Chương 54: Liễu Phi Yên (2)
Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
25/03/2013
"Bảo hắn đứng sang một bên đi, ta còn chưa hỏi rõ ràng gì cả!" Diệp Lam Vũ rất không chút khách khí nói, những lời này làm cho người ta lâm vào khiếp sợ, bất quá tựa hồ đã ở trong dự kiến của mọi người.
"Lam Vũ tiểu thư, Diệp đại nhân cũng phân phó người, mời người chờ một chút thôi, bọn họ cũng muốn biết vấn đề giống người." Thị vệ bổ sung.
"Ta mặc kệ các ngươi..." Diệp Lam Vũ vẫn cự tuyệt, trong lòng nàng Diệp Lãng mới là lớn nhất, ngoài ra thì đứng sang một bên đi.
"Diệp Lam Vũ, hay là cùng bọn nghe đi, tất cả mọi người đều muốn biết mà, cũng không vội trong chốc lát làm gì." Thất công chúa nhíu mày, kéo kéo Diệp Lam Vũ.
"Được rồi, vậy cùng nhau nghe! Nhanh lên! !" Diệp Lam Vũ nói xong liền lôi kéo cô gái kia chạy vội về phía Hoàng Đế, nếu không phải biết nàng là ai thì chẳng biết nàng đã bị chặn lại bao nhiêu lần rồi nữa.
...
Sau khi đám người Diệp Lam Vũ đến bên cạnh Diệp Thành Thiên và Hoàng Đế, sau khi Hoàng Đế trực tiếp hỏi thân phận cô gái kia, sau khi cô gái thanh tú kia nói ra tên mình xong thì tất cả nam nhân ở đây đều trợn mắt há hốc mồm, một bộ không thể tin được.
Cái này... điều này sao có thể? Nàng làm sao có thể là nàng? Làm gì có điểm nào giống?
"Ngươi nói ngươi là Liễu Phi Yên? Không có khả năng, chắc chắn không có khả năng! ! !" Hoàng Đế cùng Diệp Thành Thiên trăm miệng một lời nói, mà lời bọn họ cũng được sự đồng tình của những nam nhân khác.
"Vì sao không có khả năng?" Diệp Lam Vũ cùng Thất công chúa không rõ hỏi.
"Liễu Phi Yên là bài danh thứ nhất tại Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu trong một năm này, là đại biểu của lẳng lơ quyến rũ, cũng lấy cái này chinh phục đại đa số nam nhân tại đế đô, làm sao nàng lại là một tiểu cô nương thanh tú như thế này được! !" Hoàng Đế giải thích.
"Này chỉ là lời đồn a, các ngươi lại chưa từng thấy qua..."
"Ai nói chúng ta chưa từng thấy qua, chúng ta..." Diệp Thành Thiên tiếp lời.
"Khụ khụ! !" Hoàng Đế lập tức ho khan, đánh gảy lời Diệp Thành Thiên.
"Lão ba < phụ hoàng >! Các ngươi..."
Diệp Thành Thiên lập tức sửa sai: "Cái này... tuy rằng chúng ta chưa từng xem qua nhưng tin tức tuyệt đối chân thật đáng tin. Không nói đến bộ dáng thanh tú động lòng người của cô gái Liễu Phi Yên này không có một chút yêu mị nào, chỉ nói đến tuổi của nàng thôi, thoạt nhìn chỉ có mười bảy mười tám, làm sao có thể là Liễu Phi Yên kia được, nàng ta ít ra cũng hai mươi lăm hai mươi sáu rồi."
"Vậy thì có thể là trùng tên trùng họ a."
"Không, ta chính là yêu mị Liễu Phi Yên mà các ngươi nói, bất quá đó chỉ là thời điểm ta biểu diễn ở Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu cho đàn ông các ngươi xem mới ăn mặc như vậy thôi, đàn ông các người không phải đều thích loại nữ nhân này sao? Còn có, ta cũng không già như vậy a, ta còn nhỏ hơn cả Thập Tam thiếu gia, lúc đó chỉ là hóa trang thôi, tô điểm cho mình có vẻ thành thục lên một chút thôi." Liễu Phi Yên nhẹ cười nói.
"Tiểu cô nương, không cần gạt chúng ta làm gì, nếu Liễu Phi Yên có một mặt như vậy thì chúng ta đã sớm biết rồi. Hằng ngày nàng có đến biết bao nhiêu người đuổi theo? Hơn nữa, một tiểu cô nương mười mấy tuổi đầu làm sao có một mặt yêu mị thành thục như vậy được?" Đám người Hoàng Đế vẫn không tin.
"Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu là thanh lâu lớn nhất, cao cấp nhất tại đế đô. Ta lớn lên ở đấy, ngươi nói ta có một mặt như vậy hay không? Về phần ta bây giờ, còn không phải là vì Thập Tam thiếu gia sao, nói không thích bộ dáng kia của ta, bắt ta cùng hắn..." Liễu Phi Yên gắt giọng, mà lời này có vẻ phi thường ám muội.
"Ngươi nói cái gì! ! Đệ đệ của ta bắt ngươi cùng hắn? Nếu ngươi dám đụng vào hắn một chút ta sẽ giết ngươi!!" Diệp Lam Vũ cả giận nói, nàng tuyệt đối không thể tiếp thụ đệ đệ của mình ở cùng một chỗ với một nữ tử xuất thân từ chốn thanh lâu.
Có điều... nàng nói như vậy giống như đem Diệp Lãng trở thành nữ hài tử, đem Liễu Phi Yên trở thành đại sắc lang ấy!
"Diệp tiểu thư, ngươi cũng không nên hiểu lầm, hắn chỉ bắt ta cùng hắn huấn luyện Tiểu Yên mà thôi." Liễu Phi Yên sâu kín nói, trong vẻ mặt hiện lên một đạo thần quang phức tạp.
"Biết vậy là tốt rồi, về sau không được tới gần đệ đệ của ta!" Diệp Lam Vũ không có chút đồng tình thương hại, vì bảo hộ Diệp Lãng, cho dù xúc phạm đến người khác nàng cũng không chút do dự.
"Sao hắn lại ở cùng một chỗ với ngươi? Chẳng lẽ hắn lại đi Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu ?" Thất công chúa nắm bắt được mấu chốt của vấn đề.
"Tốt lắm, các ngươi không phải muốn biết trong đoạn thời gian này hắn ở đâu, làm gì sao? Đúng như lời Công Chúa Điện Hạ nói, đúng là sau mười ba năm hắn lại đến Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu của chúng ta từ hơn hai mươi ngày trước, mãi cho đến ba hôm trước hắn vẫn ở trong biệt viện của ta, ở cùng với Tiểu Yên!" Khi Liễu Phi Yên nói đến mười ba năm tựa hồ có chút cảm xúc.
Diệp Lam Vũ và Thất công chúa cũng nhận ra được điều này, trong lòng lóe ra một ý tưởng: Chẳng lẽ nàng và hắn đã gặp nhau vào mười ba năm trước rồi?
Nhưng mà lúc này cả hai đều không có tâm tư quan tâm đến cái này, có lẽ các nàng cũng hiểu được điều này hoàn toàn không trọng yếu.
Mà Hoàng Đế cùng Diệp Thành Thiên vẫn đang suy nghĩ một sự kiện, trách không được tìm không thấy hắn, nguyên lai lại chạy tới Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu, tiểu tử này thật không nghĩa khí, đi vào đó cũng không thông báo một tiếng, chúng ta cũng có thể cùng đi mà...
"Vì sao hắn muốn dẫn Chân Tiểu Yên đến chỗ các ngươi?" Mọi người đều không thể lý giải, hoàn toàn không rõ vì sao Diệp Lãng lại làm như vậy.
"Vì làm cho Tiểu Yên học được lễ nghi mà nữ nhân phải có, muốn cho Tiểu Yên tăng thêm một ít khí chất. Trước đó trạng huống của Tiểu Yên chỉ có thể nói là vô cùng thê thảm!" Liễu Phi Yên mỉm cười nói, nhớ tới tình huống ngày đó nàng cảm nàng đã cảm thấy buồn cười rồi.
Khi lần đầu tiên nhìn thấy Chân Tiểu Yên, nàng nói thẳng là điều này không thể làm được. Nhưng không ngờ kết quả lại ngoài ý liệu của nàng!
"Đúng là nàng cần học tập những thứ này, nhưng vấn đề là vì sao Diệp Lãng lại dẫn nàng đi Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu của các ngươi? Cái này ai chẳng dạy được, vì sao lại chọn các ngươi?" Thất công chúa khó hiểu hỏi.
"Chuyện này rất nhiều nơi có thể làm được, có lẽ các ngươi cũng có thể. Bất quá nếu muốn trong thời gian ngắn hoàn thành việc này thì chỉ có hai nơi, một là hoàng cung, cái còn lại là thanh lâu! Đây là Thập Tam thiếu gia hắn nói." Liễu Phi Yên vi cười đáp.
"..." Những lời này làm cho sắc mặt Hoàng Đế có điểm mất tự nhiên, thằng nhãi này dám đánh đồng hoàng cung với thanh lâu!
Bất quá những lời này quả thật có đạo lý của nó, trong thời gian ngắn có thể nuôi dưỡng ra khí chất của một nữ nhân - ít ra là mặt ngoài thì cũng chỉ có hai nơi đặc thù là hoàng cung và thanh lâu mà thôi, mà lại trong thời gian rất ngắn thì cũng không phải hoàng cung hay thanh lâu bình thường có thể làm được.
Chỉ bằng việc thanh lâu có thể đem cô gái thanh tú trước mắt này biến thành yêu mị như vậy là có thể biết được uy lực trong đó rồi, mà hoàng cung thì rất khó nói, quá sâu, không biết được! !
"Nếu biết hoàng cung cũng có thể, vậy tại sao còn muốn đi chỗ các ngươi? Hắn cũng không phải không thể đến hoàng cung a." Thất công chúa vẫn rất khó hiểu, vì sao Diệp Lãng lại lựa chọn thanh lâu mà không phải hoàng cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.