Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 457: Lãnh Huyết Ngũ (1)

Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh

26/03/2013



“Ừ vậy ngươi định dùng biện pháp gì?" Diệp Lãng gật gật đầu, biện pháp của hắn quả thật coi như thuộc về cưỡng bức lợi dụ nên hắn bảo trì trầm mặc.

"Ta biết ngươi từng theo đuối Lý Nguyệt bất quá nửa đường ngươi bỏ người ta lại, bây giờ cho ngươi thêm, một cơ hội, cho ngươi lại theo đuối nàng một lần nữa, đến gần nàng, nghĩ cách lấy Thiên Cơ Giáp của nàng lại đây!" Athena nói.

"..., muốn ta theo đuối nàng à, hay là bỏ đi, ngươi đổi người a." Diệp Lãng có điểm kháng cự bởi trước kia hắn từng theo đuổi qua, hơn nữa bị người ta hung hăng xem nhẹ.

"Đổi người, ngươi không muốn lừa gạt cảm tình của cô bé Lý Nguyệt này à?" Athena

hỏi.

"Không muốn!" Diệp Lãng lắc đầu.

"Vậy không phải đã xong sao, chỉ bắt ngươi theo đuối nàng thôi, chuyện này ngươi qua làm có điều tốt!" Athena rất không thèm để ý nói.

Diệp Lãng ngơ ngác gật gật đầu, nói: “Ừ... ý, không đúng, ta đi theo đuổi nàng chẳng phải là lừa nàng sao?"

"Đúng vậy, là đang dối gạt cảm tình của nàng, nhưng ngươi đã từng có một lần rồi nên nhiều thêm, một lần nữa có sao! Tốt lắm, ta đi ngủ đây, ngươi chuẩn bị một chút, chờ ta nắm giữ càng nhiều tư liệu của Lý Nguyệt thì ta sẽ giúp ngươi đuối theo người ta..." Athena nói xong liền đi vào phòng, sau đó đi ngủ.

"Chuẩn bị cái gì?" Diệp Lãng cũng không biết mình phải chuẩn bị cái gì, vì vậy hắn quyết định chờ Athena tỉnh đậy rồi tính, trước tiên xù lý chuyện của tiểu Linh đã.

"Tiểu Linh, đi, ta mang ngươi đi Lãnh Huyết Tồ, dường như bọn họ cũng đã truyền tin tức lại!" Diệp Lãng vẫn có nhất định liên hệ cùng Lãnh Huyết Tổ, quan hệ của hắn và toàn bộ Lãnh Huyết Tổ cũng rất vi diệu, cũng không xem hắn như ngoại nhản.

Ngoài nguyên nhân của Chu Tước Đế Quốc ra còn có bản thân Lãnh Huyết Tổ có điều coi trọng Diệp Lãng, nhất là Lãnh Huyết Ngũ cùng Lãnh Huyết Thất, còn có tiêu Linh nữa.

Mà có lẽ bây giờ Diệp Lãng còn không biết hiện tại trên danh nghĩa Lãnh Huy á Tố là thuộc về hắn, hắn là Lãnh Huyết Nhất mới!

ừ, chỉ là trên danh nghĩa, người chân chính khống chế được nó là bản thân Hoàng Đế, có bài học trước, hắn không muốn để Lãnh Huyết Tố bị người khác nắm trong tay nữa.

Có điều Lãnh Huyết Tổ cũng không thể để Hoàng Để trực tiếp quản nên hắn lôi cháu ngoại là Diệp Lãng ra làm bài trí

Bất quá tuy rằng chỉ là bài trí nhưng lại làm quan hệ của hắn và Lãnh Huyết Tổ càng vi



diệu, thậm chí có thể mệnh lệnh Lãnh Huyết Tổ làm nhiều chuyện, chỉ cần không trái với ước nguyện ban đầu của Lãnh Huyết Tổ, không nguy hại đến ích lợi của Chu Tước Đế Quốc là được.

"Lão sư, từ từ rồi quay về Lãnh Huyết Tổ, ta còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi..." Tiểu Linh có điểm không muốn trờ về, nàng rất vất vả mới gặp được Diệp Lãng, sao lại bỏ qua cơ hội này được.

"Có vấn đề gì thì quay về Lãnh Huyết Tố rồi hỏi, chỗ này không tiện!" Diệp Lãng nói, "Ban ngày ta gặp thể gặp người được!"

Đừng quên Diệp Lãng cũng không muốn để người ta biết quan hệ của mình và đám người Athena, như vậy nếu xảy ra chuyện thì cần phải chiếu cố bọn họ nữa!

Mà hôm qua hắn đến đây cũng vì trời đã khuya, không ai nhìn thấy cả!

"Thiểu gia, ngươi phải để lại cái địa chỉ để liên hệ chứ, bằng không sao chúng ta tìm được ngươi!" Khi Diệp Lãng muốn bỏ chạy, Athena đột nhiên quay về, nàng đã sớm biết Diệp Lãng sẽ chạy lấy người, cũng biết hắn sẽ quên để lại phương thức liên lạc.

"Buổi tối ta sẽ ở tại Trúc Tâm Lâu!" Diệp Lãng trả lời, sau đó liền ly khai.

Trúc Tâm Lâu là tửu lâu hiện lớn nhất Hoàng Thành, đồng thời cũng cung cấp phòng trọ, giống như các tửu điếm lớn, mà nó cũng cường thế sau khi Tiếu Nhã Hiên đóng cửa, tựa hồ lại có một ít quan hệ với Diệp Lãng.

"Ngươi cũng không nên quá kiêu ngạo, phải có điểm đúng mực, dù sao người ở đây đều là người quen thuộc của ngươi!" Athena nghe thấy câu trả lời liền phân phó một câu.

Theo lựa chọn của Diệp Lãng có thể thấy hắn vẫn trước sau như một, chỉ tuyển tốt nhất quý nhất, vẫn tiệp tục bại gia, mà loại bại gia từ như hắn lại tuyệt vô cận hữu, ở nơi hắn sinh ra và lớn lên này, Athena sợ người ta nhận ra hắn.

Bất quá Athena cảm thấy hình dạng bây giờ của Diệp Lãng rất khó sẽ làm người ta cảm thấy hắn là nhân tộc, có thể bài trừ hoài nghi của mọi người!

Có điều lấy luyện kim thuật của Diệp Lãng cũng sẽ có người hoài nghi, tuy rằng bọn hắn không dám khẳng định nhưng nếu Diệp Lãng biểu hiện ra mặt quen thuộc này thì không ngờ sẽ làm mọi người càng thêm, khẳng định.

Đến lúc đó không biết xuất hiện tình huống như thế nào nữa!

"Đã biết, sao ta lại kiêu ngạo như vậy được, ta luôn rất điệu thấp!" Diệp Lãng khoát tay, không phải rất để ý rời đi.

"Điệu thấp..." Athena lắc đầu, dọc theo đường đi nàng đã hiểu điệu thấp của Diệp Lãng là gì.

"Thiên vương cái địa hồ!"

"Ngọc đế ái vương mẫu!"

Sau khi trải qua ám hiệu, Diệp Lãng và tiểu Linh đi đến phân hội của Lãnh Huyết Tổ trong Hoàng Thành, vẫn ở trong một phố xá sẩm uất, không biết đây là thói quen của Lãnh Huyết Tố hay chỉ là trùng hợp.



Mà ngay khi Diệp Lãng đi vào đại sảnh, hắn phát hiện một tình huống làm hắn có điểm ngoài ý muốn.

"Tiểu ngu ngốc!" ở trong đại sảnh, một thanh âm êm tai mà quen thuộc vang lên.

"..., sao các ngươi lại ở đây?" Diệp Lãng sừng sốt một chút.

Các ngươi?

Có nghĩa là không phải một người ở đây, ít nhất là hai người, hơn nữa đều là người mà Diệp Lãng nhận thức!

Trong Lãnh Huyết Tổ này còn có ai mà Diệp Lãng có thể nhận thức nữa? Hơn nữa quan trọng nhất là hắn có thể nhớ rõ thì dường như cũng chỉ có hai ba cái, hơn nữa đã có một ở bên cạnh hắn rồi.

Nói cách khác cũng chỉ còn hai người, chính là Lãnh Huyết Ngũ cùng Lãnh Huyết Thất!

"..., Lãnh Huyết Ngũ, ngươi xác định hắn là tên tiêu hỗn đản kia sao?"

Diệp Lãng nhìn thấy hai người Lãnh Huyết Ngũ đúng là có điểm ngoài ý muốn, mà khi Lãnh Huyết Thất thấy Diệp Lãng lại phi thường ngoài ý muốn, nàng có điểm không thể tin được, người trước mắt chính là Diệp Lãng.

“Ừ, là hắn, tuy bộ đáng của hắn đã thay đối nhưng mùi trên người vẫn không có biến hóa." Lãnh Huyết Ngũ gật gật đầu, có điểm lãnh đạm nói.

"Không đúng a, tuy lúc đó hắn chỉ là một tiểu bất điểm nhưng thoạt nhìn không phải thế này, không phải Hồ tộc a!" Lãnh Huyết Thất nhìn Diệp Lãng từ trên xuống dưới, vẻ mặt vẫn đầy nghi hoặc.

Lãnh Huyết Ngũ lắc đầu nói: "Hắn không phải Hồ tộc, tiểu ngu ngốc, sao ngươi lại ăn mặc thế này?"

"Che dấu tai mắt người khác a! Ta không thể gặp người ở đây, bị phát hiện sẽ phiền toái." Diệp Lãng thánh thật trả lời, tin rằng chuyện này ai cũng biết, hơn nữa hiểu cho hắn.

“Ừ, quả thật là như vậy, ngươi ở trong này rất nguy hiểm..." Lãnh Huyết Ngũ gật gật đầu, sau đó đi đến bên cạnh Diệp Lãng, vươn bàn tay nhỏ bé ra gõ đầu Diệp Lãng một cái.

"A..."

"Ngươi đã biết nguy hiểm mà còn đến đây làm gì?!"

Hừ, ai bảo lúc trước ném ta lại, còn cả ngày khi dễ ta, bây giờ thì chết với bà!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Luyện Kim Cuồng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook