Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 155: Giáo hoàng bại

Hằng Tâm

27/02/2013

Quang minh giáo hoàng Ôn Tư, nghe thấy lời nói của ác ma, biết hắn muốn xuất toàn lực, lập tức kinh hãi phóng ra kết giới “uang minh tí hộ” cùng với sự hỗ trợ của quang minh hạng liên xuất ra một đầu cự long bằng quang minh nguyên tố đánh thẳng về phía hắn.

- Hừ, muốn dùng năng lực của thần khí đề chống lại ta?

Hắc ám đại ma vương Ngạo Luân khinh thường cười, vẫy cánh lui về sau trên người bỗng có bốn đạo quang mang đen sẫm léo ra mang theo hắc ám hạng liên, hắc ám yêu đái, hắc ám ma giới, hắc ám ma quan bốn món trang bị vừa hiện ra lập tức xuất ra một đầu cự long bằng hắc ám nguyên tốc ngăn cản quang minh nguyên tố do giáo hoàng phóng đến, sau đó hắc ám đại ma vương nhanh chóng bay tới áp sát Ôn Tư giáo hoàng rồi đánh ra một loạt quyền kình công kích mãnh liệt.

- Nhanh quá …

Có thêm bốn kiện hắc ám sáo trang, đại ma vương Ngạo Luân so với trước càng thêm tấn mãnh, Ôn Tư giáo hoàng giật mình trước sự xuất hiện của hắc ám sao trang, cảm giác áp lực tăng lên nhiều cho dù có quang minh thần điêu hỗ trợ cũng chỉ có thể miễn cưỡng thủ thế, không còn cơ hội đánh trả.

Bên liên quân chứng kiến ác ma đột nhiên triệu hoán hắc ám tứ kiện khiến thực lực hắn bạo tăng, họ muốn lao lên hỗ trợ giáo hoàng nhưng không được chỉ có thể đứng nhìn tàn ảnh của cuộc chiến, căn bản không thể tham gia vào cuộc chiến đấu của hai siêu cấp cường giả.

- Cứ như thế này không phải là biện pháp, tốc độ hắn quá nhanh ta không phải là đối thủ.

Đối mặt với quyền kình hung mãnh của Ngạo Luân, Ôn Tư giáo hoàng tuy tình huống chưa có gì đáng lo nhưng quang minh thần điêu phải cố hết sức tránh né sự tình thập phần nguy hiểm. Ôn Tư không dám giằng co tốc độ với hắc ám đại ma vương, hai tay huy vũ quang minh khoát kiếm xuất ra mười đạo quang minh kiếm khí nhằm bức lui ma vương, rồi nhanh chóng xuất tuyệt kỹ tối cường “Quang minh tuyên phán”

Quang minh nguyên tố thần thánh nhu hoà điên cuồng tụ tập trên người giáo hoàng, từ đó tản mát ra ánh sáng chói mắt, phút chốc khiến cho cả toà tư nặc nhĩ thành rực sáng, tiếp đó là một tiếng hét lớn vang lên. Ôn Tư giáo hoàng giơ quang minh khoát kiếm lên trên đỉnh đầu, lúc này thanh kiếm được quang minh nguyên tố vây lại hình thành một thanh cự kiếm dài tới trăm thước, theo sự huy vũ của giáo hoàng thanh cự kiếm này nhô lên cao chém về phía hắc ám đại ma vương.

- Hừ, dùng thứ ta cố kị nhất quang minh nguyên tố, khiến ta không thể mở mắt chiến đâu, sau đó dánh ra thế công mạnh mẽ, chiêu này đối với người có thực lực tương đương gặp phải ắt hẳn sẽ chết, đáng tiếc người ngươi gặp phải là ta Ma tộc chí tôn Đại ma vương Ngạo Luân nên hôm nay nhất định ngươi tìm chết.

Hắc ám đại ma vương nhắm mắt lại cảm nhận được quang minh kiếm khí mạnh mẽ đang đánh tới, mở miệng khi thường. Không những hắn không tránh nè mà ngược lại còn đâm đầu lên, liên tục xuất ra quyền kình cương mãnh đánh vào đường kiếm, muốn cùng giáo hoàng cứng đấu cứng.

- Oanh oanh oanh … oanh!

Cự hình kiếm khí với quyền kình mãnh liệt va chạm tạo ra những tiếng ầm ầm không dứt, kèm theo nổ mạnh khiến đất bụi bay mù trời . Cuốc chiến giữa một người một ma người ở dưới chứng kiến không thấy rõ va chạm. Những đợt khí lưu nổ tạo ra cuồng phong và chấn lực khiến cho những người có thực lực thấp bị đánh bay, tình cảnh thập phần hỗn loạn.

Dần dần hắc bạch nhị khí tan hết, mới thấy được tình hình bên trong. Tất cả đều lộ ta thần sắc giật mình.

Hắc ám đại ma vương Ngạo Luân bay tại không trung trên mặt lộ ra thần sắc tàn nhẫn, cánh tay trái bị chặt đứt, hắc huyết không ngừng chảy ra từ miệng vết thương. Tứ đại vương giả đều giật mình phẫn nộ không nghĩ tới lão già kia có thể làm bị thương ma vương bệ hạ.

So sánh với Ôn Tư giáo hoàng đang trên quang minh thần điêu, toàn thân trên dưới đều bị quyền kình đánh trúng, hơn nữa hắc ám nguyên tố trên người không ngừng hủ thực khiến ông đau nhức vạn phần phải bật ra tiếng kêu yếu ớt thê lương.

- Giáo hoàng bệ hạ!

Quang minh giáo đinh dực nhân kiếm sĩ nhìn cảnh này đều bi thống kêu lên, Á sắt lâm ôm hận nhìn ác ma, nhanh chóng bay đến phía giáo hoàng muốn tìm biện pháp cứu chữa.

- Kinh mạch toàn thân hắn đã đứt hết, ngươi không cần lãng phí thời gian nữa, nếu như trung thành với hắn có lẽ nên để ta đưa các ngươi cùng chết đi.

Hắc ám đại ma vương Ngạo Luân nhìn Á sắt lâm bay đến bên Ôn Tư giáo hoàng và muốn dùng quang minh khôi phục để chữa thương bèn nở nụ cười tàn nhẫn, tay phải cách không thu về cánh tay trái bị chặt ra đang nằm trên mặt đất, sau đó vẫy cánh bay lên phía trên của Ôn Tư và Á sắt lâm cánh tay phải nâng lên cao đồng thời bổ xuống liên tiếp các đạo hắc ám nguyên tố về phía Á sắt lâm.



Lúc này Á sắt lâm vừa nâng được giáo hoàng dậy nhìn lên bầu trời không khỏi thất sắc khi thấy phiến phiến hắc ám quyền ảnh đang bay đến, biết là không kịp tránh né nên nàng đành nhắm mắt lại xuất ra quang minh đấu khí hộ thể để bảơ vệ.

- Oanh

Một loạt tiếng nổ vang lên, thì ra hắc ám đại ma vương không phải đánh vào Á sắt lâm mà xuất quyền nhằm vào vùng đất phía, khiến cho đất đá chỗ đó bị vỡ tan bụi cát mù mịt, thể hiện thực lực cường hãn.

- Ha, Liên quân ngu ngốc đã thấy sức mạnh của ma vương bệ hạ chưa, với thực lực này các ngươi xem ra chỉ là lũ phế vật không ai đáng làm đối thủ của ngài. Nhân lúc bệ hạ đang vui hãy mau mau thần phục, nếu ngài làm tức lên các ngươi ắt mang hoạ diệt tộc. Bạo thực ma vương Cơ Long nhìn sản phẩm ra đại ma vương tạo ra tự hào cười to.

-Là một tên vương giả của ma giới, nhưng đứng trên đất này mà dám láo toét thế à. Thống suất mà ngu ngốc thế này thì ma tộc bị đánh bại là chuyện sớm muộn thôi.

Bạo thực ma vương đang ha ha cười nói, lại bị một giọng của nam nhân khinh thường chửi nhất thời căm tức nhìn quanh đồng thời hét lớn.

- Mẹ kiếp, là thằng nào không phục đến đây tiếp lão tử.

Cơ Long lồng lên hướng về phía đất đán bị đánh trúng chửi bới vì hình như thanh âm từ đó phát ra.

- Nhóc con, ngươi chính là Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ? Xem ra bọn nô lệ nói ngươi là thanh niên ưu tú quả không sai.

Hắc ám đại ma vương đang không ngừng dụng hắc mang quỷ dị phục hồi lại cánh tay trái bị chặt đứt, đang ở trên trời nhìn xuống phía đất đá thấy một thanh niên biết ngay hắn là Lôi Ân, thoáng nở nụ cười tán thưởng một kẻ tuổi còn trẻ như vậy mà đã có thực lực trên cửu giai lại sở hữu tốc độ kinh người.

- Hừm!

Tiếng hô vừa vang lên thì thấy một thanh niên vận hắc y đứng tại chỗ đất đá ngổn ngang cánh tay phải chém ra một đạo kình phong khiến đát đá quanh mình toàn bộ xuy tán.

- Là Lôi Ân đoàn trưởng, đúng là Lôi Ân đoàn trưởng của chúng ta rồi.

Mạt la binh tướng thấy sự xuất hiện của Lôi Ân đoàn trưởng đều cao hứng hoan hô, trong lòng giảm bớt một ít sợ hãi trước hắc ám đại ma vương.

- Ma vương bệ hạ không hổ là Ma giới chí tôn, phong độ và khí lượng đều vượt qua lũ tinh tinh bộ hạ.

Diệp Phong tiêu sái ngẩng đầu nhìn hắc ám đại ma vương đồng thời mỉm cười nhưng tâm trạng rất tức giận. Nếu hắn đến chậm chút nữa chắc đã mất đi Á Sắt Lâm tình phụ rồi, mất đi một thê thiếp thành thục sau này không thể vừa bay vừa hoan lạc, chuyện này mà xảy ra thì hắn sẽ hối hận cả đời mất.

- Láo xược, sao ngươi dám gọi bọn ta là tinh tinh? muốn chết!

Bao thực ma vương nhìn Diệp Phong trầm giọng gầm lên, cầm đại lang nha bổng định lao đến đập Diệp Phong.

- Cơ Long, hãy đi làm việc của ngươi.



Hắc ám ma vương Ngạo Luân nhìn Diệp Phong. Cũng không quay đầu lại nhắc nhở bạo thực ma vương nên đi làm việc cần làm ý bảo tứ đại vương giả tiếp tục thích sát các chủ suất.

- Chuyện vặt. Nhưng ngài cẩn thận đừng để hắn chạy thoát đấy.

Cơ Long nghe Ngạo Luân nói vậy bất đắc dĩ cước bộ dừng lại quay về phía ba vị vương giả còn lại nhưng trước khi đi vẫn kịp trừng mắt nhìn Diệp Phong, trong lòng hận không thể tự tay bắt được hắn sau đó xé nhỏ cho chó ăn.

Tứ đại vương giả vừa động, chiến đấu lập tức lại bộc phát. Ôn Tư giáo hoàng nhờ có “ quang minh khôi phục” giúp xua tan hắc ám nguyên tố đang hủ thực cố gắng gượng dậy nhìn Diệp Phong nhắc nhở:

- Lôi Ân, Hắc ám đại ma vương … hắn rất mạnh …nhất định phải cẩn thận.. Tận lực công kích hắn …

- Yên tâm đi, giáo hoàng bệ hạ ta sẽ cẩn thận có điều … ta muốn mượn ba món kia của người.

Diệp Phong ngưng thần nhìn hắc ám địa ma vương đang ghép lại cánh tay trái, xoay người đối diện giáo hoàng nở nụ cười đồng thời lấy ra quang minh kiếm với thánh giới, Ôn Tư giáo hoàng nhẵn lực tỏ ra khiếp sợ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại không chút do dự bỏ ra 3 món thần khí trên người mình cho Diệp Phong.

Trong nháy mắt, quang minh 5 món đều tụ tập lên người Diệp Phong quang mang chói mắt tản ra xung quanh. Nhìn hắn bây giờ trông như một vị thần uy nghiêm toát ra ánh sáng chói mắt nhưng thần thánh nhu hoà giúp cho binh sĩ liên phân thập phần thoải mái hứng khởi.

(“Người đẹp vì lựa lúa tốt vì phân”, vô danh ta có bộ này chắc sẽ thành siêu cấp thần thánh, Ha ha ha!)

Hắc ám đại ma vương với bốn đại vương giả nhất thời kinh ngạc, không hiểu tại sao lại xuất hiện thần quang hùng mạnh đến thế. Bọn chúng không ngờ Diệp Phong lại giữ trong tay quang minh thanh giới cùng thánh kiếm.

- Nhìn kìa, Lôi ân hắn có thánh kiếm cùng thánh giới? quang minh sáo trang đã tập hợp đủ bộ?

-

- Hôm nay, ta có thể thấy được quang minh sáo trang tổ hợp còn phát ra thần quang?

Ước Hàn công tước, La Luân thủ lĩnh, Cát Lôi Tư nguyên soái cùng mọi người bên liên quân nhìn Diệp Phong đều lộ ra thần sắc khó tin, không thể nghĩ ra được hắn có thánh kiếm và thánh giới.

- Quang minh sáo trang … ta rốt cuộc … trước khi chết có thể thấy được quang minh sáo trang tổ hợp … Lôi ân ngươi quả nhiên không đơn giản … vì đại lục vì hoà bình nhanh tiêu diệt tên ác ma đi …!

Ngạc nhiên nhất chính là quang minh giáo hoàng Ôn Tư, nhìn Diệp Phong trên người mạc quanh minh sáo trang, từ trong người lấy ra một huy chương có khắc quang minh nữ thần đưa cho Á sắt lâm rồi dặn dò:

- Á sắt lâm … ta không sống được nữa rồi … ngươi từ nhỏ đã sống tại giáo đình lại có danh vọng cực cao … sớm đã được liệt vào một trong những người kế thừa giáo hoàng, bây giờ ta chính thức chọn ngươi là người kế thừa chức vị giáo hoàng … vì hạnh phúc của giáo đồ … ngươi hãy cố gắng …

-

Cả đời được giáo đồ kính ngưỡng quang minh giáo hoàng Ôn Tư Khang Nạp Lợi, lúc sinh thời rốt cuộc cũng thấy được cái mà ông chờ đợi đã lâu là bộ quang minh sáo trang, dặn dò xong liền mỉm cười li thế.

(Tin buồn: Ôn Tư giáo hoàng đã được vô danh tử sĩ khai tử vào hồi 17h47’ tại chiến trường 4vn.)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook