Lưu Manh Lão Sư

Chương 56: Để chị giúp em nhé!

Dạ Độc Túy

22/03/2013



“ Chị ơi, chị mệt à ?” Dừng xe lại, Trần Thiên Minh nhìn thấy chị Yến có chút tiều tụy liền quan tâm hỏi, hắn biết mấy ngày nay nàng chạy lên chạy xuống vất vả vô cùng không cần phải nói, chẳng qua mệt mỏi không phải thân thể mà chính là tinh thần. Đang yên đang lành tự nhiên lại bị oan uổng như vậy thì ai mà chịu được chứ.

“ Chị không sao, em mới là người mệt chứ, mấy ngày nay vì chuyện của chị mà phải chạy tới chạy lui, thật là vất vả! ” thấy hắn mấy ngày nay vì mình mà vô cùng bận rộn, trong lòng nàng vô cùng chua xót. Shared by kid 1412 - kiemhiepcac

“ Hai người định đẩy qua đẩy lại tới bao giờ nữa ? Cứ như thế thì lúc nào mới vào nhà” Trần Thiên Minh cùng Lý Yến hai người vừa tới trước cửa thì mẹ hắn đã phát hiện. Mẹ hắn từ xưa đến nay vẫn luôn muốn nàng làm con dâu của mình nên ra sức tác hợp hai người.

“ Dì, không phải mà” Nàng thẹn thùng cúi đầu, nàng biết dì vẫn muốn nàng cùng với hắn, lại còn nói rất nhiều về hắn, để nàng chủ động đem Trần Thiên Minh “bắt” đi, nhưng mà nàng lại xấu hổ.

“ Mẹ, mẹ định đi đâu đó ? Con ở tầng dưới gặp chị Yến, hai chị em cùng đi lên đây“ Hắn cũng biết ý tứ của mẹ, chẳng qua là không muốn hấp tấp như thế. “ Mẹ, mấy ngày nay con cùng bạn làm ăn, cũng kiếm được ít tiền. Mẹ cầm một vạn này mà xài” Nhớ tới nhưng lời Lâm Quốc từng nói, hắn hẳn là cũng nên hiếu kính với cha mẹ mình.

“ Con làm ăn ? Làm cái gì ? Đừng có làm chuyện xấu nhé con” Mẹ hắn lo lắng nói, bây giờ kiếm tiền thật quá khó khăn.

“ Mẹ, không có chuyện đó đâu, bạn của con tin tưởng được mà, mẹ xem, con không phải kiếm ra tiền đó thôi ?” hắn lắc lắc cọc tiền trong tay. “ Mẹ ơi, mẹ với cha dừng trông cửa hàng nữa, bây giờ con có tiền rồi, có thể nuôi mẹ, bố mẹ cũng không cần vất vả nữa”

“ Có tiền cũng không được tiêu xài lung tung, phải để dành, hay là để chị Yến giữ hộ cho nhé, dù sao thì sau này kết hôn nàng cũng làm quản gia. Con lãng phí như thế, không thể trông coi việc nhà được” mẹ hắn cầm lấy tiền rồi đặt vào tay nàng.

“ Dì …” nàng không thuận theo mà sẵng giọng nói. Thật sự đây là những lời mà nàng muốn nghe từ lâu, nhưng lúc này lại có hắn ở đây…Yếu điểm của nàng chính là ngại ngùng.

“ Không cần nói nhiều, con cầm đi, dì không có sẽ hỏi con, cứ như vậy đi. Dì bây giờ lớn tuổi rồi, trí nhớ nhiều khi không tốt, nhỡ làm mất tiền thì sao ? Con cầm nhé, Tiểu Yến” Mẹ hắn dúi tiền vào tay nàng. “Minh à, cha mẹ mở ra cửa hàng này đâu phải chỉ để kiếm tiền, cũng còn để tiêu khiển chút thời gian nữa con ạ, nếu con về sau có thêm một đứa nhỏ thì cha mẹ sẽ không duy trì cửa hàng nữa, dành thời gian trông cháu” Mẹ hắn cười giảo hoạt, ôm được đứa cháu nội chính là nguyện vọng lớn nhất của bà lúc này. Shared by kid 1412 - kiemhiepcac

Thiên Minh cùng Lý Yến mặt đỏ bừng bừng, không dám nói một tiếng.



“ Ha ha, cũng tối rồi, mẹ đi ngủ đây“ mẹ hắn vừa cười vừa quay về phòng.

“ Em, em nhìn cái gì, đều là tại em hết “ nàng vừa thấy dì về phòng, lá gan liền lớn lên một chút, liền trách hắn làm cho nàng ngượng muốn chết.

“ Mẹ em chỉ hay đùa thế thôi, chị cũng biết mà, đừng để trong lòng” Trần Thiên Thiên thấy vẻ mặt của nàng, lại sợ nàng giận, vội giải thích.

“ Chị giận em chứ không phải giận dì. Lẽ ra em phải ngăn lại chứ sao còn kiếm cớ cho dì chọc người ta” Nàng liếc hắn lườm một cái, chỉ là từ nhỏ tới giờ chưa lúc nào nàng có thể hiểu hết được hắn, nên nhiều nhất cũng chỉ có thể lườm nguýt.

“ Chị, chị tới phòng em một chút nhá, em có chuyện muốn nói” Trần Thiên Minh vừa nói vừa kéo nàng về phòng mình, vừa rồi trong văn phòng nàng cũng đã hứa hẹn, hình ảnh này trong trí nhớ của hắn vẫn còn như mới xảy ra.

“ Không được, hôm nay chị mệt lắm, để ngày mai nói sau” Nhìn ánh mắt nóng rực của hắn, cũng biết hắn định làm gì, nàng vội chạy về phòng mình.

“ Chị mệt sao ? Đừng lo, tí nữa em sẽ xoa bóp cho” Hắn liền kéo nàng mạnh hơn.

“ Buông tay chị ra, dì ở ngay bên cạnh đấy !” nàng cố giãy dụa khỏi bàn tay đang lôi kéo của hắn nhưng không thể nào thoát ra được.

“ Sợ cái gì, không phải mẹ vừa nói là muốn có cháu bế sao ? Em nghĩ chúng ta nên động phòng trước rồi kết hôn sau cũng được” Hắn lộ ra vẻ cấp bách. Bộ dạng mềm mại, ướt át lúc này của nàng vô cùng hấp dẫn hắn. Vừa bước vào phòng, hắn liền đem nàng ôm lấy.

“ Buông ra, buông ra đi mà” Nàng nhỏ giọng chống cự, nhưng với sức mạnh cường đại của hắn, chỉ một chốc liền bị đặt lên giường.

“ Chị à, chị đẹp quá !” Trần Thiên Minh nhẹ nhàng vuốt ve từ trên xuống dưới, cái phập phồng này thật mềm mại, tràn đậy mị lưc của phụ nữ phát triển thành thục, làm cho hắn bị một cỗ hỏa khí thúc đẩy, làm cho phía dưới nhanh chóng dựng đứng lên, hăn muốn, hắn thực sự muốn lắm rồi…

“ Đừng mà” Toàn thân nàng ngứa ngáy khó chịa vô cùng, hơi thở trở nên hổn hển. Mặc dù chưa bao giờ trải qua mây mưa, nhưng hắn vuốt ve, làm cho toàn thân vô cùng hưng phấn, còn muốn hắn tiến xa hơn.



Trần Thiên Minh đã bắt đầu cởi áo nàng ra, mà nàng cũng không có gì ngăn cản. Hắn tiếp tục từ từ cởi áo ngực nàng xuống, một cặp bạch thỏ trắng nõn, vô cùng co dãn, đầy đặn thoát khỏi trói buộc liền bật ra, thật là một đường cong hoàn mỹ ! Hắn liền ấn nàng xuống giường rồi hai bắt lấy hạt đỏ hồng của nàng . Môi khẽ lưới qua hai quả dâu, tận tình mút vào.

“ Không, không muốn“ Một trận hưng phấn kéo tới, cùng với sự rụt rè làm cho nàng vô cùng mâu thuẫn.

Hắn tiếp tục chuyển tới vùng giữa đùi nàng, bên trọng chiếc quần lót lụa tơ tằm nhỏ, nhẹ nhàng thăm dò.

“Đừng mà Thiên Minh” Nàng vội đẩy tay hắn ra hắn, nếu cứ để hắn tiếp tục, sợ rằng nàng sẽ hoàn toàn chìm trong dục vọng, không cách nào kiềm chế. Mặt nàng vẫn còn đỏ hồng, hô hấp hưng phấn vẫn chưa dừng lại, ở giữa hai đùi, chiếc quần lót tơ tằm đã hoàn toàn ướt đẫm, tóc tai toán loạn cũng mồ hôi tỏa ra một mùi thơm mê người. Shared by kid 1412 - kiemhiepcac

“ Chị, em muốn …” hắn bặm môi, địa phương phía dưới đã phi thường cương ngạnh, không phải nam nhân bình thường có thể chịu đựng được, hơn nữa bên cạnh hắn còn có một mỹ nữ gần như khỏa thân.

“ Không được, chị còn chưa, còn chưa chuẩn bị tâm lý, dù gì thì chị cũng là người của em, sớm muộn gì cũng trao cho em” Bộ dáng thẹn thùng của nàng thật là phong tình vạn chủng, càng làm cho hắn trở nên ngay ngốc.

“ Vậy, em …” Trần Thiên Minh nhìn về vật cứng rắn phía dưới của mình, khổ sở nói.

“ Chị, chị giúp em” Nàng thẹn thùng cúi đầu, tay chậm rãi hướng tới phía dưới của hắn, nhẹ nhàng lật quần lót hắn ra.

Hắn liền trở nên ngây ngốc, nàng sẽ thực sự vô trong không cần cách một lớp sao.

Quả nhiên, chị Yến từ từ đưa tay vào trong, cầm lấy vật cứng rắn của hắn.

“A….” Vùng cấm địa của hắn nghe gọi liền dựng đứng lên. Loại tiếp xúc này là cho hắn cảm nhận được bàn tay nhỏ của nàng đang lên xuống nhẹ nhàng, so với trước kia cách một lớp quần áo thật là một trời một vực “ Chị, em, em sướng quá !” sảng khoái phía dưới làm cho hắn rên lên.

Nàng càng cúi đầu xuống, mặt đỏ không thể đỏ hơn được nữa, từ từ nhắm mắt lại, cánh tay nhỏ bắt đầu nhanh dần lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Lão Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook