Lưu Luyến Ngàn Năm

Chương 2: Tách linh hồn

Đằng La Luyến Nguyệt

10/07/2017

“Godric, nghe nói Salazar tức giận, chuyện gì vậy?” Cửa hầm bị đẩy ra, Rowena đi đến.

“Rowena, cậu tới đúng lúc lắm, ngày hôm nay trong lúc Salazar giúp mình đi tìm nguyên liệu độc dược ở trong Rừng Cấm đã nhặt được hai người. Đứa bé nhỏ tuổi hơn bị ếm pháp thuật hắc ám làm Salazar nổi giận.” Godric vừa chọn nguyên liệu độc dược vừa nói, “Trước mắt đứa bé ấy và một người khác đều cần độc dược, tay của mình bị thương không làm hết được, Rowena, cậu tới giúp mình một chút được không?”

Salazar là phù thủy hắc ám, pháp thuật của anh dùng cho pháp thuật hắc ám còn có thể, nhưng lại không sử dụng được ở khía cạnh độc dược. Đương nhiên, pháp lực của anh dùng để điều chế thuốc độc là tốt nhất, nhưng trước mắt bọn họ lại không cần thuốc độc.

“Salazar đâu?” Rowena cầm lấy nguyên liệu độc dược Godric đưa tới hỏi.

“Cùng Helga ở trong kiểm tra đứa bé kia, mình tin tưởng sắc mặt của hai người họ không thể nào tốt được. Có vẻ tình huống của thằng bé cũng không lạc quan lắm.” Godric nói, “Còn người lớn kia thì thật ra không có gì, người đó để mình chăm sóc là tốt rồi, cậu điều chế Dược ổn định linh hồn đi.” Độc dược ở phòng của anh rất nhiều nhưng Dược ổn định linh hồn cao cấp lại không chuẩn bị, trước mắt cần phải có Rowena giúp đỡ.

Rowena đang chuẩn bị đi điều chế độc dược dừng chân lại, nhíu mày rất sâu, “Dược ổn định linh hồn?”

Godric gật gật đầu, “Dường như linh hồn của thằng bé bị thương, chúng ta cần phải có Dược ổn định linh hồn cao cấp mới có thể nắm chắc chữa trị linh hồn cho thằng bé.”

“Chết tiệt, ai lại đáng giận như vậy, lại có thể ra tay với một đứa bé, đừng để mình tìm được kẻ đó!” Rốt cuộc Rowena hiểu được vì sao Salazar lại tức giận rồi.

Lại có phù thủy phát rồ đến nỗi ra tay lên linh hồn của phù thủy nhỏ, thật sự kẻ đó nên bị nguyền rủa!

Nhìn thấy Rowena chuẩn bị độc dược, lúc sau, Godric đi vào phòng ngủ.

Đây vốn là phòng của anh hiện tại lại trở thành phòng bệnh tạm thời, mà phòng dành cho khách của anh thì ‘vị khách’ kia đang ngủ.

“Salazar, thế nào rồi?” Godric nhìn thấy Salazar còn đang dùng đũa phép kiểm tra thân thể đứa nhỏ, hơi ngạc nhiên hỏi, “Tình huống rất tệ sao?” Anh đi tìm độc dược đã lâu rồi, sao vẫn còn đang kiểm tra thế này?

“Còn tệ hơn.” Salazar dường như không muốn mở miệng, có vẻ anh đang cố gắng đè nén cảm xúc của mình, cho nên Helga nghiến răng nghiến lợi trả lời vấn đề của Godric, “Dinh dưỡng không đầy đủ, thân thể nhiều vết thương, khung xương dậy thì chậm chạp, linh hồn bị thương tổn. Thậm chí chúng mình còn phát hiện trên tay thắng bé có vết thương tạo thành do pháp thuật hắc ám nữa.” Rowena nhìn tay phải Harry, chỉ thấy trên đó có mấy từ đơn ‘Tôi không thể nói dối’ vô cùng rõ ràng, nhưng vì tiếng Anh hiện đại và tiếng Anh cổ khác nhau quá lớn, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể hiểu rõ từ ‘tôi’ mà thôi.

Nhưng bọn họ không hề để ý đến tột cùng trên tay Harry là câu gì, hay là ký hiệu gì, bọn họ chỉ để ý miệng vết thương trên tay Harry xem ra vừa mới khép lại, thậm chí làn da chung quanh còn hơi sưng đỏ.

“Đứa bé này ít nhất cũng mười ba mười bốn tuổi, thời gian cú đi gửi thư chẳng lẽ bỏ sót thằng bé sao? Bên trong Hogwarts hẳn chưa từng gặp qua cậu bé này.” Nhưng điều này sao lại có thể, hệ thống mà bốn người họ nghiên cứu tìm kiếm đứa nhỏ có pháp thuật là hoàn thiện nhất, cho dù Squib cũng sẽ được hiện lên trong danh sách, nhưng đứa bé này ít nhất mười bốn tuổi, hệ thống pháp thuật Hogwarts sao lại không thể kiểm tra đứa bé này được chứ?

“Trang phục đứa bé mặc rất giống với đồng phục Hogwarts.” Helga kéo cổ áo của đứa nhỏ, sư tử in trên đó giống hệt với biểu tượng Nhà Gryffindor hiện nay.

“Quái lạ…” Rốt cuộc đứa bé này đến từ đâu?

“Linh hồn không trọn vẹn trong cơ thể thằng bé chắc là tiến vào cơ thể từ nhỏ, hiện tại nếu bắt ép nó ra thì sẽ hại chết đứa bé này.” Salazar cuối cùng cũng mở miệng, nhưng lời anh nói ra cũng nặng nề. Godric biết Salazar đang đè nén tức giận, cũng đau lòng với phù thủy nhỏ có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, “Nhưng thằng bé bị thương không rõ tình hình, dường như đang tiếp tục kích thích mảnh linh hồn trong cơ thể thằng bé thức tỉnh. Nếu mình tách nó ra trước thời gian này thì linh hồn đứa bé này rất có thể bị mảnh linh hồn kia cắn nuốt… Mình có thể cảm giác được, tuy mảnh linh hồn kia kém pháp lực chỉnh thể của đứa bé này, nhưng thằng nhỏ hiện tại rất suy yếu, cho nên rất nguy hiểm.”



“Muốn ép tách linh hồn kia ra sao?” Helga nhìn thấy đứa nhỏ mặc dù đang hôn mê nhưng rõ ràng rất khó chịu, hơi đau lòng lau đi mồ hôi trên trán đứa nhỏ.

“Ừ, nhưng mà…”

[Shhh…] Herpo rúc vào trên cổ tay Salazar đột nhiên lên tiếng.

[Làm sao vậy?] Salazar nâng cổ tay mình lên, nhìn thấy Herpo dường như bị vây trong trạng thái cảnh giác.

Herpo bò xuống từ trên cổ tay Salazar, sau đó khôi phục bộ dáng vốn có, rồi leo đến bên cạnh thiếu niên trên giường, [Linh hồn trên trán thằng bé đang thức tỉnh.]

Vì lời nói của Herpo, ba người đều nhìn trán Harry, chỉ thấy vết sẹo tia chớp trên trán thiếu niên trên giường đang trở nên sưng đỏ, Salazar rất mẫn cảm phát hiện hơi thở pháp lực chỉ thuộc về phù thủy hắc ám đang truyền ra từ vết sẹo của thiếu niên.

[Chủ nhân, hơi thở pháp lực này khá giống với ngài.] Herpo phun phì phì, nó dùng lưỡi liếm qua trán thiếu niên, [Tuy rằng rất loãng, nhưng đúng là hơi thở pháp lực của ngài.]

[Của ta?] Salazar có chút không dám tin tưởng đến gần bên giường, anh dùng ngón trỏ trạm vào trán thiếu niên. Vết thương sưng đỏ kia chứa pháp lực rất lớn, có thể cắn nuốt cậu bé này, đó là hơi thở pháp thuật hắc ám, hoàn toàn là pháp thuật hắc ám. Hơn nữa khiến Salazar giật mình là thật sự ở trong pháp lực tuần hoàn anh tìm được hơi thở tương tự với pháp lực mình.

“Làm sao vậy?” Nghe không hiểu xà ngữ, nhưng nhìn thấy sắc mặt Salazar không đúng, Godric còn vẫn nghĩ đã xảy ra chuyện gì, anh vội vàng đi đến cạnh Salazar thân thiết nhìn anh, “Không thoải mái sao?”

Salazar lắc lắc đầu tỏ vẻ mình không sao, rồi anh nói ra điều mình và Herpo phát hiện.

“Chuyện gì đây?” Helga không thể tin được hỏi, “Pháp lực của thằng bé này tương tự với Salazar?”

“Là mảnh linh hồn trong cơ thể thằng bé, thậm chí mình còn nhận thấy nó e ngại máu mình.” Salazar nhíu mày vì hiện tượng quái dị, nhưng lập tức anh lại khôi phục bình thường, “Nhưng nếu là vậy, thì lấy mảnh linh hồn trong cơ thể thằng bé bản thân mình nắm chắc 90%.”

“Salazar, cậu muốn dùng máu mình thay mảnh linh hồn này?” Hai người ở chung nhiều năm, Godric sớm hiểu rõ Salazar, thậm chí chỉ cần một câu nói của anh, Godric đã có thể đoán ra suy nghĩ trong lòng Salazar rồi.

“Ừ, nếu hơi thở pháp lực linh hồn này tương tự với mình lại còn e ngại máu mình nữa, vậy dùng máu mình thay thế mảnh linh hồn này thì không thể tốt hơn.” Ép buộc tách linh hồn này ra sẽ tạo ra thương tổn nhất định cho linh hồn của đứa bé, nếu nặng thì thậm chí đứa bé này sẽ biến thành người đần độn, cho nên anh muốn dùng máu mình thay thế linh hồn kia. Đầu tiên giải quyết việc của đứa bé này rồi chậm rãi rút máu mình ra, vậy có thể chữa khỏi hoàn toàn linh hồn cho đứa bé này rồi.

“Mình không nghĩ ra phương pháp nào tốt hơn cả, nhưng Salazar à, nếu cậu đã quyết định làm vậy thì tất cả phải nghe theo mình, mình cũng không muốn cậu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.” Godric biết Salazar rất muốn cứu đứa bé này, nếu Salazar đã quyết định thì dù anh và Helga phản đối cũng không có tác dụng gì. Một khi như vậy, thì mình chỉ có thể hỗ trợ trông nom, không để cái tên không biết ra tay nặng nhẹ thế này cứu đứa bé xong rồi làm mình bị thương.

Salazar gật gật đầu, anh biết bạn tốt đang lo lắng cho mình nên tránh để cho người kia dựng lông lên thì chính anh chỉ có thể đồng ý ý kiến của bạn thì tốt hơn.

Godric để Salazar nghĩ ra biện pháp dịu đi trạng thái của đứa nhỏ trên giường trước rồi anh đi Rowena bên kia.

Không lâu sau anh và Rowena cầm mấy bình độc dược đi vào.



“Trước tiên cho thằng bé uống hết Dược ổn định linh hồn đã, chờ một lúc rồi chúng ta sẽ lấy mảnh linh hồn kia ra rồi cho thằng bé uống thêm một bình. Mình nghĩ đứa bé này cần uống Dược ổn định linh hồn một tuần để đảm bảo chắc chắn một tuần tiếp theo sẽ không có sự cố nào.” Rowena đặt độc dược ở bên cạnh theo thứ tự, lấy một bình trong đó đưa cho Helga, vì tay của Godric bị thương nên chuyện cho uống độc dược chỉ có thể giao cho Helga.

Salazar và Godric cùng nhau thảo luận tình huống, Helga nhẹ nhàng cho thằng bé uống Dược ổn định linh hồn.

Lúc sau, bọn họ khóa lại pháp lực trong cơ thể thiếu niên, bốn người cùng nhau niệm chú, ép linh hồn trong trán thiếu niên ra ngoài.

“A…” Sự đau đớn vì ép linh hồn ra ngoài làm thiếu niên lập tức mở to hai mắt, đôi con ngươi đỏ như máu làm bốn người ở đây lắp bắp hoảng sợ.

Ngoài bộ tộc Slytherin thì trong phù thủy không có người nào lại có đôi mắt đỏ như máu này cả!

[Herpo, cuốn lấy thằng bé.] Thấy thiếu niên bắt đầu co rút, dường như muốn lăn xuống giường, Salazar nhân cơ hội ra lệnh rắn cưng của mình.

Herpo nghe lời Salazar, lập tức bò qua cuốn lại thiếu niên đau đớn kêu to kia.

Salazar phân tâm ếm cho Herpo một thần chú biến lớn để nó có thể cuốn chặt thiếu niên rồi anh chặn kết nối pháp thuật của mình đi tới bên cạnh thiếu niên. Dùng đũa phép mở ra vết sẹo, thần chú Godric nhanh chóng chuyển qua vết sẹo, lập tức bọn họ nghe thấy được tiếng thét chói tai đầy đau đớn truyền ra từ trong đó. Cùng lúc, giọng của thiếu niên càng thêm khổ sở, cho dù Herpo cuốn chặt lấy thằng bé nhưng thằng bé đang ưỡn cong người trên giường.

Salazar cắt cổ tay mình, để máu mình chảy vào trong vết sẹo, anh chậm rãi nhớ kỹ thần chú để máu của mình chảy vào, hơn nữa ép linh hồn trong vết sẹo này ra ngoài.

Mắt thường có thể thấy được có một thứ gì đó màu đen nhảy ra từ trong vết sẹo của thiếu niên, bị thần chú Godric quẳng tới đánh nát. Rowena và Helga cùng thay đổi thần chú, bắt đầu sử dụng thần chú chữa trị. Godric ngừng lại nhảy tới bên cạnh Salazar, chờ Salazar cảm thấy mình đã đưa đủ máu vào trong, anh nhanh chóng cầm tay Salazar, bắt đầu trị liệu.

Salazar dùng tay trái đốt vết sẹo của thiếu niên, thay đổi một câu thần chú khác.

Chờ Godric chữa khỏi miệng vết thương của anh hơn nữa xác định vết sẹo không lưu lại thì anh cũng niệm xong thần chú, thiếu niên dần dần bình tĩnh lại, bọn họ thấy trong nháy mắt, đôi mắt của thiếu niên này dần dần chuyển sang màu xanh biếc.

Sau khi Rowena và Helga dừng lại, Rowena tiếp tục lấy ra một lọ Dược ổn định linh hồn đút cho thiếu niên trên giường.

“Mảnh linh hồn vừa nãy không nên tiêu hủy, chúng ta có thể lấy để tìm ra kẻ đã thương tổn đứa bé này.” Godric hơi chán nản.

“Không sao, sau khi hỏi lại đứa bé này cũng vậy thôi.” Salazar nói, “Nhưng trong cơ thể đứa bé này có máu mình, chỉ sợ trước khi mình đưa hết máu ra thì pháp lực đứa bé này ít nhiều cũng bị ảnh hưởng bởi máu mình.”

“Chờ thằng bé tỉnh, chúng ta kiểm tra thằng bé một lần nữa.”

Bốn người coi chừng trước giường thằng bé, không bao lâu, rốt cuộc thằng bé mở mắt.

Đôi mắt xanh biếc kia mờ mịt nhìn bốn phía, ở sâu trong đôi mắt có một tia đỏ, khi cậu nhìn thấy bốn người ngồi bên cạnh, rốt cuộc dừng quay đầu. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Luyến Ngàn Năm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook