Lưu Manh Lão Sư

Chương 255: Giữa đêm trở về

Dạ Độc Túy

03/09/2017

Trần Thiên Minh nắm tay Ngả Tiều Ny, hắn vô cùng hưng phấn. Trên người của Ngả Tiều Ny mang theo mùi hương của đồng cò bát ngát, không giống với mùi thơm trên cơ thể những nữ từ trong thành phố, nàng làm cho trần Thiên Minh có cảm giác tâm tình rất thoải mái.

Ngả Tiều Ny có chút né tránh, nàng không dám nhìn trần Thiên Minh, nàng cũng ngừi được mùi hương nam nhân, đang hướng về phía nàng, làm nàng mê muội, tâm tình hoảng loạn vô cùng.

Dưới sự trợ giúp của nội lực trần Thiên Minh, Ngả Tiều Ny cùng trần Thiên Minh chậm rãi rời mặt đất, bọn họ giống như một đôi tình nhân, đang chậm rãi dạo chơi trên không trung. Trần Thiên Minh rất thích thú, hắn nhẹ nhàng nói với Ngả Tiều Ny: ‘Tiều Ny, em từ từ cảm nhận đi, xem cách vận hành chân khí anh dạy em thế nào.” Nói xong, hắn lại tiếp tục tận hường cảm giác ờ cùng một mỹ nữ bay lượn.

Chẳng qua, dục vọng của con người chính là vĩnh viễn không thể thòa mãn. Hiện giờ, trần Thiên Minh có thề nắm được bàn tay nhò nhắn của Ngả Tiều Ny, nhưng mà hắn còn không thòa mãn, hắn lại nghĩ đến, muốn ôm lấy Ngả Tiều Ny, như vậy tốt biết bao.

Đột nhiên, trần Thiên Minh nhìn thấy một nhánh cây ờ phía trước chìa ra, hắn trong lòng lóe lên, cười âm hiểm. Chi thấy hắn và Ngả Tiều Ny hướng dần về phía nhánh cây đó, cũng không biết vì nguyên nhân gì, chân Ngả Tiều Ny đụng phải cánh cây, khiến nàng chút nữa thì rơi xuống.

Nói thì chậm, nhưng thật ra rất nhanh, trần Thiên Minh vội vàng buông tay Ngả Tiều Ny ra, hắn vòng tay ôm lấy vòng eo thon của nàng, quan tâm hòi: “Tiều Ny, em không sao chứ?” Lúc này, trần Thiên Minh chỉ cảm thấy thân thề Ngả Tiều Ny vô cùng mềm mại, cảm giác khí ôm ratá tuyệt, hơn nữa bộ ngực đầy đặn của nàng liên tục chạm vào người hắn, làm thân thể hắn bắt đầu có phản ứng.

“Em, em không sao.” Ngả Tiều Ny bị trần Thiên Minh ôm như vậy, nàng vốn đang thẹn thùng lại càng thẹn thùng hơn, nàng chỉ muốn tìm ngay cái khe nào mà nhảy vào thôi.

“Không có việc gì là tốt.” trần Thiên Minh nhẹ nhàng nhảy xuống, tuy hắn và Ngả Tiều Ny đã đặt chân trên mặt đất, nhưng hắn vẫn không chịu thả Ngả Tiều Ny ra, cứ như là hắn đang ngây người, không biết bò nàng ra vậy?

“Tiểu, tiều sư thúc, anh buông em ra đi.” Ngả Tiều Ny nhò giọng nói. May mắn là ờ đây chỉ toàn cây không có người, nếu để người khác nhìn thấy, sau này nàng sao dám gặp ai đây?

“Tiều Ny, em đẹp quá.” Trần Thiên Minh si mê nhìn Ngả Tiều Ny, rồi hắn buông tay, nói. '\ ^

“Em, em không đẹp.” Ngả Tiều Ny nghe thấy trần Thiên Minh khen như vậy, nàng cúi đầu, đò mặt nói.

“Ai nói em không đẹp, anh liều mạng với hắn.” trần Thiên Minh cố ý tức giận nói. “Tiều Ny, em đã xuống núi bao giờ chưa? Có muốn xuống núi chơi không?” trần Thiên Minh thầm nghĩ, mỹ nữ như Ngả Tiều Ny, nếu như mặc quần áo hiện đại, sau đó mặc thêm cả nịt ngực, vậy nhất định là một mỹ nữ siêu cấp. Hắn lại nghĩ đến Ngả Tiều Ny không mang nịt ngực, trong lòng hưng phấn vô cùng, thật muốn vuốt ve một chút.

“Em còn chưa từng xuống núi,” Ngả Tiều Ny nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

“Vậy anh mang em xuống núi chơi nhé.” Trần Thiên Minh nói.

Ngả Tiều Ny suy nghĩ một lát, nói: “Không được, sư phụ không đồng ý, em không dám xuống núi, với lại, em đã quen ờ trên núi rồi, không muốn xuống.”

Trần Thiên Minh không còn cách nào khác đành phải để Ngả Tiều Ny luyện khinh công mà hắn dạy một hồi. Vì thế, Ngả Tiều Ny lại tiếp tục luyện. Lúc này, có thể là Ngả Tiều Ny đã nắm được phương pháp, nàng đã có thể khiến mình bay lên được nửa thước, sau đó không lên được nữa.

Trần Thiên Minh nhìn thấy, cười khổ, “Tiều Ny, có thế là do công lực em không đủ, nên không thể làm mình bay lên cao được.” Thật ra, trần Thiên Minh nói cũng đúng, khinh công thân pháp này giống như là trần Thiên Minh vậy, phải có nội công cao mới được. Chứ còn như nội lực của Ngả Tiều Ny, chỉ có thề làm mình lên cao được như vậy thôi, hơn nữa khi đối địch, cũng không thuận tiện dùng.

Chi là nếu Ngả Tiều Ny hoc tốt, giống như trần Thiên Minh, nếu người khác muốn đánh đến hắn, thật sự là rất khó khăn. Bời vì người khác đánh tới, khí tùy tâm động, chính mình muốn trốn thế nào, thân thề sẽ động như vậy.



“Em vê sau dẽ cô găng học.” Ngả Tiêu Nỹ tự tin nói. Có thê học được vồ công như vậy, nàng đã cảm thấy rất cao hứng rồi.

Truyện copy tại truyenyy.com

“Tiều Ny, anh ngày mai phải đi rồi, nhưng anh không nỡ xa em.” Trần Thiên Minh nhìn Ngả Tiều Ny, nuối tiếc nói. Ờ thời điểm mà mình sắp phải đi, ngẩ Tiều Ny mới có hảo cảm với mình, ông trời xem ra cũng không biết suy nghĩ mà.

“Em, em cũng vậy, tiều sư thúc, em hiện giờ mới phát hiện anh rất tốt. Em cũng hy vọng anh tha thứ cho em, trước kia em đã hiểu lầm anh.” Ngả Tiều Ny mặt đò bừng, nhẹ giọng nói.

“Anh đương nhiên là tha thứ cho em, Tiều Ny, sau này, anh rảnh sẽ đến thăm em, em có hoan nghênh anh không?” trần Thiên Minh nói. “Thật vậy chứ? Nếu như vậy, thì tốt quá rồi.” Ngả Tiều Ny cao hứng nhảy cẫng lên.

“Tiều Ny, nếu em, nếu muốn anh,” Đúng vào ngày cuối cùng, trần Thiên Minh cũng không nghĩ nhiều nữa, hắn thâm tình nắm lấy tay Ngả Tiều Ny.

“Tiều sư thúc, anh, anh buông tay ra.” Ngả Tiều Ny thấy tay mình bị trần Thiên Minh kéo, nàng muốn rút tay lại, nhưng không đựơc.

“Tiều Ny, sau này em giống như Tiều Oánh, gọi anh là Thiên Minh ca ca được chứ? Dù sao tuồi anh cũng chỉ lớn hơn em mấy tuồi thôi, gọi anh là sư thúc không hay.” Trần Thiên Minh cố gắng kéo gần khoảng cách giữa hai người.

“Không được, anh là sư thúc, làm vậy không tốt, anh mau buông tay em ra mà.” Ngả Tiều Ny vừa thẹn vừa vội, nàng nhìn quanh bốn phía, dường như là sợ có ai nhìn thấy vậy.

“Em đáp ứng anh rồi nói sau,” trâfn Thiên Minh thấy vẻ mặt Ngả Tiều Ny không có tức giận, mà chỉ vô cùng thẹn thùng, cho nên sắc đảm của hắn cũng lớn hơn.

“Sư phụ,” Ngả Tiều Ny đột nhiên nhìn về phía sau trần Thiên Minh kêu lên.

“Cái gì? Trí Tĩnh sư tỳ?” trần Thiên Minh cả kinh, hắn vội vàng sợ hãi thả hai tay Ngả Tiểu Ny ra. Sau đó quay về đằng sau, ngại ngùng nói: “Trí Tình sư tỷ, em vừa rồi chi là dạy võ công cho Tiều Ny, không có làm gì đâu.” “ủa, Trí Tĩnh sư tỷ đâu? Sao lại không có ai?” trần Thiên Minh kỳ quái nhìn trái phải, không thấy ai, đến cả quỳ cũng không có luôn.

“Tiều Ny, sư phụ của em đâu?” trần Thiản Minh quay đầu lại, thế nhưng đã thấy Ngả Tiều Ny chạy ra xa rồi. \z

“Tiều sư thúc, em lừa anh đấy. Hì hì!” Ngả Tiều Ny vừa chay vừa quay đầu cười nói với trần Thiên Minh: “Anh thật xấu, luôn khi dễ em, người ta không để ý đến anh nữa.” Nói xong, nàng cười quyến rũ với trần Thiên Minh, sau đó chạy ra khòi rừng.

cũng học được lừa người, ta sau này làm sao tán gái đây?” trần Thiên Minh trong lòng gào lên.

Trần Thiên Minh vừa trờ lại phòng mình, Trí Thâm lúc này cũng tìm tới hắn.

“Thiên Minh, em ngày mai phải về rồi sao?” Trí Thâm ra vẻ quan tâm hòi thăm.

“Đúng vậy, em ngày mai phải đi rồi.” trần Thiên Minh gật đầu nói.



“Thiên Minh, võ công hiện giờ của em tiến bộ nhanh như vậy, nguyên nhân là vì sao thế?” Trí Thâm vừa nói vừa nhìn trần Thiên Minh.

“Em chủ yến là xem Huyền Học của bổn môn, sau đó tự mình lĩnh ngộ.” trần Thiên Minh suy nghĩ, sau đso cảm thấy hay là nói cho Trí Thâm, tuy là hắn không có nhiều hảo cảm với Trí Thâm, nhưng dù sao cùng là sư huynh đệ với nhau.

“Huyền Học?” Trí Thâm căn bản không tin, Huyền Học kia chỉ là một quyền sách bình thường trong huyền môn, nói về cái gì mà võ đức, trần Thiên Minh này làm sao có thể từ đó mà lĩnh ngộ ra võ công lợi hại chứ? Hiện giờ, Trí Thâm đang nghĩ là trần Thiên Minh không muốn nói, cố ý lấy cờ từ chối hắn.

“Đúng vậy, Trí Thâm sư huynh, em không lừa anh đâu.” Trần Thiên Minh thấy Trí Thâm không tin, hắn trịnh trọng nói.

“Phải không? Anh nếu rảnh sẽ xem qua một chút.” Trí Thâm hiện giờ càng thêm chán ghét trần Thiên Minh, hắn cảm thấy trần Thiên Minh cùng một dạng với Trí Hải, trong lòng có việc, nhưng không chịu nói cho người khác.

‘Uh.” Trần Thiên Minh gật gật đầu.

“Thiên Minh, vậy chúc em ngày mai lên đường thuận buồm xuôi gió.” Trí Thâm giả vờ nói với trần Thiên Minh.

“Cám ơn.” Trần Thiên Minh nói.

Sáng sớm hôm sau, Trí Hải kêu Lý Quân đưa đám trần Thiên Minh xuống núi, lần này, công lực của đám Lâm Quốc đã rất cao rồi, hơn nữa mọi ngừơi vừa đi vừa nói cười. Bọn họ xuống núi, lúc này đã thấy Tiều Hạ đang mờ cừa xe chờ sẵn. Bọn họ ờ khách sạn gần đó ăn một vừa no, sau đó mới ngồi xe để Tiều Hạ đưa về thành phố M.

Trần Thiên Minh lập tức mờ di động, gọi cho ba mẹ nói hắn bình an, sau đso thì gội điện cho Yến.

“Chị, chị đang ờ đâu?” trần Thiên Minh nói.

“Chị ờ phòng mà em thuê, chị hôm nay đựơc nghi, không có việc gì làm, vì thế liền qua phòng của em một chút, ngày mai mới về bệnh viện làm.” Yến nói.

“Được, chị, em sáng mai có thể sẽ về, chị đêm nay ngủ ờ đó nha, em nghĩ sáng sớm mai sẽ gặp chị.” Trần Thiên Minh hưng phấn nói. Thật ra, vừa rồi hắn hòi Tiều Hạ, đêm nay khoảng 11 giờ là về đến thành phố M, nhưng vì muốn đêm nay cho Yến một sự vui mừng ngạc nhiên. Lại nghĩ đêm nay có thể ờ cùng một chỗ với Yến, làm một số vận động tốt cho sức khòe trên giường, trần Thiên Minh vô cùng hưng phấn. Chị em đêm nay sẽ ‘yêu’ chị thật tốt. Trong lòng trần Thiên Minh lớn tiếng kêu gào.

Tiều Hạ quả nhiên là không nói sai, đúng 11 giờ tối, xe đã về đến thành phố M. Trần Thiên Minh vô cùng vội vã kêu Tiều Hạ đưa hắn đến chỗ phòng mà hắn thuê, sau đó hay đưa đám Lâm Quốc về.

Trần Thiên Minh cẩn thận dùng chìa khóa mờ cừa phòng mình, sau đó đem hành lý vứt ờ phòng khách, rồi nhẹ nhàng tiến vào phòng ngủ, hắn muốn hôn Yến một chút, để nàng có được sự kinh hi lớn.

Trần Thiên Minh vừa đẩy cừa vào phòng mình, vừa nhìn thấy hắn liền ngây người. Bời vì nhớ vào ánh đèn yếu ớt, hắn liền phát hiện ờ trẽn giường có hai người đang nằm, một người là Yến, hắn nhận ra ngay; mà người kia thì không nhìn rõ, cánh tay người kia còn đang đặt trên người Yến, dáng vẻ rất thân mật.

Lúc này, lửa giận của trần Thiên Minh bốc lên tận trời, M, là tên khốn kiếp nào ãn gan báo, dám cua cả Yến của hắn, mình mà không giết hắn, vậy thì không còn thiên lý rồi.

“Đồ khốn kiếp, M ngươi có phải không muốn sống không?” trần Thiên Minh bước tới gần, đẩy người đó ra, sau đó tay còn đặt trên người tên này, hung hãng nói. Hiện giờ, trần Thiên Minh đã có chút hối hận, vì cái gì hắn không vào bếp lấy dao ra rồi hãy vào, nhưng mà với công lực hiện tại của hắn, lấy chường hóa đao, vẫn có thề cắt tiều JJ của tên khốn kia, chỉ là thái đao thì cắt thích hơn, sạch sẽ hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Lão Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook