Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 450: Lý gia phát triển (3)

Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh

25/03/2013



"Ngươi nhìn thấy bộ đáng thanh tú của Liễu Phi Yên sao? Nghe nói nàng rất ít khi để người ta nhìn thấy, tuy bây giờ hơi thanh tú một chút nhưng theo những người quai thuộc nhất của nàng thì khuôn mặt thanh tú nhất của nàng vẫn không để cho người ngoài nhìn thấy. Bây giờ rất nhiều người muốn gặp khuôn mặt thanh tú nhất kia lại không được nàng chừa cơ hội."

"Nam nhân đúng là kỳ quái, trước kia chỉ muốn nàng càng đẹp đẽ càng tốt, bây giờ lại không muốn nữa, chỉ muốn gặp một mặt thanh tú nhất của nàng."

Tiểu cô nương nói, việc này toàn bộ đại lục đã biết, mà nàng là đồng hành thì càng hiểu rõ hơn một chút.

"Có gì đẹp đâu, không phải vẫn là khuôn mặt kia thôi." Diệp Lãng thuận miệng nói, hắn đã sớm gặp qua bộ dáng thanh tú nhất của Liễu Phi Yên, khi Liễu Phi Yên đối mặt hắn vẫn xuất hiện bằng bộ dáng đấy.

"Ngươi là ăn không được cây nho thì lại bảo nho chua." Tiểu cô nương đả kích, nàng cho rằng Diệp Lãng đang giả vờ, nàng không biết Diệp Lãng vốn không cần bởi hắn xem qua quá nhiều lần rồi

"Có một số cây nho vốn đã chua rồi." Diệp Lãng nói.

Chờ một lúc sau, chương trình trọng điểm nhất buổi tối bắt đầu trình diễn, các cô nương mới đến cũng được cướp đoạt quyền sờ hữu đêm đầu tiên, chỉ cần là cô nương tư sắc kha khá thì đêm đầu tiên sẽ được rất nhiều người cướp đoạt, mà nếu dung mạo tuyệt mỹ thì sẽ càng thân điên cuồng.

"Công tử, đằng kia là Lý Ngạn, là lão bản của chúng ta, quả nhiên hắn đã đến.

Lúc này dường như Đinh Lâm không có chuyện gì làm nên đến bên cạnh Diệp Lãng, chỉ Lý Ngạn cho Diệp Lãng thấy, mà tiểu cô nương kia vốn muốn rời đi lại bị nàng giữ lại.

Theo lời Đinh Lâm là coi như hai người bồi Diệp Lãng tiêu khiển, không cần đi quản những chuyện khác. Khó mà có được cơ hội thả lỏng như vậy, nếu đã có thì không nên bỏ

"Hắn? Hình như là Lý Nguyệt ca ca a." Dường như Diệp Lãng cũng có chút ấn tượng.

"Đúng vậy công tử, ngươi nhận thức Lý Nguyệt tiểu thư à? Nàng là một người cũng không sai, có điều tiếc là có huynh đệ như vậy." Đinh Lâm lại có điểm bát quái, mà tin rằng nàng biết thông tin trong đấy tuyệt đối không kém bất cứ ai.

Mà nghe khẩu khí của nàng thì đánh giá của nàng với Lý Ngạn có vẻ không được tốt

"Ta không biết nàng, ai nói ta biết nàng chứ!" Diệp Lãng lập tức phủ quyết.

Đây không phải là giấu đầu lòi đuôi, không có chút sức thuyết phục nào sao.

"Lâm tỷ ngươi không cần đi xuống chủ trì sao?" Diệp Lãng thuận miệng hỏi, cũng tìm một đề tài sứt sẹo dời đi tầm mắt.

"Không cần, ta chỉ phụ trách chiêu đãi khách nhân, bán đấu giá thì có người khác phụ trách rồi." Đinh Lâm lắc đầu trả lời.



Diệp Lãng ngây người một chút hỏi: "Chỗ này của các ngươi còn phân công rõ ràng à, không biết có người chuyên phụ trách nhập hàng không?"

"Đúng vậy, có người chuyên phụ trách..."

"..."

Rất nhanh trên sân khấu xuất hiện một nữ nhân xinh đẹp động lòng người, quyến rũ nhìn xuống dưới đài, bày một tư thế phong tao nói: "Hôm nay có ba cô nương, đều là mỹ nữ hiếm có cả, các vị, mời mọi người chú ý nha, nên ra tay thì ngàn vạn lần không nên keo kiệt hầu bao của mình nha."

"Rống!"

Đám người phía dưới gầm rú, trường hợp ngày càng nóng lên.

"Cái thứ nhất đến tự..."

Diệp Lãng nhìn thấy người đầu tiên xuất hiện liền trực tiếp loại bỏ bởi không thuộc loại hình hắn thích, hơn nữa loại nữ nhân này vừa thấy là biết tự nguyện nhảy vào rồi.

Vốn hai nữ nhân bên cạnh Diệp Lãng còn muốn nhìn xem Diệp Lãng có biểu tình gì, có điều các nàng phải thất vọng rồi, các nàng chỉ có thể chờ mong người thứ hai có thể mang đến điều kinh hỉ gì thôi.

Đương nhiên người thứ hai cũng không thể nhanh chóng xuất hiện như vậy, dù sao người đầu tiên cũng cần một vòng cạnh tranh mới quyết định được sự sở hữu.

"Một trăm kim tệ, một trăm kim tệ, tốt, nàng là của ngươi!"

"Kế tiếp..."

Cô nương thứ hai rất đẹp, ít nhất ở loại địa phương này cũng thuộc loại rất ít gặp, bất quá tuy biểu tình của nàng là xấu hổ nhưng Diệp Lãng có thể cảm giác được đây chỉ là ra vẻ mà thôi, chỉ dùng để lừa gạt đám nam nhân cuồng nhiệt ở dưới.

Có lẽ nữ nhân này càng tự nguyện hơn nữ nhân trước một chút nên Diệp Lãng cũng không có hứng thú.

Bất quá tuy Diệp Lãng không có nhưng những người khác lại rất có hứng thú, kể cả lão bản Lý Ngạn, hắn cũng ở dưới kia lớn tiếng hô giá, vượt qua tất cả mọi người, cuối cùng dùng năm trăm kim tệ thắng được đêm đầu của cô nàng này.

Mà lúc này rất nhiều người đang mắng to trong lòng, ngươi là lão bản ở đây, cho dù ngươi ra một ngàn vạn kim tệ thì cuối cùng cũng quay về túi tiền của ngươi mà thôi.

Nếu thích thì tự mình giấu đi, vì sao còn làm như thế, muốn đến khoe khoang sao?



"Lão bản các ngươi đúng là không phải thứ tốt!" Diệp Lãng cũng khinh bỉ nói, đồng thời uống một ngụm trà, hắn cảm thấy chuyện này không có ý nghĩa lắm, có khi nên quay về chuẩn bị một chút.

Dùng quên tối nay hắn còn phải hành động, muốn quay về căn nhà cũ, lấy kiện Thiên Cơ Giáp còn chưa hoàn thiện kia.

"Áp trục đêm nay, cũng là người mà mọi người chờ mong, nàng có được khí chất mà tất cả mọi người chưa từng thấy qua..."

Cô nương thứ ba đi ra, cô nương này vừa ra tràng liền làm cho bốn phía không có âm thanh gì nữa, khí chất nàng thanh thuần xinh đẹp, hoàn toản khác với hương vị son phấn nơi

Có lẽ cũng vì vậy mà mọi người mới cảm thấy cô nương này làm cho người ta rung động lòng người hơn.

"Phốc!" Diệp Lãng còn chuẩn bị uống hớp trà xong chạy lấy người, nhưng khi hắn nhìn thấy cò nương thứ ba lập tức phun ra.

"Fox công tử, tuy rằng ngươi là khách nhân nhưng dường như ngươi làm vậy cũng hơi quá a!" Đinh Lâm thực đáng thương, vừa hay bị Diệp Lãng phun trúng, bây giờ hình tượng xinh đẹp của nàng bị giảm đi rất nhiều.

"Rất xin lỗi, ta không cố ý. Ngươi có biết nữ hài tử ở dưới là ai không?" Diệp Lãng giải thích xong liền hỏi.

"Ta cũng không biết, ta không quản vụ này, sao vậy, ngươi có hứng thú với cô bé này à?" Đinh Lâm hỏi.

Diệp Lãng lắc đầu nói: "Không có hứng thú, có điều..."

"Ta ra một ngàn kim tệ!" Phía dưới có tiếng la đánh gảy lời Diệp Lãng.

"Hai ngàn!" Rất nhanh có người trực tiếp nâng lên hai ngàn, dường như chính là tên Lý Ngạn kia.

"Ba ngàn!"

"Năm ngàn!" Lý Ngạn quyết tâm, hai mắt đăm đăm nhìn cô nương thứ ba.

"Quên đi, từ bỏ, không cướp đoạt được với tên vô sỉ này, ra giá càng cao càng có lợi cho hắn!" Nhìn thấy Lý Ngạn trơ trẽn như vậy, mọi người khinh bỉ nói.

"Năm ngàn, còn ai cao hơn không, năm ngàn..."

"Sáu ngàn!" Diệp Lãng không đợi người ở dưới nói xong liền ra giá, hắn vừa kêu giá liền làm toàn trường chú ý, tất cả mọi người muốn nhìn xem ai đột nhiên ra giá này.

Lúc này có ai có thể cướp đoạt cùng Lý Ngạn đây, rõ ràng là chịu thiệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Luyện Kim Cuồng Triều

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook