Chương 142: Gặp lại Lăng Nhất Phàm (3)
Tinh Tử Khanh Khanh
16/01/2016
'Em ...' Lâm Y hơi sửng sốt nhưng rất nhanh đã hiểu ý của Lăng Nhất Phàm,
cô rũ mi, nhẹ khuấy chiếc muỗng trong tay, giọng thật nhỏ: 'Công ty của
Tương Huy tuy rằng quy mô không lớn nhưng em làm ở đó rất vui vẻ ... tạm thời không muốn chuyển công tác ...'
Những lời tối qua Lãnh Nghị nói, 'Y Y sẽ không đi với cậu, người cô ấy yêu là tôi, không phải cậu ...' lại vang lên bên tai, Lăng Nhất Phàm cúi đầu che dấu sự thất vọng đang tràn trong đáy mắt, hắn nhìn Lâm Y không lên tiếng, Lâm Y chừng như cũng cảm nhận được sự trầm mặc khác thường của người đàn ông này, cô dè dặt ngẩng đầu nhìn hắn, hốt hoảng khi thấy trên gương mặt anh tuấn kia một nỗi buồn bã ...
Sự buồn bã đó khiến Lâm Y cảm thấy bất an, Lăng Nhất Phàm ưu tú như vậy, nếu như không có Lãnh Nghị, có lẽ, cô cũng sẽ yêu hắn, nhưng Lâm Y bây giờ thật rõ ràng nhận ra mình không xứng với Lăng Nhất Phàm, người như hắn nên có được một tình yêu trong sạch tinh khiết mới đúng!
'Xin lỗi Nhất Phàm!' Lâm Y thì thầm, thu hồi tầm mắt không dám nhìn hắn nữa.
'Ân, không sao, em vui là được rồi!' Lăng Nhất Phàm cố gắng cười một cách thoải mái, thoáng dừng lại một chút rồi hắn nửa đùa nửa thật hỏi, 'Lâm Y, nể tình tối qua anh đã giúp em, em cũng giúp anh một chuyện, được không?'
'Đương nhiên là được, chuyện gì anh cứ nói!' Lâm Y vội nhiệt tình đáp lời.
'Lần này anh về nước chủ yếu là vì tối ngày mốt có một buổi dạ tiệc của hiệp hội thương mại ... ừm, hiện giờ anh còn thiếu một người đi cùng, em có thể làm bạn gái của anh tối hôm đó không?' Lăng Nhất Phàm cười nói.
'Dạ tiệc của thương hội?' Sóng mắt Lâm Y thoáng xao động, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu cô chính là: Lãnh Nghị cũng có tham gia sao? Nhưng theo cá tính của anh ta, trước giờ vẫn không thích những loại hoạt động như thế này ...
'Sao hở? Cũng không được sao?' Lăng Nhất Phàm không bỏ qua bất kỳ thay đổi nhỏ nhặt nào trên mặt Lâm Y, đáy mắt tràn đầy mong đợi.
'Ờ, tối ngày mốt, cũng là thứ ba phải không? Được chứ!' Lâm Y nhìn Lăng Nhất Phàm mỉm cười, trên mặt hắn cũng lập tức lộ ra nụ cười hớn hở.
Ăn sáng xong, Lăng Nhất Phàm đưa Lâm Y về nhà. Khi chiếc Porsche Cayenne chầm chậm lái vào hoa viên Mai Khôi, sóng mắt Lăng Nhất Phàm thoáng xao động, Lâm Y có thể ở chỗ này, chắc chắn không thể không liên quan đến Lãnh Nghị, cũng có lẽ phần tình cảm này vẫn còn chưa chấm hết ...
Xe vừa dừng lại dưới lầu thì Lâm Y ngồi ở ghế lái phụ đã nhìn thấy một chiếc Lamborghini đen đã đậu sẵn ở đó, trái tim cô đập lỡ một nhịp. Lãnh Nghị!!! Nhưng cô vẫn ngồi yên bất động.
'Lâm Y ...' Lăng Nhất Phàm rõ ràng nhận ra sự thất thường của Lâm Y, hắn nhìn theo hướng nhìn của cô, lập tức nhìn thấy chiếc xe màu đen, ánh mắt thoáng lộ vẻ ủ dột rồi Lăng Nhất Phàm cười cười, 'Có muốn đi dạo chỗ nào khác không?'
Lâm Y rất nhanh hoàn hồn lại, hình ảnh sáng hôm qua Lãnh Nghị ôm Hạ Tịch Họa chợt hiện lên trong đầu. Lãnh Nghị đã không thuộc về cô nữa rồi! Lâm Y quyết đoán nói: 'Không đi đâu, Nhất Phàm, đến nhà em ngồi một chút đi!'
'Ừ, được chứ!' Lăng Nhất Phàm đương nhiên hiểu rõ ý Lâm Y, đáy mắt bất giác xẹt qua một tia mừng rỡ, lập tức đồng ý ngay. Hai người mở cửa xe bước xuống.
Gần như là cùng lúc đó cửa chiếc xe trước mặt cũng mở ra rồi bóng dáng Lãnh Nghị xuất hiện, hắn sải bước về phía hai người vừa xuống xe --- Lãnh Nghị đã đợi ở đây suốt một đêm!
Lãnh Nghị đi đến ngay trước mặt cô gái mới dừng lại, ánh mắt sắc bén nhìn cô chằm chằm, gương mặt đỏ ửng của cô gái lúc này có chút tái nhợt, thoạt nhìn có chút tiều tụy nhưng vẫn mang vẻ thanh thuần tinh khiết như một cô tiên không nhiễm khói bụi trần gian như trước giờ.
Cô gái cũng không chút yếu thế nhìn thẳng hắn, gương mặt tuấn mỹ đang giăng đầy mây đen của Lãnh Nghị chợt lộ ra nụ cười, giống như bầu trời đang u ám đột nhiên hé ra một tia nắng mặt trời, hắn ngạo mạn nhìn Lăng Nhất Phàm đang đứng bên cạnh, giọng bởi vì cố kìm nén mà khàn khàn nhưng mang theo chút mỉa mai: 'Y Y, nhanh như vậy đã yêu người khác rồi sao?'
Không khí phút chốc trầm mặc hẳn, Lâm Y lạnh lùng nhìn gương mặt u ám của Lãnh Nghị, một lúc sau mới lạnh nhạt nói: 'Lãnh Nghị, em với anh đã kết thúc rồi, em yêu ai cũng không liên quan đến anh!'
Lãnh Nghị cũng cười lạnh: 'Vậy cũng đúng ... Anh chỉ tò mò muốn xem thử, em với một người đàn ông mà mình không yêu ở bên ngoài qua đêm ...' Lãnh Nghị cố ý dừng lại, nâng cổ tay nhìn đồn ghồ, lại nhìn cô gái, khóe môi câu lên một nụ cười lạnh, '... có phải cũng ngủ đến trưa mới dậy không ... ừm, không ngờ còn cũng dậy sớm lắm!'
Lâm Y cắn chặt môi đến bật máu, ánh mắt nhìn người đàn ông lúc này trở nên thật xa lạ trước mặt, không lên tiếng; mắt Lăng Nhất Phàm trở nên thật âm trầm, hắn cau mày lạnh giọng quát: 'Lãnh Nghị, đừng xúc phạm Lâm Y!'
'Vậy tôi nên nghĩ thế nào mới không xúc phạm Lâm Y?' Bị cơn ghen tức làm cho mù quáng, Lãnh Nghị mất đi sự bình tĩnh thường ngày, ánh mắt sắc bén quét qua Lăng Nhất Phàm, mang theo một ý khiêu khích, ánh mắt đó thật khác biệt so với ánh mắt phẫn nộ của Lăng Nhất Phàm, nhưng không ai nhường ai, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng.
'Nhất Phàm, chúng ta đi thôi!' Lâm Y kéo cánh tay Lăng Nhất Phàm, giọng thật bình tĩnh cất bước rời đi.
'Ừ!' Lăng Nhất Phàm quay lại đáp lời, giọng nói phút chốc thật nhu hòa, cất bước bước theo cô để lại Lãnh Nghị vẻ mặt như muốn ăn thịt người đứng nguyên ở đó.
Bàn tay mở cửa hơi run, Lâm Y thật không dễ dàng mới mở được cửa ra, sắc mặt cô tái đến đáng thương, nghẹn ngào nhìn Lăng Nhất Phàm sau lưng mình, 'Nhất Phàm, anh ... ngồi đi ... em rót nước cho anh ...'
Thấy vẻ thất thần của Lâm Y, Lăng Nhất Phàm im lặng không nói, chỉ gật đầu, ánh mắt đuổi theo bóng lưng cô ...
Choang!!!! Chiếc ly thủy tinh trên tay Lâm Y rơi xuống đất, những mảnh thủy tinh và nước tung tóe khắp nơi ... Lâm Y ngơ ngẩn nhìn, đứng yên đó không có chút phản ứng nào ...
'Lâm Y!' Lăng Nhất Phàm đứng bật dậy chạy về phía cô gái, lòng bắt đầu ẩn ẩn đau, hắn vươn tay ôm cô gái vào lòng, nhỏ giọng trấn an, 'Không sao, không có việc gì ...'
Lâm Y nhẹ nhàng tựa đầu vào ngực Lăng Nhất Phàm, nhắm mắt lại, thật lâu sau mới nghẹn ngào nói: 'Nhất Phàm, em muốn nghỉ ngơi một lát, anh về trước được không?'
'Lâm Y ...' Lăng Nhất Phàm cắn môi, sự đau lòng của cô gái khiến trong lòng hắn tràn đầy cảm giác tội lỗi, sự hiểu lầm tối qua là do hắn mà ra, chừng như hạ quyết tâm, rốt cuộc Lăng Nhất Phàm thấp giọng nói: 'Anh đi giải thích với Lãnh Nghị!'
Lâm Y nhẹ lắc đầu: 'Không cần đâu, em với anh ta đã kết thúc thật rồi. Em không muốn dây dưa không dứt với anh ta nữa!'
Lúc Lăng Nhất Phàm xuống lầu, hắn nhìn thấy Lamborghini vẫn còn ở đó, loáng thoáng có thể thấy được đầu thuốc lập lòe, mắt Lăng Nhất Phàm tối lại, hắn cắn răng đi về phía xe mình, rất nhanh xe đã rời khỏi tiểu khu ...
Lãnh Nghị nhìn theo bóng xe Lăng Nhất Phàm rời đi, lúc này mới hung hăng dụi thuốc rồi cũng khởi động xe rời đi.
Ngày hôm sau là thứ hai, Lâm Y đi làm bình thường, khoảng ba giờ chiều, Tôn Hồng gọi Lâm Y đến văn phòng của mình, nét mặt lộ vẻ vui mừng: 'Lâm Y, đây là một công ty thiết kế trang trí nội thất rất nổi tiếng, họ cần thiết kế một đoạn quảng cáo trên tivi, thù lao rất cao! Công ty bên đó chỉ đích danh cô là người thiết kế cho họ, cô chuẩn bị một chút rồi theo tôi đi, bàn bạc với họ những chi tiết có liên quan.'
Lâm Y nghe vậy vội đáp lời rồi vội vã đi chuẩn bị theo Tôn Hồng đi, trên xe Tôn Hồng một mực dặn dò Lâm Y: 'Đây là một công ty lớn lại rất nổi tiếng, làm quảng cáo cho họ đúng là vinh dự và cũng là cơ hội để công ty chúng ta gây dựng tiếng tăm trên thương trường, nhất định phải làm việc cẩn thận ...'
Buổi gặp mặt rất thành công, chủ quản bên phía đối phương họ Trần, đối với thái độ làm việc của Lâm Y ông cực kỳ hài lòng: 'Giám đốc Tôn, Lâm tiểu thư, tôi hy vọng công ty của các vị thiết kế phần quảng cáo này đồng thời quá trình chế tác quảng cáo cũng cần các vị phối hợp, đến lúc đó có thể cần Lâm tiểu thư cùng chúng tôi đến hiện trường quay chụp chỉ đạo một chút ...'
'Không có vấn đề, xin giám đốc Trần yên tâm, chỉ cần có liên quan đến công việc của chúng tôi, công ty chúng tôi sẽ toàn lực phối hợp!' Tôn Hồng đồng ý ngay, vốn dĩ thiết kế không thể tách rời khỏi chế tác ...
Sau khi bàn bạc xong, Trần Chính và Tôn Hồng ký hợp đồng ngay sau đó, yêu cầu công ty JZ trong vòng một tuần phải giao thiết kế ...
Tôn Hồng và Lâm Y vui vẻ rời khỏi phòng họp, lúc xuống thang máy đi qua đại sảnh rộng lớn, hai người hoàn toàn không để ý đến một người đàn ông tuổi trung niên mặt to bụng lớn đang đứng sau cửa sổ thủy tinh nhìn theo bóng hai người, hơi mỉm cười ...
Buổi chiều ngày thứ ba, lúc gần giờ tan tầm Lâm Ynhận được điện thoại của Lăng Nhất Phàm: 'Lâm Y, em tan tầm được chưa? Anh đang ở dưới lầu công ty em ...'
'Ờ, được, em xuống ngay!' Lâm Y lúc này mới nhớ ra cô đã hứa với Lăng Nhất Phàm tối hôm nay cùng hắn đi tham dự tiệc tối gì đó. Vội vàng thu dọn đồ đạc và tư liệu trên bàn, Lâm Y vẫy tay chào Hiểu Hiểu rồi bước vội xuống lầu.
Porsche Cayenne đã đợi sẵn nơi cửa công ty, nhìn thấy Lâm Y bước ra, Lăng Nhất Phàm mở cửa xe bước xuống, vẫy tay với cô: 'Lâm Y, bên này!'
Những lời tối qua Lãnh Nghị nói, 'Y Y sẽ không đi với cậu, người cô ấy yêu là tôi, không phải cậu ...' lại vang lên bên tai, Lăng Nhất Phàm cúi đầu che dấu sự thất vọng đang tràn trong đáy mắt, hắn nhìn Lâm Y không lên tiếng, Lâm Y chừng như cũng cảm nhận được sự trầm mặc khác thường của người đàn ông này, cô dè dặt ngẩng đầu nhìn hắn, hốt hoảng khi thấy trên gương mặt anh tuấn kia một nỗi buồn bã ...
Sự buồn bã đó khiến Lâm Y cảm thấy bất an, Lăng Nhất Phàm ưu tú như vậy, nếu như không có Lãnh Nghị, có lẽ, cô cũng sẽ yêu hắn, nhưng Lâm Y bây giờ thật rõ ràng nhận ra mình không xứng với Lăng Nhất Phàm, người như hắn nên có được một tình yêu trong sạch tinh khiết mới đúng!
'Xin lỗi Nhất Phàm!' Lâm Y thì thầm, thu hồi tầm mắt không dám nhìn hắn nữa.
'Ân, không sao, em vui là được rồi!' Lăng Nhất Phàm cố gắng cười một cách thoải mái, thoáng dừng lại một chút rồi hắn nửa đùa nửa thật hỏi, 'Lâm Y, nể tình tối qua anh đã giúp em, em cũng giúp anh một chuyện, được không?'
'Đương nhiên là được, chuyện gì anh cứ nói!' Lâm Y vội nhiệt tình đáp lời.
'Lần này anh về nước chủ yếu là vì tối ngày mốt có một buổi dạ tiệc của hiệp hội thương mại ... ừm, hiện giờ anh còn thiếu một người đi cùng, em có thể làm bạn gái của anh tối hôm đó không?' Lăng Nhất Phàm cười nói.
'Dạ tiệc của thương hội?' Sóng mắt Lâm Y thoáng xao động, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu cô chính là: Lãnh Nghị cũng có tham gia sao? Nhưng theo cá tính của anh ta, trước giờ vẫn không thích những loại hoạt động như thế này ...
'Sao hở? Cũng không được sao?' Lăng Nhất Phàm không bỏ qua bất kỳ thay đổi nhỏ nhặt nào trên mặt Lâm Y, đáy mắt tràn đầy mong đợi.
'Ờ, tối ngày mốt, cũng là thứ ba phải không? Được chứ!' Lâm Y nhìn Lăng Nhất Phàm mỉm cười, trên mặt hắn cũng lập tức lộ ra nụ cười hớn hở.
Ăn sáng xong, Lăng Nhất Phàm đưa Lâm Y về nhà. Khi chiếc Porsche Cayenne chầm chậm lái vào hoa viên Mai Khôi, sóng mắt Lăng Nhất Phàm thoáng xao động, Lâm Y có thể ở chỗ này, chắc chắn không thể không liên quan đến Lãnh Nghị, cũng có lẽ phần tình cảm này vẫn còn chưa chấm hết ...
Xe vừa dừng lại dưới lầu thì Lâm Y ngồi ở ghế lái phụ đã nhìn thấy một chiếc Lamborghini đen đã đậu sẵn ở đó, trái tim cô đập lỡ một nhịp. Lãnh Nghị!!! Nhưng cô vẫn ngồi yên bất động.
'Lâm Y ...' Lăng Nhất Phàm rõ ràng nhận ra sự thất thường của Lâm Y, hắn nhìn theo hướng nhìn của cô, lập tức nhìn thấy chiếc xe màu đen, ánh mắt thoáng lộ vẻ ủ dột rồi Lăng Nhất Phàm cười cười, 'Có muốn đi dạo chỗ nào khác không?'
Lâm Y rất nhanh hoàn hồn lại, hình ảnh sáng hôm qua Lãnh Nghị ôm Hạ Tịch Họa chợt hiện lên trong đầu. Lãnh Nghị đã không thuộc về cô nữa rồi! Lâm Y quyết đoán nói: 'Không đi đâu, Nhất Phàm, đến nhà em ngồi một chút đi!'
'Ừ, được chứ!' Lăng Nhất Phàm đương nhiên hiểu rõ ý Lâm Y, đáy mắt bất giác xẹt qua một tia mừng rỡ, lập tức đồng ý ngay. Hai người mở cửa xe bước xuống.
Gần như là cùng lúc đó cửa chiếc xe trước mặt cũng mở ra rồi bóng dáng Lãnh Nghị xuất hiện, hắn sải bước về phía hai người vừa xuống xe --- Lãnh Nghị đã đợi ở đây suốt một đêm!
Lãnh Nghị đi đến ngay trước mặt cô gái mới dừng lại, ánh mắt sắc bén nhìn cô chằm chằm, gương mặt đỏ ửng của cô gái lúc này có chút tái nhợt, thoạt nhìn có chút tiều tụy nhưng vẫn mang vẻ thanh thuần tinh khiết như một cô tiên không nhiễm khói bụi trần gian như trước giờ.
Cô gái cũng không chút yếu thế nhìn thẳng hắn, gương mặt tuấn mỹ đang giăng đầy mây đen của Lãnh Nghị chợt lộ ra nụ cười, giống như bầu trời đang u ám đột nhiên hé ra một tia nắng mặt trời, hắn ngạo mạn nhìn Lăng Nhất Phàm đang đứng bên cạnh, giọng bởi vì cố kìm nén mà khàn khàn nhưng mang theo chút mỉa mai: 'Y Y, nhanh như vậy đã yêu người khác rồi sao?'
Không khí phút chốc trầm mặc hẳn, Lâm Y lạnh lùng nhìn gương mặt u ám của Lãnh Nghị, một lúc sau mới lạnh nhạt nói: 'Lãnh Nghị, em với anh đã kết thúc rồi, em yêu ai cũng không liên quan đến anh!'
Lãnh Nghị cũng cười lạnh: 'Vậy cũng đúng ... Anh chỉ tò mò muốn xem thử, em với một người đàn ông mà mình không yêu ở bên ngoài qua đêm ...' Lãnh Nghị cố ý dừng lại, nâng cổ tay nhìn đồn ghồ, lại nhìn cô gái, khóe môi câu lên một nụ cười lạnh, '... có phải cũng ngủ đến trưa mới dậy không ... ừm, không ngờ còn cũng dậy sớm lắm!'
Lâm Y cắn chặt môi đến bật máu, ánh mắt nhìn người đàn ông lúc này trở nên thật xa lạ trước mặt, không lên tiếng; mắt Lăng Nhất Phàm trở nên thật âm trầm, hắn cau mày lạnh giọng quát: 'Lãnh Nghị, đừng xúc phạm Lâm Y!'
'Vậy tôi nên nghĩ thế nào mới không xúc phạm Lâm Y?' Bị cơn ghen tức làm cho mù quáng, Lãnh Nghị mất đi sự bình tĩnh thường ngày, ánh mắt sắc bén quét qua Lăng Nhất Phàm, mang theo một ý khiêu khích, ánh mắt đó thật khác biệt so với ánh mắt phẫn nộ của Lăng Nhất Phàm, nhưng không ai nhường ai, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng.
'Nhất Phàm, chúng ta đi thôi!' Lâm Y kéo cánh tay Lăng Nhất Phàm, giọng thật bình tĩnh cất bước rời đi.
'Ừ!' Lăng Nhất Phàm quay lại đáp lời, giọng nói phút chốc thật nhu hòa, cất bước bước theo cô để lại Lãnh Nghị vẻ mặt như muốn ăn thịt người đứng nguyên ở đó.
Bàn tay mở cửa hơi run, Lâm Y thật không dễ dàng mới mở được cửa ra, sắc mặt cô tái đến đáng thương, nghẹn ngào nhìn Lăng Nhất Phàm sau lưng mình, 'Nhất Phàm, anh ... ngồi đi ... em rót nước cho anh ...'
Thấy vẻ thất thần của Lâm Y, Lăng Nhất Phàm im lặng không nói, chỉ gật đầu, ánh mắt đuổi theo bóng lưng cô ...
Choang!!!! Chiếc ly thủy tinh trên tay Lâm Y rơi xuống đất, những mảnh thủy tinh và nước tung tóe khắp nơi ... Lâm Y ngơ ngẩn nhìn, đứng yên đó không có chút phản ứng nào ...
'Lâm Y!' Lăng Nhất Phàm đứng bật dậy chạy về phía cô gái, lòng bắt đầu ẩn ẩn đau, hắn vươn tay ôm cô gái vào lòng, nhỏ giọng trấn an, 'Không sao, không có việc gì ...'
Lâm Y nhẹ nhàng tựa đầu vào ngực Lăng Nhất Phàm, nhắm mắt lại, thật lâu sau mới nghẹn ngào nói: 'Nhất Phàm, em muốn nghỉ ngơi một lát, anh về trước được không?'
'Lâm Y ...' Lăng Nhất Phàm cắn môi, sự đau lòng của cô gái khiến trong lòng hắn tràn đầy cảm giác tội lỗi, sự hiểu lầm tối qua là do hắn mà ra, chừng như hạ quyết tâm, rốt cuộc Lăng Nhất Phàm thấp giọng nói: 'Anh đi giải thích với Lãnh Nghị!'
Lâm Y nhẹ lắc đầu: 'Không cần đâu, em với anh ta đã kết thúc thật rồi. Em không muốn dây dưa không dứt với anh ta nữa!'
Lúc Lăng Nhất Phàm xuống lầu, hắn nhìn thấy Lamborghini vẫn còn ở đó, loáng thoáng có thể thấy được đầu thuốc lập lòe, mắt Lăng Nhất Phàm tối lại, hắn cắn răng đi về phía xe mình, rất nhanh xe đã rời khỏi tiểu khu ...
Lãnh Nghị nhìn theo bóng xe Lăng Nhất Phàm rời đi, lúc này mới hung hăng dụi thuốc rồi cũng khởi động xe rời đi.
Ngày hôm sau là thứ hai, Lâm Y đi làm bình thường, khoảng ba giờ chiều, Tôn Hồng gọi Lâm Y đến văn phòng của mình, nét mặt lộ vẻ vui mừng: 'Lâm Y, đây là một công ty thiết kế trang trí nội thất rất nổi tiếng, họ cần thiết kế một đoạn quảng cáo trên tivi, thù lao rất cao! Công ty bên đó chỉ đích danh cô là người thiết kế cho họ, cô chuẩn bị một chút rồi theo tôi đi, bàn bạc với họ những chi tiết có liên quan.'
Lâm Y nghe vậy vội đáp lời rồi vội vã đi chuẩn bị theo Tôn Hồng đi, trên xe Tôn Hồng một mực dặn dò Lâm Y: 'Đây là một công ty lớn lại rất nổi tiếng, làm quảng cáo cho họ đúng là vinh dự và cũng là cơ hội để công ty chúng ta gây dựng tiếng tăm trên thương trường, nhất định phải làm việc cẩn thận ...'
Buổi gặp mặt rất thành công, chủ quản bên phía đối phương họ Trần, đối với thái độ làm việc của Lâm Y ông cực kỳ hài lòng: 'Giám đốc Tôn, Lâm tiểu thư, tôi hy vọng công ty của các vị thiết kế phần quảng cáo này đồng thời quá trình chế tác quảng cáo cũng cần các vị phối hợp, đến lúc đó có thể cần Lâm tiểu thư cùng chúng tôi đến hiện trường quay chụp chỉ đạo một chút ...'
'Không có vấn đề, xin giám đốc Trần yên tâm, chỉ cần có liên quan đến công việc của chúng tôi, công ty chúng tôi sẽ toàn lực phối hợp!' Tôn Hồng đồng ý ngay, vốn dĩ thiết kế không thể tách rời khỏi chế tác ...
Sau khi bàn bạc xong, Trần Chính và Tôn Hồng ký hợp đồng ngay sau đó, yêu cầu công ty JZ trong vòng một tuần phải giao thiết kế ...
Tôn Hồng và Lâm Y vui vẻ rời khỏi phòng họp, lúc xuống thang máy đi qua đại sảnh rộng lớn, hai người hoàn toàn không để ý đến một người đàn ông tuổi trung niên mặt to bụng lớn đang đứng sau cửa sổ thủy tinh nhìn theo bóng hai người, hơi mỉm cười ...
Buổi chiều ngày thứ ba, lúc gần giờ tan tầm Lâm Ynhận được điện thoại của Lăng Nhất Phàm: 'Lâm Y, em tan tầm được chưa? Anh đang ở dưới lầu công ty em ...'
'Ờ, được, em xuống ngay!' Lâm Y lúc này mới nhớ ra cô đã hứa với Lăng Nhất Phàm tối hôm nay cùng hắn đi tham dự tiệc tối gì đó. Vội vàng thu dọn đồ đạc và tư liệu trên bàn, Lâm Y vẫy tay chào Hiểu Hiểu rồi bước vội xuống lầu.
Porsche Cayenne đã đợi sẵn nơi cửa công ty, nhìn thấy Lâm Y bước ra, Lăng Nhất Phàm mở cửa xe bước xuống, vẫy tay với cô: 'Lâm Y, bên này!'
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.