Chương 3: Diễn xuất
Crystyn
09/06/2023
Sáng ngày hôm sau, một người đàn ông sang trọng cùng chiếc xe Bugatti Divo ( giá khoảng 136 tỷ VND ) đã xuất hiện trước nhà Bạch Nhan. Anh bước
xuống, tiến đến ngôi biệt thự, gõ cửa :
- Cho hỏi cô Trịnh Triệu Vy có ở đây không ạ ?
Diệp tiểu thư bước ra :
- Đúng rồi, nhưng anh tìm............ LỤC THẦN BẮC !
Cô nháo nhào chạy lên trên tầng, gọi người bạn thân vẫn còn đang ngái ngủ của mình dậy :
- Vy Vy ơi, dậy đi, dậy đi. Lục Thần Bắc tới gặp cậu hay sao á ! Đang đứng ở dưới nhà kia kìa !
- Lục Thần Bắc cái gì.... Vừa sáng sớm mà nói nhiều thế nhở - Triệu Vy nửa tỉnh nửa mê
- Trời ơi, anh ta vừa hỏi xem cậu có ở đây hay không kia kìa. Nhanh lên đi, anh ta chả thích lãng phí thời gian đâu. Một hồi không thấy cậu xuống, anh ta cho người đập nát nhà tớ mất !
- Đây, đây, từ từ - Cô mệt mỏi lết thân xác xuống dưới mà chẳng hay biết Lục thiếu đã ngồi đó từ bao giờ :
- Chưa tỉnh ngủ à ? - Anh chỉ liếc nhìn một cái rồi lắc đầu đầy ngao ngán
- Tôi thật sự xin lỗi, do hôm qua xảy ra nhiều chuyện quá nên hơi mệt, ngủ nhiều hơn mọi hôm một chút. Mà hôm nay anh đến tìm tôi có việc gì ?
- Quên à, kí đi !
- Đây là .......
- Bản hợp đồng, đọc hết mọi điều khoản đi, có gì nói sau
Sau khoảng 10 phút ...
- Ừm, tôi kí rồi, tất cả đều ổn trừ việc ... vi phạm hợp đồng phải trả gấp 10 lần số tiền gốc. Anh không thấy điều đó quá đáng với một người không xu dính túi như tôi à ?
- Sai thì phải bị phạt, không có gì quá đáng cả. Một lát nữa trợ lý sẽ gửi toàn bộ thông tin về tôi, mong sao vào buổi tiệc của Lục gia diễn ra tuần sau, cô sẽ xử sự thật khéo léo tránh gây nghi ngờ. Chào cô !
- Vâng, chào anh ạ !
Triệu Vy nhanh nhảu chạy ra mở cửa, cúi mình thật lịch sự để chào anh. Nhìn thấy chiếc xe xa dần, cô lúc này mới " xả vai ", thật sự thoải mái. Diệp Bạch Nhan rón rén bước xuống, dò hỏi một cách cẩn thận :
- Này, sao rồi, anh ta có làm gì quá đáng không ?
- Anh ta không, nhưng cậu thì có đấy. Tại sao là bạn thân với nhau bao nhiêu năm mà đến việc này cũng không bao che được. Cậu có thể nói là : " Cô ấy đi vắng ", " Tôi không biết Trịnh Triệu Vy là ai ", hay " Anh nhận nhầm nhà rồi " mà, mắc gì nháo nhào lên như vậy ?
- Thôi mà, tớ xin lỗi, tớ lần đầu gặp người nổi tiếng nên hơi quá khích tí. Với cả anh ta nóng tính bỏ xừ ra, không chừng cho nhà tớ phá sản cũng nên. Thông cảm cho tớ nhá, để tớ dạy cậu cách trông giống tiểu thư coi như chuộc tội. - Bạch Nhan lí nhí
- Cậu không nói là tớ quên béng mất vụ này đấy. Học thôi !
Với sự linh hoạt sẵn có, Triệu Vy tiếp thu rất nhanh, chẳng bao lâu đã tựa như một thiên kim tiểu thư thực thụ. Dù vậy, khi tập luyện, cô vẫn không quên mình chỉ là một nhân viên như bao người khác.
Một tuần trôi qua, đúng như lịch hẹn, Lục Tổng xuất hiện trước biệt thự chuẩn bị đưa cô đi. Trước lúc rời đi, Diệp tiểu thư dặn dò :
- Nghe này, đừng ưỡn à ưỡn ẹo giống mấy cô ả khác, mình phải có khí chất riêng của mình, của bạn gái Lục Tổng. Nhớ chưa ?
- Tớ nhớ rồi, cảm ơn cậu nhiều nhé.
Cô bước lên xe của anh, lạ lẫm với mọi thứ xung quanh. Do trước giờ nghèo khó, toàn đi xe máy nên được ngồi lên đây quả thật là một điều dù nằm mơ Vy Vy cũng không ngờ được. Cô hào hứng nói:
- Đi thôi, tôi háo hức lắm rồi đấy. Nhưng mà hình như ở trên xe ô tô phải cài dây an toàn nhỉ, mà nó đâu rồi ta ? - Cô ngoảnh đi ngoảnh lại
- Ngay bên cạnh, tập trung đi - Lục Thần Bắc hơi mất kiên nhẫn
- Hi hi, tôi lần đầu được ngồi xe hạng sang nên hơi nóng lòng. Nếu có phiền đến anh thì cho tôi xin lỗi nhé !
Anh không đưa cô tới luôn buổi tiệc, mà lại lái xe về nhà, bảo cô ở trên đó sửa soạn cho thật kĩ, mình sẽ ở dưới đây chờ. Lúc bước vào, Trịnh Triệu Vy đã bị choáng ngợp bởi tất cả mọi thứ ở đây. Với cô, nơi đây vừa rộng lớn, sang trọng, tinh tế, hiện đại, vừa sạch sẽ, ngăn nắp, gọn gàng, .... Đang hoang mang ngắm nghía xung quanh, bỗng nhiên một cô gái từ đâu đi tới :
- Chào chị, tôi là stylist riêng được Lục Tổng thuê tới. Chị có thể lên đây để chuẩn bị cho buổi tiệc ạ
- Ừ, tôi biết rồi, cảm ơn cô
Khi lên trên phòng thay đồ :
- TẤT CẢ NHỮNG BỘ TRANG PHỤC, TRANG SỨC NÀY ĐỀU LÀ ANH TA MUA HẢ ? - Cô hoang mang
- Vâng ạ, vì muốn mọi thứ thật chỉn chu nên cậu chủ mua về hết đó ạ. Thôi chị chọn đồ đi xong tôi còn makeup nữa không không kịp thời gian.
Cô " Ừ, ừ " nhưng miệng vẫn lẩm nhẩm : " Tên này ghê thật ! " Chuẩn bị xong, cô dịu dàng bước xuống. Khoác trên mình bộ váy màu hồng pastel, cô trông nhẹ nhàng những vẫn vô cùng cuốn hút. Lúc khoác tay nhau bước vào đại sảnh, cô lo lắng, hỏi :
- Này, tôi chưa diễn xuất bao giờ ý, lỡ lóng ngóng quá người ta phát hiện thì sao ?
- Thì cố gắng yêu tôi cho tốt vào !
- Cho hỏi cô Trịnh Triệu Vy có ở đây không ạ ?
Diệp tiểu thư bước ra :
- Đúng rồi, nhưng anh tìm............ LỤC THẦN BẮC !
Cô nháo nhào chạy lên trên tầng, gọi người bạn thân vẫn còn đang ngái ngủ của mình dậy :
- Vy Vy ơi, dậy đi, dậy đi. Lục Thần Bắc tới gặp cậu hay sao á ! Đang đứng ở dưới nhà kia kìa !
- Lục Thần Bắc cái gì.... Vừa sáng sớm mà nói nhiều thế nhở - Triệu Vy nửa tỉnh nửa mê
- Trời ơi, anh ta vừa hỏi xem cậu có ở đây hay không kia kìa. Nhanh lên đi, anh ta chả thích lãng phí thời gian đâu. Một hồi không thấy cậu xuống, anh ta cho người đập nát nhà tớ mất !
- Đây, đây, từ từ - Cô mệt mỏi lết thân xác xuống dưới mà chẳng hay biết Lục thiếu đã ngồi đó từ bao giờ :
- Chưa tỉnh ngủ à ? - Anh chỉ liếc nhìn một cái rồi lắc đầu đầy ngao ngán
- Tôi thật sự xin lỗi, do hôm qua xảy ra nhiều chuyện quá nên hơi mệt, ngủ nhiều hơn mọi hôm một chút. Mà hôm nay anh đến tìm tôi có việc gì ?
- Quên à, kí đi !
- Đây là .......
- Bản hợp đồng, đọc hết mọi điều khoản đi, có gì nói sau
Sau khoảng 10 phút ...
- Ừm, tôi kí rồi, tất cả đều ổn trừ việc ... vi phạm hợp đồng phải trả gấp 10 lần số tiền gốc. Anh không thấy điều đó quá đáng với một người không xu dính túi như tôi à ?
- Sai thì phải bị phạt, không có gì quá đáng cả. Một lát nữa trợ lý sẽ gửi toàn bộ thông tin về tôi, mong sao vào buổi tiệc của Lục gia diễn ra tuần sau, cô sẽ xử sự thật khéo léo tránh gây nghi ngờ. Chào cô !
- Vâng, chào anh ạ !
Triệu Vy nhanh nhảu chạy ra mở cửa, cúi mình thật lịch sự để chào anh. Nhìn thấy chiếc xe xa dần, cô lúc này mới " xả vai ", thật sự thoải mái. Diệp Bạch Nhan rón rén bước xuống, dò hỏi một cách cẩn thận :
- Này, sao rồi, anh ta có làm gì quá đáng không ?
- Anh ta không, nhưng cậu thì có đấy. Tại sao là bạn thân với nhau bao nhiêu năm mà đến việc này cũng không bao che được. Cậu có thể nói là : " Cô ấy đi vắng ", " Tôi không biết Trịnh Triệu Vy là ai ", hay " Anh nhận nhầm nhà rồi " mà, mắc gì nháo nhào lên như vậy ?
- Thôi mà, tớ xin lỗi, tớ lần đầu gặp người nổi tiếng nên hơi quá khích tí. Với cả anh ta nóng tính bỏ xừ ra, không chừng cho nhà tớ phá sản cũng nên. Thông cảm cho tớ nhá, để tớ dạy cậu cách trông giống tiểu thư coi như chuộc tội. - Bạch Nhan lí nhí
- Cậu không nói là tớ quên béng mất vụ này đấy. Học thôi !
Với sự linh hoạt sẵn có, Triệu Vy tiếp thu rất nhanh, chẳng bao lâu đã tựa như một thiên kim tiểu thư thực thụ. Dù vậy, khi tập luyện, cô vẫn không quên mình chỉ là một nhân viên như bao người khác.
Một tuần trôi qua, đúng như lịch hẹn, Lục Tổng xuất hiện trước biệt thự chuẩn bị đưa cô đi. Trước lúc rời đi, Diệp tiểu thư dặn dò :
- Nghe này, đừng ưỡn à ưỡn ẹo giống mấy cô ả khác, mình phải có khí chất riêng của mình, của bạn gái Lục Tổng. Nhớ chưa ?
- Tớ nhớ rồi, cảm ơn cậu nhiều nhé.
Cô bước lên xe của anh, lạ lẫm với mọi thứ xung quanh. Do trước giờ nghèo khó, toàn đi xe máy nên được ngồi lên đây quả thật là một điều dù nằm mơ Vy Vy cũng không ngờ được. Cô hào hứng nói:
- Đi thôi, tôi háo hức lắm rồi đấy. Nhưng mà hình như ở trên xe ô tô phải cài dây an toàn nhỉ, mà nó đâu rồi ta ? - Cô ngoảnh đi ngoảnh lại
- Ngay bên cạnh, tập trung đi - Lục Thần Bắc hơi mất kiên nhẫn
- Hi hi, tôi lần đầu được ngồi xe hạng sang nên hơi nóng lòng. Nếu có phiền đến anh thì cho tôi xin lỗi nhé !
Anh không đưa cô tới luôn buổi tiệc, mà lại lái xe về nhà, bảo cô ở trên đó sửa soạn cho thật kĩ, mình sẽ ở dưới đây chờ. Lúc bước vào, Trịnh Triệu Vy đã bị choáng ngợp bởi tất cả mọi thứ ở đây. Với cô, nơi đây vừa rộng lớn, sang trọng, tinh tế, hiện đại, vừa sạch sẽ, ngăn nắp, gọn gàng, .... Đang hoang mang ngắm nghía xung quanh, bỗng nhiên một cô gái từ đâu đi tới :
- Chào chị, tôi là stylist riêng được Lục Tổng thuê tới. Chị có thể lên đây để chuẩn bị cho buổi tiệc ạ
- Ừ, tôi biết rồi, cảm ơn cô
Khi lên trên phòng thay đồ :
- TẤT CẢ NHỮNG BỘ TRANG PHỤC, TRANG SỨC NÀY ĐỀU LÀ ANH TA MUA HẢ ? - Cô hoang mang
- Vâng ạ, vì muốn mọi thứ thật chỉn chu nên cậu chủ mua về hết đó ạ. Thôi chị chọn đồ đi xong tôi còn makeup nữa không không kịp thời gian.
Cô " Ừ, ừ " nhưng miệng vẫn lẩm nhẩm : " Tên này ghê thật ! " Chuẩn bị xong, cô dịu dàng bước xuống. Khoác trên mình bộ váy màu hồng pastel, cô trông nhẹ nhàng những vẫn vô cùng cuốn hút. Lúc khoác tay nhau bước vào đại sảnh, cô lo lắng, hỏi :
- Này, tôi chưa diễn xuất bao giờ ý, lỡ lóng ngóng quá người ta phát hiện thì sao ?
- Thì cố gắng yêu tôi cho tốt vào !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.