Chương 18
Tịch Nguyệt Giảo Giảo
22/09/2020
Trên
sập có một nữ nhân đang nằm, bên cạnh là một nam tử đang đứng bên cạnh
chân nữ nhân ấy, quần áo tơ lụa khoác trên vai đang toán loạn, trượt
xuống......lập tức đập vào mắt.
Xuân tình mị hoặc, so phong cảnh ngày xuân cẩm tú bên ngoài còn kiều diễm hơn vài phần.
Trong phòng lúc đó còn có Lý Phỉ, Chu Kế Phi cùng hai gã công sai, bọn hắn cứ nhìn chằm chằm vào bức họa, mắt lóe sáng.
A Nguyên túng quẫn, vội vàng thúc giục nói: "Tiểu Lộc, thu lại đi......"
Lúc bức họa bị tung ra, Tiểu Lộc ngược lại là người cuối cùng nhìn thấy. Nàng cúi đầu cẩn thận nhìn vào bức họa, cũng không chấp nhận cười cười đứng lên, "Cái này...... không có gì là không được......Bàn về phương diện này ấy à, công tử nhà ta còn nhiều kiến thức hơn các ngươi nữa đó!"
Mấy con mắt của nam nhân liền chuyển hướng đén dò xét tiểu nha đầu mới mười sáu, mười bảy tuổi này, đột nhiên bên ngoài cửa, Cảnh Tri Vãn bước tới, con mắt chứa hàm quang bao trọn lấy mọi người trong phòng.
A Nguyên vỗ vỗ trán, Lý Phỉ thân là huyện quan phụ mẫu, tâm trí trung trinh, ngay lập tức phục hồi tinh thần lại, nhưng ánh mắt hắn vẫn chưa từng rời khỏi cuốn họa trục kia nửa phần, cũng đã ho khan một tiếng, dùng âm điệu trầm bồng du dương, nghiêm trang của một vị quan mà nói rằng: "Hồ đồ! Hồ đồ! Nhà tri thức sao có thể không nhã nhặn như thế ? Khụ.....Mấy cái họa trục còn lại, chẳng lẽ lại có liên quan đến tình tiết vụ án? Các ngươi cũng mở ra nhìn một cái đi."
A Nguyên "A..." một tiếng, Tiểu Lộc đã lưu loát cầm lên rồi lại mở một cuốn họa trục khác ra.
Lần này là một đôi nam nữ ở trên giường, làm cái chuyện vợ chồng..., còn có...một người con gái khác đang ở ngoài cửa sổ hướng vào trong rình coi, bộ dáng ngẩn người, mê mẩn......
Chu Hội Phi mặc dù có được họa trục, nhưng nghe được phụ thân chết *bất đắc kỳ tử vội vàng hồi phủ, chưa từng nhìn kĩ, hắn ngẩn người xem bức họa, nhất thời liền quên hẳn cái chết của phụ thân, yên lặng xem đến ngây người.
(bất đắc kì tử : chết không rõ nguyên do )
Lý Phỉ cũng nhìn đăm đăm, ngẩn người mê mẩn, chỉ lẩm bẩm nói: "Thật nhã ý a... nhã ý, nhã ý.....Không chừng có quan hệ với vụ án, trước thu về huyện nha đã! "
Chu Hội Phi kháng nghị: "Đây là huynh đệ của ta ở trong kinh, nhờ Cảnh Điển sử đem đến cho ta, ở chỗ Cảnh Điển sử còn nhiều loại, ta lừa các ngươi làm gì?"
Tiểu Lộc ở phía sau nhỏ giọng nói: "Đám người đó kia kiến thức quá ít, Nguyên phủ nhà chúng ta rất hiếm, nhà ta chỉ có *tố nữ, mười cái sọt cũng không chứa hết, nhưng đều bị tiểu thư đổi từ tố nữ 18 sắc thành tố nữ 36 sắc, tiểu thư nhìn xem những người này kiến thức hạn hẹp, một cuốn họa trục không có giá trị như vậy còn tranh giành không ngớt!"
( Tố nữ : Tranh tố nữ (chữ Hán: 素女圖; Tố nữ đồ), là tên một thể loại tranh vẽ dòng tranh Hàng Trống của Việt Nam.)
Huyệt thái dương của A Nguyên thình thịch nhảy nhảy mấy cái, ghé mắt nhìn về phía Tiểu Lộc, "Ta à?"
Tiểu Lộc nhìn nàng giơ ngón tay cái lên, cười nịnh nọt, trầm thấp nói: "Bàn về việc nghiên cứu chuyện này, tiểu thư nhận là thứ ba, không ai dám nhận thứ hai! Người đứng đầu chính là phu nhân nhà chúng ta!"
Chủ tớ hai người nói chuyện với nhau cực nhỏ, Chu Hội Phi nghe không được, thấy hai người lời nói và việc làm thân mật, vành tai và tóc mai đều chạm vào nhau, không khỏi xem thường nói: "Ẻo lả, vừa nhìn là biết vô dụng ......Xem họa trục của ta, lập tức bắt đầu cùng nha đầu bên người liếc mắt đưa tình!"
A Nguyên sớm định thần, nàng biết Cảnh Tri Vãn đang nhìn mình, ánh mắt hắn thanh đạm phảng phất không chứa bất luận hàm xúc gì, hết lần này tới lần khác làm cho nàng như bị kim đâm, không được tự nhiên.
Nàng quét ngang mắt, lấy ra một bức họa trục, đưa tới trước mặt Cảnh Tri Vãn, lại để lộ ra trong bức họa khuôn mặt tuấn tú của nam tử, mỉm cười nói: "Cảnh Điển sử, ngươi thân là mệnh quan triều đình, lại cùng với nghi phạm qua lại, còn truyền tay nhau vật không có nhã ý như vậy, nếu như lan truyền ra ngoài chẳng phải làm cho người ta chê cười? Ngày sau, Điển sử đại nhân lại có mặt mũi nào thống lĩnh thuộc hạ bắt trộm, bảo vệ dân chúng?"
--- đề lời nói với người xa lạ--- ( của tác giả )
Chứng kiến rất nhiều độc giả cũ lại trở về, tôi rất vui vẻ. Mời các bạn hãy nói cho tất cả mọi người, Bánh bao khai mở văn mới rồi! Muội muội nhớ rõ, có đề nghị gì có thể nhắn cho tôi tại khu vực bình luận nhé! Đa tạ!
( Edit + Beta : Hàn - Mai )
Xuân tình mị hoặc, so phong cảnh ngày xuân cẩm tú bên ngoài còn kiều diễm hơn vài phần.
Trong phòng lúc đó còn có Lý Phỉ, Chu Kế Phi cùng hai gã công sai, bọn hắn cứ nhìn chằm chằm vào bức họa, mắt lóe sáng.
A Nguyên túng quẫn, vội vàng thúc giục nói: "Tiểu Lộc, thu lại đi......"
Lúc bức họa bị tung ra, Tiểu Lộc ngược lại là người cuối cùng nhìn thấy. Nàng cúi đầu cẩn thận nhìn vào bức họa, cũng không chấp nhận cười cười đứng lên, "Cái này...... không có gì là không được......Bàn về phương diện này ấy à, công tử nhà ta còn nhiều kiến thức hơn các ngươi nữa đó!"
Mấy con mắt của nam nhân liền chuyển hướng đén dò xét tiểu nha đầu mới mười sáu, mười bảy tuổi này, đột nhiên bên ngoài cửa, Cảnh Tri Vãn bước tới, con mắt chứa hàm quang bao trọn lấy mọi người trong phòng.
A Nguyên vỗ vỗ trán, Lý Phỉ thân là huyện quan phụ mẫu, tâm trí trung trinh, ngay lập tức phục hồi tinh thần lại, nhưng ánh mắt hắn vẫn chưa từng rời khỏi cuốn họa trục kia nửa phần, cũng đã ho khan một tiếng, dùng âm điệu trầm bồng du dương, nghiêm trang của một vị quan mà nói rằng: "Hồ đồ! Hồ đồ! Nhà tri thức sao có thể không nhã nhặn như thế ? Khụ.....Mấy cái họa trục còn lại, chẳng lẽ lại có liên quan đến tình tiết vụ án? Các ngươi cũng mở ra nhìn một cái đi."
A Nguyên "A..." một tiếng, Tiểu Lộc đã lưu loát cầm lên rồi lại mở một cuốn họa trục khác ra.
Lần này là một đôi nam nữ ở trên giường, làm cái chuyện vợ chồng..., còn có...một người con gái khác đang ở ngoài cửa sổ hướng vào trong rình coi, bộ dáng ngẩn người, mê mẩn......
Chu Hội Phi mặc dù có được họa trục, nhưng nghe được phụ thân chết *bất đắc kỳ tử vội vàng hồi phủ, chưa từng nhìn kĩ, hắn ngẩn người xem bức họa, nhất thời liền quên hẳn cái chết của phụ thân, yên lặng xem đến ngây người.
(bất đắc kì tử : chết không rõ nguyên do )
Lý Phỉ cũng nhìn đăm đăm, ngẩn người mê mẩn, chỉ lẩm bẩm nói: "Thật nhã ý a... nhã ý, nhã ý.....Không chừng có quan hệ với vụ án, trước thu về huyện nha đã! "
Chu Hội Phi kháng nghị: "Đây là huynh đệ của ta ở trong kinh, nhờ Cảnh Điển sử đem đến cho ta, ở chỗ Cảnh Điển sử còn nhiều loại, ta lừa các ngươi làm gì?"
Tiểu Lộc ở phía sau nhỏ giọng nói: "Đám người đó kia kiến thức quá ít, Nguyên phủ nhà chúng ta rất hiếm, nhà ta chỉ có *tố nữ, mười cái sọt cũng không chứa hết, nhưng đều bị tiểu thư đổi từ tố nữ 18 sắc thành tố nữ 36 sắc, tiểu thư nhìn xem những người này kiến thức hạn hẹp, một cuốn họa trục không có giá trị như vậy còn tranh giành không ngớt!"
( Tố nữ : Tranh tố nữ (chữ Hán: 素女圖; Tố nữ đồ), là tên một thể loại tranh vẽ dòng tranh Hàng Trống của Việt Nam.)
Huyệt thái dương của A Nguyên thình thịch nhảy nhảy mấy cái, ghé mắt nhìn về phía Tiểu Lộc, "Ta à?"
Tiểu Lộc nhìn nàng giơ ngón tay cái lên, cười nịnh nọt, trầm thấp nói: "Bàn về việc nghiên cứu chuyện này, tiểu thư nhận là thứ ba, không ai dám nhận thứ hai! Người đứng đầu chính là phu nhân nhà chúng ta!"
Chủ tớ hai người nói chuyện với nhau cực nhỏ, Chu Hội Phi nghe không được, thấy hai người lời nói và việc làm thân mật, vành tai và tóc mai đều chạm vào nhau, không khỏi xem thường nói: "Ẻo lả, vừa nhìn là biết vô dụng ......Xem họa trục của ta, lập tức bắt đầu cùng nha đầu bên người liếc mắt đưa tình!"
A Nguyên sớm định thần, nàng biết Cảnh Tri Vãn đang nhìn mình, ánh mắt hắn thanh đạm phảng phất không chứa bất luận hàm xúc gì, hết lần này tới lần khác làm cho nàng như bị kim đâm, không được tự nhiên.
Nàng quét ngang mắt, lấy ra một bức họa trục, đưa tới trước mặt Cảnh Tri Vãn, lại để lộ ra trong bức họa khuôn mặt tuấn tú của nam tử, mỉm cười nói: "Cảnh Điển sử, ngươi thân là mệnh quan triều đình, lại cùng với nghi phạm qua lại, còn truyền tay nhau vật không có nhã ý như vậy, nếu như lan truyền ra ngoài chẳng phải làm cho người ta chê cười? Ngày sau, Điển sử đại nhân lại có mặt mũi nào thống lĩnh thuộc hạ bắt trộm, bảo vệ dân chúng?"
--- đề lời nói với người xa lạ--- ( của tác giả )
Chứng kiến rất nhiều độc giả cũ lại trở về, tôi rất vui vẻ. Mời các bạn hãy nói cho tất cả mọi người, Bánh bao khai mở văn mới rồi! Muội muội nhớ rõ, có đề nghị gì có thể nhắn cho tôi tại khu vực bình luận nhé! Đa tạ!
( Edit + Beta : Hàn - Mai )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.