Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 150: hầu tử miểu cự long,ngoan cường đích Ma tộc

Hằng Tâm

27/02/2013

Dưới ánh tịch dương, Tạp La Lợi bay ra khỏi Tư Nặc Nhĩ thành, lăng không nhìn quân địch đông đảo ở phương Nam, thoáng nhíu mày, trong lòng biết bằng binh lực hiện giờ của gã, muốn đi tiêu diệt quân địch, giết chết bốn ngàn pháo thủ, tuyệt đối là không thể, bất đắc dĩ phải để đoạ lạc thiên sứ và Hắc Ám ma long toàn bộ dừng lại, muốn đợi quân đội trong thành đến, khi ấy sẽ quét hết đám liên quân ngu ngốc kia!

“Tưởng rằng có địa tinh hoả pháo là không ngại gì tiến hành tàn phá? Các ngươi đội ngũ nhìn chỉnh tề nhưng chỉ là rác rưởi, đợi khi Ma tộc chúng ta đến, Bạo thực cự mà sẽ đem toàn bộ các ngươi xé xác, nuốt chửng, báo thù cho những chiến sĩ đã chết!”

Ma tộc đoạ lạc thiên sứ bình thường đều sử dụng trường thương, Tạp La Lợi thống lĩnh đệ thập Đoạ lạc thiên sứ đoàn, cùng với mười con Hắc Ám ma long trưởng thành dài hơn hai mươi thước, bay lên cao tránh khỏi đạn pháo bắn vào trong thành, nhìn về phía địch quân hung hăng cười lạnh. Theo đánh giá của gã, chỉ cần tiêu diệt pháo thủ của quân địch, binh lính của quân địch dù nhiều gấp đôi, cũng không có khả nămg là đối thủ của Ma tộc chiến sĩ cường hãn.

“Cái gì? Đột nhiên xuất hiện trên không trung rồi lại không dám tới, đây là đoạ lạc thiên sứ hung tàn mạnh mẽ sao? Chẳng để ta xem sự lợi hại của đám gia hoả này thế nào, bọn chúng đều là lũ khốn!” Phỉ Phỉ mắt thấy đám đoạ lạc thiên sứ đình chỉ tấn công, bay về phía nam, buồn bực chu mỏ than.

“Hắc hắc, có Hoả thương xạ thủ đoàn của Phỉ Phỉ đại tẩu ở đây, cấp cho bọn chúng trăm lá gan, chúng cũng không dám tới a!” Bàn tử Ai Đức đứng bên cạnh Phỉ Phỉ, nhân cơ hội vỗ mông ngựa.

“Hì hì, Ai Đức nói quá rồi!” Phỉ Phỉ liếc mắt nhìn Ai Đức nhẹ giọng cười duyên. Tinh linh mỹ nữ đan thuần này chính là thích Ai Đức gọi nàng là đại tẩu.

“Lời đồn không phải nói Ma tộc chiến sĩ hung dũng cường hãn, không màng sinh tử? Đám đoạ lạc thiên sứ này đột nhiên e ngại không dám tới, thật sự là làm mất hết thể diện của Ma tộc chiến sĩ bọn chúng!” Cát Lôi Tư nguyên soái nhìn đoạ lạc thiên sứ ở phía Bắc, có chút tiếc nuối không để cho chúng nếm được mùi lợi hại của Hoả thương.

“Ma tộc trong thành đã ra ngoài, nếu đoạ lạc thiên sứ không dám tới, chúng ta nên chủ động một chút! Á Sắt Lâm, mang kiếm sĩ quân đoàn của nàng theo ta!”

Bạo thực cự ma, hủ thực thụ ma, Hắc Ám tinh linh, Hắc ám mục yêu tứ chi bộ đội trong Tư Nặc Nhĩ thành, phẫn nộ rít gào lao ra cửa nam thành, Diệp Phong thấy thế lập tức phân phó tình phụ xinh đẹp, rồi triệu hoán ra Thánh Ma cự long hai đầu, xông về phía Đoạ lạc thiên sứ ở phương Bắc.

“Các kiếm sĩ, thời khắc rạng danh đã đến, tiêu diệt lũ Ma tộc tàn ác!” Á Sắt Lâm cầm kiếm bay lên không trung hô lớn. Nàng kích thích tinh thần Dực nhân chiến sĩ, theo sau Diệp Phong phóng đi.

Long Ưng kị sĩ đoàn chưa được thiết lập, kị sĩ đều ở lại Tinh Quang bình nguyên, tạm thời thay thế đội ngũ tuần tra chính thức. Đoàn trưởng Băng Sương kị sĩ đoàn tương lai Lạp Phỉ Nhĩ, cùng với bại hoại tinh linh Kiệt Nã Tư, mắt thấy đoàn trưởng đại nhân hành động, lập tức xuất lĩnh Bạch điêu xạ thủ đoàn, bay lên rồi nhanh chóng tiến công.

“Cự long hai đầu vảy đen? Chẳng lẽ Hắc Ám ma long chúng ta năm đó để lại?”

“Không đúng, nó còn có chút vảy trắng! Chuyện này là thế nào?”

Đoạ lạc thiên sứ Tạp La Lợi cùng mười con Hắc Ám ma long, mắt thấy nam phương là cự long hai đầu tiên phong vọt tới, tất cả đều lộ ra thần sắc hoài nghi, không giải thích được, đây là loại cự long gì. Nếu là Hắc Ám ma long nhất mạch, phía sau lại là Băng sương cự long còn nhỏ, tuyệt đối không có khả năng cùng nó hoà thuận ở chung!

“Không cần thiết, nếu còn chưa rõ bắt nó mà hỏi! Long kị sĩ tóc đen kia, hắn là thống lĩnh quân địch. Chúng ta trước tiên giết chết hắn, sau đó phối hợp với quân đội phía dưới giết hết pháo thủ. Khi ấy địch quân tất bại!”

Sát phạt đại chiến sắp bộc phát, Tạp La Lợi không thể nghĩ ra vấn đề cự long hai đầu, chỉ vào thanh niên Long kị sĩ giống như thống soái, đang đứng trên lưng cự long hai đầu, cao giọng gọi mười con Hắc Ám ma long cùng gã tấn công Diệp Phong. Đệ thập đoạ lạc thiên sứ đoàn cũng theo sát sau đó.

“Bối Khắc, Lạc Kì, tận lực né tránh Hắc Ám ma long, đưa ta đến phụ cận của tên chỉ huy đoạ lạc thiên sứ!” Lưu manh đoàn trưởng tiên phong đạp long tiến về phía trước, mắt thấy Tạp La Lợi và mười con Hắc Ám ma long tiến về phía hắn, lập tức âm thầm phân phó Thánh Ma, quay đầu quát: “Tiẻu Hắc, lập tức tới chỗ lão tử!”

“Chi!” tiếng khỉ kêu bén nhọn vang lên, phía sau Diệp Phong hơn hai mươi thước, Tiểu Hắc đang chễm chệ ngồi trên đỉnh đầu Lam Lam, giống như một đạo lưu tinh trong nháy mắt vọt tới đầu Thánh Ma, trong miệng gặm quả chuối vừa mới bóc vỏ!

“Trong lúc này, tiểu tử ngươi cư nhiên còn có công phu ăn chuối? Thấy mười con Hắc Ám ma long không, đánh rớt chúng cho lão tử!” Diệp Phong nhìn Tiểu Hắc tức giận cười mắng, phân phó nó đánh rơi mười con Hắc ám ma long đang lao tới.

“Long kị sĩ nhân loại, giao cự long hai đầu của ngươi, chúng ta cho ngươi chết sung sướng, nếu không sẽ đem ngươi làm thức ăn cho cự ma!”



Mười con Ma long bay tới cách Diệp Phong năm mươi thước, bắt đầu tản ra bao vây. Con lớn nhất há miệng hướng tới Diệp Phong rít gào, không để Diệp Phong và Thánh Ma vừa mới trưởng thành, thân dài bốn thước, vào trong mắt.

Song lúc này, Hắc Ám ma long đang rít gào, hoàn toàn không để ý hầu tử Tiểu Hắc đột nhiên như một tia chớp từ Thánh Ma phóng ra, trong nháy mắt nhảy tới đỉnh đầu nó. Chỉ nghe thấy một tiếng đánh trầm muộn vang lên, Hắc Ám ma long đang rít gào đột kêu thảm một tiếng, mất đi sự cân bằng, đại não mê muội, rơi xuống mặt đất, lâm vào hôn mê. Còn lưu manh hầu tử tập kích thành công, đã sớm trước khi nó rơi xuống quay trở về Thánh Ma.

“Không, không có khả năng! Một tiểu hầu tử sao lại có thể lợi hại vậy, trong nháy mắt đánh rớt một Hắc Ám ma long?” Tạp La Lợi và đoạ lạc thiên sứ, cùng với chín con Hắc Ám ma long khác, thậm chí dực nhân chiến sĩ ở phía nam và chiến sĩ Ma tộc phía dưới, chứng kiến tình hình lúc này, tất cả để lộ thần sắc khó có thể tin, chỉ có những người sớm biết hầu tử Tiểu Hắc biến thái là không để ý!

Ma tinh bị ma thú nuốt chửng lập tức hoà tan phân giải. Tiểu Hắc nuốt ma tinh đã rút ra kinh nghiệm, phát hiện nếu một lần nuốt quá nhiều, thân thể sẽ xuất hiện cảm giác muốn bộc phát, cho nên tiểu súc sanh này, đối với Hoả diễm linh viên ma tinh còn thừa của Diệp Phong, không có một lần hưởng thụ, mà là lần lượt nuốt dần.

Không ai biết ma thú không ngừng nuốt chửng ma tinh sẽ có kết quả gì. Diệp Phong chỉ biết là Tiểu Hắc thích ăn ma tinh, hơn nữa sau mỗi lần ăn lực lượng tăng mạnh, cho nên hắn thập phần vui vẻ đem ma tinh cấp cho Tiểu Hắc ăn. Bất quá với Linh viên ma tinh lần trước, hàng tốt này, hắn đã giữ lại một trăm linh một viên, để cho Mạn Nỗ Ai Nhĩ chế tạo vũ khí ma pháp nòng cốt, cấp cho Khải Đặc và Liệt Diễm kị sĩ đoàn!

Tiểu Hắc bây giờ, chính là tay đánh lén vương bài của lưu manh đoàn trưởng. Nó mặc dù không thể đối mặt với thiên quân vạn mã, nhưng đánh lén một cường giả trên mặt đất không chú ý đến nó, thật sự tuyệt đối là dễ như trở bàn tay!

“Hắc hắc, Lạc Kì ngươi xem, Tiểu Hắc lão đại thật là lợi hại! Một quyền đánh rơi Hắc Ám ma long lớn gấp năm lần chúng ta a! Bây giờ nhìn lại chúng ta thường xuyên bị hắn khi dễ, cũng không phải là quá mất mặt!”

Tiểu súc sanh Tiểu Hắc này, bình thường ỷ vào tốc độ và lực lượng bạo cường biến thái, không ít lần khi dễ Thánh Ma và Lam Lam trong lúc chơi đùa. Cuối cùng làm cho hai cự long đều phải tôn tiểu bất điểm này làm lão đại. Lúc này Bối Khắc nhìn nó đại phát hầu uy, lập tức cười lấy làm hãnh diện.

“Hừ hừ, dĩ nhiên, Tiểu Hắc lão đại có thể đánh ngã cả Lạc Kì ta, há lại không thể đánh ngã mỗi một con rồng lớn ngu ngốc?” Lạc Kì ma tính càng ngày càng có phẩm chất lưu manh, hung hăng cười ác.

Rõ ràng chỉ cần tiếp cận cuộc sống của đoàn trưởng lưu manh, đều khó tránh khỏi bị thói quen của hắn ảnh hưởng a!

“Tiểu Hắc, làm đúng rồi, tiếp tục đánh cho lão tử, đem toàn bộ Ma long này đánh rơi, trở về ngươi muốn ăn gì đều không thành vấn đề!” Diệp Phong nhìn bộ dạng giật mình của quân địch, ha ha cười to đắc ý, mở miệng hét lớn.

“Chi?!” Tiểu Hắc nghe tiếng hơi khựng lại, trong nháy mắt món quả tuyết lê màu đỏ do Lộ Lộ làm hiện ra trong đầu, cùng với gà nóng hổi của hương kì ải nhân, cổ họng nuốt nước miếng, hai mắt nhìn chằm chằm vào chín Hắc Ám ma long còn lại, chọn lựa mục tiêu kế tiếp.

“Đáng giận, nhân loại đáng chết! Dám xem thường Ma tộc chúng ta, đi tìm chết sao?” Tạp La Lợi và đoạ lạc thiên sứ, cùng với chín Hắc Ám ma long nghe Diệp Phong nói xong, lửa giận bốc cao ba trượng, sải cánh điên cuồng bay về phía Diệp Phong.

Tiểu Hắc thấy tình huóng này, kêu một tiếng khinh thường, nhanh chóng đánh về phía một Hắc Ám ma long. Diệp Phong thúc giục Thánh Ma, bay thẳng về phía đoạ lạc thiên sứ chỉ huy quan của quân địch!

“Các kiếm sĩ, vì chính nghĩa diệt trừ tà ác!” Á Sắt Lâm thống lĩnh Tuyết Lị và dực nhân kiếm sĩ khoảng cách gần nhất phía sau nàng, cao giọng xông vào đội ngũ đoạ lạc thiên sứ. Hắc, bạch thiên sứ trong không trung lập tức triển khai liều mạng chém giết, phóng nhãn nhìn bạch sắc vũ dực và hắc sắc vũ dực, ánh sáng chiếu qua lại trông vô cùng đẹp mắt!

Băng sương kị sĩ Lạp Phỉ Nhĩ, cưỡi rồng tiến nhập vào trong địch quân, tay nắm chặt Phương thiên hoạ kích, đâm khoanh, chém, điểm, chặt, cắt, liên tục huy vũ, các thức tuyệt chiêu tầng lớp bất tận, dũng mãnh không gì chống lại được!

Bại hoại tinh linh Kiệt Nã Tư thống lãnh Bạch điêu xạ thủ đoàn, không có bắt chước Lạp Phỉ Nhĩ dũng mãnh, chuyên chức lẫn lộn tại phía sau dực nhân kiếm sĩ, bắn tiễn trợ công, đánh cho đoạ lạc thiên sứ thêm kinh sợ, không ngừng nổi giận mắng.

Bạo thực cự ma, thân cao ba thước, toàn thân phủ một lớp lông dài màu xanh biếc, hình thái trông giống một con đại tinh tinh, nhưng đỉnh đầu có một cái sừng đen bén nhọn dài nửa thước, hơn nữa gần trên trán có một con mắt, huyết bồn lớn trong miệng che kín răng nanh và cái miệng đầy nước miếng tựa hồ không đóng lại. Chúng vì thân thể cao to nên thường dùng lang nha bổng để cận chiến.

Đoạ lạc mục yêu, thân cao một thước rưỡi, phần trên giống người, hạ thân lại giống hươu, da và lông tóc đều biến thành màu đen, lực lượng bạc nhược, nhưng chạy trốn như bay, trời sinh cảm giác lực với Hắc Ám nguyên tố siêu cường, là loại sử dụng Hắc Ám ma pháp cực mạnh của Ma tộc.

Hắc Ám tinh linh, vẻ ngoài tương tự như các chủng tinh linh ở Quang Minh đại lục, đồng dạng sinh ra nhiều tuấn nam mỹ nữ, phổ biến là tóc đen, ánh mắt sắc nhọn, thiện sử dụng cung tiễn. Tuy bọn họ trời sinh cũng có cảm ứng với Hắc Ám nguyên tố, nhưng so với đoạ lạc mục yêu thì kém hơn nhiều, nên thường đều chuyên chú vào tiễn thuật.

Hủ thực thụ ma, cao năm thước, toàn thân đen nhánh, y kháo để bàn giống như chương ngư, trên thân ngoại trừ có hai cành cây to làm nên cánh tay, còn có hơn mười cành cây nhỏ dài, linh hoạt mềm mại giống như xúc tu. Thân cây đều có lá màu đen, trong miệng có thể phun ra chất lỏng màu đen có tính hủ thực mãnh liệt.



Hắc Ám tinh linh Già Lặc thống lĩnh Hắc Ám tinh linh, Hủ thực thụ ma, Bạo thực cự ma, Đoạ lạc mục yêu, bốn binh chủng cường hãn toàn bộ tiến lên, điên cuồng lao thẳng về phía quân địch trên mặt đất!

Trải qua sự oanh tạc của pháo đạn độc khí, bây giờ chiến sĩ Ma tộc lao lên chỉ còn hơn mười vạn. Hơn nữa gia nông pháo vẫn oanh tạc bọn chúng như trước, nhưng cũng không làm yếu bớt sự tấn công của bọn chúng khi phẫn nộ nghĩ đến ý niệm trả thù trong đầu. Chúng vẫn cho rằng chỉ cần lao lên tiêu diệt pháo thủ, quân địch còn lại sẽ không phải là đối thủ của chiến sĩ Ma tộc cường hãn!

Hôm nay gia nông pháo của Tư Lược đoàn, đã có hai ngàn khẩu, phụ trách chỉ huy sa mạc pháo thủ là Khang Địch – Kì Qua Nhĩ, đệ đệ của Sa mạc tráng hán Thuỵ Ân. Khang Địch mắt thấy chiến sĩ Ma tộc lao ra khỏi thành, lập tức hạ lệnh Sa mạc pháo thủ ngắm chuẩn hậu phương quân địch, điên cuồng oanh tạc.

“Các huynh đệ, giết!” Bại hoại kị sĩ Khải Đặc, thấy bộ đội hoả pháo quay về phía hậu phương địch bắt đầu oanh tạc, lập tức bảo Liệt Diễm kị sĩ đoàn lấy ra tạc đạn đặc chế, hướng về phía địch quân đang triển khai lao đến. Đại địa kị sĩ đoàn, Lôi Đình đại đao đoàn, Hoả thương kị sĩ đoàn, Linh ngưu trung đội, Bạch lang trung đội, cự nhân trung đội, trừ hoả pháo bộ đội thì tất cả thành viên Tư Lược đoàn đều đánh tiên phong, lấy ra tạc đạn chuẩn bị nhắm vào bộ đội quân địch.

“Các tướng sĩ, nhớ kĩ nhiệm vụ của các ngươi. Vì vinh diệu của đế quốc, tiến lên!” Cát Lôi Tư nguyên soái mặc cương thiết trọng kỵ khải giáp, gọi ra lục giai hoả hệ ma thú Hoả diễm Độc giác thú đã theo gã nhiều năm, quay về chúng binh tướng của ba quân đoàn phía sau cao giọng hạ lệnh, kêu gào tiến lên phía trước!

“Tiến lên!”

“Tiến lên!”

Tiếng hô bộc phát tận trời xanh, ba mươi vạn binh tướng nhiệt huyết sôi trào, theo hàng ngũ đã chuẩn bị tốt từ trước, tản ra tiến lên, vây quanh địch quân, thực hiện việc ngăn chặn tất cả quân địch, để hoả pháo bộ đội tận tình oanh tạc, giảm bớt thương vong của nhiệm vụ trọng đại!

“Liên quân ô hợp tiến lên rồi! Các tướng sĩ, để cho đám ngu ngốc kia biết được sự lợi hại của chiến sĩ Ma tộc. Thắng lợi nhất định thuộc về Ma tộc chúng ta!” Hắc Ám tinh linh Già Lặc, mắt thấy quân địch triển khai cứng đối cứng, lập tức vung tay nâng cung lên, gọi to chiến sĩ Ma tộc, hướng về quân địch đột kích, muốn từ trung tâm xé rách đội ngũ quân địch, đi tiêu diệt pháo thủ phía sau!

“Oanh oanh…!”

Một loạt tiếng tạc đạn nổ mạnh vang lên, thành viên Tư Lược đoàn tiến lên, trong tay là tạc đạn đặc chế nhanh chóng ném ra, triển khai oanh tạc xuống chiến sĩ Ma tộc.

“Pháo đạn có thể dùng tay ném ra?”

Thành viên Tư Lược đoàn đột nhiên hành động làm cho Già Lặc và Ma tộc chiến sĩ hoảng sợ, dưới tình huống không thể tránh né, không ít Bạo thực cự ma ở phía trước bị phân thân toái cốt, kêu lên thảm thiết!

“Đáng chết, lũ giảo hoạt này! Ta mà nắm được các ngươi thì một cái xương đầu cũng không còn!” Một nhóm Bạo thực cự ma mắt thấy đồng bọn bị nổ chết, chỉ vào quân địch mắng to, điên cuồng tiến lên!

“Mẹ nó, tưởng rằng ỷ lại vào sức lực là hay ư? Lão tử giết ngươi với cách như vậy!” Đến phạm vi cận chiến, bại hoại kị sĩ Khải Đặc trừng mắt nhìn Bạo thực cự ma cười lạnh. Trọng trang kị sĩ triển khai đánh mạnh về phía đối phương.

Thuỵ Ân thống lĩnh đại địa kị sĩ đoàn đồng thời hình thành triển dực đại trận thứ hai, tiến về phía địch quân, hai đoàn kị sĩ như hai mũi dùi sắt cực lớn lao vào địch quân.

Ai Đức và Phỉ Phỉ thống lĩnh Lôi Đình đao khách và Hoả thương xạ thủ đoàn, phối hợp tiến lên. Đại đao yểm hộ, đạn bắn ra, thập phần ăn ý. Linh ngưu, Cự giải, Bạch lang, Cự nhân bốn trung đội chuyên chú tìm kiếm chỉ huy quan của quân địch.

“Già Lặc tướng quân, địch quân ở phía trước của bộ đội này, hình như với quá khứ có bất đồng. Trang bị và toạ kị tốt không nói, võ công của bọn chúng hoàn toàn cao vượt quá binh lính bình thường. Hơn nữa có hai kị sĩ đoàn hình thành hai cỗ trận thế kì quái thật mạnh đánh sâu vào, bạo thực cự ma liên tiếp không chống được. Cứ như vậy thì chúng ta sẽ bị mất đi cục thế, ngài mau nghĩ biện pháp đi!” Ma tộc chiến sĩ đi đầu, hoàn toàn bị thành viên Tư Lược đoàn dựa vào trang bị tốt, cùng với võ công cường hãn nhanh chóng đánh sâu vào. Tướng quân của Ma tộc đệ ngũ đoạ lạc mục yêu quân đoàn, Cổ Kha - Thước Đế, gọi đoạ lạc mục yêu trợ giúp cho các Ma tộc chiến sĩ phía trước, đồng thời phóng thích ma pháp phụ trợ, hướng về Già Lạc cách đó không xa mà kêu to!

Già Lạc nhìn tiền phương giống như sóng lớn, quân địch muốn vây quanh bọn họ, nhìn đoạ lạc thiên sứ trên bầu trời hiện có tình huống không ổn, lo lắng quát: “Mọi người đứng vững, vì hùng tâm tráng chí của Ma vương bệ hạ, chúng ta nhất định phải thắng, toàn lực đánh tới tiêu diệt pháo thủ quân địch!”

“Vì Ma vương bệ hạ, tiến lên!” Chiến sĩ Ma tộc nghe được lời kêu gọi của Già Lặc, nghĩ đến Hắc Ám đại ma vương vĩ đại của bọn họ, đấu chí đều nổi lên, điên cuồng hét lớn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook