Chương 45: Tặng em đấy(11)
Cửu Hoàn Thiên Lộ
10/05/2017
Lục Tề cùng Bá Uy bước ra khỏi khách sạn . Anh lấy chìa khoá xe trên tay cô , mở cửa xe cho cô , để cô ngồi vào.
Bá Uy thoáng sững sờ "Xe này???" Cơ bản cô không biết anh lấy chiếc xe này đâu ra nha.
"Em không lên tôi cho em đi bộ về" Anh liếc cô một cái , lại vẫn cái bộ dạng chưa thể tiếp thu đó của cô , anh không kiên nhẫn đẩy cô vào trong , sẵn thắt cả dây an toàn cho cô.
Lục Tề vòng qua xe , ngồi vào ghế lái , phóng đi .
"Tề , xe này là của..."
"Người con gái của tôi"
Cô nghe như không hiểu , chỉ à một cái , rồi cũng không hỏi gì thêm , cứ im lặng , lặng lẽ nhìn ra cửa sổ.
Mãi một lúc , anh lại lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
"Tôi phải qua Anh một chuyến"
Bá Uy quay qua nhìn chằm chằm hắn . Giọng đầy tiếc nuối nói
"Lại phải đi nữa sao? khi nào anh mới về"
Lục Tề nhìn cô nhếch mép cười , hướng về phía cô nhìn chăm chú . Ánh mắt ánh lên ý cười rõ rệt , anh mở miệng nói từng chữ rất chậm rãi nhưng ngọt ngào "Có lẽ rất lâu.....Thế nên tôi muốn hỏi rằng em có muốn đi cùng tôi không?"
"Muốn"Cô trả lời không chút do dự , khuôn mặt còn rõ rằng rất hớn hở . Đến khi cô nhận thấy hành động của mình quá lố , trên khuôn mặt liền xuất hiện vệt hồng.
Ý cười trên mặt càng rõ hơn , anh nhịn cười đến nội thương "Được" khẽ buông một chữ.
Không khí lại trở về yên tĩnh như khi nãy . Cô ngượng ngùng nhìn dòng người đi lại ở ngoài cửa sổ . Đây là lần đầu cũng là lần cuối cô mất mặt như thế này . Thầm thề là sau này sẽ kiềm chế bản thân lại một chút.
"Khi nào chúng ta lên đường?"
"Ngày mai!" Anh đánh tay lái vào bãi gửi xe khách sạn Vĩnh Hằng.
"Chuyện rất gấp sao?"
"Không gấp , nhưng rất quan trọng"
"Ồ"
Anh tắt máy , tay cởi dây an toàn cho cô . Hai người cùng xuống xe , lúc này anh mới nói tiếp
"Nữ hoàng Elina gửi tới trụ sở lời mời tham gia bữa tiệc giới thượng lưu . Đây là thành ý của nữ hoàng , cũng không thể không nể mặt đến đó"
"Anh và nữ hoàng biết nhau sao?" Cô kinh ngạc ngước nhìn anh.
"Không tính là quen . Chỉ là buổi tiệc đến để giao lưu làm quen với nhau . Ngày đó cũng có cả giới hắc đạo nữa"
"À" Cô gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Hai người lên đến phòng , anh đột nhiên ném chìa khoá xe cho cô . Cô theo bản năng chụp lấy , chụp xong lại ngơ ngác hỏi.
"Sao anh lại đưa em?"
"Nó vốn dĩ là dành cho em mà"
"Ý anh là...." Cô nheo mắt nhìn anh mờ mịt hỏi.
Anh gật đầu một cái . Thầm nghĩ cô thật ngốc . Khi nãy trên xe đã nói là của người con gái của anh rồi , thế mà vẫn không hiểu gì cả.
Phải mấy đến mấy giây ngưng trì , cô mới có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của anh . Nở một nụ cười thật xinh đẹp , đi đến hôn lên má anh một cái rồi chạy vô phòng , chỉ bỏ lại một câu "Em đi sắp xếp quần áo"
Bá Uy thoáng sững sờ "Xe này???" Cơ bản cô không biết anh lấy chiếc xe này đâu ra nha.
"Em không lên tôi cho em đi bộ về" Anh liếc cô một cái , lại vẫn cái bộ dạng chưa thể tiếp thu đó của cô , anh không kiên nhẫn đẩy cô vào trong , sẵn thắt cả dây an toàn cho cô.
Lục Tề vòng qua xe , ngồi vào ghế lái , phóng đi .
"Tề , xe này là của..."
"Người con gái của tôi"
Cô nghe như không hiểu , chỉ à một cái , rồi cũng không hỏi gì thêm , cứ im lặng , lặng lẽ nhìn ra cửa sổ.
Mãi một lúc , anh lại lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
"Tôi phải qua Anh một chuyến"
Bá Uy quay qua nhìn chằm chằm hắn . Giọng đầy tiếc nuối nói
"Lại phải đi nữa sao? khi nào anh mới về"
Lục Tề nhìn cô nhếch mép cười , hướng về phía cô nhìn chăm chú . Ánh mắt ánh lên ý cười rõ rệt , anh mở miệng nói từng chữ rất chậm rãi nhưng ngọt ngào "Có lẽ rất lâu.....Thế nên tôi muốn hỏi rằng em có muốn đi cùng tôi không?"
"Muốn"Cô trả lời không chút do dự , khuôn mặt còn rõ rằng rất hớn hở . Đến khi cô nhận thấy hành động của mình quá lố , trên khuôn mặt liền xuất hiện vệt hồng.
Ý cười trên mặt càng rõ hơn , anh nhịn cười đến nội thương "Được" khẽ buông một chữ.
Không khí lại trở về yên tĩnh như khi nãy . Cô ngượng ngùng nhìn dòng người đi lại ở ngoài cửa sổ . Đây là lần đầu cũng là lần cuối cô mất mặt như thế này . Thầm thề là sau này sẽ kiềm chế bản thân lại một chút.
"Khi nào chúng ta lên đường?"
"Ngày mai!" Anh đánh tay lái vào bãi gửi xe khách sạn Vĩnh Hằng.
"Chuyện rất gấp sao?"
"Không gấp , nhưng rất quan trọng"
"Ồ"
Anh tắt máy , tay cởi dây an toàn cho cô . Hai người cùng xuống xe , lúc này anh mới nói tiếp
"Nữ hoàng Elina gửi tới trụ sở lời mời tham gia bữa tiệc giới thượng lưu . Đây là thành ý của nữ hoàng , cũng không thể không nể mặt đến đó"
"Anh và nữ hoàng biết nhau sao?" Cô kinh ngạc ngước nhìn anh.
"Không tính là quen . Chỉ là buổi tiệc đến để giao lưu làm quen với nhau . Ngày đó cũng có cả giới hắc đạo nữa"
"À" Cô gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Hai người lên đến phòng , anh đột nhiên ném chìa khoá xe cho cô . Cô theo bản năng chụp lấy , chụp xong lại ngơ ngác hỏi.
"Sao anh lại đưa em?"
"Nó vốn dĩ là dành cho em mà"
"Ý anh là...." Cô nheo mắt nhìn anh mờ mịt hỏi.
Anh gật đầu một cái . Thầm nghĩ cô thật ngốc . Khi nãy trên xe đã nói là của người con gái của anh rồi , thế mà vẫn không hiểu gì cả.
Phải mấy đến mấy giây ngưng trì , cô mới có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của anh . Nở một nụ cười thật xinh đẹp , đi đến hôn lên má anh một cái rồi chạy vô phòng , chỉ bỏ lại một câu "Em đi sắp xếp quần áo"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.