Chương 59: Đấu trí cùng đấu dũng
Tọa Chước Linh Linh Thủy
18/09/2015
Người nọ võ công mạnh hơn Giang Lăng lúc này không phải ít , chờ cho Giang Lăng phát hiện hắn đã chạy xa thì nàng thử giãy giụa , có thế này mới phát hiện bản thân bị tên kia cố định ở trong lồng ngực , làm thế nào cũng thoát không ra .
Tùy thân không gian là bí mật lớn nhất của Giang Lăng , cũng là tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng của nàng , không đến vạn lần bất đắc dĩ , nàng sẽ không dùng đến ;
Hơn nữa nàng đi ra cùng người này , chính là muốn biết người này đối với nàng định làm gì . Dù sao địch ở trong tối , ta ở ngoài sáng , tư vị thật là không dễ chịu , còn không bằng ngay từ lúc đầu tìm hiểu sự tình rõ ràng sẽ tốt hơn .
Cho nên còn chưa đạt được mục đích , Giang Lăng sẽ không lợi dụng không gian mà chạy trốn , yên lặng để người đó tùy ý đem đi .
Đi được một lúc lâu , Giang Lăng chỉ thấy trước mắt xẹt qua vô số kiến trúc cùng cây cối , người nọ mới rốt cục chịu dừng chân .
Giang Lăng từ trong lồng ngực rộng lớn của hắn ló cái đầu ra nhìn , đánh giá một chút bốn phía xung quanh , phát hiện xung quanh đều là những cây cổ thụ to lớn , nhìn không thấy kiến trúc gì .
Nàng đối với Tần phủ này nhận biết thật là sơ sài , thật sự nhìn không ra đây là nơi nào .
Người nọ nhẹ buông tay , đem Giang Lăng buông ra . Giang Lăng vừa được tự do , chạy lui về phía sau hai bước , ngẩng đầu lại nhìn trên mặt người nọ , vừa nhìn xong không nhịn được tức giận , quát : " Tần Ức , ngươi cướp ta đến nơi này là muốn làm gì ? "
Tần Ức thấy Giang Lăng vẻ mặt giận dữ , Tần Ức bước gần đến hai bước , lại một lần nữa vươn một bàn tay giống y như cái kiềm sắt , nắm chặt chẽ cằm của Giang Lăng , nhìn chằm chằm nàng , mở miệng nghiến răng nói : "
Bắt ngươi đến đây là muốn cảnh cáo ngươi. Ngươi muốn từ hôn , thì cứ việc thối lui , bản công tử ước gì như vậy .
Nhưng là ngươi phải nhớ kỹ , trước khi ngươi chưa từ hôn , thì vẫn là vị hôn thê của Tần Ức ta , ngươi cùng nam nhân khác câu kết làm bậy , mắt qua mày lại thật là không biết xấu hổ . Tần gia chúng ta còn phải giữ thể diện .
Nếu như ngươi dám làm cho Tần phủ chúng ta mất mặt , ta sẽ không để ý đem ngươi ném vào trong hồ , không tin ngươi cứ thử xem ."
Nói xong hắn mạnh mẽ buông tay ra , xoay người định rời đi .
" Nè , ngươi nói cho rõ ràng , ta khi nào thì cùng nam nhân câu kết làm bậy , mắt qua mày lại ? Tần Ức ngươi có phải là nam nhân hay không ? Nhìn trúng vị cô nương ấy , nghĩ muốn cưới người khác thì nói thẳng là tốt rồi , không cần miệng lưỡi không sạch mà hướng chậu nước thúi lên đầu bổn cô nương ." Giang Lăng nghe xong liền phát hoả , hướng về bóng lưng hắn kêu to .
Tần Ức dừng lại bóng dáng , xoay người lại y như một cơn gió , đến trước mặt Giang Lăng , căm tức nàng mà quát lên : " Ta đem chậu nước thúi hất lên trên đầu ngươi à ? Ngươi soi người vào trong vũng nước tiểu mà xem chính ngươi , muốn phẩm không phẩm , muốn đức không đức , muốn mạo không mạo , điểm nào đáng giá để bản công tử hao tâm tổn trí ?
Nếu ngươi ngốc thì ta nói cho ngươi biết , vị Triệu công tử mê người kia , hắn ta sở dĩ hôm nay tìm ngươi nói chuyện , đó là vì cha hắn theo đối phó cha ta không được , hắn theo ta đối phó cũng không xong .
Cho nên mới đến mê hoặc ngươi , một nữ nhân ngu xuẩn như heo , để chọc giận bản công tử . Ngươi đã minh bạch chưa ? "
Giang Lăng vừa nghe lời này , tức giận đến cả người phát run , bay lên một cước liền hướng trên người Tần Ức mà đá vào . Cũng không ngờ Tần Ức hừ lạnh một tiếng , bay nhanh về phía sau lao đi , nháy mắt liền biến mất phía sau bóng cây , ở trong không trung bỏ lại một câu nói : " Công phu mèo quào của ngươi , liền muốn đá bản công tử , nằm mơ ! "
" Tần Ức , ngươi đừng có chạy " Giang Lăng kêu lên , nhìn chằm chằm vào bóng cây chỗ Tần Ức biến mất , tức giận chửi ầm lên : " Tần Ức , ngươi chính là cái bình dấm chua , cái tên keo kiệt , cái người nhát gan , nam nhân nhiều chuyện ... ...."
Nói xong vọt đến chỗ cái cây mà Tần Ức biến mất , một trận loạn đấm loạn đá , cho đến khi lá cây rụng rơi lả tả , lúc này mới thở phì phò dừng lại . Sau khi dừng lại , lại nhịn không được đá thêm một cước .
Nha nha , tức chết nàng mà . Tần Ức thế nhưng dùng lời ghê tởm như vậy nói nàng cùng Triệu công tử kia ? Ai cùng hắn câu kết làm bậy ? Tần Ức này chính là một tên phán đoán cuồng . Đúng rồi ! Đúng rồi ! Chính là cái nha đầu Tần Tâm chết tiệt kia , trở về thêm mắm dậm muối nói lung tung với Tần Ức - Giang Lăng thông suốt , nhất định là như vậy , xem ngày mai làm sao ta hảo hảo thu thập nàng .
Tùy thân không gian là bí mật lớn nhất của Giang Lăng , cũng là tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng của nàng , không đến vạn lần bất đắc dĩ , nàng sẽ không dùng đến ;
Hơn nữa nàng đi ra cùng người này , chính là muốn biết người này đối với nàng định làm gì . Dù sao địch ở trong tối , ta ở ngoài sáng , tư vị thật là không dễ chịu , còn không bằng ngay từ lúc đầu tìm hiểu sự tình rõ ràng sẽ tốt hơn .
Cho nên còn chưa đạt được mục đích , Giang Lăng sẽ không lợi dụng không gian mà chạy trốn , yên lặng để người đó tùy ý đem đi .
Đi được một lúc lâu , Giang Lăng chỉ thấy trước mắt xẹt qua vô số kiến trúc cùng cây cối , người nọ mới rốt cục chịu dừng chân .
Giang Lăng từ trong lồng ngực rộng lớn của hắn ló cái đầu ra nhìn , đánh giá một chút bốn phía xung quanh , phát hiện xung quanh đều là những cây cổ thụ to lớn , nhìn không thấy kiến trúc gì .
Nàng đối với Tần phủ này nhận biết thật là sơ sài , thật sự nhìn không ra đây là nơi nào .
Người nọ nhẹ buông tay , đem Giang Lăng buông ra . Giang Lăng vừa được tự do , chạy lui về phía sau hai bước , ngẩng đầu lại nhìn trên mặt người nọ , vừa nhìn xong không nhịn được tức giận , quát : " Tần Ức , ngươi cướp ta đến nơi này là muốn làm gì ? "
Tần Ức thấy Giang Lăng vẻ mặt giận dữ , Tần Ức bước gần đến hai bước , lại một lần nữa vươn một bàn tay giống y như cái kiềm sắt , nắm chặt chẽ cằm của Giang Lăng , nhìn chằm chằm nàng , mở miệng nghiến răng nói : "
Bắt ngươi đến đây là muốn cảnh cáo ngươi. Ngươi muốn từ hôn , thì cứ việc thối lui , bản công tử ước gì như vậy .
Nhưng là ngươi phải nhớ kỹ , trước khi ngươi chưa từ hôn , thì vẫn là vị hôn thê của Tần Ức ta , ngươi cùng nam nhân khác câu kết làm bậy , mắt qua mày lại thật là không biết xấu hổ . Tần gia chúng ta còn phải giữ thể diện .
Nếu như ngươi dám làm cho Tần phủ chúng ta mất mặt , ta sẽ không để ý đem ngươi ném vào trong hồ , không tin ngươi cứ thử xem ."
Nói xong hắn mạnh mẽ buông tay ra , xoay người định rời đi .
" Nè , ngươi nói cho rõ ràng , ta khi nào thì cùng nam nhân câu kết làm bậy , mắt qua mày lại ? Tần Ức ngươi có phải là nam nhân hay không ? Nhìn trúng vị cô nương ấy , nghĩ muốn cưới người khác thì nói thẳng là tốt rồi , không cần miệng lưỡi không sạch mà hướng chậu nước thúi lên đầu bổn cô nương ." Giang Lăng nghe xong liền phát hoả , hướng về bóng lưng hắn kêu to .
Tần Ức dừng lại bóng dáng , xoay người lại y như một cơn gió , đến trước mặt Giang Lăng , căm tức nàng mà quát lên : " Ta đem chậu nước thúi hất lên trên đầu ngươi à ? Ngươi soi người vào trong vũng nước tiểu mà xem chính ngươi , muốn phẩm không phẩm , muốn đức không đức , muốn mạo không mạo , điểm nào đáng giá để bản công tử hao tâm tổn trí ?
Nếu ngươi ngốc thì ta nói cho ngươi biết , vị Triệu công tử mê người kia , hắn ta sở dĩ hôm nay tìm ngươi nói chuyện , đó là vì cha hắn theo đối phó cha ta không được , hắn theo ta đối phó cũng không xong .
Cho nên mới đến mê hoặc ngươi , một nữ nhân ngu xuẩn như heo , để chọc giận bản công tử . Ngươi đã minh bạch chưa ? "
Giang Lăng vừa nghe lời này , tức giận đến cả người phát run , bay lên một cước liền hướng trên người Tần Ức mà đá vào . Cũng không ngờ Tần Ức hừ lạnh một tiếng , bay nhanh về phía sau lao đi , nháy mắt liền biến mất phía sau bóng cây , ở trong không trung bỏ lại một câu nói : " Công phu mèo quào của ngươi , liền muốn đá bản công tử , nằm mơ ! "
" Tần Ức , ngươi đừng có chạy " Giang Lăng kêu lên , nhìn chằm chằm vào bóng cây chỗ Tần Ức biến mất , tức giận chửi ầm lên : " Tần Ức , ngươi chính là cái bình dấm chua , cái tên keo kiệt , cái người nhát gan , nam nhân nhiều chuyện ... ...."
Nói xong vọt đến chỗ cái cây mà Tần Ức biến mất , một trận loạn đấm loạn đá , cho đến khi lá cây rụng rơi lả tả , lúc này mới thở phì phò dừng lại . Sau khi dừng lại , lại nhịn không được đá thêm một cước .
Nha nha , tức chết nàng mà . Tần Ức thế nhưng dùng lời ghê tởm như vậy nói nàng cùng Triệu công tử kia ? Ai cùng hắn câu kết làm bậy ? Tần Ức này chính là một tên phán đoán cuồng . Đúng rồi ! Đúng rồi ! Chính là cái nha đầu Tần Tâm chết tiệt kia , trở về thêm mắm dậm muối nói lung tung với Tần Ức - Giang Lăng thông suốt , nhất định là như vậy , xem ngày mai làm sao ta hảo hảo thu thập nàng .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.