Lưu Manh Lão Sư

Chương 654: Bắt được Lạp Đạt

Dạ Độc Túy

22/03/2013



Trần Thiên Minh giết hai nam nhân nước ngoài, sau đó đem bọn họ đỡ thành hình dạng giống như đang xem TV, sau đó tiếp tục hướng lầu một điều tra.

Mở ra căn phòng thứ nhất, bên trong không có ai, Trần Thiên Minh không thể làm gì khác hơn là tiếp tục hướng bên trong tìm kiếm, hắn bây giờ có chút lo lắng nếu như Tra Đức không nói thật, vậy bọn họ tới nơi này chính là vô ích. Có điều là vừa ở trong nhà kho thấy được mộc thi sát thủ, Trần Thiên Minh phỏng chừng Tra Đức nói cũng giả không được bao nhiêu, bây giờ chủ yếu là tìm ra Lạp Đạt .

Tìm tầng thứ nhất xong, Trần Thiên Minh phát hiện trong đó có một gian phòng có một người, có điều là thừa dịp hắn ngủ, Trần Thiên Minh trực tiếp đem hắn điểm hôn mê.

"Đình tỷ, Tiểu Tô mọi người ở tầng mấy?" Trần Thiên Minh bóp tai nghe một chút nhỏ giọng nói.

"Chị ở tầng hai." Đình tỷ nói.

"Em ở tầng ba." Tiểu Tô cũng nhỏ giọng nói.

Trần Thiên Minh nghe xong nói: "Tôi bây giờ lên tầng bốn, các người cẩn thận một chút." Nói xong hắn hướng tầng trên mà bay lên đi, bây giờ Trần Thiên Minh tựa như một cái khí cầu tràn ngập khí nóng không ngừng mà đi lên trên, trong quá trình bay lên, hắn không ngừng biến hóa thân hình bay lên tầng bốn .

Tới tầng bốn ròi, Trần Thiên Minh liền thấy phía trước có một gian phòng có ngọn đèn yếu ớt, tuy rằng ngọn đèn từ cạnh cửa lộ ra một chút nhưng Trần Thiên Minh vẫn là thấy. Bên trong có người? Trần Thiên Minh ở trong lòng âm thầm nghĩ.

Hắn đi tới cạnh cửa dùng lỗ tai dán sát vào cửa, cẩn thận nghe một chút nhưng không có nghe được bên trong có cái âm thanh gì. Vì vậy hắn móc ra từ trong túi một thanh sắt nhỏ nhẹ nhàng mà xuyên vào. Trần Thiên Minh muốn mở rộng cửa liền chạy ào vào, nếu như bên trong có người, có thể lập tức chế ngự hắn.

Cửa chậm rãi bị xoay mở, Trần Thiên Minh mạnh mẽ nhảy vào bên trong chạy ào tới. Sau khi chạy ào đi vào, hắn thấy được người ở bên trong chính là Lạp Đạt ngồi xếp bằng trên giường luyện công.

Một trận âm phong thổi qua, Lạp Đạt mở mắt thấy Trần Thiên Minh, hắn kinh ngạc nói: "Mày mày là Trần Thiên Minh!" Lời còn chưa dứt, Lạp Đạt đã giơ mạnh chưởng lên muốn đánh nhau với Trần Thiên Minh.

Nhưng nội lực bây giờ của hắn cùng Trần Thiên Minh kém quá xa, khi hắn đánh ra chưởng phong thì hắn đã bị chân khí của Trần Thiên Minh đánh ngã ở trên giường. Trần Thiên Minh vừa ra một chưởng đã đem Lạp Đạt đánh cho phun ra máu.

Trần Thiên Minh căm thù Lạp Đạt, cũng không cùng Lạp Đạt khách khí, hắn lại ra một chưởng trực tiếp đem võ công của Lạp Đạt phế đi.

"Mày mày phế đi võ công của tao?" Lạp Đạt mở to hai mắt không thể tin được Trần Thiên Minh sẽ làm như vậy, nhưng sự thực chính là như vậy, Trần Thiên Minh đã đem võ công của hắn phế đi rồi.

"Lạp Đạt mày làm nhiều việc ác, tao không giết đã tính là mạng mày lớn rồi." Trần Thiên Minh âm trầm cười, hắn đem Lạp Đạt kéo lên, tiếp đó ấn tai nghe một cái nhỏ giọng nói :"Đình tỷ, Tiểu Tô, tôi đã bắt được Lạp Đạt ở gian phòng tầng bốn, các người qua đây nhanh lên một chút." Nói xong đem Lạp Đạt ném ra ngoài.

Lạp Đạt lớn tiếng nói: "Bọn mày bắt được tao, bọn mày cũng trốn không thoát." Vừa rồi Trần Thiên Minh cùng Lạp Đạt tranh đấu ở trong phòng đã làm ra tiếng đọng lớn, bây giờ Lạp Đạt lại lớn tiếng gọi như vậy đem người ở tầng bốn kêu lên.

Lúc này từ trong phòng của tầng bốn nhảy ra mấy người nước ngoài, xem hình dạng của bọn hắn hình như cũng là người của đội hành động . Có điều là Trần Thiên Minh cũng không cho là đúng, bây giờ Lạp Đạt đang ở trong tay của hắn, chỉ cần có thể đem Lạp Đạt giết coi như hoàn thành nhiệm vụ, còn mấy người của đội hành động này, hắn còn chưa để trong mắt.

"Lạp Đạt mày quá xem thường chúng tao, chỉ cần đem mày giết chúng tao cho dù chết cũng không sao." Trần Thiên Minh lạnh lùng cười.



Đình tỷ cùng Tiểu Tô cũng xông lên tầng, bọn họ vọt tới bên người của Trần Thiên Minh. Đình tỷ nói: "Thiên Minh chúng ta tới rồi."

"Tiểu Tô, em coi chừng Lạp Đạt." Trần Thiên Minh nói xong liền hướng mấy người nước ngoài bay tới.

Mấy người nước ngoài kia thấy Trần Thiên Minh hướng bọn họ bay qua, vội vàng hợp lực hướng Trần Thiên Minh đánh tới, chưởng phong sắc bén cũng có phần vang dội. Nhưng bây giờ Trần Thiên Minh đã không phải như trước đây, chỉ thấy nội lực Trần Thiên Minh vừa phun ra, âm dương chân khí toàn thân đều toàn bộ vọt ra.

"Ba" mấy người nước ngoài đều bị Trần Thiên Minh đánh té ngã trên mặt đất, đặc biệt người nước ngoài phía trước trực tiếp phải đi gặp Các Mác rồi.

Đình tỷ lập tức cũng theo xông lên đánh chết hai người phía trước. Trần Thiên Minh thuận thế cùng Đình tỷ cùng nhau đem đám người nước ngoài còn lại kết thúc.

"Đình tỷ , chị không tin em sao mà còn lên hỗ trợ?" Trần Thiên Minh cười nói với Đình tỷ.

Đình tỷ lộ ra hình dạng nhu mì: "Người ta sợ em bị thương nhưng thật không ngờ võ công của em lại cao như thế !" Đình tỷ nghĩ võ công Trần Thiên Minh cao cũng có công của mình trong lòng vẫn là vui vẻ.

"Trần Thiên Minh, võ công của mày sao lợi hại như vậy?" Lạp Đạt ở phía sau cũng thấy võ công của Trần Thiên Minh, tuy rằng võ công của hắn đã bị Trần Thiên Minh phế đi nhưng vẫn là nhìn thấy rõ.

Trần Thiên Minh nghiêm túc nói: "Lạp Đạt mày một chút lương tâm cũng không có, làm một ít chuyện phản bội quốc gia, mày nói đi, phương pháp huấn luyện mộc thi sát thủ ở đâu?"

"Tao không biết." Lạp Đạt lắc đầu nói. Hắn biết phương pháp huấn luyện mộc thi sát thủ là bùa cứu mạng của hắn, nếu như nói cho Trần Thiên Minh mạng của hắn sẽ không còn.

"Thiên Minh nếu không chúng ta giết hắn đi." Đình tỷ nói với Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh nói :"Trước tiên đem hắn bắt đi, nếu như dưới tình huống không mang được thì chúng ta lại giết hắn." Nói xong Trần Thiên Minh điểm huyệt Lạp Đạt, sau đó lôi kéo hắn đi xuống tầng dưới . Đình tỷ cùng Tiểu Tô cũng theo ở phía sau.

Khi bọn hắn xuống đến tầng dưới thì thấy Lâm Quốc cùng Trương Ngạn Thanh bị một đám mộc thi sát thủ truy sát, may mà sát thủ này còn chưa có luyện thành võ công, lực sát thương cũng không mạnh mẽ nhưng nhiều người như vậy, Lâm Quốc cùng Trương Ngạn Thanh cũng không phải đối thủ của bọn họ.

"Lạp Đạt, kêu mộc thi sát thủ của mày dừng lại, bằng không tao giết mày." Trần Thiên Minh giả huyệt cho Lạp Đạt nói.

"Mày giết tao đi!" Lạp Đạt đắc ý nói. Hắn phỏng chừng Trần Thiên Minh sẽ không giết hắn bởi vì mộc thi sát thủ, tổ chức nào cũng đều muốn làm hắn tự phụ.

"Tiểu Tô em trông hắn, thực sự không được thì sẽ giết hắn." Trần Thiên Minh đem Lạp Đạt ném cho Tiểu Tô tiếp đó nói với Đình tỷ : "Đình tỷ bây giờ đến chúng ta phu xướng phụ tùy, chị với em cùng nhau ném ám khí đánh vào con mắt bọn chúng."

Đình tỷ đỏ mặt nói :"Cái này chúng ta gọi là quần hùng tụ hội hiểu chưa?"

Trần Thiên Minh móc ra một cái đinh sắt kêu lên: "A Quốc, Ngạn Thanh các em hướng bên này mà chạy, chúng ta đánh con mắt của bọn chúng."

Nghe được Trần Thiên Minh nói, Lâm Quốc cùng Trương Ngạn Thanh âm thầm vui mừng, nếu như đánh tiếp như vậy, bọn họ không bị đánh chết cũng bị mệt chết. Thế là bọn hắn hướng Trần Thiên Minh bên này chạy tới.

Khi Trần Thiên Minh thấy mộc thi sát thủ hướng tới đúng lúc, Trần Thiên Minh liền kêu một tiếng "Đánh" đinh sắt trong tay của hắn liền bay đi ra ngoài. Bây giờ võ công của Trần Thiên Minh so với trước đây cao hơn nhiều, không cần nhắm đem đinh sắt đánh ra chỉ cần ném về con mắt bọn chúng là được rồi.



"Ôi! Ôi!" Đám mộc thi sát thủ này bưng con mắt kêu lên thảm thiết .

"A Quốc Ngạn Thanh các em cắt yết hầu của bọn chúng đi, anh cũng không tin bọn chúng luyện thành đao thương bất nhập." Trần Thiên Minh hung hăng kêu lên.

Lâm Quốc cùng Trương Ngạn Thanh cầm trong tay tiểu đao sắc bén khua lên, mộc thi sát thủ còn đang đuổi theo bọn họ bị cắt đứt yết hầu ngay lập tức."Lão đại, thực sự có thể cắt đứt yết hầu của bọn họ." Trương Ngạn Thanh vui vẻ kêu lên.

"Vậy các em tiếp tục khổ cực đi!" Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói. Hắn cùng với Đình tỷ còn xem ai đánh trúng được nhiều mộc thi sát thủ hơn. Bởi vì mộc thi sát thủ này không ai chỉ huy mỗi người ngây ngốc hướng Trần Thiên Minh bên này, tiếp đó bị Trần Thiên Minh cùng Đình tỷ bắn trúng con mắt, sau đó Lâm Quốc cùng Trương Ngạn Thanh sẽ kết liễu mạng của bọn chúng.

Ở bên cạnh, Lạp Đạt đau lòng không thôi, nhưng hắn bị điểm huyệt căn bản không nói ra được.

"Thiên Minh tuy rằng chị là lần đầu tiên đánh nhưng bây giờ chị đánh so với em càng nhiều hơn." Đình tỷ vui vẻ nói. Vừa rồi nàng không có đánh tốt như Trần Thiên Minh là bởi vì Trần Thiên Minh trước đây đã ném quá một lần, bây giờ Đình tỷ đánh một hồi, sử dụng ám khí đương nhiên là tốt hơn so với Trần Thiên Minh.

"Trời ạ, chị đừng lớn tiếng như vậy có được hay không?" Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói "Người ta nhe được còn tưởng rằng chúng ta... đó!"

"Không đứng đắn!" Đình tỷ cũng cảm giác được mình nói có chút lỗi, sớm biết vậy đã tập ném "ám khí" nhiều hơn.

Chỉ chốc lát sau, hơn mười một mộc thi sát thủ tựa như bị bọn Trần Thiên Minh như cắt đậu hũ như nhau, đơn giản giết chết. Trần Thiên Minh nhìn một chút vội vàng nói: "Chúng ta đi thôi, khả năng ở đây bị tập kích, đám phiên quốc bên kia sẽ biết, bọn họ có thể chạy tới."

Thế là bọn hắn ôm Lạp Đạt mau chóng biến mất tại trong màn đêm . Quả nhiên không ra ngoài dự liệu của Trần Thiên Minh, khi bọn hắn vừa mới đi được vài phút, hiệu trưởng liền mang theo một đám người của đội hành động chạy qua, khi bọn hắn phát hiện ra hơn một trăm mười một mộc thi sát thủ, đau lòng kêu lên: "Trời ạ, mộc thi sát thủ của ta."

Chuyện huấn luyện mộc thi sát thủ này, hiệu trưởng cũng ở sau lưng giúp đỡ, bọn họ thật không ngờ chuyện cơ mật như thế, bọn Trần Thiên Minh cũng biết Lạp Đạt ở chỗ này. Nếu như không phải Trần Thiên Minh đánh lén, Lạp Đạt chỉ huy những mộc thi sát thủ này nhất định vẫn có thể kéo dài được một thời gian nhất định, nhưng vấn đề là bọn Trần Thiên Minh âm thầm đánh lén.

Ở trong phòng của Lạp Đạt có camera, khi nhân viên giám sát phát hiện phòng của Lạp Đạt xuất hiện địch nhân thì muốn cảnh cáo Lạp Đạt nhưng đã quá muộn, Lạp Đạt đã bị Trần Thiên Minh bắt được. Nhân viên giám sát hướng đội hành động báo cáo nói chỗ ở của Lạp Đạt có địch nhân, Lạp Đạt còn bị bắt.

Cho nên một số đông người hiệu trưởng bọn họ nhanh chóng vội vàng chạy tới mới phát hiện đã muộn, bọn Trần Thiên Minh đã đào tẩu mang đi Lạp Đạt mà bọn họ vẫn coi là bảo bối. Chính khi bọn hắn không nghĩ ra là ai để lộ bí mật thì có người hướng hiệu trưởng báo cáo nói Tra Đức bị tấn công, bây giờ đang hôn mê bất tỉnh.

Hiệu trưởng chỉ biết là Tra Đức nói cho người khác tin tức của Lạp Đạt nhưng Tra Đức còn chưa có tỉnh lại không thể làm gì khác hơn là chờ hắn tỉnh lại hỏi tình huống rồi sẽ tìm hắn tính sổ. Nhưng Tra Đức một giác ngủ chính là bất tỉnh thật giống như người thực vật như nhau.

Tỏng thống phiên quốc tức giận thẳng thắn đem Tra Đức ném ra bệnh viện không để ý tới sống chết của hắn. Lúc đầu cứ theo suy nghĩ của Trần Thiên Minh, Tra Đức chỉ cần ở trong bệnh viện tu dưỡng một năm thì có thể tỉnh lại nhưng thật không ngờ thủ đoạn của tổng thống phiên quốc thật độc ác không nể tình cũ với Tra Đức.

Khi phát hiện Lạp Đạt bị bắt đi rồi, toàn bộ thành phố Lạc Lâm liền ầm ĩ lên, tất cả quân cảnh toàn bộ xuất động ngay cả gián điệp của quốc gia cũng đi ra tìm bắt bọn Trần Thiên Minh . Nhất thời, thành phố Lạc Lâm vốn là một buổi tối bị huyên náo thành như ban ngày, người thị dân muốn ngủ cũng không ngủ được.

Người dân tưởng sinh cái đọng đất hay núi lửa gì, mọi người muốn chạy trối chết thì phó thị trưởng tại lúc sáng sớm làm một cái thông báo khẩn cấp trên TV giải thích nói có một nhóm phần tử khủng bố đã tới thành phố Lạc Lâm, cảnh sát đang lùng bắt bọn chúng, xin người dân ở nhàa đóng cửa cho kỹ, không nên đi ra để tránh khỏi bị bọn hắn giết hại.

Mọi người xem phó thị trưởng trên TV hai mắt còn chưa có hoàn toàn mở lại không khỏi thầm nghĩ :"Tin tức này có đúng là sự thật hay không? Phó thị trưởng ở bên trong tây trang là áo ngủ vì sao còn chưa có cởi, mà lại giống như là áo ngủ màu hồng của nữ nhân, chẳng lẽ là hắn mặc nhầm áo của vợ mình sao?"

Hoá ra là phó thị trưởng kia đang cùng tình nhân hẹn hò thì nhận được điện thoại của tổng thống, lập tức tìm tòi mặc quần áo rời giường chạy tới đài truyền hình, hắn nào biết đâu rằng mình mặc nhầm áo ngủ của tình nhân . Tình nhân của phó thị trưởng phát hiện phó thị trưởng dám mặc áo ngủ của mình lên TV nói chuyện, trong lòng càng yêu phó thị trưởng đến chết, chỉ là khổ phó thị trưởng, vợ hắn phát hiện mình áo ngủ bên trong của hắn không phải của mình, lập tức nghĩ đến chồng đêm nay mượn cớ nói phải đi họp nhưng thật không ngờ cùng tình nhân hẹn hò, vì vậy một hồi đại chiến trong gia đình lại muốn bùng nổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Lão Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook