Chương 423: Hồi ức (1)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
25/03/2013
Cũng vì vậy mà bình thường thú nhân sẽ bảo trì huyết thống thuần khiết, bọn họ sẽ không thông hôn với ngoại tộc, đương nhiên cũng không loại trừ cái loại yêu đến chết đi sống lại.
Cho nên hậu đại giữa Hổ tộc và Hồ tộc cũng không nhiều, mà trải qua nhiều năm như vậy Hồ tộc cũng khôi phục lại như xưa, cũng dần mạnh lên.
Tuy rừng hiện tại Hồ tộc mạnh lên nhưng bọn hắn vẫn không rời khỏi Hổ tộc bởi Hổ tộc cần Hồ tộc mà Hồ tộc cũng vậy.
Hai chủng tộc một cái là lực lượng hình, một cái là trí tuệ hình, hơn nữa bị vây vào hai cái cực đoan nên kết hợp lại rất hoàn mỹ, hai bên đều có lợi.
Tức là Hổ tộc cũng không cần suy nghĩ, chỉ cần động thủ, đưa cái cần động não cho Hồ tộc, mà Hồ tộc cũng không cần động thủ bởi họ động thủ cũng không có nhiều tác dụng.
Tất nhiên cũng không có nghĩa là Hổ tộc ngốc, Hổ tộc chỉ hơi trực tiếp, nếu bọn họ ngốc thì không thể phát triển được như bây giờ.
Trong Hổ tộc cũng có người tràn ngập trí tuệ nhưng bọn hắn lại thích động thủ hơn động não, trên cơ bản đều như vậy!
Hổ tộc bộ lạc chỉ là một loại xưng hô nhưng quy mô đã đạt đến một cái thành thị.
Kiến trúc khắp nơi đều tràn ngập hương vị dã tính, khắp bộ lạc có vẻ tục tằng, không chỉ kiến trúc cùng cư dân mà ngay cả mặt đường cũng vậy, không tỉ mỉ như nhân tộc.
Lấy tính toán cùa Diệp Lãng, Hổ tộc bộ lạc này có thể cất chứa mấy trăm người!
Khi Diệp Lãng đi vào Hổ tộc bộ lạc, nhìn thấy quần thể Thú Nhân đông đúc, không khỏi phát ra một tiếng cảm thán:
- Oa, thiệt nhiều hồ ly tinh nha...
...
Hổ Nữ đầu tiên là trầm mặc một hồi. sau đó nói:
- Có phải ngươi muốn ở cùng một chỗ với các nàng không? Á không đúng, ngươi đã ở cùng một chỗ với một con hồ ly tinh rồi!
Cách xung hô hồ ly tinh này Hổ Nữ đã từng nghe Diệp Lãng nói qua nên biết hàm nghĩa đặc thù trong đó.
- Ai?
Diệp Lãng nghe không rõ.
- Còn không phải là Athena...
Hổ Nữ bĩu môi nói.
- À đúng rồi, Athena đâu? Thái Nhã đâu?
Lúc này Diệp Lãng mới nhớ tới hai người kia.
- Các nàng hẳn đang chúc mừng thắng lợi, ngươi quản bọn họ làm gì, trước ngươi còn bị bọn họ bắt lấy làm con tin, không đánh các nàng một chút đã là may rồi, ngươi còn quan tâm các nàng làm gì?
Hổ Nữ nói.
Nếu đổi thành bình thường thì nhất định Hổ Nữ sẽ động thủ đánh người, một mình nàng đánh hai người khác thì tin rằng không ai nói gì cả...
- Các nàng bắt ta làm con tin bao giờ? Không phải các nàng dẫn ta đến gặp ngươi à? vốn nên cảm tạ các nàng mói đúng.
Diệp Lãng cảm thấy kỳ quái nói, đến bây giờ hắn vẫn không phát giác hành vi gây rối của Athena, hơn nữa còn nói phải cảm tạ các nàng.
Hổ Nữ im lặng, cẩn thận ngẫm lại quả thật các nàng mang Diệp Lãng đến, tuy mục đích có điểm không hay nhưng kết quả vẫn vậy, cám ơn cũng không sao cả.
- Thái Nhã, ngươi đã về rồi! Phụ thân ngươi đang muốn tìm ngươi, nói ngươi dẫn cả nhân tộc kia đến gặp hắn!
Khi đi vào Hổ tộc bộ lạc không lâu, một Hổ tộc đến truyền lời.
Từ lời của hắn có thể thấy phụ thân Hổ Nữ vẫn luôn chú ý trận chiến này, khi Hổ Nữ cùng Diệp Lãng còn chưa tới hắn đã biết Diệp Lãng xuất hiện - nhân tộc hắn vẫn luôn muốn gặp. Không cần phải nói, nhất định hắn biết tình hình trận chiến, biết Hổ Nữ đầu hàng vì Diệp Lãng.
Không biết phụ thân Hổ Nữ có muốn nhắc đến chuyện này không, nói vì sao Diệp Lãng phải xuất hiện, vì sao lại hại Hổ Nữ mất đi thắng lợi của trận chiến này.
- Biết rồi, phiền ngươi quay về nói cho hắn biết một tiếng, ta muốn làm một ít đồ ăn cho thiếu gia xong sẽ đến!
Hổ Nữ hồi đáp, giống như không có gì phiền toái vậy, nàng phải làm ngư hoàn thô diện cho Diệp Lãng ăn trước đã.
Trước mắt việc quan trọng nhất của nàng là không để Diệp Lãng bị đói, phải cho hắn ăn gì hắn muốn.
- Này...
Hổ tộc kia ngây người một chút, tựa hồ không ngờ Hổ Nữ lại trả lời hắn như vậy, không ngờ coi việc làm cho nhân tộc này ăn còn quan trọng hơn đi gặp phụ thân mình.
Nhân tộc thiếu gia này là ai?
Lúc ấy Hổ tộc này còn tưởng rằng tên của Diệp Lãng là thiếu gia, nói cách khác là hắn không tin được ai có thể làm cho Hổ Nữ gọi thiếu gia.
Mà khi Hổ tộc kia vẫn còn đang ngẩn người thì Hổ Nữ đã dẫn Diệp Lãng rời khỏi, đi vào trong nhà nàng, đây là một tòa nhà thật bình thường, không khác những ngôi nhà khác là bao.
Cũng không phải nó có nghĩa là thân phận Hổ Nữ trong này rất tầm thường, nếu tầm thường thì vừa rồi sẽ không có người giúp phụ thân nàng truyền lời, mà nàng cũng sẽ không sắm vai nhân vật quan trọng đến vậy trong tràng chiến tranh kia.
Quan trọng hơn là, nếu Hổ Nữ chỉ là một Hổ tộc bình thường thì nàng sẽ không ở lại đây tám năm mà vẫn không đi tìm Diệp Lãng, càng thêm ngay cả bức thư cũng không có.
Kiến trúc trong Thú Nhân Bộ Lạc đều không khác gì mấy, mà người trong bộ lạc dù thân phận cao đến đâu thì chỗ ở cũng như người thường, ăn cũng như vậy, không có gì khác biệt.
Có lẽ đây mới gọi là người người ngang hàng!
Ở trong nhà Hổ Nữ, Diệp Lãng ngồi ở phòng khác đợi Hổ Nữ đi làm ngư hoàn thô diện, rảnh rỗi, Diệp Lãng liền đứng lên đi thăm, nhìn ngó bài trí trong phòng.
Căn phòng bài trí rất đơn giản, rất mộc mạc nhưng rất sạch sẽ.
Diệp Lãng nhìn là biết nơi này do chính Hổ Nữ sửa sang lại bởi khi còn là "tiểu Lãng", cũng chính là ở Diệp Trạch, tự tay Hổ Nữ sửa sang cho hắn, một ít thói quen vẫn còn nguyên vẹn.
Mà khi Diệp Lãng nhìn ngó chung quanh, phát hiện trên tường có một bức tranh lớn, là một tiểu cô nương đáng yêu, liếc mắt là biết đó là Hổ Nữ ngày xưa, cái này Diệp Lãng có thể khẳng định vì hắn từ nhỏ cùng Hổ Nữ lớn lên.
- Ý, Hổ Nữ, tiểu lão hổ này là sủng vật cùa ngươi à?
Diệp Lãng nhìn thấy bên cạnh Hổ Nữ có một con tiểu lão hổ.
- Tiểu lão hổ nào?
Thanh âm Hổ Nữ từ nhà bếp truyền đến.
- 'Chính là con tiểu lão hổ ở trong tấm hình, đang ôm chân ngươi ấy.
Diệp Lãng hồi đáp.
Bên trong trầm mặc một hồi, sau đó mới truyền đến thanh âm cùa Hổ Nữ:
Đó là đệ đệ của ta!
- A, không phải đâu, nhìn thế nào cũng giống như lão hổ... ách, là một đứa nhỏ, bất quá sao đứa nhỏ này nhìn giống một con hổ vậy?
Diệp Lãng nhìn kỹ một chút, phát hiện đúng là một đứa nhỏ, bất quá đứa nhỏ này hơi khác thường một chút, đương nhiên ở trong Thú Nhân cũng không coi như lạ lẫm gì.
- Bởi hắn có huyết thống Hổ tộc chính thống nhất!
Hổ Nữ có điểm kiêu ngạo mà nói, đây chính là đệ đệ của nàng, nàng không thể kiêu ngạo vì hắn sao?
- Ừ! Diệp Lãng hiểu, hắn cũng biết điểm này, có điều dường như hắn xem nhẹ một điều vì sao Hổ Nữ lại chỉ có một ít đặc thù như vậy, hơn nữa có điểm khác với Hổ tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.