Lưu Manh Lão Sư

Chương 28: Công năng đặc dị thứ hai

Dạ Độc Túy

22/03/2013



Trần Thiên Minh đang rửa tay trong toilet thì bỗng nhiên nghe thấy cách vách có tiếng nước chảy, tiếng nước chảy “róc rách” này làm cho tâm lý của Trần Thiên Minh không khỏi run lên.

Trời, không phải là Hà Đào lại đang tắm chứ? Trần Thiên Minh trong lòng rất ngứa ngáy, hắn hận không thể lập tức nhảy qua xem một chút. Ôi, không nhìn được, bức tường này đến lúc nào mới đổ chứ?

Hắn nhì trái nhìn phải, chỉ là một cái vách ngăn, căn bản là không nhìn thấy được, trừ phi chính mình có cái loại công năng đặc dị thì mới xem được. Công năng đặc dị? Trần Thiên Minh linh cơ chợt động: Chính mình không phải còn có “Hương Ba Công” sao? Vì sao lại không thử một chút, vì thế hắn vận khí xuống đan điền, sau đó tụ khí vào hai mắt.

Sau đó Trần Thiên Minh quay đầu về phía bức vách ngăn, lúc này đã hoàn toàn không còn thấy bức vách nữa, nếu là bình thường, Trần Thiên Minh dù có mười đôi mắt cũng đừng hòng nhìn qua được, nhưng mà sau khi hắn học được “Hương Ba Công”, bây giờ đã có thể nhìn qua rồi.

Tình cảnh trước mắt khiến Trần Thiên Minh ngây người. Đây chính là phòng tắm của Hà Đào, một cái áo ngực màu đỏ đang nằm bên cạnh bồn nước, hơn nữa còn có một cái nội khố bằng tơ tằm có viền hoa cũng đang nằm trên dây.

Tại sao lại chỉ thấy mấy thứ này, vậy còn người đâu rồi? Trần Thiên Minh tự hỏi chính mình. Không phải là Hà Đào đã tắm xong rồi chứ?

Có, thấy rồi. Rốt cuộc cũng đã nhìn thấy đầu rồi, một mái tóc thật dài, chính là Hà Đào.

Nàng lại gần thêm chút nữa, mỹ nữ, lần sau ta sẽ mời nàng ăn cơm. Trần Thiên Minh nhìn về phía Hà Đào nói.

Đáng tiếc chình là hắn chỉ có thể nhìn thấy đầu mà thôi, vì sao mỹ nữ lại không tiến đến gần đây một chút chứ? Trần Thiên Minh cố gắng cho hai mắt mình dí sát vào một chút. Nhưng đáng tiếc là có một cái vách ngăn, vì thế chỉ có thể nhìn thấy từ góc độ này mà thôi.

Qua một lúc, đến cả đầu của Hà Đào cũng không còn thấy nữa. Trần Thiên Minh cảm thấy vô cùng thất vọng. Hắn tự vỗ đầu kêu khổ, thật vất vả mới nhìn qua được, thế mà góc độ lại không đúng.

Tiểu nội khố đang treo trên dây bị người ta với lấy, sau đó, Trần Thiên Minh chứng kiến được một mỹ nhân lui ra, cái nội khố có viền kia bị người ta kéo đến bên chân, sau đó chậm rãi được kéo lên, rồi sau đó, cả nội khố cũng không nhìn thấy nữa, đến cả cặp đùi đẹp của Hà Đào cũng đã không còn thấy được.

Tiếp đó,lại là một bàn tay xuất hiện,Trần Thiên Minh nhìn rất kỹ,lại thấy một cái áo ngực màu xanh lam bỗng xuất hiện.Tại sao vừa rồi lại không nhìn thấy chứ? Trần Thiên Minh rất nghi vấn. Ồ, có thể là cái áo ngực màu xanh lam kia nằm ở phía mà mình không thấy được. Hiện giờ Trần Thiên Minh đã hiểu được một chút.

Sau đó lại một bàn tay duỗi ra, rồi cái gì cũng không xuất hiện thêm nữa.



Sau một hồi, cả thân hình Hà Đào đã xuất hiện trong tầm mắt của Trần Thiên Minh, hắn trong lòng lập tức mừng đến phát điên lên, vốn định cẩn thận nhìn ngắm một phen, ai ngờ, Hà Đào xuất hiện trước mắt đã mặc nội y hoàn chỉnh rồi, nội khố màu hồng có viền cùng với áo ngực màu xanh lam, ài, hiện giờ nhìn thấy Hà Đào, căn bản cũng như mỹ nữ mặc đồ bơi vậy.

Cũng không xem thêm nữa,Trần Thiên Minh thầm nghĩ. Hiện giờ Hà Đào tuy đã mặc nội khố và áo ngực, nhưng mà những địa phương lộ ra vẫn khiến Trần Thiên Minh nhiệt huyết sôi trào, tiểu huynh đệ bên dưới cũng không nhịn được mà dựng đứng lên rồi.

Huynh đệ à huynh đệ, ta biết ngươi rất khó chịu, nhưng mà ta cũng khó chịu có kém đâu! Trần Thiên Minh tự an ủi huynh đệ của mình.

Hà Đào sao có thể như vậy chứ, một chút đạo đức cũng không có, đáng ra nàng nên để lộ toàn bộ thần thể ra chứ, hiện tại chỉ cho mình xem có một chút, như vậy thật sự là chịu làm sao được?

Ngay lúc Trần Thiên Minh đang nén giận, Hà Đào đã mặc lại quần dài và áo, hiện tại thì Trần Thiên Minh có muốn xem cũng chẳng còn gì mà xem. Hắn không đành lòng quay ra khỏi phòng tắm của mình.

Phía dưới lại có cảm giác càng ngày càng khó chịu hơn, nó khiến cho Trần Thiên Minh đứng ngồi không yên. Từ khi luyện “Hương Ba Công” xong, phía dưới đã không còn đau nữa, đáng tiếc là không thể khống chế phía dưới liên tục dựng lên, hắn chỉ cần nghĩ đến nữ nhân, phía dưới liền lập tức phát tác, so với dùng Viagra còn nhanh hơn nữa.

“Thiên Minh” đang lúc Trần Thiên Minh đang mien man suy nghĩ, một nữ nhân lập tức bước vào.

Trần Thiên Minh ngẩng đầu lên, hóa ra là Phạm Văn Đình. “Chị Đình, hôm nay có việc gì mà lại đến tìm tôi vậy” Trần Thiên Minh vội vàng kẹp thứ không nghe lời của mình lại, nếu để cho nó làm loạn lên, chắc chắn là mình sẽ có thêm một chuyện phiền toái nữa.

“Thiên Minh, tôi có chút chuyện, muốn dùng nhờ WC của anh một chút” Phạm Văn Đình vẻ mặt đỏ bừng nói, đến nhờ phòng vệ sinh của một thầy giáo, cảm giác quả thật có chút bất nhã, nhưng mà Hà Đào thì đang khóa cửa, gọi cũng không thấy ai thưa. Thật ra thì lúc này Hà Đào cũng đang giặt lại quần áo ở trong phòng tắm, làm sao mà nghe thấy tiếng gọi chứ.

“Không vấn đề, chị cứ đi đi” Trần Thiên Minh cười cười nói.

“Tôi đi?” Phạm Văn Đình nhíu mày nói.

“Chị Đình, tôi cũng không có ý gì, tối chỉ nói là chỉ có thể dùng WC của tôi thôi” Trần Thiên Minh vội vàng giải thích.

“WC của anh không có vấn đề gì chứ, mà sắc lang anh cũng không xông vào đó chứ” Phạm Văn Đình nhìn Trần Thiên Minh rồi cười nói.

Trần Thiên Minh cười cười, cũng cố ý nói: “Ài , Đình tỷ, tôi làm sao biết chị tới, nếu mà biết sớm thì tôi đã đem cửa phá hỏng rồi”.



Phạm Văn Đình cũng cười cười một tiếng, sau đó đi vào WC của Trần Thiên Minh. “Cụp” một tiếng, Phạm Văn Đình đã khóa cửa phòng WC lại rồi.

“Ta ngất, nàng cứ như sợ ta rình coi vậy, nàng cứ nghĩ rằng cảnh cửa cũng như là phòng tắm vừa rồi có một cái vách ngăn sao?” Trần Thiên Minh trong lòng cảm thấy đáng tiếc thở dài nói.

Ồ, đúng rồi, cửa WC có một cái lỗ nhỏ, không biết có thể nhìn một chút không. Nghĩ đến đây, Trần Thiên Minh lại hưng phấn chạy đến bên cạnh cửa WC, vưa nhìn, lập tức phát hiện ra vị trí của cái lỗ nhỏ.

Hắn đem hai tròng mắt di sát vào cái lỗ nhỏ kia, nhưng mà cũng không nhìn thấy cái gì,

Ài, làm sao mà cái lỗ lại nhỏ như vậy chứ. Trong lòng Trần Thiên Minh lại thở dài. Mới vừa ròi nhìn lén Hà Đào đã khiến trong lòng hắn như có cả chục con chuột đang gặm nhấm rồi, bầy giờ lại vậy nữa.

Đúng rồi, ta vừa rồi đã dùng "Hương Ba Công" để xem xét, tại sao bây giờ lại không làm nhỉ? Nghĩ tới đó, Trần Thiên Minh lại vội vàng vận khí rồi nhìn qua lỗ nhỏ.

Bởi vì vị trí WC của Trần Thiên Minh đối diện với cửa. Vì thế trước mắt hắn bây giờ xuất hiện hai đầu gối rất trắng, phía bên dưới là quần dài màu đen và nội khố màu đỏ sậm đã kéo xuống tận chân, bởi vì kéo xuống cùng một chỗ, nên giờ Trần Thiên Minh cũng không thấy rõ lắm.

Trần Thiên Minh còn muốn xem bộ vị mấu chốt phía dưới của Phạm Văn Đình, nhưng đáng tiếc, tay của nàng đã hoàn toàn che đi vị trí đó rồi, khiến cho hắn căn bản là không có biện pháp gì để xem được.

Mịa, vận khí của mình hôm nay sao kém như vậy chứ, tại sao đều không như ý gì cả, trong lòng Trần Thiên Minh âm thầm mắng.

“Roạt” một tiếng, Phạm Văn Đình đã đứng lên, chỉ thấy dưới hạ thân nàng lóe lên một chút trắng, trong phần trắng lại có một điểm đen.

“Mẹ nó chứ” Trần Thiên Minh thiếu chút nữa buột miệng mắng lớn, hắn không ngờ được Phạm Văn Đình lại đứng dậy, hẵn vốn có thể nhìn được. Đáng tiếc chính là cảnh đẹp như vậy lại chỉ dừng lại khoảng một giây mà thôi, Phạm Văn Đình rất nhanh đã kéo quần dài lên, khiến cho ngay lập tức cảnh đẹp hoàn toàn bị che khuất.

“Chị Đình, nhanh vậy” Trần Thiên Minh trong lòng vừa nghĩ, hắn vội càng chạy ra chỗ bàn làm việc.

“Thiên Minh, cám ơn anh, tôi còn có việc, lần sau sẽ nói chuyện” Phạm Văn Đình nói xong liền cười với Trần Thiên Minh rồi đi.

“Không sao, hoan nghênh lại nhà” Trần Thiên Minh nhìn theo thân ảnh của Phạm Văn Đình, trong lòng thầm nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Lão Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook