Chương 56: Anh đã đến
Gia Ly (Sứa)
20/10/2023
*Tút...tút...tút...
Lại một lần nữa, đầu dây bên kia không có hồi âm phản hồi. Đây là cuộc gọi thứ chín kể từ khi Ngôn Duật Hàn về đến nhà mà không thấy hình bóng của vợ. Càng lo lắng hơn khi người giúp việc bảo rằng vẫn chưa thấy cô ấy trở về.
Chết tiệt, tại sao lại như vậy, sao cô không bắt máy. Không lẽ có điều chẳng lành xảy đến, ước gì linh lực của bản thân có thể cảm nhận được mùi hương Tư Hạ dù ở đâu chăng nữa thì tốt biết mấy. Tiếc rằng, cái gì cũng chỉ có hạn chế của nó. Chỉ khi người đó ở gần vị trí của anh thì mới có thể phát huy tác dụng mà thôi.
- Tư Hạ, rốt cuộc em đang ở đâu mà không bắt máy hả?
*Tinh.
Chuông tin nhắn reo, anh cứ tưởng là người mình mong đợi nên đã nhanh chóng mở ra xem. Thật bất ngờ lại không phải Tư Hạ mà là một tin nhắn lạ. Bỗng mặt mày của anh biến sắc hẳn bởi nội dung trong đó.
Người ẩn danh ấy nói rằng Sở Tư Hạ vợ của anh đã bị bọn chúng bắt cóc, có kèm theo bằng chứng gồm hình ảnh của Tư Hạ. Cô đang bị trói chặt, mặt hơi cúi xuống có vẻ do ngất đi. Duật Hàn xem xong không khỏi đau lòng. Bọn nhãi đó động đâu không động lại động đến vợ anh.
Để đối phó với đám người thường này là một việc đơn giản. Có điều hơi khó hiểu ở đây, chúng còn kèm theo tên họ ở phía dưới. Là một người khá có tiếng trong giới giải trí mang tên Mặc Đông Viễn. Chẳng biết có phải sự thật không, hắn còn đưa số điện thoại để anh kiểm chứng nữa kìa.
Đầu óc tên này có vấn đề hay sao, thực hiện phi vụ lại để lộ danh tính. Dở thật, nếu phía cảnh sát điều tra ra thì hắn không còn đường trốn.
Thời buổi này, bắn cóc tống tiền đã không còn xa lạ gì nữa nhưng có một điều khác lạ trong chuyện này là người đó chỉ hẹn gặp mặt rồi sẽ để anh cứu Tư Hạ.
Đúng tám giờ sáng mai, hắn ta sẽ gửi địa chỉ để anh đến. Nếu như anh mà tiết lộ thông tin nào ra bên ngoài liên quan đến vụ việc này thì bọn chúng sẽ giết cô ngay tức khắc.
Thật nực cười làm sao, đe dọa điểm yếu duy nhất của anh chỉ để gặp mặt trò chuyện. Rốt cuộc là đang có âm mưu gì ẩn sâu bên trong.
- Mặc Đông Viễn ư, hắn đang định dở trò gì đây? Cô ấy đang bị bắt cóc, liệu rằng chúng có làm gì tiểu Hạ không? Xét lại thì mình với hắn đâu có xích mình nào. Tôi nói cho các người biết, nếu như vợ tôi mà bị làm sao thì đừng hòng có người nào sống sót. Tôi không nhân từ đến độ là một hồ ly chưa bao giờ giết người đâu.
Từ từ không được phép manh động, người của anh đang trong tay hắn. Đã lên kế hoạch này rồi thì chắc chắn họ đã có tính toán cả. Chỉ là chưa biết đám người đó muốn thế nào mà thôi.
Thiết nghĩ gì đó, anh lại ấn gọi điện thoại. Người được gọi cũng nhanh chóng bắt máy không để anh phải đợi lâu.
- Alo sếp ạ, ngài gọi cho tôi vào giờ này có việc gì không vậy?
Trợ lý Chương Lục hơi uể oải khi bắt máy, cậu đã tăng ca giờ này mới được về mà đại boss đáng kính lại tìm mình. Đừng nói là Ngôn tổng chưa hài lòng về chuyện gì mà bắt cậu làm lại, hoặc cũng có thể là có việc gì khác.
- Trợ lý Chương, cậu hãy đến nhà tôi ngay bây giờ đi. Tôi có chuyện muốn bàn với cậu!
