Lược Thiên Ký Vip

Chương 147: Người trong Phù Diêu Cung

Hắc Sơn Lão Quỷ

06/12/2019

Cấm bế một năm, sau đó đề thăng làm chân truyền!

Quyết định của Tông chủ Trần Huyền Hoa thật sự làm cho người ta kinh hãi, trong thời khắc này, căn bản cố ý duy trì tiểu vương bát đản này sao? Hiện tại Phương Hành mới mười bốn tuổi, cho dù một năm sau tăng lên chân truyền, vậy cũng mới mười lăm tuổi, mà Thanh Vân Tông hai đại chân truyền, Tiếu Kiếm Minh tấn chức chân truyền chính là mười sáu tuổi, Hứa Linh Vân là mười bảy tuổi, Phương Hành so với hai người bọn họ còn nhỏ hơn...

Còn nữa, cũng có người nghĩ tới địa điểm cấm bế Tông chủ nhắc tới, thế nhưng không phải là phía sau Phi Thạch phong gió thảm mưa sầu, mà là bên trong Thanh Vân Tông một nơi phúc địa linh khí đầy đủ —— Tiềm Long cốc, sẽ liên lạc đến chuyện chân truyền đệ tử cũng sẽ được ban thưởng một cái sơn cốc, Phương Hành gọi là cấm bế đã rất rõ ràng rồi, căn bản là nói trước ban thưởng sơn cốc của chân truyền mà thôi!

- Phương sư đệ, chúc mừng...

Hứa Linh Vân xoay người lại, hơi mỉm cười nói.

Bên cạnh Đoán Chân cốc đệ tử và các đệ tử cùng hắn giao hảo, đều chắp tay nói.

Phương Hành ha ha cười một tiếng, nói: 

- Phải bế quan rồi, có gì đáng mừng?

Mọi người nghĩ thầm nếu không đáng giá đáng mừng, ngươi cười vui vẻ như vậy làm gì?

Mà trong tiếng cười kia, Tiếu Sơn Hà vẻ mặt càng âm trầm, liếc Tiếu Kiếm Minh một cái, ống tay áo khẽ phất, thẳng hướng Sơn Hà cốc phương hướng lao đi, Tiếu Kiếm Minh không nói một lời, bước lên lưng thiết ưng, đi theo phía sau hắn.

- Ta rất thất vọng!

Đi tới trên ngọn núi không người nào phụ cận Sơn Hà cốc, Tiếu Sơn Hà xoay người lại, trầm giọng hướng Tiếu Kiếm Minh nói.

Ở trước lúc Tiếu Kiếm Minh trở lại tông môn, cũng từng đem chuyện đã xảy ra truyền phù nói cho hắn biết, đây cũng là nguyên nhân hắn phản đối Phương Hành trở thành chân truyền, dù sao chân truyền đệ tử thân phận vô cùng lớn, rất nhiều chuyện cũng sẽ xử lý không tốt. Chẳng qua hắn cũng không nghĩ tới, Tông chủ Trần Huyền Hoa tựa như hạ quyết tâm muốn che chở tiểu tử này, đề cử làm chân truyền, cái gọi là cấm bế, chính là trò đùa mà thôi.

- Tiểu quỷ này rất ghê tởm, ta căn bản không có cơ hội từ trong miệng hắn hỏi ra thứ gì, ngược lại đã kết tử thù!

Tiếu Kiếm Minh trầm mặc một hồi, giọng căm hận nói, hắn cho là thúc thúc trách mình không thể moi được lời của Phương Hành.

Lại không nghĩ, Tiếu Sơn Hà nghe, lạnh giọng nói: 

- Đã như vậy, ngươi không nên để cho hắn còn sống trở về tông môn!

Tiếu Kiếm Minh hơi ngẩn ra, phân biện nói: 

- Bạch Thiên Trượng mới vừa bế tử quan, ta sợ...

- Hắn nếu đã bế tử quan, khả năng phá quan sẽ rất ít, bởi vì tiểu quỷ này xuất quan làm khó thúc cháu chúng ta khả năng lại càng một thành cũng chưa tới, ngươi bởi vì... nguy hiểm một thành cũng chưa tới mà buông tha tiểu quỷ cùng ngươi đã kết thành tử địch ư? Kiếm Minh, nhìn dáng vẻ ở bên ngoài lịch luyện bốn năm, lá gan ngươi không hề lớn thêm, ngược lại nhỏ đi rồi!

Tiếu Kiếm Minh bỗng nhiên ngơ ngẩn, năm ngón tay gắt gao nắm thiết kiếm của mình.

- Còn có một năm!

Tiếu Kiếm Minh bỗng nhiên trầm giọng nói: 

- Tiểu quỷ này còn một năm nữa mới có thể trở thành chân truyền. Trong vòng một năm, ta tất sẽ chém hắn!

- Ngươi lại sai lầm rồi!

Tiếu Sơn Hà thản nhiên nói: 



- Nếu ở Loạn Hoang sơn ngươi không tranh thủ cơ hội giết hắn, trở lại tông môn mới giết hắn, chẳng phải là ngu xuẩn ư? Một tên tiểu quỷ như vậy, trong vài ba năm còn không uy hiếp được ngươi, nếu ngươi năm nay Trúc Cơ thành công, hắn cùng ngươi không cùng một tầng thứ, đến lúc đó cho dù hắn trở thành chân truyền thì như thế nào? Hai người Trúc Cơ, còn không giết được một cái chân truyền ư?

- Năm nay Trúc Cơ thành công?

Tiếu Kiếm Minh lấy làm kinh hãi, Tử Vụ Hoa Lan thảo đã mất, thúc thúc của mình làm sao có thể làm cho mình Trúc Cơ?

Tiếu Sơn Hà thở dài, nói: 

- Không thể không nói, ngươi rất may mắn, nửa tháng trước, người của Phù Diêu Cung đã hiện thế rồi, sau đó đi Băng Âm Cung làm khách, Băng Âm Cung Cung chủ bảo đệ tử luyện tập võ nghệ lấy lòng người Phù Diêu Cung, cuối cùng đêm đó dẫn đầu được ban thưởng một quả Phù Diêu Cung Trúc Cơ Đan, cái loại đan dược này, là đan sư cấp độ đan vương đích thân luyện chế, có bảy thành cơ hội làm cho người ta Trúc Cơ thành công...

- Bảy thành cơ hội?

Tiếu Kiếm Minh không nhịn được nuốt nước miếng.

Hắn cũng biết rõ, Trúc Cơ Đan của Thanh Vân Tông, đều là do Tê Hà cốc Thanh Điểu trưởng lão luyện chế, hiệu lực tốt nhất cũng chỉ có ba thành khả năng Trúc Cơ thành công, vạn nhất thất bại, thậm chí có thể tổn thương đạo cơ, không còn hi vọng Trúc Cơ, đây cũng là nguyên nhân Thanh Vân Tông tu sĩ Trúc Cơ khó khăn như thế, thật không nghĩ đến, hôm nay thế thấy được hi vọng, có thể nhận được một viên Trúc Cơ Đan có bảy thành cơ hội...

- Lúc ấy được biết tin tức này, ta cùng với Tông chủ và Thanh Điểu trưởng lão ba người, cả đêm đi tới bái hội, dù chưa thể nhìn thấy người của Phù Diêu Cung, lại được hạ nhân của bọn họ báo cho, Phù Diêu Cung sẽ ở Băng Âm cung làm khách ba tháng, sau ba tháng, sẽ đi Điệp Huyễn Cốc, ba tháng sau nữa, sẽ giá lâm Thanh Vân Tông chúng ta, nếu ngươi muốn Trúc Cơ thành công, ở khi đó, biểu hiện thật tốt vào!

- Tốt, ta nhất định sẽ nắm bắt cơ hội này!

Tiếu Kiếm Minh cắn răng, trầm giọng nói, trong đôi mắt, ánh sáng hi vọng chớp động.

...

...

Nếu ngày mai bắt đầu bế quan, ngày hôm nay có thể ở Đoán Chân cốc rồi, mọi người hảo hảo ăn mừng một phen, Thiết Như Cuồng cũng trong ngày này chính thức tuyên bố, đề cử Phương Hành làm Đoán Chân cốc đại đệ tử, cử động này mặc dù kinh người, nhưng so với quyết định của Tông chủ còn kém xa lắm, mọi người cũng cảm thấy thuận lý thành chương, không người nào dị nghị, tất cả đều dâng lên một phần hạ lễ của mình.

Cho dù là Diệp Thiêm Long đang bế quan khổ tu cùng Mạc Dung Anh đang chữa thương, cũng biết được tin tức kia.

Hai người đều bị dọa cho sợ hãi vô cùng, bọn họ vẫn thầm nghĩ muốn trả thù chuyện nhục nhã ngày đó, lại không nghĩ tiểu quỷ này nhất phi trùng thiên, đừng nói gì tới trả thù, tiểu quỷ này có thể bỏ qua cho nợ cũ trước kia, không tìm mình gây phiền toái chính là tốt, cũng vì ý nghĩ này, hai người cũng hao hết tâm tư, hảo hảo chuẩn bị một phần hạ lễ tới, coi như bồi tội, cũng may Phương Hành nhìn cũng chưa từng nhìn là gì, đã nhận...

Cũng ở một đêm này, Thiết Như Cuồng quyết định hảo hảo ban thưởng Phương Hành một phen, chính mình đủ loại pháp khí, pháp quyết tu luyện, mặc cho Phương Hành lựa chọn sử dụng, Phương Hành cơ hồ không có bất kỳ suy nghĩ, đã nói đã chọn "Thanh Vân Cửu Kiếm Quyết ", Thiết Như Cuồng nghe, biết đạo tiểu quỷ này vẫn giống lúc trước, đối với tu hành chi đạo hứng thú không nhiều, một lòng chỉ suy nghĩ tăng lên lực chiến đấu của mình như thế nào mà thôi.

- Dựa theo lẽ thường, Thanh Vân Cửu Kiếm Quyết không vào Phụng Thiên Điện, hoặc không phải chân truyền, sẽ không thể truyền, bất quá ta lén truyền cho ngươi, cũng không đáng là gì, chẳng qua muốn nói trước muốn với ngươi, Thanh Vân Cửu Kiếm Quyết mặc dù uy lực cường đại, nhưng đặc tính lại là kiếm đi khinh linh, nhất thức bách biến, linh khí của ngươi ngưng luyện, căn cơ rất tốt, nhưng tu luyện pháp quyết này, chưa hẳn có thể ngộ ra chân lý của kiếm quyết!

Thấy Thiết Như Cuồng nói thật tình, Phương Hành ngẩn ngơ, nói: 

- Có khả năng đánh bại Tiếu Kiếm Minh không?

Thiết Như Cuồng nhìn Phương Hành có chút cổ quái, Tiếu Kiếm Minh ở trong suy nghĩ đại đa số đệ tử Thanh Vân Tông, giống như là thần, người giống tiểu vương bát đản này lấy vượt xa hắn là mục tiêu thật đúng là hiếm thấy, bất quá hắn vẫn thật tình suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu: 

- Tiếu Kiếm Minh là thiên kiêu của Thanh Vân Tông, so với ta khi còn trẻ tuổi mạnh hơn mấy phần, ở kiếm đạo diệu nghệ phi phàm, ngươi muốn vượt xa hắn sẽ không dễ dàng... Ai, hơn nữa, có lẽ hắn nửa năm sau sẽ Trúc Cơ thành công, ngươi muốn thắng hắn, khả năng không nhiều sao!

Thiết Như Cuồng có chút thở dài, hắn cũng đã nghe Ngô Tương Đồng nói Phương Hành ở Loạn Hoang sơn cùng Tiếu Kiếm Minh đối chọi gay gắt, chỉ cho là hai người bọn hò có thú, Phương Hành mưu toan trong khoảng thời gian ngắn áp đảo Tiếu Kiếm Minh.

- Trúc Cơ?

Phương Hành kinh hãi, nếu Tiếu Kiếm Minh Trúc Cơ, chính mình giết hắn phải đợi đến ngày tháng năm nào đây?

Thiết Như Cuồng nở nụ cười, thuận miệng đem chuyện Phù Diêu Cung nói ra, lại nói: 

- Ngươi nếu mạnh hơn một chút, đến lúc đó thân là chân truyền đệ tử, cũng có tư cách theo chúng ta cùng nhau bái kiến, chỉ tiếc, hiện tại ngươi tu vi vẫn còn quá yếu, hơn nữa thân phận chân truyền đệ tử cũng chưa thành hiện thực, cơ hội lần này không tới tay, người có hi vọng tranh thủ cơ hội lần này, đại khái cũng chỉ có Linh Vân cùng Kiếm Minh rồi, hơn nữa giữa hai người bọn họ, rốt cuộc vẫn là Tiếu Kiếm Minh cơ hội lớn hơn một chút!



- Con mẹ nó, Phù Diêu Cung rách nát cái gì, đưa đan dược khắp nơi, rất có tiền sao?

Phương Hành căm tức, tàn bạo mắng lên.

Phù Diêu Cung xuất hiện thoáng cái làm rối loạn kế hoạch của mình, thật là quá đáng ghét.

Thiết Như Cuồng sợ hết hồn, vội vàng bưng kín miệng Phương Hành, quát khẽ: 

- Tiểu vương bát đản ngươi không muốn sống nữa ư? Phù Diêu Cung là nơi ngươi có thể mắng sao? Đây chính là nơi cử hành Dao Trì tiên hội, cường giả thế gian, ai thấy người của Phù Diêu Cung mà không cung kính chứ? Lời này của ngươi nếu bị người ở phía ngoài nghe được, không biết có bao nhiêu người sẽ chém đầu của ngươi hướng Phù Diêu Cung bày ra thiện ý...

Phương Hành chửi loạn, dọa cho Thiết Như Cuồng sợ hãi bịt miệng hắn, kiên quyết không buông ra.

Một lát sau, Phương Hành mắng xong rồi, tay mới buông ra, Phương Hành vẫn tức giận, Thiết Như Cuồng lau mồ hôi, nói: 

- Sớm muộn gì cũng bị tiểu vương bát đản ngươi hại chết, họa từ ở miệng mà ra, Bạch sư thúc không dạy ngươi sao?

Phương Hành nói: 

- Thập Nhất thúc chưa bao giờ dạy mấy câu nhảm nhí như vậy!

Thiết Như Cuồng tức giận đá hắn một cước, mắng: 

- Lăn đi Tiềm Long cốc bế quan đi, không nói với ngươi nữa!

Phương Hành cũng tức giận, liền cỡi Kim Ô, đi suốt đêm đến Tiềm Long cốc, lại thấy đã có đệ tử chấp sự đem lầu các bên trong cốc quét dọn sạch, tất cả đồ dùng đầy đủ, cũng không giống bế quan, mà giống như nơi hưởng thanh phúc, hắn đối với những thứ này cũng không thèm để ý, lấy ra một đống linh thạch, đem mấy ngoại môn đệ tử hướng chính mình đòi phần thưởng đuổi đi, sau đó đi vào lầu các.

Đợi đến đêm khuya vắng người, liền lẻn vào thức hải, đem Đại Bằng Tà Vương gọi ra, quát lên: 

- Tiểu gia muốn trong vòng nửa năm chém một cái chiến tu Linh Động tầng chín, tu luyện Thanh Vân Tông thượng giai pháp quyết Thanh Vân Cửu Kiếm Quyết, có khả năng không?

Đại Bằng Tà Vương không cần suy nghĩ, lắc đầu nói: 

- Không thể nào!

Phương Hành không nói hai lời, trực tiếp đạp loạn, Đại Bằng Tà Vương đau đến mức hét loạn.

- Ngươi không phải nói có rất nhiều lợi hại pháp quyết sao? Ngay cả cái Linh Động tầng chín còn chém không được, giữ ngươi có tác dụng gì?

- Ngao... cùng pháp quyết có liên quan sao? Pháp quyết lợi hại cũng muốn thời gian nghiên cứu tu luyện...

- Tiểu gia không có thời gian...

- Ngao... vậy liên quan gì ta...

- ... Ta đốt chết ngươi!

- Hảo hảo hảo, ta nghĩ biện pháp, ta nhất định nghĩ biện pháp...

- Cho ngươi một ngày thời gian, ngày mai trước lúc ta tỉnh ngủ nếu ngươi còn không có cách nào, nhất định phải chết!

Phương Hành hạ thông điệp cuối cùng, lui ra khỏi thức hải, lưu lại Đại Bằng Tà Vương một người khóc rống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lược Thiên Ký Vip

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook