Lưỡng Thế Song Phùng

Chương 38: Tình Yêu Ư... Chỉ Kẻ Ngốc Mới Chọn Lựa?

Nhạn Trưởng Lão

26/09/2023

Nhìn Henry trước mặt, Khải Thần trong lòng hiểu rõ, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười nhàn nhạt, vẻ mặt không thay đổi nói:

“Cho nên, những người này vì sao lại tới ám sát anh?”

“Ta đương nhiên với thân phận cao quý nên sẽ là mục tiêu của chúng.”

Henry trên mặt hiện lên một tia u ám:

“Hơn nữa, những tên sát thủ này cũng chỉ là những con tốt thế thân, đương nhiên sẽ có kẻ đứng sau, có điều bọn chúng sẽ ngoan cố không cung cấp ai là kẻ sai khiến đằng sau.”

“Ả hầu gái sát thủ đó đã tự sát, còn những tên sát thủ kia kẻ tẩu thoát kẻ thì bị tiêu diệt ngay lúc đó.”

“Hiện giờ ta không còn thông tin gì từ đám sát thủ ngoài chuyện bọn chúng không phải người ở Vương quốc Kutu.”

Khi nói tới điều này, sắc mặt hắn ta trở nên tái nhợt, có vẻ tâm trạng đang bất ổn, muốn che giấu điều gì đó.

Những tên sát thủ đến từ một tổ chức sát thủ tên là Dark Eyes - những con mắt bóng đêm, không phải bọn chúng là đám cướp của ô hợp một cách ngẫu nhiên, mà chúng là một tổ chức, đã xác định mục tiêu rõ ràng trước khi hành động.

Và đến giờ phút này, khi Ả hầu gái sát thủ kia vừa treo cổ tự sát trong phòng giam, thì đương nhiên mọi manh mối đến đây đã bị đứt đoạn.

Cái chết của ả ta không có bằng chứng rõ ràng.

Chỉ biết lúc người canh gác vào thì đã thấy ả ta treo cổ.

Sẽ tốt hơn nếu những người này đến từ Kutu, với tiềm lực và địa vị gia tộc thì tất nhiên mọi thứ sẽ dễ dàng hơn để tìm ra manh mối và truy bắt tận hang ổ của đám sát thủ.

Nhưng kẻ đứng sau chỉ huy chúng chắc hẳn đã nghĩ tới việc này.

Thế nên hắn thật cao tay khi không để lại nhiều manh mối.

Trước mặt Khải Thần, hắn đoán được mấy mục tiêu khả dĩ, sau đó sắc mặt hắn tái nhợt có ý định rời đi.

Tất nhiên, trước khi rời đi, để cảm ơn sự giúp đỡ trước đó của Khải Thần, hắn đã mang theo rất nhiều lễ vật, thậm chí còn thương lượng một số giao dịch làm ăn trong tương lai với Khải Thần với điều kiện cực kỳ hấp dẫn.

Đáp lại, Khải Thần không có ý cự tuyệt hắn, cậu đã nể nang sau đó nhận lời hợp tác làm ăn.

Lúc này, phía bên trong cung điện nguy nga nằm ở nội đô của thành phố Kutu.

Lúc này trong một đại sảnh lộng lẫy với một không gian vô vùng yên tĩnh.

Mặc dù là một nơi rất rộng lớn với bài trí nội thất lộng lẫy, thế nhưng xung quanh lại không có nhiều người nên rất vắng vẻ.

Phía bên trong ở giữa hội trường một người phụ nữ kiều diễm đang chăm chú làm việc với một đống sổ sách.

Ánh nắng vàng nhạt chiếu qua bậu cử sổ làm sáng rực cả căn phòng, nó như tô điểm cho thân hình xinh đẹp với làn dan trắng sáng như tuyết của cô, vẻ đẹp ấy thực sự vô cùng quyến rũ.

Cô ấy còn khá trẻ, có lẽ chừng hai lăm, hai sáu tuổi, thực sự rất xinh đẹp, mặc một chiếc áo dài ngắn màu hồng phấn, ngồi đó có vẻ đang suy tư điều gì.

Lúc này, từ bên ngoài truyền đến một loạt tiếng chân dồn dập, kèm theo đó là tiếng gà, chó nhảy tứ tung không thể giải thích được.

Oriman không khỏi cau mày, nhìn người hầu từ đằng xa đang cắm hoa, nhẹ giọng nói:

“Cosima, em ấy lẻn ra ngoài rồi ư?”

“Vâng.”

Cách đó không xa, một người hầu đi tới, vẻ mặt cung kính nói:



“Đây là lần thứ ba trong nửa tháng qua, thưa tiểu thư.”

“Thở dài một tiếng.”

Oriman hừ mạnh một tiếng:

“Lén lút sau lưng ta, bị ám sát hụt một lần rồi còn chưa chừa, lại còn lẻn ra ngoài như thế.”

“Nó chán sống rồi à?”

Nghe lời phàn nàn của Oriman vừa rồi, thị nữ hầu hạ chỉ biết cúi đầu lắng nghe, không dám nói một lời.

Tại chỗ, Oriman nhéo nhéo lông mày, sau đó nhẹ nhàng thở dài nói:

“Nói cho ta biết, nàng thường xuyên như vậy, lẻn ra ngoài muốn làm gì.”

“Và kể cho tôi nghe chuyện gì đã xảy ra ngày hôm đó.”

Cô nhéo lông mày, nói có chút mệt mỏi.

“Đúng.”

Ở phía dưới, người hầu gật đầu đồng ý.

“Và người đó đã tình cờ hành động rồi cứu được công chúa Cosima.”

Oriman tiếp tục nói.

Sau khi nhận được câu trả lời khá tích cực, Oriman chợt hiểu ra điều gì đó.

“Đã có một hiệp sĩ tại đó giải cứu công chúa Cosima.”

Cô ngồi yên lặng suy nghĩ một lát, sau đó trong tiềm thức đã nghĩ tới một nhân vật mới nổi gần đây của thành Kutu.

Chuyện đó xảy ra một cách hết sức tình cờ.

Cosima là em gái của cô, đồng thời là công chúa trong Hoàng tộc Kutu, vì thế có quá nhiều lý do để sát thủ chống đối lại hoàng gia Kutu.

Tuy nhiên, ngay khi Cosima vừa chuẩn bị bước ra phía ngoài sảnh thì có người đến ám sát cô từ phía sau?

Có chuyện gì với cả Henry à?

Hơn nữa, việc Cosima bị ám sát và được người đó cứu chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Có phải nó đã được lên kế hoạch từ trước?

Trong chốc lát, Oriman nghĩ tới rất nhiều chuyện.

So với Cosima, cô ấy lớn tuổi hơn, trải nghiệm nhiều thứ hơn nên kinh nghiệm sống rất phong phú.

Sinh ra trong môi trường như hoàng gia, cô vô thức nghi ngờ mọi thứ và theo bản năng phán đoán của Oriman hiển nhiên mọi giả thiết đều là cần thiết.

Kelin chàng trai đó là ai?

Sau đó, cô mở miệng hỏi tin tức về Khải Thần.



Phía dưới, đáp lại màn chất vấn của Oriman, thị nữ vẻ mặt cung kính, trầm giọng nói.

Từ miệng cô, Oriman cũng đã biết được thông tin cơ bản về hiệp sĩ Kelin.

“Nghe hay đấy.”

Nghe về hành động lúc trước của Khải Thần, Oriman sắc mặt dịu xuống một chút, theo miêu tả là chàng khá đẹp trai, cô ta cũng không khỏi gật đầu:

“Cậu ta sinh ra trong một gia đình quý tộc nhỏ ở phương Nam, gia tộc không có thế lực lắm, gần đây anh ta đã trở thành môn đồ hiệp sĩ của ngài

Koribo, hơn nữa anh ta có tài năng rất giỏi.”

“Hơn nữa, nghe nói anh ta còn trở thành Kỵ sĩ bóng đêm.”

Cô âm thầm gật đầu tấm tắc:

“Nếu không có vấn đề gì thì đối với Cosima, anh ta là bạn tốt.”

Là một công chúa xuất thân hoàng gia, Cosima là em út, phía trước cô còn có chị gái ruột Oriman.

Điều này khiến cô có rất ít cơ hội trong cuộc chiến giành quyền kế vị hoàng gia, cũng không có ai nghĩ đến việc ủng hộ cô cả.

Với tư cách là Công chúa Cosima, nếu cô kết hôn với một số quý tộc lớn của đất nước, một số vấn đề có thể dễ dàng nảy sinh.

Thân phận của cô là ở đó, một công chúa hoàng gia, trong tình hình hiện tại, rất dễ trở thành cái cớ để người khác lợi dụng cô.

Vì vậy, theo Oriman, đích đến tốt nhất cho Cosima là kết hôn với hậu duệ của một quý tộc giàu có nào đó như Henry, vừa môn đăng hộ đối, vừa tốt cho cô ấy về tương lai lại vừa không nhòm ngó gì đến địa vị hoàng gia hay thừa kế.

Vì thế một người như Henry đã được phía gia tộc của Oriman nhắm tới cho em gái mình.

Tất nhiên, dù có vẻ phù hợp với em gái cô, nhưng đây chỉ là mong muốn sắp đặt của Oriman, do đó vẫn cần phải xem xét cẩn thận.

“Thế còn cậu hiệp sĩ gì đó cứu Cosima.”

“Ngươi nói, anh ta tên gì nhỉ?”

Người hầu cúi đầu cung kính nhắc tên cho Oriman:

“Kelin, anh ấy tên là Kelin, thưa công chúa.”

Trong lúc suy nghĩ, cô ấy theo bản năng gõ lên bàn, sau đó nói:

“Cậu ta, hãy gửi tiền cảm ơn cậu ta, sau đó đuổi đi, chúng ta sao lại quen người có địa vị thấp hèn như vậy được, thật mất mặt.”

Bọn họ, nếu người ngoài nhìn vào với vỏ bọc thật ao ước có được thân phận cao quý hơn cả triệu người, cuộc sống trong nhung lụa thật ngưỡng mộ.

Thế nhưng thực ra, cuộc sống như vậy chỉ là phần nổi, để củng cố quyền lực gia tộc, gia đình sẽ sắp xếp hôn nhân cho những người thừa kế khi họ mới lọt lòng để hướng tới lấy sự ủng hộ của các gia tộc khác.

Ngoài ra, trước thế sự tranh giành quyền lực của thế giới với võ thuật này, mọi thứ đều rất rối ren, quyền thần thao túng chính trị.

Hơn nữa, chịu ảnh hưởng của mẹ, bản thân Oriman cũng có vài người tình, thế nhưng hiện tại cô cũng chưa chọn ra một ai để tiến tới hôn nhân.

Một khi thứ gì mà cô ấy đã thích, Oriman sẽ bằng mọi cách để đạt được, cho dù có phải trả bằng một cái giá đắt.

Trong đám người tình của mình, cô ấy đã thẳng tay loại bỏ hết, đến nỗi hiện tại Oriman cũng đã độc thân như em gái Cosima của mình.

Nhưng câu trả lời cô nghe được tiếp theo khiến cô ấy hơi bất ngờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lưỡng Thế Song Phùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook