[Lưu Ly Mỹ Nhân Sát Đồng Nghiệp] Tương Tư Ý
Chương 2: Tiểu Muội Muội Bị Thương?
Lục Sở Sanh
26/10/2021
Editor: Phù Dung Sương
Ban đêm, hậu hoa viên
Chử Thanh Hoan nhẹ nhàng múa kiếm, Dao Hoa kiếm pháp nàng đã sớm thuần thục, nhưng quy tắc phải luyện kiếm một lần vào sáng, trưa, chiều tối là không thay đổi.
Chử Thanh Hoan động tác uyển chuyển tự nhiên, đường kiếm sắc bén, nước chảy mây trôi, ước chừng luyện khoảng một nén nhang, Chử Thanh Hoan ngừng lại, lau mồ hôi trên mặt, nam nhân đứng trên hành lang dài đi tới, nửa khuôn mặt được che bởi mặt nạ, có vẻ chính là nam tử trẻ tuổi đã cứu Toàn Cơ nhà mình, Vũ Tư Phượng.
"Ly Trạch Cung sư đệ? Có chuyện gì sao?" Chử Thanh Hoan suy đoán đúng như điều mình nghĩ, " Chẳng lẽ là bị lạc đường?"
Vũ Tư Phượng có chút xấu hổ, gật gật đầu:"Ta đi ra một lần, không tìm được phương hướng, mạo phạm rồi."
Chử Thanh Hoan thu kiếm, hơi hơi mỉm cười:"Vậy đi theo ta, Thiếu Dương phái quả thực là lớn, Ly Trạch Cung sư đệ vẫn là cẩn thận một chút cho thỏa đáng."
"Cảm ơn thọ bánh của tỷ."
Chử Thanh Hoan sửng sốt, ngay sau đó hiểu rõ:"Không cần khách khí, nói đến cũng khéo, sư đệ cùng Toàn Cơ sinh cùng ngày cùng năm, ta ở tại đây, chúc sư đệ sinh nhật vui vẻ."
"Cảm, cảm ơn!" Vũ Tư Phượng nói.
Chử Thanh Hoan lại cười:"Ly Trạch Cung không thuộc về Trung Nguyên, Tư Phượng sư đệ không ra ngoài nhiều, ngôn ngữ Trung Nguyên nói còn chưa tốt lắm, đúng không?!"
"Đúng...." Vũ Tư Phượng có chút sững sờ.
Lúc này, hai người đã đi được một lúc, Chử Thanh Hoan dừng trước cửa phòng Vũ Tư Phượng:"Nhưng như vậy cũng không tốt lắm, tiếng Trung Nguyên muốn nói tốt nên luyện nhiều, sư đệ ngày thường tìm người nói chuyện là được."
"Đa, đa tạ."
"Không cần khách khí, có cái vấn đề gì cứ tìm tới ta, ta là Chử Thanh Hoan, ở tại Yên Vân Các."
Hôm sau, tại giáo trường.
Chử Thanh Hoan đã nhiều năm giám sát các đệ tử luyện công buổi sáng, nàng ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, Chung Mẫn Ngôn cùng Linh Lung nhìn trái nhìn phải, trộm buông kiếm từ trên tay xuống.
"Mẫn Ngôn, Linh Lung, không được lười biếng." Một lời nói ra, cả hai đang định bỏ kiếm xuống run tay lên, nơm nớp lo sợ lại nâng kiếm lên.
Chử Thanh Hoan nhắm mắt, lục lạc bên hông vang lên ba tiếng, nàng mở mắt ra:"Không tốt!" Thân hình vừa chuyển liền biến mất tại giáo trường.
Rất ít người biết, Thiếu Dương phái có một bí cảnh, bí cảnh này có chứa thánh vật, được nhiều đời của Thiếu Dương truyền nhau bảo hộ, cho đến nay, bí cảnh này chỉ có Húc Dương Phong cùng Chưởng môn mới biết được, mấy năm nay, Chử Lỗi đem lục lạc báo động bí cảnh cho Chử Thanh Hoan, ý tứ thực rõ ràng.
Bí cảnh, phía sau núi.
Chử Thanh Hoan mượn lực vào bí cảnh, lại thấy Toàn Cơ cùng Vũ Tư Phượng ở bên trong, nàng nhíu mày, hai người này như thế nào vào được đây?
Vừa thấy Chử Thanh Hoan tới, Toàn Cơ lập tức nói:"Tỷ tỷ, đều do muội không tốt, tỷ mau xem Tư Phượng, trên mặt hắn chảy ra rất nhiều máu."
Chử Thanh Hoan tiến đến, không chút do dự gỡ xuống mặt nạ, mặt nạ không còn liền hiện ra tuấn nhan thanh tuấn tuyệt luân, thực là đẹp, suy nghĩ một chút, Chử Thanh Hoan từ trong lòng ngực lấy ra một viên đan dược, đút xuống, kết ấn trong tay, nhanh chóng rót pháp lực vào miệng vết thương, vết thương thần kỳ từ từ lành lại.
Vũ Tư Phượng nặng nề mở mắt ra, xuất hiện trước mắt là Chử Toàn Cơ, còn nhiều thêm một người ngoài dự đoán là Chử Thanh Hoan.
Chàng đưa tay chạm lên mặt mình:"Mặt nạ, mặt nạ không thấy?!"
"Mới vừa rồi ta thấy trên mặt Tư Phượng sư đệ có thương tích, liền gỡ mặt nạ xuống, để có thể dễ dàng bôi dược." Chử Thanh Hoan nghi hoặc, "Có cái gì không ổn sao?"
"Mặt nạ, mặt nạ ở đâu?" Vũ Tư Phượng nói không được nhanh nhẹn, lại quá lo lắng, ngữ khí có chút nặng nề.
"Ngươi có ý tứ gì?" Toàn Cơ ngăn trước mặt Chử Thanh Hoan, "Tỷ tỷ ta lo lắng ngươi bị thương mới đem mặt nạ gỡ xuống, cho ngươi dùng dược chính là Ngọc Lộ Hoàn một năm tỷ tỷ luyện không được mấy viên đâu."
Một tiếng rống lớn truyền đến, là Chúc Long trấn thủ bí cảnh, không kịp động thủ, cả ba người liền bị đuôi của Chúc Long quật bay ra xa mấy thước, trong miệng tràn ngập vi tanh ngọt, Chử Thanh Hoan phun ra một ngụm máu, chống đỡ thân mình bay lên không trung, đôi tay biến ra lưu quang.
"Mau đứng lên" Chử Thanh Hoan quay đầu nhìn về phía Toàn Cơ cùng Vũ Tư Phượng:"Ở bên trong bí cảnh pháp lực bị hạn chế, ta chống đỡ không được bao lâu."
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ." Toàn Cơ sợ hãi kêu lên, nàng bị ánh sáng lam đen mang lên giữa không trung, Vũ Tư Phượng cũng như vậy chậm rãi bị đưa lên giữa không trung.
Chử Thanh Hoan sợ hãi kêu:"Toàn Cơ."
Trong chớp mắt, như thể biến đổi một con người, giọng điệu Toàn Cơ cũng thay đổi, nàng nhìn về phía Chử Thanh Hoan, "Ta....."
"Toàn Cơ!" Chử Thanh Hoan toàn thân bùng nổ ra ánh sáng, ánh sáng chói mắt cùng ấm áp, bao bọc lấy ba người, giây tiếp theo, cả ba người liền xuất hiện ở phía sau bí cảnh.
Dưới tình huống pháp lực vẫn bị hạn chế, mạnh mẽ đem ba người cùng nhau thoát ra, khí lực gần như đã hao hết.
Theo bọn họ đi ra, còn có Chúc Long, Chúc Long bay xoay quanh mặt hồ giữa bí cảnh, nhìn dáng vẻ tùy thời tùy chỗ liền muốn đánh xuống.
Một đạo hắc ảnh nhanh chóng phi thân giữa không trung, một chiêu đánh về phía Chúc Long, lấy ra Lôi Đình phóng tới, nhanh chóng phong tỏa Chúc Long.
Này, chính là người được kỳ vọng thứ hai ở Thiếu Dương Phái, Húc Dương Phong thủ đồ, Hạo Thần.
Đại đường Thiếu Dương Phái.
"Toàn Cơ, con thật to gan." Chử Lỗi lần này thực sự giận dữ, "Xông vào bí cảnh còn liên lụy tỷ tỷ cứu con ra ngoài! Nói! Con làm thế nào đi vào được?"
"Con....con cũng không biết, khả năng là cái kết giới kia tương đối yếu đi." Toàn Cơ run run rẩy rẩy nói.
Chử Lỗi tức giận:"Thiếu Dương bí cảnh của ta chính là cấm địa của Thiếu Dương, con đi vào Minh Hà Động thành thật hối lỗi đi."
Chử Thanh Hoan cùng Linh Lung lập tức quỳ xuống:"Phụ thân, Minh Hà Động hằng năm băng hàn, Toàn Cơ còn nhỏ, cầu phụ thân tha cho Toàn Cơ lần này."
"Phạm sai lầm chính là phạm sai lầm, Thanh Hoan, con là tỷ tỷ, con phải bảo vệ muội muội nhưng cũng không thể vô pháp dung túng." Chử Lỗi nói.
Chử Ảnh Hồng bất đắc dĩ:"Hoan nhi, con là đứa nhỏ lý trí, nhưng Toàn Cơ hôm nay sai, sự tình có liên quan đến Thiếu Dương, không thể chuyện lớn hóa nhỏ."
"Vâng....." Chử Thanh Hoan được Linh Lung đỡ dậy, nhìn về phía Toàn Cơ:"Toàn Cơ, tỷ tỷ lần này bảo hộ không được muội."
"Được rồi, đi xuống đi, Thanh Hoan, con lần này tổn hao pháp lực, dưỡng thương thật tốt đi."
Chử Thanh Hoan gật đầu:"Vâng, chưởng môn."
Cự tuyệt Linh Lung đỡ, Chử Thanh Hoan một mình trở lại Yên Vân Các, tổng cảm giác không thích hợp, bí cảnh rốt cuộc là thứ gì, khi đó Toàn Cơ không giống như Toàn Cơ, như biến thành một người khác.
Một trận choáng váng truyền đến, Chử Thanh Hoan một tay đỡ lấy thân cột, chậm rãi tê liệt ngã xuống mặt đất.
Cảnh trong mơ
Trước mặt, một người một thân áo giáp, quay lưng về phía nàng, Chử Thanh Hoan không nhìn thấy bộ dáng của nàng, nhưng lại nghe thấy nàng đang nói.
"Tỷ tỷ, tỷ không có thực xin lỗi ta."
Thiên Khư Đường
Có hắc y nhân xuất hiện giữa một khoảng trống rỗng, quỳ một gối xuống đất:"Đường chủ, Chiến Thần chuyển thế cùng Ma Sát Tinh chuyển thế vẫn chưa tìm ra, nhưng trên tinh tượng, bầu trời thuộc về sao của Tư Nhạc nữ thần, sáng."
"Tư Nhạc nữ thần...." Một người ẩn ở nơi tối tăm nhếch miệng cười.
Từ cảnh trong mơ tỉnh lại, bên cạnh nàng chính là Linh Lung cùng Chung Mẫn Ngôn.
"Tỷ tỷ, tỉnh rồi, tối hôm qua tỷ ngất xỉu ở dưới hành lang, may mắn Tiểu Lục Tử thấy được, không có việc gì đi?"
Chử Thanh Hoan lắc đầu:"Tỷ không có việc gì, ngày hôm qua mọi chuyện như thế nào?"
"Toàn Cơ đã vào Minh Hà Động, cái kia, vị đệ tử Ly Trạch Cung giống như bị phạt, muội trộm thám thính được tin tức, nói là mặt nạ của đệ tử Cung Ly Trạch không thể ở bên ngoài gỡ xuống, gỡ xuống liền bị phạt."
"Bị phạt sao?" Chử Thanh Hoan cúi đầu, nguyên nàng cũng phải xin lỗi người ta, gỡ mặt nạ của hắn xuống, hại hắn bị phạt.
Chử Thanh Hoan ngẩng đầu:"Linh Lung, tỷ nhớ trong nhà kho có một khối huyền thiết, muội giúp tỷ đi lấy, mang tới phòng luyện đan, tỷ phải dùng đến."
Linh Lung gật đầu:"Vâng, tỷ tỷ."
"A, còn có Mẫn Ngôn, đệ rảnh rỗi thì thay tỷ cùng Linh Lung đi xem Toàn Cơ đi, Minh Hà Động băng hàn tận xương, tỷ không quá yên tâm."
"Vâng, sư tỷ." Chung Mẫn Ngôn chắp tay.
Hai người rời khỏi Yên Vân Các, Chử Thanh Hoan nằm trên giường gắt gao co người lại, thật lạnh, thật lạnh.
"Toàn Cơ....muội như vậy lạnh không?"
Ba ngày sau, tại nơi ở của đệ tử Ly Trạch Cung
"Xin hỏi Vũ Tư Phượng có ở trong không?" Chử Thanh Hoan gõ cửa phòng Vũ Tư Phượng.
Có người mở cửa, nhưng không phải Vũ Tư Phượng:"Ngươi....ngươi là sư tỷ Thiếu Dương phái, tỷ tới tìm Tư Phượng sao?"
"Đúng vậy." Chử Thanh Hoan gật đầu "Phiền toái vị sư đệ này giúp ta kêu hắn một tiếng."
"Được được." Người nọ gật đầu, sau quay đầu vào trong hô:"Tư Phượng, Tư Phượng, sư tỷ phái Thiếu Dương tới đây tìm ngươi."
Tư Phượng đi ra tới, vị đệ tử mở cửa kia cũng lui vào trong phòng, Tư Phượng không có mang mặt nạ, một khuôn mặt thanh tuấn phi phàm, chàng hơi hơi gật đầu:"Sư tỷ tới tìm ta có chuyện gì?"
"Ta....." Chử Thanh Hoan lấy từ phía sau ra một cái mặt nạ, đó là nàng dùng ba ngày để rèn ra, Chử Thanh Hoan từ trước đến nay trí nhớ phi phàm, từ lúc thấy hắn, mặt nạ khắc hoa văn đều đại khái nhớ được, dựa vào trí nhớ cùng tham khảo mặt nạ của đệ tử Cung Ly Trạch, mới khó khăn lắm rèn ra được một cái.
"Cái này, mặt nạ này cho đệ." Chử Thanh Hoan nói, "Ta gỡ mặt nạ của đệ xuống, hại sư đệ bị phạt, ta dùng huyền thiết rèn, hình thức hẳn so với mặt nạ trước của đệ không kém."
Vũ Tư Phượng tiếp nhận mặt nạ:"Thanh Hoan, sư tỷ, mặt nạ, độc nhất vô nhị, cái này, chỉ sợ, không được."
"Xin lỗi!" Chử Thanh Hoan cúi đầu, "Lúc ấy sự tình cấp bách, hành động vô ý, không nghĩ đến tạo cho đệ như vậy bối rối thật lớn."
"Thanh Hoan, sư tỷ, không cần tự trách."
Chử Thanh Hoan gật đầu:"Lần này là ta thiếu Tư Phượng sư đệ một lần, về sau nếu có chuyện gì ta có thể giúp được, cứ việc nói, Chử Thanh Hoan nhất định toàn lực."
"Thanh Hoan, sư tỷ, thân thể nhưng không, trở ngại?" Vũ Tư Phượng nói.
Chử Thanh Hoan lắc đầu:"Không ngại, bất quá chỉ hao tổn chút pháp lực, mấy ngày nay đã khôi phục, đúng rồi, đợi lát nữa tại Thủ Dương Đường Trâm Hoa Đại hội sẽ bắt đầu đưa ra nhiệm vụ trích hoa rồi, không bằng.....Cùng đi?"
Ban đêm, hậu hoa viên
Chử Thanh Hoan nhẹ nhàng múa kiếm, Dao Hoa kiếm pháp nàng đã sớm thuần thục, nhưng quy tắc phải luyện kiếm một lần vào sáng, trưa, chiều tối là không thay đổi.
Chử Thanh Hoan động tác uyển chuyển tự nhiên, đường kiếm sắc bén, nước chảy mây trôi, ước chừng luyện khoảng một nén nhang, Chử Thanh Hoan ngừng lại, lau mồ hôi trên mặt, nam nhân đứng trên hành lang dài đi tới, nửa khuôn mặt được che bởi mặt nạ, có vẻ chính là nam tử trẻ tuổi đã cứu Toàn Cơ nhà mình, Vũ Tư Phượng.
"Ly Trạch Cung sư đệ? Có chuyện gì sao?" Chử Thanh Hoan suy đoán đúng như điều mình nghĩ, " Chẳng lẽ là bị lạc đường?"
Vũ Tư Phượng có chút xấu hổ, gật gật đầu:"Ta đi ra một lần, không tìm được phương hướng, mạo phạm rồi."
Chử Thanh Hoan thu kiếm, hơi hơi mỉm cười:"Vậy đi theo ta, Thiếu Dương phái quả thực là lớn, Ly Trạch Cung sư đệ vẫn là cẩn thận một chút cho thỏa đáng."
"Cảm ơn thọ bánh của tỷ."
Chử Thanh Hoan sửng sốt, ngay sau đó hiểu rõ:"Không cần khách khí, nói đến cũng khéo, sư đệ cùng Toàn Cơ sinh cùng ngày cùng năm, ta ở tại đây, chúc sư đệ sinh nhật vui vẻ."
"Cảm, cảm ơn!" Vũ Tư Phượng nói.
Chử Thanh Hoan lại cười:"Ly Trạch Cung không thuộc về Trung Nguyên, Tư Phượng sư đệ không ra ngoài nhiều, ngôn ngữ Trung Nguyên nói còn chưa tốt lắm, đúng không?!"
"Đúng...." Vũ Tư Phượng có chút sững sờ.
Lúc này, hai người đã đi được một lúc, Chử Thanh Hoan dừng trước cửa phòng Vũ Tư Phượng:"Nhưng như vậy cũng không tốt lắm, tiếng Trung Nguyên muốn nói tốt nên luyện nhiều, sư đệ ngày thường tìm người nói chuyện là được."
"Đa, đa tạ."
"Không cần khách khí, có cái vấn đề gì cứ tìm tới ta, ta là Chử Thanh Hoan, ở tại Yên Vân Các."
Hôm sau, tại giáo trường.
Chử Thanh Hoan đã nhiều năm giám sát các đệ tử luyện công buổi sáng, nàng ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, Chung Mẫn Ngôn cùng Linh Lung nhìn trái nhìn phải, trộm buông kiếm từ trên tay xuống.
"Mẫn Ngôn, Linh Lung, không được lười biếng." Một lời nói ra, cả hai đang định bỏ kiếm xuống run tay lên, nơm nớp lo sợ lại nâng kiếm lên.
Chử Thanh Hoan nhắm mắt, lục lạc bên hông vang lên ba tiếng, nàng mở mắt ra:"Không tốt!" Thân hình vừa chuyển liền biến mất tại giáo trường.
Rất ít người biết, Thiếu Dương phái có một bí cảnh, bí cảnh này có chứa thánh vật, được nhiều đời của Thiếu Dương truyền nhau bảo hộ, cho đến nay, bí cảnh này chỉ có Húc Dương Phong cùng Chưởng môn mới biết được, mấy năm nay, Chử Lỗi đem lục lạc báo động bí cảnh cho Chử Thanh Hoan, ý tứ thực rõ ràng.
Bí cảnh, phía sau núi.
Chử Thanh Hoan mượn lực vào bí cảnh, lại thấy Toàn Cơ cùng Vũ Tư Phượng ở bên trong, nàng nhíu mày, hai người này như thế nào vào được đây?
Vừa thấy Chử Thanh Hoan tới, Toàn Cơ lập tức nói:"Tỷ tỷ, đều do muội không tốt, tỷ mau xem Tư Phượng, trên mặt hắn chảy ra rất nhiều máu."
Chử Thanh Hoan tiến đến, không chút do dự gỡ xuống mặt nạ, mặt nạ không còn liền hiện ra tuấn nhan thanh tuấn tuyệt luân, thực là đẹp, suy nghĩ một chút, Chử Thanh Hoan từ trong lòng ngực lấy ra một viên đan dược, đút xuống, kết ấn trong tay, nhanh chóng rót pháp lực vào miệng vết thương, vết thương thần kỳ từ từ lành lại.
Vũ Tư Phượng nặng nề mở mắt ra, xuất hiện trước mắt là Chử Toàn Cơ, còn nhiều thêm một người ngoài dự đoán là Chử Thanh Hoan.
Chàng đưa tay chạm lên mặt mình:"Mặt nạ, mặt nạ không thấy?!"
"Mới vừa rồi ta thấy trên mặt Tư Phượng sư đệ có thương tích, liền gỡ mặt nạ xuống, để có thể dễ dàng bôi dược." Chử Thanh Hoan nghi hoặc, "Có cái gì không ổn sao?"
"Mặt nạ, mặt nạ ở đâu?" Vũ Tư Phượng nói không được nhanh nhẹn, lại quá lo lắng, ngữ khí có chút nặng nề.
"Ngươi có ý tứ gì?" Toàn Cơ ngăn trước mặt Chử Thanh Hoan, "Tỷ tỷ ta lo lắng ngươi bị thương mới đem mặt nạ gỡ xuống, cho ngươi dùng dược chính là Ngọc Lộ Hoàn một năm tỷ tỷ luyện không được mấy viên đâu."
Một tiếng rống lớn truyền đến, là Chúc Long trấn thủ bí cảnh, không kịp động thủ, cả ba người liền bị đuôi của Chúc Long quật bay ra xa mấy thước, trong miệng tràn ngập vi tanh ngọt, Chử Thanh Hoan phun ra một ngụm máu, chống đỡ thân mình bay lên không trung, đôi tay biến ra lưu quang.
"Mau đứng lên" Chử Thanh Hoan quay đầu nhìn về phía Toàn Cơ cùng Vũ Tư Phượng:"Ở bên trong bí cảnh pháp lực bị hạn chế, ta chống đỡ không được bao lâu."
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ." Toàn Cơ sợ hãi kêu lên, nàng bị ánh sáng lam đen mang lên giữa không trung, Vũ Tư Phượng cũng như vậy chậm rãi bị đưa lên giữa không trung.
Chử Thanh Hoan sợ hãi kêu:"Toàn Cơ."
Trong chớp mắt, như thể biến đổi một con người, giọng điệu Toàn Cơ cũng thay đổi, nàng nhìn về phía Chử Thanh Hoan, "Ta....."
"Toàn Cơ!" Chử Thanh Hoan toàn thân bùng nổ ra ánh sáng, ánh sáng chói mắt cùng ấm áp, bao bọc lấy ba người, giây tiếp theo, cả ba người liền xuất hiện ở phía sau bí cảnh.
Dưới tình huống pháp lực vẫn bị hạn chế, mạnh mẽ đem ba người cùng nhau thoát ra, khí lực gần như đã hao hết.
Theo bọn họ đi ra, còn có Chúc Long, Chúc Long bay xoay quanh mặt hồ giữa bí cảnh, nhìn dáng vẻ tùy thời tùy chỗ liền muốn đánh xuống.
Một đạo hắc ảnh nhanh chóng phi thân giữa không trung, một chiêu đánh về phía Chúc Long, lấy ra Lôi Đình phóng tới, nhanh chóng phong tỏa Chúc Long.
Này, chính là người được kỳ vọng thứ hai ở Thiếu Dương Phái, Húc Dương Phong thủ đồ, Hạo Thần.
Đại đường Thiếu Dương Phái.
"Toàn Cơ, con thật to gan." Chử Lỗi lần này thực sự giận dữ, "Xông vào bí cảnh còn liên lụy tỷ tỷ cứu con ra ngoài! Nói! Con làm thế nào đi vào được?"
"Con....con cũng không biết, khả năng là cái kết giới kia tương đối yếu đi." Toàn Cơ run run rẩy rẩy nói.
Chử Lỗi tức giận:"Thiếu Dương bí cảnh của ta chính là cấm địa của Thiếu Dương, con đi vào Minh Hà Động thành thật hối lỗi đi."
Chử Thanh Hoan cùng Linh Lung lập tức quỳ xuống:"Phụ thân, Minh Hà Động hằng năm băng hàn, Toàn Cơ còn nhỏ, cầu phụ thân tha cho Toàn Cơ lần này."
"Phạm sai lầm chính là phạm sai lầm, Thanh Hoan, con là tỷ tỷ, con phải bảo vệ muội muội nhưng cũng không thể vô pháp dung túng." Chử Lỗi nói.
Chử Ảnh Hồng bất đắc dĩ:"Hoan nhi, con là đứa nhỏ lý trí, nhưng Toàn Cơ hôm nay sai, sự tình có liên quan đến Thiếu Dương, không thể chuyện lớn hóa nhỏ."
"Vâng....." Chử Thanh Hoan được Linh Lung đỡ dậy, nhìn về phía Toàn Cơ:"Toàn Cơ, tỷ tỷ lần này bảo hộ không được muội."
"Được rồi, đi xuống đi, Thanh Hoan, con lần này tổn hao pháp lực, dưỡng thương thật tốt đi."
Chử Thanh Hoan gật đầu:"Vâng, chưởng môn."
Cự tuyệt Linh Lung đỡ, Chử Thanh Hoan một mình trở lại Yên Vân Các, tổng cảm giác không thích hợp, bí cảnh rốt cuộc là thứ gì, khi đó Toàn Cơ không giống như Toàn Cơ, như biến thành một người khác.
Một trận choáng váng truyền đến, Chử Thanh Hoan một tay đỡ lấy thân cột, chậm rãi tê liệt ngã xuống mặt đất.
Cảnh trong mơ
Trước mặt, một người một thân áo giáp, quay lưng về phía nàng, Chử Thanh Hoan không nhìn thấy bộ dáng của nàng, nhưng lại nghe thấy nàng đang nói.
"Tỷ tỷ, tỷ không có thực xin lỗi ta."
Thiên Khư Đường
Có hắc y nhân xuất hiện giữa một khoảng trống rỗng, quỳ một gối xuống đất:"Đường chủ, Chiến Thần chuyển thế cùng Ma Sát Tinh chuyển thế vẫn chưa tìm ra, nhưng trên tinh tượng, bầu trời thuộc về sao của Tư Nhạc nữ thần, sáng."
"Tư Nhạc nữ thần...." Một người ẩn ở nơi tối tăm nhếch miệng cười.
Từ cảnh trong mơ tỉnh lại, bên cạnh nàng chính là Linh Lung cùng Chung Mẫn Ngôn.
"Tỷ tỷ, tỉnh rồi, tối hôm qua tỷ ngất xỉu ở dưới hành lang, may mắn Tiểu Lục Tử thấy được, không có việc gì đi?"
Chử Thanh Hoan lắc đầu:"Tỷ không có việc gì, ngày hôm qua mọi chuyện như thế nào?"
"Toàn Cơ đã vào Minh Hà Động, cái kia, vị đệ tử Ly Trạch Cung giống như bị phạt, muội trộm thám thính được tin tức, nói là mặt nạ của đệ tử Cung Ly Trạch không thể ở bên ngoài gỡ xuống, gỡ xuống liền bị phạt."
"Bị phạt sao?" Chử Thanh Hoan cúi đầu, nguyên nàng cũng phải xin lỗi người ta, gỡ mặt nạ của hắn xuống, hại hắn bị phạt.
Chử Thanh Hoan ngẩng đầu:"Linh Lung, tỷ nhớ trong nhà kho có một khối huyền thiết, muội giúp tỷ đi lấy, mang tới phòng luyện đan, tỷ phải dùng đến."
Linh Lung gật đầu:"Vâng, tỷ tỷ."
"A, còn có Mẫn Ngôn, đệ rảnh rỗi thì thay tỷ cùng Linh Lung đi xem Toàn Cơ đi, Minh Hà Động băng hàn tận xương, tỷ không quá yên tâm."
"Vâng, sư tỷ." Chung Mẫn Ngôn chắp tay.
Hai người rời khỏi Yên Vân Các, Chử Thanh Hoan nằm trên giường gắt gao co người lại, thật lạnh, thật lạnh.
"Toàn Cơ....muội như vậy lạnh không?"
Ba ngày sau, tại nơi ở của đệ tử Ly Trạch Cung
"Xin hỏi Vũ Tư Phượng có ở trong không?" Chử Thanh Hoan gõ cửa phòng Vũ Tư Phượng.
Có người mở cửa, nhưng không phải Vũ Tư Phượng:"Ngươi....ngươi là sư tỷ Thiếu Dương phái, tỷ tới tìm Tư Phượng sao?"
"Đúng vậy." Chử Thanh Hoan gật đầu "Phiền toái vị sư đệ này giúp ta kêu hắn một tiếng."
"Được được." Người nọ gật đầu, sau quay đầu vào trong hô:"Tư Phượng, Tư Phượng, sư tỷ phái Thiếu Dương tới đây tìm ngươi."
Tư Phượng đi ra tới, vị đệ tử mở cửa kia cũng lui vào trong phòng, Tư Phượng không có mang mặt nạ, một khuôn mặt thanh tuấn phi phàm, chàng hơi hơi gật đầu:"Sư tỷ tới tìm ta có chuyện gì?"
"Ta....." Chử Thanh Hoan lấy từ phía sau ra một cái mặt nạ, đó là nàng dùng ba ngày để rèn ra, Chử Thanh Hoan từ trước đến nay trí nhớ phi phàm, từ lúc thấy hắn, mặt nạ khắc hoa văn đều đại khái nhớ được, dựa vào trí nhớ cùng tham khảo mặt nạ của đệ tử Cung Ly Trạch, mới khó khăn lắm rèn ra được một cái.
"Cái này, mặt nạ này cho đệ." Chử Thanh Hoan nói, "Ta gỡ mặt nạ của đệ xuống, hại sư đệ bị phạt, ta dùng huyền thiết rèn, hình thức hẳn so với mặt nạ trước của đệ không kém."
Vũ Tư Phượng tiếp nhận mặt nạ:"Thanh Hoan, sư tỷ, mặt nạ, độc nhất vô nhị, cái này, chỉ sợ, không được."
"Xin lỗi!" Chử Thanh Hoan cúi đầu, "Lúc ấy sự tình cấp bách, hành động vô ý, không nghĩ đến tạo cho đệ như vậy bối rối thật lớn."
"Thanh Hoan, sư tỷ, không cần tự trách."
Chử Thanh Hoan gật đầu:"Lần này là ta thiếu Tư Phượng sư đệ một lần, về sau nếu có chuyện gì ta có thể giúp được, cứ việc nói, Chử Thanh Hoan nhất định toàn lực."
"Thanh Hoan, sư tỷ, thân thể nhưng không, trở ngại?" Vũ Tư Phượng nói.
Chử Thanh Hoan lắc đầu:"Không ngại, bất quá chỉ hao tổn chút pháp lực, mấy ngày nay đã khôi phục, đúng rồi, đợi lát nữa tại Thủ Dương Đường Trâm Hoa Đại hội sẽ bắt đầu đưa ra nhiệm vụ trích hoa rồi, không bằng.....Cùng đi?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.