_________________________________
Đúng như lời đã hứa, tám giờ sáng hôm sau thì địa chỉ đã được gửi đến. Bọn chúng ấy vậy mà bắt nhốt cô ấy ở nhà kho cũ, vợ anh từ trước đến nay chưa từng phải chịu ở nơi dơ bẩn thế này. Lũ khốn nạn, phải để Tư Hạ phải chịu đói khát một đêm ở đấy sao.
Chủ mưu đứng đằng sau lại là một người khá tiếng tăm trong giới giải trí mà lại đi công khai với anh rằng mình đang bắt và giam Sở Tư Hạ. Hôm nay, anh nhất định sẽ bắt hắn và giao cho pháp luật xử lý.
Tên này, anh còn được biết đã làm những chuyện đồi bại với những minh tinh khác trong giới giải trí. Làm sao mà qua mắt được anh, không những vậy người đã từng dính líu không ai khác lại là Sở Á Vân em gái của vợ mình.
Công việc hôm nay Ngôn Duật Hàn gạt hết sang một bên để đi cùng Chương Lục. Chiếc xe con băng băng lên đường còn có hai, ba chiếc xe con khác bám đằng sau. Ngôn Duật Hàn không khỏi chau mày rồi liếc nhẹ trợ lý khiến cho cậu ta giật bắn mình. Rõ ràng cậu đâu có làm sai việc gì.
- Còn bao lâu nữa mới đến nhà kho đó?
Hóa ra ngài ấy hình như chỉ đang nóng lòng đến chỗ nơi giam giữ phu nhân mà thôi. Chương Lục khẽ thở phào nhẹ nhõm, quay sang nhìn Duật Hàn đáp lời.
- Dạ, sắp tới rồi sếp. Ngài cũng biết địa chỉ đến đó rồi mà.
Ý cậu là anh đã biết nơi rồi thì con đường đi đến phải đi qua những nơi nào thì sếp là người biết rõ chứ. Ai dè mấy giây sau lại nhận một cái lườm khác từ sếp đáng kính.
_______________________________
Giờ đây Ngôn Duật Hàn đã đứng trước cửa nơi nhà kho giam giữ Tư Hạ, bên ngoài im ắng nhưng đã thấy có chiếc xe lạ đậu ở một góc từ bao giờ. Đoán chắc bọn chúng đã đến trước đó.
Anh rất nôn nóng vào trong ngay tức khắc nhưng có một vài việc phải nói cho rõ trước khi tiến vào. Ngôn Duật Hàn quay xuống nhìn mọi người ở đằng sau, anh khẽ lắc đầu rồi nói với Chương Lục.
- Này, sao cậu lại tìm đến cảnh sát để họ đi theo là thế nào. Tôi đã bảo nên giữ kín thì càng tốt không nên làm to chuyện cơ mà. Cậu coi lời của tôi như gió thoảng qua tai à?
Thì ra đây mới là lý do chính khiến chủ tịch cứ lườm mình từ nãy đến giờ. Hôm qua sau khi biết tin có người bắt cóc phu nhân khiến cậu không khỏi bất ngờ, ngài ấy cũng bàn với mình cách giải quyết chuyện này nhưng Chương Lục lại lo tình hình phức tạm nên đã trình báo với phía cảnh sát để họ đi cùng. Khi nào có biến nhờ họ vào giải nguy đồng thời bắt giữ tên tội phạm kia.
- Xin lỗi thưa ngài, tôi chỉ lo ngài một mình vào đó lỡ đâu bọn chúng lại ra tay hại ngài. Chi bằng tôi gọi họ đi cùng để giải vây.
- Ngôn tổng, anh nhớ cẩn thận, có chúng tôi đây rồi. Nếu tình hình trở nên xấu đi thì hãy ra kí hiệu để chúng tôi lập tức vào trong. Bọn tôi sẽ không để cuộc ẩu đả xảy ra đâu.
Một cảnh sát lên tiếng, tất cả những người đi cùng đồng loạt gật đầu coi như đồng ý với ý kiến này.
Trong lòng, Ngôn Duật Hàn không muốn giờ đây cũng chẳng được. Anh đành khẽ mỉm cười gật nhẹ. Vợ anh cả đêm qua ở đây, rốt cuộc những người bắt cóc kia đang có tính toán thế nào, mọi chuyện sẽ được sáng tỏ trong buổi sáng ngày hôm nay.
- Ừm, làm phiền đến mọi người nhiều rồi. Tôi vào trong đây!
Lại một lần nữa, đầu dây bên kia không có hồi âm phản hồi. Đây là cuộc gọi thứ chín kể từ khi Ngôn Duật Hàn về đến nhà mà không thấy hình bóng của vợ. Càng lo lắng hơn khi người giúp việc bảo rằng vẫn chưa thấy cô ấy trở về.
Chết tiệt, tại sao lại như vậy, sao cô không bắt máy. Không lẽ có điều chẳng lành xảy đến, ước gì linh lực của bản thân có thể cảm nhận được mùi hương Tư Hạ dù ở đâu chăng nữa thì tốt biết mấy. Tiếc rằng, cái gì cũng chỉ có hạn chế của nó. Chỉ khi người đó ở gần vị trí của anh thì mới có thể phát huy tác dụng mà thôi.
- Tư Hạ, rốt cuộc em đang ở đâu mà không bắt máy hả?
*Tinh.
Chuông tin nhắn reo, anh cứ tưởng là người mình mong đợi nên đã nhanh chóng mở ra xem. Thật bất ngờ lại không phải Tư Hạ mà là một tin nhắn lạ. Bỗng mặt mày của anh biến sắc hẳn bởi nội dung trong đó.
Người ẩn danh ấy nói rằng Sở Tư Hạ vợ của anh đã bị bọn chúng bắt cóc, có kèm theo bằng chứng gồm hình ảnh của Tư Hạ. Cô đang bị trói chặt, mặt hơi cúi xuống có vẻ do ngất đi. Duật Hàn xem xong không khỏi đau lòng. Bọn nhãi đó động đâu không động lại động đến vợ anh.
Để đối phó với đám người thường này là một việc đơn giản. Có điều hơi khó hiểu ở đây, chúng còn kèm theo tên họ ở phía dưới. Là một người khá có tiếng trong giới giải trí mang tên Mặc Đông Viễn. Chẳng biết có phải sự thật không, hắn còn đưa số điện thoại để anh kiểm chứng nữa kìa.
Đầu óc tên này có vấn đề hay sao, thực hiện phi vụ lại để lộ danh tính. Dở thật, nếu phía cảnh sát điều tra ra thì hắn không còn đường trốn.
Thời buổi này, bắn cóc tống tiền đã không còn xa lạ gì nữa nhưng có một điều khác lạ trong chuyện này là người đó chỉ hẹn gặp mặt rồi sẽ để anh cứu Tư Hạ.
Đúng tám giờ sáng mai, hắn ta sẽ gửi địa chỉ để anh đến. Nếu như anh mà tiết lộ thông tin nào ra bên ngoài liên quan đến vụ việc này thì bọn chúng sẽ giết cô ngay tức khắc.
Thật nực cười làm sao, đe dọa điểm yếu duy nhất của anh chỉ để gặp mặt trò chuyện. Rốt cuộc là đang có âm mưu gì ẩn sâu bên trong.
- Mặc Đông Viễn ư, hắn đang định dở trò gì đây? Cô ấy đang bị bắt cóc, liệu rằng chúng có làm gì tiểu Hạ không? Xét lại thì mình với hắn đâu có xích mình nào. Tôi nói cho các người biết, nếu như vợ tôi mà bị làm sao thì đừng hòng có người nào sống sót. Tôi không nhân từ đến độ là một hồ ly chưa bao giờ giết người đâu.
Từ từ không được phép manh động, người của anh đang trong tay hắn. Đã lên kế hoạch này rồi thì chắc chắn họ đã có tính toán cả. Chỉ là chưa biết đám người đó muốn thế nào mà thôi.
Thiết nghĩ gì đó, anh lại ấn gọi điện thoại. Người được gọi cũng nhanh chóng bắt máy không để anh phải đợi lâu.
- Alo sếp ạ, ngài gọi cho tôi vào giờ này có việc gì không vậy?
Trợ lý Chương Lục hơi uể oải khi bắt máy, cậu đã tăng ca giờ này mới được về mà đại boss đáng kính lại tìm mình. Đừng nói là Ngôn tổng chưa hài lòng về chuyện gì mà bắt cậu làm lại, hoặc cũng có thể là có việc gì khác.
- Trợ lý Chương, cậu hãy đến nhà tôi ngay bây giờ đi. Tôi có chuyện muốn bàn với cậu!
_________________________________
Đúng như lời đã hứa, tám giờ sáng hôm sau thì địa chỉ đã được gửi đến. Bọn chúng ấy vậy mà bắt nhốt cô ấy ở nhà kho cũ, vợ anh từ trước đến nay chưa từng phải chịu ở nơi dơ bẩn thế này. Lũ khốn nạn, phải để Tư Hạ phải chịu đói khát một đêm ở đấy sao.
Chủ mưu đứng đằng sau lại là một người khá tiếng tăm trong giới giải trí mà lại đi công khai với anh rằng mình đang bắt và giam Sở Tư Hạ. Hôm nay, anh nhất định sẽ bắt hắn và giao cho pháp luật xử lý.
Tên này, anh còn được biết đã làm những chuyện đồi bại với những minh tinh khác trong giới giải trí. Làm sao mà qua mắt được anh, không những vậy người đã từng dính líu không ai khác lại là Sở Á Vân em gái của vợ mình.
Công việc hôm nay Ngôn Duật Hàn gạt hết sang một bên để đi cùng Chương Lục. Chiếc xe con băng băng lên đường còn có hai, ba chiếc xe con khác bám đằng sau. Ngôn Duật Hàn không khỏi chau mày rồi liếc nhẹ trợ lý khiến cho cậu ta giật bắn mình. Rõ ràng cậu đâu có làm sai việc gì.
- Còn bao lâu nữa mới đến nhà kho đó?
Hóa ra ngài ấy hình như chỉ đang nóng lòng đến chỗ nơi giam giữ phu nhân mà thôi. Chương Lục khẽ thở phào nhẹ nhõm, quay sang nhìn Duật Hàn đáp lời.
- Dạ, sắp tới rồi sếp. Ngài cũng biết địa chỉ đến đó rồi mà.
Ý cậu là anh đã biết nơi rồi thì con đường đi đến phải đi qua những nơi nào thì sếp là người biết rõ chứ. Ai dè mấy giây sau lại nhận một cái lườm khác từ sếp đáng kính.
_______________________________
Giờ đây Ngôn Duật Hàn đã đứng trước cửa nơi nhà kho giam giữ Tư Hạ, bên ngoài im ắng nhưng đã thấy có chiếc xe lạ đậu ở một góc từ bao giờ. Đoán chắc bọn chúng đã đến trước đó.
Anh rất nôn nóng vào trong ngay tức khắc nhưng có một vài việc phải nói cho rõ trước khi tiến vào. Ngôn Duật Hàn quay xuống nhìn mọi người ở đằng sau, anh khẽ lắc đầu rồi nói với Chương Lục.
- Này, sao cậu lại tìm đến cảnh sát để họ đi theo là thế nào. Tôi đã bảo nên giữ kín thì càng tốt không nên làm to chuyện cơ mà. Cậu coi lời của tôi như gió thoảng qua tai à?
Thì ra đây mới là lý do chính khiến chủ tịch cứ lườm mình từ nãy đến giờ. Hôm qua sau khi biết tin có người bắt cóc phu nhân khiến cậu không khỏi bất ngờ, ngài ấy cũng bàn với mình cách giải quyết chuyện này nhưng Chương Lục lại lo tình hình phức tạm nên đã trình báo với phía cảnh sát để họ đi cùng. Khi nào có biến nhờ họ vào giải nguy đồng thời bắt giữ tên tội phạm kia.
- Xin lỗi thưa ngài, tôi chỉ lo ngài một mình vào đó lỡ đâu bọn chúng lại ra tay hại ngài. Chi bằng tôi gọi họ đi cùng để giải vây.
- Ngôn tổng, anh nhớ cẩn thận, có chúng tôi đây rồi. Nếu tình hình trở nên xấu đi thì hãy ra kí hiệu để chúng tôi lập tức vào trong. Bọn tôi sẽ không để cuộc ẩu đả xảy ra đâu.
Một cảnh sát lên tiếng, tất cả những người đi cùng đồng loạt gật đầu coi như đồng ý với ý kiến này.
Trong lòng, Ngôn Duật Hàn không muốn giờ đây cũng chẳng được. Anh đành khẽ mỉm cười gật nhẹ. Vợ anh cả đêm qua ở đây, rốt cuộc những người bắt cóc kia đang có tính toán thế nào, mọi chuyện sẽ được sáng tỏ trong buổi sáng ngày hôm nay.
- Ừm, làm phiền đến mọi người nhiều rồi. Tôi vào trong đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.