Chương 55: Dụ dỗ(3)
Cửu Hoàn Thiên Lộ
26/06/2017
Bá Uy ngồi vào xe , thắt dây an toàn tiếng nói ai đó vang lên "Xin hỏi , tiểu thư muốn đi đâu?"
Cô liếc mắt , trông thấy Lục Tề bày ra bộ mặt diễn-sâu , cô liền muốn phá lên cười . Thật đúng là chả có tiến bộ gì về biểu cảm cả.
"Bác tài , cho tôi đến nơi nào yên tĩnh có thể đọc được quyển sách này nhé" cô vừa nói vừa hướng quyển sách đưa lên lắc qua lắc lại.
"Ồ!"
"Tôi biết chỗ này rất yên tĩnh lại cũng gần đây" Lục Tề liếc mắt nhìn cô . Ánh mắt anh loé lên ý nghĩ gì đó , khiến cô có dự cảm không lành.
"Chỗ nào?"cô nheo mắt nhìn anh.
Lục Tề "Phòng tôi!"
Bá Uy "..." Biết ngay là chả nói được lời nào tốt đẹp mà.
Lục Tề "Tiểu thư thấy sao?"
"Lục tổng , ngài có thể bớt mặt dày hơn được không? Mau chở tôi đến nơi nào đó thật tốt , tôi hài lòng sẽ cho anh thêm tiền nhé" Nói xong Bá Uy còn vỗ một cái lên vai anh . Sau đó lại lật sách ra xem như không có chuyện gì.
Lục Tề"..."
Em tưởng mỗi mình em có tiền sao?-.-
Lục Tề thả Bá Uy xuống một quán cà phê trang trọng giữa con phố sầm uất . Đối nghịch với vẻ ngoài náo nhiệt thì bên trong lại rất yên tĩnh . Quán có hai tầng , vì bao quanh quán được lắp kính nên chỗ ngồi nào cũng ngập tràn ánh sáng . Còn có một bên góc toàn là tủ đựng sách . Tóm lại , Lục Tề quả là tài xế tốt.
Bá Uy mở cửa bước ra , còn không quên hôn một cái lên má anh "Coi như tiền hậu tạ cho tài xế anh nhận rồi nhé!" Nói rồi cô chạy thật nhanh vào trong.
Tên Lục Tề này rất nguy hiểm . Cô còn ở lại thêm một giây thì bị con sói đấy vồ liền . Thế nào anh ấy cũng bất mãn vì chỉ là nụ hôn ở má cho xem.
Cô nở một nụ cười , đẩy cửa bước vào . Ở đây thật tốt , ít ra có thể xem sách trong vòng 4 tiếng , đợi tên Lục Tề đó làm việc . Sao cô cảm giác mình bị anh ấy cho đi nhà trẻ vậy nhỉ? Chở đến chỗ , trưa lại chở đi ăn , rồi lại đến đây , tối là về biệt thự...
Mặc kệ , cô ở cả ngày ở đây cũng không chán . Chọn một chỗ sát cửa kính có thể nhìn thấy cảnh bên ngoài người người tấp nập di chuyển ngồi xuống . Không lâu người phục vụ cũng bước ra.
"Tiểu thư muốn dùng gì ạ?"
"Phiền anh cho một ly trà sữa nhé"
"Xin quí khách đợi một lát"
Chốc lát người phục vụ trở ra trên tay mang theo một ly nước . Ánh sáng nhợt nhạt của mặt trời nhè nhẹ bay trong không trung . Mọi thứ như đang chuyển động , đến từng cả hạt bụi trong không khí . Ước gì ở trong nước có quán cà phê như vầy thì hay biết mấy.
Đảo mắt một lượt , ánh mắt dừng lại trên một người đàn ông cao lớn . Hình như cô trong thấy người đàn ông kia ở đâu rồi thì phải.
Cô liếc mắt , trông thấy Lục Tề bày ra bộ mặt diễn-sâu , cô liền muốn phá lên cười . Thật đúng là chả có tiến bộ gì về biểu cảm cả.
"Bác tài , cho tôi đến nơi nào yên tĩnh có thể đọc được quyển sách này nhé" cô vừa nói vừa hướng quyển sách đưa lên lắc qua lắc lại.
"Ồ!"
"Tôi biết chỗ này rất yên tĩnh lại cũng gần đây" Lục Tề liếc mắt nhìn cô . Ánh mắt anh loé lên ý nghĩ gì đó , khiến cô có dự cảm không lành.
"Chỗ nào?"cô nheo mắt nhìn anh.
Lục Tề "Phòng tôi!"
Bá Uy "..." Biết ngay là chả nói được lời nào tốt đẹp mà.
Lục Tề "Tiểu thư thấy sao?"
"Lục tổng , ngài có thể bớt mặt dày hơn được không? Mau chở tôi đến nơi nào đó thật tốt , tôi hài lòng sẽ cho anh thêm tiền nhé" Nói xong Bá Uy còn vỗ một cái lên vai anh . Sau đó lại lật sách ra xem như không có chuyện gì.
Lục Tề"..."
Em tưởng mỗi mình em có tiền sao?-.-
Lục Tề thả Bá Uy xuống một quán cà phê trang trọng giữa con phố sầm uất . Đối nghịch với vẻ ngoài náo nhiệt thì bên trong lại rất yên tĩnh . Quán có hai tầng , vì bao quanh quán được lắp kính nên chỗ ngồi nào cũng ngập tràn ánh sáng . Còn có một bên góc toàn là tủ đựng sách . Tóm lại , Lục Tề quả là tài xế tốt.
Bá Uy mở cửa bước ra , còn không quên hôn một cái lên má anh "Coi như tiền hậu tạ cho tài xế anh nhận rồi nhé!" Nói rồi cô chạy thật nhanh vào trong.
Tên Lục Tề này rất nguy hiểm . Cô còn ở lại thêm một giây thì bị con sói đấy vồ liền . Thế nào anh ấy cũng bất mãn vì chỉ là nụ hôn ở má cho xem.
Cô nở một nụ cười , đẩy cửa bước vào . Ở đây thật tốt , ít ra có thể xem sách trong vòng 4 tiếng , đợi tên Lục Tề đó làm việc . Sao cô cảm giác mình bị anh ấy cho đi nhà trẻ vậy nhỉ? Chở đến chỗ , trưa lại chở đi ăn , rồi lại đến đây , tối là về biệt thự...
Mặc kệ , cô ở cả ngày ở đây cũng không chán . Chọn một chỗ sát cửa kính có thể nhìn thấy cảnh bên ngoài người người tấp nập di chuyển ngồi xuống . Không lâu người phục vụ cũng bước ra.
"Tiểu thư muốn dùng gì ạ?"
"Phiền anh cho một ly trà sữa nhé"
"Xin quí khách đợi một lát"
Chốc lát người phục vụ trở ra trên tay mang theo một ly nước . Ánh sáng nhợt nhạt của mặt trời nhè nhẹ bay trong không trung . Mọi thứ như đang chuyển động , đến từng cả hạt bụi trong không khí . Ước gì ở trong nước có quán cà phê như vầy thì hay biết mấy.
Đảo mắt một lượt , ánh mắt dừng lại trên một người đàn ông cao lớn . Hình như cô trong thấy người đàn ông kia ở đâu rồi thì phải.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.