Chương 6: Chương 2-3: Thần giao cách cảm (3)
Kinh Chập
02/09/2018
Thấy anh vẫn còn đang cười, Lục Yên che mắt anh lại, "A, không nên nhắc lại." Xấu hổ chết đi được.
Tạ Đạo Niên lấy tay cô xuống, nắm tay cô, "Sáng sớm tới tìm anh có việc gì?"
Bị anh nhìn, Lục Yên xấu hổ quay mặt ra chỗ khác, anh cầm mặt cô xoay lại, "Không phải là gan của em rất to sao?"
"Em vì... em vì... nhớ anh." Giọng nói ngày càng nhỏ.
Tạ Đạo Niên chậm rãi nở nụ cười, bàn tay luồn vào trong quần áo của cô, "Nhớ bao nhiêu?"
Lục Yên run rẩy, "Rất... nhớ."
Anh hôn cô, "Anh cũng vậy."
Khi thấy cô len lén nhìn xung quanh cửa hàng thì anh đã không ngồi yên được nữa.
Anh nhẹ nhàng thổi khí vào tai cô, ngón tay cách lớp quần áo đè lại nộn huyệt của cô, hỏi "Để cho anh nhìn xem em nhớ anh bao nhiêu?"
Lục Yên cắn môi, gật đầu.
Tạ Đạo Niên đứng dậy, bình tĩnh cởi cúc áo, bộ đường trang màu trắng thoạt nhìn rất có cảm giác cấm dục, Lục Yên dùng tay bắt đầu giúp anh cởi quần, cởi xuống đến đầu gối, bắp đùi của anh rắn chắc hữu lực, ở giữa quần lót đen phồng lên một cụm cao, cơ thể anh rất sạch sẽ, Lục Yên nuốt nước bọt, cách một lớp vải vuốt ve gậy thịt của anh, Tạ Đạo Niên dùng ngón tay nâng cằm của cô lên.
"Lấy nó ra đi."
Cô ngửa đầu nhìn anh, tay luồn vào trong lấy gậy thịt ra, nơi đó vừa được thả ra liền gấp không chờ nổi mà đứng lên, hùng dũng oai vệ mà thể hiện chủ quyền.
Cái gậy thịt này là của cô.
Tạ Đạo Niên đem tay luồn vào trong áo lót của cô, cầm lấy quả anh đào nhỏ mân mê, Lục Yên không nhịn được rên rỉ lên tiếng, khuân mặt cọ cọ vào bắt đùi của anh, huyệt nhỏ bên dưới co thắt lại, mật dịch bên trong bắt đầu tiết ra.
Tạ Đạo Niên biết cô động tình, cúi người cởi váy của cô ra, lúc này gậy thịt xẹt qua gò má cô, Lục Yên ngửi thấy mùi hormone, cô ngã xuống giường, để mặc anh cởi sạch đồ ở bên dưới xuống.
Tách hai bắp đùi trắng noãn ra, anh nhìn thấy mật dịch trong suốt ở giữa hai chân cô, lông mày nhướn lên, đưa ngón tay thăm dò vào đó, sau đó liên tục đâm vào rút ra.
Anh thành thạo hơn ngày xưa rất nhiều.
Lục Yên cố kiềm chế không hét lên, một tay nắm chặt ga trải giường, một tay di chuyển xuống dưới xoa nắn gậy thịt, cô muốn khép hai chân lại, anh liền đè chân lại không cho cô khép vào, ngón tay vẫn tiếp tục làm điều xấu trong tiểu huyệt của cô.
Tạ Đạo Niên quá quen thuộc cơ thể của cô, nhanh chóng tìm ra được điểm nhạy cảm của cô, liên tục đâm mạnh rồi rút ra.
Chỉ một lúc sau, mật dịch bắt đầu chảy ra từ tiểu huyệt, về sau, càng ngày càng nhiều, lúc đầu chỉ chảy ra vài giọt, về sau liên tục chảy ra không ngừng.
"Trường Canh, đừng... đừng mà... đừng nhanh quá ~."
Tạ Đạo Niên nhìn dáng vẻ điên cuồng vì tình (dục) của cô, đè chặt chân cô lại, động tác tay đâm vào rút ra cũng càng nhanh hơn.
Ngón tay anh cong lên, thấy hai ngón tay không đủ, lại bỏ vào một ngón nữa, Lục Yên rạng rộng hai chân ra, cảm thấy căng trướng.
Anh đè eo cô lại không cho cô nhúc nhích, Lục Yên bị kích thích đến vui vẻ mà bật khóc, miệng cô liên tục xin tha, hồ điệp ở mu bàn chân dường như cũng đang giãy dụa, anh nhìn cô một cái, nhẹ nhàng nở nụ cười, ngón tay không ngừng khuấy đảo.
Mật dịch chảy ra không ngừng, trong phòng xuất hiện một vũng nước, anh giống như đang đào kho báu.
Tiết tấu kịch liệt, tim đập rộn lên, các cơ thịt đều căng lên, bọt nước văng khắp nơi.
Lục Yên khóc, cô kẹp chặt bắp đùi lại, nhưng sau đó lại bị anh mạnh mẽ banh ra.
Không chịu nổi, cô muốn tiết ra.
Trong nháy mắt!
Anh quay về điểm nhạy cảm kia của cô đâm một cái cuối cùng vừa mạnh vừa sâu.
"A... "Lục Yên hét lên.
Một lượng lớn mật dịch chảy ra, rơi xuống giường, cả người Lục Yên run rẩy, bắp đùi khép chặt lại, nước mắt chảy ra.
Cô khóc trong vui sướng.
Tạ Đạo Niên nở nụ cười, lắc lắc ngón tay ướt át trước mặt cô, "Nhiều nước thật, anh cũng sắp chết chìm trong đó rồi."
Hai mắt Lục Yên thất thần, dư vị vẫn chưa tiêu tan.
Xé áo mưa, đeo vào, Tạ Đạo Niên phủ lên người cô, nâng hai bắp đùi cô lên, hướng về phía tiểu huyệt đâm mạnh một phát.
"A..."
Mới vừa cao trào xong mà đã bị đâm mạnh vào, cảm giác sung sướng như lên thiên đường.
"Có hài lòng không?... Hửm?" Tay anh đánh mạnh vào mông cô, hai viên ngọc phía dưới đánh vào da cô.
"Ai cho em nghĩ ngợi lung tung này." Cắn mút quả anh đào nhỏ đỏ mọng của cô, Lục Yên ôm chặt cổ anh, móng tay cào vào lưng anh, Tạ Đạo Niên cảm thấy tê tái cả người, anh hôn cô, "Muốn để anh về trường đi học bị bạn học nhìn thấy dấu vết của cuộc chiến kịch liệt hả?"
Lục Yên đánh anh, vùi vào cổ anh khóc.
"Trường Canh, đừng nhanh như vậy mà ~." Cảm giác nơi nào đó đều muốn hỏng.
Cả người hai người đều đỏ bừng, Tạ Đạo Niên đứng lên, đôi mắt đỏ bừng, sự ham muốn tình dục đều hiện trên khuân mặt anh, ôm cô xuống giường, "Nào, tay để lên mặt bàn đi."
Lục Yên đặt hai tay lên mặt bàn học, Tạ Đạo Niên nâng mông cô lên và tiến vào.
"Ưm..."
Bộ ngực của Lục Yên nhảy lên nhảy xuống như hai giọt nước mưa, như một làn sóng sữa, Tạ Đạo Niên cắn nhẹ bả vai của cô.
Căn phòng này, chứng kiến anh từ nhỏ ngoan ngoãn nghe lời bố dạy, nghiêm túc đọc sách viết chữ, anh từng là một người có nề nếp và theo một khuân phép như thế.
Sau khi gặp được cô, anh đã nhìn thấy một thế giới mới, giống như không nhìn rõ được hoàng hôn nơi cuối con đường tối, nhưng khi càng đến gần nó thì càng nhìn rõ càng chói mắt.
Nếu như trong cuộc sống của bạn có một việc ngoài ý muốn xảy ra, hơn nữa nó còn là việc vô cùng tốt đẹp, thì bạn sẽ tiếp nhận nó chứ?
Sẽ, anh sẽ.
Cô cầm lấy tay anh, giọng nói nức nở, "Trường Canh, không biết có bị người khác nghe thấy không?"
"Không đâu, căn phòng này cách âm rất tốt, cũng không có ai lên đây vào giờ này đâu." Anh thở hổn hển, kéo mặt cô lại gần rồi hôn, hơi thở hai người hòa quyện vào nhau, Lục Yên nhìn lên trần nhà, có một cái đèn thủy tinh, lúc này nó đang phản chiếu hình ảnh hai người nam nữ đang làm tình.
Cô dụ dỗ anh cùng nhau ăn trái cấm, kĩ năng của anh ngày càng điêu luyện, bây giờ, trong căn phòng chỉ có hai người, không có người khác, bọn họ quấn vào nhau mà nhấp nhô từng đợt, dường như bao nhiêu thời gian đối với bọn họ cũng không đủ.
Lục Yên đã suy nghĩ rất nhiều về thế giới, hôm nay trong thế giới này có tồn tại một Tạ Đạo Niên, anh như một dòng sông sạch sẽ chảy xuôi, chảy qua cô khiến lòng cô dao động.
Mồ hôi đan xen nhau, người con gái dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ, một ngày đẹp trời.
Tạ Đạo Niên lấy tay cô xuống, nắm tay cô, "Sáng sớm tới tìm anh có việc gì?"
Bị anh nhìn, Lục Yên xấu hổ quay mặt ra chỗ khác, anh cầm mặt cô xoay lại, "Không phải là gan của em rất to sao?"
"Em vì... em vì... nhớ anh." Giọng nói ngày càng nhỏ.
Tạ Đạo Niên chậm rãi nở nụ cười, bàn tay luồn vào trong quần áo của cô, "Nhớ bao nhiêu?"
Lục Yên run rẩy, "Rất... nhớ."
Anh hôn cô, "Anh cũng vậy."
Khi thấy cô len lén nhìn xung quanh cửa hàng thì anh đã không ngồi yên được nữa.
Anh nhẹ nhàng thổi khí vào tai cô, ngón tay cách lớp quần áo đè lại nộn huyệt của cô, hỏi "Để cho anh nhìn xem em nhớ anh bao nhiêu?"
Lục Yên cắn môi, gật đầu.
Tạ Đạo Niên đứng dậy, bình tĩnh cởi cúc áo, bộ đường trang màu trắng thoạt nhìn rất có cảm giác cấm dục, Lục Yên dùng tay bắt đầu giúp anh cởi quần, cởi xuống đến đầu gối, bắp đùi của anh rắn chắc hữu lực, ở giữa quần lót đen phồng lên một cụm cao, cơ thể anh rất sạch sẽ, Lục Yên nuốt nước bọt, cách một lớp vải vuốt ve gậy thịt của anh, Tạ Đạo Niên dùng ngón tay nâng cằm của cô lên.
"Lấy nó ra đi."
Cô ngửa đầu nhìn anh, tay luồn vào trong lấy gậy thịt ra, nơi đó vừa được thả ra liền gấp không chờ nổi mà đứng lên, hùng dũng oai vệ mà thể hiện chủ quyền.
Cái gậy thịt này là của cô.
Tạ Đạo Niên đem tay luồn vào trong áo lót của cô, cầm lấy quả anh đào nhỏ mân mê, Lục Yên không nhịn được rên rỉ lên tiếng, khuân mặt cọ cọ vào bắt đùi của anh, huyệt nhỏ bên dưới co thắt lại, mật dịch bên trong bắt đầu tiết ra.
Tạ Đạo Niên biết cô động tình, cúi người cởi váy của cô ra, lúc này gậy thịt xẹt qua gò má cô, Lục Yên ngửi thấy mùi hormone, cô ngã xuống giường, để mặc anh cởi sạch đồ ở bên dưới xuống.
Tách hai bắp đùi trắng noãn ra, anh nhìn thấy mật dịch trong suốt ở giữa hai chân cô, lông mày nhướn lên, đưa ngón tay thăm dò vào đó, sau đó liên tục đâm vào rút ra.
Anh thành thạo hơn ngày xưa rất nhiều.
Lục Yên cố kiềm chế không hét lên, một tay nắm chặt ga trải giường, một tay di chuyển xuống dưới xoa nắn gậy thịt, cô muốn khép hai chân lại, anh liền đè chân lại không cho cô khép vào, ngón tay vẫn tiếp tục làm điều xấu trong tiểu huyệt của cô.
Tạ Đạo Niên quá quen thuộc cơ thể của cô, nhanh chóng tìm ra được điểm nhạy cảm của cô, liên tục đâm mạnh rồi rút ra.
Chỉ một lúc sau, mật dịch bắt đầu chảy ra từ tiểu huyệt, về sau, càng ngày càng nhiều, lúc đầu chỉ chảy ra vài giọt, về sau liên tục chảy ra không ngừng.
"Trường Canh, đừng... đừng mà... đừng nhanh quá ~."
Tạ Đạo Niên nhìn dáng vẻ điên cuồng vì tình (dục) của cô, đè chặt chân cô lại, động tác tay đâm vào rút ra cũng càng nhanh hơn.
Ngón tay anh cong lên, thấy hai ngón tay không đủ, lại bỏ vào một ngón nữa, Lục Yên rạng rộng hai chân ra, cảm thấy căng trướng.
Anh đè eo cô lại không cho cô nhúc nhích, Lục Yên bị kích thích đến vui vẻ mà bật khóc, miệng cô liên tục xin tha, hồ điệp ở mu bàn chân dường như cũng đang giãy dụa, anh nhìn cô một cái, nhẹ nhàng nở nụ cười, ngón tay không ngừng khuấy đảo.
Mật dịch chảy ra không ngừng, trong phòng xuất hiện một vũng nước, anh giống như đang đào kho báu.
Tiết tấu kịch liệt, tim đập rộn lên, các cơ thịt đều căng lên, bọt nước văng khắp nơi.
Lục Yên khóc, cô kẹp chặt bắp đùi lại, nhưng sau đó lại bị anh mạnh mẽ banh ra.
Không chịu nổi, cô muốn tiết ra.
Trong nháy mắt!
Anh quay về điểm nhạy cảm kia của cô đâm một cái cuối cùng vừa mạnh vừa sâu.
"A... "Lục Yên hét lên.
Một lượng lớn mật dịch chảy ra, rơi xuống giường, cả người Lục Yên run rẩy, bắp đùi khép chặt lại, nước mắt chảy ra.
Cô khóc trong vui sướng.
Tạ Đạo Niên nở nụ cười, lắc lắc ngón tay ướt át trước mặt cô, "Nhiều nước thật, anh cũng sắp chết chìm trong đó rồi."
Hai mắt Lục Yên thất thần, dư vị vẫn chưa tiêu tan.
Xé áo mưa, đeo vào, Tạ Đạo Niên phủ lên người cô, nâng hai bắp đùi cô lên, hướng về phía tiểu huyệt đâm mạnh một phát.
"A..."
Mới vừa cao trào xong mà đã bị đâm mạnh vào, cảm giác sung sướng như lên thiên đường.
"Có hài lòng không?... Hửm?" Tay anh đánh mạnh vào mông cô, hai viên ngọc phía dưới đánh vào da cô.
"Ai cho em nghĩ ngợi lung tung này." Cắn mút quả anh đào nhỏ đỏ mọng của cô, Lục Yên ôm chặt cổ anh, móng tay cào vào lưng anh, Tạ Đạo Niên cảm thấy tê tái cả người, anh hôn cô, "Muốn để anh về trường đi học bị bạn học nhìn thấy dấu vết của cuộc chiến kịch liệt hả?"
Lục Yên đánh anh, vùi vào cổ anh khóc.
"Trường Canh, đừng nhanh như vậy mà ~." Cảm giác nơi nào đó đều muốn hỏng.
Cả người hai người đều đỏ bừng, Tạ Đạo Niên đứng lên, đôi mắt đỏ bừng, sự ham muốn tình dục đều hiện trên khuân mặt anh, ôm cô xuống giường, "Nào, tay để lên mặt bàn đi."
Lục Yên đặt hai tay lên mặt bàn học, Tạ Đạo Niên nâng mông cô lên và tiến vào.
"Ưm..."
Bộ ngực của Lục Yên nhảy lên nhảy xuống như hai giọt nước mưa, như một làn sóng sữa, Tạ Đạo Niên cắn nhẹ bả vai của cô.
Căn phòng này, chứng kiến anh từ nhỏ ngoan ngoãn nghe lời bố dạy, nghiêm túc đọc sách viết chữ, anh từng là một người có nề nếp và theo một khuân phép như thế.
Sau khi gặp được cô, anh đã nhìn thấy một thế giới mới, giống như không nhìn rõ được hoàng hôn nơi cuối con đường tối, nhưng khi càng đến gần nó thì càng nhìn rõ càng chói mắt.
Nếu như trong cuộc sống của bạn có một việc ngoài ý muốn xảy ra, hơn nữa nó còn là việc vô cùng tốt đẹp, thì bạn sẽ tiếp nhận nó chứ?
Sẽ, anh sẽ.
Cô cầm lấy tay anh, giọng nói nức nở, "Trường Canh, không biết có bị người khác nghe thấy không?"
"Không đâu, căn phòng này cách âm rất tốt, cũng không có ai lên đây vào giờ này đâu." Anh thở hổn hển, kéo mặt cô lại gần rồi hôn, hơi thở hai người hòa quyện vào nhau, Lục Yên nhìn lên trần nhà, có một cái đèn thủy tinh, lúc này nó đang phản chiếu hình ảnh hai người nam nữ đang làm tình.
Cô dụ dỗ anh cùng nhau ăn trái cấm, kĩ năng của anh ngày càng điêu luyện, bây giờ, trong căn phòng chỉ có hai người, không có người khác, bọn họ quấn vào nhau mà nhấp nhô từng đợt, dường như bao nhiêu thời gian đối với bọn họ cũng không đủ.
Lục Yên đã suy nghĩ rất nhiều về thế giới, hôm nay trong thế giới này có tồn tại một Tạ Đạo Niên, anh như một dòng sông sạch sẽ chảy xuôi, chảy qua cô khiến lòng cô dao động.
Mồ hôi đan xen nhau, người con gái dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ, một ngày đẹp trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.