Chương 151: Vân Kiếp (1)
Sò
24/07/2021
Chỉ trong giây lát, thân hình Thảo Linh đường chủ đã nhanh chóng hiện ra ở khu vực động phủ trung cấp.
Vừa đảo mắt quan sát nàng liền phát hiện mục tiêu của dải mây ngũ sắc rõ ràng là động phủ một trăm năm mươi chín. Vẻ mặt của nàng tỏ ra ngưng trọng xen lẫn kinh hãi: “Là tiểu sắc lang! Hắn chỉ với tu vi Tướng Cấp sơ kỳ mà có thể thức tỉnh chân hoả thành công?”
Bên cạnh thân phận đường chủ, Thảo Linh còn là đệ tử thân truyền xếp hàng thứ ba trên Linh Bảo Phong, cũng là một Hạ Đẳng Linh Bảo Sư. Nàng từng trải qua quá trình đó nên hiểu rất rõ, muốn đánh thức chân hoả là một điều vô cùng khủng khiếp. Khó khăn lớn nhất trong việc này là yêu cầu kinh mạch cùng nhục thể cần phải cứng rắn đến đáng sợ, có nhiều trường hợp chân hoả chưa kịp xuất hiện thì đã bị chân linh khí của chính mình thiêu rụi.
Xét trong Tướng Cấp cảnh giới thì rất khó có ai đạt đủ tiêu chuẩn, ngay cả bản thân nàng chỉ khi tiến vào Vương Cấp sơ kỳ cộng với một số phương pháp bảo hộ khác mới dám tiến hành thức tỉnh chân hoả. Vậy mà Võ Thiện Nhân chỉ dựa vào tu vi Tướng Cấp sơ kỳ có thể thành công, bảo sao không khiến cho nàng kinh hãi.
Trước mắt chính là thời khắc Vân Kiếp giáng xuống, nếu Võ Thiện Nhân có thể kiên trì vượt qua thì mới chân chính ngưng tụ thành công chân hoả.
Trong lòng có chút lo lắng, Thảo Linh liền kích hoạt thần thức phóng xuống phía dưới động phủ muốn kiểm tra tình huống của Võ Thiện Nhân, nhưng đáng tiếc thời điểm này năng lượng thuộc tính bao trùm toàn bộ động phủ. Đây chính là quy tắc của thiên địa, dẫu là thần thức của Thánh Cấp cường giả thì cũng không cách nào thăm dò hư thực bên trong.
Thảo Linh từng trải qua nên có kinh nghiệm, miệng khẽ thì thào: “Bắt đầu rồi!”
Một đạo linh khí tinh thuần bỗng nhiên từ trong dải mây ngũ sắc mang theo năng lượng của ngũ đại thuộc tính, xuyên thấu không gian xộc thẳng vào trong động phủ.
Động phủ một trăm năm mươi chín lúc này dường như biến thành một cái động không đáy đang tham lam thôn phệ năng lượng ngũ đại thuộc tính phủ xuống từ dải mây ngũ sắc.
Không bao lâu, bỗng nhiên một cỗ khí tức cường hãn từ trong động phủ như thủy triều truyền ra bên ngoài.
Cùng lúc đó, có một luồng chân linh khí phóng lên cao, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện trong khí tức này có năm màu là đỏ, vàng, trắng, xanh, đen.
Chân linh khí năm màu trong nháy mắt khuếch tán, cùng với nguồn năng lượng thiên địa va chạm vào nhau tạo ra tiếng ầm vang truyền đi.
“Ầm ầm…”
“Đùng đùng…”
Năng lượng cuồng bạo khuếch tán ra tứ phía tạo thành gợn sóng trên không trung.
Vừa rồi chỉ là một màn thăm dò chân hoả đến từ dải mây ngũ sắc, kế đến chính là Vân Kiếp thực sự giáng xuống. Đặc biệt nếu linh giả càng cường đại thì Vân Kiếp sẽ càng mạnh hơn so với người cùng cấp độ kiếp.
Bên trong dải mây ngũ sắc, một cỗ năng lượng dày đặc ngưng tụ, không ngừng quay tròn trên Hưng Yên Phong, toàn bộ đỉnh núi lúc này nổi lên từng hồi âm thanh đinh tai nhức óc.
Chỉ trong chốc lát, không gian chung quanh chấn động càng lúc càng kịch liệt.
Nhìn cảnh tượng kỳ dị này, Thảo Linh đường chủ vẻ mặt trở nên hoảng hốt. Khi trước nàng ngưng tụ chân hoả cũng không có gây động tĩnh lớn như vậy.
Vào thời khắc đó, bên trong động phủ Võ Thiện Nhân bỗng nhiên mở mắt ra. Hiện tại chân hoả trong đan điền đã đạt tới trạng thái no đủ đang tiến hành ngưng tụ Linh Hoả.
Trái ngược với động tĩnh ồn ào ở bên ngoài, trong đan điền lại vô cùng yên ắng. Những tia chân hoả được chân linh khí năm màu dẫn dắt bắt đầu ngưng tụ lại, cuối cùng dưới một cỗ lực lượng vô hình những tia chân hoả này đã ngưng tụ thành một ngọn lửa màu đỏ.
Càng lúc càng có nhiều tia chân hoả va chạm vào ngọn lửa màu đỏ, không ngừng hòa tan vào nó, khiến cho ngọn lửa không ngừng lớn lên, không khí chung quanh dường cũng bị làm cho vặn vẹo.
Võ Thiện Nhân biết bản thân hắn đã ngưng tụ ra thành công hình dạng ban đầu của Linh Hoả.
Động tĩnh trên bầu trời Võ Thiện Nhân biết rõ đây chính là Vân Kiếp có ghi chép trong điển tịch, được tạo thành từ năm nguồn năng lượng ngũ đại thuộc tính. Chỉ cần hắn cố gắng trụ vững cho đến khi Linh Hoả ngưng tụ hoàn toàn thì Vân Kiếp sẽ tự động biến mất.
Từ trong dải mây ngũ sắc, bỗng một nguồn năng lượng phủ xuống, chuẩn xác nhắm thẳng vào động phủ, xuyên qua tấm màn cấm chế đánh đến thân thể Võ Thiện Nhân.
Nguồn năng lượng này hung hăng như một đầu hung thú muốn ngăn cản không cho hắn ngưng tụ Linh Hoả.
Võ Thiện Nhân biết hiện tại là thời điểm mấu chốt, bản thân hắn cần phải nhất định kiên trì, nếu không thì bao nhiêu công sức mười mấy ngày qua đổ xuống sông xuống biển hết.
Dưới hình thái long biến, không ngờ sức mạnh của Võ Thiện Nhân đã tăng lên một cách đáng sợ, không hề thua kém Tướng Cấp hậu kỳ.
Võ Thiện Nhân một mặt toàn lực khống chế chân linh khí đẩy nhanh quá trình ngưng tụ, một mặt phá giải áp lực đến từ dải mây ngũ sắc.
Khí tức hoàn toàn bạo phát, Võ Thiện Nhân song thủ thi triển bí pháp, một lát sau trong động phủ truyền ra một khối âm thanh trầm đục.
“Đùng.”
“Đùng.”
Cỗ năng lượng thiên địa thuộc tính bị đánh cho tan tành. Lần thứ nhất Vân Kiếp giáng xuống dễ dàng hoá giải, Võ Thiện Nhân khịt khịt cái mũi, cười oang oang: “Vân Kiếp cái quái gì chứ? Quá yếu đuối! Ha ha…”
Mọi sự vẫn khá thuận lợi, bên trong đan điền, số lượng chân hoả từ khắp mọi ngóc ngách vẫn tiếp tục kéo tới, không ngừng tiến vào trong ngọn lửa màu đỏ.
Không biết có phải bị tiếng cười của Võ Thiện Nhân chọc giận hay không, vào lúc này trên Hưng Yên Phong đột nhiên phát ra một tiếng nổ lớn, trong nháy mắt năng lượng chung quanh đột nhiên xao động vô cùng kinh khủng.
Đồng thời năng lượng bên trong thiên địa dường như bị một lực lượng vô hình dẫn dắt, dung nhập cả vào trong dải mây ngũ sắc, kế đó chỉ thấy dải mây ngũ sắc biến hoá lớn hơn mấy lần, toả ra một luồng khí tức cuồng bạo.
Sau khi hội tụ đầy đủ lực lượng, cỗ năng lượng thuộc tính từ dải mây ngũ sắc lần thứ hai phủ xuống bên dưới, điên cuồng tiến vào trong cơ thể Võ Thiện Nhân.
“Ầm ầm…”
Nhìn thấy biến hóa như vậy, Thảo Linh đường chủ tức thì biến sắc: “Chuyện gì đang xảy ra?”
Theo nàng nhớ Vân Kiếp khi ngưng tụ Linh Hoả không thể gây thanh thế to lớn như trước mắt, khiến cho ngay cả nàng cũng phải kiêng kỵ.
Thảo Linh lập tức động tay, từ trong linh bảo không gian lấy ra một tấm Truyền Âm Phù. Ở đây rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra nàng hoàn toàn không biết, chỉ còn cách liên hệ với sư phụ là Châu đại trưởng lão.
Vừa đảo mắt quan sát nàng liền phát hiện mục tiêu của dải mây ngũ sắc rõ ràng là động phủ một trăm năm mươi chín. Vẻ mặt của nàng tỏ ra ngưng trọng xen lẫn kinh hãi: “Là tiểu sắc lang! Hắn chỉ với tu vi Tướng Cấp sơ kỳ mà có thể thức tỉnh chân hoả thành công?”
Bên cạnh thân phận đường chủ, Thảo Linh còn là đệ tử thân truyền xếp hàng thứ ba trên Linh Bảo Phong, cũng là một Hạ Đẳng Linh Bảo Sư. Nàng từng trải qua quá trình đó nên hiểu rất rõ, muốn đánh thức chân hoả là một điều vô cùng khủng khiếp. Khó khăn lớn nhất trong việc này là yêu cầu kinh mạch cùng nhục thể cần phải cứng rắn đến đáng sợ, có nhiều trường hợp chân hoả chưa kịp xuất hiện thì đã bị chân linh khí của chính mình thiêu rụi.
Xét trong Tướng Cấp cảnh giới thì rất khó có ai đạt đủ tiêu chuẩn, ngay cả bản thân nàng chỉ khi tiến vào Vương Cấp sơ kỳ cộng với một số phương pháp bảo hộ khác mới dám tiến hành thức tỉnh chân hoả. Vậy mà Võ Thiện Nhân chỉ dựa vào tu vi Tướng Cấp sơ kỳ có thể thành công, bảo sao không khiến cho nàng kinh hãi.
Trước mắt chính là thời khắc Vân Kiếp giáng xuống, nếu Võ Thiện Nhân có thể kiên trì vượt qua thì mới chân chính ngưng tụ thành công chân hoả.
Trong lòng có chút lo lắng, Thảo Linh liền kích hoạt thần thức phóng xuống phía dưới động phủ muốn kiểm tra tình huống của Võ Thiện Nhân, nhưng đáng tiếc thời điểm này năng lượng thuộc tính bao trùm toàn bộ động phủ. Đây chính là quy tắc của thiên địa, dẫu là thần thức của Thánh Cấp cường giả thì cũng không cách nào thăm dò hư thực bên trong.
Thảo Linh từng trải qua nên có kinh nghiệm, miệng khẽ thì thào: “Bắt đầu rồi!”
Một đạo linh khí tinh thuần bỗng nhiên từ trong dải mây ngũ sắc mang theo năng lượng của ngũ đại thuộc tính, xuyên thấu không gian xộc thẳng vào trong động phủ.
Động phủ một trăm năm mươi chín lúc này dường như biến thành một cái động không đáy đang tham lam thôn phệ năng lượng ngũ đại thuộc tính phủ xuống từ dải mây ngũ sắc.
Không bao lâu, bỗng nhiên một cỗ khí tức cường hãn từ trong động phủ như thủy triều truyền ra bên ngoài.
Cùng lúc đó, có một luồng chân linh khí phóng lên cao, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện trong khí tức này có năm màu là đỏ, vàng, trắng, xanh, đen.
Chân linh khí năm màu trong nháy mắt khuếch tán, cùng với nguồn năng lượng thiên địa va chạm vào nhau tạo ra tiếng ầm vang truyền đi.
“Ầm ầm…”
“Đùng đùng…”
Năng lượng cuồng bạo khuếch tán ra tứ phía tạo thành gợn sóng trên không trung.
Vừa rồi chỉ là một màn thăm dò chân hoả đến từ dải mây ngũ sắc, kế đến chính là Vân Kiếp thực sự giáng xuống. Đặc biệt nếu linh giả càng cường đại thì Vân Kiếp sẽ càng mạnh hơn so với người cùng cấp độ kiếp.
Bên trong dải mây ngũ sắc, một cỗ năng lượng dày đặc ngưng tụ, không ngừng quay tròn trên Hưng Yên Phong, toàn bộ đỉnh núi lúc này nổi lên từng hồi âm thanh đinh tai nhức óc.
Chỉ trong chốc lát, không gian chung quanh chấn động càng lúc càng kịch liệt.
Nhìn cảnh tượng kỳ dị này, Thảo Linh đường chủ vẻ mặt trở nên hoảng hốt. Khi trước nàng ngưng tụ chân hoả cũng không có gây động tĩnh lớn như vậy.
Vào thời khắc đó, bên trong động phủ Võ Thiện Nhân bỗng nhiên mở mắt ra. Hiện tại chân hoả trong đan điền đã đạt tới trạng thái no đủ đang tiến hành ngưng tụ Linh Hoả.
Trái ngược với động tĩnh ồn ào ở bên ngoài, trong đan điền lại vô cùng yên ắng. Những tia chân hoả được chân linh khí năm màu dẫn dắt bắt đầu ngưng tụ lại, cuối cùng dưới một cỗ lực lượng vô hình những tia chân hoả này đã ngưng tụ thành một ngọn lửa màu đỏ.
Càng lúc càng có nhiều tia chân hoả va chạm vào ngọn lửa màu đỏ, không ngừng hòa tan vào nó, khiến cho ngọn lửa không ngừng lớn lên, không khí chung quanh dường cũng bị làm cho vặn vẹo.
Võ Thiện Nhân biết bản thân hắn đã ngưng tụ ra thành công hình dạng ban đầu của Linh Hoả.
Động tĩnh trên bầu trời Võ Thiện Nhân biết rõ đây chính là Vân Kiếp có ghi chép trong điển tịch, được tạo thành từ năm nguồn năng lượng ngũ đại thuộc tính. Chỉ cần hắn cố gắng trụ vững cho đến khi Linh Hoả ngưng tụ hoàn toàn thì Vân Kiếp sẽ tự động biến mất.
Từ trong dải mây ngũ sắc, bỗng một nguồn năng lượng phủ xuống, chuẩn xác nhắm thẳng vào động phủ, xuyên qua tấm màn cấm chế đánh đến thân thể Võ Thiện Nhân.
Nguồn năng lượng này hung hăng như một đầu hung thú muốn ngăn cản không cho hắn ngưng tụ Linh Hoả.
Võ Thiện Nhân biết hiện tại là thời điểm mấu chốt, bản thân hắn cần phải nhất định kiên trì, nếu không thì bao nhiêu công sức mười mấy ngày qua đổ xuống sông xuống biển hết.
Dưới hình thái long biến, không ngờ sức mạnh của Võ Thiện Nhân đã tăng lên một cách đáng sợ, không hề thua kém Tướng Cấp hậu kỳ.
Võ Thiện Nhân một mặt toàn lực khống chế chân linh khí đẩy nhanh quá trình ngưng tụ, một mặt phá giải áp lực đến từ dải mây ngũ sắc.
Khí tức hoàn toàn bạo phát, Võ Thiện Nhân song thủ thi triển bí pháp, một lát sau trong động phủ truyền ra một khối âm thanh trầm đục.
“Đùng.”
“Đùng.”
Cỗ năng lượng thiên địa thuộc tính bị đánh cho tan tành. Lần thứ nhất Vân Kiếp giáng xuống dễ dàng hoá giải, Võ Thiện Nhân khịt khịt cái mũi, cười oang oang: “Vân Kiếp cái quái gì chứ? Quá yếu đuối! Ha ha…”
Mọi sự vẫn khá thuận lợi, bên trong đan điền, số lượng chân hoả từ khắp mọi ngóc ngách vẫn tiếp tục kéo tới, không ngừng tiến vào trong ngọn lửa màu đỏ.
Không biết có phải bị tiếng cười của Võ Thiện Nhân chọc giận hay không, vào lúc này trên Hưng Yên Phong đột nhiên phát ra một tiếng nổ lớn, trong nháy mắt năng lượng chung quanh đột nhiên xao động vô cùng kinh khủng.
Đồng thời năng lượng bên trong thiên địa dường như bị một lực lượng vô hình dẫn dắt, dung nhập cả vào trong dải mây ngũ sắc, kế đó chỉ thấy dải mây ngũ sắc biến hoá lớn hơn mấy lần, toả ra một luồng khí tức cuồng bạo.
Sau khi hội tụ đầy đủ lực lượng, cỗ năng lượng thuộc tính từ dải mây ngũ sắc lần thứ hai phủ xuống bên dưới, điên cuồng tiến vào trong cơ thể Võ Thiện Nhân.
“Ầm ầm…”
Nhìn thấy biến hóa như vậy, Thảo Linh đường chủ tức thì biến sắc: “Chuyện gì đang xảy ra?”
Theo nàng nhớ Vân Kiếp khi ngưng tụ Linh Hoả không thể gây thanh thế to lớn như trước mắt, khiến cho ngay cả nàng cũng phải kiêng kỵ.
Thảo Linh lập tức động tay, từ trong linh bảo không gian lấy ra một tấm Truyền Âm Phù. Ở đây rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra nàng hoàn toàn không biết, chỉ còn cách liên hệ với sư phụ là Châu đại trưởng lão.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.