Lưu Manh Lão Sư

Chương 671: Hãy hiện thực hóa

Dạ Độc Túy

22/03/2013



Lúc Ái Liên kéo khóa, bên dưới của Trần Thiên Minh càng cương thêm, cô đành tay vừa kéo tay đè, chuyện này lâu như một thế kỉ vậy.

Kéo được cái quần của Trần Thiên Minh xuống mà Ái Liên thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại có thêm 1 vấn đề nữa, đó là cô quên mất bên trong còn có một cái quần nữa, cái này mới thực sự là khó.

Trần Thiên Minh lúc nãy còn ngăn Ái Liên nhưng bây giờ thì không, thấy bộ dạng Ái Liên lúc này Trần Thiên Minh biết đây là lần đầu tiên của cô. Vì vậy hắn đang thưởng thức chuyện mà một người con gái đẹp nghiêng nước nghiêng thành đang làm.

Vì giúp Trần Thiên Minh tắm rửa Ái Liên vẫn tức không kéo tụt luôn chiếc quần cuối cùng của hắn xuống.

“Á!” Do Ái Liên quá mạnh tay nên Trần Thiên Minh thấy bên dưới hơi khó chịu, nhưng Ái Liên lại cho rằng đó là tiếng rên do khoái cảm.

Trời ơi, Ái Liên em đừng nặng tay thế chứ, nếu em làm hỏng chỗ đó thì sau này hạnh phúc của anh còn đâu nữa. Trần Thiên Minh muốn hét to lên.

Thấy đã lột hết Trần Thiên Minh, Ái Liên lấy vòi hoa sen bên trên để tắm cho Trần Thiên Minh, do thiết bị trên tàu có hạn nên chỉ có nước nóng.

“Tiêu rồi” Ái Liên bỗng kêu lên “Sao vậy Ái liên?” Trần Thiên Minh nghe vậy bỗng giật mình, hắn không biết đã xảy ra chuyện gì? Chẳng nhẽ đã xảy ra chuyện gì?

Ái Liên khổ não nói: “Em chỉ có một bộ quần áo thay để tắm, nếu bộ này ướt thì em không còn để thay nữa”

“Thì ra là vậy, vậy để a giúp em cởi ra vậy! tắm xong lại mặc vào” Trần Thiên Minh vui mừng nói, Dù gì cũng bị cô ấy nhìn hết rồi, nếu không nhìn thấy cô ấy một chút thì thiết,còn gì là bình đẳng nam nữ nữa.

“Cái này...” mặt Ái Liên đỏ bừng, cô nhìn người Trần Thiên Minh mà xấu hổ chết đi được. Nếu để Trần Thiên Minh nhìn thấy thì thà nhảy xuống biển cho rồi.

Nhưng dù gì Trần Thiên Minh cũng là chồng mình rồi, sau này cũng chỉ có hắn nhìn. Hơn nữa không phải mình mong trở thành người của hắn sao? Nghĩ đến đây đầu óc cô sầm lại.

“Cởi đi, nếu không mai lại không có gì mặc” Trần Thiên Minh nhìn Ái Liên nói, nghĩ đến lúc nãy cô ấy tắm bên trong, cái đó của Trần Thiên Minh liền hướng về Ái Liên.

“Ừ” Ái Liên nhẹ nhàng gật đầu, cô đã quyết định đêm nay trở thành người của Trần Thiên Minh, vì vậy cô cũng không ngại nữa.

“Vậy anh giúp em cởi nha!” Trần Thiên Minh đưa tay rờ rẫm trên những cúc áo của Ái Liên.

Ái Liên nắm lấy tay Trần Thiên Minh: “Đừng, để em tự làm!”

“Thế sao được? Lúc nãy em giúp anh thì bây giờ anh cũng giúp em chứ sao, có đi có lại mà” Trần Thiên Minh hớn hở, thấy Ái Liên nhắm mắt, Trần Thiên Minh liền làm, chiếc áo con màu tím dần lộ ra.



Lúc nãy ngắm trên giường cũng chỉ có một nửa cảm giác, nhưng bây giờ hắn có cảm giác với cả người cô. Vòng 1 đầy đặn của cô lộ ra 2/3 khiến hắn nhỏ cả nước dãi. Nếu khong sợ Ái Liên nói thì Trần Thiên Minh đã dùng tay vồ lấy.

Tiếp theo phải làm gì dĩ nhiên là hắn biết. Hắn treo chiếc váy ngủ của Ái Liên lên cửa, sau đó cởi chiếc quần màu tím phía dưới. Tuy nhắm mắt nhưng Ái Liên nhấc chân lên như phối hợp nhịp nhàng với hắn.

“Oa, Ái Liên, em đẹp thật đấy!” Trần Thiên Minh thấy cơ thể của Ái Liên có 3 vòng rõ ràng, đặc biệt là bãi cỏ bên dưới có maug hệt như mái tóc của cô vậy, hắn rất muốn thò tay chạm vào chỗ đó.

Không biết có phải do lạnh hay không mà Ái Liên tự nhiên run lên.

Trần Thiên Minh thấy vậy bèn rưới ít nước nóng lên người cô.

“Thiên Minh không cần vậy em đã tắm rồi” Ái Liên vội nói.

“Tắm thêm lần nữa, sợ gì”

“Anh không biết nước ngọt trên thuyền rất quý sao, không nên lãng phí vậy, mọi người trên tàu đều 2 3 ngày mới tắm 1 lần, nếu thiếu nước ngọt thì 1 tháng mới tắm 1 lần còn chẳng có. Cha thấy chúng ta vất vả mới cho chúng ta tắm đó”

Trần Thiên Minh ngịa ngùng nói: “Xin lỗi, anh không biết”

“Không sao, để em tắm cho anh, đừng lãng phí nước” Ái Liên nói rồi lấy vòi hoa sen trong tay hắn giúp hắn tắm, cô vừa dùng vòi hoa sen xả nước vào hắn vừa xoa nhẹ nahngf lên người hắn, điều này như đang hâm nóng hắn lên vậy

Rồi Ái Liên cũng đến chỗ đó, cô có vẻ lưỡng lự, tuy là tắm cho choongfm nhưng dù gì cũng là lần đầu tiên, cô thấy khó xử.

Chỗ đấy thì làm thế nào đây? Chỉ xả nước rồi dùng tay xoa ư? Ái Liên không ngừng tự hỏi. Thực ra cô cũng biết dùng nước không thì không được, chỉ có điều cô không biết có nên động vào hay không.

“Để anh” Trần Thiên Minh thấy vậy, hắn không muốn cô khó xử.

“Không, để em” nếu không có câu nói của hắn thì cô không hạ quyết tâm được, nghe hắn nói vậy cô dũng cảm hơn lên, chân tay lóng ngóng chạm vào chỗ đó.

“Ừm” hắn cắn răng không nói nhưng trong lòng như muốn kêu lên vì sung sướng. Nếu tay nghề của Ái Liên lão luyện hơn thì tốt. Nhưng sự vụng về của cô không làm hắn cương được, nhưng cuối cùng hắn kiềm chế được.

“Ái Liên” Trần Thiên Minh ôm chặt lấy Ái Liên

Ái Liên sợ quá, lại ngại vì là lần đầu tiên chạm vào chỗ đó của đàn ông, bậy giờ bỗng nhiên bị hắn ôm chặt, chiếc vòi hoa sen rơi xuống đất, nhưng tay cô vẫn giữ chặt chỗ đó cua hắn

Vì không muốn lãng phí nước nên hắn khóa vòi nước vào trước, sau đó quay lại hôn Ái Liên, tay hắn cũng đang rờ rẫm trên người cô, nếu không trút ra được chắc hắn bùng nổ mất.



“Đừng, không phải chỗ đó” Ái Liên kêu khẽ, đôi tay của hắn như có ma lực vậy, chạm đến đâu là chỗ đó như tê tê mềm nhũn ra vậy.

Tuy trước cô đã từng có bạn trai nhưng chỉ dừng lại ở việc nắm tay, khi ở cùng bạn trai trước cô không hề có cảm giác lãng mạn. Cô ngưỡng mộ hình tượng anh hùng cứu mĩ nhân giống như lúc lọ lem gặp nạn thì hoàng tử cưỡi ngựa xông ra cứu mình rồi thề hẹn.

Vì vậy lúc Trần Thiên Minh xuất hiện khiến cô có cảm giác đó là bạch mã hoàng tử của mình. Điều này khiến cô cảm động thì ra bạch mã hoàng tử không cần cưỡi ngựa mà cũng có thể là người biết bay

Khi lần thứ hai nhìn thấy hắn cô thề tuyệt đối không thể để mất hoàng tử của mình, nên cô thà chết cùng hắn chứ không chịu rời xa hắn.

Bây giờ được hắn ôm ấp vỗ về trong vòng tay, cô thấy vô cùng hạnh phúc, nước mắt chợt trào ra.

Thấy cô khóc hắn vội vàng nói: “Ái Liên đừng khóc, do anh không kiềm chế được, mắng anh đây này” Rồi hắn vội vàng buông cô ra.

Cô lắc đầu: “Không anh hiểu nhầm rồi, em vui quá nên khóc ấy mà, em rất hạnh phúc, em đang được người đàn ông mình yêu ôm lấy”

“Vậy để anh ôm em vào lòng” hắn thấy cô vui như vậy chỗ đó lại cương lên, thế là hắn áp cô vào tường vừa hôn vừa sờ soạng.

“Đừng” Ái Liên lại lặp lại câu đó

Hắn đã hiểu ý cô, ý cô là nên làm việc này trên giường , không nên làm viêc này trong gian phòng tắm nhỏ hẹp này, thế là hắn vội ôm cô ra ngoài.

Đặt cô lên giường, hắn thấy cô nhắm mắt khẽ run lên, chẳng nhẽ là lần đầu? Ở đất nước này hắn không dám nghĩ đây là lần đầu tiên của cô, nhưng bộ dạng của cô thì đúng là vậy.

Haiz không nên nghĩ qua nhiều cổ nhân chẳng đã nói cái gì cũng phải có thực tế mới chứng minh được sao? Cách duy nhất là hắn nên hiện thực hóa xem! Hắn sờ soạng chỗ bãi cỏ của cô “Em có hối hận không?” hắn muốn xác nhận, cứ như là cây rút tiền đòi xác nhận trước khi rút vậy? Sợ bạn nhất thời rút nhầm.

“Không, em không hối hận” cô nhẹ lắc đầu, sự kiên nghị trong ánh mắt cô khiến hắn không còn do dự nữa, hắn từ từ tách hai chân của cô ra, xô xoa cái chỗ mà đáng nhẽ không cần xoa nữa, vì chỗ đó đã ướt rồi.

“Anh nhẹ nhàng thôi, em mới lần đầu”

Nghe vậy hắn sướng điên lên, mệnh hắn lớn lắm mới có được lần đầu của cô.

Hắn từ từ đè lên chỗ đó của cô, nếu không đi vào thì hắn sợ hắn không nhịn được nữa, bây giờ vị huynh đệ của hắn đã chịu nghe hắn rồi.

“Á” cô kêu lên, gương mặt cô xám ngoét như đang rất đau vậy.

Lúc đó chăc hắn không thể lùi lại được nữa, giống như là chuối đã bóc vỏ rồi chẳng nhẽ lại để phí? Thế là hắn cố đi vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Lão Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook