Lương Điền Thiên Khoảnh

Chương 64: Đến tửu lâu nghe sự kiện ngắm hoa

Tọa Chước Linh Linh Thủy

05/10/2015

Qua sáng ngày hôm sau , Giang Lăng từ trong không gian rút ra mấy cây cải trắng , chuẩn bị một lát đem đi cho Lưu chưởng quỹ .

Hái xong rau , trên đất giờ đây đã trống ra một khoảng đất nho nhỏ . Lần trước lúc Giang Lăng mua mầm mống ở chợ , nghe ngóng mới biết được cải trắng muốn ương là dùng hạt giống gieo trồng .

Cho nên lần trước mua mầm mống trở về , rơi rớt ở một góc . Trải qua hai ba ngày , giờ đã mọc lên những cây con chi chít , trưởng thành ra hai phiến lá .Đối với những cây này lớn lên rất khả năng đủ ăn .

Nàng từ lúc đầu mua về đông ,tây , trái , phải gì cũng quăng một hai viên hạt giống , đến khi đã mọc ra cây con mới đem đến bãi đất trống , như vậy mới tận dụng hết mảnh đất trong không gian .

Trừ bỏ việc đó ra , nàng còn lưu lại trong không gian một hai cây cải trắng , để cho chúng nó ra hoa kết hạt . Đến lúc đó nhìn xem mầm mống đó có thể đem ra ngoài gieo trồng được không , có phải hay không so với các loại rau cải khác đều ngon hơn không .

Nếu không gian này có tác dụng làm thay đổi giống cây , vậy thì khối đất không gian nho nhỏ kia của nàng làm ra được chuyện rất lớn rồi.

Trồng xong cải trắng , Giang Lăng nhìn qua cây cà tím trái hai ngày nay đã trưởng thành lên không ít , hoàn toàn có thể thu hoạch được . Trong lòng nàng tính toán , một lát đưa đồ ăn cho tửu lâu xong , sẽ mua một ít thịt trở về . Buổi sáng làm món thịt kho cà tím , hương vị nhất định sẽ là ngon cực kỳ .

Nhìn đến trong hồ nước mấy con cá nhàn nhã bơi qua bơi lại , Giang Lăng bỗng nhiên nhớ tới ở hồ nước mới tối hôm qua đã bỏ vào hai con cá . Nàng xuất ra khỏi không gian , chạy nhanh ra đến bên cạnh hồ nhỏ , thấy hai con cá vẫn sống rất tốt . Hồ nước lúc trước mới vừa lắng đọng , nay bị chúng nó quậy lên thành một vũng bùn đục ngầu .

Đối với vấn đề này , Giang Lăng vẫn không có cách giải quyết , liền đem một câu nói ra ngụy biện --- Không phải người ta nói : " Nước trong quá sẽ không có cá " sao ? . Hiện tại trong này có cá , nước muốn trong cũng không xong .

Sau khi rửa mặt xong , Giang Lăng thay đổi quần áo , hóa trang , cùng Lí Thanh Hà nói qua một tiếng , liền hướng trấn trên mà đi .

Vừa ra khỏi cửa thôn , xa xa Giang Lăng đã thấy trước cửa Vị Hương Cư đã đứng một đám người . Này là đang chờ uống cháo hay sao ?

Giang Lăng trong lòng còn đang nghi hoặc , đã thấy một đám người xôn xao một trận , mọi người đều bắt đầu ồn ào lên ,qua một hồi lâu , trong đám người mới có một người thoát ra .

Người nọ lau mồ hôi trên mặt , thân hình mập mạp di chuyển , vội vàng hướng cửa thôn mà đi tới .



Lưu chưởng quỹ ? Giang Lăng thấy được gương mặt quen thuộc kia , nhất thời cảm giác có chút không ổn . Những người ở cửa nhất định là chờ cháo uống không sai .

Bây giờ mà Lưu chưởng quỹ mà hướng nơi này chạy đến , lại đem giỏ rau xanh đi vào , tiếp đó cháo bát tiên lại được đem lên bàn đãi khách . Người có đầu óc nhìn vào sẽ biết được cháo bát tiên và rau xanh của nàng là có liên quan .

Hơn nữa từ lúc bán rau xanh cho Lưu chưởng quỹ , hắn đã mấy lần đến Thanh Sơn thôn hối thúc đưa rau . Vương đại nương mới tối hôm qua ở nhà nàng hái rau xanh đem về nhà , người có tâm chỉ cần chú ý nghe ngóng một chút , ngọn nguồn từ nàng rất nhanh sẽ bị người ta tìm được .

Thấy Lưu chưởng quỹ vẫn lo ôm đầu chạy trốn , chưa nhìn thấy bản thân đang đứng ở đó , Giang Lăng đem cái giỏ đồ ăn bỏ vào trong không gian , liền nghênh đón Lưu chưởng quỹ , kinh hỉ kêu lên : " Lưu chưởng quỹ , là ngươi nha , sáng sớm muốn đi đâu đây ? "

" Tiểu Giang ? " Lưu chưởng quỹ nhìn thấy Giang Lăng , ánh mắt sáng ngời lên , trên mặt biểu cảm thật là xúc động , giống như là thấy được người thân đã lâu không gặp , dưới chân bước cũng nhanh hơn .

Nhưng mà nhìn lại thấy Giang Lăng chỉ đi hai tay không , hắn thả chậm bước chân lại , thất vọng hỏi : " Đồ ăn đâu ? "

" Ta nhìn trời thấy còn sớm , nghĩ một lát mới đem lại cho ngươi ." Giang Lăng nhìn thân hình ít hoạt động của Lưu chưởng quỹ , liền chạy nhanh đến đón .

" Đi.... chạy nhanh đưa tới ! " Lưu chưởng quỹ thở hổn hển , chỉ vào phương hướng Vị Hương Cư " Ngươi xem , khách nhân đều đang chờ đó ."

" Được rồi , ngươi mời khách nhân vào trong ngồi chờ trước , ta một lát đem đồ ăn đến ." Giang Lăng nói xong , liền xoay người muốn chạy .

" Đợi chút , Tiểu Giang ." Lưu chưởng quỹ đuổi theo hai bước , " Nếu không sao này ta phái lão Trương đến nhà của ngươi lấy đồ ăn đi , miễn cho mỗi ngày đều phải chờ ngươi mang đồ ăn đến . Nếu ngươi có việc phải chậm trễ , ta đây liền xong đời ."

" Lưu chưởng quỹ , nếu ngươi làm như vậy , qua không được hai ngày , bí mật đồ ăn của chúng ta sẽ không bảo đảm ." Giang Lăng nhìn hắn : " Hai ngày nay sinh ý của ngươi như thế nào ? "

" Tốt , sinh ý tốt lắm ." Lưu chưởng quỹ nở nụ cười , ánh mắt híp lại thành một đường chỉ ." Mọi người ăn món ăn mới , đều khen ngon miệng . Nhưng mà ....."

Hắn quay đầu nhìn hướng Vị Hương Cư , quay đầu lại nói : " Càng nhiều người muốn ăn cháo bát tiên . Ta đã đem giá đề cao đến mười đồng một chén , vậy mà ngươi xem , trước cửa vẫn chen đầy người như thế .



Tiểu Giang , ngươi có thể hay không bán đồ ăn cho Lưu thúc nhiều thêm một chút ? Lưu thúc trả cho ngươi ba mươi đồng một cân , ngươi xem như thế nào ? "

" Thực không được ." Giang Lăng lắc lắc đầu , liền chạy trở về : " Lưu thúc , ngươi đi về trước đi , ta chạy nhanh về nhà lấy đồ ăn cho ngươi ."

Lưu chưởng quỹ nhìn Giang Lăng rất nhanh liền biến mất ở cửa thôn , thất vọng thở dài một hơi .

Tiền tài động lòng người . Lưu chưởng quỹ bản thân đều không biết , nếu Giang Lăng không nói có thân thích với Tần tướng quân , có phải hay không hắn sẽ có ý nghĩ xấu bức bách Giang Lăng trồng thêm rau cho hắn .

Giang Lăng không đi về nhà , mà đi qua nhà Vương đại nương . Vương đại nương tối hôm qua ăn rau do nàng lấy nước trong không gian tưới xuất ra , Giang Lăng sợ nàng ồn ào làm cho người cả thôn đều biết đến .

" Đạt tắc kiêm tế thiên hạ , cùng tắc chỉ lo thân mình ." Giang Lăng lúc này cũng không có năng lực đi trợ giúp người khác , ngày hôm qua lừa gạt Vương đại nương cũng vì như thế .

" Uông uông " Giang Lăng vừa đến cửa viện của Vương đại nương , một bóng đen liền hướng Giang Lăng bay tới . Giang Lăng đã quen cách nghênh đón thân thiết của lão hắc , vươn tay vỗ vỗ đầu nó .

" Biết là chỉ có Giang cô nương , nếu không lão hắc cũng không như vậy ." Vương đại nương từ trong phòng đi ra , cười nói .

" Đại nương , ta là đến nói cho ngươi biết , nếu thấy rau cải nhà ta ăn ngon thì cứ việc đến hái ăn , không cần khách khí ." Giang Lăng cười , đi ra phía trước .

" Ăn ngon , ăn ngon , ăn quá ngon ." Vương đại nương vỗ bàn tay nói " Tối hôm qua a , rau cải từ nhà của ngươi hái trở về , nấu ăn đều bị cháu gái ta liếm ăn sạch sẽ .

Nha đầu kia lanh mồm lanh miệng , ăn xong còn chạy qua bên lão Tam , lão Tứ khoe , làm hại ta còn bị lão Tam , lão Tứ oán trách một chút , nói có đồ ăn ngon mà không gọi bọn họ ."

Giang Lăng cười nói : " Vậy thì chút ngài đến hái thêm về ăn đi ."

" Đạt tắc kiêm tế thiên hạ , cùng tắc chỉ lo thân mình " ( Nghèo thì lo cho bản thân mình trước , khi thành đạt thì lo cho mọi người .)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lương Điền Thiên Khoảnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook