Lưu Manh Lão Sư

Chương 131: Lưỡng toàn kỳ mỹ

Dạ Độc Túy

22/03/2013



Thiên Bằng đem quần áo cởi ra, mỹ nữ trên giường kia, trắng tuyết phát sáng, sinh khí tràn trề, hình như vừa rồi còn kêu hắn nhanh lên một chút, điều này làm cho hắn không xúc động sao được?

Người con gái kia thấy Thiên Bằng xông lên, kinh hô một tiếng : “Anh …anh xuống ngày!”Mặc dù nói là nói như vậy, nhưng không biết nàng cố ý hay vô tình mà tay của nàng đã ôm lấy phía dưới của Thiên Bằng.

Mặc dù Thiên Tinh ớ đó cũng rất cường hãn, nhưng so với Thiên Bằng, vẫn còn kém một chút, tuổi trẻ mà, tiền vốn có rất nhiều! Trong lòng của nàng đã có chút hưng phấn, vốn định ngủ một giấc ngon lành, bởi vì vừa rối nàng phải chiến đấu với hai thằng đàn ông, nhưng mà không biết tại sao, Thiên Bằng lại chạy vào đây.

Bình thường nhìn thấy mình, mặc dù muốn đến gần, nhưng không dám, bữa nay sao lại to gan như vậy, hơn nữa còn nói là đại ca cho phép hắn làm cho đàn bà của anh ấy vui, trong lòng cũng có chút mừng. Nhưng bất quá, nàng ta cũng cảm thấy buồn bực, có khi, đói thì đói muốn chết, nhưng có khi lại như hôm nay, ăn đến ba bốn bữa.

“A … làm … em đau ….”Người con gái này giữ lấy Thiên Bằng, sốt ruột mà nói, hình như nàng có chút đau, không giống như giả bộ.

Bởi vì Thiên Bằng cứ tiến quân, banh đùi nàng ra, trực tiếp đâm vào, phía dưới khô queo, không có một chút ẩm ướt, điều này làm sao mà nàng không đau được?

“Đau hả? Tốt!”Thiên Bằng cao hứng nói, cảm giác chật chội khiến cho hắn thêm hưng phấn, trước kia hắn đã từng làm với một cô học sinh, nhưng từ đó đến giờ vẫn chưa tìm được cảm giác ấy. Bây giờ, cái cảm giác đó đã trở về.

Thiên Bằng nhìn vẻ mặt cô gái đang nhăn nhó, cười dâm : “Ở đây của em vốn rộng mà, sao bây giờ chặt vậy, cái này tốt … rất tốt …”Thiên Bằng kêu lên hai chữ tốt liên tiếp, rồi lại tiếp tục nắm lấy hai chân nàng, mạnh mẽ đâm vào.

“Đừng ….”Người con gái kêu lên đau đớn, nhưng lại giống như là đang sướng quá, làm cho người ta không phân biệt rõ ràng là nàng vì sướng mà đau, hay là do đau mà sướng??

Nghe thấy tiếng rên của nàng, Thiên Bằng lại thêm hưng phấn, hắn cao hứng kêu lên : “Đúng, cứ thế, la to lên, rên to lên nào …”Thiên Bằng càng đâm càng sung, càng đâm càng mạnh.

“Đúng … dùng sức … mạnh lên …”Người con gái bây giờ hình như cũng bắt đầu hưng phấn, nàng phối hợp với động tác của Thiên Bằng, hình như vì hắn mà làm…

Chẳng qua, việc tốt thì thường không kéo dài được lâu, cái chổ mà vừa khô vừa chật khi nãy, bây giờ càng ngày càng rộng, càng ngày càng ướt, bên trong nước chảy ra rất nhiều, Thiên Bằng cũng không ngại khó, đối mặt với thử thách, hay là vượt khó mà lên, càng tiến vào mạnh mẽ hơn.

“…”Thiên Bằng và người con gái kia rốt cuộc đã xong, hai người đồng thời hét lên một tiếng, rồi Thiên Bằng gục xuống, ngã trên người cô gái, đầu xoay ra, miệng thở hổn hển.

“Anh Bằng, anh thật mạnh mẽ!”Người con gái này quả nhiên là một dâm phụ, bị Thiên Bằng làm một hồi xong, bây giờ mị cười với hắn.

“Ha ha, bình thường thôi, vì bây giờ anh đang bị thương, nếu không, anh làm chết em”Thiên Bằng lau lau mồ hôi trên trán, ra vẻ cường hãn nói.

“Thật sao?”Hai mắt của ả sáng lên, lộ ra dáng vẻ chờ mọng, đúng là tuổi trẻ có khác, Thiên Bằng có sức chịu đựng lâu hơn Thiên Tinh rất nhiều, còn cao hơn cả Thái Đông Phong vừa rồi. Nghĩ vậy, ả làm ra vẻ mặt thỏa mãn.

“Như thế nào? Mỹ nữ, đủ chưa?”Thiên Bằng hỏi.

“Đủ, đủ”Cô ả vội vàng lắc đầu, sao lại không nói đủ? Tối hôm nay mình đã chiến đấu với ba thằng đàn ông, bây giờ thắt lưng đã cảm thấy nhức, nhìn thấy trên người đầy mồ hôi, xem ra, một lát nữa phải đi tắm cho sạch.

“Tốt lắm, đủ thì tốt rồi”Thiên Bằng tham lam nhìn bộ ngực của nàng, trong lòng thầm than, đàn bà của đại ca thật tốt, so với gái bên ngoài không biết hơn là bao nhiêu, không biết bao lâu sau mới có cơ hội này nữa? Thiên Bằng càng nghĩ càng khó chịu, phụ nữ như vậy, bản thân không thể thường xuyên chơi nàng, thật sự vô cùng khó chịu.



“Em phải đi tắm, toàn thân đầy mồ hôi!”Cô gái kia rời giường, sau đó hờn dỗi nói với Thiên Bằng một tiếng, tiếp theo lắc lắc cặp mông trắng tuyết của mình đi vào phòng tắm.

Nhìn thấy cặp mông căng tròn, và phần đen đen lấp ló kia, phần dưới vừa mềm của Thiên Bằng lại có dấu hiệu hồi phục.

Hắn nuốt nước miếng, thầm nghĩ : “Đại ca cho mình ngủ một đêm với nó, nhưng không nói là ngủ bao nhiêu lần, dù sao sau này không biết bao giờ mới được làm nữa, hôm nay phải làm cho đã, cho qua cơn nghiện của mình”Nghĩ đến đây, Thiên Bằng lập tức đứng dậy đi vào phòng tắm.

“Anh muốn làm gì?”

“Đương nhiên là làm em!”

“Anh … anh không phải vừa mới làm sao? Không nên!”

“Sao đủ? Anh còn chưa đã ghiền!”

“Anh làm em đau quá!”

“Như vậy mới đã! Dù sao anh vẫn chưa sao!”

“Nhưng… của anh … hình như không được như vậy …”

“Mẹ kiếp, em không biết dùng miệng giúp anh sao? Giúp anh cứng lại, anh còn muốn làm nữa!”



“Tốt lắm, tưởng rằng công phu bên dưới của em đã tốt lắm rồi, thật không ngờ bên trên của em lại khá như vậy! Tốt … đừng … cứ tiếp tục …”



“Anh đừng kéo chân em ra, trời, anh để chân em lên vòi hoa sen, sao được?”

“Được hết, sao lại không được, em xem, không phải như vậy dễ hơn sao?”



“Gào lên đi, anh thích nghe tiếng rên rỉ của em, gọi lớn tiếng vào, hét cho to vào!”



………..

Trần Thiên Minh và Trương Ngạn Thanh trở về khách sạn Không Thiên, nhìn thấy Lâm Quốc đang ở đại sảnh đi qua đi lại, bộ dáng vô cùng sốt ruột.



“Anh quốc, chúng ta đã về”Trương Ngạn Thanh nhìn thấy như vậy, vội vàng nói.

“Lão đại, Ngạn Thanh, các người đã về”Lâm Quốc thấy Trần Thiên Minh trở về, sắc mặt thả lỏng, trong lòng thở phào.

“Đúng vậy, a Quốc, anh để Tiểu Hào ở đây coi được rồi, cùng Ngạn Thanh theo tôi lên lầu, tôi có việc muốn nói!”Lúc trở về, Trần Thiên Minh đã bắt Trương Ngạn Thanh lái xe vài vòng, tin chắc rằng không ai sau lưng, nên mới quay về Không Thiên.

“Được”Lâm Quốc ra nói với đám Tiểu Hào vài câu, sau đó theo Trần Thiên Minh lên lầu.

Trần Thiên Minh đóng cửa lại, sau đó đóng luôn cửa sổ, vận công lên nghe xung quanh, không có động tĩnh gì, hắn mới bắt đầu nói chuyện với Lâm Quốc.

Vì hắn vừa nghe lén đám Thiên Tinh nói chuyện, cho nên hắn đặc biệt cẩn thận, sợ có người nghe trộm hắn nói chuyện.

“Lão đại, anh đi tìm hiểu Thiên Tinh bang như thế nào rồi?”Lâm Quốc hỏi.

Trần Thiên Minh cầm lấy ly nước trên bàn, uống một chút, sau đó kể rõ chi tiết và tình huống của mình tại Thiên Tinh bang ra, chẳng qua, cái hiện trường trực tiếp kia thì không nhắc.

Lâm Quốc và Trương Ngạn Thanh nghe Trần Thiên Minh nói vậy, ngây người ra, bọn họ không ngờ chuyện lại như vậy, đặc biệt là khi nghe đến 50kg thuốc phiện, thật sự là không tin vào lổ tai của mình.

“Lão đại, nói như vậy, là bọn Thiên Tinh làm, mặc dù chúng không nói ai là người sai khiến, bất quá, tên khốn Diệp Đại Vĩ chạy không thoát”Lâm Quốc ngẫm lại, nói.

“Đúng, cũng nghĩ như vậy, Diệp Đại Vĩ hoàn toàn dễ đối phó, trong tay hắn cũng chỉ có mấy tên côn đồ, nhưng Thiên Tinh bang không giống như vậy, bọn họ có võ công, người rất nhiều, hơn nữa còn có súng!”Nói đến đây, Trần Thiên Minh chợt nhớ đến Hương Ba Công không phải là đao thương bất nhập sao? Chờ khi gặp đại bá, hỏi ổng một chút, có cái thần công nào đao thương bất nhập không.

“Chúng ta nên làm cái gì đây lão đại?”Trương Ngạn Thanh ở bên cạnh cũng hỏi một câu, vì việc này hắn không biết nên làm thế nào, nên rất lo.

“Tôi nghĩ, việc bây giờ không phải là đối phó với Diệp Đại Vĩ thế nào, mà là Thiên Tinh bang, hơn nữa sau lưng Thiên Tinh còn có một tiểu sư đệ, là một nhân vật lợi hại. Chúng ta nếu muốn lật đổ Thiên Tinh bang, thì giết Diệp Đại Vĩ không phải chuyện dễ dàng sao?”Suy nghĩ này, trên đường trở về Trần Thiên Minh đã nghĩ đến, chỉ cần có biện pháp lật đổ Thiên Tinh bang, như vậy bản thân mới có thể an toàn.

“Lão đại, anh nói đi, chúng em nghe lời anh”Lâm Quốc nhìn bộ dáng của Trần Thiên Minh, biết hắn đã có biện pháp.

“Tốt, tôi sẽ nói lên cái nhìn của tôi”Trần Thiên Minh cười với Lâm Quốc, tiếp tục nói : “Muốn lật đổ Thiên Tinh bang, kỳ thật cũng không khó, bởi vì ông trời đã cho chúng ta một cơ hội tốt, bọn chúng buôn bán 50kg thuốc phiện, quả thật là vụ án khiến cho cả nước khiếp sợ. Chỉ cần chúng ta bắt được chúng, sau đó công bố ra ngoài, cho dù hậu thuẫn của Thiên Tinh bang mạnh cỡ nào, cũng không dám chống”Trần Thiên Minh nói ra suy nghĩ của mình.

“Cái này quả nhiên rất tốt, nhưng mà, lão đại, người của Thiên Tinh bang đều rất lợi hại, tôi sợ chúng ta không đấu lại chúng, còn để chúng chạy thoát. Không bằng chúng ta báo cảnh sát, để cảnh sát giúp chúng ta”Lâm Quốc nói ra sự lo lắng của bản thân, đơn giản là chúng nhiều người, có súng, biết võ, không thể ngăn cản chúng.

“Báo cảnh sát cũng không được, bởi vì bên trong cũng có người của chúng, tôi sợ chúng ta vừa báo, chúng đã thu nhận được tin tức rồi trốn mất, lúc đó chúng ta muốn mò cũng không ra”Trần Thiên Minh nghe Lâm Quốc nói, lắc đầu, không đồng ý với ý kiến của hắn.

“Vậy, chỉ có chúng ta làm!”Lâm Quốc cắn răng, nói với Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh nhẹ nhàng chụp lấy bả vai của Lâm Quốc, cười nói : “A Quốc, chúng ta làm cũng không tốt, bởi vì lực lượng của chúng ta còn quá yếu, cho dù chúng ta bắt được bọn chúng đang giao dịch thuốc phiên, nhưng chưa chắc đã bắt được toàn bộ. Né chúng ta không bắt được người, chỉ bắt được thuốc phiền, cũng không có chứng cứ gì tố cáo Thiên Tinh bang, cho nên chúng ta phải bắt lấy nhân vật chủ chốt của Thiên Tinh bang, đồng thời cũng bắt luôn số thuốc phiện, như vậy có nhân chứng vật chứng, thì quan mới hiệp trợ với mình”

“Quan?”Lâm Quốc nghe nói, không khỏi nhìn Trần Thiên Minh hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Lưu Manh Lão Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook