Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 169: Chiến lực của Athur

Sanh Lạc Lạc

27/02/2018

Nam Ca chưa từ bỏ ý định, lại dùng tinh thần lực của mình dò xét mộtphen. Cái cứ điểm này xác thực một người cũng không có.

Nghĩ đến khả năng Nam Chí Thành ở trong đây bị bọn chúng mang đi, mà chính mình muộn một bước, không cứu được ông ấy. Tim Nam Ca liền khó chịu.

Lệ Sâm nhạy cảm phát hiện suy nghĩ trong lòng Nam Ca, tự nhiên cầm lấy tay cô. Học theo bộ dáng trước đây của cô mà trấn an: "Nam Ca, em nhìn anh."

Nam Ca ngẩng đầu, rõ ràng hiện tại cô đã là hệ tinh thần cấp bảy cường đại. Vậy mà thời điểm thân nhân gặp phải nguy hiểm, cô vẫn sợ hãi như người bình thường.

Ánh mắt Nam Ca khiến lòng Lệ Sâm đau xót, một tay anh đã đặt sẵntrên bả vai Nam Ca. Lòng bàn tay mạnh mẽ truyền ấm áp cho Nam Ca, chỉ thấy Lệ Sâm từng chữ từng câu đều nghiêm túc vô cùng: "anh nhất định sẽ giúp em đi tìm ông ấy."

Đôi mắt Nam Ca có chút dại ra, cuối cùng từ từ toả sáng hăng hái trở lại. Đúng vậy, cô còn có Lệ Sâm, vô luận đi đến địa phương nào thìanh cũng sẽ làm bạn với mình.

Cùng Lệ Sâm mười ngón đan xen, Nam Ca đã đưa ra quyết định: "Nếu bọn chúng đã rời đi, vậy chúng ta dứt khoát liền đem mấy cứ điểm dọc theo con đường này đều phá huỷ hết!"

Lệ Sâm cũng đang có ý đó, nhưng mà anh còn cần trưng cầu ý kiến của Cố Liệt cùng Athur. Nếu như bọn họ không đồng ý, Lệ Sâm liền đơn độc mang Nam Ca làm chuyện này.

Thời điểm nhìn về phía Cố Liệt, anh thậm chí không nói gì mà Cố Liệtđã nở nụ cười: "Chuyện này có người muốn đi làm, tôi đương nhiênkhông thể chối từ."

Trần Bạch Kiêu đi theo bên cạnh Cố Liệt cũng có tâm huyết của đàn ông. Đặc biệt là ở thời điểm này, không muốn bị Lệ Sâm xem thường: "Để tôi chỉnh đốn lại quân đội của Thượng Kinh."

Dù sao nếu như là giải quyết cứ điểm trên đường. Vậy thứ phải đối mặt đã không chỉ là cường đạo. Ở tận thế có đủ loại nguy hiểm, nhưng khiến người ta lo lắng nhất chính là đám Zombie tiến hóa.

Athur cũng cười cười, bên miệng giương cao đầy tà khí, anh ta vốn có ưu thế chủng tộc khiến con mắt rất nhiều cô gái trong đội ngũ tỏa sáng.

"Tôi cũng lựa chọn đi theo."

trên người Lệ Sâm còn có thứ anh ta cần, Athur không biến sắc tiếp cận.

Nếu đã quyết định xong, sẽ để lại cho Cố Liệt thời gian một ngày chuẩn bị. Còn như Lệ Sâm bên này, chính là thông báo cho người có dị năng của Bắc Hải, làm tốt công tác tiếp ứng bọn họ.

Trước đã nói qua, Bắc Hải đã tiến hành đến giai đoạn sau cùng. Bắc Hải chìm hiện giờ chỉ có một khối đất vẫn bị nước chìm ngập. Nếu Lệ Sâm đã ban xuống mệnh lệnh, những người chịu trách nhiệm bộ đội tiên phong liền đem đội ngũ chia làm hai tốp. Đám người Tông Hạo Hiên đều ở trong đội ngũ tiếp ứng Lệ Sâm.

Ngày thứ hai Lệ Sâm cùng Cố Liệt tụ họp lại mang tinh anh từ căn cứ Thượng Kinh đi ra. Chính thức xuất phát đi tới Bắc Hải.

Truy kích đám cường đạo tận thế là một công việc rất cần tính nhẫn nại, bởi vì anh hoàn toàn không biết rõ trên một mảnh đất rộng mênh mông này. Bọn chúng sẽ trốn ở chỗ nào.

Còn như trong phòng thí nghiệm căn cứ Bắc Hải, đột nhiên lao ra mộtngười đàn ông mặc áo khoác trắng. anh ta ở trong phòng thí nghiệmđã nghẹn thật nhiều ngày, lúc này trông rất là lôi thôi lếch thếch, râu ria mọc ra rất dài.

Lúc anh ta mới vừa đi ra, cảnh báo trong căn cứ cũng suýt chút nữa bị kéo vang lên. May là Tân Vũ Hoa đang muốn rời căn cứ nhìn thấy, ngăn cản nhân viên an ninh.

Tân Vũ Hoa tiến lên kéo Diệp Thiệu lại. Nhìn mặt mũi anh ta tràn đầy hưng phấn, nghi ngờ hỏi: "Bác sĩ Diệp? đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Diệp Thiệu nhìn chăm chú nhìn người đối diện, tươi cười càng thêm sáng lạn. anh ta cầm lấy cánh tay Tân Vũ Hoa không ngừng hỏi: "Nam Ca đâu? Lệ Sâm đâu? Tôi có tin tức tốt muốn nói cho bọn họ biết!"



Diệp Thiệu tiến hành nghiên cứu, Tân Vũ Hoa không phải là biết rõ. Tuy nhiên hiện giờ căn cứ Bắc Hải có thể phát triển tốt như thế, khôngthể bỏ qua công lao của Diệp Thiệu.

Cậu đoán là anh ấy đã nghiên cứu ra loại thuốc nào đó nên nói với Diệp Thiệu: "Bọn họ vào mấy ngày trước đã ngồi máy bay trực thăngđi Thượng Kinh, hôm nay mới trở về."

Diệp Thiệu bởi vì hưng phấn quá mức, cho dù là vài ngày chưa nghỉ ngơi, anh ta cũng hoàn toàn không có bối rối, chỉ là dồn dập hỏi: "Vậy lúc nào bọn họ mới có thể về đến đây?"

"Từ Thượng Kinh lái xe đến đây, như thế nào cũng phải hơn mười ngày đi." Tân Vũ Hoa suy nghĩ một chút rồi trả lời.

"Thời gian dài như vậy? Sao lại không ngồi máy bay? không được, tôi chờ không được nữa. Cậu hiện tại muốn đi đâu?"

Tân Vũ Hoa liền đem sự kiện muốn giải quyết cường đạo từ đầu tới đuôi nói cho Diệp Thiệu. Vì vậy Diệp Thiệu không nói hai lời liền đòi đitheo đám Tân Vũ Hoa, cùng nhau hành động.

Tân Vũ Hoa thật sự có chút bận tâm Diệp Thiệu, dù sao mặc dù tỷ lệ thành công của thuốc kích thích cao gần 99%. Nhưng còn có ngoại lệ 1%, Diệp Thiệu cùng Tần Mộ Yên đều ở trong đó.

Tần Mộ Yên từ từ nửa năm trước sau khi kết hôn với Lệ Ngạn liền cơ bản không thể nào làm nhiệm vụ. cô ấy thủy chung ở căn cứ tiến hành nghiên cứu vật lý của mình.

Hiền giờ giá trị con người của bác sĩ Diệp cao như thế, có thể nói là ảnh hưởng tới trong lẫn ngoài nước. Bao nhiêu tổ chức đều muốn từ căn cứ Bắc Hải đào người đi. anh ấy ra khỏi căn cứ có thể bị nguy hiểm hay không?

Tân Vũ Hoa nói ra cố kỵ trong lòng, Diệp Thiệu lập tức nghiêm túc hỏi cậu: "Cậu cảm thấy tôi ngay cả năng lực tự vệ cũng không có sao?"

Tân Vũ Hoa lập tức lắc đầu, Diệp Thiệu một năm qua nghiên cứu ra những thứ thuốc kia đủ để những người có dị năng như cậu uống mộtbình là đi luôn. Nhưng mà bên ngoài không riêng gì có người có dị năng mà còn có Zombie mà!

Diệp Thiệu phát hiện ra Tân Vũ Hoa đang suy nghĩ gì, lại hỏi: "Hay là cậu đối với năng lực của bản thân không yên tâm?"

một năm trôi qua, Tân Vũ Hoa đã thành thục không ít. Cái bao nước bé nhỏ lúc trước vừa giết Zombie liền rớt nước mắt như hạt đậu đãkhông còn rồi. Chuyện này còn làm cho Nam Ca thổn thức bao nhiêu lần, nói lúc trước Tân Vũ Hoa đáng yêu hơn.

Tuy nhiên coi như là thay đổi trở nên thành thục hơn, có nhiều thứ vẫnkhông thể cải biến. Tân Vũ Hoa tức giận nói: "Tôi có thể bảo vệ đượcanh!"

Diệp Thiệu cười cười, lộ ra một hàm trăng trắng tinh: "Vậy mới đúng chứ, đi thôi."

Tân Vũ Hoa tạm thời mang Diệp Thiệu vào trong đội ngũ, vốn tưởng rằng Tông Hạo Hiên bọn họ nhất định sẽ kháng nghị. không nghĩ tới, vậy mà lại không có một ai nói gì.

Tân Vũ Hoa còn lặng lẽ hỏi Tông Hạo Hiên, anh ta khi đó liền nhàn nhạt nhìn cậu. Hỏi một câu: "Cậu cảm thấy nếu như không phải là có chuyện gì đặc biệt quan trọng, bác sĩ Diệp sẽ đi cùng chúng ta sao?"

"..."

Tông Hạo Hiên lại nói: "Huống chi hiện giờ đội ngũ của chúng ta đã là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Bắc Hải. Nếu như ngay cả một người cũng không bảo vệ được, vậy thì rõ ràng chúng ta còn cần luyện thêm hai năm nữa."

Tân Vũ Hoa le lưỡi một cái, không lên tiếng.

Quả thực là như thế, cậu không tin mình thì thôi đi. Cũng phải tin tưởng Tông Hạo Hiên chứ. anh ấy là dị năng cấp bảy hệ sét nhá, chính mình đã được nhìn thấy một lần rồi, quả thực là trọn đời khó quên mà.

Nên biết là lực phá hoại của Tông Hạo Hiên có thể nói như quả bom hình người vậy, nếu quả thật có người muốn đánh lén bọn họ. Chỉ sợ ở trong tay Tông Hạo Hiên sẽ hiểu được cái gì gọi là địa ngục thật sự.



Bắc Hải một năm này, không riêng gì thanh lý Bắc Hải chìm mà khu vực xung quanh cũng đều bị giải quyết hết. Dùng để làm khu dân cư.

Cho nên tóc vàng lái xe một đường hướng về căn cứ Thượng Kinh, Tông Hạo Hiên bọn họ trên cơ bản không hề đụng phải nguy hiểm gì. Bọn họ đi xe cũng không nhanh, chỉ vừa đi vừa tìm kiếm, muốn đemmột nhóm cường đạo này một lưới bắt hết.

So với đám người Tông Hạo Hiên, đoàn xe chỗ Nam Ca lại lái thậtnhanh.

Bởi vì Nam Ca là Zombie hệ tinh thần cấp bảy, phạm vi cảm ứng gia tăng rất nhiều. Dọc theo đường đi tránh né không ít đoàn Zombie.

hiện tại cường đạo mới là mục tiêu chủ yếu của bọn họ, cần phải giảm bớt tranh đấu không cần thiết. Thời điểm Nam Ca cảm ứng, Lệ Sâm liền canh giữ ở bên người cô, chú ý xem có Zombie dị động hay không.

một năm trước, Nam Ca thúc giục tinh thần lực, đám zombie vẫn còn bị hấp dẫn. hiện giờ cô đã khống chế rất tốt những lực lượng này rồi.

Đoàn xe đi ba ngày, cũng giết không ít Zombie cao cấp. Đợi đến chiều hôm đó, Nam Ca đột nhiên mở mắt: "Em cảm nhận được hơi thở nhân loại."

Lệ Sâm cùng Cố Liệt lập tức nghiêm túc, quyết định đi thăm dò mộtphen. Athur mặc dù cùng bọn họ ở trong một đội xe nhưng thời điểm nhàn hạ, lại không tiếp xúc nhiều cùng Nam Ca.

Ba ngày đi qua, cái nhìn của anh ta đối với Nam Ca đã từ hiếu kỳ lúc ban đầu biến thành kinh diễm. Nên biết ở M quốc, người có dị năng hệ tinh thần lợi hại nhất cùng lắm cũng chỉ có cấp bốn. Bất kể là phạm vi thăm dò, hay là trình độ dị năng thì đều không thể so sánh với Nam Ca được.

Ba ngày qua, cô ấy không ngừng nghỉ dò xét. Bản thân anh ta trừ nhìn thấy cô ấy dùng qua hai viên tinh hạch ra, vậy mà lại không thấy cô ấy bổ sung thêm dạng năng lượng khác!

Athur không khỏi nghĩ cách, nếu có thể sau khi giết Lệ Sâm xong, mang Nam Ca về M quốc. Căn cứ của anh ta nhất định sẽ càng thêm lớn mạnh. Cái khó là Lệ Sâm cùng Nam Ca thủy chung vẫn luôn như hình với bóng, anh ta rất khó tìm thấy cơ hội hạ thủ.

Ở lúc Nam Ca thăm dò ra phạm vi nhóm người kia, đoàn xe chầm chậm tách ra. Vài chục chiếc Hummer hình thành xu thế vây kín đối với nhóm người kia.

Mặc dù hiện tại tinh thần lực của Nam Ca rất dũng mãnh, nhưng mà thanh đao kia, cô vẫn không hề bỏ đi. Giờ phút này chuẩn bị bắt đầu chiến đấu, cô từ từ vuốt ve chuôi đao. Chỉ có thời điểm nó ở trong tầm tay, Nam Ca mới có cảm giác chiến đấu.

Bọn họ đến nhanh chóng, cũng lặng yên không một tiếng động. Sau khi nhanh chóng đến gần nhóm người này, phát hiện bọn chúng cókhông ít người, cùng với ảnh mà Cố Liệt vừa vặn phù hợp!

nói cách khác, bọn họ tìm đúng người rồi!

Athur lái xe mang đội viên của anh ta xông ra ngoài đầu tiên, Nam Ca xoay người một cái liền đứng ở trên mui xe. không đợi Athur động thủ trước đã thúc giục tinh thần lực.

hiện giờ bọn họ đang ở trong một cánh rừng, thực vật biến dị tại tận thế khiến cho một mảnh rừng rậm bình thường này biến thành mộ của rất nhiều người cùng Zombie.

Các loại động vật biến dị so với trước tận thế không còn giống chút nào nữa, theo xe Athur xông về phía trước mà chạy từ trong rừng rậm ra ngoài.

Bọn chúng đều có được đôi mắt màu đỏ, hàm răng cùng móng vuốt tiến hóa càng thêm sắc bén. Bọn chúng vốn là bá chủ của cánh rừng này, nhưng mà bọn chúng tinh tường cảm nhận được uy áp của Athur đối với chúng cho nên mới chạy trốn!

Mục tiêu của Athur vốn không phải là chúng, mà là những cường đạo trốn trong rừng rậm kia. Đội ngũ của Lệ Sâm cùng Cố Liệt phân ra nhiều hướng, lập trận địa sẵn sàng đón quân địch. Bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp ứng Athur.

Nhưng mà chiến đấu sau đó lại thay đổi cái nhìn của bọn họ đối với Athur. Cái người đàn ông này cách quá xa so với bọn họ tưởng tượng. Từ phát súng đầu tiên bắt đầu, chiến đấu cơ hồ chính là nghiêng vềmột bên, những người có dị năng mà Athur mang đến không có một ai là dưới cấp sáu!

Đợi đến khi đám cường đạo phản ứng lại được, muốn chạy trốn đãkhông có cơ hội nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook