Chương 813: Q3 - Chương 384: Tung tích Tiểu Hắc
Tiêu Đỉnh
05/04/2016
Trong những năm tháng trước kia, nghe nói đã từng
có một vị Nhân tộc xuất thân trí giả, cảm thán mà nói Nhân tộc mặc dù
trong Hồng Mông bách tộc nhỏ yếu nhất, nhưng tâm tính thì lại phức tạp
nhất. Nhận xét đó đến tột cùng là có ý gì, ngày nay đã không thể biết
được nữa, bất quá từ ý tứ trong lời nói, vẫn là có thể suy ra suy nghĩ
của Nhân tộc so với đại đa số Hồng Mông chủng tộc sâu sắc hơn rất nhiều, cho dù chỉ là người bình thường thì cũng như vậy.
Có lẽ ý tứ cổ xưa kia chính là nói đến việc Nhân tâm luôn biến đổi.
Đương nhiên, có lẽ bởi vì Nhân tộc trước khi phát hiện ra Linh Tinh sức mạnh quá mức nhỏ yếu, cho nên không thể không kiệt lực động não, vắt óc suy nghĩ tìm cách kéo dài hơi tàn, cho nên mới có kết quả là Trí tuệ hơn hẳn những tộc khác.
Nhân tâm luôn phức tạp, mỗi một con người luôn có rất nhiều ý niệm trong đầu,so với yêu tộc và đám dị tộc, trong từng bộ óc Nhân tộc tựa hồ có đủ loại tâm tư phức tạp, có tốt có xấu, có vĩ nhân, có bại hoại, tốt xấu xen kẽ, khiến cho mỗi Nhân tộc đều lộ ra vẻ phức tạp dị thường.
Trong mối quan hệ giữa người với người, rất khó phán đoán chính xác một người rút cuộc là người tốt hay là người xấu, nhiều khi mãi về sau mới có thể nhìn ra. Mà khi quần thể Nhân tộc trên vạn người đứng trong cùng một khu vực, lại thêm việc không có mệnh lệnh thống nhất, sự hỗn loạn này có thể hiểu được.
Cho nên lúc kim quang tan đi,khi bộ tộc Hồ yêu đột nhiên xuất hiện, vô luận là số lượng hay thực lực Nhân tộc đều hoàn toàn tạo ra ưu thế tuyệt đối nghiền nát Hồ yêu, nhưng kỳ lạ là toàn bộ bảo trì trầm mặc, rõ ràng không có ai lập tức ra tay.
Đây là một sự kiện rất kỳ quái, bởi vì sau khi tới đây, đại quân Nhân tộc trùng trùng điệp điệp liên tục xâm nhập Phi Hồng Giới, khi vào trong Phi Hồng Giới tìm tòi bảo vật và tìm cửa đi Yêu giới, cũng gặp được không ít Yêu tộc từ yêu giới tiến vào, sau đó đại bộ phận Yêu tộc kết cục hầu như đều giống nhau.
Không có mệnh lệnh, không có hiệu triệu, thậm chí không có khẩu hiệu, nhưng trong bầu không khí quỷ quái, tuyệt đại đa số Nhân tộc gần như đều lựa chọn hành vi như nhau, giết chết đại bộ phận Yêu tộc xuất hiện trước mắt.
Huyết hải thâm cừu cuối cùng là hoá giải không hết, chỉ là nếu vậy thì, tình cảnh hôm nay có chút quái dị, bởi nhìn qua, vô số Nhân tộc dường như đang chờ đợi, để người khác ra tay.
Tứ Chính danh môn ở đây, rất nhiều Nguyên Đan cảnh chân nhân đều đã nhíu mày, trong Lăng Tiêu Tông, Thẩm Thạch cùng Tôn Hữu kề vai sát cánh đứng cùng một chỗ, bên cạnh bọn họ còn có Cam Trạch cùng Chung Thanh Trúc. Thẩm Thạch sắc mặt đại khái coi như bình tĩnh, nhưng Cam Trạch dường như sắc mặt có chút âm trầm, thấp giọng nói:
"Nhân tâm khác biệt a."
Tôn Hữu nhẹ gật đầu, không nói gì, nhưng trên mặt cũng xẹt qua một tia lo lắng. Lần này đi Yêu giới nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, Nhân tộc tuy rằng thực lực cường đại số lượng đông đúc, nhưng trước mắt xem ra, cũng không phải không có bất cứ ai
Thẩm Thạch nói khẽ: "Điều này cũng không tính là kỳ quái, nhiều người như vậy, hơn nữa bao nhiêu tán tu cho tới bây giờ đều đã quen độc lai độc vãng, thái độ như vậy cũng là bình thường."
Chung Thanh Trúc đứng ở bên cạnh Thẩm Thạch, nhìn hắn một cái, nói: "Tảng Đá, nếu ngươi là Chưởng giáo chân nhân, trước mắt ngươi sẽ làm như thế nào?"
Thẩm Thạch kinh ngạc nhìn nàng một cái, cảm thấy những lời này của Chung Thanh Trúc nghe có vẻ không tự nhiên, bất quá sau khi suy nghĩ một lát, hắn vẫn đáp: "Việc này kỳ thật không coi là gì, địch ta hai bên thực lực chênh lệch thật sự quá lớn, trước mắt chỉ cần phái ra một vài đệ tử tinh nhuệ là được." Nói đến đây, hắn thoáng dừng lại, nói tiếp, "Đám tán tu kia nếu không phải vào lúc sinh tử, đại khái cũng sẽ không có chuyện những kẻ mạnh nhất ra tay, dù sao bọn họ chạy tới nơi đây cũng không hoàn toàn vì đại nghĩa của Nhân tộc."
Lời ấy nói ra, ba người khác đều trở nên trầm mặc, thoạt nhìn ba người bọn họ đều không có bộ dáng quá mức kinh ngạc, dường như trong nội tâm mỗi người đối với việc này này cũng đã sớm nghĩ đến.
Lúc đó, đột nhiên trong đội ngũ Tứ Chính danh môn, trong đám người Nguyên Thủy Môn, mười mấy đạo thân ảnh lướt đi, vọt tới hồ yêu bộ tộc đang kinh hãi trên tòa Truyền Tống pháp trận. Thẩm Thạch thoáng quan sát những thân ảnh đó, nhận ra dẫn đầu chính là người trước đây mình từng bái kiến Nguyên Tu Dự, có thể đoán được nam tử này trong Nguyên gia là nhân tài rất xuất sắc.
Tiếng kêu lập tức nổi lên, cuộc chiến này nhanh chóng triển khai, và kết quả sớm định đoạt, hầu như không có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn, bộ tộc hồ yêu ngay lập tức bị tiêu diệt.
Đội ngũ Nhân tộc rất nhanh khôi phục trạng thái trầm mặc như cũ, sau đó càng ánh mắt nhìn về phía Tứ Chính danh môn, trừ hâm mộ ra còn tăng thêm vài phần kính sợ.
Mà ở dưới bầu trời âm u của Phi Hồng Giới, lại tăng thêm một lớp huyết sắc dày đặc.
※※※
Chuyện kế tiếp rất đơn giản , trực tiếp thông qua Thượng cổ Truyền Tống pháp trận, số lớn tu sĩ Nhân tộc dưới sự dẫn dắt của Tứ Chính danh môn, tiến nhập Yêu giới, đồng thời phía sau càng nhiều tu sĩ Nhân tộc khác đang liên tục đi tới.
Yêu giới là một giới thổ rộng lớn, hoàn cảnh tuy so với Hồng Mông chủ giới có chút khác biệt, nhưng vô luận như thế nào so với Phi Hồng Giới thì tốt hơn nhiều, ít nhất là sinh cơ bừng bừng, tùy ý có thể thấy được cây xanh cỏ dại, núi non nhấp nhô.
Ghi chép của Nhân tộc về yêu giới khá mơ hồ, về cơ bản hôm nay tất cả đều như người mù, ở đây rờ rẫm tìm tòi khám phá. Cũng chính bởi vậy, sau khi tiến vào Yêu giới, mấy vị Chưởng giáo lão luyện của Tứ Chính danh môn lập tức phái người khống chế xung quanh Thượng cổ Truyền Tống pháp trận trong yêu giới, đồng thời cũng không vội chỉ đạo tìm kiếm Yêu tộc bên ngoài, mà vây quanh Thượng cổ Truyền Tống pháp trận rồi bắt đầu xây dựng căn cứ cơ sở tạm thời.
Thoạt nhìn, bọn họ cũng không có ý tốc chiến tốc thắng , Nhân tộc sau vạn năm, dường như trong từng phương diện đều phát triển đến trạng thái đỉnh phong, chẳng những thực lực cường đại, hơn nữa trầm ổn tỉnh táo.
Tứ Chính danh môn tạm thời dựng trại, lại trực tiếp trấn giữ thông đạo duy nhất rời khỏi yêu giới, hành động này khiến cho đại đa số tán tu đều cảm thấy an tâm, cho nên từ đó về sau , có một bộ phận tán tu đi theo Tứ Chính danh môn, một bộ phận khác là tu sĩ lớn gan thực lực mạnh mẽ , bắt đầu phân tán, chậm rãi tiến nhập khám phá sâu trong yêu giới.
Đối với tình huống hiện tại của yêu giới như thế nào, Thẩm Thạch cũng không rõ ràng, bất quá trong cao tầng, mấy vị Chưởng giáo Chân Nhân hiển nhiên đều rõ ràng thân phận đặc thù của hắn, là người duy nhất đã từng tới Yêu giới , điểm này đủ để giúp hắn vào nghị sự quan trọng nhất của tứ chính danh môn rồi.
Thẩm Thạch quả thật bị Hoài Viễn Chân Nhân mời đến vài lần, bất quá điều làm mấy vị Chân Nhân có chút thất vọng chính là, trong ba năm tại yêu giới Thẩm Thạch cũng chưa từng đến khu vực quanh tòa thượng cổ truyền tống pháp trận này, phần lớn thời gian ở đây, kỳ thật hắn vẫn luôn cùng với Thiên Thanh Xà yêu bộ tộc ở trong Hắc ngục sơn mạch
Nói một cách khác, ít nhất đối với khu vực phụ cận, Thẩm Thạch cũng không mang tới cho bọn họ quá nhiều thông tin.
Cái nghị sự này rất nhanh kết thúc, quyết định là làm đến đâu chắc đến đó, lúc rời đi, Thẩm Thạch tìm đến Trấn Long Điện Thiên Khổ Thượng Nhân.
Sau khi hai người đi đến một chỗ hẻo lánh, Thẩm Thạch hành lễ với Thiên Khổ Thượng Nhân và gửi lời cảm ơn, Thiên Khổ Thượng Nhân thấp giọng niệm một câu Phật hiệu.Sau đó Thẩm Thạch quan sát vị Đại hòa thượng này, nhẹ giọng thành khẩn mà hỏi:
"Đại sư, xin hỏi một chút, Tiểu Hắc hiện tại như thế nào?"
Thiên Khổ Thượng Nhân chắp tay trước ngực, nói: "A Di Đà Phật, nó đã tiến nhập Long giới rồi."
============
Tiểu hắc nay ở nơi đâu
Một người một thú tình sâu muôn trùng
Tán tu Nhân tộc truy lùng
Thiên tài địa bảo quanh vùng đóng quân.
Có lẽ ý tứ cổ xưa kia chính là nói đến việc Nhân tâm luôn biến đổi.
Đương nhiên, có lẽ bởi vì Nhân tộc trước khi phát hiện ra Linh Tinh sức mạnh quá mức nhỏ yếu, cho nên không thể không kiệt lực động não, vắt óc suy nghĩ tìm cách kéo dài hơi tàn, cho nên mới có kết quả là Trí tuệ hơn hẳn những tộc khác.
Nhân tâm luôn phức tạp, mỗi một con người luôn có rất nhiều ý niệm trong đầu,so với yêu tộc và đám dị tộc, trong từng bộ óc Nhân tộc tựa hồ có đủ loại tâm tư phức tạp, có tốt có xấu, có vĩ nhân, có bại hoại, tốt xấu xen kẽ, khiến cho mỗi Nhân tộc đều lộ ra vẻ phức tạp dị thường.
Trong mối quan hệ giữa người với người, rất khó phán đoán chính xác một người rút cuộc là người tốt hay là người xấu, nhiều khi mãi về sau mới có thể nhìn ra. Mà khi quần thể Nhân tộc trên vạn người đứng trong cùng một khu vực, lại thêm việc không có mệnh lệnh thống nhất, sự hỗn loạn này có thể hiểu được.
Cho nên lúc kim quang tan đi,khi bộ tộc Hồ yêu đột nhiên xuất hiện, vô luận là số lượng hay thực lực Nhân tộc đều hoàn toàn tạo ra ưu thế tuyệt đối nghiền nát Hồ yêu, nhưng kỳ lạ là toàn bộ bảo trì trầm mặc, rõ ràng không có ai lập tức ra tay.
