Chương 622: Ám sát
Dạ Độc Túy
22/03/2013
"Ôi, hoàn hảo là Trí Thâm có gọi tới mười tiểu thư cho chúng ta chơi đùa ở trên núi, nếu không, thật sự là buồn chết. Đối với ba người phụ nữ của chúng ta, ta cũng đã phiền muốn chết rồi."Thập nhị đệ Hợi Trư nói.
Ngọ Mã nhỏ giọng nói:" Thập nhị đệ, ngươi ngàn vạn lần đừng cho các nàng nghe được, bằng không các nàng sẽ không để yên cho ngươi đâu."
Hợi Trư vừa cười vừa nói:" Thất ca, ngươi sợ cái gì? Hiện tại các nàng nhất định là đang chơi đùa trên giường mới tiểu tử Huyền Môn!"
Trần Thiên Minh nghe đến đây, đã biết trên trong là hai ác nhân, bản thân có thể động thủ. Vì vậy, hắn liền sửa sang lại quần áo rồi ngõ cửa.
"Người nào?" Ngọ Mã thấy có người gõ cửa, vội vàng hỏi.
"Chưởng môn bảo tôi đến đưa bữa ăn khuya." Trần Thiên Minh đem thanh âm ép xuống.
Hợi Trư nói:" Hôm nay Trí Thâm đưa bữa khuya sớm vậy, thiệt là." Nói xong, hắn đi tới mở cửa ra. "Di! Ta sao chưa từng thấy người? Đồ ăn khuya của ngươi đâu?" Hợi Trư kỳ quái hỏi Trần Thiên Minh.
"Bữa khuya ở chỗ này." Trần Thiên Minh vừa nói vừa đánh nhanh ra một chưởng vào người Hợi Trư, chưởng phong mạnh mẽ đánh vào ngực Hợi Trư, đánh hắn bay đi.
"Thập nhị đệ, chuyện gì xảy ra?" Ngọ Mã phát hiện Hợi Trư hướng hắn bay tới, vội vàng hỏi.
Trần Thiên Minh đồng thời hướng Ngọ Mã bên kia bay tới, đánh ra hai đạo chân khí hướng Ngọ Mã, sau khi bị chân khí của Trần Thiên Minh đánh trúng người, hai người bon họ đều ngã trên mặt đất.
"Ngươi, ngươi là ai?" Hợi Trư nhìn Trần Thiên Minh nói.
"Hắc hắc, người giết ngươi." Trần Thiên Minh không cùng bọn họ nhiều lời, đánh ra hai chưởng, trực tiếp giết chết Hợi Trư cùng Ngọ Mã. Kỳ thật với võ công của Hợi Trư cùng Ngọ Mã có thể ngăn cản Trần Thiên Minh một chút, nhưng Trần Thiên Minh là đánh lén, thừa dịp Hợi Trư không chú ý mà ám toán Hợi Trư. Mà Ngọ Mã vừa mới đỡ được Hợi Trư, cũng bị Trần Thiên Minh Minh đánh trúng, hai người bọn họ cứ như vậy mà xong đời.
Trần Thiên Minh thấy Hợi Trư cùng Ngọ Mã đã chết, liền thổi tắt đèn trong phòng bọn họ, sau đó đóng cửa lại, tiếp tục bay đi. Khai hắn đi tới một chỗ rẽ, liền phát hiện có người đang canh gác, xem trang phục thì không phải là người trong Huyền Môn, có thể là người vừa vào Huyền Môn.
Trần Thiên Minh lấy ra một thanh đao sắc bén, đây là Tang Đạt kiệt tặng cho hắn lúc từ tây bộ trở về, nghe nói là một thanh đao nổi dang của sư phó giáo hoàng sử dụng, vô cùng sắc bén, lần này Trần Thiên Minh cũng mang theo nó.
Hắn nhẹ nhàng đi tới bên cạnh người kia, người nọ cũngphát hiện Trần Thiên Minh đi tới, hắn kêu lên:" Là ai?"
"Ta, chưởng môn kêu ta tới thay ngươi, hắn nói ngươi khổ cực nhiều, cho ngươi qua bên kia chơi tiểu thư." Trần Thiên Minh dâm đãng nói.
Mà người nọ thấy Trần Thiên Minh mặc quần áo huyền Môn, lại còn nghe thấy Trần Thiên Minh nói đi chơi tiểu thư sảng khoái một chút, thì nghĩ làm Thiên Minh là người một nhà, hắn vừa cười vừa nói:" Ngươi có phải hay không là vừa mới sảng khoái xong mới lại đây?"
"Đúng vậy? Ngươi như thế nào biết?" Trần Thiên Minh hỏi ngược lại.
"Ha ha, nhìn bộ dáng dâm đãng của ngươi là ta biết." Người nọ vừa cười vừa nói.
Trần Thiên Minh cười đi tới bên cạnh người nọ, hắn vung tay lên, một đao trực tiếp cắt đứt yết hầu của hắn, tên kia ngay cả la cũng không kịp la lên một tiếng đã chết. Trần Thiên Minh kéo hắn tới một góc tường, sao đó tiếp tục đi vào bên trong. Hiện tại nhiều nhất cũng chỉ mới qua hai ba mươi phút, hắn nghĩ tới còn hơn nữa giờ, thừa dịp không có kinh động đến bọn Trí Thâm, Trần Thiên Minh muốn giết thêm vài người.
Phía trước là nơi trước kia tiểu Ny sống, hiện tại đèn còn đang dáng, xem ra là có người ở bên trong, Trần Thiên Minh đi tới bên cạnh cửa, không nghe thấy có người nói chuyện.
Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa ra, không có phát hiện người nào. Chẳng lẽ là ở bên trong? Nghĩ vậy, Trần Thiên Minh liền cất bước đi vào bên trong.
"Là ai tới?" Bên trong truyền đến giọng của một nữ nhân, âm thanh làm rung động lòng người, làm cho người ta có chút tưởng niệm.
"Là chưởng môn phái tôi tới." Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói. Nếu đã bị người ta phát hiện, vậy nói Trí Thâm phái mính tới là được.
"Ôi, nghĩ không ra Trí Thâm thật sự phái người tới, ngươi vào đi, để ta xem một chút bộ dáng của ngươi như thế nào, ngươi nếu như rất xấu lập tức cút ra ngoài." Nữ nhân bên trong nói.
Trần Thiên Minh đi vào, phát hiện bên trong, trên giường có một nữ nhân ở trần nữa thân đang nằm, nữ nhân này không có mặc áo, chỉ có một cái áo ngực màu đỏ, có thể thấy được bả vai, cùng bộ ngực trắng nộn, cái váy ngắn cũng bị kéo lên tới trên mông, bên trong là nội khố màu đen hình chữ T, còn có thể nhìn thấy vài ngọn cỏ ở phía dưới.
Nữ nhân này thật là dâm đãng, gọi người khác tiến vào còn không mặc quần áo vào, bộ ngực cũng thật ghê gớm, nữ nhân này nhìn như ba mươi tuổi, môt đôi mị nhãn đang nhìn thẳng vào bản thân, đôi mi thanh tú, nhìn rất xinh đẹp. Trần Thiên Minh nuốt nước miếng, hình như so với Hoàng Na, Đình tỷ còn quyến rũ hơn.
"Tiểu suất ca, ngươi nhanh lên lại đây một chút." Nằm trên giường chính là lão Tứ Mão Thỏ, nàng phát hiện người mà Trí Thâm phái tới cho mình rất là đẹp trai, không khỏi cao hứng mà lung lay bộ ngực đầy đặn một chút.
Trần Thiên Minh nghe Mão Thỏ gọi chính như vậy. Liền hướng bên trong đi vào, chỉ cần hắn đi tới bên cạnh Mão Thỏ liền giết nàng.
"Chờ một chút." Mão Thỏ đột nhiên kêu lên, Trần Thiên Minh vừa nghe Mão Thỏ kêu đợi, tâm lý cả kinh, chẳng lẽ nàng đã phát hiện bản thân là giả mạo sao? Nếu như nàng hiện tại la lnớ lên, chắc chắn sẽ dẫn người khác tới, phòng bên cạnh là phòng của Trí Tĩnh trước kia. "Chuyện gì?" Trần Thiên Minh đem nội lực toàn thân dồn vào bàn tay, nếu như Mão Thỏ la lên, hắn lập tức giết chết Mão Thỏ, có thể giết ba người xem như không tệ.
"Suất ca, ngươi trước hết cởi quần áo của mình ra đi, cho ta xem ngươi một chút." Mão Thỏ dâm cười.
"Kêu ta thoát y ở ngay chỗ này sao, như vậy rất xấu hổ." Trần Thiên Minh cố ý đỏ mặt cúi đầu.
"Hi hi, suất ca, ngươi chưa từng chơi nữ nhân sao?" Mão Thỏ thấy Trần Thiên Minh thẹn thùng như vậy, cao hứng muốn chết, chẳng lẽ mình lại nhặt được một xử nam sao?
Trần Thiên Minh lắc đầu nói:" Ta không có, chưởng môn bảo ta lại đây, ta vừa sợ hãi lại vừa muốn."
"Suất ca, ngươi muốn tỷ tỷ sao?" Mão Thỏ vừa nói vừa giật cái áo ngực màu hồng ra, làm lộ ra viên cầu làm cho người ta gây người.
"Muốn, ta rất muốn." Trần Thiên Minh liều mạng gật đầu.
"Vậy ngươi nhanh cởi quần ra đi." Mão Thỏ hưng phấn nói, nàng nghe Trần Thiên Minh nói hắn vẫn còn là xử nam, nàng thì có tâm lý chơi đùa Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh cảm thấy khó khăn khi bản thân lại cởi quần trước mặt một bà già:" Cái này, cái này không được!"
"Sợ cái gì? Cởi nhanh lên cho tỷ tỷ xem, một hồi tỷ tỷ cho ngươi sờ phía trên ta, còn cho ngươi chơi đùa phía dưới ta, ngươi cởi nhanh lên đi!" Mão Thỏ vừa nói vừa vuốt ve phía dưới mình. Nàng là một nữ nhân vô cùng dâm đãng, mỗi đêm đều phải chơi đùa một chút mới được, hưng phấn nhất chính là cùng với mấy người nam nhân chơi đùa mới mình.
Trần Thiên Minh suy nghĩ một chút, cảm thấy bản thân chỉ có cởi quần áo ra mới có thể tới gần Mão Thỏ, dù sao một lát giết nàng rồi mặc quần áo vào, như vậy bản thân còn có thể giết thêm hai người, tốt nhất là bản thân gặp được Trí Thâm trực tiếp giết chết hắn. Nghĩ tới đây, hắn chậm rãi cởi quần áo của mình ra, khi hắn cởi đến nội khố phía dưới ra, hắn liền dừng lại đỏ mặt nói:" Tỷ tỷ, ta không dám cởi ra, hay là ta qua bên đó, ngươi giúp ta cởi ra có được hay không?" Nói xong, Trần Thiên Minh lại cố ý cúi đầu.
Mão Thỏ thấy Trần Thiên Minh thẹn thùng như vậy, tâm lý lại càng cao hứng, nàng gật đầu nói:" Được, tiểu suất ca, ngươi qua đây nhanh lên một chút, tỷ tỷ cởi giúp ngươi."
Nghe vậy, Trần Thiên Minh cúi đầu đi tới bên người Mão Thỏ. Mão Thỏ hưng phấn nói:" Tiểu suất ca, ngươi giúp ta sờ phía trên." Nói xong, nàng cố gắng ưỡn bộ ngực cao vút của mình lên.
Trần Thiên Minh duỗi tay ra dùng sức nhéo lên bộ ngực sữa của Mão Thỏ Mão.
"A! Thật là sảng khoái, tiểu suất ca, ngươi sờ mạnh thêm một chút." Mão Thỏ vừa nói vừa lấy tay sờ vuốt phía dưới của Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh thừa dịp Mão Thỏ rên rỉ, lập tức điểm vào tử huyệt của Mão Thỏ. "Ngươi." Mão Thỏ nói một chữ gục đầu chết.
Để cho bản thân chịu thiệt, bị nàng mò phía dưới, hoàn hảo là cách quần. Trần Thiên Minh đem Mão Thỏ đặt lên giường, sau đó dùng chăn đắp lên cho nàng.
"Tứ tỷ." Từ bên ngoài đi vào một mỹ nữ, mỹ nữ này mặc một cái khố màu đen, da tay có vẻ trắng noãn mềm mại. Bộ ngực đầy đặn cao cao, lộ ra nhũ câu thật sâu, mơ hồ có thể nhìn thấy đầu vú tròn tròn, xem bộ dáng của nàng là không có mang áo ngực. Đúng là một con dâm phụ, Trần Thiên Minh trong lòng mắng, bất quá, hắn đã chuẩn bị giết chết mỹ nữ trước mặt này, như vậy mười hai ác nhân liền chết đi bốn người, còn lại dễ đối phó hơn.
"Tứ tỷ chuyện gì xảy ra vậy? Thu được một nam nhân đẹp trai như vậy, cũng không cho thập muội chơi đùa cùng." Mỹ nữ kia dậm chân oán hận nói, nuế như không phải nghe được lời nói như vậy của nàng, Trần Thiên Minh còn tưởng rằng nhìn thấy là tiểu muội muội đáng yêu là bên. "Tứ tỷ của ta làm sao vậy?" Mỹ nữ kia liền hỏi Trần Thiên Minh. Xem ra nàng là Dậu Kê đứng hàng thứ mười.
"Tỷ tỷ đã bị ta làm cho ngất đi." Trần Thiên Minh tương kế tựu kế, đối phó với dâm phụ chỉ có dùng biện pháp này là hữu dụng nhất. Hắn vừa nói vừa nhìn vào phía dưới mình một chút, sau đó lại nhìn bộ ngực sữa cao vút của Dậu Kê.
"Gì? Ngươi có thể làm cho tứ tỷ ngất đi, ngươi lợi hại như vậy sao?" Dậu Kê có chút giật mình, nàng biết năng lực trên giường của tứ tỳ, mà Trần Thiên Minh có thể làm cho nàng ngất đi, vậy nói rõ là công phu trên giường của Trần Thiên Minh so với Tứ tỷ lợi hại hơn. Dậu Kê nhìn thấy Trần Thiên Minh chỉ có một cái nội khố, nàng cũng tin Trần Thiên Minh nói.
Trần Thiên Minh gật đầu nói:" Đúng vậy, ta đang chơi nàng vào lúc quan trọng, nàng liền ngất đi, làm hại ta hiện tại cảm thấy khó chịu." Nói xong, Trần Thiên Minh làm như muốn đem quần áo cởi ra mặc vào.
Dậu Kê cao hứng nói:" Suất ca, ta giúp ngươi, bảo đảm ngươi không cảm thấy khó chịu nữa, có được hay không?" Nói xong, nàng cố ý đem quần áo mình cởi ra, làm lộ ra thân thề. Đối với việc nàng không có mặc áo ngực, Trần Thiên Minh giống như là đang rất hưng phấn. Đúng là dâm phụ, bên trong cũng không có mặc nội y, Trần Thiên Minh thầm mắng trong lòng.
"Tỷ tỷ, ta muốn." Trần Thiên Minh vừa nói vừa ra vẻ kích động mà lao tới, giống như muốn đem Dậu Kê ôm lên giường mà làm.
"Đến đây, ta cũng muốn." Dậu Kê dâm đãng kêu lên. Nhìn thấy nam nhân đẹp trai như vậy, tại Huyền Môn đúng là hiếm thấy, nếu như không chơi đùa thật đã đúng là có lỗi với bản thân, nếu như để tứ tỷ tỉnh lại nàng chắc chắn sẽ không để cho các nàng chơi.
Trần Thiên Minh vọt tới bên người Dậu Kê, tay phải đánh ra một chưởng, làm cho Dậu Kê ngã trên mặt đất.
Dậu Kê phun ra một ngụm máu tươi, kinh ngạc nhìn Trần Thiên Minh nói:" Ngươi là ai?"
"Người giết ngươi." Nói xong, Trần Thiên Minh liền giết chết nàng. Sau khi giết chết Dậu Kê, Trần Thiên Minh vội vàng mặc quần áo của mình vào, tiếp theo ôm Dậu Kê lên giường dùng chăn đắp lại, rồi đóng cửa rời đi.
Trần Thiên Minh nhìn thời gian một chút, còn có năm phút nữa bọn người Chung Hướng Lượng sẽ xông vào, bản thân không biết có thể giết chết một người nữa hay không.
Đi tới phía trước, Trần Thiên Minh nhìn thấy một người ôm một nữ nhân đang vừa sờ vừa hôn phía sau đại thụ, nhìn bộ dáng hình như không thể đợi được nữa.
"Đại gia, chúng ta vào trong phòng chơi đùa đi, nơi này lạnh lắm." Nữ nhân kia thấp giọng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.