Lưu Manh Lão Sư

Chương 252: Lấy một địch hai

Dạ Độc Túy

03/09/2017

Đương nhiên, Trần Thiên Minh làm như vậy đối với Ngả Tiều Ny cũng ià có tư tâm, bời vì nếu hắn không đón nàng trên không, thì không ai đón được, mà hắn truyền chân khí cho nàng, cũng ià bời vì hắn thích Ngả Tiều Ny, hắn làm vậy là muốn thề hiện tâm ý với Ngả Tiều Ny!

Điện Ma nghe thấy Trần Thiên Minh nói không cho bọn họ đi, trong lòng rất khiếp sợ, nhưng mà hắn vẫn cứng đầu, ra vẻ hảo hán nói: “Xem ra, người Huyền Môn muốn lấy nhiều đánh ít rồi, đến đi, Ma Môn ta cũng không dễ bị đè đầu đâu, các ngươi cùng lên đi!” Điện Ma láu cá vừa nói vừa nhìn Trí Hải, bời vì hắn biết chường môn của Huyền Môn là Trí Hải, nên hắn nói những lời này để khích tướng.

Vốn đồ đệ của mình bị đánh trọng thương, Trí Tĩnh trong lòng bừng bừng lửa giận, nay lại nghe thấy Điện Ma nói như vậy, nàng càng thêm tức giận, “Điện Ma, ai lấy nhiều khi dễ các ngươi, ta giờ đánh với ngươi.” Nói xong, nàng vận công lực toàn thân, muốn quyết từ với Điện Ma.

Trần Thiên Minh thấy Trí Tĩnh muốn cùng động thủ với Điện Ma, trong lòng có chút vội vnàg. Bời vì Trí Tĩnh không phải là đối thủ của Điện Ma, nếu đánh với Điện Ma, Trí Tĩnh chắc chắn là bất lợi. Tuy là sau đó Trần Thiên Minh rat ay giúp Trí Tĩnh cũng được, nhưng mà việc này quan hệ đến thể diện của Huyền Môn, cho nên, Trần Thiên Minh muốn tự mình ra tay thì tốt hơn.

Vì thế, hắn mĩm cười nói với Trí Tĩnh: “Trí Tĩnh sư tỷ, giết gà sao phải dùng dao mổ trâu, cái loại tiều nhân vớ vẩn này, cứ để sư đệ này đối phó là được.” Nói xong, Trần Thiên Minh cố ý khinh miệt liếc nhìn Điện Ma.

Điện Ma vừa rồi thấy Trần Thiên Minh và Lang Vương đánh nhau, hắn biết Trần Thiên Minh là cao thủ, nhưng hắn nghĩ Trần Thiên Minh dù sao cũng còn trẻ, dù võ công có cao cường, thì cũng không quá cao siêu, vì thế hắn cũng không sợ hãi, cái mà hắn sợ chính là sau lúc đánh xong với Trần Thiên Minh, Huyền Môn lại phái người khác ra đánh, nếu cứ như vậy, hắn chắc chắn là mệt chết. Vì thế Điện Ma cố ý nói với Trần Thiên Minh: “Ngươi đến đi, dù sao sau ngươi Huyền Môn cũng phái ra người nữa, các ngươi nhiều người như vậy mà, vừa rồi cũng là vài ngừơi cùng đánh với ta mà.”

Trần Thiên Minh nói: “Ý của người là nói chúng ta chiếm tiện nghi của ngươi?”

1

“Có phải hay không, các ngươi biết?” Điện Ma thấy kế khích tướng của mình hữu dụng, tiếp tục lạnh lùng nói.

“Được, để cho các ngươi tâm phục khẩu phục, ngươi cùng tên Lạt Ma kia lên đi, hai người các ngươi đánh cùng ta, việc này, các ngươi không còn ý kiến gì chứ?” Trần Thiên Minh kiêu ngạo nói. Vừa rồi lúc đánh nhau với Lang Vương, Trần Thiên Minh đã biết võ công của hắn, vì thế Trần Thiên Minh cầm chắc là đánh bại được bọn chúng, từ khi hắn luyện đến thiên địa họp nhất, hắn liền phát hiện nội công mình tiến bộ rất nhanh, có thể khoa trương nói là ngày đi ngàn dặm, làm hắn có khi còn không dám tự tin tường nữa là.

đọc truyện mới nhất ở t-r u y e n y y . c o m

“Thiên Minh sư đệ, ngươi hồ đồ sao?” Trí Tĩnh thấy Trần Thiên Minh thay mình nghênh chiến với Điện Ma, trong lòng rất cảm kích. Nhưng mà nghe thấy Trần Thiên Minh nói là muốn một mình địch hai người, nàng liền cho là mình nghe nhầm, công lực Trần Thiên Minh so với nàng còn kém hơn, chính mình còn đánh không lại Điện Ma, vậy Trần Thiên Minh làm sao mà là đối thủ của Điện Ma.

“Không sao đâu, sư tỷ, cứ để tôi thừ xem, để tôi báo thù cho Tiều Ny.” Trần Thiên Minh vừa nói vừa thâm tình nhìn Ngả Tiều Ny. Ngả Tiều Ny nghe thấy lời nói lớn mật của Trần Thiên Minh, nàng vội vàng cúi đầu.

“Trí Tĩnh, cứ để cho Trần Thiên Minh thừ đi, ngừoi trẻ tuồi mà, cứ để cho họ rèn luyện chút.” Trí Hải cười cười với Trí Tĩnh. Hắn biết công lực hiện giờ của Trần Thiên Minh, dù không thề chiến thắng, nhưng ít nhất vẫn có thể tự bảo vệ.

Trí Tĩnh nghe thấy cả Trí Hải cũng nói vậy, nàng đành gật đầu, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, để Thiên Minh sư đệ thừ xem.” Nàng trong lòng lại nghĩ: người trẻ tuồi hiện giờ thường hiếu thắng, biết là không thề, nhưng vẫn cố, hơn nữa lại còn đòi một địch hai nữa chứ.



“Đến đi, sắc lang cùng nhân yêu, ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là võ công lợi hại!” Trần Thiên Minh lạnh lùng nói.

“Ngươi hay là gọi thêm người đi, khòi lát nữa thua lại gọi người khác.” Điện Ma nói.

“Đáng cưới, các ngươi cùng ta đánh một trận, mặc kệ là thắng hay thua, các ngươi đều có thề đi.” Trần Thiên Minh nói.

“Lời ngươi nói là thật chứ?” Điện Ma nhìn về phía Trí Hải, muốn xem biểu tình của hắn.

“Lời người của Huyền Môn nói đều là thật, các ngươi đánh một trận, mặc kệ thắng bại, các ngươi đều có thề đi. Trí Hải gật đầu nói.

“Chường môn sư huynh.” Trí Tĩnh nghe thấy Trí Hải cũng hồ đồ như Trần Thiên Minh, vì thế vội nói.

“Trí Tĩnh, em không cần nói, một khi Trần Thiên Minh đã nói vậy, chúng ta cũng không cần nói nhiều, miễn người khác lại nói chúng ta không giữ lời.” Trí Hải nghiêm mặt nói với Trí Tĩnh.

Trí Tĩnh nghe thấy Trí Hải nói vậy, đánh phải từ bò.

“Đến đi, hai người các ngươi cùng tới đi, chẳng qua là ta nói trước, các ngươi sẽ phải trả giá lớn đó.” Trần Thiên Minh lạnh lùng nói với đám Điện Ma. Từ lúc hắn học thành võ công, lần đầu tiên ra tay lớn như thế này. Bời vì hắn hiện tại đang đối mặt với hai ngừơi võ công cao cường, nên hắn cũng không dám khinh thường.

Điện Ma cùng Lang Vương sau khi bàn bạc, cũng bắt đầu vận công, chuẩn bị chờ Trần Thiên Minh ra tay. Lang Vương biết võ công Trần Thiên Minh cao cường, nhưng mà hắn họp lực cùng Điện Ma, hắn tin tường là có thể đánh bại Trần Thiên Minh.

Song thủ của Trần Thiên Minh khoanh trước ngực, sau đó song chường đẩy ra, hai cỗ chân khí nhằm thẳng về hướng Điện Ma và Lang Vương. Chân khí Trần Thiên Minh đánh ra, lập tức cuốn theo một trận cát bụi, làm đám để từ của Huyền Môn cả kinh, công lực như vậy, giống như là không phải do Trần Thiên Minh phát ra vậy.

Điện Ma cùng Lang Vương vội vận công lực toàn thân chống đỡ, bời vì Trần Thiên Minh đánh liền ra hai chường, mỗi chường nhằm vào một người, hơn nữa công lực còn vô cùng mạnh mẽ, khiến hò phải cẩn thận đối phó.

Cứ như vậy, ba người cùng đánh lộn, chí có mấy người hàng chữ Trí mới có thể nhìn thấy được, mà đàm lý quân ờ bên cạnh thì chỉ toàn thấy bóng người chóp lên, không rõ ai là Trần Thiên Minh, không rõ ai là đám Điện Ma.^^

Người giật mình nhất ờ đây chính là Trí Tĩnh cùng Trí Thâm, bời cì Trí Tĩnh thấy hiện tại Trần Thiên Minh cùng Điện Ma đánh nhau, mà Trần Thiên Minh còn đang ờ thượng phong, điều này khiến nàng vô cùng giật mình, nếu không phải hiện tại nhìn tận mặt, nàng sẽ hoàn toàn không tin luôn. Bời vì mới ngày hôm trước so tài với hắn, võ công Trần Thiên Minh còn kém hơn nàng, hắn chẳng những chiến đấu cùng với Điện Ma võ công cao cường hơn mình, mà còn đồng thời đánh với cả một tên Lạt Ma nữa. Công lực hắn như vậy, sao không khiến nàng giật mình cho được?



Hiện giờ, Trí Tĩnh đã hiểu, ngày hôm đó Trần Thiên Minh luận võ với nàng, đều là do Trần Thiên Minh cố ý trước mặt nhiều Huyền Môn đệ từ tránh làm mình mất mặt. Nghĩ vậy, cái nhìn của Trí Tĩnh đối với Trần Thiên Minh thay đổi hẳn.

0' "1

chuong mới hon ở t-r u y e n y y

Mà Trí Thâm giật mình, cũng là vì võ công của Trần Thiên Minh, hắn không thể ngờ được võ công của Trần Thiên Minh lại cao đến như vậy, còn hơn cả hắn nữa. Vừa rồi hắn nhìn võ công của tên Lạt Ma, so với Điện Ma còn cao hơn, nếu là hắn và hai người đó giao thủ, vậy hắn chỉ có thề ờ hạ phong, nhưng mà Trần Thiên Minh thì lại chiếm thượng phong. Điều này làm hắn càng thêm tin tường việc Trần Thiên Minh trong lúc bế quan đã được học võ công vô cùng lợi hại, nếu không, Trần Thiên Minh sao có thể thoát thai hoán cốt như vậy được?

Trần Thiên Minh đánh với Điện Ma càng lúc càng hãng, dù sao chân khí trong cơ thể hắn rất khó mà cạn kiệt, cho dù sau khi đánh xong, hắn điều tức một chút là lại phục hồi. Cho nên, hắn liều mạng dùng chiêu thức, đặc biệt là liên tục dùng chân khí công kích đám Điện Ma.

Chi là đám Điện Ma thì lại không giống như hắn, chân khí càng đánh cáng ít, sau khi đánh một lúc, bọn họ mới thấy chân khí đã sắp cạn kiệt, khiến họ càng thêm sợ hãi. Chẳng qua, chân khí của đối thủ thì càng đánh lại càng mạnh mẽ, giống như là không biết mệt vậy.

“Bốn chia hai hai, trái hai phải hai.” Trí Hải đột nhiên cao giọng nói. Mọi người vừa nghe được, căn bản là không hiểu ý của Trí Hải đang nói gì.

Chi là lời này vào tai Trần Thiên Minh, hắn chợt giật mình hiểu ra. Bời vì hắn hiện công kích Lang Vương và Điện Ma chân khí không tách ra, đều là cùng công kích, nên thời điểm công kích, không phải là toàn bộ chân khí công kích, có khi là chân khí trong cơ thề, có khi là địa khí.

Hiện giờ Trí Hải nhắc nhớ, Trần Thiên Minh liền lập tức hiểu ra, Trí Hải là muốn hắn chia bốn đạo chân khi đều ra, sau đó thì trái xuất hai loại chân khí, phải lại xuất hai loại chân khí, công kích như vậy mới càng thêm mãnh liệt, càng có thể đả kích đối phương hơn. Nghĩ vậy, Trần Thiên Minh vội vàng vận thiên địa khí lên tay trái, chân khí trong cơ thề cùng khí của Huyết Nghĩ Hoàng lên tay phải, sau đó bắt đầu công kích Điện Ma và Lang Vương lần nữa. Hiện tại lực công kích còn mạnh hơn vừa rồi Trần Thiên Minh công kích nhiều.

Điện Ma cùng Lang Vương thấy nội lực Trần Thiên Minh đánh tới, họ vô cùng kinh ngạc. Bọn họ không hiểu nồi, người trẻ tuồi này dù luyện võ công Huyền Môn từ lúc còn trong bụng mẹ, cũng không dài bằng thời gian họ luyện võ công, nhưng mà hắn lại lợi hại như vậy, có thề lấy một địch hai, hơn nữa càng đánh càng thêm mạnh.

Đối mặt với chường lực của Trần Thiên Minh đánh tới, Điện Ma và Lang Vương cắn răng, mạnh mẽ đối kháng một chường với Trần Thiên Minh. Bời vì, bọn họ cũng không có biện pháp khác, chỉ có thể hy vọng nội lực của hai bọn họ họp lại, có thể cùng đối kháng được với Trần Thiên Minh. “Ầm” một tiếng, Trần Thiên Minh và bọn họ đã va chạm, chỉ là chân khí cường đại của Trần Thiên Minh khiến Điện Ma và Lang Vương bị đấy lùi mấy bước, sắc mặt tái nhợt, giống như sắp không trụ nồi vậy. Còn Trần Thiên Minh thì vẫn đứng im tại chỗ, miệng hơi khẽ cười.

“Sảng khóai, đến đi, sắc lang, ngươi tiếp ta thêm một chường nữa.” Trần Thiên Minh nói xong, phi thân một cái, đánh thằng 1 chường về phía Lang Vương, “Ầm” một tiếng, bời vì Trần Thiên Minh đánh quá nhanh, Lang Vương căn bản là tránh không được, vì thế chỉ có thể cứng rắn đỡ một chường của Trần Thiên Minh.

“Phác” một tiếng, Lang Vương bị nội lực của Trần Thiên Minh đánh trúng ngực, hắn phun ra một bùng máu lớn, sau đó ngả trên mặt đất.

“Sắc lang, đây là ta báo thù cho một chường mà ngươi đánh Tiều Ny.” Trần Thiên Minh hung hãng nói với Lang Vương. Sau đó hắn xoay người nói với Điện Ma: “Ta không biết ngươi là nữ, hay là GAY, nhưng ta có một nguyên tắc, bình thường không đánh nữ nhân, lúc đầu ta thấy ngươi là GAY, lúc đó không so đo với ngươi, nhưng ngươi lại vũ nhục Huyền Môn chúng ta, vì thế ta cho ngươi chút giáo huấn nhò.” Nói xong, Trần Thiên Minh phất tay với Điện Ma, một đạo kình phong lập tức đánh lên người hắn.

Điện Ma bị kình phong của Trần Thiên Minh đánh tới, bắn xa về phía sau, rồi ngã trên mặt đất. Bời vì Trần Thiên Minh muốn giáo huấn hắn, thế nên hắn chỉ bị thương nhẹ mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Lão Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook