Chương 10: Tiệc rượu nhà họ Phó
Hạ Ngân Hoàng
08/10/2023
Tư Điềm Hi đúng là hết chịu nỗi mà đứng lên nhìn hắn lạnh lùng nói: "Vậy thì tôi và Lôi tổng cũng chẳng còn gì để bàn nữa".
Hắn chỉ cười lạnh một cái nhìn cô tức giận đến cạn lời như vậy mà rời đi, cửa vừa đóng lại nét mặt tươi cười vừa nảy của hắn trước mặt cô đã biến mất mà quay lại thần sắc lạnh lẽo khó mà đoán được hắn muốn làm gì.
Tư Điềm Hi ra ngoài xe lái chiếc Ferari màu đen chạy một mạch đến tập đoàn Tinh Thạch, tâm trạng cô lúc này giống như nuốt phải mấy trái thuốc nổ vậy.
....
TẬP ĐOÀN TINH THẠCH - TƯ THỊ.
Tư Mỹ Như nghe tin Tư Kiến Trạch đã ra ngoài công tác ở Anh Quốc thì liền thấy phơi phới mà tự tiện trong công ty ngay cả cấp trên của cô ả cũng tức giận với thái độ lười biếng của cô ta.
"Chẳng phải nói với cô là phải phân chia ra hai loại văn kiện này sao...cô làm vậy sẽ bị lộn xộn lên mất" -Giám đốc bộ phận muốn nổi điên lên nhưng vẫn nể nang vì cô ta dù sao cũng là con gái của chủ tịch họ.
"Này cô dám lớn tiếng với tôi như vậy có tin tôi bảo ba tôi sa thải cô không" - Tư Mỹ Như nhíu mày bỏ ly nước xuống bàn quát ngược lại giám đốc bộ phận.
"Tôi nói cô là đồ vô dụng quả là không sai" - Từ phía sau lưng cô ta truyền đến lời nói nghe cực kì chói tai.
"Tư Điềm Hi sao mày lại ở đây" - Tư Mỹ Như cứ như gặp kẻ thù ngàn năm vậy cô ta trừng mắt nói với cô giọng điệu ghét bỏ.
"Tư phó tổng giám đốc.." - Giám đốc bộ phận ghé tai nói nhỏ với Tư Điềm Hi về chuyện xử lí giấy tờ của Tư Mỹ Như.
"Tinh Thạch chỉ chứa chấp người có năng lực tôi thật không hiểu nỗi sao cô lại đứng được ở đây hẳn một tuần luôn đấy" - Tư Điềm Hi ngồi xuống gác chéo chân nhìn cô ta giọng điệu vô cùng xem thường.
"Mày đừng có đắc ý Tư Điềm Hi sớm muộn rồi mày cũng sẽ bị tống ra khỏi đây một cách nhục nhã mà thôi" - Cô ta ngốc nghếch chửi rủa Tư Điềm Hi nhưng trong mắt mọi người ở đó cô ta mới là kẻ ngu ngốc nhất.
"Ồ vậy thì trước lúc đó tôi phải xử lí loại người ngu xuẩn như cô trước đã" - Tư Điềm Hi hoàn toàn không kiêng nể mà tạt thẳng ly nước vào người cô ta khiến mọi người trợn tròn mắt kinh hãi nhìn hai người họ.
"A..Tư Điềm Hi mày điên rồi hả.." - Cô ta bị tạt nước vào người bây giờ nhếch nhúa vô cùng lại không khỏi hét vào mặt Tư Điềm Hi.
"Sống trên cành cao lâu ngày tưởng mình thật sự là phượng hoàng cao quý sao...tôi cảnh cáo cô tốt nhất đừng chọc tôi nếu không thì tôi không khách sáo mà tặng cô một ly nước sôi thay vì là nước lạnh như hôm nay đâu" - Cô rất nghiêm túc từng lời nói khiến Tư Mỹ Như cũng thấy hơi sợ lùi lại phía sau nếu tiếp tục tranh cãi nữa thì chắc chắn người thê thảm vẫn là cô ta dù sao Tư Điềm Hi cũng là Phó tổng của Tư Thị mấy người ở đây sớm đã đứng bên phía cô từ lâu.
"Mày..cứ chờ đó" - Tư Mỹ Như tức giận chạy đi mất.
"Dọn dẹp chỗ này gọi một người mới thế chỗ của Tư Mỹ Như..tôi sẽ chịu trách nhiệm" - Tư Điềm Hi lạnh giọng ra lệnh mấy người kia liền gật đầu tuân thủ ngay lập tức.
....
Tiêu Uyển Ly đang định đến thư viện trả mấy quyển sách lần trước mượn thì gặp một người đàn ông mặc vest đen trông rất lịch lãm ngoài cửa nhìn mặt anh ta khá quen dường như từng thấy ở đâu đó.
"Triết Viễn anh đến đón em sao?" - Giọng nói của một cô gái ngọt ngào cất lên làm cho Tiêu Uyển Ly lập tức tỉnh mộng, người đàn ông điển trai kia là hoa có chủ rồi thật sự đáng tiếc.
"Ừ chúng ta đi thôi" - Anh ta trông rất đẹp trai nụ cười ôn hoà nhã nhặn lần đầu Tiêu Uyển Ly gặp một người hút hồn cô ấy đến như vậy.
Cô gái vóc dáng nóng bổng kia cười rất say mê nhìn anh ta rồi cả hai cùng lên xe rời đi.
Lúc này cô mới chợt nhớ ra cô gái kia chính là hoa khôi của trường đại học mà cô đang theo học tên là Vu Băng Châu chả trách trông quen mặt như vậy còn người đàn ông mà cô mê say nhìn theo chính là Tần Triết Viễn một luật sư vô cùng nổi tiếng trong giới.
"Cậu làm gì đứng ở đây vậy?" - Là giọng của Hoắc Tịch Giao đi đến vỗ vai Tiêu Uyển Ly.
"Không có gì chúng ta vào thôi" - Hai người nói rồi cùng đi vào trong không suy nghĩ linh tinh nữa.
...
Buổi tối tại biệt thự nhà họ Phó, mọi người loay hoay bận rộn đón khách tham dự buổi tiệc đón mừng con trai trưởng Phó Gia trở về nước.
Phó Gia là một gia tộc có tiếng tâm về ngành thêu dệt sản xuất vải lụa lớn nhất nước nhưng gần đây Phó Gia lại muốn lấn sang bất động sản phát triển. Những khách mời đều là nhân vật nổi tiếng trong giới ngay cả Tư Gia cũng nể mặt Phó Gia đến tham dự.
Tư Điềm Hi mặc chiếc váy màu tối phù hợp với chủ đề của buổi tiệc hôm nay, Phó Thiệu Bân nghe đồn là người đàn ông rất điển trai nhưng rất lạnh lùng, thời gian qua người ta còn nghĩ anh ta sẽ định cư và không ý định trở về Vạn Sương nữa bây giờ Phó Gia thông báo Phó đại thiếu gia sẽ thừa kế Phó Thị kể từ ngày hôm nay khiến dân tình không khỏi một phen kinh ngạc.
Hắn chỉ cười lạnh một cái nhìn cô tức giận đến cạn lời như vậy mà rời đi, cửa vừa đóng lại nét mặt tươi cười vừa nảy của hắn trước mặt cô đã biến mất mà quay lại thần sắc lạnh lẽo khó mà đoán được hắn muốn làm gì.
Tư Điềm Hi ra ngoài xe lái chiếc Ferari màu đen chạy một mạch đến tập đoàn Tinh Thạch, tâm trạng cô lúc này giống như nuốt phải mấy trái thuốc nổ vậy.
....
TẬP ĐOÀN TINH THẠCH - TƯ THỊ.
Tư Mỹ Như nghe tin Tư Kiến Trạch đã ra ngoài công tác ở Anh Quốc thì liền thấy phơi phới mà tự tiện trong công ty ngay cả cấp trên của cô ả cũng tức giận với thái độ lười biếng của cô ta.
"Chẳng phải nói với cô là phải phân chia ra hai loại văn kiện này sao...cô làm vậy sẽ bị lộn xộn lên mất" -Giám đốc bộ phận muốn nổi điên lên nhưng vẫn nể nang vì cô ta dù sao cũng là con gái của chủ tịch họ.
"Này cô dám lớn tiếng với tôi như vậy có tin tôi bảo ba tôi sa thải cô không" - Tư Mỹ Như nhíu mày bỏ ly nước xuống bàn quát ngược lại giám đốc bộ phận.
"Tôi nói cô là đồ vô dụng quả là không sai" - Từ phía sau lưng cô ta truyền đến lời nói nghe cực kì chói tai.
"Tư Điềm Hi sao mày lại ở đây" - Tư Mỹ Như cứ như gặp kẻ thù ngàn năm vậy cô ta trừng mắt nói với cô giọng điệu ghét bỏ.
"Tư phó tổng giám đốc.." - Giám đốc bộ phận ghé tai nói nhỏ với Tư Điềm Hi về chuyện xử lí giấy tờ của Tư Mỹ Như.
"Tinh Thạch chỉ chứa chấp người có năng lực tôi thật không hiểu nỗi sao cô lại đứng được ở đây hẳn một tuần luôn đấy" - Tư Điềm Hi ngồi xuống gác chéo chân nhìn cô ta giọng điệu vô cùng xem thường.
"Mày đừng có đắc ý Tư Điềm Hi sớm muộn rồi mày cũng sẽ bị tống ra khỏi đây một cách nhục nhã mà thôi" - Cô ta ngốc nghếch chửi rủa Tư Điềm Hi nhưng trong mắt mọi người ở đó cô ta mới là kẻ ngu ngốc nhất.
"Ồ vậy thì trước lúc đó tôi phải xử lí loại người ngu xuẩn như cô trước đã" - Tư Điềm Hi hoàn toàn không kiêng nể mà tạt thẳng ly nước vào người cô ta khiến mọi người trợn tròn mắt kinh hãi nhìn hai người họ.
"A..Tư Điềm Hi mày điên rồi hả.." - Cô ta bị tạt nước vào người bây giờ nhếch nhúa vô cùng lại không khỏi hét vào mặt Tư Điềm Hi.
"Sống trên cành cao lâu ngày tưởng mình thật sự là phượng hoàng cao quý sao...tôi cảnh cáo cô tốt nhất đừng chọc tôi nếu không thì tôi không khách sáo mà tặng cô một ly nước sôi thay vì là nước lạnh như hôm nay đâu" - Cô rất nghiêm túc từng lời nói khiến Tư Mỹ Như cũng thấy hơi sợ lùi lại phía sau nếu tiếp tục tranh cãi nữa thì chắc chắn người thê thảm vẫn là cô ta dù sao Tư Điềm Hi cũng là Phó tổng của Tư Thị mấy người ở đây sớm đã đứng bên phía cô từ lâu.
"Mày..cứ chờ đó" - Tư Mỹ Như tức giận chạy đi mất.
"Dọn dẹp chỗ này gọi một người mới thế chỗ của Tư Mỹ Như..tôi sẽ chịu trách nhiệm" - Tư Điềm Hi lạnh giọng ra lệnh mấy người kia liền gật đầu tuân thủ ngay lập tức.
....
Tiêu Uyển Ly đang định đến thư viện trả mấy quyển sách lần trước mượn thì gặp một người đàn ông mặc vest đen trông rất lịch lãm ngoài cửa nhìn mặt anh ta khá quen dường như từng thấy ở đâu đó.
"Triết Viễn anh đến đón em sao?" - Giọng nói của một cô gái ngọt ngào cất lên làm cho Tiêu Uyển Ly lập tức tỉnh mộng, người đàn ông điển trai kia là hoa có chủ rồi thật sự đáng tiếc.
"Ừ chúng ta đi thôi" - Anh ta trông rất đẹp trai nụ cười ôn hoà nhã nhặn lần đầu Tiêu Uyển Ly gặp một người hút hồn cô ấy đến như vậy.
Cô gái vóc dáng nóng bổng kia cười rất say mê nhìn anh ta rồi cả hai cùng lên xe rời đi.
Lúc này cô mới chợt nhớ ra cô gái kia chính là hoa khôi của trường đại học mà cô đang theo học tên là Vu Băng Châu chả trách trông quen mặt như vậy còn người đàn ông mà cô mê say nhìn theo chính là Tần Triết Viễn một luật sư vô cùng nổi tiếng trong giới.
"Cậu làm gì đứng ở đây vậy?" - Là giọng của Hoắc Tịch Giao đi đến vỗ vai Tiêu Uyển Ly.
"Không có gì chúng ta vào thôi" - Hai người nói rồi cùng đi vào trong không suy nghĩ linh tinh nữa.
...
Buổi tối tại biệt thự nhà họ Phó, mọi người loay hoay bận rộn đón khách tham dự buổi tiệc đón mừng con trai trưởng Phó Gia trở về nước.
Phó Gia là một gia tộc có tiếng tâm về ngành thêu dệt sản xuất vải lụa lớn nhất nước nhưng gần đây Phó Gia lại muốn lấn sang bất động sản phát triển. Những khách mời đều là nhân vật nổi tiếng trong giới ngay cả Tư Gia cũng nể mặt Phó Gia đến tham dự.
Tư Điềm Hi mặc chiếc váy màu tối phù hợp với chủ đề của buổi tiệc hôm nay, Phó Thiệu Bân nghe đồn là người đàn ông rất điển trai nhưng rất lạnh lùng, thời gian qua người ta còn nghĩ anh ta sẽ định cư và không ý định trở về Vạn Sương nữa bây giờ Phó Gia thông báo Phó đại thiếu gia sẽ thừa kế Phó Thị kể từ ngày hôm nay khiến dân tình không khỏi một phen kinh ngạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.