Luôn Có Người Có Ý Thử Cảm Hóa Bệnh Kiều
Chương 10:
Phong Tị
09/05/2023
Tá Khuynh lại dùng kiếm đâm vào Thanh Ly, Chưởng môn vội vàng chắn cho Thanh Ly, ông ta lại điềm tĩnh hoá giải đòn tấn công của Tá Khuynh lần nữa.
Mấy lần tấn công Thanh Ly đều bị Chưởng môn ngăn chặn, Tá Khuynh bắt đầu mất kiên nhẫn, nàng dứt khoát quay đầu kiếm chĩa vào Chưởng môn, định giết ông ta trước rồi giết Thanh Ly.
Là đệ tử ngoại môn của phái Linh Kiếm, kiếm pháp của Tá Khuynh kém xa so với Chưởng môn, còn Chưởng môn thì hiểu rõ các chiêu thức võ công của môn phái mình như lòng bàn tay nên rất dễ tìm ra được những khuyết điểm nhỏ nhặt trong kiếm pháp của Tá Khuynh.
Nhưng Tá Khuynh là người thuộc Ma khí mạnh, lại có tính huỷ diệt, cộng với việc nàng vừa hồi sinh, vã lại nàng được sinh ra bởi sự căm hận và đau khổ, hiện đang trong thời kỳ mạnh nhất, kiếm của Chưởng môn rất khó xuyên qua Ma khí của Tá Khuynh để đả thương nàng, chỉ có thể để lại vài vết xước nhỏ trên người nàng mà thôi.
Mà Ma khí trên kiếm Tá Khuynh mỗi một lần đều để lại thương tích cho Chưởng môn.
Trong cuộc giao chiến giữa hai người, Tá Khuynh đã đâm Chưởng môn một đao, Ma khí trên kiếm dọc theo đầu kiếm điên cuồng xông thẳng vào vết thương của Chưởng môn, chạy tán loạn trong cơ thể ông ta, Ma khí mạnh mẽ của Tá Khuynh ép Chưởng môn khí huyết cuồn cuộn.
Nhìn vị Chưởng môn cao cao tại thượng, ngông cuồng tự cao tự đại ngày trước bị nàng ép đến lùi bước, dáng vẻ vô cùng nhếch nhác thảm bại, Tá Khuynh lại nhận ra rằng nàng thật sự đã có được một sức mạnh mà không ai địch nổi.
Trong lòng vô cùng hả hê, nàng cười lạnh một tiếng, không chút lưu tình, nàng giơ tay lên một kiếm đâm thẳng vào ngực Chưởng môn!
Đúng lúc này, một luồng khí nhẹ nhàng không biết từ nơi nào trào ra, nhanh chóng kéo Chưởng môn lùi về sau, thành công tránh khỏi một kiếm chí mạng của Tá Khuynh.
Pháp thuật quen thuộc, Tá Khuynh quay đầu nhìn Tu Mộc đứng cách đó không xa. Sắc mặt Tu Mộc trắng bệch, hắn ta buông cánh tay kiên định xuống, nhìn nàng lắc lắc đầu như đang cầu xin.
Thú vị. Tá Khuynh nhếch khóe miệng lên, nụ cười mang vài phần tàn nhẫn, nàng vươn tay về phía Tu Mộc, hắc khí trong lòng bàn tay nàng giống như một gốc cây nhỏ bay ra, xông thẳng đến ngực Tu Mộc.
Lúc này, một dải bạch quang nhẹ nhàng chặn ngay trước người Tu Mộc, thành công hóa giải đòn tấn công của Tá Khuynh.
Cùng lúc đó, kiếm của Thanh Ly đâm thẳng về phía ngực nàng từ sau lưng Tá Khuynh, Tá Khuynh nhanh chóng lùi sang bên phải một bước nhưng vai vẫn bị kiếm của Thanh Ly chém một một nhát.
Ban đầu Tá Khuynh không hề để ý đến vết thương này, nàng nghĩ rằng nó chỉ là một vết thương nhỏ giống như vết thương mà Chưởng môn để lại, không ngờ rằng chỗ vai bị thương đó lại đau như vậy.
Không giống với kiếm của Chưởng môn, kiếm của Thanh Ly được bao phủ bởi thánh quang, thánh quang đó điên cuồng thiêu đốt vết thương nàng, khiến vết thương nàng rất khó lành khỏi, nó không những đau mà còn chảy máu không ngừng.
Tá Khuynh không ngờ rằng Thanh Ly lại ta tay tàn nhẫn với mình như vậy. Cơn đau dữ dội khiến đôi mắt nàng tối sầm lại, nàng nổi điên, gần như là dùng toàn bộ sức lực, quay người vung một kiếm về phía Thanh Ly.
Thanh Ly phản ứng rất nhanh, trong nháy mắt liền né được kiếm của Tá Khuynh, nhưng lại bị Ma khí hoà lẫn với kiếm khí đánh bay ra xa, luồng Ma khí ấy đánh vào lục phủ ngũ tạng Thanh Ly khiến nàng ấy phun ra một ngụm máu tươi.
Bên cạnh nàng, một số tiên tu bị kiếm khí đánh trúng, ngay lập tức bị Ma khí hung hãn siết chặt, nuốt chửng hóa thành tro bụi.
Tá Khuynh không hề cho Thanh Ly có cơ hội để thở, nàng bay về phía trước vung thêm một nhát kiếm. Tu Mộc, Ôn Lăng và những người khác ở phía sau nàng muốn đi lên ngăn chặn nhưng bị Mặc Vận - người luôn đứng một bên quan sát chặn lại.
Mặc Vận ho một tiếng, hắn ta nhìn chằm chằm Tu Mộc và Ôn Lăng, mỉm cười nói: “Đã nói rồi, hôm nay nhất định phải giết các ngươi.” Nói xong hắn ta không đứng một bên nhìn Tá Khuynh bị vây đánh nữa mà dẫn đầu dấn thân vào trận chiến.
Thấy Mặc Vận ra tay, các ma tu cũng lần lượt cùng hắn ta tấn công tiên tu.
Ma tu và tiên tu vốn không đội trời chung, mỗi lần ra tay đều hận không thể xé nát đối phương thành trăm mảnh, chỉ là các ma tu vừa mới hiến tế một linh hồn, hiện đang trong thời kỳ suy yếu nhất, mà các tiên tu vừa được thánh quang xuất thế Thanh Ly hồi sinh thân thể nên hiện đang trong thời kỳ cường hãn nhất.
Nhất thời, tình thế của ma tu không mấy khả quan, mà giao đấu giữa Mặc Vận và Tu Mộc cũng đang gặp thế bất lợi.
Còn phía bên kia, Thanh Ly liên tục bị Tá Khuynh ép lui về sau.
Thanh Ly và Tá Khuynh hoàn toàn trái ngược nhau, Thánh Nữ hiến dâng, khi nàng ấy vừa mới xuất thế, sức mạnh của Thanh Ly đã được thánh quang chia cho tất cả mọi người, chữa lành thương cho mọi người, vì vậy lúc này là lúc nàng ấy yếu nhất.
Mấy lần tấn công Thanh Ly đều bị Chưởng môn ngăn chặn, Tá Khuynh bắt đầu mất kiên nhẫn, nàng dứt khoát quay đầu kiếm chĩa vào Chưởng môn, định giết ông ta trước rồi giết Thanh Ly.
Là đệ tử ngoại môn của phái Linh Kiếm, kiếm pháp của Tá Khuynh kém xa so với Chưởng môn, còn Chưởng môn thì hiểu rõ các chiêu thức võ công của môn phái mình như lòng bàn tay nên rất dễ tìm ra được những khuyết điểm nhỏ nhặt trong kiếm pháp của Tá Khuynh.
Nhưng Tá Khuynh là người thuộc Ma khí mạnh, lại có tính huỷ diệt, cộng với việc nàng vừa hồi sinh, vã lại nàng được sinh ra bởi sự căm hận và đau khổ, hiện đang trong thời kỳ mạnh nhất, kiếm của Chưởng môn rất khó xuyên qua Ma khí của Tá Khuynh để đả thương nàng, chỉ có thể để lại vài vết xước nhỏ trên người nàng mà thôi.
Mà Ma khí trên kiếm Tá Khuynh mỗi một lần đều để lại thương tích cho Chưởng môn.
Trong cuộc giao chiến giữa hai người, Tá Khuynh đã đâm Chưởng môn một đao, Ma khí trên kiếm dọc theo đầu kiếm điên cuồng xông thẳng vào vết thương của Chưởng môn, chạy tán loạn trong cơ thể ông ta, Ma khí mạnh mẽ của Tá Khuynh ép Chưởng môn khí huyết cuồn cuộn.
Nhìn vị Chưởng môn cao cao tại thượng, ngông cuồng tự cao tự đại ngày trước bị nàng ép đến lùi bước, dáng vẻ vô cùng nhếch nhác thảm bại, Tá Khuynh lại nhận ra rằng nàng thật sự đã có được một sức mạnh mà không ai địch nổi.
Trong lòng vô cùng hả hê, nàng cười lạnh một tiếng, không chút lưu tình, nàng giơ tay lên một kiếm đâm thẳng vào ngực Chưởng môn!
Đúng lúc này, một luồng khí nhẹ nhàng không biết từ nơi nào trào ra, nhanh chóng kéo Chưởng môn lùi về sau, thành công tránh khỏi một kiếm chí mạng của Tá Khuynh.
Pháp thuật quen thuộc, Tá Khuynh quay đầu nhìn Tu Mộc đứng cách đó không xa. Sắc mặt Tu Mộc trắng bệch, hắn ta buông cánh tay kiên định xuống, nhìn nàng lắc lắc đầu như đang cầu xin.
Thú vị. Tá Khuynh nhếch khóe miệng lên, nụ cười mang vài phần tàn nhẫn, nàng vươn tay về phía Tu Mộc, hắc khí trong lòng bàn tay nàng giống như một gốc cây nhỏ bay ra, xông thẳng đến ngực Tu Mộc.
Lúc này, một dải bạch quang nhẹ nhàng chặn ngay trước người Tu Mộc, thành công hóa giải đòn tấn công của Tá Khuynh.
Cùng lúc đó, kiếm của Thanh Ly đâm thẳng về phía ngực nàng từ sau lưng Tá Khuynh, Tá Khuynh nhanh chóng lùi sang bên phải một bước nhưng vai vẫn bị kiếm của Thanh Ly chém một một nhát.
Ban đầu Tá Khuynh không hề để ý đến vết thương này, nàng nghĩ rằng nó chỉ là một vết thương nhỏ giống như vết thương mà Chưởng môn để lại, không ngờ rằng chỗ vai bị thương đó lại đau như vậy.
Không giống với kiếm của Chưởng môn, kiếm của Thanh Ly được bao phủ bởi thánh quang, thánh quang đó điên cuồng thiêu đốt vết thương nàng, khiến vết thương nàng rất khó lành khỏi, nó không những đau mà còn chảy máu không ngừng.
Tá Khuynh không ngờ rằng Thanh Ly lại ta tay tàn nhẫn với mình như vậy. Cơn đau dữ dội khiến đôi mắt nàng tối sầm lại, nàng nổi điên, gần như là dùng toàn bộ sức lực, quay người vung một kiếm về phía Thanh Ly.
Thanh Ly phản ứng rất nhanh, trong nháy mắt liền né được kiếm của Tá Khuynh, nhưng lại bị Ma khí hoà lẫn với kiếm khí đánh bay ra xa, luồng Ma khí ấy đánh vào lục phủ ngũ tạng Thanh Ly khiến nàng ấy phun ra một ngụm máu tươi.
Bên cạnh nàng, một số tiên tu bị kiếm khí đánh trúng, ngay lập tức bị Ma khí hung hãn siết chặt, nuốt chửng hóa thành tro bụi.
Tá Khuynh không hề cho Thanh Ly có cơ hội để thở, nàng bay về phía trước vung thêm một nhát kiếm. Tu Mộc, Ôn Lăng và những người khác ở phía sau nàng muốn đi lên ngăn chặn nhưng bị Mặc Vận - người luôn đứng một bên quan sát chặn lại.
Mặc Vận ho một tiếng, hắn ta nhìn chằm chằm Tu Mộc và Ôn Lăng, mỉm cười nói: “Đã nói rồi, hôm nay nhất định phải giết các ngươi.” Nói xong hắn ta không đứng một bên nhìn Tá Khuynh bị vây đánh nữa mà dẫn đầu dấn thân vào trận chiến.
Thấy Mặc Vận ra tay, các ma tu cũng lần lượt cùng hắn ta tấn công tiên tu.
Ma tu và tiên tu vốn không đội trời chung, mỗi lần ra tay đều hận không thể xé nát đối phương thành trăm mảnh, chỉ là các ma tu vừa mới hiến tế một linh hồn, hiện đang trong thời kỳ suy yếu nhất, mà các tiên tu vừa được thánh quang xuất thế Thanh Ly hồi sinh thân thể nên hiện đang trong thời kỳ cường hãn nhất.
Nhất thời, tình thế của ma tu không mấy khả quan, mà giao đấu giữa Mặc Vận và Tu Mộc cũng đang gặp thế bất lợi.
Còn phía bên kia, Thanh Ly liên tục bị Tá Khuynh ép lui về sau.
Thanh Ly và Tá Khuynh hoàn toàn trái ngược nhau, Thánh Nữ hiến dâng, khi nàng ấy vừa mới xuất thế, sức mạnh của Thanh Ly đã được thánh quang chia cho tất cả mọi người, chữa lành thương cho mọi người, vì vậy lúc này là lúc nàng ấy yếu nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.