Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 179: Lưu Manh Kiếm Tru Hắc Hùng, Hảo Tiếu Dữ Mỹ Đào Ly

Hằng Tâm

27/02/2013

Với hình thể của người, so sánh với bề ngoài của gấu, lần thứ hai tiến hóa Khắc Mễ Nhĩ biến trở lại vẻ ngoài của người, nhưng vẫn giữ lại lớp da hắc hùng cùng với cơ thể cường kiện bão mãn, hoàn toàn trở thành một cái nhân hùng tổng hợp thể!

‘Trời, lần thứ hai tiến hóa? Hắc hắc, có ý tứ, rất có ý tứ, Tác La Tư đại lục này thật sự là tràn ngập cổ quái...” Diệp Phong nghe xong Oánh khẩn cấp hô, nhìn Khắc Mễ Nhĩ hình thái lại biến hóa, trong đầu thú vị nghĩ, mỉm cười ngậm điếu thuốc đứng tại chỗ không có chạy trốn, rất muốn kiến thức thực lực của Khắc Mễ Nhĩ sau lần thứ hai tiến hóa!

“Uy, suất ca, ngươi như thế nào còn đứng bất động, nếu không trốn sẽ bị giết chết đó!!” Oánh mắt thấy Khắc Mễ Nhĩ tiến hóa lần thứ hai chấm dứt, Diệp Phong lại không chút nào có ý tứ chạy trốn, lập tức lo lắng thúc giục.

“Muốn chạy trốn? Đừng có nằm mơ, hôm nay hai người các ngươi đều phải chết!”

Khắc Mễ Nhĩ nghe Oánh nói xong, há mồm rống giận, dưới chân nhanh đuổi, thân hình như điện, mấy cái liền lách tới trước mặt Oánh đang muốn kéo Diệp Phong quay đầu, song quyền hạ xuống, sử ra thế công so với lần trước nhanh gấp mười lần, quyền ảnh dày đặc mạnh mẽ, giống như chim bay đầy trời, chặn giết tất cả đường lui của Diệp Phong. Chỉ nghe một trận tiếng quyền kích bang bang vang lên, Diệp Phong thân ảnh gầy gò, liền giống như diều đứt dây, bị đánh bay ngược lên, đánh vỡ bức tường sau quán rượu!

“Tên ngốc này, gọi hắn mau chạy, thì lại bất động, thật sự là muốn chết!” Oánh mắt thấy một trận quyền ảnh kinh người lóe ra, Diệp Phong bay ngược lại bị chôn vào bức tường phía sau quầy rượu, trong lòng kỳ quái nghĩ, nhấc chân vọt tới, tưởng muốn nhìn tình huống của Diệp Phong, ý đồ dẫn Diệp Phong đồng thời chạy trốn, dù sao Diệp Phong vừa mới cứu nàng một mạng!

“Ha ha ha, tiểu tiện nhân không cần nhìn, hắn bị ta đánh trúng hơn mười quyền, tuyệt đối không có khả năng còn sống, người với hắn cùng đi chết đi!”

Khắc Mễ Nhĩ đánh trúng hắc mao tiểu tử làm gã vô cùng tức giận rồi, nhìn hành vi của Oánh, đắc ý ha ha cười to, dưới chân nhanh chóng lẻn đến đối diện Oánh hai thước, song quyền trước người liên tục huy vũ, hiển xuất từng phiến quyền ảnh, còn mang theo kình phong, hướng Oánh đánh tới!

“Xong hết rồi...”Oánh mắt thấy Khắc Mễ Nhĩ nhanh chóng như thế vọt tới, nhìn quyền kình hung mãnh dày đặc của hắn, song chưởng tuyệt vọng hộ ở đầu, bi ai chờ đợi tử vong phủ xuống!

“Bang bang... Bang bang bang...” Khắc Mễ Nhĩ quyền ảnh giống như thiết chùy, toàn bộ đánh vào chỗ thiếu nữ mỹ lệ đứng, sinh ra một trận quyền kích hỗn loạn dày đặc âm thanh giống như âm thanh đá cứng vỡ nát. Đánh tới kình phong quanh mình bay loạn, bụi đát bay lên.

“Oa ha ha ha, tiểu tiện nhân thấp bé kia, tưởng rằng hắc mao tiểu tử có thể cứu ngươi sao? Thật con mẹ nó muốn chết, không chịu đầu hàng cho lão tử cưỡi, bây giờ bị giết thôi... ha ha...” Cát Tư mặc dù không nhìn thấy, nghe thấy tình huống giữa sân, nhưng tin rằng Oánh đã bị giết chết, mặc dù vẫn còn tiếc nuối chưa chơi qua nàng, bất quá vẫn như trước thập phần cao hứng!

“Cát Tư thiếu gia, cẩn thận phía trên, chạy mau!!!” Cát Tư đang còn cười, Khắc Mễ Nhĩ đột nhiên từ trong đám bụi đất thoát ra. Lo lắng hét to với hắn!

“Phía trên??” Cát Tư nghe vậy khó hiểu liền ngẩng đầu lên nhìn, vừa nhìn lên. Nhất thời hai mắt trợn tròn, lộ ra thần sắc hoảng sợ. Xoay người muốn chạy trốn!



“Ngu ngốc, bây giờ mới muốn chạy đã muộn rồi!”

Phía trên Cát Tư, Diệp Phong, trước đó bị tảng đá đè lên, lúc này cánh tay trái đang ôm lục phát thiếu nữ Oánh, tay phải cầm Quang Minh thánh kiếm, hắn vẫn giấu ở sau áo choàng, từ trên không nhìn Cát Tư cười lạnh, vận kình gia tốc, sử ra “Thiên kiếm quyết” đệ nhất thức “Vô ảnh đoạn hồn”, giống như quỷ mỵ, trong nháy mắt hoa xuất một mảng kiếm ảnh, lách tới trước Cát Tư!

Từng trận tiếng thân thể vỡ tan vang lên, quý tộc ác thiểu man hoành bá đạo, dưới tuyệt chiêu kiếm của đại lưu manh, bị chặt đứt phân thi, mạng bay về nơi nghỉ!

“Hảo, thật là lợi hại, bản lãnh sử dụng kiếm của ngươi thật là lợi hại a...” Oánh y tựa ở trong cánh tay Diệp Phong, giật mình nhìn tàn chi của Cát Tư trên mặt đất, quay đầu khó tin nhìn Diệp Phong hâm mộ, ngẫm lại Diệp Phong vừa mới khi nàng sắp bị oanh sát, đột nhiên từ đám đá thoát ra, ôm nàng tránh khỏi công kích, lại tới tuyệt chiêu thần kỳ tru sát Cát Tư ghê tởm, trong tâm đối với thực lực của Diệp Phong có thể nói là bội phục đến cực điểm!

‘Kiếm thuật thật đáng sợ, hắn cư nhiên có thể giết chết Cát Tư thiếu gia, chẳng lẽ không sợ công tước đại nhân tức giận sao?’ Vài tên binh lính ngã xuống đất trọng thương chưa chết, mắt thấy Diệp Phong trong nháy mắt huy kiếm giết chết Cát Tư, tất cả đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.

“Tạp toái, ta phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!!” Khắc Mễ Nhĩ tận mắt nhìn thấy thiếu gia của Mã Luân Địch công tước chết ở trong thành của gã, ngẫm lại hậu quả của công tước đại nhân tức giận, cực độ tức giận chỉ vào Diệp Phong quát lớn, dưới chân nhanh chóng di động, lại hướng Diệp Phong vọt tới!

“Bầm thây vạn đoạn? Hừ, ta muốn nhìn xem hôm nay là ai đem ai bầm thây!” Diệp Phong buông thiếu nữ mỹ lệ trong lòng ra, tùy ý lui về sau, hai mắt nhìn tới Khắc Mễ Nhĩ tìm kiếm sơ hở, trong miệng khinh thường cười lạnh.

Bởi vì vừa mới phân thần kinh thường, bị Khắc Mễ Nhĩ tốc độ bạo tăng đánh trúng, mặc dù có chánh ma chân khí thâm hậu hộ thể, nhưng vẫn như trước bị đánh rất đau, tâm trạng tức giận động sát khí , không chuẩn bị bỏ qua địch nhân, đề cho bọn họ ngày sau tìm mình gây phiền toái!

“Tạp toái vô tri, cho ngươi kiến thức lợi hại của ta, Cuồng Hùng Phong Bạo quyền!”

Khắc Mễ Nhĩ nghe Diệp Phong khinh thường cười lạnh, trong lòng tức giận hơn, miệng trầm thanh gầm lên, song chưởng trước ngực huy vũ cực nhanh, quyền kình gào thét dày đặc, dưới tình huống hướng hắn vọt tới, giống như cuồng phong bạo vũ, tạp hướng Diệp Phong, muốn đem Diệp Phong đánh đến nát bấy!

“Tốc độ cùng lực lượng có thể tính là nhất lưu, đáng tiếc chiêu thức quá đơn giản, không biết biến hóa, xem ta tống ngươi đi cùng tên ngu ngốc mới chết làm bạn!” Diệp Phong đối mặt với quyền thế như cuồng phong bạo vũ của Mễ Khắc Nhĩ, phát hiện trong chiêu thức có chính sơ hở. Đối với người khác mà nói đối mặt với sơ hở này có lẽ không làm được gì, nhưng đối với Diệp Phong mà nói, sơ hở này cũng đủ để hắn giết chết Khắc Mễ Nhĩ.

Bởi vật hắn phát ra một trận cười lạnh khinh thường, tiêu sái đứng tại chỗ không động, Quanh Minh thánh kiếm tay phải “Bá ... bá... bá...” trước người liên tục huy vũ chín phiến bạch mang quang mạc, đẩu tí chấn kiếm, đâm ra kiếm khí màu trắng liên miên không dứt, lấy chín sơ hở của Khắc Mễ Nhĩ làm trung tâm, cùng quyền ảnh hoa lệ vô cùng triển khai va chạm lớn!

“Phốc phốc phốc...”

Thanh âm va chạm dày đặc không ngừng vang lên, hai người trác y quanh mình, cát bụi bay tứ tung, tình cảnh rất là kinh người, theo quyền ảnh cùng kiếm khí từ từ tiêu tán, chỉ nghe một trận kêu thảm thiết truyền ra, Khắc Mễ Nhĩ phốc thông một tiếng ngã xuống đất, tứ chi bị cắt thành nhiều đoạn, rơi trên mặt đất, chỉ còn một cái thân thể không có tứ chi, té trên mặt đất rên rỉ khó có thể tin!



‘Thật mạnh, quá lợi hại rồi, hắn cư nhiên có thể đánh bại Khắc Mễ Nhĩ dễ dàng như vậy...... nếu như bái hắn làm thầy, ta nhất định sẽ trở nên càng mạnh ... hì hì, cứ quyết định như vậy đi!’ Thiếu nữ mỹ lệ Oánh, tận mắt nhìn thấy Diệp Phong đánh cho Khắc Mễ Nhĩ tàn phế, đối với thực lực của hắn vừa bội phục vừa hâm mộ, trong tâm hoan hỉ hình thành ý niệm bái sư trong đầu.

“Ha, thế nào, đại ngốc hùng, hai người chúng ta rốt cuộc ai vô tri a??” Diệp Phong đi tới trước thân hình tàn phế của Khắc Mễ Nhĩ, chân phải hung hăng giẫm lên ngực trái của gã, cúi đầu nhìn gã cười xấu hỏi.

Khắc Mễ Nhĩ vết thương tứ chi bị chặt đứt đang không ngừng chảy máu, đau đến gã cơ hồ sắp mất đi tri giác, mắt thấy Diệp Phong cao ngạo cười xấu xa, khó có thể tin tuyệt chiêu của mình lại bị dễ dàng đồng thời phá giải. Gã trong lòng oa hỏa, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, trừng mắt nhìn Diệp Phong tức giận mắng: “Tạp toái đáng chết, cho dù ta hôm nay giết không được ngươi, Khố Lạp Mã đế quốc chúng ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

“Tên vương bát đản nhà ngươi,đừng đem cái gì đế quốc chó má ra dọa lão tử, cùng thiếu gia ngốc của ngươi đi chết đi!” Diệp Phong khó chịu nhìn Khắc Mễ Nhĩ mắng to, dưới chân dùng lực ép xuống, tức thì làm vỡ nát trái tim Khắc Mễ Nhĩ, đem tên Hắc Hùng dị năng này hoàn toàn giải quyết!

“Hắn giết Khắc Mễ Nhĩ thành chủ rồi? Người mau tới, người mau tới a, Khắc Mễ Nhĩ thành chủ bị giết rồi!” Vài tên binh lính trọng thương chưa chết, thấy Khắc Mễ Nhĩ thành chủ, bị cái hắc phát thanh niên tuyệt chiêu quỷ dị kinh khủng giết chết, lập tức khẩn trương hò hét ra bên ngoài.

“Không xong, chúng ta đi mau, ngươi giết Cát Tư cùng Khắc Mễ Nhĩ, Khố Lạp Mã đế quốc nhất định sẽ truy nã chúng ta!” Thiếu nữ mỹ lệ Oánh trong lòng chính đang có chủ ý bái sư, nghe xong binh lính la hét, đột nhiên bừng tỉnh hậu quả Diệp Phong giết chết hai đại nhân vật, tiến lên lôi kéo hắn muốn bỏ chạy.

“Gấp cái gì, trước tiên chờ ta lấy chiến lợi phẩm rồi hãy nói!” Diệp Phong vung tay thoát khỏi thiếu nữ mỹ lệ lôi kéo, tại trên người Khắc Mễ Nhĩ lật qua lật lại, tìm ra một cái thủy tinh tạp cổ quái, cùng với một ít kim tệ cổ quái, lại đi tới trên người Cát Tư lấy ra hai cái thủy tinh tạp lớn, trong miệng nghi hoặc mắng: “Mẹ nó, kim tệ của địa phương này cùng chúng ta khác biệt quá lớn, thủy tinh tạp này để làm gì đây? Để tiền sao?!”

“Trời ạ, ngươi quả thực còn tham tài hơn ta, bây giờ là lúc nào rồi, chạy mau a!” Oánh dở khóc dở cười lại tới kéo Diệp Phong, muốn chạy trốn.

Khắc Mễ Nhĩ đối với bộ hạ yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc, bình thường đối với mệnh lệnh của gã, đều tuyệt đối tuân thủ không dám có chút vi phạm. Dựa theo mệnh lệnh của gã, lần này tới bắt nữ đạo tặc, bộ hạ còn lại của gã đều nghiêm thủ trước quán rượu , không có mệnh lệnh của gã, không dám tự tiện tiến vào quán rượu.

Bất quá hiện tại binh lính đóng ở bên ngoài, nghe thấy tiếng la bên trong Khắc Mễ Nhĩ thành chủ bị giết, đều không ngừng được giật mình hướng quán rượu phóng đi, khó có thể tin Khắc Mễ Nhĩ thành chủ cường đại của bọn họ lại bị giết chết. Đám người vây xem quanh tửu quán thấy thế cũng đi theo hướng quán rượu vào, muốn nhìn tình huống bên trong!

“Nhanh, chính là cái hắc phát tiểu tử kia giết Khắc Mễ Nhĩ thành chủ, mọi người nhanh bắt hắn!” Vài tên binh lính trọng thương dưới đất, chỉ vào Diệp Phong, đối với binh lính vừa tiến vào quán rượu cao giọng hô hoán.

“Không xong, chạy mau!” Oánh nhìn binh lính tiến tới, lôi kéo Diệp Phong hướng của sau quán rượu vọt tới. Việc chính đã được giải quyết, lấy hết kim tệ, Diệp Phong cũng không cùng bọn tiểu lâu la này dây dưa, buồn cười đi theo thiếu nữ mỹ lệ hướng ra ngoài chạy trốn!

Không có cường giả như Khắc Mễ Nhĩ, binh lính bình thường căn bản không cách nào ngăn cản Thảo Chi dị năng của Oánh, dưới sự mở đường của lục thảo quỷ dị, hai người thuận lợi lao ra quán rượu, hướng ngoài thành chạy đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook