của anh ấy, hiện tại
là bà chủ của nhà họ Lục —— Mạnh Nhụy."
Cố Tử Mạt yên tĩnh lắng nghe, Lục Duật Kiêu chưa bao giờ nói về chuyện nhà với cô, ngoại trừ Lâm Yên Nhiên, cô cũng chưa từng gặp người nhà thứ hai của anh, không nghĩ tới, mỗi lần có sự hiểu biết về gia đình của anh, đều từ miệng của người phụ nữ khác.
Trước kia là Diệp Nhất Đóa, mà lần này, hình như đối phương còn là tình địch.
"Haiz, tôi không nên nói với cô những chuyện này, việc nhà họ Lục, có lẽ cô cũng không có hứng thú, tôi quá lỗ mãng rồi, Minh Tuyên không dễ dàng tiết lộ chuyện nhà họ Lục với người khác, anh ấy cũng từng dặn dò tôi, không thể tùy tiện nói, cô xem...tôi coi lời của anh ấy như gió thổi bên tai rồi." Lâm Yên Nhiên không nhịn được tự trách .
Cố Tử Mạt lựa chọn im lặng ngồi một bên, cuối cùng cô cũng biết, là chỗ nào không được bình thường!
Gió thổi qua mặt, thổi lên mái tóc dài của hai cô gái.
Cố Tử Mạt sa sầm, ngước mặt, giọng nói lành lạnh hỏi Lâm Yên Nhiên, "Lâm tiểu thư, cô có quen biết em gái của tôi, tên của cô ấy là Cố Trinh Trinh."
Ngày hôm qua lúc cô tới bệnh viện, thấy Cố Trinh Trinh bước ra từ phòng bệnh của Lâm Yên Nhiên, nên nghĩ đến điểm này chứ .
Lâm Yên Nhiên mím môi, cau mày, không có lên tiếng, bộ dáng giống như rất khó xử.
Mặc dù Lâm Yên Nhiên không nói, nhưng trong lòng Cố Tử Mạt cũng đã đoán được bảy tám phần rồi, có gió nhẹ thổi qua, lạnh đánh úp vào lòng cô, cô khẽ nhắm mắt, liền nghe được Lâm Yên Nhiên ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi, "Tử Mạt, cô không vui sao? Tôi sai ở đâu, cô cứ nói thẳng cho tôi biết là được."
Tiếng như muỗi kêu, giọng nói yêu kiều nũng nịu, còn mang theo một loại bệnh trạng mỹ cảm.
Cố Tử Mạt nghe giọng Lâm Yên Nhiên, trong lúc nhất thời có chút mềm lòng, nhưng mấy giây sau, cô tỉnh táo lại liền tức giận.
Diệp Nhất Đóa nói không hề sai chút nào, loại phụ nữ mềm mại này, càng có khả năng lừa gạt, đẳng cấp còn cao hơn so với Ninh Uyển! Cô không thể bị Lâm Yên Nhiên lừa như vậy!
d~i~e~n~d~a~n~le~quy~don
Cô đi hai bước, lại hỏi, "Lâm tiểu thư, Lục Duật Kiêu không nói với cô về quan hệ của tôi với anh ấy sao?"
Lâm Yên Nhiên bối rối ngẩng đầu, ánh mắt như sương mù bị bọt nước lấp đầy, "Tử Mạt, sao đột nhiên cô. . . . . ."
Cố Tử Mạt cảm thấy như có gì đó mắc tại cổ họng, ói cũng ói không được, mắt thấy Lâm Yên Nhiên đang diễn trò, cô lại không biết xé toang mặt nạ của cô ta từ chỗ nào, cô chỉ có thể chán nản nói, "Xem ra, anh ấy không có nói đến quan hệ của tôi và anh ấy rồi."
Lâm Yên Nhiên rất đơn thuần lắc đầu một cái, "Tử Mạt, cô đang nói gì vậy, tôi nghe hoàn toàn không hiểu?"
Cố Tử Mạt rùng mình một cái, hiện tại đầu óc cô rối bời, đầu cũng càng đau, giờ phút này, đầy trong đầu cô đều là suy nghĩ, tại sao Lục Duật Kiêu không nói rõ quan hệ của cô và anh với Lâm Yên Nhiên?
Hay là, Lâm Yên Nhiên cố tình làm như không biết, đang nói dối đâu?
Còn Cố Trinh Trinh nữa? Cố Trinh Trinh tiếp cận Lâm Yên Nhiên, rốt cuộc có ý đồ gì, chỉ sợ - Cố Trinh Trinh không tha mà không nói chân tướng cho Lâm Yên Nhiên đâu!
Cái cô Lâm Yên Nhiên này, lòng dạ quá sâu!
Cố Tử Mạt từ từ ngồi xổm người xuống, nhìn chằm chằm Lâm Yên Nhiên, sau đó chậm rãi mở miệng nói, "Tạm thời tôi giả thiết là cô thực sự không biết sự thật, vậy thì tôi sẽ nói thẳng, tôi và Lục Duật Kiêu đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi, chúng tôi là vợ chồng, còn nữa, chiếc nhẫn này. . . . . ." Cô vươn tay, xoay chiếc nhẫn trên ngón vô danh, để Lâm Yên Nhiên càng có thể thấy rõ ràng, vừa xoay vừa chậm rãi nói, "Cô là người nhà họ Lục, nghĩ đến cũng không xa lạ, nhớ ngày đó, chiếc nhẫn này còn là Lục Duật Kiêu mặt dày mày dạn đeo lên cho tôi, đeo hai lần, trong thời gian đó tôi đã từng ném trả anh ấy một lần, nhưng cuối cùng, cô xem, chiếc nhẫn vẫn trên tay tôi." Dáng vẻ đầy kiêu ngạo mà không lời nào có thể miêu tả được.
Cô luôn luôn không thích trường kỳ kháng chiến, càng thích trực tiếp lấy ra át chủ bài hơn.
Ánh mắt của Lâm Yên Nhiên lóe lên một cái, bất ngờ đối diện với đôi mắt của Cố Tử Mạt, cô mấp máy môi, nói, "Tôi. . . . . . Tôi thật sự không nghĩ tới."
"Mặc kệ trước đó cô có biết hay không, nhưng hiện tại, cô cũng biết hết rồi, dĩ nhiên, trước đó tôi cũng không biết Lâm Yên Nhiên cô là loại người gì, hôm nay chúng ta ra ngoài đi dạo vườn hoa một chuyến, tôi cũng biết rõ rồi." Cô cởi chiếc nhẫn từ ngón tay thon dài ra, sau đó lại đeo lên một lần nữa, hài lòng vuốt nhè nhẹ, sau đó mới đứng lên, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Lâm Yên Nhiên, nói: " Đừng đóng kịch, kỹ thuật diễn xuất của Cố Trinh Trinh mạnh hơn, cũng không đấu lại tôi, cô cũng phí công thôi."
Bởi vì thủ đoạn giả vờ yếu ớt của Lâm Yên Nhiên, cô cực kỳ khinh bỉ Lâm Yên Nhiên!
Lâm Yên Nhiên cúi thấp đầu, từ đầu chí cuối cũng không nói chuyện.
Cố Tử Mạt liếc mắt nhìn Lâm Yên Nhiên, hiện tại cô dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra, vị công chúa này lại đang giả bộ nhu nhược, nhận lấy sự đồng tình !
Cô đã bách độc bất xâm rồi, trực tiếp nói luôn, "Cô quả thực rất có ưu thế, sức khỏe không tốt thì có thể được đến rất nhiều rất nhiều thương yêu, chẳng qua cô thiết lập điểm xuất phát đã sai lầm rồi. Cô càng biểu hiện nhu nhược như vậy, Lục Duật Kiêu lại càng coi cô như em gái mà hết lòng chăm sóc, anh ấy không thể thấy cô chịu đựng một chút tổn thương nào, càng không muốn thấy cô bị tổn thương vì anh ấy. Mà tình thương, lại có thể làm tổn thương người nhất, anh ấy sợ cô bị tổn thương, lo lắng cho cô, tự nhiên không dám sinh ra tình yêu với cô."
"Đừng kiêu ngạo như vậy." Lâm Yên Nhiên ngẩng đầu, câu môi, khóe môi thoáng qua ý khinh miệt, "Sau đó cũng bởi vì như vậy, anh ấy không dám yêu tôi, sau đó lại gặp cô...cô trở thành vật thay thế của tôi, đúng không? Chúng ta rất giống, có nhiều điểm giống nhau như vậy, lại không thể tránh khỏi yêu cùng một người đàn ông."
Trong lòng Cố Tử Mạt ‘ lộp bộp ’, không thể phủ nhận, Lâm Yên Nhiên lót đường rất tốt, câu nói này của Lâm Yên Nhiên, cũng thực sự đâm trúng nội tâm của cô, chẳng qua —— cô hoàn toàn có thể phá giải.
Cô lườm người đang núp ở sau cây một cái, bước xung quanh Lâm Yên Nhiên mấy bước, mới nói, "Cô cho rằng nhớ Cố Trinh Trinh cho cô vài thông tin thông dụng về tôi, mà cô có thể hiểu rõ được rồi sao? Quá ngây thơ rồi!"
"Cô nói bừa." Lâm Yên Nhiên hơi cau mày.
Cố Tử Mạt lui về phía sau xoay người lại, nói với người đang núp ở sau gốc cây, cất giọng nói, "Đi ra đi, tôi đã thấy cô rồi, còn núp như vậy cũng không quang minh rồi."
Sau một trận tiếng xột xoạt, Cố Trinh Trinh cầm một túi xách màu đỏ tím đi ra, dáng đi uyển chuyển, ngược lại rất phù hợp với mùi nước hoa đắt tiền trên người ngày hôm nay.
"Mùi nước hoa trên người cô đã bán đứng cô rồi, mùi thơm nồng nàn đặc trưng của Versace, mùi phối đầu mùi phối giữa đều quá thu hút người rồi." Cô mỉm cười, nhắc nhở Cố Trinh Trinh.
Đối với việc Cố Trinh Trinh xuất hiện ở đây, cô lại không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, ngược lại cảm thấy đây là chuyện tốt.
Lâm Yên Nhiên và Cố Trinh Trinh cấu kết với nhau làm việc xấu, kết quả lại chó cắn chó chẳng phải là hay hơn? !
Vốn dĩ Cố Trinh Trinh bị bắt gặp, đã cảm thấy mất mặt, gắng gượng bước ta, hiện tại lại bị Cố Tử Mạt vạch trần, còn khiến Cố Tử Mạt mượn cơ hội khoe ra sự ưu việt, đương nhiên trong lòng cô cảm thấy rất bất bình.
Cố Tử Mạt đặc biệt có khả năng điều hương trời cho, vẫn là một cây gai trong lòng cô, hôm nay cây gai này lại bị đâm sâu xuống, khiến cô rất khó chịu.
Chẳng qua, khó chịu thì khó chịu, việc diễn tình cảm bạn bè thân mật với Lâm Yên Nhiên thì vẫn phải diễn thôi .
Cố Trinh Trinh bước tới đỡ ở xe lăn của Lâm Yên Nhiên, nửa ngồi xuống, thân mật nói thầm bên tai cô, "Yên Nhiên, có khỏe không?"
"Mình vẫn khỏe." Lâm Yên Nhiên gật đầu một cái, bộ dáng rõ ràng rất tín nhiệm Cố Trinh Trinh.
"Rất tốt, không tệ." Cố Tử Mạt nhìn hai người hỗ động, ở một bên vỗ tay, "Địch nhân của địch nhân, chính là bạn của mình, những lời này thật sự không sai."
Thân thể của Lâm Yên Nhiên yếu đuối, nhưng khả năng nghe tuyệt đối không có vấn đề, rất bén nhạy nhíu nhíu mày, "Có ý tứ gì?"
Cố Tử Mạt đương nhiên vui lòng giải thích cho cô ấy, cô đi về phía Cố Trinh Trinh, sờ lên đầu vai Cố Trinh Trinh, cúi đầu cười nói, "Trinh Trinh, cô tính toán sau khi hợp tác cùng vị Lâm tiểu thư này hạ được tôi xong, là cùng hưởng thành quả với Lâm tiểu thư đây, hay là tiếp tục giành với Lâm tiểu thư?"
Cô híp híp mắt, nhìn về phía Lâm Yên Nhiên, "Chắc Lâm tiểu thư còn không biết, trước kia tôi và Trinh Trinh còn là tình địch đâu."
"Chị nói loạn cái gì vậy, em không có. . . . . . Em cũng chỉ là diễn cho chị xem mà thôi, là giả!" Cố Trinh Trinh không nén được tức giận, vụng về giải thích.
Lúc này mặt mày Lâm Yên Nhiên tái nhợt, không thể tin nhìn về phía Cố Trinh Trinh, vừa bi thương vừa tức giận chất vấn Cố Trinh Trinh, "Trinh trinh, tôi thật lòng coi bạn là bạn thân, sao bạn có thể lợi dụng tôi chứ!"
"Mình. . . . . . , mình không phải. . . . . ." Cố Trinh Trinh nóng nảy, lắc đầu lại lắc đầu, mắt thấy sắc mặt của Lâm Yên Nhiên càng ngày càng kém, cô cắn răng, lấy điện thoại từ trong túi xách ra, tìm kiếm vài tấm hình , giọng nói bén nhọn, liền nói, "Đối tượng qua lại của mình, là Hứa Ngộ!"
Lúc này Cố Tử Mạt lờ mờ phát giác ra, cô nhìn Cố Trinh Trinh giơ hình ra trước mặt bọn họ, nghe tỉ mỉ việc qua lại của Cố Trinh Trinh và Hứa Ngộ, cô không thể nghĩ ra, theo bản năng muốn móc điện thoại di động ra.
Nhưng một giây sau, cô liền thu tay lại.
Cô có thể gọi cho Hứa Ngộ sao? Có thể gọi cho Diệp Nhất Đóa sao? Đều là không lý trí!
Cố Trinh Trinh trấn an Lâm Yên Nhiên mấy câu, lại nói, "Yên Nhiên, bây giờ mình tuyệt đối không có cảm giác với Lục Duật Kiêu , từ lúc anh ta vì chị gái mình mà thiết kế cho mình vào trại giam, mình đã không còn gì vướng bận với anh ta nữa rồi. Bạn tin mình đi...bây giờ mình giúp bạn, chính là ra một hơi cho mình mà thôi!" Ánh mắt của cô, phẫn hận nhìn chằm chằm Cố Tử Mạt, tràn đầy lửa giận.
Cố Tử Mạt biết, giấy không thể gói được lửa, Cố Trinh Trinh hận cô hại cô như vậy, không phải là không có nguyên nhân.
Đều là bởi vì chút chuyện hoang đường trước kia!
Cô hít một hơi, tiến lên một bước, liền cướp điện thoại di động trên tay Cố Trinh Trinh đi, ném một cái, "Tôi cảnh cáo cô một lần nữa! Hứa Ngộ đã có bạn gái chính thức!"
"Vậy thì thế nào, năm đó tôi bỏ lỡ nhiều cơ hội như vậy, hiện tại một cơ hội tôi cũng sẽ không bỏ qua!" Cố Trinh Trinh cắn răng, không chút nào yếu thế nói.
Cố Tử Mạt chỉ cảm thấy máu toàn thân tuần hoàn ngược lại, tất cả lý trí của cô đều sụp đổ, lạnh lùng nhìn lướt qua Lâm Yên Nhiên cùng Cố Trinh Trinh, từ trong kẽ răng nặn ra một câu, "Tiểu Tam Nhi tụ họp một chỗ, chúc hai người càng chạy càng tốt!"
Vứt xuống những lời này, liền chạy về công ty.
Thời gian làm việc buổi chiều, cô không có tâm tư làm việc, ngón tay vẫn phân vân giữa hai cái tên danh bạ trên điện thoại di động, một là Diệp Nhất Đóa, một là Lục Duật Kiêu.
Cuối cùng, cô bấm gọi cho Lục Duật Kiêu, lần gọi đầu tiên, vang lên thật lâu cũng không có ai nhận.
Gọi một lần nữa, mới nghe được giọng nói của anh.
"Bây giờ anh đang ở đâu vậy? Chỗ em có chút việc."
Giọng nói của Lục Duật Kiêu nghe có chút mệt mỏi, "Ở bệnh viện."
"Bệnh viện sao?" Theo bản năng cô liền nghĩ đến Lâm Yên Nhiên, đến nay lòng vẫn còn sợ hãi.
"Tử Mạt, có phải buổi trưa em tới thăm cô ấy hay không?"
"Có qua, cô ấy nói muốn ra vườn hoa, em liền đưa cô ấy đi, sau đó xảy ra một chút chuyện không vui, em. . . . . ." Cô nghĩ nói cho anh biết, Lâm Yên Nhiên là có tâm kế cùng kế hoạch trước, cô đã đụng phải Cố Trinh Trinh ở đó.
Nhưng, cô vẫn chưa nói hết, trong loa trong loa đã truyền đến một tiếng thở dài của Lục Duật Kiêu, "EM không nên để lại một mình cô ấy ở vườn hoa hứng gió, cứ như vậy một mình rời đi, cô ấy bị lạnh, hiện tại lại lên cơn sốt, bệnh tình lại bắt đầu lặp lại."
Lời của anh, làm cho cô rất khổ sở, khóe miệng cười khổ nhiều hơn một phần chán nản cùng phiền muộn, "Em không nên sao? Có lẽ, em không nên đến gặp cô ấy."
Nếu như cô không đi gặp Lâm Yên Nhiên, cũng sẽ không thấy rõ bộ mặt thật của Lâm Yên Nhiên, cũng sẽ không bắt gặp Cố Trinh Trinh, còn thất hồn lạc phách vì chuyện của Hứa Ngộ.
Cô, thật sự không nên!
Hình như Lục Duật Kiêu cũng nhận thấy lời nói của mình có hơi sai lầm, vội vàng đổi lời nói, "Tử Mạt, ý của anh cũng không phải là. . . . . ."
Rõ ràng giọng nói của người đàn ông mềm nhẹ đi mấy phần, cô lại không muốn nghe nữa.
Cô không nói thêm một câu nào nữa, liền trực tiếp cúp điện thoại, kéo tên anh vào danh sách đen.
Ném điện thoại di động lên bàn làm việc, Cố Tử Mạt dựa vào ghế, nâng một cánh tay lên, che trước mắt.
‘ tí tách ’ một tiếng, điện thoại di động có tin nhắn đến, theo bản năng cô cho là của Lục Duật Kiêu, không xem, chờ sau khi bản thân bình tĩnh lại, mới nhìn lướt qua, mới phát hiện là Diệp Nhất Đóa gửi đến.
Ngắn ngủn mấy chữ ——"Lục soát —— công dụng Điều Hương Sư."
Cô ngẩn người, phải đi tìm kiếm tin tức liên quan, tin tức ùn ùn hiện ra, đều là thảo luận về tiết mục kỳ này của cô và Ninh Uyển.
Vậy mà cô chiếm cứ trang báo còn lớn hơn so với Ninh Uyển.
Tiết mục kỳ này, khiến cho nghị luận nóng nhất , chính là nói ‘Công dụng của Điều Hương Sư.’
dien.dan.le^quydon^
Điều Hương Sư là ngành nghề cổ xưa lại thần bí, có rất ít chương trình ghi hình sẽ tiến hành loại phương thức để lộ bí mật như này, mà lần này công ty thực hiện hoạt động tuyên truyền, cực kỳ hấp dẫn, gần như là được hoan hô tán thưởng khắp nơi.
Đồng thời đưa tới nghị luận nóng bỏng, còn có đôi giày cao gót ——ferragamo mà cô đi ngày hôm đó.
Giày cao gót cao cấp ferragamo thiết kế rất nhiều giày cho các ngôi sao nổi tiếng, trở thành nhãn hiệu giày nữ đứng đầu nhất hiện nay, thịnh hành trong giới mỹ nữ quyền quý, rất nhiều tiểu thư danh giá đều thông qua đủ các thủ đoạn, hoặc sai người, hoặc tự mình đi, đặt hàng một cách điên cuồng.
Mà lúc cô tham gia chương trình, đôi ferragamo trên chân kia, là đôi giày sản xuất số lượng hạn chế cả thế giới mới có 10 đôi, hiện nay là một đôi khó cầu.
Rất nhiều tiểu thư danh giá cũng muốn tìm cách lien lạc với vị Điều hương sư thần kỳ này, cố gắng mua được ferragamo yêu dấu từ trong tay cô.
Làm sao Cố Tử Mạt cũng không nghĩ tới, vào lúc cảm xúc của cô xuống thấp nhất, đôi giày ferragamo của mình cùng tay nghề điều hương, đã nổi tiếng trên mạng rồi.
Cô đóng websites, nhắm mắt lại, chuông điện thoại di động đại kêu, số điện thoại xa lạ, lần này hẳn là Lục Duật Kiêu không sai.
Cố Tử Mạt yên tĩnh lắng nghe, Lục Duật Kiêu chưa bao giờ nói về chuyện nhà với cô, ngoại trừ Lâm Yên Nhiên, cô cũng chưa từng gặp người nhà thứ hai của anh, không nghĩ tới, mỗi lần có sự hiểu biết về gia đình của anh, đều từ miệng của người phụ nữ khác.
Trước kia là Diệp Nhất Đóa, mà lần này, hình như đối phương còn là tình địch.
"Haiz, tôi không nên nói với cô những chuyện này, việc nhà họ Lục, có lẽ cô cũng không có hứng thú, tôi quá lỗ mãng rồi, Minh Tuyên không dễ dàng tiết lộ chuyện nhà họ Lục với người khác, anh ấy cũng từng dặn dò tôi, không thể tùy tiện nói, cô xem...tôi coi lời của anh ấy như gió thổi bên tai rồi." Lâm Yên Nhiên không nhịn được tự trách .
Cố Tử Mạt lựa chọn im lặng ngồi một bên, cuối cùng cô cũng biết, là chỗ nào không được bình thường!
Gió thổi qua mặt, thổi lên mái tóc dài của hai cô gái.
Cố Tử Mạt sa sầm, ngước mặt, giọng nói lành lạnh hỏi Lâm Yên Nhiên, "Lâm tiểu thư, cô có quen biết em gái của tôi, tên của cô ấy là Cố Trinh Trinh."
Ngày hôm qua lúc cô tới bệnh viện, thấy Cố Trinh Trinh bước ra từ phòng bệnh của Lâm Yên Nhiên, nên nghĩ đến điểm này chứ .
Lâm Yên Nhiên mím môi, cau mày, không có lên tiếng, bộ dáng giống như rất khó xử.
Mặc dù Lâm Yên Nhiên không nói, nhưng trong lòng Cố Tử Mạt cũng đã đoán được bảy tám phần rồi, có gió nhẹ thổi qua, lạnh đánh úp vào lòng cô, cô khẽ nhắm mắt, liền nghe được Lâm Yên Nhiên ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi, "Tử Mạt, cô không vui sao? Tôi sai ở đâu, cô cứ nói thẳng cho tôi biết là được."
Tiếng như muỗi kêu, giọng nói yêu kiều nũng nịu, còn mang theo một loại bệnh trạng mỹ cảm.
Cố Tử Mạt nghe giọng Lâm Yên Nhiên, trong lúc nhất thời có chút mềm lòng, nhưng mấy giây sau, cô tỉnh táo lại liền tức giận.
Diệp Nhất Đóa nói không hề sai chút nào, loại phụ nữ mềm mại này, càng có khả năng lừa gạt, đẳng cấp còn cao hơn so với Ninh Uyển! Cô không thể bị Lâm Yên Nhiên lừa như vậy!
d~i~e~n~d~a~n~le~quy~don
Cô đi hai bước, lại hỏi, "Lâm tiểu thư, Lục Duật Kiêu không nói với cô về quan hệ của tôi với anh ấy sao?"
Lâm Yên Nhiên bối rối ngẩng đầu, ánh mắt như sương mù bị bọt nước lấp đầy, "Tử Mạt, sao đột nhiên cô. . . . . ."
Cố Tử Mạt cảm thấy như có gì đó mắc tại cổ họng, ói cũng ói không được, mắt thấy Lâm Yên Nhiên đang diễn trò, cô lại không biết xé toang mặt nạ của cô ta từ chỗ nào, cô chỉ có thể chán nản nói, "Xem ra, anh ấy không có nói đến quan hệ của tôi và anh ấy rồi."
Lâm Yên Nhiên rất đơn thuần lắc đầu một cái, "Tử Mạt, cô đang nói gì vậy, tôi nghe hoàn toàn không hiểu?"
Cố Tử Mạt rùng mình một cái, hiện tại đầu óc cô rối bời, đầu cũng càng đau, giờ phút này, đầy trong đầu cô đều là suy nghĩ, tại sao Lục Duật Kiêu không nói rõ quan hệ của cô và anh với Lâm Yên Nhiên?
Hay là, Lâm Yên Nhiên cố tình làm như không biết, đang nói dối đâu?
Còn Cố Trinh Trinh nữa? Cố Trinh Trinh tiếp cận Lâm Yên Nhiên, rốt cuộc có ý đồ gì, chỉ sợ - Cố Trinh Trinh không tha mà không nói chân tướng cho Lâm Yên Nhiên đâu!
Cái cô Lâm Yên Nhiên này, lòng dạ quá sâu!
Cố Tử Mạt từ từ ngồi xổm người xuống, nhìn chằm chằm Lâm Yên Nhiên, sau đó chậm rãi mở miệng nói, "Tạm thời tôi giả thiết là cô thực sự không biết sự thật, vậy thì tôi sẽ nói thẳng, tôi và Lục Duật Kiêu đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi, chúng tôi là vợ chồng, còn nữa, chiếc nhẫn này. . . . . ." Cô vươn tay, xoay chiếc nhẫn trên ngón vô danh, để Lâm Yên Nhiên càng có thể thấy rõ ràng, vừa xoay vừa chậm rãi nói, "Cô là người nhà họ Lục, nghĩ đến cũng không xa lạ, nhớ ngày đó, chiếc nhẫn này còn là Lục Duật Kiêu mặt dày mày dạn đeo lên cho tôi, đeo hai lần, trong thời gian đó tôi đã từng ném trả anh ấy một lần, nhưng cuối cùng, cô xem, chiếc nhẫn vẫn trên tay tôi." Dáng vẻ đầy kiêu ngạo mà không lời nào có thể miêu tả được.
Cô luôn luôn không thích trường kỳ kháng chiến, càng thích trực tiếp lấy ra át chủ bài hơn.
Ánh mắt của Lâm Yên Nhiên lóe lên một cái, bất ngờ đối diện với đôi mắt của Cố Tử Mạt, cô mấp máy môi, nói, "Tôi. . . . . . Tôi thật sự không nghĩ tới."
"Mặc kệ trước đó cô có biết hay không, nhưng hiện tại, cô cũng biết hết rồi, dĩ nhiên, trước đó tôi cũng không biết Lâm Yên Nhiên cô là loại người gì, hôm nay chúng ta ra ngoài đi dạo vườn hoa một chuyến, tôi cũng biết rõ rồi." Cô cởi chiếc nhẫn từ ngón tay thon dài ra, sau đó lại đeo lên một lần nữa, hài lòng vuốt nhè nhẹ, sau đó mới đứng lên, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Lâm Yên Nhiên, nói: " Đừng đóng kịch, kỹ thuật diễn xuất của Cố Trinh Trinh mạnh hơn, cũng không đấu lại tôi, cô cũng phí công thôi."
Bởi vì thủ đoạn giả vờ yếu ớt của Lâm Yên Nhiên, cô cực kỳ khinh bỉ Lâm Yên Nhiên!
Lâm Yên Nhiên cúi thấp đầu, từ đầu chí cuối cũng không nói chuyện.
Cố Tử Mạt liếc mắt nhìn Lâm Yên Nhiên, hiện tại cô dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra, vị công chúa này lại đang giả bộ nhu nhược, nhận lấy sự đồng tình !
Cô đã bách độc bất xâm rồi, trực tiếp nói luôn, "Cô quả thực rất có ưu thế, sức khỏe không tốt thì có thể được đến rất nhiều rất nhiều thương yêu, chẳng qua cô thiết lập điểm xuất phát đã sai lầm rồi. Cô càng biểu hiện nhu nhược như vậy, Lục Duật Kiêu lại càng coi cô như em gái mà hết lòng chăm sóc, anh ấy không thể thấy cô chịu đựng một chút tổn thương nào, càng không muốn thấy cô bị tổn thương vì anh ấy. Mà tình thương, lại có thể làm tổn thương người nhất, anh ấy sợ cô bị tổn thương, lo lắng cho cô, tự nhiên không dám sinh ra tình yêu với cô."
"Đừng kiêu ngạo như vậy." Lâm Yên Nhiên ngẩng đầu, câu môi, khóe môi thoáng qua ý khinh miệt, "Sau đó cũng bởi vì như vậy, anh ấy không dám yêu tôi, sau đó lại gặp cô...cô trở thành vật thay thế của tôi, đúng không? Chúng ta rất giống, có nhiều điểm giống nhau như vậy, lại không thể tránh khỏi yêu cùng một người đàn ông."
Trong lòng Cố Tử Mạt ‘ lộp bộp ’, không thể phủ nhận, Lâm Yên Nhiên lót đường rất tốt, câu nói này của Lâm Yên Nhiên, cũng thực sự đâm trúng nội tâm của cô, chẳng qua —— cô hoàn toàn có thể phá giải.
Cô lườm người đang núp ở sau cây một cái, bước xung quanh Lâm Yên Nhiên mấy bước, mới nói, "Cô cho rằng nhớ Cố Trinh Trinh cho cô vài thông tin thông dụng về tôi, mà cô có thể hiểu rõ được rồi sao? Quá ngây thơ rồi!"
"Cô nói bừa." Lâm Yên Nhiên hơi cau mày.
Cố Tử Mạt lui về phía sau xoay người lại, nói với người đang núp ở sau gốc cây, cất giọng nói, "Đi ra đi, tôi đã thấy cô rồi, còn núp như vậy cũng không quang minh rồi."
Sau một trận tiếng xột xoạt, Cố Trinh Trinh cầm một túi xách màu đỏ tím đi ra, dáng đi uyển chuyển, ngược lại rất phù hợp với mùi nước hoa đắt tiền trên người ngày hôm nay.
"Mùi nước hoa trên người cô đã bán đứng cô rồi, mùi thơm nồng nàn đặc trưng của Versace, mùi phối đầu mùi phối giữa đều quá thu hút người rồi." Cô mỉm cười, nhắc nhở Cố Trinh Trinh.
Đối với việc Cố Trinh Trinh xuất hiện ở đây, cô lại không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, ngược lại cảm thấy đây là chuyện tốt.
Lâm Yên Nhiên và Cố Trinh Trinh cấu kết với nhau làm việc xấu, kết quả lại chó cắn chó chẳng phải là hay hơn? !
Vốn dĩ Cố Trinh Trinh bị bắt gặp, đã cảm thấy mất mặt, gắng gượng bước ta, hiện tại lại bị Cố Tử Mạt vạch trần, còn khiến Cố Tử Mạt mượn cơ hội khoe ra sự ưu việt, đương nhiên trong lòng cô cảm thấy rất bất bình.
Cố Tử Mạt đặc biệt có khả năng điều hương trời cho, vẫn là một cây gai trong lòng cô, hôm nay cây gai này lại bị đâm sâu xuống, khiến cô rất khó chịu.
Chẳng qua, khó chịu thì khó chịu, việc diễn tình cảm bạn bè thân mật với Lâm Yên Nhiên thì vẫn phải diễn thôi .
Cố Trinh Trinh bước tới đỡ ở xe lăn của Lâm Yên Nhiên, nửa ngồi xuống, thân mật nói thầm bên tai cô, "Yên Nhiên, có khỏe không?"
"Mình vẫn khỏe." Lâm Yên Nhiên gật đầu một cái, bộ dáng rõ ràng rất tín nhiệm Cố Trinh Trinh.
"Rất tốt, không tệ." Cố Tử Mạt nhìn hai người hỗ động, ở một bên vỗ tay, "Địch nhân của địch nhân, chính là bạn của mình, những lời này thật sự không sai."
Thân thể của Lâm Yên Nhiên yếu đuối, nhưng khả năng nghe tuyệt đối không có vấn đề, rất bén nhạy nhíu nhíu mày, "Có ý tứ gì?"
Cố Tử Mạt đương nhiên vui lòng giải thích cho cô ấy, cô đi về phía Cố Trinh Trinh, sờ lên đầu vai Cố Trinh Trinh, cúi đầu cười nói, "Trinh Trinh, cô tính toán sau khi hợp tác cùng vị Lâm tiểu thư này hạ được tôi xong, là cùng hưởng thành quả với Lâm tiểu thư đây, hay là tiếp tục giành với Lâm tiểu thư?"
Cô híp híp mắt, nhìn về phía Lâm Yên Nhiên, "Chắc Lâm tiểu thư còn không biết, trước kia tôi và Trinh Trinh còn là tình địch đâu."
"Chị nói loạn cái gì vậy, em không có. . . . . . Em cũng chỉ là diễn cho chị xem mà thôi, là giả!" Cố Trinh Trinh không nén được tức giận, vụng về giải thích.
Lúc này mặt mày Lâm Yên Nhiên tái nhợt, không thể tin nhìn về phía Cố Trinh Trinh, vừa bi thương vừa tức giận chất vấn Cố Trinh Trinh, "Trinh trinh, tôi thật lòng coi bạn là bạn thân, sao bạn có thể lợi dụng tôi chứ!"
"Mình. . . . . . , mình không phải. . . . . ." Cố Trinh Trinh nóng nảy, lắc đầu lại lắc đầu, mắt thấy sắc mặt của Lâm Yên Nhiên càng ngày càng kém, cô cắn răng, lấy điện thoại từ trong túi xách ra, tìm kiếm vài tấm hình , giọng nói bén nhọn, liền nói, "Đối tượng qua lại của mình, là Hứa Ngộ!"
Lúc này Cố Tử Mạt lờ mờ phát giác ra, cô nhìn Cố Trinh Trinh giơ hình ra trước mặt bọn họ, nghe tỉ mỉ việc qua lại của Cố Trinh Trinh và Hứa Ngộ, cô không thể nghĩ ra, theo bản năng muốn móc điện thoại di động ra.
Nhưng một giây sau, cô liền thu tay lại.
Cô có thể gọi cho Hứa Ngộ sao? Có thể gọi cho Diệp Nhất Đóa sao? Đều là không lý trí!
Cố Trinh Trinh trấn an Lâm Yên Nhiên mấy câu, lại nói, "Yên Nhiên, bây giờ mình tuyệt đối không có cảm giác với Lục Duật Kiêu , từ lúc anh ta vì chị gái mình mà thiết kế cho mình vào trại giam, mình đã không còn gì vướng bận với anh ta nữa rồi. Bạn tin mình đi...bây giờ mình giúp bạn, chính là ra một hơi cho mình mà thôi!" Ánh mắt của cô, phẫn hận nhìn chằm chằm Cố Tử Mạt, tràn đầy lửa giận.
Cố Tử Mạt biết, giấy không thể gói được lửa, Cố Trinh Trinh hận cô hại cô như vậy, không phải là không có nguyên nhân.
Đều là bởi vì chút chuyện hoang đường trước kia!
Cô hít một hơi, tiến lên một bước, liền cướp điện thoại di động trên tay Cố Trinh Trinh đi, ném một cái, "Tôi cảnh cáo cô một lần nữa! Hứa Ngộ đã có bạn gái chính thức!"
"Vậy thì thế nào, năm đó tôi bỏ lỡ nhiều cơ hội như vậy, hiện tại một cơ hội tôi cũng sẽ không bỏ qua!" Cố Trinh Trinh cắn răng, không chút nào yếu thế nói.
Cố Tử Mạt chỉ cảm thấy máu toàn thân tuần hoàn ngược lại, tất cả lý trí của cô đều sụp đổ, lạnh lùng nhìn lướt qua Lâm Yên Nhiên cùng Cố Trinh Trinh, từ trong kẽ răng nặn ra một câu, "Tiểu Tam Nhi tụ họp một chỗ, chúc hai người càng chạy càng tốt!"
Vứt xuống những lời này, liền chạy về công ty.
Thời gian làm việc buổi chiều, cô không có tâm tư làm việc, ngón tay vẫn phân vân giữa hai cái tên danh bạ trên điện thoại di động, một là Diệp Nhất Đóa, một là Lục Duật Kiêu.
Cuối cùng, cô bấm gọi cho Lục Duật Kiêu, lần gọi đầu tiên, vang lên thật lâu cũng không có ai nhận.
Gọi một lần nữa, mới nghe được giọng nói của anh.
"Bây giờ anh đang ở đâu vậy? Chỗ em có chút việc."
Giọng nói của Lục Duật Kiêu nghe có chút mệt mỏi, "Ở bệnh viện."
"Bệnh viện sao?" Theo bản năng cô liền nghĩ đến Lâm Yên Nhiên, đến nay lòng vẫn còn sợ hãi.
"Tử Mạt, có phải buổi trưa em tới thăm cô ấy hay không?"
"Có qua, cô ấy nói muốn ra vườn hoa, em liền đưa cô ấy đi, sau đó xảy ra một chút chuyện không vui, em. . . . . ." Cô nghĩ nói cho anh biết, Lâm Yên Nhiên là có tâm kế cùng kế hoạch trước, cô đã đụng phải Cố Trinh Trinh ở đó.
Nhưng, cô vẫn chưa nói hết, trong loa trong loa đã truyền đến một tiếng thở dài của Lục Duật Kiêu, "EM không nên để lại một mình cô ấy ở vườn hoa hứng gió, cứ như vậy một mình rời đi, cô ấy bị lạnh, hiện tại lại lên cơn sốt, bệnh tình lại bắt đầu lặp lại."
Lời của anh, làm cho cô rất khổ sở, khóe miệng cười khổ nhiều hơn một phần chán nản cùng phiền muộn, "Em không nên sao? Có lẽ, em không nên đến gặp cô ấy."
Nếu như cô không đi gặp Lâm Yên Nhiên, cũng sẽ không thấy rõ bộ mặt thật của Lâm Yên Nhiên, cũng sẽ không bắt gặp Cố Trinh Trinh, còn thất hồn lạc phách vì chuyện của Hứa Ngộ.
Cô, thật sự không nên!
Hình như Lục Duật Kiêu cũng nhận thấy lời nói của mình có hơi sai lầm, vội vàng đổi lời nói, "Tử Mạt, ý của anh cũng không phải là. . . . . ."
Rõ ràng giọng nói của người đàn ông mềm nhẹ đi mấy phần, cô lại không muốn nghe nữa.
Cô không nói thêm một câu nào nữa, liền trực tiếp cúp điện thoại, kéo tên anh vào danh sách đen.
Ném điện thoại di động lên bàn làm việc, Cố Tử Mạt dựa vào ghế, nâng một cánh tay lên, che trước mắt.
‘ tí tách ’ một tiếng, điện thoại di động có tin nhắn đến, theo bản năng cô cho là của Lục Duật Kiêu, không xem, chờ sau khi bản thân bình tĩnh lại, mới nhìn lướt qua, mới phát hiện là Diệp Nhất Đóa gửi đến.
Ngắn ngủn mấy chữ ——"Lục soát —— công dụng Điều Hương Sư."
Cô ngẩn người, phải đi tìm kiếm tin tức liên quan, tin tức ùn ùn hiện ra, đều là thảo luận về tiết mục kỳ này của cô và Ninh Uyển.
Vậy mà cô chiếm cứ trang báo còn lớn hơn so với Ninh Uyển.
Tiết mục kỳ này, khiến cho nghị luận nóng nhất , chính là nói ‘Công dụng của Điều Hương Sư.’
dien.dan.le^quydon^
Điều Hương Sư là ngành nghề cổ xưa lại thần bí, có rất ít chương trình ghi hình sẽ tiến hành loại phương thức để lộ bí mật như này, mà lần này công ty thực hiện hoạt động tuyên truyền, cực kỳ hấp dẫn, gần như là được hoan hô tán thưởng khắp nơi.
Đồng thời đưa tới nghị luận nóng bỏng, còn có đôi giày cao gót ——ferragamo mà cô đi ngày hôm đó.
Giày cao gót cao cấp ferragamo thiết kế rất nhiều giày cho các ngôi sao nổi tiếng, trở thành nhãn hiệu giày nữ đứng đầu nhất hiện nay, thịnh hành trong giới mỹ nữ quyền quý, rất nhiều tiểu thư danh giá đều thông qua đủ các thủ đoạn, hoặc sai người, hoặc tự mình đi, đặt hàng một cách điên cuồng.
Mà lúc cô tham gia chương trình, đôi ferragamo trên chân kia, là đôi giày sản xuất số lượng hạn chế cả thế giới mới có 10 đôi, hiện nay là một đôi khó cầu.
Rất nhiều tiểu thư danh giá cũng muốn tìm cách lien lạc với vị Điều hương sư thần kỳ này, cố gắng mua được ferragamo yêu dấu từ trong tay cô.
Làm sao Cố Tử Mạt cũng không nghĩ tới, vào lúc cảm xúc của cô xuống thấp nhất, đôi giày ferragamo của mình cùng tay nghề điều hương, đã nổi tiếng trên mạng rồi.
Cô đóng websites, nhắm mắt lại, chuông điện thoại di động đại kêu, số điện thoại xa lạ, lần này hẳn là Lục Duật Kiêu không sai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.