Đây là một sự kiện rất kỳ quái, bởi vì sau khi tới đây, đại quân Nhân tộc trùng trùng điệp điệp liên tục xâm nhập Phi Hồng Giới, khi vào trong Phi Hồng Giới tìm tòi bảo vật và tìm cửa đi Yêu giới, cũng gặp được không ít Yêu tộc từ yêu giới tiến vào, sau đó đại bộ phận Yêu tộc kết cục hầu như đều giống nhau.
Không có mệnh lệnh, không có hiệu triệu, thậm chí không có khẩu hiệu, nhưng trong bầu không khí quỷ quái, tuyệt đại đa số Nhân tộc gần như đều lựa chọn hành vi như nhau, giết chết đại bộ phận Yêu tộc xuất hiện trước mắt.
Huyết hải thâm cừu cuối cùng là hoá giải không hết, chỉ là nếu vậy thì, tình cảnh hôm nay có chút quái dị, bởi nhìn qua, vô số Nhân tộc dường như đang chờ đợi, để người khác ra tay.
Tứ Chính danh môn ở đây, rất nhiều Nguyên Đan cảnh chân nhân đều đã nhíu mày, trong Lăng Tiêu Tông, Thẩm Thạch cùng Tôn Hữu kề vai sát cánh đứng cùng một chỗ, bên cạnh bọn họ còn có Cam Trạch cùng Chung Thanh Trúc. Thẩm Thạch sắc mặt đại khái coi như bình tĩnh, nhưng Cam Trạch dường như sắc mặt có chút âm trầm, thấp giọng nói:
"Nhân tâm khác biệt a."
Tôn Hữu nhẹ gật đầu, không nói gì, nhưng trên mặt cũng xẹt qua một tia lo lắng. Lần này đi Yêu giới nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, Nhân tộc tuy rằng thực lực cường đại số lượng đông đúc, nhưng trước mắt xem ra, cũng không phải không có bất cứ ai
Thẩm Thạch nói khẽ: "Điều này cũng không tính là kỳ quái, nhiều người như vậy, hơn nữa bao nhiêu tán tu cho tới bây giờ đều đã quen độc lai độc vãng, thái độ như vậy cũng là bình thường."
Chung Thanh Trúc đứng ở bên cạnh Thẩm Thạch, nhìn hắn một cái, nói: "Tảng Đá, nếu ngươi là Chưởng giáo chân nhân, trước mắt ngươi sẽ làm như thế nào?"
Thẩm Thạch kinh ngạc nhìn nàng một cái, cảm thấy những lời này của Chung Thanh Trúc nghe có vẻ không tự nhiên, bất quá sau khi suy nghĩ một lát, hắn vẫn đáp: "Việc này kỳ thật không coi là gì, địch ta hai bên thực lực chênh lệch thật sự quá lớn, trước mắt chỉ cần phái ra một vài đệ tử tinh nhuệ là được." Nói đến đây, hắn thoáng dừng lại, nói tiếp, "Đám tán tu kia nếu không phải vào lúc sinh tử, đại khái cũng sẽ không có chuyện những kẻ mạnh nhất ra tay, dù sao bọn họ chạy tới nơi đây cũng không hoàn toàn vì đại nghĩa của Nhân tộc."
Lời ấy nói ra, ba người khác đều trở nên trầm mặc, thoạt nhìn ba người bọn họ đều không có bộ dáng quá mức kinh ngạc, dường như trong nội tâm mỗi người đối với việc này này cũng đã sớm nghĩ đến.
Lúc đó, đột nhiên trong đội ngũ Tứ Chính danh môn, trong đám người Nguyên Thủy Môn, mười mấy đạo thân ảnh lướt đi, vọt tới hồ yêu bộ tộc đang kinh hãi trên tòa Truyền Tống pháp trận. Thẩm Thạch thoáng quan sát những thân ảnh đó, nhận ra dẫn đầu chính là người trước đây mình từng bái kiến Nguyên Tu Dự, có thể đoán được nam tử này trong Nguyên gia là nhân tài rất xuất sắc.
Tiếng kêu lập tức nổi lên, cuộc chiến này nhanh chóng triển khai, và kết quả sớm định đoạt, hầu như không có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn, bộ tộc hồ yêu ngay lập tức bị tiêu diệt.
Đội ngũ Nhân tộc rất nhanh khôi phục trạng thái trầm mặc như cũ, sau đó càng ánh mắt nhìn về phía Tứ Chính danh môn, trừ hâm mộ ra còn tăng thêm vài phần kính sợ.
Mà ở dưới bầu trời âm u của Phi Hồng Giới, lại tăng thêm một lớp huyết sắc dày đặc.
※※※
Chuyện kế tiếp rất đơn giản , trực tiếp thông qua Thượng cổ Truyền Tống pháp trận, số lớn tu sĩ Nhân tộc dưới sự dẫn dắt của Tứ Chính danh môn, tiến nhập Yêu giới, đồng thời phía sau càng nhiều tu sĩ Nhân tộc khác đang liên tục đi tới.
Yêu giới là một giới thổ rộng lớn, hoàn cảnh tuy so với Hồng Mông chủ giới có chút khác biệt, nhưng vô luận như thế nào so với Phi Hồng Giới thì tốt hơn nhiều, ít nhất là sinh cơ bừng bừng, tùy ý có thể thấy được cây xanh cỏ dại, núi non nhấp nhô.
Ghi chép của Nhân tộc về yêu giới khá mơ hồ, về cơ bản hôm nay tất cả đều như người mù, ở đây rờ rẫm tìm tòi khám phá. Cũng chính bởi vậy, sau khi tiến vào Yêu giới, mấy vị Chưởng giáo lão luyện của Tứ Chính danh môn lập tức phái người khống chế xung quanh Thượng cổ Truyền Tống pháp trận trong yêu giới, đồng thời cũng không vội chỉ đạo tìm kiếm Yêu tộc bên ngoài, mà vây quanh Thượng cổ Truyền Tống pháp trận rồi bắt đầu xây dựng căn cứ cơ sở tạm thời.
Thoạt nhìn, bọn họ cũng không có ý tốc chiến tốc thắng , Nhân tộc sau vạn năm, dường như trong từng phương diện đều phát triển đến trạng thái đỉnh phong, chẳng những thực lực cường đại, hơn nữa trầm ổn tỉnh táo.
Tứ Chính danh môn tạm thời dựng trại, lại trực tiếp trấn giữ thông đạo duy nhất rời khỏi yêu giới, hành động này khiến cho đại đa số tán tu đều cảm thấy an tâm, cho nên từ đó về sau , có một bộ phận tán tu đi theo Tứ Chính danh môn, một bộ phận khác là tu sĩ lớn gan thực lực mạnh mẽ , bắt đầu phân tán, chậm rãi tiến nhập khám phá sâu trong yêu giới.
Đối với tình huống hiện tại của yêu giới như thế nào, Thẩm Thạch cũng không rõ ràng, bất quá trong cao tầng, mấy vị Chưởng giáo Chân Nhân hiển nhiên đều rõ ràng thân phận đặc thù của hắn, là người duy nhất đã từng tới Yêu giới , điểm này đủ để giúp hắn vào nghị sự quan trọng nhất của tứ chính danh môn rồi.
Thẩm Thạch quả thật bị Hoài Viễn Chân Nhân mời đến vài lần, bất quá điều làm mấy vị Chân Nhân có chút thất vọng chính là, trong ba năm tại yêu giới Thẩm Thạch cũng chưa từng đến khu vực quanh tòa thượng cổ truyền tống pháp trận này, phần lớn thời gian ở đây, kỳ thật hắn vẫn luôn cùng với Thiên Thanh Xà yêu bộ tộc ở trong Hắc ngục sơn mạch
Nói một cách khác, ít nhất đối với khu vực phụ cận, Thẩm Thạch cũng không mang tới cho bọn họ quá nhiều thông tin.
Cái nghị sự này rất nhanh kết thúc, quyết định là làm đến đâu chắc đến đó, lúc rời đi, Thẩm Thạch tìm đến Trấn Long Điện Thiên Khổ Thượng Nhân.
Sau khi hai người đi đến một chỗ hẻo lánh, Thẩm Thạch hành lễ với Thiên Khổ Thượng Nhân và gửi lời cảm ơn, Thiên Khổ Thượng Nhân thấp giọng niệm một câu Phật hiệu.Sau đó Thẩm Thạch quan sát vị Đại hòa thượng này, nhẹ giọng thành khẩn mà hỏi:
"Đại sư, xin hỏi một chút, Tiểu Hắc hiện tại như thế nào?"
Thiên Khổ Thượng Nhân chắp tay trước ngực, nói: "A Di Đà Phật, nó đã tiến nhập Long giới rồi."
============
Tiểu hắc nay ở nơi đâu
Một người một thú tình sâu muôn trùng
Tán tu Nhân tộc truy lùng
Thiên tài địa bảo quanh vùng đóng quân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.